[Truyện tình yêu] Tình yêu học trò

Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Re: [Truyện tình yêu] Tình yêu học trò

Gửi bàigửi bởi truth99 » 01/04/2013 12:23

Đọc hét bên voz rồi :)
Hình đại diện của thành viên
truth99
☀️17/30☀️
☀️17/30☀️
 
Bài viết: 5895
Ngày tham gia: 29/11/2012 14:27
Đến từ: Tài khoản đã bị khóa bởi Quản Trị Viên
Số điện thoại: 01999570803

Re: [Truyện tình yêu] Tình yêu học trò

Gửi bàigửi bởi Ghost » 01/04/2013 12:24

Trở lại với chủ đề chính, sau khi mua bánh cho thằng em mình xong thì QA bảo tôi ra phòng khách ngồi 2 đứa nói chuyện. Vẫn là những câu chuyện xoay quanh việc học hành, vui chơi của 2 đứa. Rồi tự nhiên QA hỏi :
- T này. Em lúc trước mà QA gặpT lúc Halloween ấy, có phải bạngái của T không?
Ủa, sao tự nhiên QA lại hỏi vấn đề này nhỉ. Tôi trả lời :
- À. Phải. Có việc gì hả?
- Không . QA chỉ hỏi thế thôi. Thế đã bao giờ T nghĩ sẽ yêu người con gái khác chưa?
Trời ơi đất hỡi, càng ngày câu hỏi nó càng oái oăm à.
- Việc đó thì T cũng chưa nghĩ tới nên chắc không trả lời được.
- Thế hả.
Tôi nghe giọng QA nói có vẻ hơi thất vọng ( chắc là CDSHT thôi )
Không khí đột nhiên trầm xuống, cũng may mà có thằng T” bé ” nó lại giải nguy giúp tôi :
- Anh T ơi, lại chơi với em đi.
- Đi chỗ khác đi. Để chị với anh Tnói chuyện. ( QA nói )
- Xí. Làm gì mà chị không để anh T chơi với em chứ, chị thíchanh ấy rồi à?
Nghe xong câu đó, tôi thấy QA đỏ mặt lại, nói chữa :
- Nói lung tung. Em còn bé thì biết gì chứ. Đi chơi đi.
- Lêu lêu, có người đỏ mặt kìa, lêu lêu, em ứ chơi với chị nữa, em khác chơi một mình còn vui hơn.
Nói rồi nó lại lon ton ( đừng nghĩ hay đọc nhầm nhé ) chạy ra ngoài.
QA thấy tôi cười cười như vậy thì vội nói :
- Đừng để ý đến lời nó nhé T. Nó còn là một thằng bé mà.
- Không sao đâu. T vốn thoải mái mà.
- Uống nước đi T. Nãy giờ chưa uống ngụm nào chắc khát lắm hả.
- Bình thường thôi à. Hehe
2 đứa blah…blah… thêm một hồi thì cũng đến lúc tôi phải về. Lúc tôi về, thằng nhóc cứ níu tay tôi nói :
- Em ứ cho anh T đi đâu, ở lại chơi với em đi.
- Thằng này kì nhỉ, em để anh T về đi chứ, làm sao mà anh T ở lại với em được.
- Em ứ chịu đâu.
- Ngoan nào, để anh ấy về đi, đừng cố chấp như thế. Cái gì không thuộc về mình thì đừng cố níu kéo, nghe chưa?
QA nói một câu mà tôi nghe dường như trong đó có đầy ẩn ý à. Thấy thằng nhóc làm loạn lên như vậy, tôi đành phải giở bài ra thôi :
