Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Nơi thảo luận về các vấn đề nóng của xã hội và tán gẫu với bạn bè

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi aaapit » 11/10/2013 10:54

Pí rất cảm ơn các pạn đã đóng góp ý kiến để giúp top phát triển hơn. Sẽ có một loạt các câu chuyện
(khoảng vài chục)
mình mún nghe ý kiến các pạn.
V- Anime Fan - A/M in our heart
aaapit - Thư kí
Trụ sở bang - Thảo luận

LOLI RULES THE WORLD
BB IS THE BEST
Hình đại diện của thành viên
aaapit
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
 
Bài viết: 734
Ngày tham gia: 07/07/2013 07:04
Đến từ: Một nơi nào đó :D
Số điện thoại: 01683681422

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi shadowbeast » 11/10/2013 11:05

Chú thớt up truyện đi,a.e đang hóng kìa,đừng để nguội top
Hình đại diện của thành viên
shadowbeast
☀️7/30☀️
☀️7/30☀️
 
Bài viết: 168
Ngày tham gia: 03/11/2012 17:38
Đến từ: Nghệ An

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi aaapit » 11/10/2013 17:58

Hàng đê:
Người ta truyền tai nhau một lời khuyên cho những người ngủ hay gặp ác mộng.

“Nếu nhiều đêm liên tục con mơ thấy ác mộng, hãy lấy một cây kéo đặt dưới gối. Ác mộng sẽ không đến nữa.”

Nhưng nó vẫn đến. Không gì có thể ngăn cản được những thứ từ thực tại len lỏi vào tâm trí bạn. Nó luôn ở đó, ẩn mình trong từng cái bóng. Khi đèn sáng nó chui trốn vào bóng của bạn, và sẽ hiện lại nguyên hình trong màn đêm. Nó mai phục chờ đến khi bạn say ngủ, để ngay lập tức chui tọt vào đầu óc bạn và quấy rối bạn trong thế giới của riêng nó.

Thế nên đừng có mà tin sái cổ vào cây kéo ngớ ngẩn đó. Bởi vì, cho dù sinh vật kia thống trị giấc ngủ của bạn, nó vẫn có những tác động nhất định lên thực tại. Đặt kéo dưới gối không thể nào loại trừ được chúng,

Nhưng sẽ cung cấp cho chúng một thứ vũ khí tuyệt vời để lấy mạng bạn ngay tức khắc

Truyện 2:


Tôi năm nay 15 tuổi, sống ở Palmerston North, New Zealand. Tôi thích, à không, tôi nghiện game kinh dị. Và đặc biệt, tôi chỉ chơi ban đêm để tăng thêm phần kinh dị cũng 1 phần do không có thời gian. Từ lúc tôi bị nghiện game, tôi hay cái mẹ với thầy cô giáo. Mặc dù hay bị dọa là đập hết máy của tôi nhưng tôi lại xin xỏ và thay đổi được 1 thời gian xong lại về như cũ.

Vào 1 đêm,khi tôi đang chơi Real Slender Game II thì màn hình tắt, máy vẫn đang bật mà nhưng màn hình lại không hiện. Bỗng, màn hình rè rè hiện lên dòng chữ :

-Đúng là 1 đứa trẻ hư.Hãy thử cảm giác sống trong những thứ ảo tưởng mà ngươi đang đam mê nhé .

Bỗng màn hình lẫn chiếc máy tắt hẳn. Tôi chửi thề và đi ngủ luôn.
Sáng hôm sau, tôi được đánh thức bằng tiếng gọi của mẹ :

-Đi học con ơi.

Tôi vẫn ngái ngủ và đi vào nhà vệ sinh. Khi tôi đi xuống, mẹ tôi đang quay vào bếp rửa dọn :

-Bữa sáng trên bàn kìa con.

Tôi mở vung ra và giật mình khi nhận ra trong nồi là đầu của mẹ tôi. Tôi sợ hãi hỏi "người mẹ" đang rửa bát của tôi :

-Mẹ...mẹ ơi ...?

Khi "mẹ" tôi quay ra, trời ơi,đó chỉ là 1 con búp bê không có mắt. Tôi bèn chạy bán sống bán chết ra khỏi nhà.

Ra khỏi nhà, tôi quá kinh ngạc khi ai cũng là những con búp bê không có mắt. Dù không có mắt nhưng họ luôn quay sang nhìn tôi. Mải nhìn những con búp bê vô hồn đó, tôi bị 1 chiếc ô tô đâm, tôi có thể cảm nhận rõ bánh xe cán nát đầu tôi. Trước khi chết, trong lúc vô thức, một giọng nói vang lên trong đầu tôi :

-Hãy về với thế giới thực tại đi,những gì ngươi đang sống chỉ là ảo mà thôi !
V- Anime Fan - A/M in our heart
aaapit - Thư kí
Trụ sở bang - Thảo luận

LOLI RULES THE WORLD
BB IS THE BEST
Hình đại diện của thành viên
aaapit
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
 
