Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 09/03/2013 22:28

GIÚP CHÚNG TÔI

Tôi không còn nhiều thời gian nữa. Tôi mong là máu sẽ chảy hết ra ngoài từ cổ tay tôi trước khi chúng tìm đến tôi một lần nữa, nhưng tôi không chắc. Ôi Chúa ơi, lạnh quá. Tôi đang mất rất nhiều máu. Nhưng tôi phải viết xong. Bạn phải đọc cái này. Có lẽ bạn sẽ ngăn chặn được chúng.

Mọi chuyện bắt đầu từ khoảng một tháng trước. Tôi điên cuồng hoàn thành cho kịp bài luận của môn Khoa học Xã Hội trước khi hết giờ, tôi viết nhanh đến nỗi có cảm tưởng như cây bút muốn gãy đôi. Hình như chủ đề là Thế Chiến II. Thật đáng kinh ngạc là tôi còn nhớ những thứ như thế, mà nhớ hết mới ghê chứ ! Mà thôi kệ, chẳng liên quan. Trong lúc tôi đang viết, chợt tôi nhận ra có điều gì đó bất thường. Tôi viết sai quá nhiều lỗi. Bạn phải thứ lỗi cho sự nghi hoặc vớ vẩn này của tôi, nhưng tôi phải giải thích thế này: Tôi không bao giờ viết sai chính tả. Giáo viên thường dùng những từ như “hoàn hảo” hay “đặc biệt” để nói về những bài viết của tôi. Đó là lý do tại sao tôi lại thấy bất thường. Và có một điều nữa, tất cả các lỗi chính tả đều là lỗi viết hoa, điều này lại càng làm tôi rối trí. Tôi đã không viết hoa bất cứ chỗ đầu dòng, danh từ riêng… Nhưng những chữ viết hoa lại thi thoảng chen ngang vào một cách bất thường. Tôi đã viết ra mấy từ như “người đỨc” hay “đồnG minh”, mà không hiểu tại sao. Nhưng lúc đó, tôi không nghĩ nhiều đến chúng. Tôi nhanh chóng sửa những lỗi ấy rồi hoàn thành bài viết.

Thực sự là tôi còn không nghĩ đó là sự trùng hợp khi tôi nhìn thấy nó lần thứ hai. Tôi đang bình luận về ảnh mới đăng của bạn tôi trên mySpace, trong khi đang gõ mấy dòng nói đùa, tôi nhận ra những chữ viết hoa của mình lại có gì đó không ổn. Xem lại, tôi thấy có cái khác thường : từ “XIN CHÀO” được viết hoa hoàn toàn. Nhưng tôi cũng chỉ sửa nó đi rồi hoàn thành nổt cái bình luận. Và một lần nữa, ngón tay của tôi lại ấn vào nút shift một cách vô thức. Kiểm tra lại chính ta lần nữa, tôi chú ý hơn tới một chi tiết. Tôi bắt đầu ghép các chữ viết hoa vào vớinhau, và không thể ngạc nhiên hơn là chúng ghép lại thành dòng: “THẬT LÀ TỐT KHI BẠN ĐÃ CHÚ Ý”. Và những gì sau đó tôi làm chỉ là sững người lại một lát. Tôi đăng xuất tài khoản rồi đi ngủ, tự nhủ rằng đây chỉ là do cái trí tưởng tượng hâm hấp của mình thôi. . .
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 09/03/2013 22:33

. . .Lần thứ 3 là trong lớp Ngôn ngữ. Tôi đang viết bài phân tích cho Trường ca Iliad, thì nó lại xảy ra. Một dòng nhắn nữa lại được gửi đến: “BẠN SẼ GIÚP CHÚNG TÔI”. Bây giờ thì tôi đã thực sự thấy căng thẳng. Bàn tay tôi run run khi cố gắng xóa đi những lỗi chính tả ấy. Ngay khi cái tẩy chạm vào mặt giấy, một cơn đau thấu xương chạy dọc tay tôi. Cứ như là ai đó vặn xoắn nhưng nỗi đau trên tay tôi, đặt tay tôi dưới đường ray xe lửa vậy. Cơn đau kết thúc trước khi tôi kịp kêu lên. Tay tôi càng rung mạnh, tôi tiếp tục viết: “ĐỪNG CÓ PHẢN KHÁNG”, những chữ hoa tiếp tục gửi thông điệp. Tôi nghĩ đó chính là lúc số phận tôi bị định đoạt. Tôi viết nhanh hơn. Dù có gì xảy ra, dù tôi có phải làm gì, tôi cũng không muốn nếm trải cơn đau vừa rồi thêm một chút nào nữa. Nghe có vẻ hèn nhát, nhưng tôi chắc chắn rằng bạn cũng sẽ như thế nếu bạn ở trong hoàn cảnh của tôi. Đó là lý do tại sao bạn phải ngăn cản chúng.

