Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
I/ Giới thiệu chung: Only Sense Online (―オンリーセンス・オンライン―) được viết bởi Aloha Zachou (座長 アロハ) và minh họa bởi Yukisan (ゆきさん) Xuất bản bởi Fujimi Shobo, hiện giờ có 8 volume Thể loại: Action, Fantasy, Game, Sci-Fi Ban đầu LN này là web novel Bản dịch tiếng Anh của nhóm Krytyk: tại đây (Bản dịch các bạn đang đọc là dịch từ bản tiếng Anh của Krytyk post bên trên. Nếu các bạn chia sẻ project của nhóm sang trang khác, vui lòng ghi credit đầy đủ) Xem bản Manga do nhóm dịch: Tại đây II/ Tóm tắt:
Các nhân vật chính của Vol 1
Bạn nghĩ thế nào về VRMMORPG? Là SAO sặc mùi angsty hay Accel World đầy chất NTR? Bạn chỉ muốn thư giãn đếm từng level, từng item, từng skill trong game? Vậy thì mời bạn đến với nhân vật chính của chúng ta – Yun-chan cùng thế giới OSO. Thật ra "nàng" vốn ngoan hiền lắm nhé. Nhưng từ khi bị lũ "cao thủ" hạng nặng mang tên "bạn thân" với "em gái" dụ khị vào chơi Only Sense Online – Game thực tế ảo khá là hot thì chuỗi hiểu nhầm-xấu hổ-ngại ngùng bắt đầu. Hãy cùng xem để thưởng thức một tác phẩm kể về cuộc sống rất đời thường của Yun cùng các bạn và cùng khám phá "thân phận" thật của "nàng" nhé~! III/Nhân sự: Translator: Active: Huy Hoang Nguyen, Gastly Haunter, Ark Crandle, Phạm Tấn Đạt. InActive: KnightEmon, Tomoe Tachibana, Bell Cranel, Korurabi. Editor: Active: Gastly Haunter. Inactive: Koru, Neko. IV/ Đôi lời người dịch: Đây là một LN về đề tài VRMMORPG (Virtual Reality Massively Multiplayer Online Role-Playing Game), tiếng Việt là Trò chơi Nhập vai trực tuyến Thực tế ảo nhiều người chơi. Do đó, có một số khái niệm và thuật ngữ không được dịch mà sẽ được giữ nguyên tiếng Anh. Các phần giữ nguyên tiếng Anh: tên các Sense (được giải thích trong truyện) , các thuật ngữ game thường gặp, một số item khó dịch hoặc dịch là mất nghĩa, một số nghề hoặc lớp nhân vật đặc thù trong game. Với các khái niệm có thể dịch nhưng hơi xa lạ, sẽ được chú thích cuối mỗi chương. Đồng thời các chú thích của bản tiếng Anh cũng sẽ được giữ lại. Nguồn: Valvrare Team
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Tập 1: Vol.1 – Chương mở đầu Trans: KnightEmon| Edit: Gastly Haunter| Proof Read: Korurabi
Trong khu rừng, chúng tôi có thể nghe được tiếng những bước chân lào xào trên lá. Chúng đang tiến lại gần. “Onee-chan, hỗ trợ em!” “Biết rồi. <Enchant> – Attack, Speed.” Chúng tôi đều nhận ra ngay khi kẻ địch đến. Chuẩn bị tham chiến, chúng tôi tăng cường trạng thái, chờ chúng đến gần. Hiện ra ngay sau đó là ba con khỉ toàn thân phủ đầy lông màu nâu sậm cùng đôi tay dị dạng – một bầy Mash Ape. Tay chúng dài, mảnh khảnh nhưng nắm tay thì cứng như đá, cặp mắt ngây dại không cho thấy chút trí tuệ nào. Chúng nhe răng đầy đe dọa rồi vừa đưa tay lên vừa hú những tiếng kỳ lạ. Sau khi một con nhảy bổ vào chúng tôi, 2 con còn lại cũng phóng theo. “Em sẽ lo 2 con! Anh giữ con còn lại, câu thêm chút thời gian đi!” “Đã hiểu!” Nghe thế, tôi lấy vũ khí của mình – một cây cung ra, nhắm bắn vào lưng con khỉ. Mũi tên đâm vào bên trên phần cứng ở tay con vật rồi cắm sâu vào vai nó. Trúng tên, con khỉ hú lên đau đớn rồi quay đi. Vừa giữ khoảng cách với nó, tôi vừa bắn từng mũi tên, đảm bảo con khỉ vẫn chú ý đến mình. Hai con khỉ còn lại vồ tới, tấn công cô gái đi cùng tôi bằng chi trước dài ngoằng. Cô bé vẫn điềm tĩnh, sẵn sàng đối phó với mục tiêu rồi đỡ đòn bằng cú chém từ thanh trường kiếm trong tay. Tôi liếc sang để chắc rằng cô bé vẫn an toàn, rồi đoan chắc rằng hai con khỉ tấn công cùng lúc cũng không làm gì được em. Như mọi khi, kỹ thuật của cô bé trước mặt luôn làm tôi phải cảm thán. “Hây—<Fifth Breaker>!” Mấy con khỉ bị dụ, đến lúc vào tầm tấn công, cô bé sử dụng Art của mình. Lũ khỉ nhận những đòn tấn công liên hoàn, thanh HP trên đầu chúng giảm liên tục cho đến khi biến mất. Mỗi lần nhìn cảnh này, tôi đều bị ấn tượng với những nhát kiếm sắc xảo ấy, để rồi lần này tôi quên luôn rằng mình đang phải đấu với con khỉ còn lại. Dù né được cánh tay như búa tạ của con khỉ, cánh tay đó vẫn sượt qua người tôi, làm tôi ngã uỵch sau khi lảo đảo vì dư chấn. Nằm trên mặt đất nhìn lên, tôi có cảm giác con khỉ to lớn hơn mình. Nó lại đưa cánh tay cứng rắn quá đầu, chuẩn bị đập xuống bất kỳ lúc nào. Thấy vậy, tôi nhắm chặt mắt và cuộn mình lại, thế nhưng không hề có chấn động của cú đánh. “Rồi….Xong” Câu nói không chút tình cảm làm tôi chầm chậm mở mắt. Trước mắt tôi là con khỉ nằm gục và một nữ kiếm sĩ tóc óng ánh bạc đang tra kiếm vào vỏ. “Cảm ơn vì đã hỗ trợ, Onee-chan.” “Không, anh mới là người em phải hỗ trợ mà. Ít ra anh cũng phải giúp được chút gì chứ.” Dù nói vậy, nhưng tôi chỉ dụ được mỗi một con khỉ để rồi thành ra thảm hại như vầy. Bây giờ tôi đang xài cung làm vũ khí chính, từ việc không thể đánh nổi 1 con khỉ có thể suy ra rằng dùng món này chẳng dễ tý nào. Trước khi càng lún sâu vào nỗi phiền muộn, tôi tìm kiếm xung quanh gốc cây, vốn là mục đích ban đầu đến đây và nhặt một vật phẩm. “Đây là cái cuối cùng. Anh đã tìm đủ nguyên liệu cần thiết rồi.” “Có vẻ là vậy. Tốt quá, vậy Onee-chan xong việc rồi. Mà, anh đang làm gì đấy?” “Kỹ năng chế tạo của anh là chế thuốc. Vì thế mà anh cần một lượng lớn nguyên liệu.” “Trong chiến đấu, lúc nào cũng là *bịch* rồi *bang*, thật khó để tưởng tượng ra kỹ năng chế tạo của Yun-oneechan nha” “Không, anh không nghĩ em có thể diễn tả việc chế tạo bằng từ tượng thanh đâu. Và, Myu — đừng gọi anh bằng ‘chị’ nữa em.” [1] Đúng thế. Lúc này nhân vật trong game của tôi là nữ, nhưng thực tế tôi là nam. “Kệ nó. Tiếp nào, đi nâng cấp thôi Onee-chan! Đến bãi săn nào, let’s go~!” “Này, chờ anh, Myu!” “Lúc nãy trông anh thảm thương quá! Cũng tại Sense anh không đủ cấp đấy! Nào, đi săn quái mạnh thôi!” Tôi “hừ” qua kẽ răng. Em gái tôi, Myu, nắm lấy tay rồi kéo tôi vào sâu trong rừng. Trong khu rừng này có nhiều loại quái như bầy Khỉ đột biến ban nãy. Đối với tôi của bây giờ chúng thì hơi quá sức. Tôi chẳng thấy vui vẻ gì khi ép bản thân lên cấp, và làm thế chỉ khiến tâm trí tôi kiệt quệ thêm. Myu thì ngược lại, thấy nó vui vẻ quá nên tôi chỉ đành thở dài, rồi đi theo. Lần ấy, lần đầu tiên tôi có cơ hội chơi game này là vào mùa hè. • ●● ●●● Trong game [Only Sense Online], gọi tắt là [OSO], tất cả người chơi đều có các kỹ năng gọi là ‘Sense’, với một cách ‘chơi’ duy nhất, nó là một VRMMORPG thu hút người chơi với khẩu hiệu ‘chỉ một kiểu chơi’ hồi còn beta. Nó sở hữu hệ thống AI [2] tự hành được phát triển bởi nhà phát hành, Tập đoàn Epsony. Một thế giới thực tế ảo sống động, duy trì bởi sức mạnh điện toán của hệ thống sever lớn. Thế giới đó có bối cảnh giả tưởng thời trung cổ thường thấy với đao kiếm và phép thuật. Song, nó vẫn tạo nên sự khác biệt nhờ độ hoàn hảo….. đại loại vậy. Sử dụng Sense thế nào là tùy thuộc vào người chơi. Có vô số Sense cơ bản, và càng nhiều Sense mới được đưa vào trong giai đoạn open beta. [3] ——Kiểu chơi, chỉ có một kiểu chơi duy nhất, đó là chơi cùng với những người bạn của mình. Còn tôi, trước ngày phát hành chính thức, …Ơ? Tại sao? Vì sao!? Tôi bị bắt cóc, bị nhốt trong nhà thằng bạn rồi phải phụ nó làm bài tập hè ngay trong ngày đầu tiên của kỳ nghỉ. Và thủ phạm chính là thằng bạn tốt-đến-đáng-sợ của tôi, Takumi. “Này, Shun. Cho coi bài toán với.” Mặt dày bưng, nó giựt lấy công sức của tôi. Gân nổi trên đầu còn cơ mặt tôi co giật. Để rồi, tôi phóng thích cơn giận trong người ra. “Mày….Vì lý do gì? Lôi tao đến đây, lại còn bắt tao đưa bài cho mày ngó. “Có gì đâu. Chẳng phải năm nào cũng vậy sao? Bài tập chất đống còn kỳ nghỉ sắp hết rồi còn gì.” Thằng bạn nối khố vô dụng kia còn chẳng thèm khách khí. Và lần này hắn muốn làm sớm để chơi game hết kỳ nghỉ. Thiệt là, tôi bỏ cuộc. “Tao không muốn phải lấn cấn về nó mãi. Còn nữa, có game này tao muốn chơi với mày.” “Không, mày cũng thiệt là, dám uy hiếp tao là sẽ tiết lộ quá khứ mà tao không muốn ai biết. Rồi, được. Làm bài tập xong sớm cũng tốt. Nhưng mà chẳng có lợi gì cho tao hết.” “Đã bảo là đừng lo. Mày sẽ được chơi game chung với tao mà.” “Tại sao tao phải chơi game với mày? Rồi lại còn làm hết bài tập ngay ngày đầu hè nữa. Tao không như mày, tao bận lắm đấy. Tao còn phải làm việc nhà…..” Cha mẹ tôi đều đi làm, cho nên vào hè, con cái sẽ lo việc nhà. Nhưng thực ra người làm việc nhà lại là tôi, người làm anh. Chị cả học đại học xa nhà, còn khả năng làm việc nhà của cô em út Miu thì cực kỳ tệ. Lẽ đương nhiên, việc nhà lại về tay tôi. Vì thế tôi không nên phí thời gian bị bắt cóc ở đây. Khi tôi đang nghĩ tới đó, Takumi nói ra một chuyện không ngờ. “Mày ấy, chưa nói chuyện với Shizuka-neesan nên không biết, chị ấy cũng đang chơi game này đấy. Cho nên nếu mày chơi luôn, thì mày sẽ chơi cùng với chị và em gái. Lâu lắm rồi cả ba chưa gặp nhau, phải không? “Ý mày là Miu cũng chơi game đó à? “Ừ, thỉnh thoảng tao gặp họ hồi game còn beta.” Ồ, giờ thì tôi biết rồi. Miu khóc lóc ầm ĩ khi biết chị Shizuka sẽ đi xa để học đại học. Ra đây là lý do dạo này nó vui thế, cứ như việc đó chưa từng xảy ra vậy. “Rồi, giờ dẹp bài tập đi! Đổi lại, tao tha cho mày và cắm máy cho mày chơi game.” “Trời ạ, rồi rồi. Tao chơi là được chứ gì. Nhưng đừng hy vọng tao đuổi kịp ba con nghiện tụi bây nhé. Nói thế, tôi chụp lấy cái bao Takumi đưa. Bên trong là VR gear [4], phần cứng dành cho game thế hệ mới. Nó là loại mới nhất, loại phát sóng thôi miên chứ không phải là loại phát hình đội đầu. (tiên tiến hơn SAO rồi nhé – Nd) Đây là phần cứng mới nhất được phát triển bởi Tập đoàn Epsony, và game duy nhất đang dùng phần cứng này là OSO. Nói cách khác, đây là phần cứng chỉ dành riêng cho game. Điểm mạnh của loại phát sóng thôi miên là nó hoạt động nhờ sóng não. Thông thường, người ta xem hình ảnh ở góc nhìn thứ nhất và sử dụng điều khiển cầm tay, nhưng vấn đề muôn thuở này cuối cùng đã được giải quyết. “N-này. Đây là loại mới nhất đấy! Tao thấy trên TV rồi. Họ không sản xuất kịp mà, phải không? Tao không xài đồ đắt tiền thế này đâu.” “Đừng bận tâm. Như thế tao mới chơi [OSO] với mày được chứ. Tao mở thăm trúng nó đó, kiếm được một máy trước khi hết hàng khó lắm đấy. Cái của tao miễn phí vì tao beta tester [5]. Giờ hơi mất thời gian để cài đặt hệ thống dò tìm sóng não đặc thù, nên mày cứ về đi. Có gì không biết thì hỏi Miu-chan.” “Ơ-ờ…” Tôi giữ cái túi còn thằng bạn thân vô dụng tiễn tôi ra cửa. Trời, mày có thể lịch sự hơn mà. Vừa nghĩ thế, tôi vừa lê bước trên con đường nhựa nóng bức. Trên đường về, tôi ghé vào tiệm tạp hóa mua kem ăn cho mát. “Anh về rồi.” “Mừng đã anh về, Onii-chan. Anh mới ở chỗ Takumi-san về phải không?” Về đến nhà, mình mẩy ướt đẫm mồ hôi do đi dưới cái nắng mùa hè, có giọng nói vọng ra chào đón tôi. Hơn thế, là ánh mắt đó với nụ cười trông mong . Anh biết em sắp nói gì rồi, em gái. “Anh có mua kem trên đường về, ăn đi.” “Yaay! Kem! Có phải là boribori-kun mà em thích không?…..Không, sai rồi!! Chờ đã, không sai, em thích boribori-kun, nhưng…..Cái em muốn nói là, cái này này!” Nói rồi, nó kích động chỉ vào cái túi đựng VR gear trong tay tôi. Em gái tôi là học sinh lớp 8, một cô gái dễ thương và năng động với gương mặt vẫn mang nét trẻ con. Đáng tiếc thay, nó đang “phí phạm” tuổi thơ của mình để làm gamer. Là người làm anh, tôi lo cho nó muốn chết. Dạo này cô bé hơi buồn bởi chị cả Shizuka rời nhà đi học xa. Nhưng có vẻ nó đã hồi phục sau khi khám phá ra thế giới OSO, làm tôi cũng tò mò về nó. “Hiểu rồi, anh cũng muốn gặp chị Shizuka, anh sẽ chơi chung với nhóc. “Thật sao?! Cảm ơn anh! Game sẽ chính thức mở cửa vào ngày mai, nên mình thiết lập liền bây giờ đi.” “Ít ra cũng nên ăn kem đã chứ.” Mặc kệ nỗ lực cướp giật cái VR gear của nó, tôi nhanh chóng tránh ra, xoay người đưa cái túi của tiệm tạp hóa ra trước mặt nó. Thế là nó liền trưng ra bộ mặt thất vọng. Tuy nhiên, sau khi lấy boribori-kun trong túi ra ăn, tâm trạng nó trở nên vui vẻ ngay. Tôi không biết nên nói nó hồn nhiên hay đơn giản nữa. Nghỉ mệt ăn kem một lúc là tôi bật máy tính trong phòng theo lời chỉ dẫn của Miu rồi thiết lập cái VR gear. Tôi cài game, kết nối gear vào máy tính và nằm lên giường. “Giờ, đầu tiên phải thử tìm sóng não. Anh phải đội cái đó, nằm ngủ là xong ngay thôi.” Tiếng của Miu xa dần, mí mắt tôi trở nên nặng trĩu, tôi nhắm mắt lại. Khi tôi đang ngủ thì hình như Miu đã hoàn thành bước thiết lập tài khoản. Nhưng mà, tôi phải nhanh đi làm cơm tối đã. Tôi đang vội nên đành hoãn việc điều chỉnh chi tiết lại. Lúc đang ăn, tôi hỏi Miu. “Nhóc đang chơi theo kiểu nào?” “Hưm. Em xài kiếm và dùng phép, là ma kiếm sư. Còn về nguyên tố thì em xài Sense hệ Ánh sáng và Phục hồi. Mà trừ tiền ra thì tất cả đồ hồi beta test bị reset hết rồi.” “Hình như phép hệ ánh sáng cũng có cả phục hồi mà. Cái tên đó làm anh liên tưởng đến mấy Priestess [6] trong game nhập vai.” “Em không phải giáo sĩ! Em tấn công bằng kiếm và bảo vệ đồng đội bằng giáp đấy chứ.!” “Ô—, vậy vị trí của em là vui vẻ lao đầu vào kẻ địch à.” “Không! Nhân vật em tạo có hình tượng Paladin [7] mà!” ” Còn chị Shizuka thì sao?” Ngắt câu phản ứng của Miu , tôi lảng sang chủ đề khác. “Grừ… Tạo hình nhân vật của Onee-chan là Sorceress [8] mặc áo choàng và vung đũa phép. Nguyên tố chính là nước, và chị ấy cũng có thể chữa trị . Chắc chị ấy vẫn sẽ chơi như thế bởi vì quen rồi.” “Ờ, chị ấy không phải loại thích cầm kiếm lao vào chém giết nhỉ.” Tôi đã hiểu được một chút về hướng phát triển của Miu và chị Shizuka. Sau khi hỏi Miu vài câu, tôi quyết định không chơi giống họ. Rồi sau khi về phòng, tôi bắt đầu lướt qua những trang web về các cách xây dựng nhân vật. Tổng quan về [OSO] như sau. [OSO] được xây dựng dựa trên các Sense. Sense là một loại năng lực có thể trang bị, tồn tại riêng rẽ với các trang bị bình thường như vũ khí. Học loại năng lực đó cần dùng điểm và người chơi có thể trang bị Sense thông qua giao diện hành trang. Khi trang bị, Sense sẽ cho bạn năng lực chủ động liên tục; cho phép bạn sử dụng một số skill nhất định, có tác dụng lên nhiều chiêu thức khác nhau, cũng như điều chỉnh và tăng cường trong game. Bằng cách thường xuyên tận dụng hiệu ứng của chúng, Sense nhận điểm kinh nghiệm và lên cấp. Khi đó hiệu ứng điều chỉnh và tăng cường sẽ mạnh hơn. Bạn có thể trang bị tối đa 10 Sense cùng lúc. Người chơi sẽ bắt đầu với 10 điểm Sense (được gọi là SP). Chỉ có 1 Sense thì chả làm được gì, vì vậy phải trang bị cho thật tốt! Một Sense đã có không nhất thiết phải trang bị, mà có thể để dự phòng. Có thể tự do hoán đổi các Sense mình có. Nếu level của một Sense đủ cao, có thể nâng cấp hoặc chuyển nhánh sense đó để trở nên mạnh hơn. Chỉ số người chơi nào cũng có là MP (phép thuật) và HP (máu). Sát thương vật lý là ATK, phòng ngự vật lý là DEF. Sát thương phép thuật là INT, kháng phép là MIND. SPEED sẽ ảnh hưởng đến tốc độ, DEX tăng chính xác cho vũ khí và kỹ năng chế tạo . Còn LUK tăng tỉ lệ rơi đồ và chí mạng. Những số liệu này được thống kê từ chỉ số của tất cả các Sense đã trang bị. Người chơi không thể xem chỉ số của mình. Nghe nói làm thế là để game trông thật hơn. Trong game còn có những kỹ năng và hành động đặc biệt gọi là “Art” và “Skill”. [Art] là đòn tấn công đặc biệt bằng vũ khí. [Skill] là đòn tấn công phép thuật và có khả năng hỗ trợ. Ngoài ra, tên của các kỹ năng còn phụ thuộc vào Sense, ví dụ như [Recipe] hay [EX-Skill]. Sử dụng [Art] hợp lý khiến cho tấn công bằng vũ khí và gây sát thương trở nên dễ dàng hơn. Người chơi không quen đánh nhau được khuyên là chỉ nên phụ thuộc vào Art. [Skill] dùng phép và kỹ năng gây ra hiệu ứng mặc định. Trường hợp này cần chú ý đến việc sử dụng MP. [Recipe] liên quan đến kỹ năng chế tạo và cho phép người chơi tạo ra vật phẩm. Để có được lượng MP cần thiết nhằm sử dụng Art và Skill, người chơi phải có sense [Magic Power]. Sau khi có MP nhờ cách này, người chơi phải có thêm Sense khác. Để sử dụng phép, sense [Magic Talent] và [Element] là rất cần thiết. Hai Sense này là cần thiết nếu người chơi muốn dùng phép. Mặt khác, có các sense [Element] khác nhau, được chia thành: Lửa, Nước, Gió, Đất, Bóng Tối, Ánh Sáng – tổng cộng 6 nguyên tố. Những nguyên tố này không chỉ được dùng cho ma thuật. Ngoài sáu nguyên tố này ra còn có các Sense ma thuật khác, chủ yếu dùng để phục hồi và hỗ trợ. Còn có những Sense loại nguyên tố nhiều ứng dụng cũng như nhiều Senses loại phép chuyên dùng cho các chiêu thức cố định. Xét về các Senses liên quan đến phép thuật thì bộ ba [Magic Power], [Magic Talent] và [Element] được coi là bộ cơ bản. Giống như bộ cơ bản của phép thuật, là bộ cơ bản cho người chơi dòng chiến binh. Các Sense vũ khí cho phép tấn công với vũ khí thích hợp và tăng sát thương gây ra. Còn một loại nữa là Sense giáp trụ, các Sense này giúp cường hóa loại áo giáp tương ứng. Giáp có thể được trang bị mà không cần phải có Sense giáp trụ. Tuy nhiên, để gây sát thương cho đối thủ với vũ khí cần Sense tương ứng, khiến nó trở thành Sense cần phải có. Những Sense được đề xuất, ngoài những cái dùng cho vũ khí và áo giáp, không cho phép người chơi sử dụng những bí chiêu, phép thuật hay đòn tấn công. Đổi lại, chúng giúp cường hóa một số chỉ số. Bây giờ, mình nên chọn các Senses vũ khí, áo giáp, và cường hóa chỉ số sao cho phù hợp với kiểu chơi thôi đúng không nhỉ. Trong game này, lối chơi sẽ thay đổi theo cách bạn trang bị và phối hợp Sense. Bạn có thể thưởng thức những chuyến thám hiểm với Sense phù hợp. Hơn thế nữa, nếu bạn không thích kiểu chơi hiện tại, không cần xóa nhân vật bạn vẫn có thể reset trang bị và đổi Sense. Đó là những gì tôi cảm nhận được sau khi xem lướt qua hướng dẫn trên. Đâu đó có những lời khuyên khiến tôi thấy cảm kích. Và những người xây dựng cách chơi cũng giúp được khá nhiều. Có nhiều Sense có thể lấy được ngay lúc bắt đầu chơi. Tôi băn khoăn không biết nên chọn Sense nào. Trong ba anh chị em, tôi chỉ là người mới chơi. Hơn nữa, tôi tuyệt đối không muốn trở thành gánh nặng cho chị và em gái. Thế nên, làm gì đây. ——Đi theo hướng thuần hỗ trợ chắc là được. Nếu vậy, tôi cần Sense đánh xa, chế tạo vật dụng cho các chuyến đi, và các phép hỗ trợ chú trọng sự tiện dụng. Và rồi, trước mắt tôi là phần trả lời câu hỏi của trang hướng dẫn. Phần trên là tên các Sense chủ yếu. Khi tôi kéo trang xuống, ngược với những Sense phổ thông phía trên là những cái ít được dùng. “Nếu đã chọn thì nên chọn các Sense trong phần sản xuất.” Mất một lúc tôi mới chọn ra được những Sense có vẻ phù hợp. Sau khi so sánh giữa hình mẫu với yêu cầu cần thiết, tôi chọn ra những Sense trong nhóm ít dùng. Việc cuối cùng để làm là —— Thiết kế nhân vật, mà hình như Myu đã làm rồi. Tôi nghe nói thay đổi màu da nhân vật rất mất thời gian nên tôi bỏ luôn. Trong phần thiết kế nhân vật, có phần quét hình thể người chơi trong thực tế. Nghe nói hình thể, cơ bắp… vân vân và vân vân, có thể được thay đổi một cách tự nhiên. Chẳng có gì tôi đặc biệt muốn thay đổi. Cứ giữ nguyên nhân vật vậy đi, tôi nghĩ. Và cứ thế, công cuộc chuẩn bị cho hành trình của tôi đã xong. Từ đây, Trò chơi Độc Nhất bắt đầu. ____________________________________________________ Chú thích [1] Miu gọi Shun là “Onee-chan” để trêu chọc avatar trong game của cậu. [2] AI: Artifical Intelligence – Trí tuệ nhân tạo [3] Open beta: phát hành thử nghiệm [4] Vr gear: máy chơi game thực tế ảo. < [5] Beta tester: người chơi bản thử nghiệm, thường là để đóng góp ý kiến cải tiến game trước khi ra mắt chính thức. [6] Priestess: Giáo sĩ-một nghề phổ biến trong game nhập vai [7] Paladin: thánh kỵ sỹ- là lực lượng chiến đấu bảo vệ nhà thờ. [8] Sorceress: Nữ phù thủy – còn được gọi là ma pháp sư, cũng là một nghề phổ biến.
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 1: Chính Thức Phát Hành và Sense Rác
8 giờ sáng. Myu bồn chồn gặm bánh mì cho bữa sáng. “Này, làm gì mà không yên vậy. 11h mới bắt đầu mà?” “Vâng.Thế nên làm cơm trưa sớm đi anh, sau đó mình chơi nguyên ngày luôn.” “Từ chối. Chúng ta sẽ ăn trưa đàng hoàng lúc 12h. Và, chúng ta sẽ không chơi game nhiều như vậy đâu.” Nghe câu trả lời nghiêm túc của tôi, cô bé kêu lên *booo—* phản đối. Tôi tính nói “Ít ra nhóc cũng nên giúp làm việc nhà trong kỳ nghỉ chứ”, nhưng nghĩ lại nó chỉ toàn phá hoại thêm mà thôi, tôi đành im lặng. “Trời ạ. Thôi được rồi. Mình ăn cơm rang vậy.” “Yaay! Cảm ơn Onii-chan.” Tôi lẩm bẩm “Trời, con nhóc này”. Sau đó, vừa làm việc nhà rồi chuẩn bị bữa trưa, tôi vừa suy nghĩ. Bữa tối nay, tôi tính sẽ làm món gì nong nóng ăn cùng với soumen [1]. Tôi cân nhắc về cân bằng dinh dưỡng và định làm món luộc. Sẽ thật tuyệt nếu có banbanji gà [2] ăn với đồ chiên và cà tím muối. Nếu tôi làm món ưa thích của Miu là tempura [3] rau và tôm chắc chắn nó sẽ bay xuống liền từ lầu 2. Rồi khi sung sướng thanh toán món ăn giòn rụm đó, nó sẽ quên luôn việc chơi game. Tôi muốn nấu cho nó ăn thật nhanh, tôi đã muốn làm hư em gái mình như thế đó. Lúc 11h, tôi đội VR gear lên rồi nằm trên giường.Tôi khởi động máy, quá trình thôi miên bắt đầu.Tôi cảm nhận được cơ thể lịm dần đi và đầu tôi dần trở nên trống rỗng.Sau đó, tầm nhìn của tôi rộng ra, thế rồi tôi xuất hiện giữa khoảng không gian trắng toát. 『”Hãy chọn một cái tên.”』 Nghe giọng NPC nữ thúc giục, tôi đánh tên trên cái bàn phím bán trong suốt xuất hiện trước mặt mình. Vì chưa quen với VR, tôi cẩn thận đánh tên mình vào -【SYUN】rồi enter. Một màn hình bán trong suốt với các một loạt hướng dẫn khác xuất hiện.Vì tôi đã xem hướng dẫn trên các web từ trước, tôi không cần đến chúng. Nếu cần, tôi sẽ hỏi chị Shizuka hoặc Miu.Thế là tôi chọn bỏ qua. ——Và rồi, một cảnh tượng hiện ra trước mắt tôi. Xung quanh tôi là một dòng người. Rất nhiều người đã đăng nhập trò chơi. Đối với tôi, người mới lần đầu bước chân vào thế giới VR, đây là một trải nghiệm kỳ lạ. Tôi không có cảm giác khó chịu kiểu VR [4]….. nhưng vì lý do nào đó, tóc tôi lại dài hơn, và mông tôi cảm thấy tròn hơn……. Cái gì thế này? Một biểu tượng xuất hiện trên góc nhìn của tôi, tôi nhanh chóng nhìn vào nó và bấm chọn mở cuộc hội thoại. “Mở hội thoại.” 『”Ah, Onii-chan. Anh vào chưa?”』 “Hảaa.Là Miu à. Em làm anh giật cả mình.” Lúc này, tôi chưa đánh giá được tình hình, dòng suy nghĩ của tôi lại bị gián đoạn.Tuy nhiên, tôi nhanh chóng bình tĩnh lại khi nhận ra giọng Miu. 『”Ở đây nhiều người quá nên không gặp nhau được đâu.Onee-chan và em đến thánh đường ở phía bắc rồi. Bọn em chờ anh ở đó.”』 “Hiểu rồi, anh tới ngay đây.” Tôi rời đi ngay lập tức.Tôi ghét đám đông, nhất là khi nhiều người đang nhìn tôi chằm chằm. Trước thánh đường có biết bao người tìm gặp nhau, tôi mò tìm Myu trong số họ. 『”Nè Onii-chan, anh tới chưa?”』 “Ừm, anh đến rồi… em ở đâu?” 『”Dưới cái tượng của nhà thờ.Em tóc trắng. Onee-chan tóc xanh biển nhạt.”』 Rồi tôi cũng tìm thấy họ. Tóc con bé đúng là màu trắng. Đứng cạnh nó là một người mặc áo choàng phù thủy và mái tóc màu xanh biển. Đó là một mỹ nhân với cặp mắt hơi mơ màng với một nốt ruồi dưới mắt.Tuy màu sắc có hơi khác nhưng đó chắc chắn là người tôi quen.Tôi gọi tên họ. “Em là Miu phải không” “Eh, Vâng. Em là Myu, nhưng…. Chị là ai?” “Anh đây.Anh của em, Shun đây?” “Umm? Shun-chan? Lâu rồi không gặp nên Onee-chan không biết, nhưng em chuyển giới hồi nào vậy?” “Không, Onee-chan, làm gì có chuyện đó! Mà đó không phải là vấn đề! Tại sao Onii-chan lại thành Onee-chan?!”