Bài viết: 734
Ngày tham gia: 07/07/2013 07:04
Đến từ: Một nơi nào đó :D
Số điện thoại: 01683681422

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi aaapit » 11/10/2013 17:59

Ở Hàn Quốc, các bậc phụ huynh khiến học sinh chịu rất nhiều áp lực từ việc học và bắt chúng phải học thật tốt. Có 1 cô bé bị cha mẹ ép học khiến việc học như 1 gánh nặng. Họ bắt cô bé học 7 ngày trong tuần và cô bé rất hiếm khi được cha mẹ cho phép có thời gian vui chơi cùng bạn bè. Thậm chí cha mẹ còn mua lại bàn cũ của nhà trường để cô tự học ở nhà tốt hơn.

Vài ngày sau, cô gái bắt đầu gặp rắc rối. Không phải vì những môn học khó; mà do bất kể khi nào cô ngồi vào chiếc bàn học ở nhà chỉ trong vài phút, lưng của cô bé trở nên thực sự đau mỏi. Càng ngày sự việc càng trở nên nghiêm trọng và cô không thể tập trung học. Thứ hạng trong lớp của cô nhanh chóng tụt dốc và bố mẹ cô bé bắt đầu lo lắng.

Họ đưa cô tới nhiều bác sĩ, nhưng không ai tìm ra lí do gây ra những cơn đau của cô. Họ cho rằng nguyên nhân có thể là ảnh hưởng của stress. Kì lạ là cô bé học ở trường mà không gặp bất kì khó khăn nào cho tới khi cô ngồi vào bàn học ở nhà. Khi ấy, cơn đau trở nên thật dữ dội.

Điểm số trong lớp của cô càng ngày càng tụt dần. Mẹ cô quyết định đi xin ý kiến của những nhà ngoại cảm và thầy bói với hi vọng tìm ra cách chữa trị chứng bệnh cô bé đang mắc phải. Nhưng thật không may là không ai tìm ra được giải pháp cả.

Tuy nhiên, trong một lần nói chuyện với 1 bà bạn, bà được gợi ý là nên chụp ảnh tư thế ngồi của cô bé. Đó có thể là nguyên nhân gây ra những cơn đau ấy.

Tối hôm đó, bà lấy chiếc máy ảnh từ trong tủ. Cô bé đang ngồi xuống bàn bắt đầu học và bà mẹ lấy máy chụp một tấm. Sau khi có bức ảnh, bà mẹ cực kì kinh hãi.

Cô bé đang ngồi học bình thường nhưng ở phía trên cô là 1 cô bé khác cổ buộc thòng lọng. Bóng ma này đang cố gắng đặt chân lên vai con gái bà.

Sáng hôm sau, bà mẹ tới trường nơi mà bà đã mua được cái bàn và chất vấn vị hiệu trưởng. Hóa ra cô bé bí ẩn trong bức ảnh là học sinh cũ của trường. Cô là người trước đây đã ngồi ở cái bàn đó. Vài năm trước, cô bé ấy cũng bị chịu rất nhiều áp lực từ việc học và treo cổ ở lớp.
V- Anime Fan - A/M in our heart
aaapit - Thư kí
Trụ sở bang - Thảo luận

LOLI RULES THE WORLD
BB IS THE BEST
Hình đại diện của thành viên
aaapit
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
 
Bài viết: 734
Ngày tham gia: 07/07/2013 07:04
Đến từ: Một nơi nào đó :D
Số điện thoại: 01683681422

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi aaapit » 11/10/2013 18:00

Kei, Sur là 2 người bạn hay đi chung với nhau. Cuộc sống xung quanh họ tràn ngập tiếng cười.

Những tưởng mọi thứ sẽ kéo dài mãi. Cho đến một ngày, Kei và Sur có mâu thuẫn và sự cố ấy không những không giảm mà còn trở nên gay gắt. Hai người họ ngừng mọi hoạt động liên quan đến nhau. Vì ghét nhau, giữa họ liên tục có những hành động va chạm như để dằn mặt. Kei vốn là người giữ bình tĩnh lâu hơn và đó cũng là lí do mọi chuyện không xảy ra đến nỗi nghiêm trọng. Dần dần, mệt mỏi khi phải chịu đựng, Kei tách mình ra. Cô tìm đến bình yên trong im lặng và cô độc. Tuy nhiên, mọi thứ không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Sur không tha cho Kei, cô tìm mọi cách tạo nên sự thù hằn.

