Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 23/04/2013 23:12

Chủ đề: SOI GƯƠNG CÓ LỢI CHO SỨC KHỎE, NHẤT LÀ BUỔI ĐÊM!
Từ xa xưa, gương là một vật dụng không thể thiếu. Chúng ta dùng gương để phản chiếu hình ảnh của bản thân, đúng không? :)
Thế nhưng gương có một ma lực lớn hơn thế rất rất nhiều!
"Gương là cánh cửa của 2 cõi âm và dương , nó có thể bắt ma nhưng cũng có thể đưa ma từ địa ngục trở về dương thế" (trích Mao Sơn Phủ Lục Chú).
Có những truyền thuyết rằng, người nào lấy mảnh gương vỡ cắt tay tự tử thì linh hồn của người đó bị hút hoàn toàn vào trong gương và không thể siêu thoát!
Và, khi gia đình có người chết, gia đình đó đều phải lấy vải phủ kín gương trong nhà, sợ rằng linh hồn của người chết bị giam cầm mãi mãi trong gương.
Vào buổi đêm, bạn có việc phải đi qua một chiếc gương, liệu có dám chắc rằng không hề có cảm giác rợn rợn?
Nếu không có, hãy cứ thử thắp nên và tắt đèn, cầm cây nến, soi gương rồi nhìn vào gương thật lâu! Vui lắm đấy!
Đa phần người bị oan hồn bám theo sẽ thường nhìn thấy cái bóng lướt qua khi đi qua gương.
Thế nên, đừng để gương chiếu vào người trong lúc ngủ. Đừng soi gương quá lâu vào nửa đêm!
Vì, cẩn thận đi, biết đâu mảnh gương của bạn đang giam giữ một linh hồn hung ác?
Cứ tưởng tượng xem, một ngày nào đó, một oan hồn lạnh lẽo đầy máu bước ra từ trong gương........
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 23/04/2013 23:13

Social Anxiety



Tôi bị mắc chứng Ám ảnh sợ xã hội.


Đó là điều bác sĩ đã nói với tôi. Tôi thường cảm thấy mình hay phải cố gắng và tránh xa việc tiếp xúc với người khác. Đó là vì có vài người khiến tôi cảm thấy kì lạ. Tôi không biết tại sao lại thế, nhưng có điều gì đó mà tôi không thích về họ.


Đó không phải là chuyện thường xảy ra. Tôi có thể biểu hiện bình thường xung quanh những người tôi gặp gỡ. Chúng tôi có thể có những cuộc trò chuyện thú vị. Tôi nghĩ mình thuộc tuýp người mà người ta thích được làm quen. Những vấn đề thật sự bắt đầu khi họ xuất hiện.


Nếu tôi dành đủ thời gian ở bên ngoài, tôi sẽ luôn chạm trán với một trong số họ. Điều này là không thể tránh khỏi. Họ trông như người bình thường, nhưng lại có chút gì đó khác biệt. Có điều gì đó không ổn. Tôi biết điều này nghe có vẻ vớ vẩn. Bạn sẽ nghĩ rằng, cũng như các bác sĩ bảo, rằng tôi mắc chứng Ám ảnh sợ xã hội và nó khiến tôi có cảm giác như vậy với mọi người. Tôi cũng nghĩ như thế. Ít ra thì, tôi đã nghĩ vậy cho đến hết ngày hôm qua.


Tôi có một người anh trai tên John. Anh ấy rất quan tâm tôi. Anh ấy đã nhiều lần cố gắng giúp đỡ tôi về chuyện này, và giúp tôi hòa đồng với xã hội trở lại. Một người bạn của anh ấy mở một buổi tiệc tối hôm qua. John nghĩ sẽ rất tốt nên tôi đi cùng.


Thông thường thì tôi sẽ không đi cùng với anh ấy. Các buổi tiệc tùng không phải là việc tôi quan tâm. Việc đi lòng vòng và gặp gỡ những người trong đó khiến tôi cảm thấy bối rối hơn bạn nghĩ. Nhưng hôm qua, vì một lí do nào đó, tôi đã có đủ dũng khí để đi cùng với anh ấy. John sẽ đến đón tôi ở căn hộ trước khi buổi tiệc bắt đầu khoảng 30 phút.


Khi đến giờ, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Tôi thậm chí đã phải loay hoay thử bộ đồ đẹp mà tôi hiếm khi mặc. Tôi đang ngồi trên ghế sô pha khi chuông cửa vang lên. Tôi đứng dậy và ra khỏi căn hộ, nhưng trước khi ra ngoài, tôi nhìn trộm qua cái lỗ nhỏ trên cửa. Nhìn qua nó mỗi khi có ai tới nhà là thói quen của tôi.


