Truyện Ngắn: Thu Cuối

Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Truyện Ngắn: Thu Cuối

Gửi bàigửi bởi NgoHaiThien » 11/02/2014 11:29

...
Tình yêu ? Là thứ mà tôi chẳng dám tin tưởng sau nhiều lần bị phản bội bởi cùng một người... Tôi yêu hắn, nhờ những lời tỏ tình bóng bẩy mà hắn viết cho tôi khi cả hai còn đang ở lứa tuổi 16. Một thứ tình yêu tuổi học trò mà tôi tưởng chừng như trong sáng,... Rồi tôi cứ thế mà mơ mộng, mơ đến những ngày tháng sau này của hai đứa.... Nhưng những ảo tưởng đó cũng dần bị mờ nhạt theo ngày tháng. Còn nhớ lần đầu tiên hắn phản bội tôi, không biết bao nhiêu là nước mắt đã rơi vì hắn. Đó.....cũng là lần đầu tiên tôi khóc vì một thằng con trai..... Nhưng rồi hắn lại an ủi tôi, lại làm tôi tin vào những lời hứa chẳng đáng một xu. Cứ thế............ Cứ thế, những giọt nước mắt cứ thế trào ra theo thời gian kèm theo đó là những lời hứa vô bổ.

Chúng tôi như vậy 4 năm.

Quá đủ rồi! Bốn năm, vượt quá sức chịu đựng của tôi. Và thế là chúng tôi chia tay,.......trong nước mắt.........nhưng chỉ mình tôi. Hắn nhanh chóng tìm được người mới chỉ trong hai ngày. Tôi tự hỏi rằng " tại sao mình lại yêu một tên khốn? "

Và những ngày không có tên khốn ấy, tôi thật cô đơn. " Yêu người khác đi! " đó lời phán của nhỏ bạn thân khi biết tình trạng của tôi. Đúng! Tại sao lại không?

...

Thế rồi tôi quen anh. Quen anh thật tình cờ. Vào một ngày cuối thu, khi cả hai đến dự cùng một bữa tiệc sinh nhật trong công viên. Chúng tôi tình cờ bước ra ngoài hóng gió, rồi tình cờ ngồi chung một chiếc ghế đá. Anh nói anh nhận ra tôi có mặt trong bữa tiệc, vì tất cả mọi người có mặt ngày hôm ấy, anh đều quen ngoại trừ tôi. "Vậy sao!" Đó là câu nói ngắn gọn nhất mà tôi có thể nói ra lúc ấy. Thật ra đáp lại chỉ như một phép lịch sự tối thiểu. Làm sao tôi có thể vui vẻ đáp lại anh được khi trái tim mình không cho phép. Nhưng 5 phút suy nghĩ thế nào tôi lại chủ động nói chuyện rất nhiệt tình với anh. Thật nực cười! Không phải hắn cũng như vậy sao? Trái tim hắn không phải có rất nhiều ngăn sao? Tại sao lại phải đóng cửa trái tim mình lại và giữ hắn ở trong chứ? Suy nghĩ ấy khiến tôi thay đổi thái độ bất chợt và khiến anh có chút ngạc nhiên.

Và thế là chúng tôi cùng đi dạo trong công viên. Thời điểm cuối thu, khi những chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất hoà lẫn với tiếng gió xào xạc, theo đó, những ánh hoàng hôn le lói, ẩn hiện mờ ảo. Sao mà nó đẹp đến thế? Cảnh tượng này..................đúng thật là rất thích hợp để những cặp tình nhân có buổi hẹn hò thật lãng mạn... Anh và tôi trò chuyện như đã quen biết từ lâu. Chắc sẽ không ai nghĩ rằng chúng tôi vừa mới quen nhau chưa đầy hai tiếng. Cả hai đều có những điểm chung đến kì lạ...

...

Kết thúc bữa tiệc ngày hôm ấy cũng là lúc cuộc nói chuyện giữa chúng tôi dừng lại....

Khi chuẩn bị ra về, tôi có thể cảm nhận được có gì đó gọi là luyến tiếc trên gương mặt của anh...

*****

༄༂✪✪✪✪✪༂࿐
ஜ۩۞۩ஜⓉⓡⓐⓜ Ⓟⓗⓞⓝⓖ Ⓑⓐⓝⓖஜ۩۞۩ஜ
︻︻︻¶▅▅▆▆▇▇◤

✑✑☬₪₪₪₪₪₪₪₪➣

Hình đại diện của thành viên
NgoHaiThien
☀️27/30☀️
☀️27/30☀️
 
Bài viết: 23093
Ngày tham gia: 08/10/2013 09:08
Đến từ: Cai Lậy-Tiền Giang
Số điện thoại: 0949494949

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến92 khách