Onii-chan biến thành Onee-chan mất rồi… Bị gọi là ‘Onee-chan’ tôi đặt tay lên ngực và vuốt nhẹ. Tuy không hề có gì lồi lên, bàn tay tôi vẫn cảm nhận thứ gì đó mềm mềm. Đưa tay xuống thấp một chút, tôi có chút cảm giác của một vòng eo nhỏ nhắn.Dù là qua lớp áo thì phản ứng truyền về từ khuôn ngực mềm mại đàn hồi cũng đủ làm tôi đỏ mặt vì xấu hổ. “Ai, đừng bắt em nhắc đến nha, cơ mà nếu anh không điều chỉnh gì sau khi camera lấy nét thì hệ thống tự động chỉnh sửa nhân vật sẽ khởi chạy. Mà tác dụng của cái đó thường là làm tăng thêm độ nữ tính. “ Tôi cũng chẳng muốn nhắc đến đâu nhưng đúng là khuôn mặt tôi nữ tính thật! Tệ quá! Nhất định là lỗi hệ thống. Tại sao nó lại xảy ra với tôi chứ! Nghĩ vậy, tôi chỉ biết khóc thầm trong lòng. “Còn nữa, giọng anh cao hơn phải không.Cái giọng này cũng đáng yêu đó chứ?” Tất nhiên là thế rồi, giọng của tôi cũng cao hơn trước.Gần giống chất giọng đặc trưng của anime. Tôi không thoải mái lắm, có cảm giác nếu thử thì tôi hoàn toàn có thể tạo ra được chất giọng này ở ngoài đời. Chính vì cái giọng này mà tôi bị ép tham gia cuộc thi cosplay trong lễ hội trường. Hồi đó tôi phải mặc một bộ váy cực kỳ lòe loẹt, trang điểm cho giống một nữ seiyuu [5] nổi tiếng rồi được đưa lên sân khấu…. Chẳng ai nhận ra tôi là nam nên rốt cục tôi thắng cuộc thi đó. Nếu cái quá khứ đen tối đó mà bị công khai, chắc tôi sẽ phải tự vẫn mất thôi. Mà nói luôn, đây chính là cái điều Takumi mang ra hăm dọa để tôi giúp hắn làm bài tập về nhà. “Hmm. Em trở thành mỹ nhân thật rồi, Onee-chan thấy vui thay cho em. Shun-chan, à không, Yun-chan mới đúng chứ nhỉ?” …Hả? “Đây, chẳng phải bảng tên em đề chữ Yun sao?” “Ô, ah! Đúng rồi này.Yun-oneechan?” Đáng lẽ tôi phải đánh là SYUN, nhưng cũng vì chưa quen với VR, tôi nhập sai. Chữ S đứng đầu bị mất, chỉ còn lại YUN——tên của tôi trở thành Yun mất rồi.[6] “Ai! Trời ơi! Anh xóa nhân vật này đây!” “Bình tĩnh nào, anh không thể chơi nhân vật khác giới trong game này được nên đây sẽ là một trải nghiệm hay đấy chứ.Yun-oneechan~.” “Nếu em xóa nhân vật——Onee-chan sẽ tiết lộ quá khứ đen tối của em.” Oaa, chị Shizuka. Không, ——bây giờ chị ấy là chị Sei, chị ấy nói là làm. Lúc nghiêm túc chị Sei có thể trở nên vô cùng đáng sợ.Chị ấy cực kì bướng bỉnh. Dù bình thường dịu dàng đến đâu, nhưng khi cái tính ích kỷ ấy đã nổi lên thì… “E-Em biết rồi.Không xóa thì không xóa, miễn là em không phải cư xử như con gái. Mà, hai người đã nhận được Sense chưa?” “Rồi.Khi nhận được Sense đầu tiên, anh sẽ nhận được cả vũ khí nữa đấy.” “Được rồi, để anh đi nhận Sense vậy.” Tôi bảo hai người họ chờ trong khi tôi chọn Sense. “Vậy,Yun-oneechan chọn Sense gì?” “Hm? Anh chọn:【Bow】,【Hawk Eyes】,【Magic Talent】,【Magic Power】,【Alchemy】,【Enchant】,【Taming】,【Synthesis】,【Mixing】 và 【Crafting Knowledge】[7].” Vì lý do nào đó, Myu há hốc miệng ngạc nhiên còn chị Sei có vẻ khó xử. “Yun-oneechan, anh muốn làm cái gì vậy?” “Ừm, có lẽ là hỗ trợ thôi? Anh xem hướng dẫn rồi chọn kỹ các skill cơ bản, là 【Magic Power】 và 【Magic Talent】đó. Còn ma pháp tương ứng mà anh chọn là【Enchantment】——” “…O…nii…chan NGỐC!! Sao anh lấy toàn Sense rác thế! Phải, anh biết chúng là rác nhưng anh muốn nhắm vào tiềm năng khai thác đấy chứ. Tôi đang định tranh luận với nó nhưng—— “Nghe em đã, nhé?! Giá trị sử dụng thực tế của【Bow】so với phí tổn bỏ ra là tệ nhất !【Hawk Eyes】chỉ cho phép anh nhìn vật ở xa, lại không phải Sense duy nhất có thể làm vậy! Rồi, tỉ lệ chuyển đổi nguyên liệu của【Alchemy】thấp không thể tưởng! 【Enchant】 thì nửa nọ nửa kia. Tỉ lệ thành công của【Taming】gần như là không nên nó là Sense chết. Anh sẽ chẳng thể sống sót bằng Sense loại ma pháp với loại chế tạo được đâu! Em muốn tụi mình cùng đi phiêu lưu cơ!” “Ừm, thật ra thì em không thể dùng 【Bow】mà không có mũi tên, mà đây là vật phẩm loại tiêu hao.【Hawk Eyes】không có nhiều ứng dụng ngoài việc xác định kẻ địch từ xa. Dùng【Magic Talent】, 【Enchant】 và 【Alchemy】cũng được, nhưng chúng không hữu dụng lắm. Đại loại như vậy!” Chị Sei từ tốn giải thích cho tôi. Nói cách khác, dù tôi chọn những Sense hỗ trợ để không phải trở thành gánh nặng cho họ, nhưng tôi đã thất bại mất rồi. Hơn nữa, câu tiếp theo nốc ao tôi ngay tại trận. “Các vật phẩm được tạo ra nhờ【Synthesis】 and 【Mixing】 đều có bán trong shop.Vì thế khi mới chơi, chúng không có tác dụng gì.” Vâng, ý nghĩa cho sự tồn tại của tôi biến mất như thế đó.Cứ thế, dưới ánh mắt của mọi người, tôi hoàn toàn suy sụp. Mỗi người chơi đều được cấp 1000G khi mới bắt đầu. Để mua trang bị, chúng tôi đi dạo quanh thị trấn. Một bộ 30 mũi tên dùng cho 【Bow】giá 30G.Tôi mua 4 bộ tốn 120G. Còn bộ chế tác ban đầu dùng cho 【Synthesis】 và 【Mixing】 tốn 300G mỗi bộ, 600G cả thảy. 30 lọ thuốc cho người mới là 150G. ——Tổng cộng 870G, tôi vẫn còn 130G. Thông thường; sau khi nhận Sense , mua vũ khí và đồ dùng, người chơi vẫn còn khoảng 500G. Suy ra, giá trị sử dụng thấp của cây cung là do giá thành của mũi tên. Mũi tên là vật phẩm tiêu hao, một khi bắn ra thì không lấy lại được.Đối với quái trong giai đoạn tân thủ, phải cần đến 3 mũi tên mới giết được chúng. Giá trị của đồ rơi ra nhiều nhất là 3G,còn tệ nhất chỉ là 1G.Nếu tất cả tên đều trúng mục tiêu thì vẫn chẳng có lãi. Và dù tôi có dùng Sense chế tạo để tạo đồ mới từ đồ rớt, tôi cũng chẳng được lợi từ đó. “…nói cách khác, hiệu suất quá thấp so với số tiền phải bỏ ra là lý do à.” “Vâng. Còn nữa, trong khi các Sense loại phép đều có hệ thống khóa mục tiêu khi lên cấp, 【Bow】lại không hề có cái đó. Hướng bay của tên luôn luôn là một đường thẳng.Vì thế, kỹ năng của người dùng là yếu tố quyết định khi dùng Sense này.” “…Ơ-ờ, có hệ thống hỗ trợ chuyển động nên người mới chơi cũng sẽ làm được ngay thôi. Bởi vậy đừng xem thường Yun-chan nhé.” “V-Vâng…” Myu mới vừa nãy còn vui vẻ háo hức vì sắp được đi phiêu lưu cùng tôi thì giờ lại đang mắng tôi xối xả.Tôi không biết có phải nó bực đến thế chỉ vì tôi lấy các Sense rác hay không.Ờ cũng đúng, tôi đã từng hỏi nó về kiểu xây dựng nhân vật, thế mà lại thành ra thế này đây .Hèn gì nó tức là phải. “Được rồi, đi săn thôi.Chúng ta nên nhanh chóng hoàn thành hướng dẫn người mới đi đã. Em còn phải đi săn với bạn chiều nay nữa.” “…Ư-Ừ.” Chị Sei, cứu em. Tôi liếc nhìn chị ấy, nhưng đáp lại tôi chỉ là nụ cười thương hại. Chúng tôi đi ra bên ngoài Thị Trấn khởi đầu——hay còn gọi là Thành Đầu——và đi về phía đồng bằng ở sát rìa bức tường thành của Thị Trấn. Trong bản đồ này, tất cả quái đều nhắm vào người chơi mới. Có các con đường đi về các hướng bắc, nam, đông và tây. Theo như hướng dẫn, trong phiên bản Beta thì đường bắc và nam sẽ dẫn đến khu luyện cấp, chúng chưa được khai phá cũng chẳng được nhắc đến trong hướng dẫn. Ở phía tây có nhiều điểm thu thập hơn nhưng cấp độ của quái lại không đều. “Mình cứ thử giết một con quái trước đã. Onii-chan sẽ tấn công bằng cung, Onee-chan bằng phép nha.” ”Đã hiểu.”” “Được rồi.” Sau đó, chúng tôi đi săn một lúc. Cô em gái tôi vung kiếm chém những con quái đặt tên theo một loài thú ăn cỏ, chị Sei bắn ra những viên đạn bằng nước. Phần tôi, tôi bắn một mũi tên nhưng….. “Không trúng!” Chị Sei có thể dễ dàng bắn trúng ở khoảng cách 2 mét, cùng khoảng cách với tôi, mà tôi lại trượt. Hơn nữa, những mũi tên đang vơi dần đi. Không ổn rồi.Hiệu suất thấp quá. Tệ hơn nữa là sau mỗi lần bắn lại phải lấy từng mũi tên từ hành trang ra. “Bực quáaaaaaaaaaa!” Tôi bắn một loạt tên mà không thèm ngắm, vẫn chẳng có dấu hiệu trúng đích.Thế là tôi di chuyển đến chỗ dễ bắn hơn. “Onee-chan, anh cứ xông lên thế thì——” “Nếu đứng ở đây, anh sẽ bắn trún——” Tôi giật mình trong khi đang rút mũi tên, một con quái lao về phía tôi. Sau khi lùi nửa bước để né, tôi ngã ngửa ra sau. “——Cẩn thận! 《Aqua Bullet》.” Một viên đạn nước bắn về phía con quái sắp dẫm lên tôi, làm nó biến mất. “Yun-chan, em không nên đến gần như vậy. Em có sao không?” Chị Sei chạy đến và nghiêng người nhìn tôi vẫn ngồi phịch trên đất. Khi đó, tôi thoáng nhìn thấy chiếc xương quai xanh dưới làn da mịn màng. Nó lộ ra trên chiếc cổ trắng ngần qua khe hở của chiếc áo choàng.Tôi vội chuyển góc nhìn. Thế ra con người ta sẽ thay đổi khi trở thành sinh viên à? Tôi cảm thấy chị Sei bỗng có nét quyến rũ hơn xưa. “Gừ, tại anh lấy Sense rác đó nha.Anh xài hết mũi tên rồi phải không. Giờ thì, đòn kết thúc——【Arts】. Tuyệt, 【Sword】 của em lên cấp 5 rồi này…” Nó cao giọng cứ như để chọc tức tôi.Tôi liền đứng dậy. Myu chậm rãi lại gần con quái, giương kiếm khi tiến gần hơn. Khi tôi còn chưa hiểu nó định làm gì thì Myu đã tung ra ba đường kiếm liên hoàn. Đường kiếm nhá lên ánh bạc mờ ảo. “Đây là【Arts】.Nếu Yun-oneechan muốn nâng Sense của【Bow】 thì anh nên nhớ lấy nó. Nhưng em khuyên anh nên đổi Sense càng sớm càng tốt.” “Tiện thể, Sense lên 10 cấp thì anh được một điểm SP [8] . Đối với những Sense cao cấp thì ít nhất là 30 cấp mới được một điểm.” “Ra thế. Cảm ơn em.” Ba chị em tiếp tục cuộc săn.Những món đồ tôi nhặt được chẳng đủ trả tiền mua tên.Món tiền tôi dành cho việc chế tạo cũng hết.Chắc tôi phải đổi hết Sense mất thôi. • ●●● ●●●● Tôi tách khỏi Sei-nee và Myu rồi trở lại Thị Trấn. Vừa đi tôi vừa kiểm tra trạng thái. Sense tôi đang có là thế này: _______________________________________________________ Sở hữu SP0 【Bow Lv3】【Hawk Eyes Lv2】【Magic Talent Lv1】【Magic Power Lv1】【Alchemy Lv1】【Enchant Lv1】【Taming Lv1】【Synthesis Lv1】【Mixing Lv1】【Crafting Knowledge Lv1】 _______________________________________________________ Sau cuộc săn, tôi tăng cấp rất ít.【Sword】 của Myu lên cấp 5, 【Armour】cấp 3.Nhờ thỉnh thoảng sử dụng thuật hồi phục nên Sense phép của nó cũng tăng cấp.【Magic Talent】của Sei-nee lên cấp 3, điểm MP là 30 còn nguyên tố【Nước】 cấp 5. Nghĩa là tôi tăng cấp khá chậm. Tôi ngồi ở khu bậc đá bên ngoài Thị Trấn rồi thử làm cái nọ cái kia. Đầu tiên tôi thử Sense【Alchemy】. Đặc tính của Sense này là——Chuyển Đổi Vật Chất. Tuy nhiên, thực dùng mới thấy còn lâu mới được như cái tên và nó bị coi là Sense rác. Để thử nghiệm, tôi lấy vật phẩm nhận được từ mấy con quái, Sỏi Mật, Lông thú và khoảng 50 cái Xương. Chị tôi bố thí cho tôi đó. Mở bảng điều khiển ra, tôi tìm thấy skill【Chuyển đổi vật chất】.Sau khi chọn【Chuyển đổi vật chất】tôi chọn Sỏi Mật từ danh sách nguyên liêu. Độ tiêu thụ trên màn hình là ‘Sỏi Mật x 10’.Nghĩa là số item này sẽ mất khi sử dụng 【Chuyển đổi vật chất】.Tôi làm ngay không hề chần chừ. Kết quả là một Dược Hoàn, chỉ một viên. Không, thật đấy. Sỏi Mật trở thành thuốc Bắc. Okay, đây chỉ là game nên tôi sẽ không vặn vẹo gì đâu. Tiếp đó, tôi chuyển đổi 10 Lông thú và nhận được một Lông thú Lớn. Còn Xương, tôi có thể chọn giữa ‘dùng 10 Xương để tạo thành 1 Xương lớn’ và ‘biến 1 Xương thành 2 Bột Xương’. “Tại sao mình có thể chọn vật phẩm chuyển hóa ra từ Xương? Sense của mình lên cấp rồi sao?” Tôi nghĩ rằng đã lên cấp nhưng khi nhìn vào trạng thái thì cấp Sense vẫn là 1 . “Số lượng vật phẩm tiêu thụ đã thay đổi. Trong trường hợp 10 Bột Xương——” Đầu tiên tôi chuyển hóa Xương thành Bột Xương, sau đó chuyển đổi Bột Xương lần nữa bằng【Alchemy】.Kết quả là nó trở lại thành Xương. Sau khi mày mò tôi thấy rằng có 2 loại sản phẩm từ Chuyển Đổi Vật Chất của 【Alchemy】. Sản phẩm được chia thành Vật chất cấp cao và cấp thấp. Để tạo ra Vật chất cấp cao hơn như Lông Thú Lớn và Dược Hoàn cần 10 vật phẩm tương ứng cấp thấp hơn. Và chuyển đổi Xương thành Vật chất cấp thấp hơn sẽ có tỉ lệ chuyển đổi gấp đôi [9]. Nếu Sense lên cấp, tỉ lệ chuyển đổi có thể thay đổi và vật phẩm loại mới có thể được tạo ra.Tuy nhiên, tôi hiện giờ không có đủ vật phẩm để nâng cấp 【Alchemy】. “Nếu như mình không thể săn giết quái, thì mình sẽ thu thập vật phẩm bằng cách nào đây .Kệ, tính sau vậy.” Tôi bỏ nó sang một bên rồi thử dùng【Enchant】. Về【Enchant】thì, buff hỗ trợ và enchant [10], khá phổ biến trong dòng game nhập vai (RPG) kinh điển, thường được gọi chung là ‘buff’. Nó là Sense loại phép giúp tăng chỉ số. Tôi thử enchant lên chính mình. Không như 【Chuyển Đổi Vật Chất】, tôi chỉ cần chọn mục tiêu và niệm tên chiêu có trong danh sách. Chiêu này chẳng những ngốn gần hết MP của tôi mà hiệu ứng còn nhỏ đến mức đáng thương.Thời gian có hiệu lực ngắn, chỉ có 60 giây.Thế này thì có sử dụng trong chiến đấu được không đây.Tuy nhiên, nếu tốn càng nhiều MP thì【Magic Power】 càng mau lên cấp. Tôi thử các enchant khác luôn một thể. Tôi thử enchant tăng tốc và tăng thủ lên người, tác dụng rất nhanh đã hết. Tôi chợt nhận ra rằng lúc ngồi nghỉ MP hồi nhanh hơn một chút so với khi đứng.Tôi ngồi bất động.Nhờ liên tục sử dụng enchant,【Magic Talent】lên cấp 2 và【Magic Power】 lên cấp 4 từ lúc nào không biết. Có 3 loại enchant, màu đỏ là ATK, xanh dương là DEF còn vàng là SPEED [11]. Khi Sense lên cấp, chỉ số hiệu quả và thời gian có hiệu lực đều sẽ tăng.Nếu tôi canh thời gian hợp lý, Sense này sẽ dễ dàng tăng cấp, ít nhất là đến cấp 10. 【Taming】thì nát rồi. Tôi bây giờ chưa chắc đã giết nổi một con quái nữa là. Còn 【Synthesis】 và【Mixing】 tôi chưa có vật phẩm cần thiết. Hừm, không có vật phẩm.Mình nên làm gì đây? Đó là khi, *pon*, lời mời trò chuyện xuất hiện. Người biết địa chỉ mail của tôi có thể chat cùng tôi miễn là họ có chơi game này. Lần này là Takumi. 『”Yo, vào chưa?”』 “Ờ rồi, có gì không? Tao đang bận.” 『”Gặp nhau đê.Tụi mình cần kết bạn. Tiện thể, ở đây tên tao là Taku .”』 “Ờ. Chỗ hẹn là…” Vừa đợi Takumi, tôi vừa tranh thủ enchant. Nó lại lên được một cấp. 『”Ê, Shun. Mày đâu?”』 “Nhân vật tên Yun. Tóc đen, đang sử dụng enchant. Bây giờ đang phát sáng đỏ.” Đến tôi còn có cảm giác lạ lùng khi mắt chạm mắt vớithằng con trai mà tôi quen biết. Hắn nhìn tôi chằm chằm rồi nói: “Ơ-à. ‘Yun’, mày… sao lại là nhân vật nữ vậy.” “…ai biết. Máy nhận dạng sai.” “He, kể từ lần trước tao gặp mày, độ xinh của mày tăng thêm 20% nhá, bây giờ mày là gái đẹp rồi. Mà hơi phẳng——*Hựưư*” [12]. Khi vẫn còn enchant tăng sát thương, tôi đánh vào hông Taku một phát. Dù bị đánh trúng, cái áo giáp nhẹ mà kiên cố của hắn đẩy bật nắm đấm của tôi. Nếu có gì, thì cũng chỉ đau tay tôi thôi. “Đứng yên cho tao đánh mày coi… Tao cũng đang ức chế đây. Đồ gamer chết tiệt.” “Rồi rồi.Mà sao mày đặt tên là ‘Yun’.Chẳng phải nữ tính quá sao. Còn bề ngoài của mày cũng…” “Tao đánh sai.” Tôi biết mà. Mắt tôi còn to hơn bình thường, ai cũng sẽ nói tôi có khuôn mặt của một cô gái. Cơ thể tôi cũng là của con gái nốt. “Mày nghĩ mà xem.Lúc tao bị gọi là ‘Onee-chan’ bởi em gái mình ấy. Lạnh hết cả sống lưng.” “Ồ, xin chia buồn.” “Còn nữa, lúc tao mạo hiểm nhắm vào tiềm năng phát triển, nhỏ em bắt tao đổi ngay.” “Ài, là tại mày chọn Senses rác đấy chứ.” Hứ, thế mới nói đúng là một lũ gamer chết tiệt, chỉ biết quan tâm đến hiệu quả. “À mà, Sense của mày bây giờ ra sao?” “À, thế này.” Tôi cho Takumi xem thống kê của Sense——và câu đầu tiên hắn nói là. “Oa, tệ vậy.” “Tao khóc đấy! Tệ thế ư?!” “Trong số Sense chiến đấu 【Bow】 gắn liền với chữ “không hiệu quả”.【Alchemy】 hoàn toàn vô dụng.【Taming】 thì… thôi nhanh lên cấp 10 rồi đổi đi” “Aiii… Tao không thể kiếm tiền từ giết quái được, mà tao còn có 130G thôi.” “Mày, mày chơi xả láng quá ha?” Không hề. Ngay từ đầu, tôi chưa bao giờ có ý định đó. “Chết tiệt.Em gái tao bắt tao đổi, còn chị Shizuka thì cười nhạo tao.Tao mất hết tự tin rồi.” “Người mới thì làm gì có tự tin ngay đâu.” “Gừ, đây là lúc mà mày phải an ủi tao chứ. Tao cũng có cái gọi là danh dự của anh trai để bảo vệ đấy nhé.” Tôi ngồi ôm gối và liếc nhìn Taku, nhưng hắn chỉ đứng đó gãi má. “Tao không an ủi mày đâu… mày phải vui vì được làm gái đẹp chứ. Sei-san là kiểu xinh đẹp dễ tính, Myu-chan là kiểu xinh xắn năng động. Còn mày bây giờ là kiểu xinh đẹp trầm tính còn gì?” “Im đi. Thà mày đừng an ủi tao còn hơn.” Còn nữa chuyện đó không phải là thật.Khi tôi nhìn những người chơi xung quanh, họ quay đi ngay lập tức….không, chỉ là trùng hợp.Trùng hợp mà thôi, chắc chắn là vậy rồi. “Này, tao hỏi, có cách thu lời hiệu quả nào không?” “Hừm. Ý mày là cấp? Hay là tiền?” “Cả hai.Giờ tao không có cả skill lẫn tiền.” Taku khoanh tay lại và bắt đầu suy nghĩ. Đó là khi tôi phát sáng xanh do dùng enchant. Quả là một sự kết hợp kỳ lạ. “Có đây.Mày không đánh quái được thì có thể đi nhặt đồ trong rừng nếu mày tiến về phía tây từ bình nguyên. Vì mày có 【Mixing】mày có thể nâng cấp đồ rồi bán phải không nào?” “Hiểu rồi, cảm ơn nha~.Tao sẽ thử.Còn lời khuyên nào nữa không?” “Ban ngày thì không có nhiều quái nhưng trời tối sẽ xuất hiện nhiều hơn. Nhớ cẩn thận đấy. Vậy, mày tính làm gì?Cần tao giúp không?” “Khỏi, lời khuyên là đủ rồi. Cảm ơn.Mặc dù, đi một mình có lẽ là không nổi rồi.” “Thế này chắc được rồi.Thôi, kết bạn nào.Lúc nào rảnh tao sẽ giúp mày, tao mời mày chơi mà.” Trời, ngoài đời thực hắn cứ làm phiền tôi, vậy mà trong game lại đáng tin đến vậy.Điều này làm tôi không thoải mái lắm. “Không biết mày sẽ thành thế nào nhể.” “Tao không phải loại gamer hết thuốc chữa như Myu với mày, nên đừng có hy vọng quá.” Chúng tôi trao đổi vài câu đùa cợt rồi ai đi đường nấy.Thảnh thơi hơn trước, tôi đi về cửa tây của Thị Trấn. Mục tiêu, nhặt vật phẩm. Tôi không để ý đến bọn quái trên bình nguyên mà chạy vượt qua chúng. Hình như chúng không phải loại chủ động——kể cả khi tôi đến gần, bọn quái đó vẫn không tấn công——hình như vậy. Nhờ thế, tôi băng qua vùng bình nguyên mà không cần phải đánh với chúng. Thỉnh thoảng tôi sử dụng enchant tăng tốc phát ra ánh sáng màu vàng. Tôi còn xài【Hawk Eyes】lên vùng bình nguyên rộng lớn và bọn quái để tăng cấp. Sense này tăng cấp nhanh chóng, tương đương với tốc độ tăng cấp Sense của Myu và chị Sei trong chiến đấu. Dọc đường này hình như chẳng hề có gì để lượm. Tôi nheo mắt nhìn về phía sau khu rừng bằng【Hawk Eyes】, hình như ở đó có điểm thu hoạch. Nào, thu hoạch thôi. Tôi cảm thấy có vật phẩm nằm dưới đất chỗ gốc cây.Tâm trí tôi tự nhiên hướng về nó, một cảm giác thật lạ.Tôi tự hỏi đó có phải là nhờ sự điều chỉnh của Sense không. Vật phẩm tôi nhặt được là nhánh cây, nấm, thảo mộc, đá, hoa dại và lông chim.Chủng loại khá đa dạng.Tôi nhặt khoảng 10 cái mỗi loại. Sau đó, từ dưới đất ở một khu vực cố định tôi nhặt được—— Mùn. Tôi không biết nó có tác dụng gì hay không. Tôi thu hoạch được khá nhiều loại vật phẩm. Phải cảm ơn Taku vì đã chỉ tôi chỗ này. Rồi tôi đi đến khu vực cấm giao tranh——khu an toàn——ngồi nghỉ một lát. Tôi không xài 【Mixing】ngay mà dồn lực chú ý vào bảng điều khiển. Nhìn vào bảng kỹ năng, tôi vẫn chưa có skill chiến đấu – 【Art】- nào cả. Ngoài chuyện đó ra, trong bảng kỹ năng của 【Synthesis】 và 【Mixing】 – Recipe – đã hiện. Nói luôn, chỉ số các Sense của tôi như sau——_________________________________________________________________ Sở hữu SP0 【Bow Lv3】【Hawk Eyes Lv5】【Magic Talent Lv4】【Magic Power Lv7】【Alchemy Lv1】【Enchant Lv6】【Taming Lv1】【Synthesis Lv1】【Mixing Lv1】【Crafting Knowledge Lv1】 _________________________________________________________________ Không thể nói là tốt, nhưng có còn hơn không.Bây giờ thử khai thác【Mixing】 và 【Synthesis】xem sao. Đầu tiên, tôi lấy từng cái trong bộ dụng cụ cơ bản của 【Mixing】ra đặt cạnh nhau. Hiện ra là một cái cối cỡ bằng cái tô. Một bát nhỏ dùng để đun đặt trên một cái kiềng ba chân và một nguồn nhiệt bí ẩn đang làm nóng nó. Rồi một hộp đầy bình thủy tinh và giấy dùng để gói thuốc. Khi tôi lấy một cái bình thủy tinh ra, một cái mới xuất hiện thay thế nó.Cái bình biến mất nếu tôi không bỏ gì vào, và một cái mới lại xuất hiện trong hộp. “Cái này thì mới giống game nè. Kỳ diệu ghê.” Với dụng cụ hóa học như của con nít cấp hai, tôi ủ mấy cây thảo dược thường thấy trong truyện cổ tích rồi đun lên.Từ lâu tôi đã muốn thử làm trò này ngay sau khi xem hướng dẫn trên mấy cái web. Và tôi tạo ra Beginner Potion [13]. Một item giá 5G đã được tạo ra bằng cách không tốn tiền. Một Beginner Potion được tạo ra từ một cây thảo dược.Tỉ lệ chuyển đổi tốt hơn【Alchemy】rất nhiều.Đúng là kỹ năng chế tạo có khác. Ơ mà, 【Alchemy】 cũng được coi là kỹ năng chế tạo đấy chứ. Sau đó, có sự thay đổi trong bảng kỹ năng.【Recipe】[14] cho Beginner Potion hiện ra. Tôi chọn 【Recipe】 và tạo Beginner Potion. Khi tôi nhìn vào màn hình lựa chọn trông giống màn hình của Chuyển Đổi Vật Chất, tôi thấy Beginner Potion có thể tạo khi sử dụng MP. À hiểu rồi. Vậy đây là lý do nó cần Sense【Magic Power】 Trong những danh sách khác còn có công thức cho Lông Thú Lớn, Dược Hoàn, hoặc Bột Xương đã được đưa vào và phân loại sẵn. Nguyên tắc là nếu bạn tạo ra một vật bằng 【Mixing】, công thức sẽ tự động được đưa vào.Từ lần sau vật đó có thể tạo ra chỉ bằng skill. Nếu 【Alchemy】 cũng vậy, tức là điều này được áp dụng cho mọi nghề chế tạo.Tôi thử tạo một Beginner Potion, nhưng lần này thay đổi cách làm một chút.Tên vật phẩm vẫn là Beginner Potion, nhưng có sự khác biệt nhỏ về lượng hồi phục. Và nội dung của công thức đã được cập nhật. Nó trở thành một Potion với lượng hồi phục cao hơn. “Nói cách khác, chất lượng sản phẩm sản xuất hàng loạt phụ thuộc vào skill, người chế tạo có thể cải thiện chất lượng bằng cách tự tiến hành bước tạo vật phẩm à.” Đó là lợi thế.Khi tôi tạo 10 Beginner Potion, Sense【Mixing】của tôi lên cấp. Tôi biết cách nâng cấp rồi, tiếp theo là【Synthesis】. Sense【Synthesis】 tạo ra nguyên liệu mới từ 2 nguyên liệu khác nhau, nói cách khác, nó tạo vật phẩm mới từ 2 vật phẩm có sẵn.Cái này hút MP ngay từ lúc bắt đầu tổng hợp nguyên liệu. Kệ, thử đã nào. Tôi lấy bộ hòa trộn ra, đặt vật phẩm ở hai bên trái phải của tấm hình có vòng tròn ma thuật trên đó. “Trước hết, hãy thử cái gì đơn giản như tổng hợp potion xem.” Tôi đặt Potion mới tạo vào chổ chỉ định, và kích hoạt. Trong một khắc, sau khi phát ra ánh sáng trắng, 2 potion biến mất và… một potion màu đen đen xuất hiện. “C-Cái gì thế?T-Thành công không?” Không, chỉ nhìn bên ngoài cũng biết là thất bại.Tôi kiểm tra item, nó là độc dược. Thứ đó gây ra trạng thái bất thường làm HP giảm liên tục. Có lẽ nó sẽ hữu ích về sau.Nghĩ thế, tôi bỏ nó vào hành trang. “Chế tạo thất bại à. Hẳn rồi, kỹ năng chế tạo của mình còn ở level thấp quá. Thôi thì cũng rút ra được một ít kinh nghiệm, có lẽ sẽ ổn cả thôi.” Tự huyễn hoặc bản thân, tôi lấy thêm 2 Beginner Potion và tổng hợp chúng. Lần nay, hiện ra một Potion khác màu với Beginner Potion, màu xanh lá đậm.Tên là ‘Potion’. Lần này thành công, và công thức mới được thêm vào. Cứ như thế, tôi cứ hòa trộn Potion cho đến khi lên cấp 2, rồi tôi so sánh Potion và Beginner Potion. “Mình vẫn còn mấy potion sót lại trong những đồ mua cùng Myu và Sei-nee.” Tôi mua vài Beginner Potions, nhưng bởi hai người kia muốn tăng cấp Sense【Recovery】, tôi còn thừa vài bình. Không biết sẽ thế nào nếu tôi dùng 【Alchemy】 để nâng cấp Beginner Potion nhỉ.Cứ như làm thí nghiệm ấy. Kết quả là——không may thay, nó lại trở thành độc. 【Alchemy】không được rồi. “…50G trở thành thuốc độc.” Sense Alchemy lên cấp 2, các Sense Magic cũng lên một cấp, không tệ. Tuy nhiên, tốn tiền quá, đau lòng ghê. Nhưng những gì tôi có thể làm chỉ là quên mối lo đi. Tôi thử lại, kết quả là—— một Potion được tạo ra. Đúng là nản… “A, uổng quá.Mình nên biến chúng thành Potion bằng cách tổng hợp, rồi cấp của 【Synthesis】cũng sẽ tăng luôn.” Tuy vậy, tôi xác nhận được một điều.Có sự khác biệt về tác dụng của Potion tạo bởi 【Synthesis】 và 【Alchemy】. Potion của Synthesis gần bằng những bình thuốc sản xuất hàng loạt bởi【Recipe】 nhưng Potion của 【Alchemy】 phục hồi nhiều hơn Potion có sẵn đến 10%.Nói cách khác, Potion của Alchemy có chất lượng cao hơn. Nếu xếp item tạo từ skill chế tạo theo tác dụng sẽ là: Alchemy>Synthesis>Mixing. Tuy nhiên, nếu theo năng suất thì hoàn toàn ngược lại. Hơn nữa, khi chế tạo thì có hai loại đã thất bại. Cũng khá là cân bằng. Dù vậy, đây đúng là những Sense kỳ cục. Tất nhiên, là nghĩa xấu của từ ‘kỳ cục’ rồi. Nếu nghĩ theo lối thông thường, lý do【Alchemy】 bị xa lánh là vì hiệu quả thấp khi chế tạo, còn【Synthesis】 và 【Mixing】 lại hiệu quả hơn, nói chung cả ba Sense tôi có khá thiếu cân bằng. Tuy nhiên, mục tiêu hiện tại của tôi là nâng cấp Sense. Thảo dược chủ yếu dùng cho【Mixing】. Còn các item khác dùng cho 【Alchemy】 và【Synthesis】. Tôi thu hoạch và chế tạo liên tục, nâng cấp Sense cho đến lúc phải làm cơm tối, và biết được một chút. Đá không thể đưa vào 【Alchemy】 cho dù tôi thử cách nào đi chăng nữa.Tôi rút ra rằng chúng là item có tên cần được giám định trước.Và, nếu phơi khô hoa dại, thảo dược, và nấm; sau tên của chúng sẽ xuất hiện chữ ‘khô’ và hiệu lực tăng gấp đôi.Tuy nhiên, nấm là vật phẩm loại thức ăn, nên sẽ chẳng thể làm gì khác ngoài phơi khô. Cuối cùng, tôi thử tổng hợp Lông Quạ và Nhánh Cây, tôi được một thứ cấp thấp hơn Mũi tên Sắt——là Mũi tên Gỗ. Bất ngờ hơn, có thể tạo ra 2 mũi tên từ một nhánh cây. Giờ tôi đã có hai bộ 60 mũi tên, đã có thể thở phào nhẹ nhõm vì khỏi cần lo về vấn nạn mất tên nữa rồi. Lúc này Sense của tôi là—— _____________________________________________________________ Sở hữu SP0 【Bow Lv3】【Hawk Eyes Lv7】【Magic Talent Lv6】【Magic Power Lv9】【Alchemy Lv2】【Enchant Lv6】【Taming Lv1】【Synthesis Lv4】【Mixing Lv4】【Crafting Knowledge Lv3】 _____________________________________________________________ Một chút nữa là Magic Power lên 10. Lên cấp Sense lúc đầu khá dễ, thật tốt vì điều này sẽ giúp tôi thay sense một cách dễ dàng.Trước hết, tôi sẽ bỏ【Taming】, và thử lấy Sense mới. Hình như sắp tới giờ rồi. Một lần nữa, tôi đi đến khu vực an toàn và thoát ra. • ●●●●●●●●●●●●●●●●● Trong thế giới game, có thể thấy bầu trời đã hơi tối. Nhưng trong thực tế, mặt trời giữa hè vẫn còn treo cao. Dẫu thế, vì đã qua 6 giờ chiều, một cơn gió mát đang thổi qua. Dù món mì soumen đã hơi nguội, còn có lý do khác làm cho bầu không khí lạnh lẽo thêm. Đến đúng giờ, Myu ra khỏi phòng. “…” Nó ngồi ở bàn và nhấm nháp tô mì trong im lặng.