- Ngoan nào. Mấy ngày nữa anhlại đến chơi với em, được chưa?
- Được ạ. Thế bao giờ anh đến.
- 2 ngày nữa anh lại đến. Em mà không ngoan thì anh không đến nữa đâu , nhớ chưa.
- Dạ. Em nhớ rồi ạ.
Thật kì lạ, tôi và nó mới gặp nhau mà như đã quen từ lâu. Rồi thằng nhóc vui vẻ chạy vào nhà, để lại tôi với QA ở ngoài cổng :
- Thôi T về nhé.
- Ừ. Về nhanh không mẹ lại mắng ( QA trêu tôi )
Tôi nói đùa lại :
- Haha. Mẹ mắng cũng không sao, chỉ sợ bị đánh roi thôi
Vì quãng đường là khá ngắn nên tôi chẳng cần xe, đi bộ cho nó thoải mái, lại tiết kiệm tiền xăng nữa chứ.
Về đến nhà, mẹ hỏi sao đi đến tận 5h mới về, tôi đáp một câu ngon ơ :
- Con ở nhà bạn về.
- Bạn gì mà ở đến bây giờ. Lại đi nhà bạn gái phải không, cái thằng này.
Mẹ tôi nói đùa, nhưng đâu ngờ lại đoán trúng thật.
Chiều hôm nay tôi đã có khoảng thời gian rất vui và bổ ích, vừa ôn lại kiến thức vừa được giải trí với thằng em QA nữa chứ. Và quan trọng hơn, trong buổi chiều hôm nay, tôi đã biết được dường như QA đang có tình cảm với tôi thì phải, tôi cũng không chắc nữa, nhưng dựa vào thái độ của QA hôm nay thì tôi cũng mò mẫm ra được phần nào….
Liệu QA đã thích tôi??? Tôi giật mình vì suy nghĩ đó.
Không phải chứ, hi vọng điều đó sẽ không xảy ra. Nó mà xảy ra thì tôi không biết phải giải quyết sao nữa à…. Cầu trời đừng để chuyện đó xảy ra….cầu trời…cầu trời…..
———————————
Bạn đang đọc truyện tại wapsite http://www.alowap.vn.Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
http://www.alowap.vn – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động…!
———————————
Chap 42:
- Có đau không anh, em sợ lắm.
- Ngoan nào, ngồi yên đi, khôngđau đâu.
- Nhưng mà em vẫn sợ.
- Có anh đây rồi mà. Nằm xuống đi.
Em từ từ nằm xuống giường, tôi hỏi em :
- Anh bắt đầu nhé.
- Vâng. Nhưng đừng làm em đau nhé.
- Em yên tâm, về khoản này thì anh rành lắm.
Và rồi tôi bắt đầu công việc của mình, chợt thấy máu rỉ ra từ chỗ đó, tôi lấy khăn thấm cho máu hết chảy rồi tiếp tục.
Hì hục mãi thì cũng băng bó và nhỏ thuốc xong cho em. Chậc, không biết đi xe kiểu gì mà ngãxây xước hết cả tay thế này, tôinghiệp quá.
- Lần sau nhớ đi cẩn thận hơn, nghe chưa.
- Hihi. Em nhớ rồi, mà ngã đượcanh chăm sóc em cảm thấy vui lắm.
- Thôi đi cô nương, cô phải tự locho mình chứ, làm sao mà tôi bảo vệ cô cả ngày được.
Em giả vờ giận dỗi :