Về nhà, tôi tiếp tục viết. Chúng nóitiếp “LẤY MỘT CÁI BÁT SỨ”. Hoảng loạn. tôi lục tung nhà và kiếm được một cái. Tôi viết tiếp. Chúng lại ra chỉ thị: “ĐẶT MỘT CUỐN SÁCH VÀO CÁI BÁT”. Cố gắng thực hiện thật nhanh để tránh bị cái đau xâm chiếm, tôi quẳng luôn quyển Iliad vào. “ĐỐT NÓ” . Tôi liếc nhanh quanh nhà. Vội vàng, tôi vớ một que diêm rồi châm lửa quyển sách. Nhưng chỉ dẫn tiếp theo thì còn mơ hồ hơn. “CHO NÓ ĂN”. Tôi viết lại “Bằng gì?” rồi tiếp tục viết. Câu trả lời làm tôi mất bình tĩnh. “MÁU”. Tôi đờ người nhìn tờ giấy một lúc. Và rồi, trước khi tôi kịp biết là mình đang làm gì, thì tôi đã cùng đầu bút làm xước một vết trên ngón tay. Tôi rỏ máu xuống cái bát có tro sách, và một hỗn hợp kinh tởm giữa máu và mực bắt đầu quyện vào nhau. Sau 5 phút, một tiếng kêu phát ra từ chỗ tro sách. Tiếng kêu còn nhỏ, sau tăng dần, đến nỗi làm cho toàn thân tôi run rẩy. Tôi cảm thấy ruột gan cồn cào, nhộn nhạo, và không còn cách nào khác, tôi bịt tai và nhắm chặt mắt lại. Việc ấy như diễn ra hàng thế kỷ, nhưng nó cũng dứt. Tôi mở mắt, và một cảnh tượng kinh dị hiện ra. Không còn cuốn sách nào ở đó, và thay vào đó là những dây leo màu đen bằng giấy, bám chặt vào sàn nhà. Nhưng đó không phải là điều thay đổi duy nhất. Bên ngoài, mấy cái cây gần nhà đã bị trụi hết lá, và cả sàn gỗ trong nhà cũng bị mục rữa. Và cuối cùng, tôi kinh hoàng nhận ra là có những nếp nhăn xuất hiện trên da mình.

Tháng tiếp theo… vẫn yêu cầu của chúng. Mỗi tuần, chúng bắt tôi phải bỏ thêm một cuốn sách vào cái bát, cùng với đó là một vật hiến. Có lần là một cái móng tay. Rồi một cái răng. Rồi đến một mảnh thép. Mỗi lần hiến tế như thế, lại có một cái dây leo mọc thêm ra, bò xuống nền. Cái cây ngoài sân đã chết, sàn nhà thì đã hoàn toàn mục nát và thối rữa, còn tôi thì suy sụp hoàn toàn, khắp người phát ban, xanh xao, tóc thì đã bạc đi từ lúc nào. Tôi bị rút mất sự sống. Tôi ngồi trong phòng Cả ngày, cHỉ viết ngẫU nhiên, còN khônG cần phải ghép Thành từ nữA, chỉ theo yêu cầu của chúng. dù là thứ gì tôi Đã tạo rA trong cái báT đó, dù cHúng bắt tôi làm cái gì, thì những điều đó cũng đAng giết chết thực tại, giết chết những gì xung quanh căn phòng nàY. tôi phải Ngăn chặn chúnG. nhưng có lẽ là mUộn rồi. tôi mẩt rất nhiều máu, tôi thấy chóng mặt. mOng rằng tôI sẽ chết trước khi chúng đến lần nữa. trời ơi, chúng lại Đến trong bài viết của tôi một lần nữa. trời ơi, lạnh quá. tôi mUốn Nhắc lại rằnG cuộc sống của tôi chính là lời CảnH báO,bạn phải hiểu điều đó. cái chết của tôi sẽ chỉ làm chúNG chậm LẠI thôi. chúng muốn xóa sổ sự sống.đừng đọc tin nhắn của chúng. nếu không, bạn sẽ bị bắt làm theo như tôi. và dù thế nào đi nữa, cũng không có đường thoát.
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 09/03/2013 22:57

Ngẫu nhiên với con số 666
Nếu bắt đầu từ 1/8/1914 là ngày bùng nổ thế chiến thứ nhất, khoảng cách 666 ngày có một ý nghĩa đặc biệt. Nhân với 666 ta sẽcó một tháng tương ứng đánh dấu bằng những sự kiện tiêu cực với xác suất cộng trừ vài tuần. Ví dụ
- 5 x 666: Tháng 9/1923. Đúng ngày 1/9, một trận động đất 8,9 độ Richter đã tàn phá một khu vực lớn ở Tokyo.
- 11 x 666: Tháng 12/1941. Ngày 7/12, Nhật tấn công Trân Châu cảng. Mỹ buộc phải tham gia thế chiến thứ hai.
- 17 x 666: Tháng 8/1945. Ngày 6/8, Mỹ ném bom nguyên tử xuống thành phố Hiroshima.
- 34 x 666: Tháng 8/1976. Đây là thời điểm bùng phát một loạt thảm họa nhân đạo như bệnh Ebola ở châu Phi, động đất lớn nhất thế kỷ ở Trung Quốc (ngày 28/7).
Trong thế giới tự nhiên cũng có những dãy số 666 đáng chú ý như nguyên tử carbon, thành phần cơ bản của sự sống, gồm có6 hạt proton, 6 hạt neutron và 6 hạt electron.
Cựu Tổng thống Mỹ Ronald Reagan và phu nhân Nancy tin vào sự xui xẻo của dãy số 666.
Ngôi nhà của vợ chồng ông ở bang California mang số 666. Khi về hưu, ông bà Reagan yêu cầu chính quyền đổi thành số 668. Cáichuyện mê tín này không hiểu có phải bắt nguồn từ nguyên nhân sau đây: Tên đầy đủ của ông là Ronald Wilson Reagan mà tên đầu, tên lót và tên cuối, tên nào cũng gồm 6 chữ cái!
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 10/03/2013 20:17