Ánh mắt của nó sắc lẻm, và bầu không khí thật nặng nề. “S-Sao thế?” “Không có gì…” Bình thường nó là một đứa em gái năng động, nhưng đôi khi nó cũng biết giận dỗi.Ờ thì, nó đang học năm thứ ba ở cấp hai, đang tuổi dậy thì mà. Rồi khi nghĩ như vậy, tôi chợt nhận ra lý do tại sao hôm nay nó bực bội. ——Là do Sense tôi chọn. “Um, anh xin lỗi.” “…tại sao anh lại xin lỗi?” “Đó là… trong game… xin lỗi vì làm phiền em.” Tôi không hiểu lắm, nhưng giờ tôi cứ xin lỗi đi đã. Để tránh rắc rối. Myu hít thật sâu rồi thở dài. “Về việc đó, em xin lỗi Onii-chan.” “Ồ, chịu gọi là ‘Onii-chan’ rồi đấy.” “Coi nào, đừng chấp chuyện đó chứ.” Grr… vết thương lòng để lại do em gái gọi tôi là ‘Onee-chan’ khá sâu đấy. “Không phải thế. Hội bạn em chơi chung từ phiên bản β có mời thêm người mới, và em không thích người đó… xin lỗi vì làm anh mất vui theo.” “Thế à. Ừm, anh sẵn lòng nghe lời than phiền của em đây.” “Vâng. Người kia thích thể hiện , dù bọn em đang hồi máu thì người kia cứ tự xông lên rồi chết. Rồi khi tập hợp lại, người đó nói support của nhóm tệ, nên em hơi tức.” “Ồ, Hiểu rồi.Vậy… chắc phải khó chịu lắm.” “Với lại, không có người đó việc khám phá vẫn suôn sẻ. Đúng là, không ai muốn vào party mà phải chết trong đó.” “Vậy, chuyện gì xảy ra nếu chết trong game?” “Có hình phạt khi chết.Hình phạt là giảm chỉ số trong một giờ.” “Có vẻ mệt phết. Tuy nhiên, đối với nghề chế tạo của anh, nếu anh dùng thời gian đó để chế đồ sẽ không uổng phí đâu .” À, tôi lỡ nói với nó hướng tôi định theo rồi. “Bởi vì anh không đánh được, bây giờ anh đang nâng Sense chế tạo.” “Đáng tiếc thật. Vì Yun-oneechan đẹp vậy mà, em muốn anh vào party và khoe khoang về anh kia.” “Tha anh đi.Ờ, về chiến đấu, anh sẽ săn từng con quái để nhặt đồ. Anh cũng muốn tăng Sense【Bow】luôn.” “Hmm. Vậy Yun sẽ tiếp tục chơi một mình rồi.” Tạm thời tôi muốn tập trung thu hoạch và săn quái một cách ổn định. Vì vậy tôi không muốn người khác đi chung để làm mấy việc lặt vặt như thế. Tôi tìm câu hỏi khác để đổi chủ đề. “Myu, Sense của em sao rồi?” “Hmm, 【Sword Lv12】【Armour Lv11】【Attack Power Increase Lv6】【Defence Power Increase Lv6】【Fighting Spirit Lv4】【Magic Talent Lv10】【Magic Power Lv14】【Magic Power Recovery Lv7】【Light Element Lv5】 còn 【Recovery Magic Lv7】[15], vậy á?” “Tăng nhiều thế. Em đã có 4 SP rồi cơ à.” “Onee-chan cũng giống em mà. À mà, nếu Onii-chan có【Attack Power Increase】, chẳng phải anh sẽ giảm tỉ lệ sử dụng tên sao? Thay Sense sớm chắc sẽ tốt hơn á?” “Anh sẽ làm từ từ.Hiện tại, anh đang tự cung tự cấp trong rừng phía tây.” “Ừm, em muốn đi phiêu lưu với Onii-chan, nên nhớ nâng cấp nhanh hơn nha anh.” Dù Myu nói thế, tôi cũng không biết thay đổi Sense hoàn toàn hay tăng cấp Sense đang có đến cấp chiến đấu được sẽ nhanh hơn. Hừm. Dù thường ngày tôi vẫn ra dáng anh trai, vào trong game tôi có hơi bị choáng ngợp. Sau cơm tối, Myu đi tắm, tôi chuẩn bị cơm cho cha mẹ ăn lúc đi làm về và rửa chén bát. Sau đó tôi đi tắm, từ từ tận hưởng rồi sau đó lại đăng nhập vào 【OSO】. Tôi tiếp tục ở khu vực an toàn của khu rừng, tôi bắt đầu từ chỗ đó. Trong game, trời đã tối đen. Chỗ này có lửa trại, tuy nhiên khi nhìn ra xa, khu vực này khá tối và thỉnh thoảng tôi thấy những cái bóng nhấp nhá như những con dơi bay vòng vòng. Ưm, bầu trời buổi đêm thật đẹp. Tôi nhìn những vì sao tựa như Dải Ngân Hà kia. Ngây người ngắm nhìn bầu trời, khi ý thức trở lại, tôi dùng【Hawk Eyes】 để nhìn gần hơn như đang dùng kính thiên văn. 【Hawk Eyes】 có lẽ đang tăng cấp.Giờ tôi đã thích khoảng thời gian trải nghiệm trong game. Tôi cứ thẫn thờ suốt 30 phút.Trong lúc đó【Hawk Eyes】 lên cấp 10. Yaay, và tôi mừng đến thế dù thực tế là【Magic Power】 không phải Sense đạt cấp 10 trước như tôi tưởng. Tôi chưa hề nghĩ rằng【Hawk Eyes】 sẽ lên cấp 10 nhanh hơn. Rồi, khi nhìn xung quanh trong khi tâm trí vẫn còn đờ đẫn, tôi nhận thấy rằng tôi có thể nhìn trong bóng tối xa hơn một chút so với trước. Tôi quyết định lấy Sense mới thật nhanh. Có rất nhiều Sense để chọn ở giai đoạn tân thủ.Vì tôi đã chọn theo hướng chế tạo, tôi nghĩ sẽ tốt hơn tôi nếu chọn Sense loại chế tạo phù hợp. Sau 【Smithing】, 【Sewing】 và【Woodworking】cái cuối cùng là——【Craftsmanship】[16]. Thay vì là Sense chính, 【Craftsmanship】 lại bị coi là phụ trợ, và 【Smithing】 được sử dụng phổ biến hơn vì Sense này xử lý được lượng lớn item. Tác dụng của【Craftsmanship】là tạo phụ kiện.【Smithing】 tạo vũ khí và giáp cho chiến đấu, 【Sewing】 tạo giáp da và quần áo dùng cho người chơi sử dụng phép, 【Woodworking】 tạo cung, gậy và đũa phép. Phụ kiện chỉ là đồ hỗ trợ. Cái này, cũng là một trong những quyết định vì mục đích ban đầu của tôi——trở thành supporter và nhắm vào tiềm năng phát triển. Tôi nhanh chóng quyết định. Tôi cảm thấy mình đã chọn được một thứ khá tốt. Dẫu thế, tôi vẫn nghĩ rằng hệ thống Sense khá là có chiều sâu. Tôi đã tưởng【Hawk Eyes】 chỉ cho tầm nhìn xa, nhưng nó còn có thêm hiệu ứng cho tầm nhìn vào đêm. Sau mỗi cấp, tầm nhìn lại tăng thêm 1 mét. Còn đối với Sense Bow, tầm này có hơi ngắn một chút. Nói đến cung, tôi có mũi tên rồi và dù không có kẻ thù ở gần tôi vẫn có thể tập luyện với cung.Tôi nghĩ vậy. Tôi lấy mũi tên ra và kéo dây cung hết cỡ. Mũi tên bay vào vùng bóng tối ngoài tầm nhìn của tôi. Tôi tiếp tục bắn vào màn đêm. Cấp của Sense 【Bow】đang tăng, phải chi mà có quái thì cấp của Sense sẽ còn tăng nhanh hơn. Tôi cẩn thận bắn từng mũi tên.Vì tôi chưa từng sử dụng cung, ngoài cách tập bắn liên tục thì không còn cách nào khác để tăng tỉ lệ trúng.Dùng tầm nhìn xa và tầm nhìn đêm của【Hawk Eyes】, tôi tiếp tục nhắm vào thân cây để học bắn tên. Hiện giờ, tỉ lệ trúng của tôi là 2 trên 20, nghĩa là tôi còn phải luyện nhiều. 【Bow】và 【Hawk Eyes】đã tăng cấp khá cao. Tôi tò mò nhìn vào các skill của 【Bow】và thấy 【Arts】 ở đó. Tên art đơn giản là 《Bắn Tầm Xa》. Tôi thử 《Bắn Tầm Xa》. Để bù đắp cho thời gian vận chiêu, một phát bắn xé gió bay ra và mũi tên vút đi trong tíc tắc, kể cả 【Hawk Eyes】 cũng không thể bắt kịp được nó. Hiệu ứng ra làm sao, tôi vẫn chưa biết được. “Myu nói Sense này vô dụng và không đáng dùng , nhưng ít ra phải tự mình đánh giá nó đã. Giờ mình đã thấy hiệu quả thực sự của nó rồi. Đến lúc phải đi ngủ rồi. Tiếp tục vào ngày mai thôi.” Tôi thoát ra và dự tính sẽ tiếp tục nâng Sense chế tạo vào ngày mai. _____________________________________________________________ Chú thích: [1] Mì gạo của Nhật https://vi.wikipedia.org/wiki/Somen [2] Một món ăn có gốc từ Trung Quốc, có thịt gà luộc thái lát trộn với dầu mè [3] Món ăn tẩm bột chiên xù rất nổi tiếng của Nhật, có thể có nhân là tôm, thịt, rau củ… [4] Thông thường, người mới chơi game VR sẽ gặp hiện tượng chóng mặt, nhức đầu, mất phương hướng… nhất là khi dùng loại gear ở góc nhìn thứ nhất [5] Người làm công việc lồng tiếng cho anime, như Mamoru –sama :’( [6] Tên nhân vật chính của chúng ta đọc là Shun, nhưng phiên âm từ chữ tiếng Nhật qua hệ Latinh thì sẽ là:峻 –>しゅん – シュン -> SYUN dù vẫn phát âm là Shun. Tóm lại đây là sự loằng ngoằng của tiếng Nhật [7] 【Bow】: Cung tên;【Hawk Eyes】: Mắt diều hâu;【Magic Talent】:Năng lực ma thuật;【Magic Power】:Pháp lực;【Alchemy】:Giả kim thuật;【Enchant】:Niệm chú;【Taming】:Thuần hóa;【Synthesis】:Kết hợp;【Mixing】:Pha chế;【Crafting Knowledge】:Hiểu biết về nghề chế tạo [8] Sense Point: điểm thuộc tính để cường hóa Sense [9] Conversion Rate: có thể hiểu là tỉ lệ giữa một số lượng vật phẩm nhất định với thành phẩm.Tỉ lệ chuyển đổi giữa Xương và Bột Xương là 2 cũng có nghĩa là từ 1 xương -> 2 bột xương [10] Buff hỗ trợ: tạm thời tăng điểm thuộc tính nhờ bùa chú hoặc thuốc hỗ trợ. Enchant là niệm chú, ra đòn phép bằng cách đọc thần chú [11] ATK=Attack: Chỉ số tấn công; DEF=Defence: Chỉ số phòng thủ; SPEED: Chỉ số tốc độ, nhanh nhẹn [12] ND: Ôi hint boyxboy thần thánh TT^TT [13] Potion: thuốc dùng hồi máu hoặc MP. Beginner Potion là loại dùng cho người mới, thường hồi phục một lượng rất nhỏ. [14] Recipe là danh sách các nguyên liệu cần dùng và cách chế tạo một vật phẩm. Khi Recipe của một vật phẩm hiện ra, ví dụ như Beginner Potion, chỉ cần nhấn vào là vật phẩm xuất hiện mà không cần lặp lại các bước chế tạo. [15] Sword: Kiếm,Armour: Giáp, Attack Power Increase: tăng sức tấn công,Defence Power Increase: tăng sức phòng thủ, Fighting Spirit: tinh thần chiến đấu, Magic Talent: tài năng ma pháp,Magic Power: pháp lực,Magic Power Recovery: hồi phục ma lực, Light Element: nguyên tố ánh sáng,Recovery Magic: ma pháp hồi phục [16] Smithing: nghề rèn; Sewing: may vá; Woodworking: nghề mộc; Craftsmanship: nghề thủ công
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 2: Crafting và Enchant Trans: KnightEmon| Edit: Gastly Haunter| Proof read: Korurabi
Buổi chiều ngày hôm sau, tôi mới đăng nhập. Tại sao à? Tôi còn phải đi mua đồ nấu cơm, lau dọn nhà, giặt giũ và chuẩn bị bữa sáng. Bởi tôi cũng muốn chơi game, bữa trưa sẽ là cà ri với rau mùa hè. Bữa tối cũng thế, ai muốn phàn nàn tôi cũng kệ. “Onii-chan, sau khi Sense 【Sword】 của em lên cấp【Đơn Thủ Kiếm】 xuất hiện rồi!” “Hê, ngon rồi nhé.” “Và, em cũng tìm được bạn mới rồi. Bạn ấy rất xinh và lịch sự.” “…thế à.” Em may đấy. Vì em không giỏi việc nhà nên em muốn chơi bao lâu cũng được. Nhưng thế có ổn không hả? Học sinh năm ba, cấp hai? Mặc dù trường chúng ta là kiểu “trường học thang cuốn” [1], cũng không có nghĩa là em không cần phải học. Đấy là điều tôi đã nói mà nó chẳng buồn nghe, em gái tôi là vậy đấy. Nó luôn chơi hết mình, nhưng ngoài chuyện đó ra Miu vẫn còn ngốc lắm. Mặc dù trong đời thực nó luôn làm tôi lo lắng, mà sao trong game nó đáng tin cậy vậy trời. Nhưng mà, tôi là support, là support. Tôi tự nhắc mình như thế. Rồi tôi lại đăng nhập với tư cách là Yun. Chỗ tôi đang đứng là khu vực an toàn ở mé tây. Mặc dù hôm qua đã làm Potion và Poison với 【Mixing】, tôi vẫn chưa tích trữ đủ. Và Sense【Craftsmanship】 tôi vừa có cần một bộ đánh bóng cơ bản và một bộ lò nung di động. Bộ đánh bóng giá 300G còn bộ lò nung 800G. Tôi bây giờ chẳng có nổi số tiền đó. Dù thế nào, trước mắt tôi phải kiếm tiền đã. Tôi vẫn không biết Mùn dùng để làm gì.Tôi đã làm khô dược thảo và nấm nhặt được bằng 【Recipe】để thăng cấp【Mixing】 và【Magic Power】. Những gì tôi đang có là—— Mũi tên gỗ × 90, Potion ×25, Beginner Potion × 50, Đá Cuội × 75 và rất nhiều loại item như Nấm và Mùn. “Hmm. Bán hết đống này liệu có được 300G không nhỉ? Hiệu lực của chúng có cao hơn loại thường mà.” Có chút tự tin, tôi rời khu rừng và về Thị Trấn Khởi Đầu. Trên đường về, tôi đánh với vài con quái để tập sử dụng cung. Dù hôm qua tôi đã từng đánh chúng mà không cần Enchant, bây giờ có Enchant rồi, tôi dễ dàng hạ chúng chỉ với Mũi Tên Gỗ. Không, chủ yếu là nhờ Art《Bắn Tầm Xa》mới có chiến thắng này. Tôi có thể bắn từ khoảng cách xa nhất là 15m và bắn được đến 4 lần trước khi quái đến gần tôi. Tuy phải mất bốn năm mũi tên cho mỗi con quái nhưng tôi cũng chẳng mất gì. Tôi có bắn trượt cũng không phải lo đến hiệu suất so với chi phí. Mũi tên hết khá nhanh nên chắc tôi phải nâng cấp Sense chế tạo thôi. Tôi vào thị trấn với vẻ hài lòng, và cảm nhận được những ánh mắt tò mò nhìn tôi. Ơ thì, tôi vẫn đang mặc trang bị tân thủ, còn cả cây cung bị coi là vô dụng này, chắc vì thế người ta mới chú ý đến tôi. Cảm nhận được những cái nhìn mờ ám, tôi tăng tốc một chút. “《Enchant》——Speed.” Tôi lẩm nhẩm, rồi đi qua cổng tây thật nhanh. Thỉnh thoảng có người quay lại nhìn, tôi cứ mặc kệ cái nhìn phiền toái đó và đi đến quảng trường, nơi có những quầy hàng trải dài. Tôi lập tức quên đi những thứ lặt vặt khi trước. Bán mấy thứ này ở đâu được nhỉ? Tôi đi xem những gian hàng. Dù đã tìm hiểu trước thì không phải ai cũng tạo gian hàng được. Phải có vật phẩm cần thiết và phải có tài mới được nhiều người biết đến.Hơn nữa, những người chế tạo có thể thuê cửa hàng có sẵn, trang trí và tùy chỉnh theo ý họ. Ờ thì, vật phẩm để mở gian hàng giá 10.000G và thuê cửa hàng một tháng mất 50.000G, và bạn nghĩ tôi có bao nhiêu tiền? 130G. Rất đông người đứng trong các gian hàng. Một số bán potion, số khác bán vũ khí. Những người có gian hàng trong giai đoạn này là những người chơi vẫn giữ được tiền từ phiên bản β. “Này, em gái. Qua xem đi. Chị có vũ khí và phụ kiện đây.” Một chị gái với làn da nâu, tóc ánh đỏ gọi tôi. Cô ấy chắc đang chào hàng.
Magi-san desuuuu Có điều gì đó khiến tôi cảm thấy có thể bắt chuyện với cổ. Với chút may mắn, có khi cô ấy còn mua potion của mình. Tôi nghĩ. “Ý chị là em?” “Woaah?! Hiếm thật, một orekko.” [2] À, nhân vật tôi đang sử dụng là nữ mà. Không ổn, dạo này tôi ít gặp người chơi khác nên tôi quên béng đi. “Không, ở đời thực em là nam.” “Haha, không thể nào. Người chơi không thể đổi giới tính trong game này được.” “Ah, có lẽ là do máy nhận dạng sai thôi. Vì thế, umm, em là nam ở đời thực.” “Hê. Vậy là em nữ tính đến mức làm máy cũng sai. Hay nha, em đang nhập vai chứ gì.” Oai, chị ấy chẳng thèm hiểu rồi. Thôi vậy. “Nào, chào mừng đến gian hàng của Magi-san. Ở đây có mọi thứ từ vũ khí đến phụ kiện. Chị là chủ tiệm, Magi.” “Hê, chị có gian hàng rồi ư. Người chơi β à?” “Đúng thế. Em là, umm…” “Yun.” “Vậy, Yun-kun thì sao?” “Không ạ, bạn và chị em của em chơi bản β rồi mời em vào chơi bản chính thức.” ‘Ahahaha, vậy là em muốn làm cung thủ’. Một nụ cười gượng gạo. Mười lần thì hết chín lần một lời bình luận tệ hại như thế sẽ xuất hiện. “Nhưng chị không có cây cung nào cả. Thay vào đó chị có thể bán cho em vài phụ kiện để tăng sức phòng thủ.” “Không cần đâu ạ, em cũng là dân chế tạo mà.” “Hê, một chiến binh với Sense chế tạo à. Không tệ đâu, chị cũng đang tính làm chiến sĩ thợ rèn nhưng do cấp của Sense chế tạo bị trì hoãn do chiến đấu, chị đã đổi ý lúc bản chính thức ra và tập trung vào nghề rèn. Tất nhiên, chị vẫn biết vài chiêu đánh đấm cơ bản.” “Thế ạ. Cũng vì Sense em chọn cùng với cây cung này nên em đang thiếu tiền.” “À chị hiểu rồi. Em muốn chị mua item em làm ra phải không. Onee-san sẽ mua cho em.” “Thật không?! Cảm ơn chị rất nhiều!” Chị ấy ngạc nhiên khi thấy tôi vừa cười vừa nói vậy, mặt Magi-san hơi đỏ lên vì xấu hổ rồi cũng cười theo. Chị ấy lẩm bẩm ‘Không ổn rồi, cùng là nữ giới với nhau mà sao…’, khoan, ai cùng giới với ai cơ? Trừ điều đó ra, đúng là ơn giời. Tôi mở giao diện giao dịch với Magi-san và đưa vật phẩm có thể bán được vào. Magi-san đã không còn đỏ mặt mà bắt đầu đánh giá các vật phẩm. Những vật phẩm tôi đưa vào là Potion × 25. Tôi vẫn còn Beginner Potion cho mình, nên vậy là đủ rồi. “Hê, Potions tự làm ư. Lượng hồi phục khá lớn đấy, với màu thế này chắc giá 30G mỗi cái? Mấy cái của NPC giá có 25G thôi.” “Umm, 30G nhân 25… 750G?!” “À thì, có nhiều người sử dụng chúng lắm. Những người đứng top không còn sử dụng Beginner Potion nữa và phải mua Potion của NPC. Nhưng số lượngcóhạn nên chúng thường sớm hết hàng rồi bị bán lại với giá cắt cổ. Mà, trong số người chơi cũng có người sử dụng phép phục hồi là chính, cho nên party sống sót nhờ vào họ. Giờ thì Yun-kun, em còn gì không.” Lượng gold tôi có tăng lên đến 880G. …Khoan, tôi vẫn chưa mua được bộ lò nung di động. “Um, Magi-san chị nói chị làm phụ kiện phải không. Chất lượng của phụ kiện có phụ thuộc vào loại lò nung mình dùng không chị?” “Không, chẳng khác gì đâu. Chỉ khác ở kim loại có thể sử dụng được thôi. Một lò nung di động có thể xử lý được sắt thôi. Chị có thể làm mấy món bằng thép rồi. Vậy Sense của Yun-kun là 【Mixing】, 【Synthesis】 và 【Craftsmanship】 phải không nào.” Ồ, Magi-san đúng là người chơi cấp cao. Chỉ cần nói vậy thôi mà chị ấy đã đoán ra được. “Um, em có tới ba loại chuyên dụng.” “Em có những Sense khó dùng đấy. Ừm, chơi game chủ yếu là để giải trí mà. Vậy Onee-san đây sẽ cho em một lời khuyên. Trong 【Craftsmanship】 có skill tên là 【Polishing】 phải không nào? Nếu em có 【Craftsmanship】 và dụng cụ, em có thể xử lý đá cuội thành ngọc thô hoặc khoáng thach đấy. Và cái đó gọi là——con mắt thẩm định. Bởi vậy nếu em tự đánh giá được, em có thể lấy được vật liệu làm phụ kiện.” “C-Cảm ơn chị nhiều lắm, em sẽ thử ngay.” “Rồi rồi, vậy mình kết bạn được không? Bởi Yun-kun khá là thú vị đó.” Thế là tôi làm quen được với Magi-san, một tiền bối trong nghề chế tạo ở thị trấn, và mua được một bộ đánh bóng. Túi tiền tôi cứ thiếu thiếu khi chỉ còn lại 580G. Lần sau chế thêm Potion tôi sẽ mua bộ lò nung di động. Lại phởn phơ, tôi trở lại khu an toàn trong điểm đi săn của mình. Sau khi trở lại, tôi cố gắng hết sức đánh bóng mấy viên đá. Kết quả giám định số đá nhặt được từ trước đến giờ là, hơn phân nửa chỉ là đá bình thường . Nửa còn lại cũng đáng giá. Mặc dù tìm được 20 miếng Quặng Sắt từ đống đá, tôi vẫn không thể biến chúng thành Sắt Thỏi nếu không có lò nung. Cho nên tạm thời, để nâng cấp 【Craftsmanship】 tôi đánh bóng ngọc và đá quý với bộ đánh bóng. kít* *kít* *kít*… Tiếng động vang vọng khắp khu rừng yên tĩnh. Tôi mài viên đá thêm chút nữa rồi một viên ngọc tuyệt đẹp lộ ra dưới lớp đá bên ngoài. Viên đá to bằng nắm tay chỉ còn dài khoảng 3cm sau khi được mài gần hết. Tên viên ngọc là——【Ngọc Peridot (Loại trung bình)】. Có lẽ ở khu vực này chỉ có thể nhặt được Peridot. Dù có đánh bóng bao nhiêu đá, tôi đều nhận được Peridot. Nếu tìm ở chỗ khác có thể tôi sẽ tìm được đá quý loại khác. Khoan, hay là tìm người buôn bán đá quý nhỉ? Mà liệu có người bán đá quý không? Chắc là không rồi. Hơn nữa, có mua cũng không nổi vì tôi đang thiếu tiền mà. Cần tiền để kiếm thêm tiền thật là khổ. “Nghĩa là mình chỉ còn cách tự đánh bóng chúng thôi.” Ừ, tôi có thể dùng skill【Đánh Bóng】 trong 【Craftsmanship】, nhưng viên đá sẽ thành 【Ngọc Peridot (Loại nhỏ)】. Thường thì những viên ngọc sẽ nhỏ hơn và giá trị bị giảm. Còn nữa, nếu tôi để hết mọi việc cho skill hệ thống lo liệu, tỉ lệ thất bại mỗi lần đánh bóng sẽ tăng lên. Chẳng những thế, cấp skill thấp còn khiến mọi chuyện tệ hơn. Đó là lý do tôi cẩn thận đánh bóng cả tá đá. Dù thế, một vài viên vẫn bị bể. Khi đó, item đó sẽ biến mất và việc chế tạo bị coi là thất bại. Tôi mất 3 tiếng mới đánh bóng xong. Xong việc, tôi có 3 viên loại vừa và 7 viên loại nhỏ. Số còn lại đã không cánh mà bay. Nếu tôi muốn đánh bóng nhiều vật phẩm hơn, tôi cần một bộ đánh bóng cấp cao hơn. Tuy nhiên, nhờ vào 【Đánh Bóng】, cấp của 【Craftsmanship】 và 【Crafting Knowledge】 đều đã thăng lên 5. Cấp Senses của tôi còn thấp, nhưng tôi đang từ từ tăng cấp theo ý của mình mà không hề mất kiên nhẫn. Tiếp theo, tôi muốn thử với【Synthesis】 và 【Alchemy】. Tôi cầm Quặng Sắt trên tay. Có lẽ mình sẽ biến thứ này thành dạng Thỏi mà không cần dùng lò nung nhỉ. Phương pháp là dùng Chuyển Đổi Vật Chất của 【Alchemy】 để biến Quặng Sắt thành Thỏi Sắt. Dù không có lò nung, cũng không có nghĩa là không thể tạo ra Thỏi Sắt. Khả năng biến Quặng thành Thỏi là không thể bỏ qua được. Còn nếu không đủ Quặng thì đơn giản thôi, tôi chỉ cần nhặt thêm vài viên đá là được. Rồi tôi chuyển đổi toàn bộ Quặng Sắt tôi có với 【Alchemy】. “Bỏ Quặng Sắt × 20 vào 【Alchemy】!” Một làn ánh sáng trắng xuất hiện trong khoảnh khắc, kết quả thật bất ngờ. ——Quặng Sắt Tốt. Đúng như cái tên, nó vẫn là Quặng Sắt. Nhưng đây lại là loại tốt và có tới 2 viên như vậy. Tại sao chất lượng lại tăng nhỉ. Hình như sắt thỏi là hàng độc quyền chỉ【Thợ Rèn】 hoặc 【Thợ Thủ Công】mới tạo ra được. Tôi sẽ thử hỏi Magi-san về miếng Quặng Sắt Tốt này sau. Liệu có thể dùng【Synthesis】như thế này không? Nếu như item tôi tạo ra sử dụng được ngay, tôi sẽ chẳng lãng phí đâu. Dù chỉ là giả thuyết thôi nhưng có vẻ tôi sẽ nâng cấp được Mũi Tên Gỗ thành Mũi Tên Đá. Tôi thử nghiệm với một viên đá và một mũi tên. Sau khi phát sáng, kết quả đúng là một mũi tên đá. Nếu giả thuyết của tôi là đúng thì khi thay thế đá bằng sắt hay bạc, cấp của mũi tên có thể sẽ tăng lên. Mặc dù cái giá phải trả khá cao cho một vật phẩm dùng một lần nhưng nếu là mũi tên đá thì sự cân bằng giữa lực sát thương và giá thành vẫn có thể chấp nhận được. “Giờ thì, sản xuất hàng loạt nào.” Tâm trạng tôi đang tốt và tôi thử tạo ra mũi tên đá từ 【Recipe】 nhưng lại không thể tổng hợp được. 【Recipe】 là: một Nhánh Cây, Lông Quạ, còn thứ ba là Đá. Thế nhưng, tôi lại chẳng thể dùng công thức này ngay. Sao lại không dùng được nhỉ. Ba… à, bộ tổng hợp của tân thủ chỉ có thể tổng hợp đến hai vật phẩm mà thôi. Tất nhiên là, trong số các item trên danh sách, có 2 món chưa tạo ra được. Nói cách khác, tổng hợp từ 【Recipe】 là bất khả thi trừ phi tôi mua một bộ dụng cụ tốt hơn. “Phải tốn tiền nữa! Ây, rắc rối thật. Mình biết rồi, item này có thể được tạo ra từ Mũi Tên Gỗ mà. Đi tổng hợp thôi.” Giữa lúc bắt đầu cất tiếng than vãn, tôi biến Mũi Tên Gỗ thành Mũi Tên Đá. Tôi cũng tăng lượng Mũi Tên Gỗ đã làm ra, giờ tôi có 2 bộ Mũi Tên Gỗ và 1 bộ Mũi Tên Đá. Vậy là đã có đủ mũi tên để dùng. “Tuy vậy, thật lãng phí vì mũi tênlà vật phẩm dùng một lần. Một cung thủ sẽ không thể nào chịu được khi phải bắn đi mũi tên làm từ chất liệu như Mithril [3] , trong khi những thứ như thế này chưa đủ mạnh. Vậy nếu tổng hợp 3 cành cây thì sẽ ra sao? Nhưng chỉ cung tên mới được làm từ gỗ tốt mà nhỉ.” Tôi tự bắt bẻ bản thân. “Có lẽ cũng giống như Quặng Sắt, mấy mũi tên sẽ chuyển thành loại tốt mà không thay đổi chất liệu.” Không thử sao biết. Thế là tôi dùng Alchemy lên toàn bộ đống Tên Gỗ. Bó tên được bao bọc trong ánh sáng. Hoàn thành, chỉ còn lại 3 mũi tên. Bộ 30 mũi tên chỉ còn 3, chuyện gì xảy ra với công sức của tôi thế này! Mặc dù rất muốn hét lên, tôi bình tĩnh lại và kiểm tra item. Mũi Tên Gỗ +10 【Tiêu hao】 Những con số gì thế này? Tôi sẽ mừng lắm nếu sát thương tăng lên dù nó là đồ dùng một lần, nhưng vẫn chẳng có gì thay đổi. Bắn thử một phát xem nào. Với những động tác cơ bản, tôi rút tên ra bắn như vẫn thường làm. Mũi tên đã trúng vào cây. Nhưng dường như lực sát thương vẫn như cũ.Tôi lại gần cái cây để kiểm tra. Mũi tên biến mất. “Ai〜. Nó vẫn mất ư. Cung thật khó sử dụng.” Đờ đẫn thốt ra câu trên, tôi chợt nhận ra trong ống tên trên vai còn một mũi tên. Ơ? Mũi tên đáng ra phải biến mất đang ở trong ống, và giờcon số của nó là +9. Không thể nào. Tôi lấy nó ra và bắn thêm lần nữa. Mũi tên biến mất, rồi lại trở về. “Cung thuật là đâyyyyyyyyyyyyyyyyyyy!” Đây là phát hiện cực kỳ to lớn. Đồ tiêu hao sẽ quay về sau khi mất đi một số. Vấn đề hiệu suất so với giá thành của Cung tên và vấn nạn nạp lại tên đã biến mất!! Woa! Như thế này mình thắng được rồi, tôi nghĩ. Tiếp theo là Tên Sắt nào. Để chuẩn bị một bộ tên +10, số lượng cần thiết là 300 mũi tên gỗ. Đổi ra vàng, đó sẽ là 300G. Không những rất khó khăn cho tân thủ, mà cũng không thể thực hiện được nếu không có Sense【Alchemy】! Nếu có thể dùng Sense khác, hầu hết mọi người sẽ không màng đến việc tăng cấp cho vật dùng một lần như mũi tên. Nếu có đi chăng nữa, cũng chẳng được mấy người. Nói cách khác—— Như thường lệ, cung thủ thật bất hạnh. Họ không thể chiến đấu mà không có thợ thủ công hỗ trợ. Thôi thì, tôi tự làm được mà sẽ ổn thôi nếu tôi cứ tăng cấp Sense của mình. Hơn nữa, tôi đã tìm được khả năng tiềm ẩn của【Bow】rồi. Khả năng lấy lại tên. Không cần phải mất công lấy tên ra nữa. Tôi nghĩ nó cũng tương đương với khả năng khóa mục tiêu của lớp Phép và hỗ trợ chuyển động của lớp kiếm sĩ rồi. Tôi biết ơn vì điều này. Đây đúng là thế giới ảo. “Yup. Thế này thì không cần phải mất thời gian nạp tên trong lúc chiến đấu rồi. Chọn lớp cung thủ có lẽ sẽ vui đây.” Một mình trong rừng, tôi cười đến tận mang tai và sau khi kiểm tra trạng thái của mình, tôi thoát ra. ____________________________________________________________ Sở Hữu SP1 【Bow Lv7】【Hawk Eyes Lv13】【Magic Talent Lv9】【Magic Power Lv10】【Alchemy Lv4】【Enchant Lv8】【Synthesis Lv6】【Mixing Lv6】【Craftsmanship Lv5】【Crafting Knowledge Lv5】 Không Trang Bị: 【Taming Lv1】 ____________________________________________________ • ●●●●●●●●●●●●●●●●●●●● Sau khi tôi và Myu thoát ra, chúng tôi ăn cà ri cho bữa tối và trao đổi thông tin với nhau. Nói vậy chứ, đa phần tin tức đến từ Myu, tôi chỉ chen vào thôi. “Nghe này Onii-chan.” “Gì thế, phàn nàn nữa à?” “Vâng. Ơ, chắc vậy? Mấy gian hàng bán lại potion đã hết hàng rồi. Một potion giá 50G giờ tăng gấp 3 giá gốc. Chúng hiếm tới nỗi mà người ta phải mua với giá 500G đấy.” “Anh biết. Lượng potion NPC bán ra là cố định chứ gì?” “Vâng vâng, vậy là anh biết rồi.” “Anh có nghe nói. Mà chính anh cũng là dân chế tạo, tạm thời anh có nên tiếp tục bán potion không nhỉ?” “Anh nghèo đến vậy ư?” “Anh bỏ 【Taming】 và lấy 【Craftsmanship】 rồi, nhưng anh cần mua bộ lò nung và đánh bóng tốt tốt một tý.” “Sao anh theo hướng tốn nhiều tiền vậy?” Nó kêu một tiếng *boo* để phàn nàn. Nhưng, ngay khi biết loại đá quý thu được sau khi đánh bóng là gì, tôi thấy mọi sự cố gắng của mình đã được đền đáp. “Dẫu vậy, 【Alchemy】; 【Synthesis】; 【Mixing】 và 【Craftsmanship】 đều là Sense chế tạo. Thường thì mọi người chọn nghề chế tạo dựa trên nguyên liệu sử dụng, chẳng phải lên cấp thế này rất không hiệu quả sao?” “Không hề. Anh làm ra Beginner Potions từ dược thảo nhặt ở phía tây, rồi dùng 【Synthesis】 để biến chúng thành Potion. Anh thẩm định đá với 【Craftsmanship】 để phân biệt Quặng Sắt và Đá Quý, sau đó sử dụng Chuyển Đổi Vật Chất lên đống nguyện liệu còn lại để tăng cấp 【Alchemy】 đấy em biết không?” Wa, Miệng thì nói là đã thành thạo nhưng mà đáng tiếc. Tôi vẫn còn nguyên liệu thừa từ Alchemy