Đặng Lê Minh Nguyên


FACEBOOK
Hình đại diện của thành viên
Ghost
☀️11/30☀️
☀️11/30☀️
 
Bài viết: 1316
Ngày tham gia: 08/12/2012 17:13
Đến từ: Thanh hóa
Số điện thoại: 01629340152

Re: [Truyện tình yêu] Tình yêu học trò

Gửi bàigửi bởi Ghost » 01/04/2013 12:28

- Hức ,không cần người ta thì thôi, người ta đi tìm người khácvậy.
- Haha. Anh đùa thôi mà, anh không lo cho em thì còn ai nữa. Phải không nào.
Nói rồi tôi ôm em vào lòng. Em cũng ôm chặt lấy tôi như khôngmuốn rời. Tôi muốn ôm mãi hình dáng thân thương này, muốn ngửi mãi mùi thơm này, muốn được ở bên em mãi….
Bất chợt, em ngước mắt lên nhìn tôi. Cái nhìn của em trong suốt tựa như một thiên thần, cũng chính vì cái nhìn đó mà tôiđã trao cả con tim cho em sau lần đầu tiên gặp em. Chả biết tại sao lúc đó, đôi môi của tôi của tôi tự động tiến đến gần môi em, chỉ còn cách khoảng vài cm. Em từ từ nhắm mắt lại để đón nhận nụ hôn của tôi. Tôicó thể cảm nhận rõ hơi thở, nhịp đập tim của em, em thở nhanh và mạnh hơn. Tôi không vội vàng gì mà hôn vội, tôi rà một lượt khắp khuôn mặt em, hôn nhẹ vào má, vào tai của em.
Em dường như đã bị kích thích mạnh, em thở càng ngày càng gấp và càng ôm chặt lấy tôi, em mấp máy môi nói những điều gì đó , đôi môi đỏ mọng của em ở trước mặt tôi như một lời mời gọi hấp dẫn. Khôngkiềm chế được nữa, tôi lao tới khóa môi của em bằng một nụ hôn thật sâu, thật ngọt ngào mà từ trước tới nay tôi chưa bao giờ làm.
Như theo bản năng, bàn tay của tôi chạy loang quăng đi khắp mọi nơi trên cơ thể em. Nó thật hư đốn, chạy ngay đến chỗ 2 quả núi , chễm trệ đứng ởtrên đó. Em dường như cũng cảm nhận được điều đó, 2 tay em cầm lấy cái bàn tay hư hỏng đó đặt ra chỗ khác. Nhưng sự phản kháng đó dường như là chưa đủ, nó lại tái phát chứng nào tật nấy, lại chạy đến chỗ đó. Đến lúc này thì chắc là em cũng phát chán với cái bàn tay nghịch ngợm này rồi, em để yên cho nó muốn làm gì thì làm. Cái bàn tay như được thêm sức, nó càng táo tợn hơn, luồn sâu qua lớp áo, nó không chỉ muốn được khám phá quả núi đó qua lớp áo mà còn muốn tiếp xúc trực tiếp luôn cơ, đúng là bất trị.
Từ từ, nó đi như một nhà thám hiểm chuyên nghiệp, bất kì nơi nào nó đi qua đều có dấu vết để lại. Và khi đến quả núi đó, nóbắt đầu những hành động kìa quặc, nó xoa bóp như thể nặn bột vậy, thật không ngờ.
Em kêu trong vô thức :
- Ứ…ớ… đừng.. anh..
Tôi như chợt thức tỉnh, bộ não hoạt động bình thường trở lại, nó đã nhận biết ra thằng bàn tay láo lếu đang làm việc xấu, nó liền ra lệnh cho nó quay trở lại.
Bàn tay nhận được lệnh như vậy thì không tài nào chối từ được, nhưng nó vẫn còn luyến tiếc về khung cảnh của 2 quả núi đó nên khi rút về, nó vẫn tò mò táy máy thêm một chút trước khi đi.
Trị được thằng bàn tay hư đốn, bộ não giao quyền kiểm soát lại cho tôi. Tôi như giật mình tỉnh giấc sau giấc ngủ say. Thấytôi và em trong hoàn cảnh như vậy, tôi vội nói :
- A. Cho anh xin lỗi, anh không biết tại sao mình lại làm vậy nữa.
Em ngượng ngùng, chỉ nói một câu :
- Anh đúng là….
Haha. Đến lúc này thì tôi đã đủ hiểu rằng em đã chấp nhận chuyện đó với tôi. Nhưng ai lại làm ngay nhỉ, các cụ có câu ” Dục tốc bất đạt “, nôm na là cái gì mà nhanh thì đều hỏng hết. Chính vì thế cứ từ từ mà tiến, đánh chậm mà chắc .
May quá, vừa nói xong câu nói với em thì ở dưới nhà em vang lên tiếng lạch cạch mở cửa. Bố em đi làm về, tôi vội nói :
- Bố em về rồi, anh phải về đây.
- Ở lại ăn cơm tối luôn đi anh.
- Thôi, để lúc khác, chứ giờ anh muốn về với mẹ lắm rồi à.
- Trẻ con quá cơ. Haha. Anh về đi không mẹ lại đánh đòn giờ.
- Anh mà bị đánh đòn là tại em đó.
- Lêu lêu, ai mà thèm quan tâmanh chứ.
Tôi xuống nhà chào bố em.
- T hả. Ở lại ăn cơm tối nhé.
- Dạ thôi bác ạ. Cháu xin phép lần sau ạ.
- Nhớ nhé, lần sau phải sang ănnhà bác một lần đấy.
- Vâng ạ. Gì chứ chuyện ăn uốnglà cháu thích lắm ạ.
Tạm biệt em và bố em, tôi quayngười ra về. Trong lòng tôi rộn ràng vui sướng , không thể ngờlại có ngày tôi được chạm vào thứ đó…. Hí hí, có khi lần sau lại……
Sáng hôm sau, tôi lên lớp kể việc chiều hôm qua cho lũ bạn, cả bọn nhao nhao lên bàn tán.
Nói thật, bọn này có gấu trước tôi mà chẳng thằng nào dám xơ múi gì cả. Tôi đang kể đến đoạn gay cấn thì quay ra nhìn mặt bọn nó, thằng nào thằng nấy đều rất chăm chú và căng thẳng, cái đệch, giống như là sựviệc đang xảy ra trước mặt bọnnó vậy . Tôi blah….blah.. một hồi rồi chốt một câu :
- Đó. Cuối cùng là như vậy đó.
- Chỉ có thế thôi à.
Tôi thấy bọn nó nói , giọng đầy tiếc rẻ, tưởng rằng tôi sẽ kể tiếp, nhưng tôi còn gì mà kể cho bọn nó nữa, đến đó là hết rồi còn đâu. Tôi nói :

