Ông trời thật biết cách trêu đùa, ban cho cô tình yêu dịu ngọt để rồi lại để cho cô thấy những đắng chát... Cơn mưa sáng nay đến vội quá,mây đen chưa kịp kéo đến. Thời tiết trong lành, mát lạnh khiến cô ngây ngất lướt nhẹ tay ga với gió. Vậy mà mưa làm cô không kịp tìmnơi trú chân. Người ta vội vã đứng gần một cái cây bên đường để mặc áo mưa. Cô cũng vậy,cũng dựng xe ở đó và tìm chiếc áo mưađể đi kịp giờ làm. Tuy nhiên thay vì chiếc áo mưa thì trong cốp xe của cô chỉ có một chiếc ô. Người ta hối hả mặc áo mưa rồi lại hối hả phóng xe đi theo nhữngtiếng mưa. Còn cô đành đứng đó giương chiếc ô của mình và ngắmnhìn người ta đi qua đi lại. Chiếc ô nhỏ vẫn không giúp cô tránh khỏi những hạt mưa. Mưa hắt xiên khiến đôi giày bao lấy đôichân cô ngập nước,chiếc váy đang mặc cũng bị ướt một khoảng rộng. Trời vẫn không ngừng mưa. Cô hướng đôi mắt mình ra phía hồ kia , sao chúng vẫn tĩnh lặng thế ,những hạt mưa tầm tã không khiến mặt hồ dậy sóng. Một người lướt qua cô,cái dáng ấykhiến cô chợt mỉm cười và bỗng nhiên nhớ… -Há miệng nào - Cô khẽ thì thầm vào tai anh và nhét bỏng ngô vào miệng anh. Một hạt, hai hạt, và rồi rất nhiều hạt khiến anh cười nắc nẻ và không thể nói được điều gì. -Đến lượt anh – Anh khẽ tranh góibỏng ngô cô đang cầm trên tay. Biết mình sẽ bị trả đũa, cô cũng há miệng cười tít mắt. Còn anh thìlấy tay gom những hạt bỏng ngô lại và cười sung sướng. -Này anh định nhồi gà đấy à? -Không phải đâu. Mà là nhồi vịt.- Anh ghé tai vào sát cô và nói. Cả hai lại nhìn nhau cười,những nụ cười thật tự nhiên không hề gượng gạo. Đó là lần đầu tiên cô và anh đi xem phim với nhau. Nhưng họ không phải người yêu,mà họ chỉ là những người bạn,anh trai và em gái. Lần đó cô mua mỹ phẩm nên được người ta tặng phiếu xem phim. Vốn dĩ chưa có bạn trainên cô rủ anh cùng đi. Ngày cuối cùng của năm họ dành thời gian đi xem phim cùng nhau.Anh phải về quê ăn tết với gia đình. Còn cô vẫn ở lại đây với Hà Nội quen thuộc. Cô vẫn vậy,vẫn kể những câu chuyện xảy ra xung quanh mình rất vô nghĩa nhưng vẫn được anh hửng ứng nhiệt tình. Anh nghe như thể đó là một câu chuyện vô cùng thú vị. Anh yêu quý cô như một người em gái của mình vậy. Anh có người bạn nào cũng ngỏ ý kết nốicô với họ. Anh muốn giúp cô không còn đơn độc nữa sau mối tình đau đớn kia. Nhưng anh đâu biết rằng con tim cô vẫn còn bị thương và nó chưa thể mở lòng đón nhận bất cứ tình cảm nào. Giờ đây cô sống chỉ đơn giản là để từng ngày trôi qua không còn vướng bận với nỗi đau nữa, mỗi ngày trôi qua cô muốn chúng là những ngày có ích. Vì thế thay vì ngồi buồn một mình thì cô lại làm việc, cô làm đến say sưa . Hoặc không cô sẽ đọc những cuốn tiểu thuyết dày , những cuốn mà ngày trước cô mua nhưng chưa có thờigian để đọc.Cuối ngày cô thường nói chuyện online với anh ,giống như đó là cahs để kết thúc một ngày vậy. Anh nhẹ nhàng,tinh tế,anh chăm sóc và quan tâm cô đến từng chútmột. Có những khi chỉ là phi xe đến và ngôi nghe cô khóc. Anh sẽ không ôm cô vào lòng, cũng không vỗ về cô. Chỉ là anh sẽ ngồi uống bia với cô như hai người đàn ông. Anh cứ để cô nói,để cô khóc thoải mái rồi anh sẽ phân tích cho cô thấy ,nếu cô tiếp tục khóc thì đó sẽ chỉ là những giọt nước mắt thừa thãi và không có ý nghĩa. Cô nín ,sau đó cũng chỉ sụt sịt , cô lại nhoẻn miệng cười bởi vì nhờ có anh mà cô có thể giải tỏa đượcnhững điều nhức nhối trong lòng ấy. Bởi vì nhờ có anh cô lại có thể cân bằng được chỉ trong một chốc. Anh hay xoa đầu cô giống như một cô em gái bé bỏng… Anh hay để ý tới những người thích cô ,anh vẫn luôn muốn giúp cô có thể chọn ra một người trong số họ để làm người yêu. Anh không phán xét những người bên cạnh cô, anh thường nhắc đến những điểm tốt của họ rồi đến khi như chọn được một người đủ tốt cho cô thì anh luôn khen ngợi họ trước mặt cô để cô có thời gian nhìn vào đó và suy nghĩ ,cho người đó thêm cơ hội và tìm hiểu. Cô chỉ cười ,nhưng trong lòng cũng nhủ thầm lời cảmơn anh. Cô thấy mình thật may mắn vì đã được biết anh ,đã được anh coi như một đứa em gái bé bỏng của mình. Những lúc tụ tập đi ăn uống hay đi chơi ở đâu đó anh không bao giờ quên cô. Khi nào họ cũng đi hai xe và tất nhiên không giống như người yêu. Trong nhóm bạn đó , những người con gái xung quanh anh, cô nhận thấy có vài người dành tình cảm đặc biệt với anh. Ánh mắt họ nhìn anh tràn đầy yêu thương. Nhưng họ luôn lặng thầm quan sát anh,lặng thầmđi bên anh mà không ai nói ra những điều suy nghĩ. Cô bỗng thấy tự hào về người anhtrai đó, dường như ai cũng yêu quý anh. Lẽ dĩ nhiên một người tốt như thế thì bất cứ cô gái nào cũng phải thèm muốn rồi. Nhưng với cô thì không như vậy. Người lấy đi trái tim cô là một người ở rất xa,không phải là anh. Trong thâm tâm cô, anh trai thì sẽ mãi là anh trai. Cô đã nghĩ tới mối quan hệ này sẽ tồn tại mãi đến khi cô già. Cô không muốn mất đi một người bạn như thế,một người anh luôn quan tâm chăm sóc cô.
_________________ Ko biết ký gì cả
|