Truyện Kinh Dị Về Creepypasta
ĐI SANG THẾ GIỚI KHÁC BẰNG THANG MÁY

Cách đi sang thế giới khác bằng thang máy

Vào thang máy (phải vào 1 mình nhé)
Lúc ở trong thang máy, đến từng tầng theo thứ tự sau: tầng 4 -> tầng 2 -> tầng 6 -> tầng 2 -> tầng 10 (nếu trong thời gian đó có ai vào giữa chừng thì coi như vô tác dụng)
Khi bạn đến tầng 10, hãy bấm xuống tầng 5 chứ đừng vội ra ngoài
Khi bạn đến tầng 5, bạn sẽ thầy 1 phụ nữ trẻ đi vào trong thang máy cùng với mình, tuyệt đối không nói chuyện với cô ấy
Khi người phụ nữ ấy vào trong tháng máy, bấm xuống tầng 1
Khi bạn bấm xuống tầng 1, thang máy sẽ không đi xuống mà đi thẳng lên tầng 10, nếu như lúc đóbạn bấm tầng nào đó thì nghi lễ sẽ lập tức thất bại (nhưng đây cũng là cơ hội cuối cùng để thoát khỏi nghi lễ đó)
Khi thang máy đi qua tầng 9, bạn sẽ thấy những dấu hiệu cho thấy rằng mình đã hoàn thành nghi lễ này
Chỉ có 1 cách để biết được bạn đã hoàn thành nghi lễ hay chưa:
Thế giới mà bạn đến sẽ chỉ có 1 người - đó là bạn
Tôi sẽ không đảm bảo đc điều gì sẽ xảy ra sau khi bạn đến thế giới đó
Nhưng tôi có thể khẳng định rằng: người phụ nữ vào trong thang máy cùng bạn ở tầng 5 ... tuyệt đối không phải là con người
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 10/03/2013 20:36

NHỮNG CON SỐ

Có 1 hiện tượng lạ mà tôi đã thấy trên các kênh thông tin thời sự vào đầu những năm 1960. Cũng có thể là 1962 - lúc tôi mua cái ti vi đầu tiên. tôi cũng không thể nói chắc được thời gian mà mình đã thấy hiện tượng đó. Tôi muốn đăng bài này để hỏi xem có ai đã từng thấy qua người mà tôi đang nhắc đến hay không.