Đặng Lê Minh Nguyên


FACEBOOK
Hình đại diện của thành viên
Ghost
☀️11/30☀️
☀️11/30☀️
 
Bài viết: 1316
Ngày tham gia: 08/12/2012 17:13
Đến từ: Thanh hóa
Số điện thoại: 01629340152

Re: [Truyện tình yêu] Tình yêu học trò

Gửi bàigửi bởi Ghost » 01/04/2013 12:29

- Bọn mày có thích không, thích thì đi tìm gấu của bọn mày mà làm ấy.
Vừa nói xong thì cả lũ bàn tán ầm ĩ, nhìn mặt thằng nào cũng có vẻ phấn khởi lắm, chắc chắn là bọn này sẽ làm rồi. Hờ hờ, nhìn mặt là biết mà.
Lúc tan học, bất chợt tôi gặp em. Em dường như vẫn còn ngại ngùng việc hôm qua thì phải, em thấy tôi thì quay đi. Làm sao mà để em làm thế được, tôi chạy theo cầm lấy bàn tay của em. Mấy thằng bạntôi thấy thế thì cười cười, tôi quay lại lườm chúng nó :
- Cười cái gì, ông đấm phát chếtluôn giờ.
Rồi tôi cứ cầm tay em mà đi như vậy, em thấy thế thì nói nhỏ với tôi :
- Người ta nhìn kìa anh .
- Kệ cho người ta nhìn. Hehe
Cầm tay em mà đi giữa đông người như này thì công nhận là mình cũng liều thật, nhưng mà kệ, đã cầm rồi thì chơi đến cùngchứ sợ gì nhỉ. Cầm tay thôi chứ có cái gì to tát đâu.
Tôi cầm tay em một phần là do muốn đi cùng em, một phần là muốn cho thằng H, vâng, thằngH nó nhìn thấy tôi và em như nào. Tôi muốn cho nó phải từ bỏ hi vong của mình, dẫu biết rằng việc này có thể sẽ chẳng ảnh hưởng đến nó, nhưng mặc kệ, cứ từ từ.
Tôi vừa đi vừa nói chuyện với em, rồi tôi liếc mắt nhìn về đằng sau. Thằng H , nó giả vờ như không nhìn thấy và bước đi, nhưng tôi chắc chắn trong lòng nó đang rất cay cú. Haha, mày cay cú thì tao lại vui, có thế thôi…
Chap 43
Tối thứ 4 . Theo thông lệ, mấy thằng con trai chúng tôi tụ tập nhau đi uống rượu, ăn đồ nướng.
Phải nói thât là chưa lần nào tôi uống nhiều như lần này.
2 chai rượu táo loại to, đã thế lại bị 4 đứa còn lại thay nhau mời rượu, ăn thì chả được cái gìmà uống thì nhiều. Thành ra cuối buổi nhậu thì tôi bắt đầu phê và nói lung tung.
Cũng may mà buổi nhậu chỉ kéodài hơn tiếng, chứ không thì chắc còn phải thêm vài chai rượu nữa.
Trên đường về, tôi lái xe trong tình trạng khá là say, chả hiểu sao khi đi ngang qua nhà em thì tôi lại dừng lại, đứng ngoài mà gọi :
- Quỳnh ơi. Quỳnh ơi.
Không thấy em trả lời, tôi gọi càng to hơn. Một lát sau thì thấy em chạy ra và nói :
- Làm gì mà anh lại gọi em vào giờ này thế ?
Giọng em nói có vẻ như phụng phịu vì gọi em vào giờ này. Tôi không nói gì thêm cả, tôi cứ đứng ngây ra như vậy mà nhìn em.
Thấy tôi hành động kì quặc nhưvậy, em đâm ra lo lắng, em lại gần và hỏi tôi :
- Anh bị sao vậy, có chuyện gì xảy ra hả.
Vừa nói em vừa đưa tay lên vuốt mặt tôi.
Bất chợt, tôi đưa tay cầm lấy đôi tay em, đôi tay nhỏ bé , mềm mại. Em không chống cự, chỉ nhẹ nhàng hỏi tôi :
- Có chuyện gì xảy ra thế anh.
- Không có gì đâu, tự nhiên anh muốn ngắm nhìn em chút xíu thôi.
Tôi ôm em vào lòng, đưa đôi tay vuốt nhẹ mái tóc của em, thở mùi thơm em để lại mơ hồ.Trong lòng tôi , mọi cảm xúc dường như chỉ dâng trào mãnh liêt khi tôi gặp em. Trong cơn say, người đầu tiên tôi nghĩ, nhớ đến chính là emEm là người đã khiến tôi thay đổi, khiến tôi trở thành một con người khác. Em chính là cô gái của định mệnh.
Trong đêm đông lạnh giá, chỉ cótôi và em, chúng tôi ôm chặt lấy nhau như đôi tình nhân vừa mới yêu nhau vậy. Tôi định hôn em nhưng tự nhủ, giờ mình đầymùi rượu như này nếu hôn em thì chắc là không tiện. Đúng như tôi dự tính, em ngửi thấy có mùi rượu bay ra từ phía tôi, em hỏi :
- Anh vừa đi uống rượu về hả.
- À. Anh có uống đôi chút với mấy thằng bạn ấy mà.
- Hư quá nha. Lần sau không được uống say như này nữa, rõ chưa.
- Anh không say, anh biết mình đang làm gì mà.
Miệng nói là thế nhưng mà cơ thể của tôi thì không thể hành động theo như vậy được, nó cứ chực ngã xuống đường thôi. Nếu không có em đỡ lấy tôi thì chắc tôi đã gục xuống từ lâu rồiấy chứ.
- Anh lại nói dối em rồi. Nhìn anh mệt như thế cơ mà , đứng còn không vững kìa. Thôi vào nhà em nghỉ một chút cho tỉnh rượu đi.
Nói rồi em dìu tôi đi vào nhà. Vừa vào phòng khác thì tôi ngồibệt ra ghế, tựa vào đó gục đầu sang một bên, nhắm mắt mà ngủ ngon lành.
Tôi chợp mắt được một lúc thì cảm nhận được má mình có cái gì đó man mát chạm vào. Tỉnh dậy mở mắt thì hóa ra là em đang dùng khăn mát lau mặt cho tôi, bên cạnh em là ly nước chanh để tôi giải rượu. Vừa lau mặt cho tôi em vừa nói :
- Anh uống say quá, em lau mặttý cho tỉnh nhé. Khiếp, lớn đùngrồi mà còn làm nũng như vậy à.
- Em làm nũng anh được thì anh cũng muốn làm nũng em chứ. Hehe
Em đỏ mặt không nói gì. Nhìn quanh quất không thấy bố mẹ em đâu, tôi tò mò hỏi :