Cho đến một ngày, rào cản trong con người Kei bị phá nát. Cô không thể kìm chế được mình, cô gần như phát điên khi cứ phải chịu đựng. Và, cô đã lập kế hoạch trả thù. Cô biết Sur về rất trễ. Cô đã đong đếm từng ngày, và ngày đó cũng đã đến. Chiều hôm ấy, vừa tan học cô ra lớp sớm. Sur vẫn đang mải miết tám với đám bạn. Trước khi Kei bước ra khỏi lớp, cô ta vẫn không quên mỉa mai Kei mấy câu. 7 giờ. Khi bóng tối dần bao trùm, mọi người ai cũng lo vào lớp để học thêm. Sur cũng xách cặp đi về, chợt thấy Kei lảng vảng trước khu Thể Dục. Với bản tính đã căm ghét Kei, Sur đã đi đến gần và nói chuyện. Khi vừa bước đến, Kei biến mất. "BỐP!" Một cú đánh mạnh vào đầu. Sur bất tỉnh.

Khi cô tỉnh lại, cô thấy mình nằm trong lớp học ở lầu 2. Sur cảm thấy điều chẳng lành, cô vội gượng dậy. Chợt, toàn thân cô ớn lạnh và tay chân run lên. Cô nhìn thấy Kei – với đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô. "Mày tính làm gì?" – Sur quát lớn. "Làm những gì cần làm". Vừa dứt câu, Kei dựng 1 chiếc ghế dài đứng lên, lấy hết sức lao tới và đập mạnh một phát vào đầu Sur. Với phản xạ của mình, Sur đã dùng vai đỡ thay cho đầu. Cô ngã xuống. "Này, mày... mày tính giết tao sao? MÀY.. BỊ ĐIÊN RỒI HẢ?" Đáp lại những câu hỏi chỉ là ánh nhìn sắc bén và cái nụ cười nửa miệng của Kei. Đặt cái ghế qua một bên – Kei lấy ra một túi vải khá lớn. Cô bóc từ trong túi ra một nắm thủy tinh bị vỡ. "Mày thích chửi người khác phải không?" – Kei hỏi. "Vậy thì để tao giúp mày". "Á Á Á AAAAA...." Một tay giữ chặt đầu, tay kia Kei không ngừng nhét mảnh thủy tinh vào miệng Sur. Máu cứ thế trào ra, miệng Sur rách toạc. Sur không thể nói được nữa. Ánh mắt Sur như cầu xin cô tha thứ. "Muộn rồi. Mày hãy nhận lấy tất cả. Chính miệng mày đã tự hại mày." – Kei lạnh nhạt nhìn Sur.

"CHẾT ĐIIII!" Kei cầm lấy chiếc ghế vừa nãy đập không ngừng vào đầu Sur, như để vơi đi những gì cô đã phải gồng mình lên gánh chịu. Giờ đây, Kei chẳng còn lý trí nữa. Cô đã hoàn toàn mất kiểm soát. Tiếng "Bốp bốp" ban đầu vang lên, giờ chỉ còn là "Bịch, bịch". Đầu Sur đã nát tươm.

Sáng hôm sau, cả trường náo loạn. Mọi người ai nấy nhìn thấy thi thể Sur, họ như buồn nôn. Không biết dùng từ ngữ nào để nói lên hiện trạng của Sur bây giờ. Cảnh sát điều tra, đúng theo một kế hoạch hoàn hảo mà Kei đã tạo dựng. Không một manh mối hay bất cứ ai nhìn thấy Sur đã đi đâu.

Vài tháng sau, Kei nhập học. Lớp mới, bạn bè mới. "Mày là Kei? Con nhỏ nhút nhát mà mọi người hay bàn tán đây sao? Trông mày thật kinh tởm. Quái gì mà họ nói mày dễ thương được chứ?" – Sakar, đứa con gái đỏng đảnh và cũng là hot girl khối, nhìn Kei với vẻ khinh bỉ. Kei đứng dậy và bỏ đi. "Đi đâu đấy? Tao đang nói chuyện với mày đó, có nghe thấy không con nhỏ kia?"

Kei quay lại và nhìn Sakar. "Tôi đi lập dự định của mình".
V- Anime Fan - A/M in our heart
aaapit - Thư kí
Trụ sở bang - Thảo luận

LOLI RULES THE WORLD
BB IS THE BEST
Hình đại diện của thành viên
aaapit
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
 
Bài viết: 734
Ngày tham gia: 07/07/2013 07:04
Đến từ: Một nơi nào đó :D
Số điện thoại: 01683681422

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi aaapit » 11/10/2013 18:02

Chuyện có thật:
Đây là một câu chuyện mẹ kể cho tôi nghe khi tôi mười sáu tuổi:

“Từ lúc mẹ có thể nhớ được, mẹ đã có khả năng nhìn thấy trước tương lai. Mẹ có thể nhìn thấy đến lúc nào tuỳ thích và mẹ chỉ biết rằng rồi những điều đó sẽ xảy ra. Phần lớn mẹ sử dụng khả năng này là để gian lận ở trường, nhìn thấy trước đáp án cho các bài kiểm tra, và không có gì bất ngờ, mẹ luôn luôn đứng đầu lớp.

Con có thể ngạc nhiên khi biết rằng chẳng phải đợi đến mười sáu tuổi mẹ mới có ý định nhìn thấy trước cái chết của chính mình.