Nó bắt đầu từ những năm 1960, cụ thể là lúc diễn ra vụ ám sát Kennedy ( Tổng thống thứ 35 của Mỹ - John F. Kennedy - diễn ra vào lúc 12h30 ngày 22 tháng 11 năm 1963, tại Dallas, bang Texas. Tổng thống Kennedy đã bị bắn khi cùngđoàn xe đi ngang qua Dealy Plaza. Ông qua đời vào lúc 1h chiều cùng ngày ) Tôi đã xem chương trình phát sóng trên kênh ABC về chuyến đi cuối cùng của ông ấy. Trong khi người phóng viên đangđứng trước ống kính camera, giữa đám đông, tôi nhìn thấy một cái gì đó đặc biệt. À không, đó là một người, một người đàn ông ăn mặc rất lôi thôi, đứng xa đám phóng viên và nhìn chằm chằm vào cái camera. Ông ta mặc một bộ đồ điển hình của người vô gia cư : một cái áo khoác bẩn, một cáimũ len màu xanh lá cây sẫm, và đáng chú ý là mái tóc dài của ông ta trên khuôn mặt. Đây không phải là những gì trong lúc tôi sợ hãi mà tưởng tượng ra. Có rất nhiều người xung quanh lúc đó và tôi đoán ông ta cũng là 1 trongnhững người đến xem diễu hành.Nhưng trên thực tế, ông ta chỉ đặtmắt vào chiếc camera.
Sau một thời gian ngắn, ông ta bắt đầu di chuyển. Ông ta giơ tay ra phía trước mặt mình, đó là số 5. Một vài giây sau khi ông ấy làm điều khó hiểu đó, một tiếng nỗ to vang lên và làm chấn động đám đông đang đứng xem diễu hành. Người đàn ông đó vẫn đứng yên, 5 ngón tay bẩn thỉu vẫn giơ ra trước mặt ông ta. Vì để có cái nhìn tốt hơn về khung cảnh đang xảy ra, người phóng viên đã dời chiếc máy ảnh qua chỗ khác, và ông ta hoàn toàn biến mất.
Kennedy đã bị giết.
Một vài năm trôi qua, người đàn ông kì lạ trong vụ ám sát Kennedyđó hoàn toàn bị tôi quên đi. Nhưng rồi tôi lại gặp ông ta, vào một ngày của năm 1980, tôi trở về nhà từ công ti. Vợ tôi đặt các món ăn ra bàn, cũng như hằng ngày, tôi bật kênh thời sự ra xem tin tức. Một số thông tin về việc nhiệt độ thay đổi ảnh hưởng đến một số tiểu bang ở phía Nam. Việcđó cũng liên quan đến tôi, đặc biệt là vợ tôi, cô ấycó họ hàng bênđấy, và tôi đang cầu chúc cho sự may mắn của họ. Người phóng viên sau khi nói một tràn dài, đã đúc kết một câu : " Thay đổi nhiệt độ - điều tồi tệ nhất của Mỹ trong suốt thập kỉ qua ". Tôi đã nhận thấy ông ta một lần nữa.
Xa xa, phía vai trái của phóng viênlà người đàn ông vô gia cư xuất hiện trong buổi phỏng vấn cuối cùng của ông Kennedy. Tôi đã không nhận ra ông ta ngay từ lần đầu tiên, nhưng hành động của ông ta đã làm tôi chú ý đến. Khi đám phóng viên nói, ông ta lại giơtay bàn tay bẩn thỉu của mình lên, và lần này là số 4. Ông ta vẫn mặc bộ đồ ngày hôm đó, mặc cho người phóng viên thông báo nhiệt độ đang giảm đột ngột, tay phải ông ta cầm áo khoác, 2 bên áo sơ mi đều vén cao lên. Tôi thựcsự lo lắng cho sự sống chết của những người dân nơi đó khi ông ta bắt đầu giơ 4 ngón tay lên. Và đúng như tôi đoán, những cái chết xuất hiện đầy rẫy trong tiểu bang phía Nam ấy.
Không dừng lại ở đó, ông ta đã xuất hiện 2 lần. Một là vào năm 2001, trong một báo cáo về các cuộc tấn công khủng bố ở Trung tâm Thương mại thế giời ( WTO ), nơi mà ông ta giơ 3 ngón tay. Lầnthứ 2 là lúc gần đây, trong phỏng vấn về cơn bão Sandy ở New York,ông ta đã giơ 2 ngón tay. Mỗi lần, trong 4 cuộc phỏng vấn đó, ông ta đều mặt độc 1 bộ đồ, trên khuôn mặt điên loạn của ông ta nở ra một nụ cười quái dị. Những người bên cạnh dường như không để í đến sự có mặt của người đàn ông đó, lúc nào xuất hiện, ông ta đều nhìn chằm chằm vào ống kính cho đến khi nó chuyển qua cảnh khác.
Tôi viết bài này vì sự có mặt " lạ kì" của ông ta. Tôi biết thời đại này là thời đại của công nghệ, những đĩa DVD xuất hiện ở mọi nơi. Nhưng tôi lại không có một thiết bị ghi âm, quay phim hay đầu DVD, và vì vậy, tôi không thể nắm bắt được í nghĩa về sự xuất hiện của ông ta trong các buổi phỏng vấn đó. Nhưng bạn lại có thể có, vìvậy, tôi mong bạn hãy xem lại các buổi phỏng vấn trực tiếp đó và cốgắng lấy được 1 hình ảnh của ôngta nếu bạn có thể. Để chúng ta có thể xác định được ông ta và xem xét lại sự xuất hiện kì bí của người đàn ông đó.
Bây giờ tôi đang rất sợ hãi, và tôi nghĩ bạn cũng nên vậy. Rõ ràng vào thời điểm này, không ai biết đến tên tuổi của ông ta, hay sự cómặt và những hành động của người đàn ông đó là tình cờ hay có một sự sắp đặt ? Chưa kể, từ vụám sát Kenedy trở đi, lúc ông ta xuất hiện đều là lúc có những người bị thiệt mạng. Và cũng thật rõ ràng, người đàn ông đó đã đếm ngược đi trong mỗi lần xuất hiện của mình.

Đáng lo ngại nhất : Ông ta vẫn chưa giơ ra số MỘT.
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 11/03/2013 21:37

Truyện Kinh Dị Về Creepypasta
STARVING – QUỶ ĐÓI

Đoạn ghi âm này được tìm thấy trong một ngôi nhà ở vùng New England. Thuộc tiểu bang nào không quan trọng. Nó được lấy ra từ một chiếc máy ghi băng, và trong cùng ngôi nhà người ta tìm thấy một thi thể bé gái không lớn hơn 7 tuổi, một viên đạn ghim vào đầu. Ngoài ra không còn xác chết nào khác.