Đặng Lê Minh Nguyên


FACEBOOK
Hình đại diện của thành viên
Ghost
☀️11/30☀️
☀️11/30☀️
 
Bài viết: 1316
Ngày tham gia: 08/12/2012 17:13
Đến từ: Thanh hóa
Số điện thoại: 01629340152

Re: [Truyện tình yêu] Tình yêu học trò

Gửi bàigửi bởi Ghost » 01/04/2013 12:30

- Bố mẹ em đi đâu hết rồi?
- Bố em đi công tác ở TP HCM rồi. Mẹ em thì về ngoại ăn giỗ rồi. Còn mỗi mình em ở nhà.
- Ơ thế à. Hay quá nhỉ.
- Hay cái gì mà hay.
- Anh không biết . Hehe
Không biết tự lúc nào, trong thâm tâm tôi trỗi lên một suy nghĩ tối tăm. Chắc mọi người đều biết đó là gì rồi phải không…
Tự nhiên cơn buồn ngủ nó lại kéo đến. Tôi nằm dài ra ghế nhà em, chậc, đúng là tự nhiên quá mức, biết làm sao được đây, cái gì có nhu cầu thì phải giải quyết ngay chứ. Nhắm mắt, định ngủ một lúc rồi tỉnh dậy để về nhà thì ôi thôi, lúc mở mắt ra thì đã 11h30 rồi. Chết, mình ngủ lâu thế rồi à.. Nhìn quanh nhà, không thấy em đâu, tôi cố gắng đứng dậy mặc dầu đầu vẫn hơi choáng. Tôi cất tiếng gọi em , gọi một lần, rồi hai lần, ba lần, không thấy em trả lời, lòng tôi bắt đầu lo lắng. Tôi chạy đi tìm em, hết tầng 1 rồi tầng 2, từ phòng ngủ của em đến nhà bếp. Mọi nơi đều không thấy em, tôi không hiểu là em đã đi đâu nữa. Bỗng tôi nghe thấy tiếng nước chảy, vâng, đúng là tiếng nước chảy róc rách vọng ra từ trên tầng 3. Tôi bước lên nhìn thì mới vỡ lẽ, hóa ra là em đang tắm. Chậc , mà sao em tắm muộn thế nhỉ, không khéo lại bị cảm lạnh mất.
Tôi trở lại tầng 1, ngồi đó xem phim đợi em một lúc. Phim lúc này toàn phim chán òm à, mấy phim ở kênh HBO, CINEMAX , StarMoives thì toàn chiếu vào giờ mình đi học, híc. Thôi thì đành xem tạm mấy phim này vậy, cũng không đến nỗi nào.
Được một lúc thì em tắm xong và đi xuống. Giờ thì muộn quá rồi, đằng nào tôi cũng xin bố mẹ đi ngủ ở nhà thằng bạn, giờvề nhà thì cũng không tiện, tôi định ngủ lại nhà em nhưng không biết em có cho không nữa.
Thấy tôi vẫn ngồi đó, em hỏi tôi:
- Hihi. Ngủ đến giờ mới dậy hả.
Tôi gãi đầu thanh minh :
- Tại anh mệt quá. Híc. Mà em không trách anh chứ.
- Không, làm sao em trách anh được. Hihi
Híc, giờ muộn quá rồi. Tôi định ra về thì em ngăn tôi lại và nói :
- Gần 12h rồi, anh còn định đi đâu nữa.
- Thế thì anh làm gì được nhỉ.
Tôi nhìn em với ánh mắt nham hiểm.
- Em không biết….
- Anh ngủ lại đây nhé…
- Em không biết đâu, tùy anh đó…