Khi đó mẹ còn trẻ và ngây thơ, tin rằng những việc như chết chóc sẽ chẳng bao giờ xảy ra với mình – ngay cả sau khi ông con qua đời – cho đến khi mẹ suýt bị một chiếc xe buýt cán qua. Cái trải nghiệm cận kề cái chết đó khiến con người mẹ thay đổi, mẹ muốn được biết vận mệnh cuối đời mình.

Và vì vậy, mẹ đã nhìn. Và chưa bao giờ mẹ ngay lập tức hối hận một điều gì như thế. Mẹ tìm kiếm điều đó với hy vọng rằng mẹ thích sự liều lĩnh, cho rằng không có điều gì mẹ từng làm, dù có ngu ngốc thế nào, sẽ là điều cuối cùng của đời mẹ. Thay vào đó tràn ngập trong đầu mẹ là nỗi sợ cái chết, và nó đã làm mẹ bị trầm cảm hàng tháng trời. Như con thấy đó, cái chết đều sẽ tìm đến với tất cả chúng ta, nhưng nhận thức được một cách chính xác bản chất của nó làm cho cái chết trở nên cụ thể hơn, chứ không còn là một thứ trừu tượng nữa.

Thử tưởng tượng xem, một người đàn ông được chuẩn đoán anh ta đang chết dần chết mòn vì ung thư, anh ta chỉ còn sống được một năm nữa thôi. Giờ đây, phần còn lại của cuộc đời anh ta đã được dự đoán trước ngay chính khoảnh khắc đó. Vận mệnh cuối đời anh ta bao trùm lấy mọi thứ khác, tô đen bất kì quyết định nào anh ta lựa chọn, từng lời anh ta thốt ra, bởi vì anh ta chẳng thể nào nghĩ đến thứ gì khác ngoài việc mọi hành động của mình sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh mà anh ta được người khác nhớ đến sau này.

Mẹ lớn lên để chấp nhận nó. Cơn trầm cảm của mẹ cuối cùng cũng biến mất, do một phần không hề nhỏ việc gặp gỡ cha của con. Mẹ học được cách nhìn cuộc đời với một quan điểm, một cách nhìn mới. Mẹ tiếp cận tất cả mọi thứ một lần nữa cùng với một lòng hăng hái khi tìm được những thứ mẹ thích làm, như vẽ tranh và viết lách. Mẹ làm những gì mẹ muốn, bởi vì những việc mẹ làm cuối cùng sẽ chỉ ảnh hưởng đến không ai khác ngoài bản thân mẹ.

Thay vì cưới người đàn ông cha mẹ của mẹ muốn, mẹ cưới cha con và chúng ta tạo dựng một cuộc sống mới, ở một thành phố mới. Chúng ta có con. Và giờ chúng ta ở đây.”

Mẹ tôi ngừng nói một lúc, nhìn tôi với một nụ cười lạ lùng, ngang qua chiếc bàn trong bếp.

“Tại sao giờ mẹ lại kể con nghe câu chuyện này?” Tôi hỏi lại một cách thận trọng.

“Bởi vì hôm nay chính là ngày mẹ nhìn thấy bản thân mình... chết – chết trong bàn tay con gái của chính mình,” mẹ tôi cao giọng nói. Tôi nhìn thấy tay bà di chuyển rất khẽ, hướng về túi áo của bà.

Tôi trẻ hơn và nhanh hơn bà. Ngay lúc mẹ rút khẩu súc lục của cha ra, khẩu súng cha đã mua hơn hai mươi năm trước nhưng ông chưa bao giờ sử dụng, tay của tôi đã kéo ngăn tủ bếp và con dao bít tết đã bay xuyên qua không khí, hướng về gương mặt kinh hoàng và cơ thể đang cứng đờ của mẹ tôi, bà rùng mình từ tác động khi con dao nhọn cắm phập vào ngực.

Tôi khi đó đã nhanh nhẹn chạy đến để rút con dao ra, bỏ vào chỗ cũ, và chộp lấy khẩu súng khỏi những ngón tay mềm nhũn của bà.

Tôi thở hắt ra, bắt đầu run rẩy. Và ngay khi tôi có thể bình tĩnh lại để nói chuyện, tôi liền gọi cho cảnh sát.

Mẹ tôi vào năm mười sáu tuổi đã biết rằng con gái bà sẽ giết bà khi nó ở cùng độ tuổi với bà lúc ấy. Trong khi cố gắng lừa dối số phận, mẹ tôi đã vô tình làm cho lời tiên tri trở thành sự thật. Bị giết chết bởi chính sự ngạo mạn của bà.

Mặc dù, có lẽ tôi không nên quá khắc nghiệt với bà. Bởi vì có một điều mà mẹ tôi không hề hay biết, không có một cơ hội nào để biết được. Đó là chính tôi, cũng vậy, tôi cũng có thể nhìn thấy trước tương lai, nếu tôi muốn. Và tôi cũng đã nhìn trước cái chết của bản thân; cái ngày mà tôi sẽ chết bởi bàn tay của mẹ mình.