“Tôi ghi âm lại đoạn băng này vì tôi muốn các người hiểu rõ chuyện đã xảy ra. Có một cô bé nhỏ nhắn đang ngủ trong phòng cách đây 2 cánh cửa. Nhưng thực ra nó không còn là cô bé nhỏ nhắn nữa. Nó…”
“Tôi nói lố rồi. Nghe này, tên tôi là George Marston. Tôi và vợ t…”
Giọng nói ngưng bặt. Người đàn ông bắt đầu khóc tức tưởi. Sau khoảng 10 giây gì đó ông ta kìm được cơn xúc động và tỏ vẻ như đang căng thẳng lắng nghe điều gì. Khoảng chừng 1 phút sau không có thêm tiếng động nào cả.Cuối cùng ông ta cũng tiếp lời.
“Phải nói rằng tôi đã có gia đình…V… Vợ tôi, bà ấy đã mất cách đây…lạy Chúa, một tuần non… Dù-dù sao thì, chúng tôi có một cô con gái nhỏ tên Sherry. Và… khi…khi con bé 7 tuổi… nó… bệnh chết…”

Giọng nói lại ngừng lần nữa. Nhưng lần này không còn sự im lặng, một tiếng lê bước sột soạt có thể được nghe thấy dù khá nhỏ. Một giọng bé gái thều thào: “Bố ơi?” Khoảng 20 giây im ắng trôi qua, và một tiếng chân người khác vang lên. Tiếng chân người lùi xa khỏi chiếc máy ghi băng.
“Tạ ơn Chúa, nó… nó suýt tìm được tôi… V-v-và con gái chúng tôi chết. Vợ chồng tôi liệm xác conbé và làm lễ tang, con bé được chôn ở nghĩa trang của thị trấn. Khoảng một tuần sau, chúng tôi vẫn còn đau buồn đến nỗi không thiết nói lời nào…”
“Rồi một ngày kia có người gõ cửa nhà chúng tôi, một người đàn ông mặc veston đen đứng trước cửa vòm… Chúng tôi tưởng ơn trên nghe thấu những lời cầu nguyện của mình, vì người đàn ông đó nói rằng hắn có thể hồi sinh con bé, mạnh khỏe như chưahề có căn bệnh nào. Vấn đề duy nhất mà ông ta cảnh báo chúng tôi là, phải quyết định ngay chứ để quá lâu con bé sẽ không còn là chính nó nữa. Nghe đến đó chúng tôi liền đóng sập cửa, nói rằng chúng tôi cần thêm thời gian suy nghĩ. Ngay ngày hôm sau hắn ta lại đến, và dù cả tôi và bà ấy đều cho rằng chuyện này quá sức điên rồ, chúng tôi vẫn nhắm mắt đưa tay. Hắn ta bảo đã hơi muộn nhưng vẫn còn kịp, và rồi dẫn chúng tôi đến nghĩa trang.”
“Chúng tôi đã ở đó suốt nửa giờ đồng hồ… Gã đàn ông quỳ suốt thời gian đó, dường như chờ đợi linh hồn con bé xuất tràng. Rồi cuối cùng… ông ta thốt lên một từ. Cả hai chúng tôi chẳng ai hiểu thứ ngôn ngữ đó, nhưng rõ ràng… Chúng tôi cảm giác được một sức mạnh. Thế rồi ông ta nhoẻn cười và bảo chúng tôi về đi.”

Lại im lặng. Và trên nền của đoạn băng, có tiếng khóc thút thít của một bé gái.
“Buổi sáng hôm sau, chúng tôi thức giấc và kia là con gái tôi – đang ôm chặt chú gấu bông yêu thích của nó. Con bé mặc đúng bộ áo quần mà chúng tôi đã liệm, tuy vấy bẩn nhưng hoàn toàn khỏe mạnh hồng hào. Con bé mở mắt và thì thầm gọi “Mẹ!” và vợ tôi òa khóc chạy đến ôm lấy nó. Tôi cũng nghẹn ngào, và đoan chắc cuộc sống yên bình trước kia đã trở lại…”

“…Hoặc là không. Suốt 2 tuần sau khi con bé quay về từ cõi chết, nó ngày càng đói và đói một cách bất thường. Sherry cứ ăn, ăn mãi mà chẳng có dấu hiệu tăng cân gì cả. Gã đàn ông kia lại đến vào cuối tuần thứ 2, nói với chúng tôi rằngông ta đã phạm sai lầm nghiêm trọng, lúc ấy đã quá hạn và đáng lẽ ông ta không nên tái sinh con bé, và rằng chúng tôi phải giết nó đi. Nếu không làm theo… Con bé sẽ trở nên rất, RẤT nguy hiểm.”
“Chúng tôi nhất thời không tiếp thu được… Là cha mẹ, chúng tôi sao lại để con mình chết lần thứ hai chứ… Nhưng trước khi vợ chồng tôi kịp nghĩ thêm gì khác thì… Ông ta ngã vật ra sàn, tắt thở.Chúng tôi hoảng loạn và chỉ nghĩ đến điều duy nhất là bảo vệ con gái mình… NHƯNG khi con bé bước vào phòng, nó thấy cái xác gã đàn ông, nó đã cười. Và lao vào ăn.”