- Haha. Thế là em đồng ý rồi nhé.
Nói rồi tôi tiến tới ôm em vào lòng. Chậc, em vừa tắm xong đúng là thơm thật, tôi hít hà mãi mà không biết chán.
- Nhà em còn phòng trống nào không. Để anh ngủ.
- Vẫn còn một phòng ở tầng 3 để cho khách đến ngủ đó.
- À được, thế thì tối nay anh ngủ ở đấy nhé.
Nói xong tôi bước lên tầng 3, làm một giấc thật ngon lành vì đã quá mệt rồi. Cứ tưởng là được ngủ ngon thì bỗng nửa đêm em lay tôi dậy, híc, nửa đêm mà bị gọi dậy thì đúng là còn hơn bị tra tấn nữa. Tôi ngáingủ nói :
- Có việc gì thế. Để anh ngủ đi.
- Trời mưa, sấm chớp nữa, em sợ lắm.
- Sợ gì chứ, chỉ là mưa thôi mà. Cứ ngủ đi.
- Em không ngủ được, anh biết là em sợ mà.
- Thế giờ em muốn anh làm gì?
- Em muốn….muốn…. anh sang ngủ cạnh em cho em đỡ sợ.
Tôi suýt phì cười vì cái lí do trẻ con này.
- Lớp 10 rồi đó cô nương.
- Đi mà, nếu không thì chắc em mất ngủ tối nay mất.
Thôi thì đành chấp nhận đề nghị của em vậy, mà với lại ngủcùng em có khi lại được……… cũng nên ấy chứ. Chết tiệt, cái con quỷ trong tôi nó lại trỗi dậyrồi.
Lê chân ra khỏi giường tôi bướctheo em. Mặc dù trong bóng tôinhưng tôi vẫn có thể nhìn khá rõ cơ thể của em do ánh đèn đường hắt vào, tuy hơi yếu nhưng vẫn đủ để tôi nhìn được những gì cần nhìn
Em bước lên giường và bảo tôi nằm cạnh em. Đây là lần đầu tiên tôi ngủ cùng con gái, ngoạitrừ với mẹ tôi lúc còn nhỏ, vâng, cảm giác lúc đó thật là hồi hộp à. Phòng con gái ngủ cócái mùi hương gì đó rất dễ chịu,tôi nằm được 5′ thì mắt nó díp lại đòi được nghỉ ngơi. Tuy nhiên, tà tâm trong tôi trỗi dậy,ngửi được mùi hương đó càng làm con quỷ trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết. Tôi quay sang phía em, đè em ra và hôn em nồng nhiệt. Bàn tay tôi đưa đi khắp cơ thể em, em chỉ uốn éo đôi chút, miệng em phát ra những âm thanh vô nghĩa vì đã bị môi tôi khóa chặt. Và rồi việc gì đến cũng phải đến, đêm hômđó chúng tôi đã……..
……….
Sáng sớm tỉnh giấc, tôi quay sang nhìn em, em vẫn đang nằm ngủ một cách ngon lành. Tôi nhẹ nhàng đánh thức em dậy và nói :
- Tỉnh dậy đi nào, còn phải đi học chứ .
Em ngồi dậy trước mặt tôi, trông em không trang điểm hình như có nét rất quyến rũ thìphải. Mái tóc không được đẹp, gọn gàng như lúc đi trường nhưng tôi lại chết mê, chết mệtvì sự lộn xộn đó. Em ngước mắtnhìn tôi và hỏi :