là Quặng Sắt Tốt, và tôi cũng không biết công dụng của Xương, Mùn và cả Sỏi Mật là gì. Giờ nghĩ lại thì, Myu cũng là người chơi bản β mà. Thử hỏi nào. “Này, Mùn và Xương trong game này dùng để làm gì?” “Ừm, làm nông phải không nhỉ?” “Nông nghiệp?” “Vâng, có các lô đất rao bán ở khu phía nam thị trấn, người chơi sẽ trồng vật phẩm loại thực vật ở đó rồi thu hoạch. Nhưng hầu hết mọi người không có hạt giống nên không ai trồng được. Vì thế cũng không ai đi đến đó.” “Hmm. Vậy, còn Sỏi Mật và Dược Hoàn?” “Onii-chan, anh chưa thử dùng 【Mixing】 lên chúng sao? Lượng hồi phục của Thuốc Viên lớn hơn Beginner Potion và chúng cần ít nguyên liệu hơn so với Potion.” Thế nghĩa là Bột Xương là cấp thấp hơn của Xương và chúng có thể chuyển đổi qua lại với nhau? Còn Thuốc Viên có khả năng tương đương bằng hoặc cao hơn Potion. Hay nói đúng hơn, chúng nên được xem là 2 loại item khác biệt. Còn đối với Thuốc Viên tôi nên dùng Dược Hoàn chất lượng cao hơn. “Hừm, hừm. Quả là hữu ích. Anh muốn thử đi săn nhưng giờ có điều anh muốn thử với 【Mixing】rồi.” “Thật tốt khi Onii-chan thích game này đến vậy nhưng đứa em gái này muốn than thở vì phải chứng kiến sự kém hiệu quả của anh.” “Chơi Game là để vui, em nói vậy mà. Anh không muốn vội vàng quá.” Tôi bỏ qua lời khuyên thẳng thắn của em gái mình và trong khi làm việc nhà tôi thử tính toán các loại khả năng khác nhau. Một phương pháp để lấy được hạt giống. Phải là cái gì đó chưa ai thử qua. Sau khi đăng nhập, việc đầu tiên tôi làm là mở giao diện Alchemy. Trong đó có 【Chuyển Hóa Vật Chất cấp Cao】 và 【Chuyển Hóa vật Chất Cấp Thấp】. Với Chuyển Hóa Vật Chất, tôi cảm thấy có 2 chuỗi chuyển hóa khác nhau cho từng loại vật chất. Alchemy chỉ là Giả Kim Thuật trên danh nghĩa mà thôi, sắt chỉ có thể chuyển hóa thành loại sắt khác. Nó chỉ có thể trở thành Sắt『Loại Tốt』. Nói cách khác, cái tên đó chỉ cho có mà thôi. Và khi gia công mũi tên thành những mũi tên chất lượng cao hơn bằng 【Chuyển Hóa Vật Chất Cấp Cao】, tên gọi của nó không đổi, chỉ có số lần dùng được là thay đổi. Tóm lại, rất có khả năng thực vật cũng có các loại Chuyển Đổi vật Chất Cấp Cao khác nhau. Tôi đưa 10 thảo dược vào 【Alchemy】. Và như tôi đoán, Thảo Dược Loại Tốt xuất hiện. Nói cách khác, vấn đề nằm ở đó. Và nếu cho đó là chuyển đổi cấp cao, vậy theo cách nghĩ thông thường và dùng 【Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Thấp】, cây sẽ —— biến thành Hạt. Tôi nên chuyển đổi Thảo Dược Loại Tốt, hay Thảo Dược loại thường nhỉ. Tôi thử chuyển đổi một ít Thảo Dược. Tỉ lệ chuyển đổi là 2, và xuất hiện từ 【Alchemy】 là Hạt Giống Cây Thuốc. Vậy là tôi có thể tự trồng trọt thuốc rồi, điều đó làm tôi thở phào nhẹ nhõm. Nếu chuyển hết số đó thành nguyên liệu, tôi làm ra một lượng hàng cực lớn nhờ vào Mixing. Rồi tôi thử chuyển đổi Thảo Dược Loại Tốt, kết quả là 2 Hạt Giống Cây Thuốc. Cấp của chúng cũng là tên cây thuốc. Ở cuối phần mô tả hạt giống có ghi hiệu ứng của chúng tốt hơn. Tuy nhiên, đến cùng chúng cũng chỉ là Dược Thảo. Để thu được một lượng lớnhạt giống và tạo ra một Potion tổng hợp chất lượng cao, tôi cần tới 2 tá thảo dược. “Tạo ra hạt giống nhờ【Alchemy】 đúng là chỉ có trong tưởng tượng. Không, cũng có chút thực tế nếu nghĩ đến việc phải để ý đến chủng loại nguyên liệu.” Phù, sau đó tôi pha trộn lượng lớn Sỏi Mật rồi tìm thấy Beginner Pills lẫn trong đống thảo mộc. Nếu áp dụng cùng một nguyên tắc, thì có thể tạo ra vật phẩm cấp cao hơn bằng cách kết hợp 2 item nhờ Synthesis. Từ đó, Dược Hoàn cao cấp hơn Sỏi Mật, cũng như thảo mộc cao cấp hơn hạt giống; còn Pills lại đồng cấp với Fine Herbs. Nếu vậy thì, sẽ tiết kiệm thời gian hơn nếu tạo item cấp thấp. Còn item cấp cao hơn vẫn có khả năng tạo được bằng 【Recipe】. “Chỉ cần hiểu sơ các quy tắc là mình có thể dùng hệ thống【Alchemy】để tạo ra các loại vật phẩm khác nhau. Có hạt giống rồi, mai mình sẽ đi tìm cánh đồng. Còn đêm trước đó, thì đi săn thôi.” Đã có cung và tên, tôi vừa tiến vào rừng vừa sử dụng Enchant lên bản thân. Vừa tích cực nhặt items, tôi vừa tranh thủ tìm quái. Vào ban ngày, tôi đếnchỗ nào trong rừng cũng gặp nhiều bầy quái lớn. Còn vào ban đêm thì có Chó Hoang và Dơi Bay Lượn trong màn đêm, nhưng nhờ vào khả năng nhìn ban đêm của 【Hawk Eyes】tôi có thể thấy chúng. Và nhờ vào nhìn xa, tôi có thể hạ chúng trước khi chúng đến gần. Dơi và Chó Hoang rất yếu. Thường thường,nhờ bóng tối, chúng bất ngờ tấn công người chơi gây sát thương lớn rồi hạ gục họ. Nhưng với tôi thì chúng chỉ là mồi ngon dễ xơi thôi. Phép loại ánh sáng của【Light Element】cũng giúp người chơi chiến đấu dễ dàng nhưng chẳng ai đến đây chơi bời làm gì. Taku nói cân bằng quái ở đây khá tệ, nghĩa là chiến đấu trong điều kiện này là quá khó với tân thủ. Thực ra thì, xét đến việc có thể săn trong bóng tối, thì dungeon [4] cũng ở điều kiện tương tự. Tôi lấy được Máu Độc từ mấy con Dơi. Này này, vậy là tôi có thể chế ra độc dược với thứ này ư, khi nghĩ thế thì một【Recipe】bỗng xuất hiện. Tôi có thể chế Độc từ thảo dược và máu độc. Thường thì, nó sẽ là sản phẩm tạo ra sau khi quá trình tạo potion thất bại. Và, tôi có thể làm Thuốc Giải độc bằng cách trộn Potion với Máu nhiễm độc. Cũng có nghĩa là, lấy độc trị độc? Ai chà, lại là một phần khác của hệ thống. Còn từ Chó Hoang tôi lấy được Răng Nanh và Lông Chó. Những item này chắc chắn được các thợ thủ công có mục đích khác nhau sử dụng. Là thế này, Da thú được dùng để tạo ra Áo Giáp Da còn Răng Nanh dùng để trang trí vũ khí. Những con quái liên tục tái sinh sau khi chết. Cũng vì tôi săn có một mình, lượng item tôi nhặt được nhiều vô cùng. Dù tôi dễ dàng đánh bại chúng thì những người chưa quen ít nhiều cũng gặp khó khăn. Thêm nữa, trong lúc săn, tôi nhận thấy rằng Enchant phát sáng trong bóng đêm. Có vẻ bọn quái biết vị trí của tôi nhờ ánh sáng đó. AI của quái cũng khá cao, do đó chúng tìm thấy người chơi ngay lập tức. Ơ? Sao có cảm giác tôi đã vào vai Archer Assassin [5] trong màn đêm rồi ấy nhỉ. Ừm thì tôi là thợ thủ công mà, cũng tốt thôi nếu tôi có chiến thuật du kích vì tôi không thể đánh giáp lá cà được. Đêm đã về khuya, tôi sẽ đi ngủ và tiếp tục vào ngày mai. Sáng hôm sau, tuy đã đến thị trấn để thuê ngay một mảnh đất nhưng tôi vẫn cần chuẩn bị tiền trước đã. Hôm nay tôi có Potion × 30, Pill × 15 và đang cố bán Thuốc giải độc × 5. Hưm, chỉ cần bán được hết Potion là tôi cũng mãn nguyện rồi. Hôm nay cũng vậy, tôi vẫn cảm thấy ánh mắt kỳ lạ hướng vào mình, nhưng tôi dùng enchant và nhanh chóng đi qua cổng, sau đó hướng về nơi tôi gặp Magi-san hôm qua. Tôi thấy chị ấy đứng sau quầy ở chỗ cũ nên gọi to. “Chào, Magi-san.” “Yun-kun! Cảm ơn em đã bán cho chị số potion hôm qua nhá!” Việc đầu tiên cô ấy nói và làm là nắm tay tôi mạnh đến nỗi ngực cô ấy lắc lư để nói lời cảm tạ. Dù vậy, được phụ nữ nắm tay cũng hơi ngại với bất ngờ quá. Sau khi nắm tay tôi một lúc, cô ấy bình tĩnh lại, chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ? “Cũng nhờ Yun-kun bán potion cho chị, sau đó chị bán lại với giá phải chăng, mà những người chơi tuyến trên đã mua thuốc cùng với vũ khí và trang sứcchị làm luôn. Thế mà hôm qua chị đã nghĩ ‘chắc khó bán đây〜’ đấy.” “Ồ, ra thế. Ưm, chị muốn mua thêm không? Em có ít hàng đây.” “Ừ ừ. Ban đầu cửa hàng của Onee-san đây chỉ bán vũ khí và trang sức nhưng chị bán cả thuốc cũng được . Rồi cửa hàngnày sẽ bán đủ thứ luôn.” “Vậy thì, đây ạ.” Khi tôi đặt Potion, Pill, và Thuốc giải độc vào bảng giao dịch, tôi giật mình vì khuôn mặt vui mừng của Magi-san. “Oaa, cảm ơn em đã bán cho chị số hàng này nhé. Pill này là loại thuốc tốt nhất mua được ở thị trấn hiện giờ đấy vì lượng hồi phục của nó khá lớn. Còn Thuốc giải độc, hồi β còn có người chơi sở hữu 【Mixing】 và 【Synthesis】, đến bản chính thức thì không còn ai theo hướng đó nữa, nên không hề có Thuốc giải độc.” “Thế ạ. Vậy là số em hên rồi.” “Ừ ừ, vậy thì. Potion là 35G, còn Pills thì 70G, Thuốc giải độc 70G, tổng cộng 2450G.” “Ủa, chờ đã chị ơi. Giá của Potions tăng so với hôm qua.” “Hôm qua chị mua bằng 60% giá bán, hôm nay chị mua 70%. Nghe này, nếu chị bán như thế chị sẽ có thể quảng cáo cho tiệm mình, chắc chắn sẽ bán được và người ta sẽ nghĩ chị bán giá tốt. Và, em muốn có tiền phải không nào?” Magi-san cười như con mèo Cheshire [6].Tôi không thể từ chối vì tôi đang cần tiền. Tôi mơ đến cánh đồng, bộ lò nung di động và bộ tổng hợp cấp cao. Nhìn lại thì tôi vẫn chưa đủ tiền. “Ờ, nếu Yun-kun nói vậy thì 60%…” “Em xin lỗi! Cứ để giá vậy đi ạ!” “Ừ ừ, Onee-san thích thái độ thẳng thắn củaem đấy. Hơn nữa, nhìn một cô gái dễ thương như em bối rối rất ư là thú vị.” Không, tôi là con trai. Quả nhiên chị ấy nghĩ tôi là con gái. Thế thì, vừa nãy chị ấy nắm tay tôi trước là để tôi phải xấu hổ đó sao? Không không, chị ấy không có ý đó đâu, nhỉ. Nhìn Magi-san đang tươi cười, mọi nghi vấn dần biến mất. “Cảm ơn chị đã mua hàng cho em nha.” “Ừ ừ. Tiền đây em. Nếu em lại tăng cấp Sense, chị sẽ mua thêm item cho.” “Vậy lúc đó phải nhờ chị rồi. À đúng rồi, suýt nữa em quên mất. Chị xem thử vật phẩm này cho em nhé?” Trong bảng giao dịch tôi đặt Đá quý và Quặng Sắt Tốt mới làm hôm qua vào. Sau khi kiểm tra nét mặt của Magi-san lập tức trở nên nghiêm túc. Cô ấy nói nhỏ với tôi. “…Yun-kun. Em lấy cái này ở đâu?” “Ở đâu ạ, em cũngnhặt ở khu rừng phía tây thôi.” “Không phải, với đá quý, nếu cẩn thận đánh bóng thì có thể được kích cỡ này. Cấp Sense càng cao tỷ lệ vỡ càng giảm, nếu làloại trung bình thì không có vấn đề gì cả.” Ồ, vụ này hay đây. Vậy là tôi có tạo nhiều Đá Quý hơn nhờ【Skill】à. “Vấn đề là Quặng Sắt và Quặng Sắt Tốt này đây. Càng đáng lo hơn vì em nhặt nó ở phía tây. Ở Thị trấn thứ ba——hay còn gọi là Thị Trấn Mỏ——em không thể thu hoạch quặng trừ khi em đến gần mỏ. Hơn nữa, nó là đồ rớt loại hiếm từ Người cát ở trước khu mỏ. Nó còn là đồ thường rớt ra từ loại quái Golem cấp cao. Đừng đùa chị kiểu như ’em giết nó một mình nha’? Người cát mạnh bằng lũ Lợn rừng lớn ở phía đông đấy.” Ơ, tôi làm gì biết Lợn rừng lớn mạnh cỡ nào đâu. “Không không, không phải vậy. Em chế ra nó nhờ【Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Cao】của【Alchemy】đấy ạ .” “…à hiểu rồi. Nếu là nhờ【Alchemy】 thì có vẻ hợp lý hơn.” À, chị ấy tin rồi. “Vậy, em tính làm gì. Nếu Yun-kun không dùng thì để cho chị. Quặng Sắt Tốt và Quặng Sắt bình thường là 2 loại item hoàn toàn khác nhau, chỉ với 2 thứ đó thôi thì em không làm được gì đâu.” “Ơ, thật ạ?” “5 thỏi mới đủ tạo vũ khí, 3 cho Đơn Thủ Kiếm và 5 cho Song Thủ Kiếm.” “Vậy là tốn 10 Quặng Sắt để tạo được một Quặng Sắt Tốt, nghĩa là làm một Thỏi Sắt Tốt phải tốn 50 Quặng Sắt. Khó chịu thế. Vậy Quặng Sắt Tốt có đáng giá không chị?” “Không, không hề. Tuy nhiên, cũng là loại vũ khí đó nhưng làm bằng Sắt Tốt, nó sẽ có chất lượng tốt hơn và có điều chỉnh một chút về thuộc tính. Nhưngmấy thứ Quặng Sắt đó không đáng mua đâu, lỗ dữ lắm. Ví dụ, nếu như chị có một Thỏi Sắt, những gì chị làm được chỉ là một món trang sức thôi. Còn nữa, một item dạng Thỏi chỉ có thể tạo được có một chiếc nhẫn, còn vòng tay thì cần đến 2 thỏi.” “Vậy sao. Vậy chị mua dùm em nha. Sau này em làm thêm rồi mang cho chị.” “Okay, chị cũng muốn bán ra thị trường ngay để còn quảng bá hàng mình có chất lượng cao nữa mà.” Tôi kiểm tra bảng giao dịch rồi chọn Quặng Sắt Tốt. Và lượng tiền đưa vào, là 400G. Này, này? “Magi-san chị nghiêm túc ư?” “Không, một Quặng Sắt giá 100G thôi. Hai cái là 200G, bán cho NPC sẽ được nửa giá nên chị đoán giá đó bây giờ là hợp lý rồi. Một nửa còn lại là tiền cộng tác trên thị trường đấy.” “Em hiểu rồi. Magi-san có nhiều tiền nhỉ.” “Đương nhiên, vì chị buôn rất tốt trong bản β mà, chị còn sắp mua được cửa hàng rồi đó.” Mình không ghen tị, mình không ghen tị đâu, tôi tiếp tục lẩm bẩm. “Coi nào, miễn là em có lợi nhuận thôi.” “…vâng.” Vì lý do nào đó tôi không hài lòng lắm, nhưng điều tốt là số tiền tôi có đã tăng lên. “Muốn mua ruộng à? Mảnh ruộng rẻ nhất giá 3000G.” “Hả?” Một người đàn ông đội mũ rơm nói vậy. Tất nhiên đó là một NPC rồi, hình như ông ta đang giải thích cho mọi người cách trồng và chăm cây trên ruộng. “Lúc này còn chưa có mấy ai mua, nếu có thì giá ruộng sẽ tăng ngay đấy. Tốt nhất là mua ngay đi.” Không, tôi sẽ buồn lắm nếu nghe thấy cái điều quá thực tế đó trong game. Tuy nhiên, ở cái quận phía nam lớn bằng sân bóng chày này có khá ít người. “Tôi hiểu rồi. Làm ơn bán cho tôi mảnh rẻ nhất.” 3000G trong túi đã ra đi. Aaa, tiền của tôii. “Đây, giấy tờ đất. Trong đó có ghi về thông tin miếng đất của cậu. Và, để canh tác thì cần dụng cụ như cuốc với xẻng. Chúng có giá 300G.” ——Đùa nhau àaaaaaaaaaaaaaaaa!! Tôi sắp cháy túi rồi đây! Nhưng tôi không thể gieo hạt nếu không có nông cụ được. Trời ơi đau lòng quá. Tôi nghiến chặt răng. “Lúc nào cũng vậy.” Cuối cùng, tôi vẫn phải mua. Cứ coi đây là khoản đầu tư trước vậy. Ừ, là đầu tư. Nếu tiếp tục Mixing tôi sẽ kiếm được hơn 2000G. Mình sẽ hoàn lại vốn lại nhanh thôi. Tôi chỉ có thể nghĩ vậy. • ●●●●●●●●●●●●●●●● Tôi ngay lập tức đi đến mẫu ruộng đã mua, nhưng cái thể loại cực hình gì thế này, tôi chịu đủ rồi đấy nhé. Tôi phải đào xới mảnh đất vừa cứng vừa thô này chỉ với cuốc và xẻng để canh tác trên đó. Dù là trong game việc này cũng cực gớm. Chết tiệt. “Hà, hà… trời ơi, việc kiểu gì thế này.” Khi tôi tăng tốc với enchant, tốc độ cày của tôi cũng tăng lên. Mặc dù đây chỉ là mảnh đất nhỏ, tim tôi gần như ngưng đập khi tôi gieo được hạt lên đây. Và, nếu chỉ gieo hạt không thôi, tôi vẫn chẳng thể thu lại item chất lượng cao. Ông NPC nói rằng tôi nên trộn đất với nhiều thứ khác. Nói cách khác, Mùn, Hoa Dại, Bột Xương và Xương. Phân bón ấy. Tiếp theo, tôi trộn đất với Mùn mà tôi đã tích cực thu thập trong rừng, rải Hoa Dại xung quanh rồi trộn Bột Xương và Xương vào với đất. Việc này làm tôi tốn khá nhiều thời gian. Và tôi nhận thấy sự tăng cấp của Sense. ____________________________________________________________________________ Sở hữu SP: 3 【Bow Lv9】【Hawk Eyes Lv16】【Magic Talent Lv11】【Magic Power Lv14】【Alchemy Lv5】【Enchant Lv13】 【Synthesis Lv8】【Mixing Lv8】【Craftsmanship Lv5】【Crafting Knowledge Lv6】 Không Trang Bị: 【Taming Lv1】 ____________________________________________________________________________ Dù đã kiểm tra cấp Sense trước khi rời khu rừng nhưng tôi lại chẳng nhớ mình đã làm gì liên quan đến 【Mixing】. Vậy mà nó lại lên cấp, nghĩa là có gì đó liên quan đến công việc đồng áng này. Tôi thắc mắc không biết có phải việc trộn Xương và Mùn với đất làm phân bón là nguyên nhân hay không. Nếu là vậy thì cũng khá hợp lí. Và, trong bảng công thức, Phân Bón vừa được thêm vào. Nói cách khác, nó được coi là một thứ do tôi làm ra. Hưm. Đáng nghi quá. Không cần dụng cụ mà vẫn làm vậy được sao. Mà… kệ vậy. Sau cùng, tôi gieo hạt là xong việc. Có tới 20 chỗ để gieo hạt trên mảnh ruộng 3000G này. Hình như có thể thu hoạch sau một ngày. Đúng là thế giới ảo. “Hưm. thế là xong. Ồ, một cuộc gọi.” Cùng với tiếng *pon* tên đứa bạn tôi xuất hiện——đó là Taku. “Gì thế?” 『”Um, rảnh không? Rảnh thì đi săn đi. Theo nhóm ấy.”』 “Được, mà ở đâu?” 『”Nhóm tao sắp đi săn Lợn rừng lớn ở phía đông. Yun, đừng lo về level và cứ đến đây đi.”』 “Này, đừng nói như thể tao sẽ đi chứ?” 『”Được mà. Ờ thì, tao nói thật vậy. Bọn tao đang thiếu potion đây.”』 “Hiểu rồi. Vậy tao chờ mày ở cửa đông.” 『”Đã rõ.”』 Hmm, săn Lợn rừng lớn à. Chúng bằng cấp với đám Người cát ở khu mỏ phía tây đấy. Cũng đáng để thử. Tôi kiểm tra lại trang bị một lượt. Tôi có cung và tên cải tiến. Vì có tới 300 mũi tên nên chắc tôi sẽ không dùng hết trong chiến đấu đâu. Tuy nhiên, tôi không nghĩ có thể trông cậy vào Mũi Tên Đá với Mũi Tên Gỗ. Tôi nên mua Mũi Tên Sắt rồi cải tiến nó bằng【Alchemy】. Nhưng tôi vẫn chưa có tiền. Sau khi đến cổng đông, tôi tìm Taku. Hắn đang chờ, hình như hắn có trang bị tốt hơn ngày chơi đầu tiên. Ức thật. Tôi vẫn chỉ có trang bị tân thủ. “Yoo, Yun.” “Ờ, mày chắc chứ? Đi với tao á.” Nói thật, tôi có hơi lo. Ừ thì tỉ lệ nam-nữ trong nhóm ngoài hai tụi tôi ra là 2:2 cũng tốt. Nếu chỉ có 2 thằng con trai chúng tôi sẽ hơi kỳ, nhưng thế này cũng ổn rồi. Khi tôi khẽ cúi chào các thành viên trong nhóm của Taku—— “Orekko xuất hiệnnnnnnnnnnnnnn!!” “Oaa, xinh quá.”
Minute và Mami. Minute là chị gái big bụp nha “Nhưng bạn đang cầm cung. Bạn có ổn không đấy? Mà còn là trang bị tân thủ nữa.” “Ổn mà. Đây chỉ là game thôi nên cứ tận hưởng đi.” À, ờ. Tôi cũng đang lo vụ này đây. Cung tôi đang có vẫn là cung cho người mới. Còn nữa, đừng gọi tôi như ‘orekko’ hay ‘cô gái dễ thương’, tôi là nam mà. “Nghe nói bạn là bạn ngoài đời của Taku, nhưng diện mạo của bạn đẳng cấp thật đấy. Bạn có vẻ là kiểu không chịu khuất phục, mà không, là một kuudere á. Lợi thế lớn nha.” “Một người đẹp à.” Đừng nói về cái mặt tôi nữa! Tôi lạy mấy người đó! Một người con trai với trang bị nhẹ và người con gái tóc vàng gợn sóng trong chiếc áo choàng tu sĩ đến và nói thế. “Umm, đây là Yun. Như các bạn thấy tuy cậu ấy là cung thủ nhưng cậu ấy có thể sẽ hữu ích đấy. Kể cả không giúp được gì thì cậu ấy có thể rút kinh nghiệm từ lần này để thay đổi Senses của mình.” “Ừ, chưa gì đã cho tao là đồ vô dụng. Tao là thợ thủ công. Lĩnh vực tranh đấu của chúng ta hoàn toàn khác nhau đó.” Nét mặt mọi người xung quanh như muốn nói ‘hả?!’. Hẳn là vậy rồi. Là vậy đấy. Thợ thủ công lại còn dùng cung. Hơn thế, chắc họ đang nghĩ tôi là thằng ngốc khi dùng trang bị tân thủ chứ gì. Nhưng thật sự tôi không thể làm gì. Tôi nghèo mà. “Nếu vậy thì em có thể hữu ích đấy. Thế, em chế đồ gì?” Người nói là cái tên đã phản ứng với cây cung tân thủ của tôi. Trông cậu ta có vẻ vạm vỡ nhưngcũng khá ngầu. Phũ nhưng ngầu. Cậu ta mặc giáp binh xám, ngầu nhưng phiền bỏ xừ.[7] “Lúc này thì potion thôi.” Tôi đưa potion tự làm cho họ xem. Cậu ta hỏi sau khi nhìn nó. “Đây là loại cho tân thủ à?” “Không, cấp cao hơn.” “Vậy em có thể nhận vai trò hồi phục được đấy.” “À, tôi bán hết rồi. Còn mỗi cái này thôi.” “Hảaa?!” Taku bắt đầu ôm bụng cười. Hắn đã cố nén cười từ lúc tôi bị nhầm là gái rồi. Tên khốn này, hắn đang cười như điên kìa. “Em ngốc à?! Tại sao lại bán hết potion!” “Ờ, vì Beginner’s Potions và Pills là đủ cho tôi rồi.” “Em ngốc thế?! Nếu SP của em vượt qua 10, hiệu ứng của Beginner’s Potions bị giảm!” “Hê, vậy đó là chuyện xảy ra khi vượt 10 SP. Tôi vẫn chưa đủ mà lo gì.” Chẳng biết tại sao, tên chiến binh giáp màu kim loại ôm đầu. Không hề có ý xấu gì trong lời nói của cậu ta, có lẽ cậu ta chỉ cố làm thân thôi nhưng hơi đáng sợ khi sự thân thiện ấy đến từ cái con người lực lưỡng đó. Cô gái với kính tròn và mũ tam giác xanh đứng ở bên đang cố an ủicậu ấy. Cô ấy có nét gì đó rất giống một phù thủy. Nói vậy, lý do người chơi tuyến trên cần Potion là thế à. “Ờ, để giới thiệu với mọi người. Chiến binh trang bị nhẹ là Gantz, Healer [8] đứng kế là Minute. Người mặc giáp là Kei. Tiếp, cô phù thủy là Mami. Còn tôi là kiếm sĩ Taku.” Taku giới thiệu một lượt. Để đáp lễ, tôi chào lại và tự giới thiệu mình. “Mình là Yun, như các bạn thấy mình là cung thủ với trang bị tân thủ.” Giới thiệu là thế, mà cũng là nói thật. Thay vì giấu giếm, thà rằng cứ tả mình như vậy. Sau đó chúng tôi đi đến chỗ Lợn rừng lớn, gần lối ra của thảo nguyên. Vì là cung thủ nên tôi không muốn phí tên vào mấy trận chiến dọc đường. Dù tôi không tham gia chiến đấu, tôi vẫn đi về những hướng người khác không thấy rồi luyện 【Hawk Eyes】, sử dụng Enchant và nhặt items. Tôi nhặt những món như Cỏ Giải Độc và Cỏ Gây Tê, nhờ đó mà 【Recipe】của Thuốc Giải Độc đã được cập nhật. Tôi đã có cách tạo potion mới với Cỏ Giải Độc. Nói cách khác——có nhiều hơn một cách để tạo ra một item. Có thể tạo theo từng bước, hoặc từ công thức. Phần lớn người chơi không nhặt đồ thế này mà mua thẳng từ NPC. Và, trong mấy viên đá này có cả Quặng Đồng và Quặng Thiếc. Nếu tôi dùng chuyển đổi có lẽ chúng sẽ thành Thỏi Đồng cũng nên. Thử hỏi Magi-san sau vậy. Thêm nữa, dường như Nhánh Cây có thể được tạo ra ở bất cứ đâu và có thể dễ dàngnhặt được Lông Quạ từ quái thuộc loại quạ. Nếu lông được xử lý với 【Sewing】, ta có thể tạo item tăng độ hồi phục khi nghỉ ngơi như túi ngủ hay giường. Tuy người người ta bán chúng để kiếm vài đồng lẻ thôi nhưng với tôi chúng rất đáng qúy vì là đó là nguyên liệu làm mũi tên. Khi nhặt item trên đường, nét mặt tôi cực kỳ vui vẻ. Nhưng ánh mắt của Minute và Gantz làm tôi hơi khó chịu. “C-Có gì không? Gantz, Minute?” “Umm, bạn có quen Taku thật không vậy? Bọn tôi thấy khó hiểu quá. Ý tôi là, cậu ấy là chơi rất giỏi và rồi lại có cô bạn thuở nhỏ xinh thế này nữa… đúng là riajuu [9].” “Còn nữa, bạn còn có chị em gì đó phải không. Nói cách khác, một thằng vô dụng như Taku có một cô bạn thời thơ ấu như bạn để chỉnh đốn hắn. Chuyện tình cảm hài gì đây!’ Không, tôi không biết đâu. Còn nữa, tôi là nam mà. “Nếu là tôi, là tôi mê em rồi. Yun-chan.” “Không không trai thì miễn đi.” “Tôi cũng thích gái xinh nè.” “Đại ca tha em cái!” Minute đứng sau và đặt tay lên vai tôi. Là một thằng con trai, tôi không muốn nổi tiếng kiểu này chút nào. Tôi nhìn xung quanh cầu cứu, quanh cậu Kei kia đang có mùi đắng nghét, còn Mami-san đang cố xoa dịu tôi. Này Taku. Mày là trưởng nhóm đấy, làm gì đi chứ. Tôi đánh tín hiệu với hắn là thế mà hắn chỉ cười cho qua. “Này này, quan hệ của bạn với Taku-kun là sao? Coi nào, quan hệ ngoài đời ấy?” “Minute. Hỏi về đời thực trong game là bất lịch sự đấy.” Chiến binh giáp kim loại, Kei chen ngang ngắt lời thay Taku. Taku vươn vai giữa những lời trách móc rồi cũng chịu di động. “Giờ thì, đánh thế này nha. Vì ông giỡn Yun nhiều quá rồi, nên Gantz Nhanh-Chân lùa bầy quái lại đây nhá.” “Không không, không nổi đâu. Lũ lợn kia nhanh lắm. Đánh từ xa bằng phép mới đc.” Đã hài lòng, Minute và Gantz cứ thế bỏ rơi tôi. “Thế cũng được, nhưng giáp tôi cũng giấy lắm đấy. Đánh trúng là xác định luôn, và tôi cũng không thể vận phép, không là ăn chưởng mất.” Mami-san bày tỏ thái độ quan ngại. Aaa, tôi phải làm sao đây?. “Đánh một cú là dụ được nó rồi phải không.” “Đúng rồi. Miễn là đánh trúng…” “Nếu bắn được từ khoảng cách này thì để tôi làm cho.” Taku la ‘hả?’. Hắn tỏ thái độ chưa hiểu mô tê gì. Cũng lâu rồi tôi mới làm hắn ngạc nhiên đến thế nhỉ. “Thì, nhìn nè. 《Enchant》——Attack.” Chiêu Enchant, từ cấp 10 trở đi tồn tại lâu hơn, hiệu ứng cao hơn và thời gian hồi chiêu cũng ngắn hơn. Sau khi tự buff tăng tấn công, tôi giương cung lên. Tôi ước tính khoảng cách là 20 mét. Tầm bắn hình như phụ thuộc vào lực sát thương. Khi sát thương tăng nhờ Enchant, tầm bắn cũng tăng theo. Mặc dù cách tính tầm bắn khá phức tạp, với sense Bow đã lên cấp cùng【Arts】, cộng thêm Enchant chắc cũng đủ để tôi bắn trúng đích rồi. Nhắm mục tiêu bằng【Hawk Eyes】, tôi nghe tiếng cung kéo hết cỡ rồi bắn mũi tên đi. Khi mũi tên cưỡi gió lướt đi, trước khi tôi có thể xác định nó có trúng hay không bằng 【Hawk Eyes】thì tôi đã nạp mũi tên sau rồi. Sau khi bắn mũi tên thứ hai, tôi chắc chắn mũi đầu đã trúng mục tiêu. “Trúng rồi, nó đang tới!” Tôi bắn mũi thứ hai, nhưng lần này lại trượt. Vì tôi dùng 《Bắn Tầm Xa》 2 lần, MP của tôi đã sắp cạn. Sau khi tầm bắn bình thường trở lại, tôi tiếp tục dùng Enchant. “《Enchant》——Defence.” Tôi dùng Enchant phòng thủ lên Taku khi hắn đang đứng cản mục tiêu. Sát thương của lớp phép cực kỳ lớn, và sự phối hợp giữa 2 kiếm sĩ và một võ sư thật tuyệt vời. Khi con lợn rừng tấn công đằng trước, Kei không hề lùi lại lấy một bước. Gantz và Taku tiếp tục chiến thuật hit-and-run. Thỉnh thoảng họ thay phiên nhau thu hút sự chú ý của con quái để tạo cơ hội hồi phục cho nhau, chuẩn bị đón đỡ những cú đánh mạnh mẽ sắp được tung ra. Ba người chỉ cần gọi tên nhau cũng có thể phối hợp nhịp nhàng. Dẫu vậy, một đòn tấn công của Lợn rừng rút tới 30% cột HP của họ. Riêng Taku là chỉ có 20%. Ồ, hiểu rồi. Taku đang mặc giáp. Và nếu chỉ số người chơi càng cao thì hiệu quả của enchant càng tăng. Ừ, đúng là phát hiện hay. Tôi tiếp tục bắn một ít tên, và khi MP hồi phục tôi sử dụng Enchant phòng thủ. Sau khi chúng tôi hạ được con lợn rừng, MP của Minute và Mami-san cũng đã gần cạn. Cũng mất khá nhiều thời gian, nó mạnh thật đấy. Vậy Người cát cũng mạnh cỡ này à. Khó rồi đây. Sau khi trận chiến kết thúc, mọi người đều vui vẻ kiểm tra cấp của mình. Còn tôi, woah?! 