“Bạn từng chứng kiến một bé gái ĂN THỊT một người trưởng thành trước đây chưa…? Quá sức kinh khủng… Nhưng chưa phải là tệ nhất… Một ngày kia con bé lại đói… không có gì để ăn… Lúc đó tôi đi vắng, nhưng Chúa ơi, vợ tôi ở nhà với con bé và… k-khi tôi về…”
“Chúa xá tội cho tôi… T-tôi phải giết…”
Người đàn ông lại im bặt… nhưngsau đó người ta nghe một tiếng động rất rõ ràng, tiếng cầm vũ khí lên, có khả năng là một khẩu súnglục… rồi tiếng lên đạn. Chận người bước vội đi xa khỏi chiếc máy ghi băng. Tiếng bé gái khóc lóc van nài: “Đ-đ-đừng bố ơi, đừng mà!! Con chỉ đói quá mà thôi!!!!” Tiếng hét hãi hùng của con bé bị bóp nghẹt bởi một tiếng “ĐOÀNG” runrẩy. Cuối cùng, tiếng bước chân trở lại gần chiếc máy ghi.

“Kết thúc rồi… nó sẽ không hại ai được nữa… Quái lạ, s-sao tôi ĐÓI thế này?
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi kanris » 11/03/2013 21:44

Kinh qua tolaboncau oi. Up tiep di.
[download=red]†™•—»Trảm Phong Bang«—•™†[/download]
☆°。。☆°。。☆°。。☆
☆°。。☆°。。☆°。。☆
ThànhViên Phù Thủy Vĩ Đại :
kanris

+++****+++
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤
了九@/\/\ P|-|回/\/G 乃@/\/G
Hình đại diện của thành viên
kanris
☀️15/30☀️
☀️15/30☀️
 
Bài viết: 4671
Ngày tham gia: 23/05/2012 10:35
Đến từ: Hồ Chí Minh
Số điện thoại: 0913832789

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 11/03/2013 22:02

Cánh cổng linh hồn

Vào năm 1983, một nhóm các nhàkhoa học danh giá cùng nhau thực hiện một thí nghiệm về thần kinh con người. Họ đặt ra giải thuyết rằng : nếu cơ thể con người không còn cách nào tiếp xúc hay cảm nhận được kích thíchtừ môi trường bên ngoài, thì họ sẽ dần tiếp nhận được sự hiện hữu của " Đấng tối cao ". 5 giác quan của chúng ta làm lu mờ cảm nhận về sự vĩnh hằng, và một khi không còn chúng nữa, chúng ta sẽ có thể liên lạc với " Chúa " bằngý nghĩ. Một ngày nọ, một người đàn ông cao tuổi , nhận mình " không còn lý do gì để sống " đã đến với thí nghiệm, trở thành cá thể duy nhất tham gia....
Để loại bỏ hoàn toàn các giác quan của người đàn ông, một cuộc phẫu thuật não và thần kinh công phu được tiến hành, cắt đứt khả năng tiếp nhận thông tin từ 5giác quan với não. Ông vẫn có thểăn uống, cử động tay chân, nhưng lưỡi sẽ không còn vị giác, mắt không còn thấy được, tai không thể nghe, mũi không thể ngưởi, thần kinh xúc giác không còn hoạt động. Giờ đây, người đàn ông sẽ sống đơn độc trong bóng tối của linh hồn mình, với những suy nghĩ cô đơn. Ông tự do một mình trong căn phòng kín.Tuy nhiên, ông vẫn có thể nói, và qua đó các nhà khoa học có thể biết ông đang cảm nhận gì....
Sau 4 ngày thí nghiệm thí nghiệm,ông ta bắt đầu nói rằng nghe thấynhững giọng nói , lời thì thầm vang vọng từ đâu đó. Cho rằng đólà dấu hiệu hoang tưởng, các nhà khoa học chẳng quan tâm gì đến lời người đàn ông nói...
2 ngày nữa trôi qua, ông ta nức nở, nói rằng ông nghe được giọng nói của người vợ đã chết từlâu, và quan trọng hơn, ông ta có thể giao tiếp với bà. Các tay nghiên cứu bắt đầu cảm thấy có hứng thú, nhưng vẫn không tin vào câu chuyện này....mãi đến khi ông bắt đầu kể tên người thân đãchết của từng tay nghiên cứu một.Ông ta lặp lại từng câu chuyện giađình thầm kín, những bí mật mà ngoài bản thân các người ấy, không ai biết.....Điều này là một số đáng kể nhà khoa học rút lui khỏi thí nghiệm.
Sau một tuần giao tiếp với các giọng nói từ người đã chết, ngườiđàn ông đã tỏ rõ dấu hiệu suy sụp. Mỗi khi ông tỉnh táo, thì tâm trí ông như bị dội bom bởi hàng trăm giọng thì thầm , thứ không bao giờ cho ông được yên. Tuyệt vọng, người đàn ông ném mình vào tường , mong muốn cảm nhận được một chút gì đó của thếgiới bên ngoài. Ông van xin được tiêm thuốc an thần, cách duy nhấtmà ông có thể trốn tránh được các giọng nói là được ngủ....Cách này chỉ hiệu quả được 3 ngày, chođến khi những cơn ác mộng tìm đến..
Một ngày sau đó, người đàn ôn bắt đầu dùng tay cào móc cặp mắt của mình như muốn móc nó ra ( vẫn còn đấy nhưng vô dụng ). Ông nói rằng các giọng nói giờ đang trở nên hung hãn, luôn luônđe dọa về địa ngục và sự chết của toàn thể loài người, kêu gào và chạy khắp phòng la hét man dại:
" KHÔNG CÓ THIÊN ĐÀNG, KHÔNG CÒN SỰ CỨU RỖI ! "
Thân thể giờ đã tàn tạ, ông ta mong muốn được chết đi.....Nhưng những tay nghiên cứu còn trụ lại từ chối, vì họ tin rằng : ông sắp đến gần ngưỡng của " Chúa "
Đến một ngày kia, như đã đến giới hạn, ông không còn khả năng nói lên một câu nào trọn vẹn nữa. " Nếu không ai giúp tôi chết , tôi sẽ tự làm. ". Ông ta bắt đầu cắn rứt thịt chính mình, bất cứ đau mà miệng có thể với tới. Không chút do dự hay nao núng, bởi vì ông có thể cảm giác sự đau đớn nữa.....Các nhà nghiên cứu phải can thiệp, trói chặt ông ta lại rồi lôi ra khỏi căn phòng, ngăn không cho ông ấy chết.
Sau một vài tiếng, ông ta không còn chống cự nữa. Ông nằm ngửa, hướng đôi mắt mù lòa vẻ như nhìn đăm đăm lên trần của căn phòng, nhìn một cách vô thầntrong khi nước mắt từ từ chảy dàn dụa trên khuôn mặt. Hai ngàyliên tục, mọi người phải truyền nước cho ông vì ông không ngừng khóc......
Và đến một ngày , ông chậm rãi quay đầu mình về một phía của chiếc giường, thì thầm những lời yếu ớt :
" Tôi đã nói chuyện với " Chúa ", và Ngài đã bỏ rơi chúng ta rồi "
Sau đó ông lão trút hơi thở cuối cùng. Nguyên nhân chết không cụthể....
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 13/03/2013 21:34