Tôi áp mắt tới sát cái vòng tròn thủy tinh nho nhỏ trên cửa và nheo mắt lại. John đang ở ngoài kia. Tôi đặt tay lên nắm cửa, nhưng rồi dừng lại. Có điều gì đó không ổn. Không có gì đặc biệt, không có gì cụ thể để miêu tả nó qua câu chữ cả. Anh ấy trông bình thường. Nhưng lại toát ra một cảm giác khiến tôi cảm thấy khó chịu. Anh ấy cho tôi cái cảm giác giống như họ.


Tôi lùi lại vài bước từ cánh cửa và tiếng chuông cửa lại vang lên lần nữa. John gọi tên tôi từ bên ngoài. Tôi đứng đó vài phút trong khi anh ấy vẫn tiếp tục nhấn chuông cửa và gọi tôi ra. Anh ấy lầm bầm điều gì đó tôi không nghe rõ và rời đi.


Tôi trở về phòng mình để bình tâm trở lại và bắt đầu cảm thấy hối lỗi. Tôi đã đồng ý để anh ấy tới đón mình và rồi từ chối đi cùng. Tôi bắt đầu nghĩ về điều mà bác sĩ đã nói với mình – rằng nỗi sợ giao tiếp xã hội của tôi đã khiến tôi cảm thấy lo lắng vẩn vơ với những người xung quanh. Giờ thì nó đang diễn ra với chính anh trai của tôi. Không lẽ tôi sẽ như thế nãy mãi mãi sao? Tôi quyết định rằng mình phải mạnh mẽ lên. Tôi nhấc điện thoại lên và nhắn tin cho anh mình.


Anh có thể tới đón em lần nữa không? Em sẽ đến buổi tiệc.


Sau vài phút, tôi nhận được tin nhắn. Là của John.


Dĩ nhiên rồi! Xin lỗi vì anh chưa đến chỗ em. Không bỏ em đâu mà lo. Đang ở trạm xăng này.


Tôi đứng hình sau khi đọc tin nhắn. Tôi gửi tin trả lời anh.


Ý anh là sao, anh chưa tới ư? Anh vừa mới ở trước cửa nhà em mà.


Một lúc sau đó, tôi lại nhận được một tin nhắn khác.


Anh đi hơi trễ và vừa dừng lại ở trạm xăng. Anh không hiểu em đang nói gì. Em chắc mình ổn chứ? Uống chút gì đó trước khi đi tiệc để bớt lo lắng đi.


Cuối cùng tôi đã hủy cuộc hẹn với anh ấy. Tôi quá lo lắng bởi chuyện vừa xảy ra. Tôi mất cả đêm để nghĩ ngợi về nó. Về việc mà bất cứ ai ở bên ngoài căn hộ của mình khiến mình có cảm giác ấy. Về việc như thế nào mà kẻ đó không phải anh trai của tôi.


Đó là khi tôi nhận ra rằng bác sĩ đã sai. Tôi không mắc chứng bệnh Ám ảnh sợ xã hội. Tôi có một khả năng, cũng có thể là, một lời nguyền. Có những kẻ đó ngoài kia. Chúng hành động như những người bình thường, nhưng chúng lại không phải người bình thường. Chúng muốn đánh lừa bạn. Chứng thậm chí sẽ mạo nhận cả gia đình của bạn. Vì một vài lí do, tôi có khả năng nhận diện được khi gặp chúng. Nhưng đa số mọi người thì không thể. Có lẽ bạn cũng không.


Dù chúng là bất cứ thứ gì, tôi không nghĩ mục đích của chúng là tốt. Nhưng chúng ở khắp mọi nơi. Chúng đang ở xung quanh bạnh, còn bạn thì chẳng hề nhận ra.
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi kanris » 23/04/2013 23:19

Teocu. Ti xem c1 ko bocau?
Hình đại diện của thành viên
kanris
☀️15/30☀️
☀️15/30☀️
 
Bài viết: 4671
Ngày tham gia: 23/05/2012 10:35
Đến từ: Hồ Chí Minh
Số điện thoại: 0913832789