Tôi đã phá vỡ chu trình. Tôi giờ đã có thể sống tự do như tôi mong muốn.

Vậy, bạn có muốn biết bạn sẽ chết khi nào không?

-------------------------------------------------------------------------------------------

►Translator's note: Tác giả đã trả lời cho rất nhiều người đọc về cái chết của họ khi họ hỏi họ sẽ chết như thể nào trong phần comment ở link gốc. Vẫn chưa có gì chứng minh lời tác giả là sự thật, nhưng nếu bạn muốn thử biết mình chết thế nào, bạn có thể vào link nguồn ở phần Credit, xem qua câu trả lời cho những người khác và hỏi tác giả xem!
V- Anime Fan - A/M in our heart
aaapit - Thư kí
Trụ sở bang - Thảo luận

LOLI RULES THE WORLD
BB IS THE BEST
Hình đại diện của thành viên
aaapit
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
 
Bài viết: 734
Ngày tham gia: 07/07/2013 07:04
Đến từ: Một nơi nào đó :D
Số điện thoại: 01683681422

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi aaapit » 11/10/2013 18:05

Những kiểu mai táng rùng rợn nhất thế giới

Phơi nắng, chôn con theo mẹ, thiên táng hay ăn thịt người chết…có lẽ là những tập tục mai táng rùng rợn nhất thế giới được biết đến cho đến tận ngày nay
Phơi nắng người chết cả tuần rồi chôn
Người Mông ở bản Lung Tang, xã Hồng Ngài (huyện Bắc Yên, Sơn La), có tục lệ mai táng tồn tại hàng thế kỷ qua mà ai nghe cũng phải rùng mình: Khi một người trong gia đình chết, người thân của họ xem như còn sống nên vẫn giữ lối sinh hoạt như thường ngày. Người ta vẫn đút cơm, nước vào miệng cho người chết. Hàng ngày, người sống còn khiêng người chết ra sân, đặt ngửa lên tấm ván đã chuẩn bị sẵn, để người chết được “ngắm” mặt trời. Dù mưa to hay nắng cháy thì phải khi mặt trời khuất bóng mới được khiêng người chết vào nhà. Tùy vào người chết có bao nhiêu con, người nhà sẽ đem “phơi nắng” người chết từng đó ngày rồi mới được chôn cất…
Hủ tục mẹ chết, con bị chôn sống
“Dọ-tơm-amí” là hủ tục của tộc người Bana và Jrai ở Tây Nguyên. Theo tục lệ này, nếu người mẹ chẳng may chết khi vượt cạn thì trẻ sơ sinh phải chết theo. Ngay cả những đứa trẻ đang bú sữa mẹ mà mẹ chết, thì đứa trẻ cũng bị kết tội “dọ-tơm-amí”, hoặc sẽ bị chôn sống theo mẹ, hoặc sẽ bị mang bỏ mặc giữa rừng ma. Khi đó, đứa trẻ sẽ chết vì kiệt sức hoặc không thì cũng chết vì rắn độc cắn hoặc thú dữ ăn.
Người dân nơi đây thừa nhận hủ tục “dọ-tơm-amí” có thật chứ không phải lời đồn, nhưng hủ tục có tự bao giờ thì không ai biết. Đây là hủ tục truyền đời nên dù gia đình không muốn thì trẻ sơ sinh vẫn bị chôn theo mẹ. Áp lực từ phía dân làng, dòng họ khiến cha của đứa bé không dám đấu tranh bảo vệ con.
Tục chôn hai lần
Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.
Ở Melanesia, cư dân của quần đảo Trobriand chôn người chết đến hai lần. Đầu tiên, họ chôn những người chết xuống đất, sau một thời gian, họ lại đào lên và dùng xương để làm thành các vật dụng gia đình như thìa (muỗng), hay các đồ dùng khác.
Những cư dân này sẽ đặt những đồ dùng làm từ xương người chết trong các hang động đối diện với biển. Họ tin rằng đây là một hành vi hiếu thảo. Vì sau này khi con cái bạn hỏi về một người nào đó đã khuất, bạn chỉ cần nói rằng cha ông của chúng là một cái thìa và nhìn hướng ra biển. Như vậy người ta sẽ không có gì phải sợ hãi mỗi khi nhắc đến những người đã mất.
Thiên táng của người Tây Tạng

Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.
Cũng giống như những tín đồ thần lửa, họ đặt các loại hoa quả và thực phẩm bên cạnh xác chết để thu hút các loài động vật như kền kền, với hy vọng chúng sẽ bay đi và mang những người thân của họ lên… thiên đường.
Nghi lễ ăn thịt người
Không chỉ vì mục đích “ăn cho no bụng”, nghi lễ ăn thịt người còn được 2 dân tộc châu Phi Warri (Amazon) và Papuyakalo thực hiện thay cho nghi lễ mai táng người đã khuất.
Họ cho rằng, ăn thịt hoặc nội tạng của người chết, đặc biệt là gan hoặc não có thể thu nhận được trí tuệ, sức mạnh, lòng dũng cảm. Có dòng họ chỉ ăn thịt kẻ địch, có gia đình chỉ ăn thịt người thân. Cũng có nhóm người cùng lúc chấp nhận 2 loại hình trên.
V- Anime Fan - A/M in our heart
aaapit - Thư kí
Trụ sở bang - Thảo luận