Truyện Kinh Dị Về Creepypasta
GOATMAN- NGƯỜI DÊ

Truyền thuyết về Người Dê bắt đầu lan rộng khi những bài báo kì lạ được đăng trên tờ báo địa phương Maryland. Chúng kể về những câu chuyện khủng khiếp của một sinh vật có hình thù kì dị lẩn quanh khu rừng Prince George’s County. Nhiều người kể rằng sinh vật đó thường xuất hiện ở những con đường vắng vẻ vào ban đêm, tay cầm một chiếc rìu sắc bén- thứ công cụ nó dùng để sát hại những nạn nhân xấu số.

Có 1 con đường tình yêu ở gần khu vực Prince George’s County vànhững thanh niên hẹn hò ở đấy đều xác nhận rằng họ đã bị tấn công bởi một sinh vật cầm rìu. Con quái vật đó chặt phá nóc xe của họ, đập vỡ cửa sổ và đèn xe. Những thanh niên này đều may mắn thoát khỏi con quái vật trong gang tấc.
Một số người dân nơi đây cũng kể rằng họ đã nhìn thấy một con quái vật thân người chân dê. Họ còn nói thêm rằng con quái vật mình đầy lông lá, có cái đầu giốngvới một con dê và đôi mắt tròn, đỏ au. Được miêu tả như là một sinh vật lai giữa người và dê, con quái vật này thường xuất hiện ở đường cao tốc hoặc sân sau của 1số người dân khiến dân chúng hoảng sợ.

Một nhóm người sống ở khu vực kể trên quyết định cầm súng để đi săn con quái vật. Mất mấy ngày trời, họ không thể tìm được bất cứ dấu vết nào của Người Dê.
Khi mà tin đồn về Người Dê lan rộng, nhiều thanh thiếu niên sẵn sàng dành trọn cả ngày nghỉ cuối tuần của mình lái xe lảng vảng ở Prince George’s County, mong rằng sẽ có cơ hội bắt gặp loài sinh vật này. Nhiều bậc phụ huynh dặn con mình về nhà sớm vì sợ rằng Người Dê sẽ bắt cóc bọn trẻ.
Hai thanh niên đi tìm chó của mình vào một buổi sáng mùa Thu. Con chó béc dê này đã xổng chuồng từ tối ngày hôm trước. Lúc bắt đầu tìm kiếm xung quang đường ray tàu, 2 thiếu niên tìm thấy được một vật – đầu của con chó họ nuôi. Tệ hơn nữa là họ không bao giờ tìm thấy phần còn lại của con chó đâu.
Hai cảnh sát đi tuần trên lưng ngựa vào một đêm lạnh và đấy sương thì họ bị lạc mất nhau. 1 người trong số họ quay lại được sở cảnh sát an toàn, nhưng ngườicòn lại không bao giờ xuất hiện. Sáng sớm ngày hôm sau, một cuộc tìm kiếm đã được tổ chức với mục đích tìm người cảnh sát kia. Sau vài tiếng, họ tìm thấy xác của con ngựa của người cảnh sát kia ở một con đường bỏ hoang. Nội tạng của nó đã bị moi mất. Họ không bao giờ tìm được người cảnh sát còn lại.