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 29/04/2013 20:35

KIỂU TÓC CHẾT NGƯỜI

Vài năm trước, một người phụ nữ trung niên rất đỏm dáng và lúc nào cũng búi tóc mình thành một cục to ở trên đầu. Bà rất là tự hào về kiểu tóc của mình và luôn nghĩ mình là người thời trang nhất trong cả hội bạn. Người phụ nữ không hề biết rằng kiểu tóc của bà đã hết mốt từ rất lâu rồi.
Bà còn rất là lười biếng và không muốn dành thời gian gội đầu rồi lại phải tạo kiểu lại cho tóc. Người phụ nữ cứ để tóc mình y hệt như vậy ngày qua ngày và chả buồn gỡ tóc xuống. Thậm chí bà ta còn không them gội đầu nữa. Mỗi lần đi tắm, bà đều đội mũ trùm đầu để ngăn không cho nước làm hỏng mái tóc của mình. Mỗi tối, bà đều ngủ với cái tã bông quấn quanh đầu để giữ bộ tóc ở nguyên vị trí của nó.
Một thời gian sau, tóc bà bắt đầu bốc mùi. Để che dấu mùi hôi, người phụ nữ xịt keo xịt tóc lên đầu. Khi da đầu bà ngứa, bà lại xịt tiếp keo xịt tóc lên trên. Kể cả khi đầu bà ngứa đến phát điên lên được, tất cả những gì bà làm là xịt thêm keo xịt tóc.

Vào 1 buổi sáng, khi không thấy vợ mình xuống dùng bữa, chồng bà lên trên phòng để đánh thức bà dậy. Tuy nhiên, ông chỉ tìm thấy cái xác không hồn của vợ mình ở trên giường.
Lúc đầu ,cảnh sát nghĩ bà chết do lên cơn nhồi máu cơ tim trong lúc ngủ, vì không có 1 vết thương nào trên cơ thể người phụ nữ cả. Tuy nhiên, trong lúc khám nghiệmtử thi, các bác sĩ không tài nào tìm được nguyên nhân dẫn tới tử vong của người phụ nữ trung niên. Sau đó, họ bắt đầu khám nghiệm của bà và tìm ra được một thứ vô cùng kinh khủng.
Một con Góa Phụ Đen (một loài nhện) đã làm tổ trên bộ tóc của bà và đẻ trứng. Khi những con nhện con nở, chúng cắn xuyên đầu bà và gặm nhấm cho đến phần não của người phụ nữ xấu số…
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 29/04/2013 20:38

Căn phòng đỏ

Đêm hôm đó, một người tài xế taxi chở một cô gái. Khi được hỏi nơi cần đến, cô trả lời sẽ về nhà.
“Đi thẳng theo đường này”, “Rẽ phải”- cô gái hướng dẫn. Suốt dọcđường, người lái xe nhìn trộm cô gái qua gương chiếu hậu. Cô ta cómái tóc sáng màu và có vẻ khá xinh đẹp, mặc dù anh không thể nhìn cô ấy một cách rõ ràng vì cô ngồi với dáng vẻ mệt mỏi. Anh đã bị sự yên tĩnh và nghiêm trang của cô hấp dẫn.
Chẳng bao lâu, họ tới một sườn đồi hoang vắng. Cô gái nói: “Đi thẳng về phía trước, anh sẽ tìm thấy một ngôi nhà”. Hiện lên trong bóng tối là một ngôi nhà nhỏ, cũ kỹ. Cô gái đã xuống xe, nhưng người lái xe vẫn ở lại và nhìn cô bước vào nhà. Thật lạ khi một cô gái trẻ lại sống cô đơn ở một nơi như vậy. Thay vì đi ngay lập tức, anh ra khỏi xe, tiến lại gầnngôi nhà, cảm thấy thôi thúc muốn biết thêm nhiều điều về cô gái và nhìn thấy gương mặt của cô rõ hơn. Anh biết cách hành xử của mình là không đúng, nhưng không thể làm gì khác.
Tất cả các rèm cửa đều đã kéo xuống và anh không thể nhìn thấy bên trong.
Sau những cố gắng không thành, người lái xe lo sợ cô gái có thể trông thấy nếu anh ta còn ở lại, vì vậy anh gần như đã bỏ cuộc, cho đến khi trông thấy lỗ khóa lớn trên cánh cửa trước.
Anh nhìn qua lỗ khóa, nhưng tất cả những gì anh có thể nhìn thấy là màu đỏ. Không có dấu hiệu của cô gái hay các đồ đạc trong nhà.
Người lái xe đã từ bỏ tìm kiếm, nhưng vẫn không thể quên được cô gái đó. Vì vậy, anh dừng lại mộtnhà hàng nhỏ dọc đường đến nhà cô ấy, nghĩ rằng mình có thể hỏi vài điều về cô gái trong lúc ăn.
Anh kể với người chủ nhà hàng những điều đã xảy ra, thậm chí còn tiết lộ (mặc dù rất bối rối) rằng anh đã nhìn qua lỗ khóa.
-“Tôi nhìn qua lỗ khóa, nhưng tất cả những gì có thể thấy là một màu đỏ….tôi biết điều đó là khôngtốt nhưng….”
Người chủ nhà hàng, sau khi nghe tất cả những điều đó, nhìn anh ta với ánh mắt lạ lùng và nói:
-“Anh không biết rằng cô gái đó….cô ta mắc một chứng bệnh vềmắt và vì vậy mắt cô ta có màu đỏ thẫm.”
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 29/04/2013 20:40