LOLI RULES THE WORLD
BB IS THE BEST
Hình đại diện của thành viên
aaapit
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
 
Bài viết: 734
Ngày tham gia: 07/07/2013 07:04
Đến từ: Một nơi nào đó :D
Số điện thoại: 01683681422

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi aaapit » 11/10/2013 18:07

Bí Mật Kinh Hoàng Trong Quán
Net.
(DỰA THEO LỜI KỂ CỦA ANH
TRẦN QUANG BẢO, CHỦ TIỆM NET
"TORONTO" TẠI QUẬN 6).
Vào năm 2007, lúc ấy là thời điểm mạng internet ADSL bắt
đầu phổ biến, cũng là lúc game
online trở nên hút khách hơn là
chat vì tốc độ cao của mạng
ADSL đã thay thế cho mạng rùa
bò dial up.Từ đó nhu cầu sử dụng internet để chơi game đã
khiến cho các quán net game
online lúc nào cũng đông khách
nếu biết chiều khách và có dàn
máy tốt, việc kinh doanh
INTERNET tuy không thể làm giàu nhưng chí ít nó vừa nhàn,
lại hái ra khá nhiều tiền nếu so
với các ngành nghề khác.Bảo
lúc đó là 1 thanh niên 22 tuổi
chưa có việc làm, tốt nghiệp lớp
12 thi đậu vào cao đẳng CNTT thì anh bỏ ngang vì không theo
nổi chương trình học quá nhiều
tạp nham trước khi bước vào
chuyên ngành.Với cái bằng lớp
12 lúc đó thì bước ra đời làm ăn
quả thật rất khó, nghĩ đi nghĩ lại anh quyết định xin ông bố 1 số
tiền để mở 1 quán game online,
vì theo anh thì kiến thức về vi
tính của mình dư sức đảm bảo
cho cái quán net hoạt động ổn
định, vả lại tiền bạc cũng khá dư dả.Cầm số tiền 150 triệu trong
tay, Bảo hồ hỡi tậu ngay 20
máy vi tính cấu hình loại khá
cùng 1 dàn màn hình 17 inches
second hand vì theo anh cái
màn hình LCD mới vừa mắc, vừa dễ bị phá hỏng. Việc kế tiếp là
tìm địa điểm kinh doanh, theo
sự giới thiệu của cậu bạn tên
Hùng, Bảo đến địa chỉ 24/4
đường Quang Trung quận Gò
Vấp, đập vào mắt anh là 1 ngôi nhà khá dài, nằm ở giữa đường
đi trong hẻm, xung quanh là 1
bãi cỏ lớn, nếu không nhìn rõ cứ
tưởng đây là 1 căn nhà nằm
giữa đồng trống. Chủ nhà tên
Hưng đã khá đứng tuổi phân bua: "Nhà này đơn sơ nhưng
khá rộng, lại nằm kế đường đi
trong xóm nên rất dễ làm ăn".
Bảo cũng nhìn ra căn nhà này có
giá trị hơn là bề ngoài, mỗi
ngày từ con nít đến người lớn đi ngang đây không biết bao
nhiêu mà kể, ai đi ngang cũng
tò mò hỏi khi nào khai trương
vì xung quanh đây không hề có
1 quán net nào. Căn nhà rộng độ
5 mét , dài khoảng hơn 3 chục mét nhưng khổ cái là chia làm 3
gian và gian ở giữa là nhỏ nhất
chỉ dài khoảng 4 mét, tuy nhiên
nó lại là gian làm Bảo không hài
lòng và thấy rờn rợn nhất. Thì
ra bên trong là 1 ngôi mộ, hay đúng hơn là 1 ụ đất nhô lên, bên
trên là 1 tấm hình của người
quá cố ghi tên là Nguyễn Thị
Minh Hải 51 tuổi. Bảo nhìn tấm
hình màu đã sờn trên mộ mà
không khỏi rùng mình : hình có lẽ chụp lúc bà Hải sắp chết, hai
mắt đỏ long sòng sọc nhìn vào
máy chụp mà Bảo cứ tưởng
đang nhìn mình, người bà cong
oằn oại, hai tay bấu chặt vào
thành giường như rất đau đớn.Bảo không dám nhìn lâu,
anh quay sang hỏi ông Hưng:
"Cho phép tôi hỏi 1 tí, tại sao lại
chụp hình cho người chết lúc
như thế này?".Ông Hưng ái ngại
nắm chặt 2 tay xoa đi xoa lại 4,5 lần rồi mới nói bằng giọng
buồn buồn: "Chị Hải là chị ba
của tôi, hồi đó gia đình nghèo
khó nên chị đi quét rác để kiếm
sống, còn tôi thì chạy xe ôm ở
đầu đường dây này. Chuyện đáng lẽ không có gì nhưng cách
đây 5 năm trong 1 lần đi quét
rác về khuya, chị bị 1 con
***đen lang thang trên đường
Nguyễn Oanh cắn, khi cắn chị 2
mắt nó đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống, may có cây chổi
nên chị đã đánh đuổi nó đi và
trở về nhà xức dầu rồi thôi. Cứ
nghĩ không có gì nên chị cũng
không đi chích ngừa. Không
ngờ 10 ngày sau thì chị bảo đau đầu, thấy khó chịu ngay vết
thương bị cắn dưới đùi.Ngày
thứ 11 thì chị bắt đầu có cảm
giác sợ nước, sợ tắm và mỗi khi
uống nước thì chị lại la làng lên
như hồi còn nhỏ bị ép uống thuốc đắng. Tôi đưa lên trạm xá
thì bác sĩ lắc đầu bảo quá trễ rồi,
chị bị lây bệnh dại từ con
***quỷ quái đó.Khi tôi đem chị
về thì chị không đi đứng được
nữa như là người bị liệt, nhưng lâu lâu thì lại lên cơn cuồng và
co giật. Biết chị sắp chết, gia
đình nghèo nên chẳng có tấm
ảnh nào từ lúc trưởng thành
đến giờ nên tôi nhờ bác Năm
gần nhà chụp dùm 1 tấm hình để có hình làm đám tang cho
chị.Khi bác Năm đến nơi thì chị
đang lên cơn co giật và điên
loạn, lâu lâu lại tru lên 1 hồi
dài.Tôi vừa thương chị vừa kinh
