Lần đâu tiên up truyện.sai sót ở đâu mong các bạn thông cảm. Chap 1. Hôm nay nó lại về muộn vì nó mải chơi ở nhà con bạn, mà nó cũng không muốn về nhà, vì bố mẹ nó xấp này lạ lắm, cứ nhìn nónhư thểlà họ cần nói cái gì đó với nó, hay muốn nó làm một cái gì đó, nó cảm thấy sợ,nên nó luôn lảng tránh bằng cách, bố mẹ nó mà ở nhà thì nó ra đường, còn bố mẹ nó ra đường, nó ởnhà. Trời cũng đã tối rồi, mà nó lại quên không đem theo chìa khóa cổng, nó chán quá kiểu này thì đành chèo vào nhà vậy, chứcòn cách nào khác đâu, nếu gọi cho bốmẹ nó ra mở cổng có khi lại bị ăn mắng và nghe bố mẹ ca nữathì sao, thôi thì tự lo lấy thân. Nó vứt cái cặp vào trước, rồi trèo luôn vào, cái cổng màu xanh nhà nó, tuy có cao thật nhưng mà với nó thì chả là gì cả,vì nó trèo suốt như thế này mà. Nhảy đánh bộp một cái xuống đất,nó rón rén đi vào nhà, nó chỉ mong là bố mẹ nó đã ngủ rồi, nếu bố mẹ nómà bắt gặp nó trong tình trạng này thì khổ lắm. Cả nhà nó tối om, chỉ có cái đèn ngủ mù mờlà vẫn còn sáng, nó dòtừng bước đi lên lầu, nó muốn về phòng của nó thật nhanh, nếu muốn về phòng của mình nó phải đi qua cửa phòng của bố mẹ nó, nó nghe bố mẹ nó đang nói gì đó, tò mò,nó áp tai vào cửa nó nghe xem bố mẹ nó đang nói gì. Tiếng của mẹ nó: - Anh nghĩ mình nên nói cho con Vân nó biết hay không...?? Tiếng của bố nó: - Anh thấy là mình nên nói đi thì hơn, mình mà dấu nó thì cũng không hay lắm vì sớm muộn gì nó cũng biết..!! Bà Nhung hỏi: - Nhưng mà em sợ, con Vân nó sẽ phản đối chuyện này...!!! Ông Chung trấn an vợ: - Em đừng nên lo quá,nó sẽ hiểu tấm lòng của vợ chồng mình mà, mình cũng chỉ muốn tốt cho nó thôi..!!! Bà Nhung nói: - Cuộc hôn nhân này xem ra khôngổn lắm vì anh ta không thích đàn bà và không muốn kết hôn, chỉ có gia đình anh ta là thích thôi...!!! Vân nghe vậy thì run rẩy sợ hãi, vậy là nó bịbố mẹ nó đem gả bán cho người ta, thảo nào mà thái độ của bốmẹ nó lại lạ lùng như vậy, nó cố đứng vững để nghe tiếp. Ông Chung thở dài nói: - Đây cũng là vì hôn ước từ nhỏ dohai bên gia đình sắp đặt anh đâu có quyền quyết định đâu, ông nội của con bé ép anh quá làm cho anh phải đồng ý chuyện này...!!! Bà Nhung sụt sịt nói: - Em cũng mong là nó hiểu cho mình, gả nó đi khi nó còn trẻ thế này em cũng đau lònglắm, nhưng bố dọa sẽ tự tử chết, nên thôi đành anh ạ...!!! Hai người cùng thở dài và không nói gì nữa cả.. ........................ Nó cố bước về phòng, trong lòng nó lúc này trống rỗng, nó không còn nghĩ ra được cái gì nữa cả, nước mắt nó rơi ra, xem ra bố mẹ nó đã quyết định chuyện của nó cảrồi, và ông nó đã ép bố mẹ nó gả nó đi. Nó gồng mình nên nó nghĩ, mình không thể làm quân cờ cho họ được, mình là ai nào, làm sao mìnhchịu đựng được cuộc hôn nhân không có tình yêu này, mình sẽ bỏ đithật xa, và không ai tìm được mình cả, báibai cả nhà, con đi đây. Nó lấy cái va ly, nó xếp tất cả quần áo củamình lại, nó cũng không quên mang theo mấy khung hình và mấy quyển sách, tiền thì nó không lo, nó đã tích cóp từ nhỏ tớigiờ, nó có rất nhiềutiền, vì nó có tiêu gì đâu, tiền bố mẹ nó cho, rồi tiền nó đi làmthêm, viết báo, dịch sách, nói chung nó nghĩ vấn đề sinh sốngnó không lo đến nữa. Xong đâu đấy, thấy không còn thiếu gì, nókhẽ khàng mở cửa, rồiđến nghe trước phòng của bố mẹ của nó xem có động tĩnh gì không,thấy họ đã ngủ rồi, nó sung sướngquá, nó liền về phòng mình, nó viết cho bố mẹ nó và ông nó một lá thư. Trong thư nó viết: - "Bố mẹ và ông kính yêu của con, con biết con mà bỏ đi như thế này thật là có tội và bất hiếu lắm vì mọingười ai cũng yêuthương cho con. Nhưng cuộc hôn nhânnày còn không chấp nhận đâu, thân thể này và sự sống này là của bố mẹ và ông bancho con nhưng trái timcủa con muốn tìm cho mình một người mà con yêu thương, con không muốn mình trở thành một cô vợ bắt buộc của ai đó, mà con nghe nói anh ta không thích đàn bà, vậy anh ta cònlấy con làm gì, và cả nhà nữa sao nỡ lòng nào ép buộc con như vậy,
_________________ Kio là ta ae mwap kùng vs ta phát triển mwap lớn mạnh,đứng đầu các diễn đàn
|