PHẦN 31
Hôm nay quả thật là mệt , nhiều việc quá nên em type hơi chậm tí , các thím cứbét nhè đi , em xin hết . Nhận tiện tối nay các thím chém gióvới ED hơi quá nhưng mà em ấy cười như bố đẻ em bé nên không dám nói gì nhiều .Haiz âu cũng khổ .. thôi tiếp dòng tâm sự nào , dự là các thím còn từ bất ngờ này đếnbất ngờ nọ nhiều lắm
Ngủ một lúc thì y tá vào quát, lúc ấy em cũng lơ tơ mơ tình rồi . Tại gió ngoài trời mát quá , nắng lên rồi chói hết cả mắt .
Y tá : ôi trời ơi , bệnh nhân thì nằm ngoài trời , người nhà thì leo hết lên giường bệnh nhân ngủ thể này là thế nào ?
Em: ấy ấy , cháu xin lỗi tại cháu thấy vợ cháu không ngủ nên cháu để mấy em ấy ngủ đi cô , kệ họ
Y tá: tôi chưa thấy ai như cậu đâu , ra tôi kiểm tra băng với tiêm đi . Đừng có ăn gì , bác sĩ dặn tôi là tí đưa cậu đi xét nhiệm đấy ?
Em: ơ , cháu có bị sao đâu mà đi xét nhiệm ạ , mà xét nhiệm HIV , Viêm gan B hay là kiểm tra cháu có vấn đề sinh lý hả cô ?
Y tá : cha bố nhà anh , thấy tôi còn trẻ lắm ấy mà trêu . Ra đây ngồi đi , tí nữa xét nhiệm máu với mấy thứ nữa.
Em: he he
Y tá: mỗi anh là được ưu tiênnhất đấy , tôi chả mấy khi bịbắt đi kèm bệnh nhân đâu
Em: cháu cảm ơn cô ạ , phúc đức cho nhà cháu ạ .
Ngồi để bà y tá , thay bằng ở đầu , xem xét rồi tiêm . Cái chỗ đau trên đầu nó cứ nhoi nhói và mát mát , em sờtay lên thì ôi thôi mẹ nó mất một khoảng tóc rồi. Còn đâutóc để làm tóc của Ứng duy kiên đây. Mà bà y tá mát tay thật thay băng vèo vèo , tiêm không đau đúng là y tá chuyên nghiệp có khác . Xong xuôi bà ấy lườm em cáirồi nguẩy mông đi , ôi già rồi mà sao nhìn như thiếu nữ 30 tuổi thế cơ chứ. Ngắm hai thiên thần ngủ trêngiường mà yêu thế , lại đi tập tễnh ra hôn lên má mỗi người một cái . Giật mình thấy cả hai đều nhoẻn miệngcười , em nghĩ chắc là mơ thấy gì thôi . Kệ , ra ngoài làm điếu thuốc cho tỉnh táo buổi sáng đã . Đứng ngoài hiên , gió thoang thoảng , bỗng có một vòng tay vòng qua hông em . Em giật mình nhưng kệ , vì nhận ra là ai rồi . Em chả nói gì nhưng cứ thấy ôm chặt quá , bắt đầu đau ở bụng rồi :
Em: ôm nhẹ thôi , không anh đâu đấy A ạ !
EA: sao anh biết là em ?
Em: còn trật đi đâu được cái tay này chứ , mới cả mùi nước hoa sao anh chả nhận ra
EA: chồng em là giỏi nhất rồi, he he . Yêu anh lắm
Em: Xời , yêu gì , anh khốn nạn lắm . Tranh giành với mấy người mà vẫn không thấy sợ mà vẫn yêu
EA: to love to fight , em kiên trì lắm , sợ không có trong từ điển của em anh à .
Em: giỏi đấy chứ , hôm nay em không đi học à ?
EA: em bùng hôm nay , tại môn hôm nay chỉ là môn phụ chả lo
Em: anh không thích thế đâu đấy , đi học cho đàng hoàng nghe không ?
EA: dạ em nghe rồi , khó tínhnhư ma ấy
Em: khó tính mới có người khôn ra được không thì ls mà khôn ra được
EA: anh yên tâm, em chả để bị ảnh hưởng đâu , đồ hâm
Em: Vâng , tôi hâm , các người đâm đầu yêu thằng hâm làm gì cho khổ
EA: này thì , ( ôm ghì mạnh đúng là gái có võ có khác )
Em: đau , không nói lại chơi trò khủng bố à .
EA: làm thế anh mới chừa được , đồ ngu si
Em: ngu si , xời ối đứa muốnngu si như anh còn không được đấy
EA: vâng , anh thì giỏi rồi ai mà theo được
Em: thì chả giỏi , giỏi mới bỏ bùa được mấy cô xinh xinh chứ , không thì cạp đất ăn dần à
EA: thôi chả cãi nhau với anh, hứ
Em: cãi được ối ấy mà cãi , hâm
EA: em yêu anh
Em: chả liên quan
Em quay hẳn người ra sau , vuốt vuốt tóc A , nhìn em ấyhơi gầy đi thì phải . Chắc mấy hôm trước thay bác em trông em cả C đây mà . Em thìthầm khi hôn lên tóc em ấy "anh xin lỗi , vì anh mà nhiềungười khổ quá". Em ấy dụi dụi đầu vào ngực , tó ý là không phải thế . Cảm giác như ở áo em nó ướt ướt , sao hôm nay có nhiều người khóc thế nhỉ , em đã chết éođâu mà cứ khóc với lóc. Cứ đứng thế em bắt đầu mỏi chân , đúng là một phút không bình tĩnh khiến mình phải chịu khổ ( Các thím đừng dại như em nhé). Cánhcửa chỗ hành lang mở ra , D và C đứng ở cửa . Người thì đang ngáp với vươn vai , ngưởi thì đang đứng buộc tóc:
Em: sao không ngủ thêm chútnữa đi ?
ED: 8h rồi tí nữa người ta đi kiểm tra phòng , đuổi hết rabh mà anh . Anh ăn gì không để em chạy ra mua
Em: chắc là không , y tá vừa dặn không ăn gì rồi , ba tìnhyêu đi ăn luôn đi !
EC: mỏi quá , tí em đi ăn . Sáng nay họ tiêm cho anh chưa?
Em: rồi em , chắc lát đi chụp chiếu với xét nhiệm luôn
ED: A , định ôm X nhà mình bao lâu nữa đây người ?
EA: kệ người ta, nhớ thì ôm ,ấy không được ôm ghen à,ple
EC: ôm lắm làm gì mồ hôi mồ kê ra
Em: đúng là ba bà chắc thêm con vịt nữa tí nữa thành chợ đồng xuân mất nhỉ ?
ED: cần gì thêm vịt , làm thịt anh luôn là khỏi có chợ nhỉ chị C nhỉ ?
EC: em nói chỉ có chuẩn thôi, chỉnh tí là hỏng ngay
EA: kệ người ta anh nhỉ , thấy ghen tị ấy mà
Em: thôi em , tí nữa anh sợ anh bị treo ngược lên trần nhà , ai chứ hai người kia dám lắm
ED: xời , thôi đi ông tướng ạ, sướng quá bắt đâu hóa hâm rồi đấy
Em: mà hôm nay em không đi học à ?