hãi, bác Năm cũng tái mặt nên yêu cầu chụp ngay rồi về, khi
máy ảnh chĩa về phía chị cũng là
lúc chị chồm lên và tru lên mấy
tiếng, 2 mắt nhìn căm hờn vào
cái máy ảnh và người chụp, có
lẽ chị không muốn ai chụp hình chị lúc đang ghê rợn thế này.Bác
Năm chụp xong thì lật đật bỏ đi
nhanh về nhà và hẹn ngày giao
hình.Cơn dại hoành hành chị
đến 4 giờ sáng hôm sau thì chị
qua đời, tôi còn nhớ trước lúc chị qua đời chị tru lên một hồi
rất dài, hai tay đưa thẳng về
phía tôi, 2 con mắt đỏ ngầu
nhìn thẳng vào tôi 1 cách căm
hờn, tôi cũng không hiểu tại sao
lại như thế nhưng tôi rất sợ, tôi lùi về phía cửa.Tiếng tru làm
mọi người trong xóm giật
mình, khi họ chạy sang thì chị
tôi đã chết, người khô quắc vì
thiếu nước,10 ngón tay gầy và
nhọn như muốn bấu víu vào ai nhưng chưa kịp, khi tắm rửa
cho cái xác thì cô Xuân hàng
xóm phát hiện 10 đầu ngón tay
chị tôi rỉ máu liên tục không
ngừng. Quá sợ hãi và không
muốn để lâu nên tôi yêu cầu cho vào quan tài sớm, vì tiền bạc
không có nên tôi yêu cầu chôn
chị ngay tại nhà để giảm chi phí
vì đất nhà tôi khá rộng, tôi lại có
thể trông nom mộ thường
xuyên.Từ đó đến nay đã 5 năm rồi ngôi mộ vẫn ở đây.Có lẽ nhờ
chị tôi phù hộ nên tôi lấy được
người vợ cũng có chút ít gia sản
cha mẹ để lại, cô ấy thì sợ ngôi
mộ nên bắt tôi về ở chung bên
nhà của cha mẹ.Do vậy mà tôi muốn cho mướn căn nhà này để
kiếm thêm". Bảo nghe câu
chuyện dài trên mà đầu óc cứ
suy nghĩ lang man, tưởng như
là anh đang chứng kiến cảnh
người chị ba của ông Hưng đang tuyệt vọng cào cấu và tru
lên như cố gắng gọi thần chết
đến đón sớm cho đỡ đau khổ,
cuộc đời thật là không công
bằng,người đã nghèo khổ, lại
làm cái nghề bị xem là tận cùng xã hội, vậy mà
nghịch cảnh vẫn không buông
tha đến nổi chết trong đau đớn
vẫy vùng. Dù có chút sợ hãi khi
nghe câu chuyện ghê rợn trên
nhưng Bảo cho rằng chuyện đã lâu rồi, ông Hưng vẫn sống bình
thường trong căn nhà thì đâu có
gì mà lại sợ, vả lại khi thằng
Hùng dẫn đến nó đã bảo ông
chủ nhà ra giá là 2 triệu còn
thương lượng."Nhà rộng mà rẻ như thế thì có ma mướn", Bảo
thầm nghĩ.Mọi chuyện cuối cùng
cũng xong, giấy phép kinh
doanh, thuế....nhờ có ông già
quen biết nên chỉ vài ngày là
Bảo đã hoàn thành, chỉ chờ ngày khai trương.Đêm trước
ngày khai trương, Bảo đã mướn
Long, thằng bạn cùng xóm sang
giúp coi tiệm net và trả lương
1,2 triệu/tháng.Hai anh em bàn
tính ngủ tại tiệm cho đến sáng hôm sau để khai trương nên
không về nhà. Đêm đó trời mưa
rất to, Bảo đang thiu thiu ngủ
thì bật dậy vì mắc tiểu, cầu tiêu
nằm ở gian cuối, vì vậy mỗi khi
đang sửa sang phòng máy chờ ngày khai trương mà mắc tiểu
thì Bảo cũng rất ngán khi phải
đi ngang qua gian giữa nên anh
thường nín tiểu đến khi về
nhà.Nhưng hôm nay anh phải
ngủ đến sáng, không thể nín được, Bảo đành cố gắng vén
màn bước qua gian giữa, vừa
bước qua thì anh thở phào nhẹ
nhõm vì thằng Long đang kê
ghế bố ngủ trong gian giữa, nó
đắp mền kín mặt ko biết vì sợ hay vì lạnh nhưng Bảo nghĩ nó
sợ lạnh vì từ nhỏ nó đã nổi
tiếng là gan dạ không biết sợ
ma quỷ. Cuộc đời có nhiều
chuyện kỳ lạ, cái mình cho là
đáng sợ thì lại không sợ, cái mình cần đến thì lại đáng
sợ.Bảo bước vào gian cuối để
đến phòng vệ sinh thì tâm trí
anh lại nổi lên những ý nghĩ ma
quái, biết đâu bên trong nhà vệ
sinh với ánh sáng mờ mờ từ cái đèn tròn vàng cũ kỹ kia, có 1
người đang nằm tru lên những
tiếng ai oán.Tà không thể thắng
chính, ý nghĩ sợ hãi cũng ko thể
làm giảm nổi khó chịu nhức
nhối khi phải nhịn tiểu nên Bảo cũng ráng lết từng bước vào
nhà vệ sinh.May cho Bảo là từ
lúc bước vào cho đến lúc bước
ra cửa hoàn toàn không hề có 1
điều gì bất thường làm Bảo phải
rờn rợn cả.Bảo nhanh chân bước vào gian giữa thì thấy
thằng Long đã thức dậy và đi ra
gian ngoài, cái mền nó quẳng
ngay trên ghế, Bảo lật đật bước
ra gian ngoài thì thấy thằng
Long người ướt đẫm, đang phơi cái áo mưa lên móc,trên bàn là
2 hộp cơm gà còn nóng hổi.Bảo
hỏi: "ơ hay cái thằng này, tao đi
tiểu xong mà mày mua xong
hộp cơm ư?" Long than vãn:
"Mày cứ đùa, tao phải chạy xe gần 3 cây số rồi chờ nó gần 15
phút dưới mưa mới xong 2 hộp
cơm đấy, ở đó mà đi tiểu với đi
cầu".Bảo giật mình hoảng hốt
đánh rơi hộp cơm đang cầm
trên tay xuống đất, nếu thằng Long đi mua cơm nãy giờ vậy
người nằm trên ghế bố lúc nãy
là ai?
V- Anime Fan - A/M in our heart
aaapit - Thư kí
Trụ sở bang - Thảo luận