Đặng Lê Minh Nguyên


FACEBOOK
Hình đại diện của thành viên
Ghost
☀️11/30☀️
☀️11/30☀️
 
Bài viết: 1316
Ngày tham gia: 08/12/2012 17:13
Đến từ: Thanh hóa
Số điện thoại: 01629340152

Re: [Truyện tình yêu] Tình yêu học trò

Gửi bàigửi bởi Ghost » 01/04/2013 12:33

- Tối qua….
- Việc tối qua, anh cũng không biết tại sao lại làm thế nữa. Nhưng em đừng lo, anh sẽ chịu trách nhiệm cho việc mình làm. Anh hứa đấy.
- Em không giận anh vì việc đó. Em tự nguyện mà…
- Đúng là em không trách em vì việc đó chứ.
- Tất nhiên. Bởi vì em yêu anh mà.
- Anh cũng thế. Quỳnh ạ.
Tôi ôm lấy em, rồi chợt nhớ ra là phải đi học. Tôi vội nói :
- Chết. Quên mất là tý nữa phải đi học. Thôi anh phải về nhà chuẩn bị đã. Chào em nhé.
Nói rồi tôi lao một mạch xuống tầng 1 ,lấy chiếc xe vẫn còn để trong nhà em từ tối qua đến giờ phóng về nhà. Bộ dạng tôi lúc đó trông thật là buồn cười, một thằng con trai vừa trải quamột cảm giác tuyệt vời nhất trong đời…vâng, đúng là như vậy.
Chap 44:
Thứ 5.
Sau sự việc tối qua, tôi mò lên trường học mà trong người vẫncòn cảm giác lâng lâng khó tả.
Buổi học vẫn diễn ra như mọi ngày, chỉ khác một điều là tôi thấy thằng H hôm nay nó hơi khác thường thì phải. Lúc tôi vào lớp, nó chủ động bắt chuyện với tôi, ngồi trong giờ thỉnh thoảng tôi còn thấy nó cười cười rồi làm gì đó mà tôi không rõ. Phải cẩn thận với thằng này mới được, cẩn tắc vôáy náy mà. Định tìm hiểu điểm yếu của tao hả, còn lâu nhé.
Thời gian cứ trôi dần đều, cuối cùng thì cũng đến tiết 5 . Sắp được về rồi, hơ hơ . Cái bụng tôinó cứ réo ùng ục nãy giờ à, trời ơi. Nhanh nhanh hết tiết đi cô ơi… Tôi nhìn đồng hồ, 11h, rồi 11h05, chết tiệt, thời gian sao mà đi chậm thế không biết nữa.
Đang tơ tưởng đến Saori, Ôzawa… cho giết thời gian thì thằng H nó quay sang bảo tôi :
- T. Tao với mày nói chuyện riêng một buổi được không?
Tôi ậm ừ một lúc , không biết nó âm mưu cái gì nữa. Kệ, chơi hết. Tôi ok liền.
- Được. Bao giờ.
- 8h tối. Tao sẽ gọi điện cho mày.
- Ừ.
Xong 2 chúng tôi lại im lặng vớinhau. Chả nhẽ nó lại muốn nói chuyện với mình về vụ yêu đương đó?? Mà thôi mặc kệ nó, ra sao thì ra.
Chờ mãi thì trống tan học cũng vang lên, tôi vác cặp chạy nhanh xuống ,lên xe và phóng về nhà luôn. Đói bục ruột ra ấy chứ, híc. Vừa vào nhà là tôi hét lên :
- Mẹ ơi, có cơm chưa, con đói lắm rồi.
Mẹ tôi là một người rất chu đáo, lúc nào tôi đi học về thì cũng có cơm sẵn rồi, và hôm nay cũng vậy. Mẹ nhìn tôi cười cười và nói :
- Hôm nay lại thèm ăn cơm hả. Lúc trước đi học về là tót lên phòng ngay mà.