Một cặp tình nhân trẻ đang lái xe đi qua khu vực Prince George’s County vào một đêm hè thì xe của họ chết máy. Người con trai đi ra ngoài để tìm cứu trợ, bỏ lại ngườicon gái một mình ở trong xe. Cô gái thức trắng cả đêm ngồi chờ người con trai quay trở lại, nhưng anh không bao giờ xuất hiện. Sáng hôm sau, một đột tìm kiếm được cử đi để tìm người mất tích, nhưng tất cả những gì họ tìm được cả những mảnh xác của người con trai ở bên vệ đường, đang được trôn dở.
Sau đó, Người Dê tấn công thêm 14 người nữa và giết chết 5 người trong số đó. Một ngày hè nọ, 2 giáo viên dẫn 12 học sinh của lớp mình đi dã ngoại trong rừng. Theo như lời nhân chứng kể, thì có vẻ như họ không may đi đến gần hang ổ của Người Dê. Những người còn sống sót kể lại rằng sinh vật này bỗng nhiên xuấthiện, dùng rìu giết chết 5 đứa trẻ. Trong cơn cuồng sát, nó còn phátra những tiếng rú man rợ. Khi cảnh sảt tới hiện trường, tất cả những gì họ tìm thấy là những cáixác đang bị ăn dở và 1 vệt máu dài dẫn tới một hang động trống rỗng.

Theo nhiều người kể lại Người Dê được tạo ra bởi một nhà khoa học điên sinh sống ở đó. Ông có tên là Stephen Fletcher và làm việc ở viện nghiên cứu Nông Nghiệp ở khu vực lân cận . Ông chuyên nghiên cứu về các loại động vật. Thời gian trôi qua, Stephen càng ngày càng mất tự chủ và ông bắt đầu làm những thí nghiệm bất hợp pháp trên những con dê mà ông được giao cho nghiên cứu.
Tiến sĩ Stephen bằng một cách nào đó được phép ra vào thoải mái ở trại tâm thần địa phương và ông tiến hành lấy mẫu máu củanhững bệnh nhân ở đó. Người ta đồn rằng ông lai DNA của con người với DNA của loài dê với tham vọng điên rồ rằng mình sẽ tạo ra được một sinh vật nửa người nửa dê. Nhưng thí nghiệm thất bại và ông để xổng 1 trong những thành phẩm của mình.
Và từ đó Người Dê ra đời…
Giờ đây, nhiều người vẫn nói rằngcon quái vật đó trú ngụ ở trong rừng, trốn ở những lùm cây và ngủ ở trong những hang động, thi thoảng xuất hiện để tấn công xe đi lại, chặt đầu những con chó bỏ hoang và giết chết những thiếu niên xấu số mà hắn bắt gặp.

Nếu bạn đang ở trong xe, Người Dê sẽ đâm thủng lốp xe của bạn để bạn không thể chạy thoát, sau đó phá xe để lôi bạn ra ngoài chặt thành từng mảnh, rồi đem những phần xác đó về nơi ở của mình để Người Dê có thể tử từ thưởng thức thịt của bạn.
Có thể truyền thuyết về Người Dể có thật, cũng có thể chỉ là 1 câu truyện kinh dị được tạo lên để dọa những đứa trẻ. Tuy vậy, lời khuyên của tôi là, nếu bạn có dừng xe ở một nơi vắng vẻ, hãy khóa chặt các cửa lại và canh chừng mọi động tĩnh xảy ra xung quan bạn. Nếu không cẩn thận, bạn có thể là nạn nhân tiếp theo của Người Dê đấy…
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi kanris » 13/03/2013 21:53

Tiep di em. Thank sau.
[download=red]†™•—»Trảm Phong Bang«—•™†[/download]
☆°。。☆°。。☆°。。☆
☆°。。☆°。。☆°。。☆
ThànhViên Phù Thủy Vĩ Đại :
kanris

+++****+++
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤
了九@/\/\ P|-|回/\/G 乃@/\/G
Hình đại diện của thành viên
kanris
☀️15/30☀️
☀️15/30☀️
 
Bài viết: 4671
Ngày tham gia: 23/05/2012 10:35
Đến từ: Hồ Chí Minh
Số điện thoại: 0913832789

Trang trướcTrang kế tiếp

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến117 khách