LOLI RULES THE WORLD
BB IS THE BEST
Hình đại diện của thành viên
aaapit
☀️9/30☀️
☀️9/30☀️
 
Bài viết: 734
Ngày tham gia: 07/07/2013 07:04
Đến từ: Một nơi nào đó :D
Số điện thoại: 01683681422

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi TinhHon » 11/10/2013 20:10

Góp ý cho thớt nên up phim ma và Audio truyện ma cho nhanh,cái nào ko có thì post link đọc online.chứ post chữ như thế vừa dài mà lại khiến những ai ko mún đọc thấy khó chịu.
Tinh Hồn
Hình đại diện của thành viên
TinhHon
☀️8/30☀️
☀️8/30☀️
 
Bài viết: 437
Ngày tham gia: 27/05/2013 15:03
Đến từ: Hồ Chí Minh
Số điện thoại: 01219188325

Re: Nhận giải đáp các vấn đề tâm linh.

Gửi bàigửi bởi fantasy777 » 13/10/2013 11:30

truyện hay tiếp đi thớt
Hình đại diện của thành viên
fantasy777
☀️12/30☀️
☀️12/30☀️
 
Bài viết: 1963
Ngày tham gia: 20/07/2012 07:23

Trang trướcTrang kế tiếp

Quay về Thảo luận - Tán gẫu

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến120 khách