【Bow】, 【Magic Talent】 và 【Magic Power】 cũng như 【Enchant】 đều đã lên cấp. Vậy ra có thưởng thêm kinh nghiệm nếu kẻ thù quá mạnh. “Ồ, tôi không nghĩ chúng ta sẽ đánh bại con quái này dễ như thế. Lẽ ra bọn mình không nên mua thêm item.” “Dễ á?! Tôi đứng xa nhất còn thấy lạnh xương sống này?” “Yun. Bạn chưa từng đánh quái mạnh trong party phải không?” Tôi chỉ đánh qua phần hướng dẫn ban đầu với chị em tôi, sau đó đánh quái yếu một mình thôi. “Bình thường, party có những người sở hữu ít hơn 10 SP sẽ rất khó chơi nếu không có Potion và MP Potions.” Dù cậu ta có nói thế thì những thứ tôi đã không biết đừng mơ tôi hiểu được nhé. “Này, Yun, phải không? Anh hỏi cái này được chứ?” “Chuyện gì thế? Kei.” “Tại sao em lại chọn Sense【Enchant】. Chắc em cũng biết nó vô dụng rồi chứ.” “Hmm, tình cờ thôi. Mặc dù ban đầu tôi tính theo hướng hỗ trợ đa dạng nên tôi đã lấy khá nhiều Senses rác rồi quyết định chuyển sang chế tạo luôn. Tôi lấy 【Enchant】 cho vui thôi. Lúc đầu tôi cũng tính đổi mà.” “Anh hiểu rồi, lại một bé nữa. Vậy tại sao em lại dùng Enchant phòng thủ lên quân tiên phong như bọn anh? Chắc em có Enchant tấn công chứ.” “…hmm? Chúng ta ở đây để tăng cấp mà phải không? Sense【Armour】 hay Sense 【Leather Armour】 của Gantz sẽ không tăng cấp trừ khi bị tấn công mà. Là thế đấy.” “À hiểu rồi. Cái… 【Enchant】 đó đã giúp anh. Lần này phải cảm ơn em rồi.” Vì lý do nào đó, tôi thấy lạnh hết cả sống lưng. Không rùng mình sao được khi có thằng đàn ông đối xử tốt với mình thế này. “Nhưng đó là sự thật. Nếu không nhờ vào Enchant phòng thủ giảm sát thương, cũng như bạn thu hút kẻ địch với cây cung thì MP của hậu quân có thể đã cạn và chúng ta đã nguy to rồi.” “Nghe vậy, tôi thấy vui lắm. Chắc vậy?” Sao mà, được gái khen làm tôi xấu hổ thế không biết. Nhưng liền sau đó, Minute cười nham hiểm. “Mà sao bạn lại dùng 【Enchant】 đầu tiên lên Taku-kun vậy?” “Haa? Sao bạn lại…” “Fufufu, bạn muốn hỗ trợ người con trai bạn thích chứ gì?” “Bạn sai rồi, hắn xuất hiện trước mắt nên tôi mới…” “Mắt bạn tự nhiên hướng về Taku-kun…” “Tôi nói là bạn sai rồi! Taku chỉ là bạn thuở nhỏ mà tôi không thoát được… mà tôi là——” Nam. Là điều tôi sắp nói, nhưng Minute ‘xin lỗi vì đã chọc bạn’ tiếp tục hóng phản ứng của tôi. Có lẽ vì tôi quá nghiêm túc trả lời cô ấy lúc đang bị kích động, mặt tôi thấy hơi nóng. [10] Minute đi về phía Taku để chọc hắn. Trang bị của cô ấy tốt quá chứ. Khi tôi còn mải ghen tỵ, các thành viên khác tủm tỉm cười. Kiểu này là, giống như tôi thích Taku vậy. Aaa, vừa nghĩ muốn bác bỏ, tôi khẽ lắc đầu để sắp xếp lại suy nghĩ của mình. “Giờ thì, xem lại kế hoạch và kiểm tra túi đồ nào. Sau đó, mình hạ thêm ba con nữa rồi về.” Chúng tôi làm theo lời Taku và xem trong hành trang để biết mình nhận được đồ gì. À… vì tôi đang trong party nên không có nhiều đồ lắm. Gì thế này, tôi biết xử lý Thịt Lợn Rừng sao đây? Xử lý thế nào sẽ phải đợi rồi, sau nó, tôi có item như Răng Nanh và Lông Lợn Rừng. Chiến lợi phẩm của cuộc săn với Taku và những người khác đó là việc lên cấp. Tính về lượng kinh nghiệm, đánh kẻ thù mạnh sẽ có lợi hơn, nhưng đó là liều ăn nhiều mà thôi. Ờ mà, mình không phải kẻ chi li, cứ từ từ cũng tốt thôi. Tôi nghĩ. Phân nửa Senses của tôi dùng để chiến đấu được, nửa còn lại là chế tạo. Nếu cứ chiến đấu, Sense của tôi không thể tăng trưởng cân bằng được. Sở hữu cả Sense chiến đấu và chế tạo khá khó khăn, ý của Magi-san là vậy đây ư. “Hừm.” “Sao thế? Yun-chan.” “Yun-chan?!” Minute ôm tôi từ phía sao. Oa, người phụ nữ mềm thật. Này, không phải, tôi là nam mà. Tôi muốn cô ấy ngừng gọi tôi bằng -chan lắm rồi. “Đừng bám vào tôi.” “Không chịu đâu, bạn dễ thương thế này cơ mà…” Dù tôi muốn cô ấy buông ra ngay nhưng lại không muốn hành động bạo lực với phụ nữ. Rồi khi quyết tâm chịu đựng, tôi nghe lời thì thầm bên tai làm tôi lạnh hết cả sống lưng. (“Yun-chan, xin lỗi vì lúc trước cứ ghẹo bạn.”) (“Minute?”) (“Tôi không có ý định giành lấy Taku-kun đâu.”) Khoan, hình như tôi vừa dính vào vụ hiểu lầm to tướng nào đó thì phải. Quay đầu ra sau tôi thấy Minute với nụ cười rạng rỡ kế bên. “Nghe này, tôi là nam. Cho nên đừng nghĩ vậy nữa.” “Ơ, đừng đùa. Không thể nào cô gái dễ thương như bạn lại là nam được! Hay bạn là gái xinh giả thành nhân vật nam? Hmm. Mặc đồ dễ thương cũng được mà?” “ĐÃ NÓI LÀ! Taku! Nói cho cổ biết đi!” “Kukukuku, đừng ngại. Ngoài kia mày cũng thế mà Yun.” “Ohhh! Lời thừa nhận của một orekko thực sự xuất hiện rồiiiii!!” “Taku tên khốn kiếpppppppppp!!” Hắn nhìn tôi vừa bị bám vừa không muốn mạnh bạo gỡ cô ấy ra, ánh mắt của mấy tên con trai trước mặt tôi thì vô cùng ý tứ. Chết tiệt thật. “Nhưng cung thủ thường bị coi là đồ bỏ đi, cơ mà như bạn thì không hề nhỉ. Hơn nữa dù 【Enchant】 cũng là Sense rác, có thể tạo potion thì bạn chắc phải có 【Mixing】 và 【Synthesis】 phải không? Tôi không nghĩ chúng tệ đến mức phải chịu sự đối xử như thế đâu.” “À nói đến nó, là thế mà. Ssao họ lại cho rằng nó yếu vậy?” Các cô gái nghiêng đầu. Tôi cũng đâu có biết. Mà, thú vị là được phải không nào? Còn mấy thằng con trai kia lại có khuôn mặt khó xử. “À, đó là do sự kiện tấn công thị trấn ở bản β.” Kei từ tốn nói. Và anh ta nói thẳng——trong sự kiện phòng thủ, lực lượng đánh xa gồm cung thủ và phù thủy phải làm giảm số lượng địch trong khi quân tiên phong lo tiêu diệt số còn lại, chiến lược tóm gọn là vậy. Các cung thủ sau đó đều phải chạy vội đi mua mũi tên trong thị trấn. Số tên trong kho bốc hơi ngay lập tức. Với số lượng cung thủ ngoài kia, không hề có đủ tên cho họ phòng thủ. Họ rơi vào tình cảnh chưa từng thấy do đột nhiên mất hết nguồn tên dự trữ và trở nên vô dụng. Sự kiện kết thúc với chiến thắng khó khăn, nhưng kết quả là lớp cung thủ bị người chơi ghét bỏ. “Haa, lúc đó chúng ta cực lắm đấy. Toàn bộ quân tiên phong phải chạy ra chiến trường mặc kệ cái chết và chỉ số giảm. Phải không nào, Taku-san.” “Ừ. Những người hùng tích cực hồi đó được gọi với biệt danh【Silver Paladin】 hay 【Water Witch】 nhỉ, Gantz-san.” Vì lý do nào đó, ánh mắt anh ta nhìn xa xăm. Đừng có ánh mắt như con cá chết thế nữa. “Và, điều kỳ lạ còn lại là—— 【Enchant】. Tại sao bạn lại dùng như thế?” “””Ơ?””” Không, tôi dùng Enchant lên đồng đội như thường thôi. Nghĩ lại thì, đó là lần đầu tiên tôi dùng lên người khác thì phải. Và các cô gái, tại sao lại ngạc nhiên vậy? “Chả lẽ, không ai dùng nó lên đồng đội?” “Không phải, tầm sử dụng【Enchant】ngắn, có 2 mét thôi. Có một người từng lên cấp sense này nhưng tầm của nó cũng không tăng nên anh ta bỏ luôn và thay Sense đó sớm.” Nói cách khác, là do tầm ngắn? Chắc rồi, chỉ sử dụng được trong 2 mét, cũng giống như cung thôi. Với tầm ngắn như thế bạn không thể dùng lên quân tiên phong được. Còn nếu chạy ra ngoài bạn sẽ bị tấn công. Vì thế Enchant được cho là chỉ có người chơi lớp phép dùng vì phòng thủ của họ khá giấy. “Thế mới lạ. Bạn có thể dùng Enchants một cách an toàn trong chiến đấu như vậy——bạn biết tại sao không?” “Không, bình thường tôi chỉ nhìn vào người mà tôi——” Chỉ với mấy từ đó, Taku, người biết được Sense khởi đầu của tôi phản ứng ngay. “Yun. Mày vẫn còn tăng cấp 【Hawk Eyes】à?” “Hử? À, nó, hữu dụng lắm đấy. Ngoài nhìn xa còn có nhìn đêm được nữa. Rất hợp để săn đêm, khi được kích hoạt thì nó tăng cấp khá nhiều.” “Nè mày, nhìn vào tao và dùng Enchant đi.” Taku đi ra xa khoảng 5 mét và nói vậy. “Tao không hiểu lắm nhưng 《Enchant》——Defence.” Hắn được bao bọc trong một ánh sáng màu xanh. Sau khoảng 1 phút hiệu ứng của Enchant biến mất. “Tiếp, nhìn về bên phải, rồi lại dùng nó lên tao nữa. Và đừng nhìn về phía này.” “Hiểu rồi hiểu rồi. 《Enchant》——Defence… ơ cái gì thế này?” Tôi không dùng được. Khi Taku thấy vậy, hắn nói ‘ra là vậy’ rồi thở ra. Những người xung quanh đã hiểu. Chỉ có mình tôi thì không, tôi có thể dùng Enchant lên mình đàng hoàng và xác định có thể dùng nó lên người khác luôn. “Chúng ta nhầm to rồi. Bản chất của 【Hawk Eyes】 không phải là nhìn xa hay nhìn đêm. Đó là khả năng khóa mục tiêu.” Tôi nghiêng đầu vì thuật ngữ xa lạ. “Nói cách khác, nó là khả năng chọn mục tiêu trong tầm nhìn. Nếu cấp đủ cao, nó sẽ là một năng lực hư cấu luôn đấy.” “Ahahahaha, tôi hy vọng nó sẽ trở thành trò gian-lận-hợp-lệ giúp bọn mình mạnh lên.” “Ơ? Ý bạn là sao?” Coi nào, tôi không hiểu gì cả và đang cần lời giải thích đây. “Nói cách khác——Yun, bạn có thể dùng enchant lên bất cứ thứ gì trong tầm mắt. Áp dụng cho cả Sense loại phép và loại nguyên tố luôn. Người chơi ‘tay dài’ có thể sẽ bá đạo đấy… thật đó.” “Yun, vậy giờ bạn muốn làm gì? Bạn sẽ trở thành pháp sư chứ?” “Không, làm như người khác chán lắm. Tôi sẽ tiếp tục làm cung thủ với nghề chế tạo đang có.” “Và, chúng ta có nên đưa thông tin này lên các trang web hướng dẫn không? Nếu làm vậy, số người dùng bộ 【Hawk Eyes】 và 【Enchant】 sẽ tăng lên đấy.” “Hừm. Để có người bắt chước tôi à. Tôi không thích như vậy đâu, tên game là Only Sense mà, vậy tại sao mình lại không im lặng và để tôi sử dụng cách chơi của chính mình? Là độc nhất cũng được mà.” “Đã rõ. Có ai phản đối về việc giữ im lặng không?” Ai cũng đồng tình. Họ đều là những người tốt, tôi cảm thấy muốn tiếp tục đi săn chung với họ. Thế là số bạn tôi có ngay lập tức tăng lên bốn. Tôi thoáng nghĩ về câu hỏi ‘liệu cậu có tìm được cho mình 100 người bạn không?’. Hình như tôi nghe những lời ở đâu rồi thì phải. 【Hawk Eyes】 và 【Enchant】 không hữu dụng khi đứng riêng, nhưng sẽ rất bá đạo khi kết hợp lại. Nếu tôi tiếp tục thế này, tôi sẽ có thể hỗ trợ Taku và những người đồng đội đó nhiều hơn nữa. Nghĩ như thế, tôi thấy mình hạnh phúc cực kì./. _________________________________________________________ Chú thích [1] Escalator school: trường học có đủ các cấp từ mẫu giáo đến đại học; học sinh học tại trường này có thể lên thẳng cấp 3 mà không cần thi đầu vào. [2] 俺っ娘, Yun sử dụng cách xưng hô rất nam tính, 俺 (ore). Khi nói về bản thân, con gái dùng 僕 (boku cũng là xưng hô của nam) đã là khác thường, còn tự xưng là俺 (ore) gần như là truyền thuyết thôi.Orekko là để chỉ những cô gái như thế. [3] Mithril là một kim loại viễn tưởng trong “Middle-earth universe” (trong Chúa Nhẫn) của nhà văn J.R.R.Tolkien- có màu bạc, cứng và nhẹ hơn thép. [4] Hầm ngục, đôi khi được dùng để chỉ chung các phó bản mê cung dưới lòng đất. [5] Ám Tiễn Thủ, sát thủ dùng cung tên. [6] Con mèo có điệu cười nhe răng khả ố trong Alice in Wonderland. Có thể google để biết thêm chi tiết. [7] Yun-chan đang dỗi vì tên này soi trang bị của “nàng” . [8] Trợ thủ, thường dùng buff hồi máu hoặc tăng chỉ số [9] Là 1 tiếng lóng phổ biến trên Internet, dùng để chỉ những người có cuộc sống xã hội tích cực, có nhiều mối quan hệ, tham gia nhiều buổi gặp mặt hay liên hoan, nói tóm lại là những ai không phải otaku. [10] Yun chan, đừng tự dối lòng mà .
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 3: Cây Thủy Tinh và Myu
Sau khi nhớ lại chuyến đi săn với nhóm Taku vui như thế nào, tôi tự nghĩ, nếu đi săn với nhóm khác sẽ ra sao——nhưng làm gì có mà đi. Và cũng thật đáng buồn, tôi chẳng có dũng khí để mời người khác lập nhóm. Taku và Myu nói 『”Cố tự tạo mối quan hệ với người khác trước đã”』. Onii-chan mà để em gái bảo thế, đúng là kì cục. Không lập party với bất kì ai, tôi tiếp tục siêng năng nhặt đồ như thể đó là công việc của đời tôi. Nhắc đến những người chơi khác, trong số những người không hài lòng với sự thiếu thốn potions, có vài người nghĩ đến việc nắm bắt cơ hội kinh doanh này . Chính xác hơn thì, họ kiếm tiền trước rồi mỗi người lấy 【Mixing】 và 【Synthesis】, bằng cách phân chia công việc, họ đã tạo được potions. Phân công hợp lí là điều cần thiết cho việc sản xuất hàng loạt, tôi nghĩ vậy khi nghe về nó. Sau khi bình tâm suy nghĩ suốt đêm, tôi đã mua hết herbs của NPC để làm potion, một herb là 2G, hai herbs là 4G. Và sau khi tôi dùng nó làm potions, Magi-san mua chúng với giá 35G. Nói cách khác——lợi nhuận dễ dàng. Vì tôi chỉ có 130G, tôi chỉ mua được nhiêu đó herbs. Cứ nghĩ về nó, tôi lại mong đến buổi chiều ngay. Đi ngay vào buổi sáng luôn nào. Mà không được, bất khả thi rồi. Tôi là người duy nhất làm công việc nhà mà. Tôi phải mua thức ăn này, và vì thời thiết đang tệ dần, tôi phải giữ phòng khô nữa. Dù tôi khá tệ về máy móc, nhưng vì lo những cơn mưa mùa hè, tôi phải liên kết thông tin thời tiết vùng với hệ thống của 【OSO】 rồi đặt báo hiệu bằng âm thanh trong game nếu trời mưa. Tôi chạy nhanh đến khu thị trấn từ phía tây của khu vực an toàn nay đã thành căn cứ trung tâm của tôi. Nghĩ lại thì, vì có SP tôi có thể lấy Sense 【Speed Increase】 để chạy nhanh hơn. Hơn nữa, những Sense mà tôi đang có, cụ thể là nhóm sense chiến đấu đã lên cấp trong cuộc săn Big Boar hôm qua. Sở Hửu SP: 5 【Bow Lv13】 【Hawk Eyes Lv18】 【Speed Increase Lv1】 【Magic Talent Lv15】 【Magic Power Lv18】 【Alchemy Lv5】 【Enchant Lv16】 【Synthesis Lv11】 【Mixing Lv11】 【Crafting Knowledge Lv7】 Không Trang Bị: 【Taming Lv1】 【Craftsmanship Lv5】 Nhanh, nhanh quá. Sense thuộc loại tăng chỉ số giống như cái mà Myu và Sei-nee dùng có khác. Tự thân cảm nhận mới thấy được nó thật sự vô cùng hữu dụng, đấy chính là ấn tượng của tôi về nó. Cứ như tôi có Enchant liên tục vậy. Không chỉ thế, nó cũng tăng cấp khi có người sử dụng hiệu ứng tăng chỉ số. Để tăng cấp, thì đối với loại tấn công bạn cần cộng dồn lượng sát thương gây ra, còn đối với loại phòng thủ bạn cần tích lượng sát thương nhận vào. Còn đối với thứ như tốc độ thì hình như tính theo khoảng cách di chuyển bằng việc chạy. Tôi nghĩ cách nó tăng cấp cũng giống như của các Sense Hộ Giáp. Tôi cho rằng Sense tăng thủ là không hợp với mình. Đầu tiên là vì tôi đâu có bị tấn công với vị trí mình đảm nhận đâu. Mặt khác thì, người chơi trang bị giáp phải vừa chịu đòn, vừa tăng sức phòng thủ để nâng cấp chỉ số DEF, qua đó giảm lượng sát thương nhận vào. Hmm. Build Sense khá khó nhỉ. Tôi nhìn vào các mẫu build Sense, ví như những việc nặng nhọc như 【Smith】thì phải có 【Attack Power Increase】. Hình như đập vào kim loại được tính là một lần tấn công, và nhiều thứ khác. Tôi vừa chạy vừa chìm trong dòng suy nghĩ, trước khi nhận ra thì tôi đã ở quảng trường trung tâm rồi. Đến đây rồi có lẽ tôi nên nói chuyện với NPC chủ hàng. “Xin lỗi, bác còn Herbs không?” “Tôi rất tiếc. Herb bán hết rồi. Chúng được mua để làm potions.” Ông ta hạ thấp lưng xin lỗi. Trời, NPC dạo này giống người thực thật. Khoan, không phải cái đó! “Ý bác là sao!” “Trước đây không lâu rất nhiều người tới mua chúng để làm potions. Tình cờ là Beginner Potion cũng hết hàng luôn.” Không thể nào. Mới hôm qua, tôi đã dự tính về việc này rồi, thế mà hôm nay mấy cửa hàng mua đi bán lại kia đã mua hết rồi cơ à. Thêm vào đó, ở góc đối diện của quảng trường có một vài gian hàng mà từ đó tôi nghe được người ta rao ‘Herb đây’. Tôi di chuyển khỏi ông NPC và hướng về các gian hàng đó. “Herb 5G một cái. Beginner’s Potion 20G một cái!” Cái-! Đó, Herbs chỉ là nguyên liệu thôi! Và đó là giá của Beginner’s Potion mà!! Bây giờ, để tạo một Beginner’s Potion sẽ cần ít nhất 40G. Sở hữu một gian hàng rồi bán thế này khác nào đục nước béo cò chứ!? Dẫu vậy, vẫn có người vui vẻ mua Beginner’s Potions và Herbs. Không thể tin được. Phi lý quá. Nhưng đó là điều mà tôi thấy quanh đây. Tâm trạng tôi trở nên rất tệ. Tôi nhanh chóng đến chỗ Magi-san để giao hàng. Trong khi càu nhàu, tôi rời khỏi nơi này. Sau khi chat báo trước cho Magi-san, tôi đến chỗ cũ. “——Magi-san, nghe này〜.” “Chị biết rồi. Chuyện về herb phải không? Ừm, Onee-san cũng ngạc nhiên lắm.” Magi-san chào mừng tôi một cách thân thiện khi tôi nói bằng một giọng thống khổ. “Bọn chết tiệt đó, đây có phải là lời tuyên chiến với sự thiếu tiền của em không đây?!” “Đừng giận nữa, coi nào. Khuôn mặt xinh đẹp của em bị hủy hoại rồi kìa.” Tôi đang khá bực. Mà đối với Magi thì tôi chẳng khác nào một cô gái dễ thương đang giận dỗi, nhìn từ nét mặt thì coi bộ điều này làm chị ấy khá vui đây. Rồi, cuộc giao hàng kết thúc trong lúc tôi phàn nàn. Số items tôi bán cho Magi-san là Potion × 30 và Pills ×15 với 70% giá bán gốc. Tổng cộng 2100. Hmm. Có lẽ tôi nên mua một bộ chế tạo, nhưng hình như chưa đủ tiền. “Hmm. em muốn có tiền.” “Vậy thì, sao em không tự bán potions đi? Nếu là bây giờ, em có thể bán với giá gấp ba lần giá của chị đưa em đấy.” Chị ấy nói đúng. Tôi sẽ có 6000G nếu làm theo cách của chị. Potions tự làm cộng với đã qua công đoạn làm khô khiến hiệu ứng được tăng cao một chút. Mặc dù tôi tin chắc là chúng sẽ bán được, nhưng… “Em sẽ không làm vậy đâu. Nếu làm như thế em khác gì bọn người kia. Thay vì vậy, chị nhìn thử vào số item em nhặt được xem? Có thể có món nào bán được đấy.” “Chị thường không mua mấy item nguyên liệu đâu.” Trong khi Magi-san cười ngượng, tôi đặt những item không dùng vào bảng giao dịch. Da mỏng rớt từ Dơi, Lông Chó từ lũ Chó Hoang này, và Răng Nanh nữa. Còn, Lông Thú rớt từ bọn thú ăn cỏ và Lông Thú Lớn tôi làm bằng 【Alchemy】. Có khá nhiều item tôi không dùng. “Hmm. Tất cả số này đếu bình thường cả. Giá của chúng rẻ thôi. Nhưng chị hỏi cái này được không? Tự em làm item Lông Thú Lớn à?” Vì lí do nào đó, Magi-san mỉm cười khi nhìn vào món item đó. “Vâng. Mà, em muốn chị giữ bí mật nhé.” “Chắc rồi. Chị hiểu mà. Vậy thì, làm như thế với các item khác luôn đi, giống như cái này ấy. Rồi chị sẽ mua sau khi chúng hoàn thiện hơn.” “Nhưng tại sao chỉ có món này?” “Àaa, cứ cho đó là vì một người quen của chị đi. Lông Thú và Tơ Sợi dùng trong【Sewing】 để làm Áo Giáp Da và Áo Choàng. Bởi vì những con quái bị hạ đầu game là những con ở quanh đường, thế là không có đủ. Cũng như cách làm Thỏi, em cũng có thể làm Lông Thú từ 5 mảnh nhỏ, nhưng người đó muốn làm nó với 【Sewing】với chỉ một mảnh thôi, có một thiết lập mà ảnh muốn mở rộng… Chị không hiểu lắm, nhưng độ bền của trang bị anh ta làm bằng vật liệu mình có thường rất thấp.” {* Well, considering the only mobs taken down in early game are those on peripheries, there’s not enough big furs *} Vậy 【Sewing】 có thể dùng cách tương tự như khi làm Thỏi để kết hợp Tơ Sợi và Lông Thú sao. “Chuyện là thế đấy, cái người quen thuộc lớp thợ may này tuy cũng có một vài món tự tạo nhưng chị đoán là cậu ta chẳng có hàng hạng nhất nào đâu. Vì thế cậu ta sẽ rất vui nếu được chị mang cho vài món.” “Vậy thì, em sẽ làm chúng với số nguyên liệu còn sót lại nhé.” Có nhiều người xung quanh, nhưng vì họ đang làm potions và chúng đang phát sáng khắp nơi, chắc sẽ ổn nếu tôi hòa vào với họ rồi dùng 【Alchemy】, thực ra tôi có thể dùng Alchemy mà không cần lấy item ra. “Rồi, em làm đây.” “Ừ ừ. Chị cảm ơn nha.” *ping*, một ánh sáng xuất hiện và thế là xong. Tôi không thích kiểu chuyển đổi nhạt nhẽo này, tôi vẫn hay làm vậy sau khi đã lấy chúng ra. Lượng lớn item trong túi đã được chuyển đổi sạch sẽ. Sợi Tơ Lớn × 3, Lông Chó Lớn × 3, Lông Thú Lớn × 7, Răng Nanh Lớn× 30 “Xong rồi đây.” “Ồ, xong rồi ư. Đưa chị xem, đưa chị xem.” Bảng giao dịch xuất hiện lần nữa, và tôi đưa item vừa làm bằng 【Alchemy】vào. “Ồoo, cảm ơn em nhé. Vậy, bao nhiêu tiền đây?” “Ơ, em cũng chẳng biết. Cứ cho em giá phải chăng là được.” “Mặc dù em nói vậy. 70% giá của NPC thì có hơi rẻ đây. Và nếu cứ giữ bí mật thế này thì giá trị của chúng cũng không giảm đâu. Em tính thế nào? Em có muốn khai thác onee-chan này cho nhu cầu riêng không nào?” “Tại sao chị lại nói những chữ dễ gây hiểu lầm thế. Vâng 70% cũng được rồi.” “Chị nói hoài à, nhưng Yun-kun không có đủ lòng tham. Ờ mà, thật ra chị cũng chẳng biết giá nữa, để chị hỏi người bạn đó, bây giờ vậy là được rồi phải không?” Lượng tiền trong bảng giao dịch là 2500G, này, nhiều quá! Tiền lời nhiều hơn số potion tôi làm rồi! “Vì một lý do nào đó mà em luôn ngạc nhiên khi giao dịch với Magi-san.” Chủ yếu là chuyện tiền nong ấy. Tôi đang đề cập đến mấy cái Quặng Sắt Tốt hôm qua và số item mới chuyển hôm nay ấy. “Chị cũng liên tục ngạc nhiên đấy. Yun-kun có cách xây dựng Sense khá thú vị.” Đó chắc là vì số item tôi tạo ra, tôi biết mà. “Mặc dù vậy. Chúng chỉ là một đống Senses hỏng thôi, tại sao lại thú vị?” “Vâng, chắc là vì nhân vật này hướng tới lỗ hổng công nghiệp đấy ạ.” “Ahahahaha, có người nghĩ đến việc len lỏi vào lỗ hổng công nghiệp kìa.” “Làm ơn đừng chọc em mà.” Mặc dù nói thế, vì đã có tiền trong tay nên tôi cũng vui vẻ cười. Thêm nhiêu đây sẽ là 4600G tiền lãi. Cuối cùng tôi cũng có thể mua bộ đun di động rồi. Thường thì, 【Smiths】 và 【Craftsmen】 mua nó trước rồi đi vào khu rừng phía tây để thu gom Quặng Sắt để chế tạo . Con đường mà tôi chọn, hơi lòng vòng. Kể từ lúc bắt đầu chơi, tôi mất khá lâu để đến được như bây giờ. “Như vậy, giao dịch kết thúc rồi nhỉ. Còn gì nữa không?” “Ồ đúng rồi. Em nhặt được Quặng Đồng và Quặng Thiếc, nó có trở thành Thỏi Đồng Điếu [*] nếu em dung hợp chúng lại không ạ?” [*]: Đồng Điếu là hợp kim của Đồng và Thiếc. “À, cái đó một người bạn trong bản β có hỏi rồi〜” “Rồi sao ạ?” “Đồng Điếu không có hiệu suất tốt. Trông đẹp vậy chứ nó không có tính phòng thủ cao đâu. Cái đó để luyện tập 【Craftsmanship】 thì có hơn được Đồng đấy.” Nói cách khác nó tốt hơn Đồng, nhưng tệ hơn Sắt. Thêm nữa là Sense【Craftsmanship】 của tôi còn thấp. “Và, em có thể mua được từ NPC nếu em đã tự mình làm một Thỏi loại đó đấy.” Vậy là, nó là item chỉ dùng tốt nhất trong lần đầu tiên. Tự dưng tôi thấy buồn. Mặc dù tôi nhặt nó rất vui vẻ. “Chúc may mắn với việc luyện tập nhé.” “…vâng ạ.” Con đường chế tạo của tôi trông có vẻ khá chông gai. Tôi rời khỏi gian hàng của Magi-san rồi đi mua item cần thiết từ các cửa hàng NPC trong thị trấn. Lò đun. ——800G Bộ đánh bóng cấp cao. ——1500G Bộ Tổng Hợp cấp cao. ——1500G Và 10 bó Tên Sắt luôn. ——300G Kết quả , tôi còn lại là——630G Những thứ tôi kiếm được là vô giá. Khoan chờ đã!! Tôi vung tiền nhiều quá rồi. Lại rỗng túi. Nghĩa là phải đi chế đồ tiếp à. Và tôi đi ra cánh đồng của mình. “Aaaa, mình không có tiền. Khoan, nếu mình bán Potions mỗi ngày đều đều thì mỗi ngày sẽ có 2000G. Và mình đã có lò đun rồi! Nhờ nó mình có thể tạo phụ trang! Mình có thể mài ngọc từ đá mà! Và mình có thể làm Tên Sắt +10 luôn!” Nhưng—— Tôi không có tiền. Đau khổ quá. Hà, kiểm tra cánh đồng trước đã. Trên cánh đồng này, chỗ nào gieo hạt Fine Herb thì ra một Fine Herb. Nói cách khác, nếu gieo hạt như vậy, chúng sẽ không bao giờ tiêu biến. Thêm nữa là, toàn bộ loại herb đều có chất lượng cao nhờ vào loại phân bón thêm vào. Có tới 20 cái à. Hmm. Sẽ là 40 nếu dùng Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Thấp của 【Alchemy】. Nghĩa là 20 Potions. Nhưng thế này là hơi ít để chuyển giao cho Magi-san, và tôi cũng không thể nào làm Antidote Potions và Pills chỉ với Herbs được. Vậy là đi săn và thu nhặt là việc chính để làm rồi. Ờ thì 20 potion một ngày cũng là nhiều rồi. Tính đơn giản cũng thấy đó là 700G một ngày. Để bù lại tiền mua cánh đồng thì 5 ngày là đủ. Mà tôi là người duy nhất có Hạt Giống mà. Rồi tôi tăng lượng Herbs bằng 【Alchemy】, tạo Beginner Potions và Potions luôn. Bởi vì không có thời gian, tôi làm bằng【Recipe】cho nhanh. Hiệu ứng không bằng khi tôi làm tay, đúng là hàng xài ngay. Mà, Potion của tôi còn tốt hơn của mấy người khác làm, đó là điều mà tôi có thể tự hào. Khoan, mặc dù vậy đâu có ai nhìn thấy sự khác biệt giữa potion này và mấy cái cấp thấp hơn đâu nhỉ. “Hmm. Nhờ điều, này 【Alchemy】 【Synthesis】 và 【Mixing】 đều tăng cấp cùng lúc. Tới bây giờ việc lên cấp 【Alchemy】 khá khó nhưng nó lên được một chút rồi.” Vẫn còn sớm để có thể dùng Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Cao mà không mất gì, nhưng nếu tôi có nguyên liệu cấp cao hơn, tôi có thể tăng số lượng chúng bằng Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Thấp. Mà, mấy cái Sense rác này tăng trưởng liên tục nhưng tỉ lệ chuyển đổi vẫn chưa thay đổi. Có lẽ nó sẽ chẳng cao giờ thay đổi đâu. Nếu vậy, cái gì sẽ đổi? Kệ, thời gian sẽ trả lời thôi. Tiếp theo tôi cần làm Thỏi với lò đun. “Magi-san nói Đồng là quặng cấp thấp, bắt đầu với nó vậy.” Tôi làm Thỏi từ Quặng Đồng × 5. Tôi đặt chúng vào trong lò lửa rồi đập miếng kim loại chảy ra với một cây búa, *ding**ding**ding**ding*, mặc dù âm thanh nghe rất thoải mái, lực đánh, “Tay mình, cái gì thế này…” Cây búa cực kỳ nặng. Nếu tôi không đập với lực mạnh và tốc độ không đổi thì miếng đồng sẽ nguội và ngưng phát đỏ——nó bể. Thanh kim loại bị bể và kết quả là thất bại, item biến mất. Thử lần đầu, nó chưa thành Thỏi được. Tiếp đó, lần thứ hai và ba cũng không thành công. Tôi nhặt tới 30 miếng Quặng Đồng và giờ, chỉ còn lại phân nửa. Nghĩ lại thì, những người lấy 【Smithing】 hoặc 【Craftsmanship】 đều có 【Attack Power Increase】. Nghĩa là, tôi thiếu sức mạnh à,thiếu điểm ATK rồi. Bởi vì tôi lỡ lấy 【Speed Increase】mất nên giờ thì bế tắc rồi. Nếu tôi lấy một Sense mà không suy nghĩ kỹ thì sớm muộn gì tôi cũng sẽ gặp phải hậu quả nào đó thôi, nhưng quan trọng là bằng mọi giá, tôi cần tìm ra cách để vượt qua trở ngại này. Nghĩ lại thì, khi đang làm việc đồng áng tôi dùng enchant lên mình, và đó cũng được coi là một hành động chế tạo. Nói cách khác, dùng enchant lên mình cũng có hiệu ứng lên những khâu chế tạo, nếu vậy thì… Để thử, tôi cầm cây búa rồi dùng enchant. “Ồooo?! Nhẹ, thật sự rất nhẹ.” Tôi có thể vung cây búa nặng trĩu này như ý muốn rồi. Thêm nữa là tôi không còn mệt như trước nữa. Âm thanh vang vọng khi tôi nhịp nhàng đập vào mảnh kim loại . Vậy là, tăng sức tấn công mà các game khác thường nói tới sẽ là tăng lực cơ bắp. Hmm, trong trường hợp của vũ khí, sức mạnh chẳng đóng vai trò gì, thay vào đó là… khoan, không nên nghĩ sâu xa như vậy. Dù sao thì tôi cũng có thể dùng 【Enchant】thay cho【Attack Power Increase】. Hmm? Công việc làm đồng hôm qua hoàn thành nhờ enchant tốc độ. Nếu vậy, tốc độ làm việc sẽ tăng cùng với enchant tăng tốc. Đến lần thứ tư thì tôi cũng đã chế tạo thành công một Thỏi. Tuy không hề ấn tượng chút nào , nhưng điều này đã xác nhận giả định của tôi. “Nếu mình dùng 2 enchant, hiệu suất của tôi sẽ tăng cao lên không nhỉ?” Tôi có các Sense như 【Speed Increase】, 【Magic Talent】 【Magic Power】 【Enchant】 【Craftsmanship】 và 【Crafting Knowledge】. Đầu tiên, tăng sức mạnh. Tiếp theo, tăng tốc. Ánh sáng màu đỏ và vàng thình thoảng xen kẻ, đối nghịch nhau chúng bao trùm cơ thể tôi. Đúng vậy, có vẻ 2 enchant một lúc vẫn được. Tôi thử lắc cây búa một chút, và cùng với 【Speed Increase】 tôi cảm thấy tốc độ vung búa tăng lên. Và cứ như thế, đó là lần sản xuất Thỏi thứ 5. Khi hiệu ứng enchant hết, tôi tái thi triển nó rồi lại đập búa. Woah nhanh thật. Một ánh sáng đỏ, đập mạnh vào thanh đồng thỉnh thoảng bắn ra tia lửa. Mọi chuyện vẫn tốt cho đến giữa chừng. Làm Thỏi thật là mất thời gian. Tôi quá tập trung dùng enchant và MP đã cạn giữa đường. Vì thế mà tôi lỡ mất một nhịp. “Hmm. Mình nên nâng cấp Magic Power nếu muốn làm tiếp. Sao mà làm Thỏi-tốt-hơn-Sắt như thế này được. Mình có cần lấy【Attack Power Increase】 không đây?” Trong khi tôi chờ MP hồi, tôi khoanh tay suy nghĩ. Rồi tôi chợt nhớ, thợ thủ công có thể làm item nhanh bằng skill sau khi đã tạo nó một lần. Vậy tôi đã có thể tạo Thỏi Đồng rồi. Aaaa, thế mà trước đó tôi làm phí mất 5 Quặng Đồng. MP tiêu tốn khi skill 【Craftsmanship】 tiêu thụ một số Quặng. Vì một lý do nào đó mà tôi không hài lòng lắm. Tuy vậy, chỉ mất khoảng 20% MP thôi. Tôi đã biết 【Mixing】 và 【Synthesis】tiện lợi thế nào rồi. 