Trò chuyện - Gió ơi, đừng ngừng thổi!

Hình đại diện của thành viên
#1 26/01/2014 18:09
Gió ơi, đừng ngừng thổi!
Trò chuyện - Gió ơi, đừng ngừng thổi!
Gió mà. Tất nhiên phải thổi. Gió thổi thổi bay đi những giận hờn vu vơ một thuở học trò nhưng gió không thể nào thổi bay được ký ức hồn nhiên ra khỏi trái tim mỗi đứa, phải không mày, bạn-ngồi-chung-bàn…!?
Uầy, một năm rồi mày nhỉ. Một năm rồi tao và mày không gặp nhau, không điện thoại, không chat chit với nhau như những đứa khác. Ừ thì có lẽ mày quên tao mất rồi, nhưng tao thì không đâu nha, nhớ dai lắm đó! Nhớ ngày đầu năm cô để tao ngồi cạnh may, học-sinh-mới-chuyển-đến làm tao phải xa con bạn thân chí cốt, ghét mày ghê lắm! Nhưng rồi từ lúc nào không biết, tao và mày nói chuyện với nhau, thân dần, rồi nhiều khi cãi vã vì những chuyện không đâu vậy mà chắng đứa nào chịu thua xin lỗi đứa nào một tiếng.
Lắm lúc tao tức đến điên người, cứ nhè mà nắm lấy cái đầu bù như ổ quạ của mày, rồi còn lấy cả com-pa chích vào tay mày nữa. Đau điếng… Nhớ cả cái buổi học thêm Văn ấy nữa. Mày lấy viết vẽ lên chân tao làm tao phát cáu mà thẳng tay để lại trên cặp mày những “dấu ấn” bằng mực không hơn không kém. Mày à, tao thấy có lỗi lắm nhưng kì thực với tính cách bướng bỉnh của một đứa con gái như tao, tao rất ghét phải nói lên cái tiếng “xin lỗi” mày ạ!...
Rồi thì nắng tháng năm cũng tới, gió tháng năm cũng sang nhắc tao biết sắp xa rồi một thuở ngây ngô, xa rồi những lúc mày chỉ tao mấy bài Hóa khó để tao “đền đáp” lại bằng cách vô tư ‘im re” mỗi khi mày cầu cứu tao trong giờ kiểm tra môn Anh. Ừ, xa thật rồi!
Tao và mày chỉ còn hơn tháng luyện thi tốt nghiệp cấp II cùng nhau, vậy mà…mày nỡ….Mày nỡ nào chọc giận tao rồi lấy cả hộp viết của tao để lên mép sọt rác khiến tao giận mày, xóa số điện thoại của mày khỏi danh bạ, giận cả mấy tháng hè, giận suốt năm lớp 10 dù không còn gặp nhau nữa vì hai đứa học khác trường…Giận lắm!
Hè này, nắng tháng năm đã sang rồi đó, gió tháng năm cũng lại sắp đến nữa rồi mày ạ. Ừm, mong nó đến mau để giúp tao xóa đi cái giận hờn của tao với mày ngày ấy, để thay tao mang đi hai tiếng ‘xin lỗi” và “cảm ơn” đến với mày, để mày và tao chợt nhận ra rằng mình đã có một khoảng thời gian dài vô nghĩa, và gió cũng thổi cho trái tim tao mát dịu khi nhớ về những kỉ niệm ngày xưa của một thưở ngây ngô, hồn nhiên và trong sáng. Tao cũng mong lắm một ngày nào đó khi gió thổi qua, mày vẫn nhớ đến tình bạn đẹp đẽ của tụi mình ngày nào!
“Gió ơi, đừng ngừng thổi nhé!”
- Đăng bởi: Trần Thị Tuyết A
- Nguồn: Hoahoctro
(Nokia 6300/uc)
PM|Trích|Like|Sửa|Xóa|Báo cáo|Cảnh cáo
Trả lời nhanh

Chủ đề tương tự
Ai đang trực tuyến?