TRONG MỘT BỆNH VIỆN KHÁC

Tôi… Tôi không… Tôi không biết mình đang ở đâu. Có quá nhiều ánh sáng…
Tôi chết rồi ư?
Tôi đau đớn toàn thân… tôi đoán thế nghĩa là tôi vẫn chưa chết. Ít nhất là vẫn chưa hoàn toàn chết.
Tất cả mọi thứ bây giờ đang dần trở nên rõ ràng, nhưng cái thứ ánh sáng chết tiệt ấy cứ phủ lấy tôi.
Tôi nghĩ mình đang ở bệnh viện. Tôi đang tỉnh dậy, hay đúng hơn là cố gắng. Cổ tôi đau đớn dù tôi có cử động chậm thế nào.
“Hãy nằm yên. Gần đây ngài đã trải qua rất nhiều vấn đề về sức khỏe” Một y tá nói với tôi.
Tôi nhìn xuống cánh tay và chân của mình. Chúng bị thâm tím , đầy những vết sẹo và vết cắt. Thậm chínhững ngón chân của tôi đang bị hoại tử… Nhưng làm thế nào chuyện này có thể xảy ra?
“Tên ngài là gì ?” Cô ấy hỏi tôi. Tôinói tên của mình. Tự hỏi làm thế quái nào tôi lại nhớ nó thay vì nhớ những gì đã xảy ra.
Phần dưới cơ thể tôi như đang bốc cháy. Họ nên hành động nhanh hơn nếu họ muốn giúp tôi.
Tôi hỏi cô ta ”Chuyện gì đã xảy ra với tôi?”
“Ngài đã hầu như bị xe tông. Trong lúc tránh nó, ngài đã ngã xuống cạnh gốc cây và bị trầy xước do một số nhánh cây xung quanh đó. Tên lái xe là một kẻ tâmthần, hắn có liên quan đến một vụgiết người trong khu phố. Hắn tắt máy xuống xe để giết ngài vì làn đường không đủ lớn để hắn có thể quay đầu một chiếc xe tải. Saumột trận chiến khó khăn, ngài đã thắng” Cô ấy nói với tôi, như thể không có gì nghiêm trọng.
“Không thể nào!” Tôi hét lên, tự làm tổn thương phổi của mình bằng tiếng thét, “Làm thế nào các người chứng minh được?”
“Lời kể của chính ngài, thưa ngài. Chúng tôi đến hiện trường ngay sau đó và hỏi ngài đã có chuyện gì. Ngài đã trả lời mọi thứ mà tôi kể” Cô ta nói.
“Nếu như vậy, thì tại sao tôi bị hoại tử?” Mùi hôi thối từ cơ thể bầm dập của tôi thật khó chịu, nó khiến tôi buồn nôn. Mỗi phút trôi qua của ngày hôm nay thật là tệ hại…
“Bình tĩnh thưa ngài. Ngài đã nằmtrong lớp tuyết sau đó. Đang là mùa đông, và ngón chân của ngàibắt đầu hoại tử,” Cô ta giải thích, “Bây giờ tôi cần ngài nằm yên. Chúng tôi sẽ phải phẫu thuật cho ngài”.
Tôi nhìn xung quanh căn phòng. Cửa phòng đóng chặt và chỉ có ánh đèn phía trên giữ sáng cho căn phòng. Càng lúc càng khó thởmỗi giây tôi không cử động.
Y tá mang ra một số dụng cụ, thiết bị để thực hiện phẫu thuật. Cô ta đi đến phía chân tôi...
“Chờ đã! Cô cần gây mê cho tôi, đúng không? Gây mê cho tôi ngay, tôi sẽ đau lắm nếu không được gây mê! Cô điên à?!”
Cô ta cười khúc khích và nói,
“Chúng ta đang ở ĐỊA NGỤC mà… Đau đớn là dĩ nhiên”.
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 29/04/2013 20:45