【Magic Power】hiện tại cấp 19. Cấp cao vậy, mà nó lấy nhiêu đây MP. Nói cách khác, nó lấy càng nhiều thì chất lượng kim loại càng cao. Cũng y như khi đánh bóng, vẫn có khả năng thất bại khi tạo Thỏi. Tôi không thể dùng tốt【Craftsmanship】cũng như không vung búa đủ đều để làm nhiều thứ được. Không thể làm gì được rồi mặc dù tôi đã nghĩ ra giải pháp rõ ràng, tóm lại là tôi cần nâng cấp 【Craftsmanship】 và 【Magic Power】. Nếu làm vậy, tôi có thể dùng vật liệu cấp cao hơn. Tiếp theo là, Thỏi Thiếc. Sau đó, cuối cùng là Sắt. Tôi tiếp tục làm việc trong khi tự cường hóa với enchant. Mặc dù đây chỉ là game, tay tôi cảm thấy cơ thể nặng trĩu và nhiệt từ lò đun làm tôi thấy nóng. Không bận tâm tới chúng, tôi tiếp tục đập búa. Bị hỏng, thành công; thành công; hỏng; tôi cứ lập lại như vậy và đã làm được vài Thỏi. Mất một lúc, nhưng tôi đã tạo ra được một số Thỏi rồi. Tôi có 2 Thỏi Sắt, số còn lại đều đã thất bại. 2 Thỏi Đồng và 4 Thỏi Thiếc. 【Magic Talent】 đạt đến cấp 17, 【Magic Power】 lên tới 20. Bởi vì tôi dùng 2 enchant nên cấp của【Enchant】 lên tới 19, tôi nghĩ tốc độ lên cấp bằng với một pháp sư bình thường rồi. Giờ nghĩ lại thì, mặc dù lúc đầu tiêu hao MP không được tốt và đến bây giờ tôi vẫn chưa cải thiện được, nhưng 【Magic Power】 đã tăng trưởng và những thứ hồi đâu chưa có thì bây giờ đã có. Điều này sẽ bù lại cho nhược điểm phạm vi ngắn khi dùng chung với【Hawk Eyes】. Nhờ vào làm Thỏi,【Craftsmanship】 đã lên cấp 10. “Dù đã từng bị Myu yêu cầu đổi đi nhưng giờ mình khá thích mấy cái Senses đang có rồi.” Tôi thẫn thờ lẩm bẩm. Fuh, tôi hài lòng rồi. Vui quá. Lần sau thử làm trang sức nào. Nghĩ đoạn, tôi đăng xuất. ● Đón chào tôi là một Miu đói bụng đang khom xuống nhìn tôi. Đang nằm trên sopha và bị Miu nhìn chằm chằm bằng ánh mắt vô cảm, tôi chạy nhanh vào bếp để làm bữa tối. “Onii-chan, dù anh thích game này thế nào đi nữa, cũng đừng quên làm bữa tối chứ.” “Um, mất mặt quá.” Sau bữa tối chúng tôi ngồi nhìn nhau trong khi uống trà, tôi và Miu. Dĩ nhiên, tôi mải mê chơi game mà quên chuẩn bị bữa tối, đó là lỗi của tôi. Nhưng thỉnh thoảng em ấy cũng vậy mà. “Nếu Onii-chan không có ở đây thì sẽ chẳng có cơm tối mất.” “Em có thể lo cho anh một chút và thỉnh thoảng làm cơm đi.” “Anh chắc chứ? Ngộ độc thức ăn chứ chẳng chơi đâu..” “Không, cốnhớ vài món mà không có độc ấy.” “Em không muốn nói về nó! Tại sao nó lại ra thế này?!” “Tại sao… nếu em hỏi. Anh mới kiếm được chút tiền và đang rất vui.” Khi tôi húp trà một cái ‘soạt’, Miu nhìn chằm chằm vào tôi.. Im lặng, tức là nó muốn hỏi ‘vậy nghĩa là sao’ đây mà. “À là, anh gặp một người thợ chế đồ dạy anh rất nhiều và còn mua đồ anh làm. Sau đó anh có tiền mua dụng cụ và có thể tập trung làm nhiều thứ anh chưa làm được lúc trước, vì thế mới trễ thế này.” “Hmm. Người đó là nam, hay là nữ?” “…………? Là nữ, sao vậy?” Ngay lúc đó, tôi cảm thấy ánh mắt của Miu thậm chí còn lạnh lẽo hơn trước. Mắt của em ấy nheo lại, bị nhìn chằm chằm trước mặt không dễ chịu chút nào. Tại sao mà, gần đây tôi thấy danh dự của một người anh trai đã rời bỏ tôi rồi nhỉ. “Vậy hôm nay anh kiếm được nhiêu?” “Được 4600G bằng việc bán Potions và nguyên liệu.” Đây là việc duy nhất mà tôi tự hào. Kiếm được nhiều thế này, tôi có thể khoe khoang rồi. Đây là cơ hội để lấy lại danh dự của người anh sau khi nó đang tuột dốc cũng nên. Trái với dự đoán, phản ứng của Miu khá là khác biệt. “Anh chỉ kiếm được có nhiêu đó thôi à. Thợ chế đồ cấp cao kiếm được gấp mười lần như thế trong 1 ngày đấy.” “…………” Trái tim của Onii-chan sắp tan nát rồi đây. Đã ban đầu tôi chỉ là rác cấp 5 thôi. Và tôi không phải thợ cấp cao nữa. Vậy mà tôi đã bán được khá nhiều đồ và kiếm được chừng đấy chứ bộ. “Tiện thể, em đang có 300k, Onee-chan có lẽ khoảng 200k.” Đồ Tư sản. Cái gì. Em hack hả? Nếu vậy thì 630G của tôi sẽ bị coi là rác mất. Người chơi bản β giữ tiền lại được ư? Phân biệt kinh quá. “Về bữa tối hôm nay, em sẽ tha thứ anh nếu anh đi với em ngày mai.” “Muốn anh khiêng hành lý cho em nữa à? Em thật sự muốn đi qua khu rừng xi măng trong thời tiết hè nóng bức này ư?” “Không phải! Có nhiệm vụ em muốn làm trong game! Nó chỉ dành cho nhóm gồm 2 nữ thôi và em muốn làm với Onii-chan!” “Khoan, nhưng anh là nam.” “Nhân vật trong game của anh là nữ phải không? Hơn nữa, vì nó là nhiệm vụ ít ai biết nên em không muốn rủ người chơi khác..” Do đó làm ơn. Miu nắm tay lại và xin tôi một cách dễ thương. Dĩ nhiên, nhân vật của tôi là nữ, nhưng không phải do tôi muốn vậy. Hơn nữa, tôi muốn tránh nhiệm vụ khó khăn như thế… “Em nói này, đi với em ngày mai! Nếu không em không tha thứ cho anh đâu!” “Sau lời khẩn cầu là đe dọa? Anh hiểu rồi. Nhưng mà đi với trang bị khởi đầu có được không?” “Eeeh, anh vẫn còn trang bị khởi đầu?!” “Anh đang tính mua món gì rẻ. Khi đủ tiền anh sẽ mua vũ khí và giáp của NPC.” “Tốt hơn là anh đừng mua của NPC. Cây cung mua từ NPC sẽ có độ bền thấp. Nếu chỉ là vũ khí và giáp của tân thủ thì chúng không có độ bền và sẽ không hư.” “Eh, Thật sao. Vậy anh tiếp tục sử dụng chúng vậy.” “Tuy nhiên, kiểu dáng nó rất tệ.” Nó nói đúng. Tôi hiểu rõ mà. Tuy là có nhiều người chơi mới xung quanh tôi nhưng Magi-san cũng như Taku đã có quần áo và giáp đẹp rồi. Tôi cảm thấy một chút ghen tị với họ. “Phần cây cung thì không sao nhưng ít nhất cũng mua chút quần áo chứ. Mua vài bộ sau khi mình làm nhiệm vụ xong không? Có vài người làm đồ rẻ nhưng rất xinh đấy. Cơ mà, chỉ số thì hơi thấp.” “Anh không mua đâu. Hơn nữa, anh là nam mà. Tại sao anh phải mặc quần áo ‘xinh’ chứ.” “Em nghĩ nó sẽ hợp anh lắm đó.” Tôi thở dài, từ chối. Giờ đây, tôi cần tập trung vào thay đổi thiết bị hơn là diện mạo. “Anh hiểu rồi. Vậy em có gì mà anh mặc được không?” “Không. Em không có gì hợp với anh cả.” Biết mà〜, nhưng bị thẳng thừng trả lời vậy đúng là buồn thật. Em gái tôi đã bỏ rơi Onii-chan mất rồi. Miu uống cạn ly trà còn lại rồi đi lên lầu, nhưng hình như tâm trạng bực bội lúc trước của nó đã biến mất và nó đi với dáng nhanh nhẹn. Geez, chuyện gì thế này. Tôi đi ngủ ngay sau đó. Và sáng hôm sau, Miu đập tôi dậy. Trên đồng hồ hiển thị 5 giờ sáng, này, sớm quá đấy! Mặc dù đang bực, tôi miễn cưỡng làm bữa sáng và việc nhà.Tuy vậy, thức dậy lúc 5 giờ sáng cũng không phải tệ, làm việc trong khí trời mát mẻ này dễ chịu hơn nhiều. Thay vì thứ ánh nắng mặt trời vẫn hay chiếu rực vào người tôi mỗi khi tôi phơi quần áo, lần này là thứ ánh sáng dễ chịu và sảng khoái… rất thoải mái. Mà khoan, trời sao cũng được. Nhiệm vụ tôi làm với Myu sẽ diễn ra vào buổi chiều, vậy trước khi đó chúng tôi sẽ đi riêng. Tôi đi bán items cho Magi-san. Hôm qua, tôi đã không có thời gian đi săn nên item duy nhất để bán là Potions, tổng cộng 40 cái——tôi thu được 1400G. Và tôi nghe được thêm 1 tin tốt và 1 tin xấu. Tơ Sợi và Da[*] tôi bán hôm qua có giá trị cao hơn nhiều, do vậy lần sau chị ấy sẽ mua với giá cao hơn. [*]: có thể là item Lông Thú Lớn ở đoạn trên, bản eng để là ‘leathers’. Tôi rất vui sau khi nghe vậy. Nhưng tiếp theo lại là tin xấu, tôi cau mày. “À, hình như có quá nhiều Potions trong kho rồi. Nên giá sẽ giảm đấy.” “Vậy Potions của em cũng vậy à.” “Ồ, em không cần phải lo. Bình thường chúng đã bán ở giá phải chăng rồi, hơn nữa potion của Yun-kun có hiệu ứng cao hơn nên có người biết chúng là tuyệt phẩm tiền ẩn rồi.” “Tuyệt.” “Và, cũng tới lúc chị mua một cái cửa hàng rồi nè. Chị tích đủ tiền rồi.” “Ồ, xin chúc mừng.” Tôi thật lòng mừng cho chị ấy. “Hừm, cửa hàng rẻ nhất cũng 500k, và nếu mua một cái chị nghĩ sẽ mua cái lớn nhất thị trấn. Tiền vốn ban đầu sẽ là 750k, và chị cũng cần tiền mua nguyên liệu nữa. Hiện giờ chị có khoảng 1M rồi ấy nhỉ?” “Vậy à. Chị khá giàu nhỉ.” Hừm, tiền của chị ấy tính bằng đơn vị ‘triệu’ hay còn là Mega đó à. Một đơn vị đếm của 1,000,000 ư. Vâng, thế là nhiều hơn Myu và Sei-nee rồi. Đúng là thợ chế đồ. Chẳng phải thế này là cao thủ mất rồi sao sao? “Vì thế, đem potion đến thẳng chỗ của chị. Chị sẽ mua đúng giá cho.” “Cảm ơn rất nhiều. Lúc đó em sẽ đến.” Tôi cúi chào. Mặc dù lúc đầu tôi là thương nhân, trong bụng nghĩ ‘mình bán potions được không?’ và rồi gặp chị ấy, giờ tôi nghĩ chúng tôi có quan hệ tốt rồi. Magi-san thỉnh thoảng nói chuyện với tôi vài câu xen kẻ với những lời quảng bá về cửa hàng mới của mình. Rồi, tôi nhìn vào giá và chỉ số của những món vũ khí mà Magi-san bán. Món rẻ nhất cũng 20kG. “M-Magi-san? Vũ khí này?” “Ồoo, thanh Đơn Thủ Kiếm ấy à? Chị làm lúc rảnh. Hmm, không có Sense gì trong đó đâu.” “Không phải. Hiệu ứng, hiệu úng ấy!” Dã Kiếm 【Đơn Thủ Kiếm】 ATK+15 Hiệu ứng cộng thêm: Tăng Bạo Kích (Tối thiểu) Cung của tôi có ATK+2 và Tên Sắt có ATK+3 tổng lại là +5. Cũng gần giống như kiếm ban đầu của NPC. Vũ khí của NPC cao lắm cũng +6 là cùng. Game chỉ mới mở cửa đây thôi mà đã có vũ khí cấp cao thế này rồi cơ à. Nhưng vấn đề chính không phải ở đó. Có hiệu ứng cộng thêm mà tôi chưa từng thấy. “À, hiệu ứng cộng thêm hả? Cái này, ai cũng làm được nếu họ có【Smithing】 cấp cao đó.” “Hêee?” “Nếu em nâng cấp 【Smithing】 lên 30 nếu sẽ chuyển thành 【Tempering Iron】, nếu có nó vũ khí em sẽ có cái hiệu ứng cộng thêm đó. Tuyệt vời phải không? Tiện thể, khi 【Craftsmanship】 lên cấp 30, nó sẽ thành 【Engraving】 cho nên cố gắng hết sức nhé.” “Um, chị chỉ em được không?” “Dễ thôi mà, dễ thôi. Nó có hết trên trang hướng dẫn ấy. Quan trọng là em phải kết hợp được đặc thù của mỗi Sense lại với nhau kìa. Mà điều này đâu phải ai cũng làm được. Đây là một game mà mọi người chơi phải nhắm đến hướng đi duy nhất cho riêng mình mà. Chứ đâu phải thứ để người khác bắt chước theo đâu. Cách đi ít ngờ tới nhất có thể sẽ được em nghĩ ra cũng nên.” Không hiểu sao mà chị ấy lại nêu ra đúng những gì tôi đang nghĩ. 【Hawk Eyes】 và 【Enchant】. Người khác không hề nghĩ tới (sự kết hợp này). Xét cho cùng,【Enchant】 là một loại thuật chỉ quân tiên phong mới dùng còn 【Hawk Eyes】 chỉ cho tầm nhìn xa. Vế trước với vế sau, dù có nói gì thì chúng cũng trái ngược nhau, nhưng hiệu quả sử dụng lại tăng khi dùng chung với nhau. “Em hiểu rồi, mà. Biết 【Craftsmanship】 lên cấp 30 sẽ có thay đổi như thế đã giúp em khá nhiều đấy. Em sẽ cố gắng hết sức để nhắm vào nó.” “I see, but oh well. It really helps to hear that when 【Craftsmanship】 reaches 30 there’s a derivation. I’ll do my best and aim for that.” “Rồi rồi. Onee-san thích nhìn những người trẻ biết cố gắng.” Chằng phải Magi-san cũng còn trẻ đó sao. Chắc chị ấy chỉ là sinh viên hoặc cỡ đó thôi. “Sắp đến giờ cơm trưa rồi, nên chị đăng xuất đi ăn đây.” “À, em cũng cần đi ra ngoài và làm cơm trưa nếu không em gái em sẽ nổi giận mất.” “Ồ, bữa ăn của một cô gái trẻ. Onee-san cũng muốn ăn thử.” Sao mà, tôi thấy một ẩn ý thú vị nào đó, thế rồi tôi cũng thoát ra ở nơi mà không ai làm phiền. Bữa trưa hôm nay là súp miso và rau trộn chiên ăn kèm cơm trắng. Vâng, tôi khá hào phóng với rau củ. Do còn thù việc bị đánh thức sáng nay, tôi có trộn thêm món nấm bào ngư mà Miu không thích… Nó ăn mà đơm đớm nước mắt, còn tôi ăn ngon lành. Sau bữa cơm—— “Onii-chan, em sẽ chờ anh ở cổng đông.” Sau khi nói thế, em gái tôi nhốt mình vào trong phòng. Ơ, ít ra nó cũng có thể giúp tôi rửa bát chứ nhỉ. Việc này cũng có phải là nỗ lực lớn lao gì đâu. Không lâu sau tôi đăng nhập và đuổi theo nó. ● Tại cổng phía đông có một đám đông rất lớn. Ở chính giữa là em gái tôi. “ĐI săn với chúng tôi nè. Chúng tôi sắp qua được boss rồi.” “Này, bạn đi v…” “Bạn đi với chúng tôi chứ?” Hừm, nó được nam lẫn nữ mời gọi. Em gái tôi toát lên vẻ dễ gần, xét cho cùng thì em ấy cũng xinh đẹp đấy chứ. Tôi bất giác nghĩ thầm trong khi em ấy còn đang bị mời mọc đằng kia. “Xin lỗi đã để em chờ.” “Chậm quá! Đi nào!” Myu đang mặc một bộ giáp, vắt kiếm giống như Taku. Tôi cảm thấy quen quen, những đường viền trắng trên áo làm avatar của em ấy giống như một Paladin vậy. “N-này.” “Đi nhanh nào.” Muốn chạy khỏi đám đông, Miu kéo tay tôi. Tôi vẫn còn nghe được tiếng gọi của những người phía sau nhưng quyết định phớt lờ và đi theo Miu. Khi đã đi được một khoảng, tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra nhưng—— “Em là người chơi khá nổi rồi, có nhiều người muốn mời em lắm.” “Ồ, thế có ổn không?” “Còn nữa, trang bị này là đồ đặt hàng em nhờ một người quen làm trong bản β. Thế là họ cứ’ ‘nói hộ tôi’ hay ‘cho tôi đi’ mãi, em khá mệt rồi.” “Cẩn thận nha. Đừng để dính líu đến tên kỳ quặc nào, không tốt đâu.” “Cái gì? Yun-oneechan đang lo cho em à?” Mặc dù anh trai mình đang lo lắng vậy mà nó vẫn nói điều đó chọc tôi. Vì nó nhìn tôi với nụ cười ranh ma trên mặt, tôi trĩu môi và nhìn đi chỗ khác. “Em xin lỗi mà. Cảm ơn vì đã quan tâm cho em, Yun-oneechan.” “Này, anh có thể là nhân vật nữ trong game, nhưng em không thể gọi anh là anh trai được sao?” “Không thể nào. Hơn nữa, cũng vì Onee-chan quá chậm nên sự việc mới như thế!” “Anh có nên bỏ việc nhà không? Em có thể giúp anh mà phải không? Ví dụ như rửa bát này.” Không thể nào, tôi không thể nào xưng hô watashi [1] được và đó là vì lý do tâm lý. Haa, tôi thở dài và đổi chủ đề. “Vậy, mình nhận nhiệm vụ nào đây?” “Chỉ phụ nữ thôi! Hơn nữa đó là nhiệm vụ dành cho 2 người, đó là 【Khám phá bên trong Động Thủy Tinh】.” “Không, anh không biết nhiệm vụ đó.” “Nói đơn giản thì, có 1 hang động cần khám phá trong rừng. Cũng có nhiệm vụ riêng dành cho nam tên là 【Khảo sát môi trường của hồ Hyumune】.” “Hee. Nhiệm vụ được giao bởi NPC phải không.” “Vâng vâng. Và còn nữa, bãi săn đằng kia giờ đây chỉ giành cho em mà thôi. Trong bảng β em là người xử lý nó, ai cũng ghét chỗ này nhưng cuối cùng thì nó cũng chỉ là quái trong game không phải thực.” “Umm, Anh bắt đầu có cảm giác không tốt vì cuộc trò chuyện này rồi…” “Không sao đâu. Nếu Onee-chan đứng ở đằng sau, em sẽ săn hết bọn Rết cho.” Eo ơi, cho tôi về đi. Kể cả khi không phải là phụ nữ, tôi cũng không muốn đụng quái kiểu côn trùng đâu. “Anh về đây! Anh không muốn đi đến nơi có Rết.” “Hôm qua anh hứa rồi mà! Anh tính nuốt lời sao?!” “Đáng lẽ em phải nói ra từ đầu chứ!” “Uuu… vậy mà em cứ nghĩ sẽ được đi chơi với Onee-chan chứ.” Cái gì, đơm đớm nước mắt thế là sao, rồi anh biết rồi. Anh đi được chưa? “Anh biết rồi. Tuy nhiên, anh chỉ xài enchant từ xa thôi đó.” “Yeah. Nhìn diện mạo dũng mãnh của em nè!” Nó đã cười lại tuy rằng vẫn còn nước mắt. Thật giàu biểu cảm cho dù chỉ là một game VR, một suy nghĩ không hề liên quan xuất hiện trong đầu tôi. “Nhưng mà, dọc đường phải cho anh thu nhặt item nhé. Anh muốn kiếm Quặng Thiếc và Quặng Đồng quanh đây. Nó rất phù hợp để anh tăng cấp【Craftsmanship】.” “Cái đó, có phải anh nghe vậy từ thợ chế tạo nữ kia không?” “Ơ, ừ.” “Hm〜mm. Hiểu rồi. Trong khi đó hãy săn vài con quái yếu nhé. Anh chưa đến đây lần nào mà phải không?” Hình như có gì đó ẩn trong lời nói của Myu. Thôi, đừng quan tâm đến nó vậy. Mặc dù tôi có đến đây một lần, tôi vẫn chưa phải chiến đấu phát nào. Khác với những con thú ăn cỏ trên cánh đồng, có những con quái gớm ghiết ở đây, như Goblins hay Slimes à? Một tên người lùn màu xanh lá cổ điển và cái thứ rau cau gì đó. Myu cầm Đơn Thủ Kiếm và tấn công cả hai. Tôi cũng nhắm bắn con Goblin nhỏ từ xa. Trong trường hợp của tôi, mũi tên chỉ có thể nhắm vào một mục tiêu duy nhất và trừ khi bạn đánh trúng điểm yếu của Slime là cái nhân thì sẽ chẳng gây ra tí sát thương nào cả. Vì thế tôi để đám slime cho Miu và tập trung vào những con goblin. Tôi dùng enchant lên mình và hạ nó với 6 mũi tên. Đúng vậy, kể cả nếu dùng kĩ năng《Bắn Tầm Xa》, để nó lại gần mình sau khi bị bắn 6 lần cũng hơi đáng sợ. Trong buổi săn Big Boars tôi không biết liệu nhiệm vụ của mình là kéo quái, hỗ trợ hay tấn công. Nhưng tôi nhận ra mình cần cải thiện trang bị của mình nếu muốn đi săn ở những bãi săn xa. Trong khi tôi liều mạng giết một con quái thì Miu giết một con với chỉ một cú chém. Trông như tôi là hành lý mất rồi. Tôi thắc mắc không biết nó sẽ nói gì sau khi đánh xong, tôi nghĩ trong khi chờ Myu trở lại. “Cuối cùng cũng xong.” “Haa, Đó là một cuộc khởi động tốt đó, Onee-chan.” “Đó mà là khởi động à? Đối với anh thì đó đã nguy hiểm lắm rồi đấy.” “Nhưng em không ngờ đấy. Onee-chan trở nên quen hơn với cây cung rồi nhỉ.” “Anh cảm kích khi em nói vậy đấy.” “Nói mới nhớ, Senses anh sao rồi?” “Ahh, như thế này.” Sở hửu SP: 8 【Bow Lv16】 【Hawk Eyes Lv20】 【Speed Increase Lv4】 【Magic Talent Lv19】 【Magic Power Lv20】 【Alchemy Lv7】 【Enchant Lv19】 【Synthesis Lv13】 【Craftsmanship Lv10】 【Crafting Knowledge Lv9】 Không Trang Bị:【Taming Lv1】 【Mixing Lv13】 Cấp đã tăng trong trận chiến mới nãy. Lý do tôi ưu tiên dùng 【Synthesis】 và 【Craftsmanship】 là để thẩm định mấy viên đá tôi nhặt. “Hee. Anh lấy【Speed Increase】rồi à. Và không ngờ là 【Hawk Eyes】, 【Enchant】 và 【Magic Power】 lại cao đến thế. Anh làm sao mà mỗi mấy cái đó cao vậy?” “Ơ, anh dùng nó trên đường, bất kể làm gì thì anh cũng enchant lên tuốt.” “À, nó khó tăng nếu chỉ dùng trong trường hợp khẩn cấp trong chiến đấu. Nhưng mà trên đường đi luôn à.” “Cái này một khi đã thử thì em sẽ thấy nó hữu ích lắm đấy. Nó có thể thay cho【Attack Power Increase】cũng được ấy chứ. Còn em thì sao?” 【Đơn Thủ Kiếm Lv7】 【Giáp Lv28】 【Attack Power Increase Lv31】 【Defence Power Increase Lv27】 【Fighting Spirit Lv17】 【Magic Talent Lv24】 【Magic Power Lv24】 【Magic Power Recovery Lv14】 【Light Element Lv22】 【Recovery Magic Lv15】 “Cấp cao thật đấy!” “Bình thường thôi. Đây là việc em từng làm rồi nên em có thể thực hiện một cách hiệu quả. Và, Senses lên cấp khó hơn bắt đầu từ cấp 20, nên anh không cần lo nhá?” Myu thật đáng khâm phục khi làm【Kiếm】 chuyển thành 【Đơn Thủ Kiếm】chỉ trong thời gian ngắn như vậy. “Thực tế, em đang làm tốt hơn so với bản β. Có sự khác biệt về trang bị và tiền bạc mà.” Trong khi ngâm nga nó đi lên trước. Ừ, tôi cũng cần nhanh chóng kiếm tiền, tôi hứa với lòng mình như vậy. “Yun-oneechan, đến nơi rồi. Đây là Động Thủy Tinh. Anh sẵn sàng chưa?” Myu quay vòng lại. Mái tóc trắng của em ấy đung đưa cùng một nụ cười thật to nở ra trên khuôn mặt em ấy. Bộ giáp làm em giống như một Paladin, không, em ấy đang tỏa ra vầng hào quang của một Battle Maiden[*] thì đúng hơn. [*]: Nữ Chiến Binh Sau lưng, là cổng vào hang tối. Aa, chúng ta có an toàn trở về không đây? “Giờ thì, đi nào——《Thắp Sáng》!” Động tối đã được thắp sáng bởi một từ của Myu. Cái này cũng là phép ánh sáng à. Nhưng tôi có【Hawk Eyes】, tôi thấy rõ đến tận sâu của hang động nơi ánh sáng không rọi đến. Nhưng mà, lần này nó phản tác dụng mất rồi. Đúng vậy——tôi thấy nó, rất rõ. Gasagasagasa*—— Âm thanh trong bầu không khí ẩm ướt đã đủ khiến tôi không muốn vào rồi. Tôi không muốn có tầm nhìn đêm nữa đâu. Tôi sẽ bỏ Sense này và khỏi phải nhìn cái dáng vẻ ghê tởm đó. Một con Rết rộng khoảng 50 centimetres đang bò về phía chúng tôi. Một đôi mắt tròn đến kinh khủng xuất hiện trong bóng tối. zowawawawa*, tôi nổi hết cả da gà lên rồi. Tôi muốn nhìn đi chỗ khác đến mức quên cả dùng enchants. “Vậy thì, Onee-chan, đi nào!” Để lại những lời đó Myu bắt đầu chạy. Nó đứng trước con Rết đang chầm chậm bò, giơ kiếm bằng 2 tay và——*xẹt*. Nó tiếp tục đâm thanh kiếm vào giữa các mối nối của con rết và cố xé nó ra với một cú xoắn kiếm. Con Rết bị đứt đoạn và la thét đau đớn. Phần thân không có đầu vẫn tiếp tục động đậy cả chục giây sau đó. Coi nào, tôi muốn khóc sau khi xem cảnh này rồi đó. Tôi đã hiểu cảm giác của các cô gái bỏ chạy khỏi đây rồi. Đây sẽ là một chấn thương tâm lý đấy. Thế mà sao nó vui vẻ lao đầu vào đây vậy nhỉ?! “Đi thôi, nhanh lên!” “Anh không muốn, đừng vào nữa mà! Anh không muốn thấy mấy cảnh như thế!” “Lo mà làm đúng vai trò của mình trước khi phàn nàn đi! Giáp thì giấy, vũ khí thì cùi, anh nên tập trung vào phòng thủ đi! Và còn cả nhặt đồ nữa chứ!”
Yayy…. Myu quở tôi rồi đâm thanh kiếm và cắt đầu con rết. Tôi cố nén cơn phàn nàn và quay mặt khỏi cảnh tượng đó. À, vì đây là hang động nên có rất nhiều đá. Tôi tìm được 3 viên cùng một chỗ, kết quả thẩm định là – Quặng Sắt. Hiệu quả hơn là chạy vòng cánh rừng phía tây nhưng——hại tim quá đi mất. *higyaaaa*, tiếng gào thét đau đớn của con Rết tiếp tục làm tăng sự ghê tởm từ tiếng xào xạc xung quanh. Trong khi Myu lo 3 con Rết xuất hiện cùng lúc, tôi tiếp tục thu nhặt. Sau 30 phút tôi đã có thể thấy chỗ cuối cùng. “Onee-chan, đây là phòng boss. Và chỗ đằng sau kia là vật phẩm nhiệm vụ.” “Anh có nên đánh luôn không?” “Hmm. Onee-chan chắc chán lắm rồi phải không. Vậy thì, thu hút kẻ địch và trước đó nhớ dùng enchant nhé?” “Hiểu rồi.” Lần đầu tiên trong cái hang động này, tôi giương cung lên và dùng một mũi tên bắn vào con rết khổng lồ đang nằm chình ình trong căn phòng đó rồi—— “——Này, thu hút xong rồi phải làm gì nữa?” “Whoa, không có đủ sức mạnh nên sát thương từ cú đánh bị bỏ qua. Cú tiếp theo anh thử tăng sức đánh và dùng Arts đi.” Nghĩa là sức tấn công của tôi quá thấp à. Tôi muốn nhanh chóng đổi trang bị rồi đây. Nghĩ vậy, tôi giương cung lần nữa. “——《Tốc Hỏa Cung ・Nhị Thể》” (Rapid Fire Bow – Second Form) Art thứ hai của【Bow】. Một Cung Thuật với thời gian vận chiêu ngắn và có thể bắn hai mũi tên cùng lúc. Một trong hai mũi tên bắn trúng phần nối của con bọ và gây một ít sát thương. Con rết khổng lồ cuối cùng cũng phản ứng, và nâng thân hình đồ sộ của nó. “Giờ, vì anh đã thu hút nó rồi, cố đừng để bị bắt.” “Rõ rồi. Vậy thì 《Enchant》——Attack, Defence, Speed.” Enchants nhanh chóng được tôi thi triển. Đây là lần đầu tiên tôi dùng một lúc 3 loại enchant, và may thay, lần này đã thành công mĩ mãn. Tuy nhiên lượng MP hao tốn tăng lên chóng mặt khi dùng chung chúng với nhau. Đã quá trễ để nhận ra điều này rồi. Dù trong những game RPG thì những thông số đó đã là mặc định cho mỗi lần enchant rồi nhưng rõ ràng thi triển cùng lúc thể này khó hơn thi triển từng cái nhiều. “Vậy thì, lên nào!” Myu dũng cảm nhảy lên lưng con rết- lần này lớn gấp 3 lần mấy con trước- vừa lúc nó nâng đầu lên, nước dãi lộ ra từ cặp hàm đóng mở. *ssshhr*. Sau khi rớt xuống sàn khói bốc lên từ chỗ đó. Tên nó là Acid Dozer. Cũng phải nói luôn, mấy con trước tên là Poison Dozers. “YAAaaa!” Sau khi la lên, Miu phóng tới con Acid Dozer và đi vòng quanh căn phòng lớn. Tôi tiếp tục tìm mấy viên đá ở nơi ánh sáng ma thuật không rọi tới để không bị làm phiền. Tôi cứ thế tìm đá mặc cho những âm thanh phát ra khi con Rết bị cắt rời lọt vào tai mình. Bằng một cách nào đó, tôi tìm được loại đá khác thường. ——Một hóa thạch chăng? Tôi không biết đó là loại hóa thạch gì, nhưng nó rất giống với một cục hóa thạch. Tôi nhìn nó từ mọi góc độ mà vẫn không xác nhận được. Trông nó to như nấm đấm, có thể là hóa thạch của cá hay tôm cua. Và khi tôi đang làm thế, tiếng động phía sau dịu lại. “Onee-chan, em xong rồi này!” “Ooh, làm tốt lắm.” “Gì thế? Anh tìm được gì à?” “Anh kiếm được một hóa thạch.” “Ohh, hay thế!” “Vậy à? Mà anh không biết đây là loại hóa thạch gì cả.” “Hóa thạch có thể được đánh giá bởi NPC nên không sao đâu. Đánh giá nó sau khi mình về thị trấn đã.” Hình như, hóa thạch là phần còn lại của item cổ xưa, thiết lập hệ thống là vậy. Nếu bạn đưa cho NPC chuyên gia xem xét nó, bạn có biến đổi nó lại thành item. Nghe đồn là nó có thể thành vũ khí và trang bị cũng như nguyên liệu, vài người kém may mắn sẽ nhận được những item mà mình không biết cách dùng. “Sẽ thành cái gì đây?” “Hmm. Em không biết. Mà, đừng kỳ vọng cao quá.” “Nhưng hóa thạch cũng giống như xổ số ấy, một vài trường hợp nó thành nguyên liệu hiếm, một vài trường hợp khác là trang bị, và đôi khi nó là vật phẩm không lạ không ai biết dùng.” “Uwaa…” “Ờ, nhưng vẫn có khả năng vật phẩm hiếm xuất hiện.” “Anh hiểu rồi. Vậy, đánh giá mất bao nhiêu?” “Hmm. 5000G phẳng.” “…anh chỉ có 2030G.” “Ô-Ổn mà! Tiền thưởng nhiệm vụ là 3000G và một item!” Mặc dù vậy, 5030G. Sự cải thiện trang bị của tôi đã bị trì hoãn mất rồi. “Vui lên đi, nhiệm vụ sắp kết thúc rồi.” “…ah, ừ.” Myu kéo tay tôi, di chuyển đến phía sau hang động. Ánh sáng tuôn ra từ đó và che tầm nhìn của【Hawk Eyes】, tôi chẳng nhìn thấy gì trước mắt. ” Nhiệm vụ kết thúc. Khu vực sâu nhất của Động Thủy Tinh —— Vườn【Cây Thủy Tinh】.” “…uwaa, đẹp quá.” Hương hoa trôi thoang thoảng, nắp hang mở ra và ánh sáng tuôn xuống từ bên trên. Những bông hoa đủ màu nở rộ trong ánh hào quang thu thập và nước đổ từ con thác ở chính giữa, một cái cây thủy tinh to lớn ở trung tâm nó. “Cây thủy tinh này là biểu tượng của nhiệm vụ này. Cảnh này chỉ có thể nhìn ở đây thôi. Em rất thích cảnh đẹp này đấy.” “Ừ, đây là một nơi rất đẹp.” “Lúc đầu em nghĩ sẽ cho anh xem qua ảnh, nhưng vì Onii-chan đã biến thành nữ nên em nghĩ anh em mình sẽ trực tiếp đến đây xem cùng nhau. Nhưng vì anh chưa nhanh chóng lên cấp Sense chiến đấu . Em chờ đến khi đủ sức tự mình đưa anh vào đây đó.” “Ah ahhh?! Nghĩa là, từ chối đi với bạn, hay nói là em muốn lên cấp đó đều là nói dối ư?!” “Em nói dối về phần bạn, nhưng phần lên cấp là thật! Nhưng nhờ Onii-chan dùng enchants lên em, em có thể kết thúc cuộc chiến với con rết to nhanh chóng mặc dù nó thường rất mất thời gian! Anh rất hữu ích đấy!”