Cũng chỉ vì sáng nay không ăn sáng nên giờ mới đói phát cuồng như vậy. Mẹ bê mâm cơm lên, tôi ăn lấy ăn để, ăn một cách ngon lành. Lâu lắm rồi tôi mới có được cảm giác bữa cơm ngon miệng như vậy. Ăn no rồi thì tôi phụ mẹ dọn bátđĩa , và như thường lệ, tôi lại trở về với căn phòng quen thuộc của tôi.
Phòng của tôi cũng không phải rộng lắm nhưng nó cũng đủ để tôi cảm thấy thoải mái. Chỉ có mỗi một điều là nó hơi bừa bộn, đúng là hơi bừa bộn thật, giờ nhìn lại tôi mới phát hiện rađiều đó.
Quần áo thì mỗi nơi một cái, sách vở thì không được ngay ngắn, rác trong phòng thì tuần nay chưa đổ rồi…..( Em ở bẩn quá phải không )
Haizz. Nào, giờ thì dọn dẹp lại phòng cho nó có sức sống tý nào. Trước tiên là đống quần áo, tôi thu dọn hết quần áo vứt lung tung rồi treo chúng lên tủ đồ hết. Thế là đã xong phần quần áo, tiếp theo là quét phòng và đổ rác. Cũng may là mẹ tôi cứ 2 ngày là lại lau nhà một lần nên phòng tôi cũng không bẩn lắm, quét qua loa đôi chút rồi đổ là xong. À, nhân tiện đang quét phòng thì cầm luôn mấy quyển sách, xếp chúng lại ngay ngắn là ok. Hì hục hì hục một hồi cuối cùng cũng xong. Nhìn căn phòng lúc này sạch sẽ và ngăn nắp hơn lúc tôi vừa bước vào. Tôi tự nhủlà sau này phải luôn luôn vệ sinh phòng mình cho sạch sẽ, nhưng tôi không chắc là mình sẽ thực hiện được trong bao lâu nữa.
Liếc mắt qua cái máy tính, đúngrồi, quên mất cái máy tính. Tôi lấy chổi lông gà về lau lau qua bàn phím, key, màn hình của máy. Nó giúp mình bao nhiêu thứ, nào là tra tài liệu, nào là đọc truyện, chat, xem phim, chơi game… mà giờ lau cho nó sạch một tý mà không được thì chắc là hơi quá đáng.
Vệ sinh xong căn phòng, mệt quá rồi, chả còn muốn online nữa . Tôi nằm ra giường đánh một giấc ngon lành, ” căng da bụng trùng da mắt ” mà .
Ngủ đến 3h thì tôi tỉnh giấc vì chuông điện thoại của tôi vang lên. QA gọi tôi :
- T sang chưa. Nhanh nhanh lên.
- À, à, T sang giờ đây, gần mà. Hehe.
Buồn ngủ mà vẫn phải cố gượng dậy mà sang. Híc, tự dưng mấy bữa nay trời nắng quá, nóng nực, mặc luôn cái quần ngố với cái áo cộc tay rồi chạy sang nhà QA luôn
Vừa bước vào cửa thì tôi một phen bất ngờ, QA hôm nay ăn mặc sexy quá, bộ quần áo mỏng tang à. Chắc tại trời nóngnên mặc thế cho nó mát, ” nó ” ở đây là cái gì thì tùy các bạn nghĩ….

Đặng Lê Minh Nguyên


FACEBOOK
Hình đại diện của thành viên
Ghost
☀️11/30☀️
☀️11/30☀️
 
Bài viết: 1316
Ngày tham gia: 08/12/2012 17:13
Đến từ: Thanh hóa
Số điện thoại: 01629340152

Trang trước

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến148 khách