THÚ TIÊU KHIỂN - THE PLEASURE

Mời sáng hắn đã nghe tin tức về 1vụ giết người đẫm máu. Xác các nạn nhân bị chặt ra từng khúc, còn có rất nhiều vết chém, máu chảy loang lỗ khắp khu nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô, từ các bức tường đến sàn nhà, bậc thềm. Mùimáu tanh tưởi khắp mọi nơi. Các nhân chứng phát hiện ra hiện trường đều bị shock và rơi vào tình trạng hoảng loạn về tinh thầnbởi cảnh tượng quá khủng khiếp.
Hắn với tay lấy cái điều khiển tắt TV, miệng lầm bầm: Mẹ kiếp! Lũ độc ác bệnh hoạn.Tại sao lại có thể làm như thế cơ chứ, kẻ nào đãlàm điều này? Thật điên rồ, man rợ!!!
Mặc vội chiếc áo, hắn bước ra ngoài phố. Bản tin sáng đã làm cho tâm trạng của hắn bực bội. Hắn tìm đến khu bán chim. Phải làm gì đó để rũ bỏ tâm trạng này. Hôm nay thật nhộn nhịp, sắp lễ rằm tháng 7, người ta bán rất nhiều chim phóng sinh. Ồ, đây là sở thích của hắn! Hắn chọn được 1 lồng chim chừng 20 con chim sẻ. Vui vẻ, vừa đi vừa huýt sáo trở về nhà mình.
Hắn lôi chú chim đầu tiên ra ngắmnghía trên tay. Sinh vật bé nhỏ thật đẹp, thật non nớt, thật ấm áp,chim là loại vật máu nóng mà. Càng tuyệt vời hơn là... rất VỪA TAY. Hắn bắt đầu khép nhẹ bàn tay. Cảm giác âm ấm chú chim nhỏđang cựa mình trong lòng bàn tayhắn. Thật tuyệt vời!!! Hắn siết mạnh hơn một chút, chú chim bé nhỏ bắt đầu giãy lên bần bật và không ngừng kêu lên: chíp chíp chíp. Ôi cái âm thanh này mới du dương làm sao. Nhưng mà làm sao thoát khỏi bàn tay hắn được cơ chứ. Hắn quyết định kết thúc.
Từ từ mở ngón tay ra. Chú chim nát be bét trên tay hắn. Ôi cảm giác này, thật thỏa mãn. Ai lại đi giết người cơ chứ, máu thì quá nhiều, vừa tanh tưởi lại tốn sức, lại còn dính líu đến tụi cảnh sát vàhơn hết rất là vô nhân đạo.
Hắn mỉm cười sảng khoái, còn đến cả đám chim trong lồng cơ mà. Thú tiêu khiển này chẳng phảithú vị hơn sao?
Trong căn phòng tối, ánh đèn leo lét, xung quanh hắn xác chim nằmvương vãi khắp nơi.
Tất cả đều nát bét.
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi kanris » 29/04/2013 20:59

Kinh di qua ak. @.@
[download=red]†™•—»Trảm Phong Bang«—•™†[/download]
☆°。。☆°。。☆°。。☆
☆°。。☆°。。☆°。。☆
ThànhViên Phù Thủy Vĩ Đại :
kanris

+++****+++
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤
了九@/\/\ P|-|回/\/G 乃@/\/G
Hình đại diện của thành viên
kanris
☀️15/30☀️
☀️15/30☀️
 
Bài viết: 4671
Ngày tham gia: 23/05/2012 10:35
Đến từ: Hồ Chí Minh
Số điện thoại: 0913832789

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi Tolabocau » 29/04/2013 21:20

:haha :haha :haha
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Hình đại diện của thành viên
Tolabocau
☀️16/30☀️
☀️16/30☀️
 
Bài viết: 5581
Ngày tham gia: 04/08/2012 22:35
Đến từ: Quá khứ
Số điện thoại: 123456798

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Gửi bàigửi bởi kanris » 29/04/2013 22:14

Tolabocau đã viết::haha :haha :haha

tiep di :ah
[download=red]†™•—»Trảm Phong Bang«—•™†[/download]
☆°。。☆°。。☆°。。☆
☆°。。☆°。。☆°。。☆
ThànhViên Phù Thủy Vĩ Đại :
kanris

+++****+++
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤
了九@/\/\ P|-|回/\/G 乃@/\/G
Hình đại diện của thành viên
kanris
☀️15/30☀️
☀️15/30☀️
 
Bài viết: 4671
Ngày tham gia: 23/05/2012 10:35
Đến từ: Hồ Chí Minh
Số điện thoại: 0913832789

Trang trướcTrang kế tiếp

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến164 khách