Trời à, nói dối với anh trai, khi nghĩ vậy tôi đưa tay lên đầu nó và xoa. “Cảm ơn em. Em đã cho anh thấy một nơi rất tuyệt.” Myu có vẻ mặt ngượng ngùng. Khh, nhìn thấy vẻ mặt ấy, cũng khá lâu rồi tôi mới thấy lại. Nó thường là một đứa con gái năng động, nhưng thỉnh thoảng nó trở nên nhu mì. “A-Anh cũng muốn lưu lại khung cảnh này. Chụp làm sao vậy?” “À, okay. Để em chỉ cho.” Sau đó, hơi kỳ ngoặc nhưng Myu chỉ cho tôi cách chụp màn hình. Cây thủy tinh phản chiếu trên hồ nước thật là quá đẹp. Chúng tôi ngồi trên vườn hoa và trò chuyện một lúc trong khi nghỉ ngơi và sự ngượng ngùng giữa hai đứa biến mất. Gần đây, cả hai đứa cùng trốn trong game và chưa nói chuyện với nhau từ tận đáy lòng như thế này. Ờ, giống như giữa những thanh nữ với nhau ấy, mặc dù tôi muốn hạn chế việc gọi như thế. “Umm. Lần đổi gió này rất tuyệt vời đấy.” “Chúng ta về ư?” “Ta cần hoàn thành nhiệm vụ và đi về. Sắp tối rồi. Nhanh lên trước khi tối nào.” Myu phớt lờ việc nó đang ngâm mình trong nước và tiến đến cái cây “Yop.” “N-Nó gãy?!” “Vâng. Vật phẩm nhiệm vụ lần này là nhánh cây thủy tinh. Đây, Onii-chan.” Tôi nhận một nhánh cây thủy tinh óng ánh. Nhánh Cây Thủy Tinh 【Vật Phẩm Quan Trọng】 Một cái cây trông như thủy tinh. Nó chỉ mọc vài centimet mỗi năm, cây cao hơn con người được cho là hơn 150 tuổi. Mà trong thế giới này, hình như cây thủy tinh ngàn tuổi cũng tồn tại. Đó là miêu tả nhưng… Không không, nó dài như ngón út?! Bẻ nó có được không? “Không sao đâu Onii-chan. Chỗ gãy sẽ trở lại bình thường sao khu mình rời khỏi đây.” “Game có khác. Thật kỳ diệu. Và Myu ơi , bãy giờ anh trở lại thành Onii-chan rồi à.” “Ehee, vậy là anh để ý à.” Với cặp má ửng đỏ, nó cuộn tay với tôi và dựa đầu vào tôi. Chết thật, mặc dù chúng tôi cùng huyết thống, nó vẫn dễ thương thật. Sao mà, tôi có cảm giác như mình đang bị vẻ ngoài của nó mê hoặc khi nó hành động một cách quyến rũ. Lúc đầu rất tệ, nhưng nó chuẩn bị một bất ngờ cho tôi. Trên đường về, không có quái xuất hiện và chúng tôi về theo đường của cánh đồng. Và tôi cũng trò chuyện với Myu. “Em xin lỗi. Em đã mời anh một cách mạnh bạo hôm nay.” “Không sao, vui mà. Anh không biết có nơi như thế đấy.” Khi tôi nhìn ngón tay mà nó chạm vào mũi tôi, Myu nhỏ tiếng cười. Nhưng nhanh chóng sao đó mặt nó không còn biểu hiện gì. “Một việc nữa em xin lỗi Onii-chan. Anh không muốn đi chơi với em và anh trông rất vui khi nói về người kia, em rất buồn. Vì thế em mới ép anh đi theo.” “Anh không bận tâm mà. Rốt cuộc lần này vui lắm đó.” Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Myu và xoa nhè nhẹ. Không có sự kháng cự nào, nó nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó chúng tôi nhận phần thưởng của NPC ・Geologist người giao nhiệm vụ. Hôm nay tôi khá mệt, và quyết định tiếp tục vào ngày mai. Tôi thoát ra. Để tạ lỗi với Myu vì hôm qua, tôi làm một bữa tối thịnh soạn. Kiếm tiền, trang bị, lên cấp, và đánh giá miếng hóa thạch kia. Lượng việc tôi cần làm đã tăng lên nhưng hôm nay tôi đã thấy một mặt khác của【OSO】. —- ↑[1]: Một cách mà nữ dùng để xưng hô, mình xin nhắc lại là Yun dùng Ore, một cách xưng hô của nam.
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 4: Con Golem và Thị Trấn Thứ Ba Trans: KnightEmon
Vào ngày thứ ba đăng nhập vào 【OSO】, còn chỉ khoảng một tiếng nữa là 10 giờ chiều. Tôi phải làm việc trước khi được đi chơi, nhưng ý thức của tôi hoàn toàn du nhập vào game. Trong gia đình tôi, ba mẹ đều bận rộn kiếm tiền thêm vào mùa hè. Hơn nữa, lúc này là kì nghỉ ở trường, vì vậy Myu ở nhà suốt ngày. Tôi phải chuẩn bị cho ba bữa ăn, làm vệ sinh nhà, làm việc nhà bắt đầu bằng việc giặt quần áo. Những công việc lặt vặt không chỉ là công việc nhà. Tại trường nơi chúng tôi học, có sự chung sức giữa bậc trung học và bậc đại học, bậc đại học luôn có mặt tại trường vào những ngày làm việc. Đó là những ngày buồn tẻ với bậc đại học bị buộc phải dọn vệ sinh trường không được dọn vệ sinh suốt mùa hè và chúng tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài cách tiếp nhận chúng… Thêm nữa, tôi bị xui xẻo khi giáo viên thấy tôi và nói “Em trông thú vị đó , tôi để công việc này cho em nha.” Tôi bị yêu cầu làm việc lặt vặt, và vì thế thời gian tôi bị bắt trường còn hơn các người khác. Tôi được trả công bằng đồ uống, chỉ là một chai nước trái cây, mà thực tế đó là một công việc đàng hoàng. Về điểm đó, dường như Myu và Takumi có một cái “ Sense”, cho phép tụi nó phát hiện những điều phiền hà như vậy và tránh chúng, bọn chúng tránh bị giống tôi và dường như rắc rối chỉ bu quanh tôi thôi. Khi tôi trở về nhà từ trường, đi bộ dưới ánh mặt trời thiêu đốt mồ hôi nhễ nhại, Myu chào tôi với một que kem trong tay. Tôi nhớ là có cảm thấy hơi ức chế. Nhưng cảm giác đó không giúp tôi lấy lại khối thời gian lớn tôi bị mất trong ngày. Trong thời gian đăng nhập ngắn ngủi, tôi giao các bình Potions mà tôi đã tạo, mặc số lượng khá là ít. Tôi quyết định mua tiếp một cánh đồng khác. Việc di chuyển đến các vùng đất xa sẽ là rất rắc rối, nên tôi đành hỏi các vùng đất liền kề. “Nếu là vậy thì bạn cần phải trả 2000G phí bổ sung, tổng cộng là 5000G.” Mặc dù đó là những điều mà NPC nói, và nó hoàn toàn làm tôi tức giận, nhưng tôi đành phải miễn cưỡng mua nó. Lượng vàng sở hữu của tôi bây giờ là 30G. Tôi đã rỗng túi lần nữa, hơn nữa tôi không có thời gian chuẩn bị cho cánh đồng này, vì vậy nó sẽ chưa là nguồn thu nhập nào. Cuối cùng, tôi đã chuyển các bình Potions đến nơi Magi-san. Do Magi-san không phải luôn luôn ở đây, vì vậy người bán hàng NPC đã mua thay, nhưng thay gì với giá của NPC thì nó được mua dưới giá của Magi-san. Việc cung cấp các bình Potions trở nên khá là trôi chảy, các cửa hàng bán lại cũng bắt đầu giảm giá, do đó tôi có thể mua một lượng nhỏ Herbs. Mặc dù vậy, tôi muốn kiếm tiền. Tôi muốn có vũ khí và áo giáp mới tinh, cũng như thời gian để thẩm định hóa thạch trước đây. Ngoài ra, tôi muốn làm trang sức và metal ingots, tôi muốn trồng Antidote Grass và Paralysis Grass. Tôi cảm thấy như “Sense” của tôi trải quá rộng, và chúng đang đi ra khỏi tầm kiểm soát của tôi. Điều tồi tệ nhất, mà tôi không thể tiếp tục quản lý khu vực này, và sẽ cần phải thuê một NPC. Tuy nhiên, đó chỉ là nếu tôi có tiền để làm. Và hôm nay dưới ánh mặt trời rực, tôi đứng trước cửa nhà của Takumi. “Heeey, Takumi? Nhanh lên và mở ra. Tôi chết cháy ở nhiệt độ này bây giờ.” “Vào đi, vào đi.” “Xin lỗi vì đã làm phiền. Nè, Takumi. Kem đây.” “Cảm ơn.” Chúng tôi ăn cây kem mà tôi mang như một món quà; chúng tôi ngồi đối diện nhau. “Bài tập về nhà như thế nào rồi?” “Tôi copy hoàn toàn không sai một chi tiết. Cảm ơn.” “Không có gì, nó luôn xảy ra mỗi năm mà. Uh, vậy, công việc hôm nay là gì?” Lý do tôi ở đây là bởi vì Takumi gọi cho tôi. Nếu mà tôi bị gọi bởi hắn ấy thì 9 trên 10 là về game. Và nếu mà không phải thì nó cũng sẽ dẫn đến game mà thôi. “Một tuần sau dịch vụ bắt đầu. Những bình Potions bắt đầu được cung cấp một cách ổn định, và tôi đã đến Thị Trấn Thứ Hai. ” “Hee〜” “Trả lời lạnh lùng như vậy là sao?” “Không có gì. Ông gọi cho tôi để nói những điều như thế?” “Không, còn một điều nữa. Những người đi vào thị trấn thứ hai có thể chuyển từ thị trấn này đến thị trấn khác thông qua cổng. Đó là lý do tại sao chúng tôi nghĩ rằng sẽ chinh phục các thị trấn thứ ba ở phía tây tiếp theo, và vì vậy chúng tôi hy vọng ông sẽ tham gia với chúng tôi.” “Tại sao. Tôi là dân chế tạo mà.” Đáp lại ánh mắt nghi ngờ của tôi, Takumi trả lời một cách thờ ơ. “Vì ông có【Mixing】và【Synthesis】Senses ông có thể chuẩn bị các trang bị phục hồi phục trước để đảm nhận vai trò phục hồi, và trong cuộc chiến trước đây, chúng tôi thấy【Enchant】khá hiệu quả. Vì vậy, ông có thể thay phiên nhau với Minute cho vai trò phục hồi, và vai tấn công, và ông không cần phải lo về những bí mật của【Enchant】bị phát hiện bởi các thành viên giống như lần trước.” “Không, nhưng…” “Có vấn đề gì ư?” “Có nhiều thứ vấn đề. Tôi sạch túi và vẫn còn trang bị khởi đầu, và không có nguyên liệu làm potions, còn cánh đồng.” “Một cách đồng … Ông, sao ông lại tốn tiền cho thứ đó?” “Có điều gì xấu về nó?” “Vâng, bất kỳ β-tester điều biết những câu chuyện về nông nghiệp.” Đây là câu chuyện sơ lược của Takumi. Trong phiên bản β, các huyện phía nam ban đầu không tồn tại, và thị trấn có hình bán trụ. Nó được bổ sung trong khi cập nhật vào lúc hai tuần trước khi thử nghiệm β kết thúc. Các loại hạt giống đã được thêm vào nhưng nó dường như là quá khó khăn để có được. “Đó là lý do không ai có được một cánh đồng. Ngay cả khi ông may mắn tìm được một hạt giống thì nó khá lỗ do có tới hai mươi chỗ để trồng ở một cánh đồng”. “Hee. Sau đó, tôi cần phải mua thêm những hạt giống và trở thành một tỷ phú Potion. Ahahahahaha.” Ngay cả trong β 【Alchemy】được coi là một Sense lỗi và khi các hạt giống đã được thêm vào game, mọi người cũng không thử 【Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Thấp】 lên Herbs và vì cũng không có ai thử trong phiên bản chính thức nên không có thông tin về trang trại. Theo như Takumi nói, hầu hết hơn phân nữa người chơi đồng ý rằng là 〈”**** agriculture”〉. “Trong khi đó có thể có những thay đổi về nông trại trong bản cập nhật tới. Vậy? Ông có tham dự không?” “Hmm. Gần đầy tôi hoàn toàn chú tâm vào công việc và không luyện Sense chiến đấu. Mặc dù vậy, những vật phẩm rơi từ Sandman và Golem thì khá hấp dẫn đấy.” “Hiểu rồi, nhưng ông chỉ cần vậy thôi sao?” “Tôi muốn vật phẩm rơi từ quái. Tôi không biết tôi có thể giúp gì được, nhưng tôi thích loại item giống cây, ngay cả khi chỉ có một”. “Lại những thứ chi tiết nữa. Rồi rồi tôi hiểu rồi. Vậy, tôi sẽ chuyển lời cho những người khác. Yêu cầu của chúng tôi là 25 bình Potions và 50 Pills.” “Haa?!. Không thể nào. Không có đủ vật phẩm Gallstones rơi từ bọn ăn cỏ để tôi làm.” “Ổn thôi. Tôi có nguyên liệu rồi. Những vật phẩm rơi ngoài trang bị đang làm một đống trong túi tôi này” “Được rồi. Khi nào thì đi săn.” “Ngày mai và ngày mốt. Tôi liên lạc với ông sau với thời gian chính xác. Ngày mai chúng ta sẽ làm ấm người với Sandman. Chúng ta sẽ chiến đấu với Golem vào ngày mốt. Nếu điều đó là không thể với mức level của ông, ông chỉ cần cố gắng hết sức ở lần tới.” “Ừ ừ vì trước sau. Tôi có toàn Senses vô dụng.” “Đừng bĩu môi như thế. Chúng tôi tin tưởng ông mà.” Takumi nói một cách nhẹ nhàng, nhưng dù sao tôi cũng nói nửa đùa nửa thực. Hơn nữa, tôi có thể làm những vật phẩm với một【Recipe】. Ah, nhưng mà tôi có thể có không đủ nguyên liệu vì vậy tôi sẽ phải đi đến khu rừng ở phía tây để thu thập một số. “Hiểu rồi. Tôi sẽ về nhà để làm chuẩn bị trước. Tôi sẽ thử chế vài món trang sức, giáp tôi như giấy này, nhưng thà vậy còn hơn không có gì.” “Chắc rồi. Tôi để cho ông đó.” Đi với đội của Taku để đánh boss huh… Tôi đang mong nó một chút. Sau khi tôi đăng nhập tôi làm các trang sức từ các ingots hiện có. Tôi đặt thỏi Bronze Ingot tôi tổng hợp từ đồng và thiết lên trên một lò nung di động và chăm chú bắt đầu nung nóng lên. Khi mà một Ingot được tạo ra, nó đã sẵn sàng để tôi rèn với tất cả sức mạnh của mình. Đối với phụ tùng điều đó dường như là vô nghĩa. Hết lần này đến lần khác, tôi thực hiện từng bước tiến hành trong đầu của tôi, với mọi sản phẩm thất bại thì giá trị của các vật phẩm sẽ bị hạ thấp. Có một ghi nhớ và phản ứng tức thời cần thiết như thế nào trong cái gọi là nhịp điệu trò chơi, hơn nữa những gì được yêu cầu là để có thể lặp lại các bước tương tự. Nói thật, tôi đã hủy một bronze ingot trong một chớp mắt. “Hmm. Nếu tôi áp dụng một 【Enchant】 nó sẽ được giống như hình dạng một phôi phải không. Sau đó tôi chỉ cần làm điều tôi muốn bằng cách chọn nó từ màn hình” Từ thời điểm đó, các quy trình làm việc tương tự như một trò chơi nhịp điệu bắt đầu. * * * Klang Klang *, tôi đánh nó một cách ngon lành với cái búa một vài lần, sau đó quay trở lại vào lò. Sau đó, một lần nữa tôi đánh *klang* *klang*, vào bỏ vào lò. Đôi khi, tôi quấn quanh cái ghế dài để nó tròn, nhưng sau để nó lại trong lò. Không nghỉ ngơi, tôi tiếp tục làm việc trước cái lò nhiệt. Ngay cả khi làm các phụ kiện đơn giản cũng mất rất nhiều thời gian. Tôi bắt buộc phải tập trung ngay khi cả các nhiệm vụ quen thuộc, nó rất là mệt mỏi. Kết quả là, mặc dù giá trị giảm bởi vì tôi đã thất bại một vài lần. Nó cũng không phải là một thất bại hoàn toàn. Tôi đã có thể làm cho một phụ kiện cho lần đầu tiên. Bronze Ring 【Equipment Item】 DEF+1 Tôi đã có thể làm cho thiết bị cấp thấp nhất. Rất là có ý nghĩa với tôi, nhưng tôi có thể bán cái gì đó với cấp độ này? Nó mất nhiều thời gian, và tôi không còn thỏi Bronze. Tất cả còn lại chỉ là một thỏi Iron. Cấp bậc 【Craftsmanship】 đã lên 11, nhưng tôi cảm thấy tôi còn chưa thể điều chế thỏi Iron. “Được. Vẫn tốt nếu như tôi thất bại.” Không có suy nghĩ của bản thân quá nhiều về nó, tôi đặt thỏi Iron vào trong lò. Đập nó, đưa nó vào lại trong lò, uốn cong nó, kết nối nó, và nung nóng nó lên… Mặc dù tôi đang ở trong một trò chơi, tôi lau mồ hôi trên trán tôi. Sự tăng nhiệt là một cơn ác mộng và giảm khả năng suy nghĩ của tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn tiếp đập nó cùng ngừng nghỉ. Cũng giống như cái cũ tôi đã từng làm, tôi đã làm. Tôi lại đặt phôi khác vào trong lò mà không nghỉ. Các chi phí 【Enchant】và lượng MP được phục hồi không cân bằng nên lượng MP tôi còn lại tiếp tục giảm, nhưng tâm trí của tôi đã chỉ tập trung vào các phôi trước mặt tôi. Thoát khỏi những suy nghĩ không quan trọng. Vô thức, công việc tiếp tục. Mặc dù cổ tôi đã khô, tôi tiếp tục vung búa không ngừng, định hình nó. Sau đó tôi tiếp tục nhìn vào trang sức tôi mới tạo trong vài phút. Và cuối cùng tôi có thể thở nhẹ nhõm. Ring 【Equipment Item】 DEF+2 Đường tôi phải đi vẫn còn xa lắm. Có một sự khác biệt rất lớn: như trời với đất giữa món tôi làm, và trang sức Magi-san làm lúc rảnh rổi. Nhẫn của tôi xù xì và không có tình tiết gì trên mặt. Nhẫn của Magi-san làm rất hoàn hảo, và trên nó còn có viên ngọc được cắt hoàn chỉnh nữa. “Geez, ngoài cái này ra còn có trang sức như vòng tay, vòng cổ, bông tai và vân vân. Tôi không thể tiếp tục vấp ngã lúc này.” Sau khi lăn mấy chiếc nhẫn trên tay, tôi gắn chúng vào các ngón tay. Nhẫn sắt ở ngón giữa tay trái, còn nhẫn đồng ở ngón sát út cùng tay. Tôi bình tĩnh nhìn vào tay trái. Hơi khác với 【Mixing】 và 【Synthesis】, tôi tạo được một trang bị, một cảm xúc mãnh liệt trỗi đậy trong tôi, và trên ngón tay mảnh khảnh trắng như cá trắng nhỏ nó cho cảm giác nữ tính làm cho tôi cảm thấy khó chịu. “Haaa. Ờ, cũng khá tốt cho lần đầu. Mất nhiều thời gian hơn mình nghĩ.” Tôi không còn đủ thời gian để làm ingot, hay đi săn nữa rồi. Khi đó một cú điện thoại đến từ Taku. “Gì đấy?” ”Vào ngày mai, chúng tôi sẽ tập trung lúc 12 giờ, rồi đi săn Sandmans. Bên ông sẵn sàng chưa?” “Tôi mới làm 2 chiếc nhẫn. Lượng giáp tổng cộng như giáp tân thủ ấy.” ”Tuyệt đấy. Phòng thủ ông tăng gấp đôi rồi, chẳng phải vậy là chơi gian sao?” “Làm như tạo gấp đôi trang bị khởi đầu là ăn gian vậy. Hơn thế, ông có biết gì về giá trang sức không?” “Từ tệ nhất đến tốt nhất. Những món tốt như vòng tay +8 DEF như ví dụ giá hơn 10kG.” “Uwaa, vậy còn nhẫn với ngọc thì sao?” “Nhẫn huh. Mấy viên ngọc tăng hiệu ứng cho trang sức, nhưng chúng cũng khá phổ biến với phụ nữ.” “Tại sao thế?” “Ờ, vì chúng sáng bóng. Và có các chàng trai muốn tặng chúng cho các cô gái như quà.” “Ahh, những thứ sáng bóng huh. Sao mà, nó làm tôi thèm hải sản quá.”[1] “Tôi không có nói về thứ ăn. Ông luôn làm theo tốc độ của mình phải không.” “Tôi nghĩ chẳng có gì phải vội cả.” “Ờ cũng được. Thế thì, mai đừng có muộn nha.” “Ông cũng vậy.” Sau đó, tôi nói chuyện phiếm với Taku và thời gian trôi qua không đáng kể. Nhắc mới nhớ, nó vẫn luôn như thế này ở trường, nhưng hành vi này mở rộng từ khi ngày lễ bắt đầu. Tôi nghĩ. Ngày hôm sau. Để đi săn Sandmans với nhóm Taku tôi tới chỗ hẹn ở cổng tây khá sớm. Nếu tôi không đến sớm ít nhất 10 phút tôi sẽ thấy không yên. “Taku, tôi tới rồi đây.” “Vẫn nhanh như ngày nào. Ông là người thứ ba đấy.” Taku nói thế, chào tôi. Ở chỗ hẹn đã có 2 người, Taku và Kei. Hình như họ đang có cuộc tranh luận giữa những người đàn ông, trông có vẻ mãnh liệt. “Cũng lâu rồi nhỉ, Yun.” “Yo, lâu rồi. Ông đang nói gì với Taku vậy?” “Hmm? À nói về cách dùng Sense hiệu quả và hiệu quả của nó.” “Hee. Nghe thú vị đấy. Taku, đưa tôi nguyên liệu đây. Tôi làm Potions và Pills.” Trong khi liếc nhìn vào item Taku đưa vào bảng giao dịch, tôi nghe bọn họ nói chuyện. “Chia sẻ thông tin rất quan trọng. Yun, bạn có biết là mình có thể đổi mấy trang bị nếu có【Craftsmanship】không?” “Bộ giáp này làm từ sắt, nhưng tôi nhờ một ông chế đồ dùng【Colouring】 để thay đổi màu. Đó là chiêu hầu hết người chế tạo đều có, rất cần để nhuộm màu trang bị.” “Thật hả? Chờ chút.” Tôi kiếm tra thử. Trong cột chiêu của 【Craftsmanship】, có 【Ring Crafting】 và 【Colouring】 được thêm vào. Nói cách khác, chúng xuất hiện khi tôi làm cái nhẫn. Và 【Craftsmanship】 này cũng có khả năng thay đổi hình dạng và bề mặt của trang sức mặc định. Vậy thì, nhẫn của tôi là mặc định? Tôi rất xấu hổ khi tạo item mặc định mặc dù là một người chế tạo. “Oh, sao không thử giờ luôn đi? Còn nữa, có các loại Sense vũ khí nào khác thế?” “Hmm. Sense 【Bow】 của Yun là loại Sense chiến đấu, nhưng cũng có rất nhiều loại khác nữa. Của tôi và Taku dùng Sword, nhưng vẫn còn Wand và Book của phù thủy, quân tiên phong dùng Spear, Katana, Dagger, Shield, và Mace. Và còn có Sense cho vũ khí gắn vào người như của Gantz. Bạn chưa tìm hiểu trước à?” “Ờ. Mà tôi chỉ xem sơ qua thôi, tôi chưa từng thấy mấy cái này. Chắc vì tôi xem những thứ ở cuối bảng hướng dẫn.” “Đúng là ngốc, cô gái nàyl! Ờ, cũng được vì bạn cho tôi xem vài thứ hấp dẫn rồi. Ngoài những Sense thú vị khác còn có 【Cooking】 và 【Fishing】, chúng được gọi là Senses sở thích.” “Nghe vui đấy. Trong game thức ăn sẽ không hỏng. Tôi sẽ cố nhớ nó.” “Tên ngốc này! Dừng lại. Chúng gọi là Sense rác đấy. Còn Taku, đừng chỉ cô ta giữa chừng vậy chứ!” Tôi không hiểu lắm, nhưng hình như Kei đang giận cho tôi. Ờ, trong lúc đó tôi dùng Mixing và với một tia sáng Potions đã xong, trông ảo thật. “Tôi nghĩ với tầm thế và 【Enchant】Yun nên chơi kiểu lén lút ấy.” Lén lút, nghe như tiếng lóng ấy. Từ Kei tôi nghe về 【Concealment】 làm người khác không thể thấy ánh sáng xuất phát từ chiêu của bạn, và 【Discovery】 giúp bạn tìm những vật ẩn giấu. Giúp tăng khả năng đánh chí mạng bằng cách đánh vào diểm yếu của đối thủ là 【Vital Point Knowledge】, nhận thêm sát thương sau khi chặn trước đòn đánh của kẻ địch【Pre-emptive Knowledge】 nhưng tôi không hứng thú lắm do đó là Sense chiến đấu. Tiện thể, trong trường hợp các Sense này không kết hợp được, chúng lại rất hợp với Sense chến đấu như【Throw】 cho phép phóng dao và 【Dagger】 cũng như 【Twin Sword】. “Kei. Đừng giới thiệu những Sense chuyên môn như thế cho Yun chứ. Đó là kiểu dành cho người chơi PVP phải không?” “Ughh… Có lẽ tôi nói hơi xa . Xin lỗi, quên cái đó đi.” “Không đâu, nó rất hữu ích đấy. Ờ, 【Discovery】 có vẻ thú vị.” “Ehh…?” “Tiện đây, tôi làm item hồi phục rồi này.” Tôi quăng item cho Taku và tìm Sense mới. “Oh, 【Discovery】. Rồi, thấy rồi. Giờ thì, lấy thôi.” Sở hửu SP10 【Bow Lv16】 【Hawk Eyes Lv22】 【Speed Increase Lv5】 【Discovery Lv1】【Magic Talent Lv22】 【Magic Power Lv21】 【Alchemy Lv9】 【Enchant Lv20】 【Craftsmanship Lv13】 【Crafting Knowledge Lv11】 Không Trang Bị: 【Taming Lv1】【Mixing Lv15】【Synthesis Lv15】 Oooh?! Điểm nhặt chưa từng xuất hiện trước giờ đã có thể nhìn thấy rồi! Tôi có thể nhặt items tôi chưa thấy lúc trước. Như là một người chơi kiểu thu nhặt, đây là phát hiện khiến tôi rất vui. Taku! Tôi thấy một item này!” “Ờ thì, đó là loại Sense vậy mà. Mà ông lại đi lấy nó.” “Nó cũng cho phép nhìn thấy người nữa, thường trinh sát hay điệp viên mới có, mặc dù tôi không nghĩ nó hửu ích cho hậu quân đâu.” “Mấy ông nói gì vậy! Được nhìn thấy là tuyệt vời lắm rồi!! Àhh, thật kỳ diệu khi có thể nhặt item tôi chưa nhặt được trước đó.” “Hey, có Sense gì sao 【Discovery】vậy?” “Oh, Tôi nghĩ nó thành 【See-Through】, một kiểu Sense hỗ trợ chiến đấu. 【See-Through】 cho phép mình tiên đoán việc kẻ thù sẽ làm. Cũng có cách làm như thế như biến 【Sensing】 thành 【Sixth Sense】 và như thế.” “Vậy, tại sao có những cái khác nhau?” “Đó là vì sự phân nhánh của Sense. Nổi tiếng nhất là 【Attack Power Increase】 và 【Defence Power Increase】 biến thành 【Physical Increase】 sau khi lên cấp chúng đến 30. Nó rất có ích vì 2 Sense chỉ chiếm một chỗ.” Vì thế Myu lấy 2 Sense đó à. Nói cách khác, có cách tạo chỗ để trang bị các Sense khác. Chỉ do nó là người chơi β nó mới quen với sự phân nhánh Sense thôi. “Tuy nhiên, hạn chế ở chỗ các Sense biến mất trước khi chuyển đổi và phân nhánh vào cây khác.” “Ughh, ‘Cây Sense’ hay ‘phân nhánh’? Nghe những từ lạ tôi muốn hỏi cho rõ ngay, nhưng lại không làm được.” “Heey, Tôi đến rồi đây!” “Cũng lâu rồi nhỉ Yun-chan!” Khi tôi bị ôm bất ngờ, tôi la lặng lẽ. Này này, tiếng gì thoát ra từ miệng tôi thế. Thấy phản ứng đó Minute nói tôi dễ thương, và bắt đầu cọ má với tôi. Trước khi tôi để ý, Mami-san đã đứng kế Kei rồi. Sao mà, 2 người họ đứng kế nhau, trong như một bức tranh vậy. Một chiến binh thầm lặng và một phù thủy hiền lành. “Yuriyuri eh hãy bắt đầu nhanh như có thể nào, nhưng không ngờ chúng ta lại thấy một chút yuri.” Đó là Gantz, hắn có vẻ mặt hài lòng nhưng đừng nhìn về đây. Mặc dù vậy, giáp của Gantz nâng cấp từ Leather Armour thành Scale Mail. Không biết đó có phải là loại giáp khác nữa không. Anh ta có vài trang bị tốt đấy. Như tôi hờn dỗi một mình, tôi để ý thấy Mami-san đang im lặng nhìn chăm chú vào tay tôi. “Ara ara, Yun-san. Bàn tay đó, fufufu.” “G-Gì thế, Mami-san. Gì?” Vì lý do nào đó, Mami-san nói ‘tay’. Tay tôi bình thường mà, khi tôi giơ lên và nhìn nó. Tôi nghe một tiếng rất lớn bên tai và nó vang vọng trong đầu tôi. “Yun-chan! Cái nhẫn đó là sao!” “To quá, đau tai tôi!” “X-xin lỗi. Nhưng fufufu, bạn đúng là cô gái mà〜. Ai tặng bạn thế?” “…haa?” “Ý tôi là, đó là ngón tay đeo nhẫn đính hôn phải không nào. Của ai thế? Nói nghe đi!” Cái. Gì thế này? Khi tôi nhìn Taku và Kei, Taku phản ứng là cười, còn Kei trông như anh ta mới nhận ra điều gì. Này, nếu hiểu rồi thì giải thích cho tôi đi chứ. “Cái gì?! Tại sao lại nhìn Taku-kun?” “Yun-chan bị người ta quyến rũ rồi à?!” Tự nhiên, Gantz la lên. Không, tôi là nam mà! Tôi muốn bảo với họ tôi là nam và nó không phải như vậy, nhưng tôi nói gì giờ?! Và Mami-san lặng lẽ giơ bàn tay trái cho tôi xem. Có một chiếc nhẫn công phu trên ngón tay kế út. “…Không không không, không phải như thế, nghe tôi đi!” “Không sao, không cần giải thích cho Onee-san đâu mà.” Tôi cố gắng giải thích sự hiểu lầm này, và bởi vì tôi đang bối rối tôi lún sâu hơn và sâu hơn. Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu Taku không chặn tôi lại 10 phút sau đó. Trời, thiệt chứ, cứu tôi sớm hơn đi. “TÔI NÓI. Không phải như thế.” “Xin lỗi, tôi nhảy đến kết luận rồi.” “Tuyệt thật. Nếu có tên nào dính tới cô gái dễ thương như vầy tôi sẽ nổi điên và cổ hắn sẽ, *crack*, rồi tôi sẽ rứt đầu hắn ra.” Sau khi bắt Gantz và Minute 2 kẻ nãy giờ làm loạn ngồi seiza ở cổng tây tôi khoanh tay và đứng tướng nghi ngờ trước họ. Chiếc nhẫn trên ngón tay đã dược tháo ra và gắn vào tay phải để không còn hiểu lầm nữa. “Geez. Đã bảo tôi là thợ chế tạo rồi mà. Cái nhẫn này là tôi làm.” “Ara ara, thật đáng tiếc.” Trong khi Minute quỳ trước tôi, Mami-san đặt tay lên má và nói hạnh phúc. “Này, thời gian qua nhanh đấy. Đầu tiên, phân phối Potion và vị trí này.” Taku phân phát Potions tôi mới làm cho mọi người. Hầu hết cho quân tiên phong thôi. Hơn là, mặc dù Sandman không khó khăn như Big Boar, chúng tôi không thể mất cảnh giác. Đặc trưng của Sandman là di chuyển chậm, và sức tấn công của nó cũng không hơn của Big Boar. Mặt khác, phòng thủ của nó khá cao. Nếu bạn tấn công nó mà không có kế hoạch trước bạn sẽ gặp cuộc chiến về sức chịu đựng, và vì sát thương của tôi không quá lớn, có lẽ nhiệm vụ lùa nó lần này không phải của tôi rồi. “Nói cách khác, nhiệm vụ khá đơn giản. Đàn ông thì giữ nó lại, phụ nữ dùng phép thuật. Yun sẽ dùng enchants.” Không có dùng phòng thủ được không?” “Chưa tới 50% HP là an toàn. Cũng như với Big Boar, miễn là quân tiên phong chưa bị hạ, hậu quân sẽ không bị tấn công.” Nếu Taku nói thế thì vậy đi. Nhưng nếu sát thương phép không thể tăng được, nó sẽ thành wiping-power. “Giờ thì, chúng ta thử xem nào?” “Ừ ừ, cứ từ từ thôi.” “Minute, đừng có thông thả quá. Phép hồi phục của bạn sẽ không tăng cấp trừ khi bạn làm hết sức.” “Mặc dù vậy, tôi có Light cấp 10 lận, không sao đâu.” Đó là cuộc nói chuyện của Minute và Kei, và lúc đó tôi đang làm gì? Tất nhiên là chạy vòng vòng trong lúc dùng enchant tăng tốc. Khu rừng tràn đầy item, có rất nhiều Iron Ore và Gemstones. Có Tree Branches và Herbs nữa. Tôi thu hoạch Mulch, nó rất cần thiết cho cánh đồng. Và còn, Stones. Mặc dù tôi đã lên cấp cao đến Tên Sắt và nó không cần thiết nữa, tôi vẫn cứ tiếp tục nhặt lúc này. Và rồi chúng tôi di chuyển xa hơn những nơi tôi từng đến, đó là khu vực phía sau khu rừng tây. Đó là một chỗ trống trải trông như mỏ đá. Có những tảng đá trông rất phù hợp để ngồi. Chúng là quái đấy. Tên là Armadillos và Rock Crab. Phòng thủ của chúng thì cao nhưng di chuyển chậm. Các chiến binh không thích chúng lắm, nhưng hình như chúng khá ngon cho phù thủy. Chúng tôi thẳng tiến trong khi Minute và Mami-san tiếp tục bắn chúng với phép thuật. Những tên con trai đi trước như một bức tường. Tôi dùng enchant lên họ để giúp. Enchants của tôi sau khi tăng cấp đã xa hơn 20 metres rồi. Tôi cứ tiếp tục đi sang hướng khác đến điểm thu hoạch trong phạm vi đó, khoảng thời gian đó khá tuyệt. Nhờ vào 【Discovery】 tôi thấy điểm thu nhặt ẩn chưa xuất hiện lúc trước và nhặt mấy item đó. Trong một chỗ còn có cả 5 Iron Ore. Và chúng tôi đi thẳng tới khu vực an toàn ở giữa . Mặc dù tôi có thấy vài nhóm dọc đường, họ đều đi về trước khi đến đây. “Hãy nghỉ một chút và dọn dẹp túi đồ. Sau đó, là săn Sandman và kết thúc ngày ở đấy.” Giọng ai vang lên. Chắc chắn, tôi nhớ tôi chưa dọn túi gần đây do không tìm công thức dung hợp mới, Tôi nhìn vào túi đồ. Có nhiều item tôi không biết. Goblin’s Horn, Blue Jelly, Venomous Insect’s Shell, Acid Liquid, Stone Scales và Rock Crab’s Meat…Theo như thứ tự, Goblin, Slime, Centipede và Large Centipede. Và vật phẩm rớt từ Stone Armadillos và Rock Crabs chúng tôi giết hôm nay. Và, lượng Iron Ore hơn 150. Tôi muốn nhanh chóng biến chùng thành Ingots. Công dụng của Rock Crab vẫn chưa được biết. Nó dùng cho nấu ăn à? “Hey, Taku. Cái Rock Crab’s Meat này dùng làm gì vậy?” “Haa? Ông có 【Mixing】 mà không biết ư?” “Không biết. Thế mới hỏi chứ…” “Cách dùng, là dùng với 【Mixing】 và 【Cooking】. Như là nguyên liệu, nó chỉ là thịt vô vị thôi, nhưng thường nó dùng cho 【Mixing】…” “Hả?” “Thịt vô vị đưa vào 【Mixing】 sẽ tạo hiệu ứng xấu. Còn đối với thịt ngon sẽ có hiệu ứng tốt. Thịt ngon là hàng hiếm, và muốn chế biến được nó phải có bản nâng cấp của 【Mixing】là【Dosing】. Hiện tại, chưa ai quan tâm đến đó lắm.” Nói cách khác, thịt dễ dàng lấy được là dởm à, mặc dù Rock Crab trông có vẻ ngon, tôi cảm thấy có thể chế biến nó thành món cua hầm mà. Hình dạng đó đánh lừa thật. Và thịt ngon là của Big Boar. Big Boar rất là ngon. Tôi muốn ăn thử xem sao. “Nếu Nấu thất bại nó sẽ rơi vào trạng thái không bình thường và không thể dùng nữa. Lúc đó thì chỉ có bán miếng thịt thôi. Giờ thì, chúng ta nghỉ đủ lâu rồi. Đi săn theo kế hoạch nào.” Taku kết thúc cuộc nghỉ ngơi, và mọi người xếp thành đội hình tiến công. Ở bên kia khu vực an toàn là một khu mỏ rộng hơn. Những dốc đá bên trái và phải khá đứng, và đằng kia có một thân hình như bánh pudding, cơ thể của Sandmen có cát chảy liên tục từ tay nó. Số lượng của chúng không nhiều, nhưng để tránh chúng tôi phải chạy qua chúng ngay một lúc. Và ở phía sau là con boss. Khi bọn tôi chạy qua chúng một cách vụng về và dừng trước boss. Có một lượng lớn Sandman ở phía sau chúng tôi. Khi chúng tiến đến, Minute và Mami-san tấn công chúng với ma thuật. Ba tiền quân thì với kiếm và nấm đấm. Tôi thì dùng enchant lên 3 người họ. Từ những gì tôi thấy, sát thương vật lý lên Sandman không hiệu quả lắm, chủ yếu là chém, nhưng khi Gantz vặn ngón tay của Sandman theo chiều ngược lại, nó phản ứng một cách đau đớn. Này, nó là cát mà sao bẻ ngón tay được vậy… Mặc dù có ATK enchants sát thương của họ cũng không tăng được nhiêu, và hậu quân phải xử lý phần còn lại. Minute và Mami tiếp tục dùng ma thuật tấn công nhưng họ hết MP và phải dừng lại, có quá nhiều quái mà. “MP đúng là nút thắt mà. Nếu các trận chiến nhanh như với Big Boar hay Red Lizard thì ổn, nhưng đây là trận đấu dài hạn. Mà pháp sư đánh không được, ước gì tôi có dù chỉ là cấp thấp nhất của 【Magic Power】. Chúng ta cho Minute về vị trí hồi máu và chuẩn bị cho cuộc chiến lâu dài chứ?” “Làm vậy đi. Rồi, cứ lên cấp từ từ vậy đi. Có lẽ không được rồi, thôi thì đánh nó sau vậy.” “Này, Taku. Gọi thêm một người giúp thì sao? Tôi nghĩ có nhiều người cùng đánh sẽ tốt hơn.” À, khi tôi nói với một người trong khi kéo từ ra. Ánh mắt hờ hững của mọi người tập trung lên tôi. Tại sao vậy? “Có giới hạn 6 thành viên một nhóm. nếu thêm nữa sẽ có hình phạt khi săn quái.” Anh ta nói. Không như hình phạt khi chết, đậy là hình phạt khi rủ thêm người đánh. Và hình phạt là càng nhiều người tham gia thì Sense tăng cấp càng lâu và tỷ lệ rơi đồ giảm, giảm chỉ số và tăng chỉ số của quái, hiệu ứng xấu ngẫu nhiên… các hiệu ứng xảy ra theo thứ tự trên. Cứng rắn quá bất hợp lý. Bằng việc thu gom quái và đẩy chúng vào người khác để MPK họ, mặc dù người PK sẽ chịu phạt, người bị PK sẽ không ảnh hưởng gì. AI gần đây hay thật. “Thu hút chúng chẳng có lợi gì cả, nên hãy đi từ từ thôi.” “Ông sao thế. Cái… ông vẫn luôn như vậy. Ông để việc quan trọng nhất lúc sau. Lần đầu tiên tôi nghe về 【OSO】 là lúc ông nói cho tôi nghe, khi mà ông đưa tôi cái VR sau cuộc nói chuyện ngắn… này, ông có nghe không hả? Taku!” “Hiểu rồi! Đừng có đưa mặt lại gần thế chứ.” “Ông không có hiểu!” Tôi cần cứng rắn lúc này, là điều tôi nghĩ. Và rồi tôi cảm thấy ánh mắt sau lưng. Nhà anh ấy… bạn thuở nhỏ, tsundere là đâyyyyyyy. Mặc dù đó là những gì tôi nghe đáp lại. “Săn Sandmen tiếp thôi! Vì tôi không đánh được tôi sẽ spam enchant.” Thấy tôi hoảng loạn Minute và Gantz càng kích động hơn nữa, nhưng khi vào trận chiến họ bật công tắc tập trung lên ngay, đúng là các players. Tôi cống hiến cho trận chiến bằng cách tận tụy dùng enchant. Nói chung, để tăng cấp và học cách săn Sandman hiệu quả với enchant, chúng tôi tiếp tục đến khi hết MP và bị đánh bại. Chúng tôi thoát ra đúng lúc, để chuẩn bị cho trận chiến với Golem ngày mai. Chúng tôi có kế hoạch để đánh bại con boss, và mở đường đến Thị Trấn Thứ Ba. Ờ, mà trong trường hợp của tôi là thứ hai… và đây là ngày, con boss Golem bị chinh phục. Taku và những người khác đi đến chỗ Golem, tôi cảm thấy không ổn khi biết rằng mình không thể giao số item hồi phục được. Tôi bảo Magi-san tôi không giao hàng hôm nay được. “Không sao, đừng lo. Yun-kun cũng bắt đầu đi săn à. Cứ đem cho chị khi nào rảnh rổi. Hiện giờ thị trường Potion khá ổn định.” “Tôi rất cảm kích. Và sung sức muốn làm Potions ngay sau cuộc săn, tôi cảm thấy có thể làm tới 50 bình lận. Ờ, tôi sẽ không để phí đâu!” Và tôi làm vài thí nghiệm với 【Mixing】 sau khá lâu. Tôi thử đun Blue Jelly trong cái bình sắt. Và nó kết tủa tạo thành một khối đặc và nước. Khối đặc đó tiếp tục biến thành bột sau khi nước biến mất. Tên là 【Blue Powder】. Và nếu đổ nước vào, nó trở lại thành Blue Jelly. Cái gì thế này. Rồi tôi thử trộn Herbs với Blue Jelly. Kết quả, là Blue Potion. Nó có hiệu quả như Potion tổng hợp không? Bạn nghĩ nó giống hả? Sai rồi. Hiệu ứng của Potion khác nhau. Khi tôi thử trộn Blue Powder với Dried Herbs, nó trông như cà-phê ấy, và hiệu ứng tăng lên. Nó tăng còn nhiều hơn nữa với Fine Herbs. Lượng hồi phục rất lớn, làm tôi thấy rất vui. Tôi trộn nó, rồi chiết xuất nó. Không có nhiều lắm, nhưng tôi thử thí nghiệm với 【Synthesis】. “Tại sao lại thành thế này. Sản phẩm của 【Synthesis】 là Blue Gelatin.” Hơn nữa, nó được miêu tả như thức ăn. “TÔI KHÔNG HIỂUUUUUU!!” Từ một nguyên liệu tôi tạo ra thuốc, và cuối cùng nó lại thành đồ ăn, sao mà loạn thế này! Vai tôi lên xuống do tôi thở dốc, tôi chỉnh sửa hơi thở. “Ờ. Ổn rồi. Để nó trong túi vậy.” Tôi cất Blue Gelatin và lấy Blue Jelly ra lần nữa. Tôi biến nó thành bột và trộn để tinh chế. Tôi dùng enchant để ổn định do không ngờ nó cần nhiều sức đến vậy. Gần đây, tôi bắt đầu nghĩ tôi sẽ không sống nổi nếu không có enchants. Vào buổi sáng tôi chuẩn bị Potions như thế và đi về phía tây y như trưa hôm qua. Tôi tránh đánh nhau nhiều như có thể và đi về phía con Golem. Lúc đầu mọi người khá nhiều chuyện, nhưng dần dần họ đều im lặng. Có lẽ trận này sẽ căng thẳng đây. Và đó là khi chúng tôi đến nơi. “Mọi người sẵn sàng chưa?” Khi Taku la lên mọi người đều gật đầu. Trước mặt chúng tôi là Golem. Một tảng đá 3 mét gồ ghề. Nó di chuyển chậm chạp nhưng tôi có thể thấy sức mạnh trong thân hình đồ sộ đó. “Rồi, để bắt đầu thì 《Enchant》——Attack!” Tôi dùng enchant lên 3 tiền quân, sau đó tôi dùng enchant phòng thủ lên Taku và Kei, còn Gantz tôi dùng 2 enchant tốc độ. Đây là cách săn Sandman hiệu quả nhất. Taku và Kei làm tường, Gantz muốn đi vật lộn, khi nào chúng tôi dừng lại, hậu quân sẽ xử chúng với lửa. Cũng chiến thuật như hôm qua. “Được rồi, lại đây!” “Tụi tao sẽ là đối thủ của mày!” One-Handed Sword của Taku, và Two-Handed Sword của Kei được giơ lên và họ hét trong khi đối mặt với nó. Họ dùng kiếm để nhận và đỡ đòn, khi nào Golem mất thăng bằng Gantz cầm tay nó và quăng như võ Aikido rồi dùng đòn kẹp chân lên nó. Chuyển động của anh ấy rất nhuần nhuyễn, như thể đã quen rồi vậy. Ồoo, đối thủ Golem trông rất đau đớn, khoan, đây là đô vật chuyên nghiệp hay gì thế?! Vũ khí chết chóc mà võ sư có thể khoe khoang, là cơ thể anh ấy. Cú đá và đấm, mặc dù anh ta hay quăng, cũng khá mạnh mẽ. Mà có thể ném tên khổng lồ thế, chắc là chỉ có trong game thôi, mặc dù có vài võ sư có thể làm như thế ở thực. Ồ, Golem nằm luôn rồi. “Mages! Ngay bây giờ!”
Một phép vận công phóng ra với tiếng gọi của Taku và đánh trúng con Golem. Gantz rút lui ngay lập tức, thật sự đứng sau hàng phòng thủ tôi có một tầm quan sát tổng thể trận chiến khá tốt “Yun-chan, phục hồi làm ơn.” “Ừ, đây. Trong khi đó tôi dùng enchant lại luôn.” Người chơi dùng võ phải đánh gần. và như thế, vì cơ thể họ là vũ khí, họ sẽ nhận một lượng sát thương nhỏ khi tấn công. Mặc dù có nấm bảo vệ tay, găng tay, cũng như đồ bảo vệ chân, giày và dép. Có rất là nhiều cách gọi, nhưng nó không thể bảo vệ hết. Do đó tôi nhận vai trò hồi máu. “Gantz đang ra.” Trông mắc cười thật. Tôi nghĩ khi nhìn vào lưng anh ta. Khi Gantz chạy có một vệt sáng đỏ và vàng phía sau. Khi con Golem đứng dậy nó nhằm ngay vào Gantz, nhưng bị chặn bởi Taku và Kei, nó đổi mục tiêu. và khi nó mất thế, nó bị phép đập vào mặt. Mỗi khi bị trúng phép, HP của nó rớt rõ rệt với một tiếng *thud* lớn. Chẳng phải việc đang ổn sao? Nhưng, kẻ địch là boss. Nó không bán mình với giá rẻ vậy đâu. “Chúng tôi hết MP! Chịu đựng chút đi!” Các pháp sư phía sau đã hết MP khi con Golem còn khoảng 40% HP. MP của tôi cũng đã hết do liên tục dùng 2 enchant. Lúc này, con trai chúng tôi sẽ hỗ trợ tiền tuyến đến khi các pháp sư hồi phục MP. Mặc dù tôi nói vậy, tôi hết mana và cảm thấy lo sợ. Tôi cố gắng giữ mức tối thiểu. Tôi chuyển 3 enchant thành loại phòng thủ. Còn hơn tập trung vào tấn công, đây là lúc chuyển mục tiêu thành sống sót. Mặc dù đôi lúc có crit, các tiền quân đều cố gắng giữ được vị trí. Và để làm như thế, họ tiêu thụ potions cực kỳ nhanh. “Coi nào! Ngã nữa đi!” “Dừng lại Gantz. Khác lúc trước rồi.” Khi giọng của Kei vang lên, Gantz nhảy đến trước con Golem. Anh ta nắm lấy tay nó, khuỵu xuống và kết thúc với việc cong khớp. Anh ta mất rất nhiều sức để hạ nó, nhưng thất bại. Lượng enchant thấp nhất vẫn còn trên anh ta, mặc dù có thể rút ra ngay nếu có enchant tốc độ, mà ngay lúc này anh ấy chỉ có phòng thủ. Và không có đủ tốc để né. Nấm đấm của con Golem trúng vào bụng của Gantz, ngăn cản cuộc tẩu thoát của anh ấy. Anh ta phóng lên trời, bay như hình parabol với một cú đấm vang vọng. Đó là một cú crit, nhưng có lẽ anh ta còn một chút HP. Tuy nhiên: “Né đi!” Giọng của Minute vang lên do cô ấy đứng ở vị trí quan sát rõ nhất. Con Golem đứng dậy, nắm chân Gantz và trong khi anh ta vẫn còn ở trên không dập anh ta thẳng xuống. HP của Gantz sau khi bị đập xuống đất rơi vào vùng đỏ. Taku và Kei nhanh chóng đứng giữa Gantz và Golem để đổi mục tiêu của nó. “Nhanh chóng về phía sau và hồi phục đi!” “Này đi đi, chết tiệt【Fainted】! Thời điểm tệ quá!” Gantz không chuyển động. HP của anh ta vẫn ở vùng đỏ. Mặc dù đang nguy hiểm nhưng anh ấy không chuyển động, không phải, mà là không thể chuyển động. Hiệu ứng xấu 【Fainted】 là nguyên nhân. Hiệu ứng【Fainted】 xuất hiện khi nhận một lượng sát thương lớn ngay một lúc, nó là hiệu ứng lạ xuất hiện với tần số thấp. Không ngờ nó xảy ra lúc này. Hai người còn lại không thể che cho Gantz, và càng không thể cho hai pháp sư, họ không được ra phía trước. Người nên di chuyển lúc này, là tôi. Với vai trò hồi phục, tôi lấy một lọ Blue Potion với lượng hồi máu cao nhất và chạy. Tôi tăng tốc với enchant tốc độ và lại gần với một cú nhảy. Tôi vung potion lên anh ta và tán thật vào má để đánh thức ảnh. “Um, đau đấy!” “Nhanh lên và tỉnh dậy nào! Đây, cái nữa.” Tôi lấy thêm một Blue Potion và rắc lên anh ta. Sau khi dùng 2 lần, toàn bộ ống máu đã hồi phục. “Lượng hồi phục gì thế này.” “Được rồi, ra phía sau đi. Ông đang trên đường hai người họ đấy.” Tôi nắm cổ anh ta và kéo đi. “MP sắp hồi phục xong! Chúng tôi có thể đánh rồi!” “Vậy thì khỏi canh thời gian, cứ bắn đi!” “Rõ!” Ngay lúc chúng tôi rút lui, phép ánh sáng và gió bay qua. krkkrkrrr*, âm thanh ầm ầm của những tảng đá vỡ vụn. Tôi không thể mở mắt do ánh sáng quá mạnh. Khi phép thuật kết thúc chúng tôi chờ một lúc, nhưng con Golem xuất hiện bò ra khỏi đống cát và đá. “Chưa xonggg! Chết tiệt!” “Không, kết thúc rồi.” Ngay lúc tôi chửi rủa, Taku lẩm bẩm. Con Golem kêu lên một tiếng lớn và bắt đầu đổ vỡ. Nó tiếp tục kêu khi đang sụp đổ, bầu không khí của người giữ cổng thị trấn thứ ba có vẻ đau buồn, như là anh ta không thể bảo vệ nó vậy. Mọi thứ đổ vỡ, giờ thì không còn gì di chuyển nữa cuối cùng tôi mới thở phào được. “Haa〜. Kết thúc rồi. Đó thực sự kinh dị đấy.” “Tôi được cứu rồi. Cảm ơn, Yun-chan.” Oh, anh ta tươi tỉnh trở lại rồi. Gantz thể hiện bằng cách nhảy một chút. “Geez, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu tôi không cứu ông, vì mấy pháp sư cũng sắp đánh được rồi mà, eh?” “Thế thì ác quá. Nếu con boss bị giết, mà tôi chết thì cũng không tính là tôi hạ nó. Vậy tôi sẽ cô đơn lắm.” “Hơn nữa, nếu Yun-chan không kéo Gantz đi tôi tính chụp hắn với ma thuật luôn đấy.” “Kinh dị!” À. Phải, bỏ cái nhỏ để lấy cái lớn. Minute làm rất hay. Nhưng mà, bây giờ chúng tôi không có item hồi sinh, nếu anh ta chết anh ta sẽ bị chuyển về. “Tôi đùa thôi đùa thôi. Ông làm tốt lắm Gantz.” “Mọi người, làm tốt lắm. Giờ chúng ta có thể vào thị trấn thứ ba rồi. Yun cũng vậy, tốt lắm.” “Kiểm tra đồ đã. Có thể có người rớt đồ hiếm.” “Oh, đó. Ờ, ngoài đồ hiếm ra, nếu tôi không lầm tôi hình như tôi có rớt một Fine Iron Ore. Nếu tôi dùng Alchemy lên nó tôi sẽ có vài Iron Ores và làm ingots để lên cấp đúng không?” Tôi mở túi đồ khi nghĩ thế, nhưng không có Fine Iron Ore, mà là item khác. “Cái gì gọi là 【Stone of the Earth Spirits】 nè.” Tôi lẩm bẩm. “”Hàng hiếm kìaaaaa!!”” Bởi vì tiếng động lớn tôi rùng mình. Tôi hết hồn do tiếng la. “Xin lỗi nhé. Có hai loại item rơi từ boss. Thường và hiếm, nhưng một cái ra bất ngờ vậy, Yun có lẽ rất may mắn.” Stone of the Earth Spirits có thể dùng bởi thợ chế tạo để cường hóa vũ khí và giáp, nó hiếm và có thể cho item thêm hiệu ứng. Áo giáp của Gantz cũng được cường hóa bằng’ Blade Lizard’s Stone Bladescales. Nó có hiệu ứng phản sát thương khi bị tấn công. “Hmm. Vậy làm gì với cái này?” Stone of the Earth Spirits 【Material】 Một viên đá giữ sức mạnh của Earth Spirit bên trong. “Đó là miêu tả sao? Tôi không biết hiệu ứng thêm là gì, hơ, kệ.” “Hmm. Tôi không biết giá trị nó sao. Hỏi ai đó sau này vậy.” “Tốt hơn đừng. Luật chủ yếu của 【OSO】 là không cho coi cách xây Sense, và việc sở hửu item hiếm. Cái đầu để tránh PVP, còn lại để tránh bị lừa.” Hoo. Có việc vậy sao, nhưng tôi tin Myu và Magi-san, Hỏi họ thì sao? Nhưng tôi vẫn còn giáp ban đầu và không có nhiều tiền, có lẽ tôi không dùng nó được. “Ờ, chắc bỏ nó trong túi vậy.” “Tiếc thật đấy. Đúng là ông rồi, và tốc độ của ông. Chúng ta hồi phục rồi, đến thị trấn nào.” Tất cả chúng tôi đều đi. Và đến Thị Trấn Mỏ. Các tòa nhà có 2 sàn gỗ và không có xanh lắm. Da của NPC đen, và họ trông hơi bẩn. Với khăn quanh cổ, họ trông rất giống thợ mỏ. “Tôi ở đây. Trong thị trấn khác.” Khi tôi rùng mình vui sướng, những người khác thì. “Chúc mừng nhá. Giờ thì, hẹn gặp sau.” “Cảm ơn vì đã cứu tôi lần này, Yun-chan.” “Sau nhé. Lần sau nâng cấp 【Bow】 và ta tìm vài con quái để săn nhé.” “Vậy thì, Yun. Hẹn gặp lần sau.” Họ chạm vào quả cầu xanh nhạt và biến mất. Tôi bị bỏ lại một mình, ngơ ngác. Mọi người chơi xấu quá. Này, đừng bỏ tôi lại chứ. —- ↑[1] 光り物 (Hikarimono), literally it means shiny things. But Japanese call fish with shiny skin with that term, usually when talking about seafood.
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 5: Kẻ Truy Đuổi và Trang Bị Trans: Tomoe
Vẫn chưa có nhiều người chơi đến Thị Trấn Thứ Ba. Nó rất vắng lặng. Tôi đi dạo và dọc đường lắng nghe những NPC nói chuyện, tôi tìm chỗ bán đồ. “Xin chào mừng, mua gì đấy?” Tôi được chào đón bởi người đàn ông như thúc đẩy ấy. Da ông ta trắng và trông không phù hợp với không khí của thị trấn này, nhưng đừng bận tâm về nó vậy Medical Spirit Weed——dù tôi xem xét nó như thế nào, nó là cấp trên của weed. Và còn một một thứ nữa. Magical Spirit Weed——hình như, nó là một loại herb liên quan đến ma thuật. Có lẽ MP potions có thể làm từ nó. Tuy nhiên, nó đắt. 500G mỗi cái. Tổng cộng 1000G. Nếu mà tôi ở đây vài ngày, và mua một ít; 2800G sẽ biến mất ngay. Tuy vậy, trong trường hợp của tôi, tôi có thể trồng chúng sau này, vì thế tôi không mua thêm. Sau đó, tôi hỏi thăm NPC xung quanh, và được đề nghị một nơi nhất định. Đó là một quán rượu ở giữa thị trấn. Tôi nghĩ vì đây là thị trấn nên sẽ không có nguy hiểm nào và đi vào để xem thử. Có một số người ăn mặc như du côn, và vì còn có nhiều người cơ bắp ở đó; cảm giác tôi không phù hợp với nơi này không thể bị từ bỏ được. “Hoho, Cô gái ơi. Đây không phải nơi cho con nít.” “Đừng gọi tôi là ‘cô gái’. Tôi là nam mà.” Tôi liếc nhìn cái ông tóc ngắn và mặc áo tay ngắn mới nói chuyện với tôi. Không biết đó có phải NPC của sự kiện không. Thôi, cứ trả lời đàng hoàng đã. “Hm? Cô đang đeo gì trên ngón tay thế?” “Cái nhẫn.” Sao mà, cái ông đang say tự nhiên trở nên im lặng và không khí trở nên lạ lùng. Mắt của người đàn ông trước mặt tôi cũng trở nên nghiêm lại. “Cô làm cái nhẫn đó à?” “Ừ, tôi làm bằng 【Craftsmanship】.” “Tôi không nghĩ bàn tay mảnh dẻ như vậy có thể sử dụng kim loại!” Tôi bị quát vì lý do nào đóI “Cái gìiii! Tôi làm nó mà! Nhìn này!” “Nếu cô hài lòng với trang bị và trang sức không hơn gì sắt vụn là đủ hiểu rồi.” kachin*. Tên này chọc tôi hơi điên rồi. Tôi bực nhất là khi cả NPC cũng biết thế. Tôi cũng muốn có thời gian làm trang sức đẹp chứ, nhưng tôi không có. “Sao hả? Muốn chứng tỏ? Vậy thì thử đánh tôi xem. Nếu cô làm tôi lùi lại dù chỉ một bước thì tôi công nhận cô.” “Đại trượng phu không thất hứa.” “Tất nhiên.” Tôi hạ người, tích tụ sức mạnh. Và rồi đấm vào bụng ông ta với lực của toàn cơ thể tôi. Tuy nhiên, ông ấy không hề nhúc nhích. Cơ bụng 6 múi của ông ta cứng như sắt. Bàn tay tôi đấm ông ta còn bị đau nữa, cứ như là đấm tấm áo giáp. “Này, đùa hả.” “Cánh tay mảnh dẻ của đàn bà là thế đấy. Đi về và tập thêm đi.” “Chờ chút!” Tôi cố kêu ông ta, nhưng bị bắt rời khỏi bởi ông già ăn mặc lịch sự trông như chủ quán. Ngay khi tôi rời quán rượu tôi có thể nghe tiếng đàn ông nói truyện bên trong. Sao mà, tôi cảm thấy như mình mới thấy bầu không khí tệ hại và tâm trạng tôi đang tệ. Oh coi nào, khi mà tôi về tôi sẽ càm ràm với Magi-san một chút. Mặt trời vẫn còn ở trên cao. Cánh cổng——nếu tôi dùng quả cầu màu xanh dương sẽ nhanh hơn——nhưng giờ cứ chạy và nhặt item đã. Quái vật khá chậm mà. Sau khi quyết định thế, tôi chạy xuyên qua mọi thứ với 【Speed Increase】 và enchant speed. Mấy con Golem và Sandmen nhìn tôi nghi ngờ rồi trở lại không hoạt động, tôi trở về Thị Trấn Thứ Nhất trong khi vừa đi vừa nhặt như thế. Nhờ vào đó, lượng Iron Ore tôi có cực kỳ nhiều. “Magi-san, nghe này.” “Ohh, Yun-kun. Đánh boss thế nào rồi? Thất bại à?” Sau khi đi đến cửa hàng của Magi-san, tôi nói với chị ấy qua gian hàng. Tôi đi qua ngồi lên cái ghế gần đó và bắt đầu phàn nàn. “Bọn em thắng được con Golem và em đi đến Thị Trấn Thứ Ba.” “Aah, chỗ đó. Có những người bạn muốn có xưởng chất lượng cao, nên chị cũng muốn đi đến đó trong tương lai.” “Magi-san là người chế tạo? Chị đánh được không?” “Đương nhiên là không. Vì thế, 6 nhóm. Bọn chị sẽ vượt qua với tổng cộng 36 người. Phân nửa số đó là dân chế tạo. Vì chủ ý là đi đến thị trấn đó nên bị phạt hay không cũng chẳng sao. Dù gì cách chúng ta nâng cấp khác nhau mà.” “Haa. Chiến đấu và chế tạo khác nhau à.” “Có sự khác biệt rõ ràng và quan trọng. Vậy, không phải là do việc đánh Golem?” Khi chị ấy nói thế, chúng tôi quay trở lại chủ đề. “Mới đây, em đi vô quán bar khi đi xem xung quanh Thị Trấn Thức Ba và rồi cãi nhau với một NPC, em không địch nổi hắn.” Mặc dù rất ngắn gọn, có lẽ như Magi-san hiểu gì đó. “Ahh. Quán rượu gần trung tâm. Haa——hoài cổ làm sao.” “Nơi đó là gì vậy?” “Đó là chỗ mà mọi người sử dụng kim loại phải đi qua. Yun-kun, cấp 【Craftsmanship】 của em nhiêu rồi?” “Umm, 13?” “Không thể được rồi. Em cần ít nhất cấp 25 nếu không event không tiếp tục đâu.” “Nghĩa là sao?” “Thực ra, chúng ta 【Smiths】 【Craftsmen】 không chỉ sử dụng kim loại.” “Vâng, đúng vậy. Nà, ngay bây giờ em chỉ dùng được kim loại và đá quý.” “Ừ ừ. Vì thế ở đó, khi em đánh ông ta sau khi lên cấp 25 ông ta sẽ nói ‘sức lực là điều thiết yếu của một thợ rèn!’ hay gì đó rồi dùng bạo lực quăng em một mình vào cái mỏ.” Event đó là sao? Họ muốn ngược đãi người chơi? “Ờ, em có kỹ năng đặc biệt sau đó. Nói chung EX-Skills được lấy từ event.” “Hee. Vậy cái này có chiêu gì?” “Em có thể đổi hình dạng của những món đồ không phải kim loại.” “Còn chỉ số của chúng?” “Không đổi, nhưng thường được thiết kế do những người chơi muốn có hình đẹp.” Ví dụ như tôi có thể gắn thêm lông vào kẹp tóc để làm tai chó, tai mèo, hay đuôi động vật. Có nhiều tên điên muốn mua chúng. “Ờ, người bắt đầu xu hướng đó là chị.” “Magi-san hả?” “Ngay bây giờ chị dùng kim loại cứng để tạo vũ khí và giáp, nhưng nếu có ai yêu cầu chị sẽ làm. Tiện thể, chị bán được nhiều lắm trong bản β đấy.” “Nghe không có vẻ thú vị lắm. Nhưng có vẻ nó có thể tạo hình dạng mới cho nhân vật.” “Chính xác chính xác. Một tên thợ mộc đến chỗ chị vì muốn gắn đầu lâu lên cây gậy xấu xí để nó nhìn giống gậy chiêu hồn. Rồi có trường hợp một thợ may muốn làm áo choàng ma cà rồng bằng cách gắn da dơi lên nó. Tự do mà. Cuối cùng thì, chị vui vẻ nhận làm. 2 người đó làm việc với áo và gỗ, và hợp chung lại với nhau cho event ở Thị Trấn Thứ Hai. Chị nghĩ bọn chị đã là đối tác trong một tổ chức rồi nhỉ?” Mình hiểu rồi. Tôi mới nghe được câu chuyện khá thú vị. Hmm. Đồ trang trí hợp với hình ảnh nhân vật. Sự tự do cao độ. “Ờ, vậy thôi. Và, em còn potoin nào không?” “Ah, phải rồi. Em hiểu. Mấy cái mới làm được không chị?” “Hohoo, để chị coi.” “Cái mới ấy, Blue Potions cũng như số còn lại của Potions. Cuối cùng thì em đánh giá cao con Golem và làm tới 50, mà chỉ xài có phân nửa.” “Oh, một Bluepot. Hơn nữa lượng hồi phục cao. Nó tốt như một Highpot bình thường vậy.” “Hiệu ứng cao thế sao?” “Ừ ừ. Mười Bluepots và 22 Potions huh. Uhm, Bluepots bán cho NPC khá rẻ, nhưng lượng hồi phục cao như một Highpot, nửa giá của Highpot thì… 500G, vậy là khoảng 5770G tổng cộng?” “Woah, nguyên liệu rẻ như Blue Jelly lại tạo được thứ mắc như thế.” “Chị không biết em làm thế nào nhưng chị thấy vui vì nó tốt như thế. Chị đi đây, chị trông chờ vào kiện hàng tiếp đấy nhé.” Tôi đã càm ràm được và còn kiếm khá nhiều tiền nhờ vào Blue Potions. Giờ tôi đánh giá Blue Jelly cực kỳ cao luôn. Sau đó, tôi đi mua của NPC ngay, tích gió thành bão mà… 7G một cái, tôi mua 100 cái tổng cộng 700G, nó không phải dự định cho lắm. Tôi còn lại 6000G. Tôi lại cần thêm trang bị, vậy thì tôi lại thiếu tiền mua đất nữa. ●●● Sau khi tôi đăng xuất ra vào bữa tối cùng ngày chúng tôi báo cáo lại các sự kiện gần đây. “Woah! Onii-chan đi đến tận Thị Trấn Thứ Ba à.” “Anh được Takumi mời làm người búp máu giả.” “Ohh, ờ, Takumi-san nghĩ sâu xa đấy. Những người chế tạo muốn đến thị trấn thứ ba nhanh nhất có thể mà.” Vì lý do nào đó Myu tin như vậy. Thực tế, Takumi chắc cũng đã nghĩ thế. Khi tôi suy nghĩ vậy tôi thấy như đang bị hắn điều khiển vậy. “Oh đúng rồi. Onii-chan, hôm nay em bỏ 【Defence Power Increase】 và lấy Sense 【Physical Increase】 mới. Em để 【Action Restriction Release】 ở chỗ còn trống.” “Nhắc về 【Physical Increase】, anh có nghe nói về Sense Tree, nhưng nó là cái gì vậy?” “Sense Tree là, nói dễ hiểu, là một giản đồ các Senses. Từ 【Sword】 thì hoặc 【One-Handed Sword】 hay 【Two-Handed Sword】 sẽ được chia ra, nó biến thành loại khác.” “Vậy có gì trong đó?” “Ví dụ nếu anh nâng cấp Senses A và B anh sẽ lấy được Sense C từ một cây khác biệt. Và nếu anh chọn Sense C anh sẽ không thể đi tiếp cây dành cho Sense A và B.” “Nói cách khác, mình phải làm lại từ đầu.” “Nhưng lên cấp lại từ đầu khá khó, nên chỉ có những người cực mạnh mới làm vậy. Có những người cũng không đổi sang cây khác và tiếp tục lên cấp cái cũ.” “Hmm. Mà Sense 【Action Restriction Release】 là gì vậy? Trong Senses khởi điểm đâu có lấy được đâu.” “Onii-chan, anh cần thêm chút thông tin.” Hoàn hảo cũng tốt, nhưng anh trai em thích nhâm nhi trà thoải mái trên sân thượng cơ. “Khi mà anh có hơn 20SP, lượng Sense anh có thể lấy tăng lên. Trong thời β, nó tăng lên tới 40 và có lẽ sẽ tăng tới 60 luôn. Vì thế có người muốn thay hết toàn bộ khi họ có tới ’20 điểm’ để hợp ý họ.” “vậy, Senses xuất hiện ở ’20 điểm’ mạnh vậy sao?” “Nn, không hẳn. Nếu nói về tính năng, cũng không khác gì lắm. Tuy nhiên, những thứ khác là cho phép lợi dụng điểm yếu của kẻ địch hoặc chống hiệu ứng xấu, chắc là những thứ rõ ràng như thế? Hơn nữa, một số trở thành Sense bị động.” “Vậy thì 【Hawk Eyes】.” “Ví dụ có Sense【Snake Eyes】. Cho hiệu ứng đóng băng lên kẻ thù khi kích hoạt. Nó là một trong các Sense lấy ở 20. Nó phù hợp với việc chiến đấu hơn 【Hawk Eyes】.” Ngươi bị gọi là rác đấy. Rất tiếc, 【Hawk Eyes】. Nhưng ta sẽ không ruồng bỏ ngươi đâu. “Nếu 【Hawk Eyes】 lớn lên, ngày nào đó nó sẽ là mạnh nhất.” “Chắc chắn thì, không ai biết 【Hawk Eyes】 dẫn đến cái gì, vì ở bản β không ai nâng nó lên cao hơn 25.” “Được rồi, anh sẽ thử nâng hết Senses lên 30 để coi. Nhưng giờ nghĩ lại, để lấy được nhiều SP thì tốt hơn nên lấy nhiều Senses.” “Thực tế, có rất nhiều người lấy Senses và nâng chúng lên 10 để lấy cái mới. Nhưng khi em nghĩ nó khá khó khăn. Hơn nữa, Senses cấp cao cần tới 2 hay 5 SP. Sau khi làm thế để lấy mấy Sense đó anh cần phải nâng cấp nó lên tới 50 hay 60. Bình thường nâng cấp khá khó.” Không hổ danh là người chơi trước. Nó phân tích đường đi ngắn nhất. “Em còn cần một khoảng thời gian để đạt cấp độ trong bản β thì phải? Onii-chan anh đang làm gì thế?” “Ý em làm gì là sao?” “Y như em nói. Anh đang làm gì để lên cấp?” “Ahh. Anh đang làm potion, trang sức. Anh kiếm tiền bằng cách làm sản phẩm tiêu thụ. Cách lên cấp đó cũng tốt. Nhưng chỉ cho chế tạo thôi.” “Anh vẫn nghèo như mọi khi chứ gì.” Myu cười vui vẻ với giọng như một chiếc chuông. Cũng không sao mà phải không. Mặc dù vậy tôi ở cấp độ hữu ích phần nào trong trận chiến chứ bộ. Đó là sự thật. “Ờ, em gái này sẽ lo cho Onii-chan cho.” “Hoo, nhớ làm vậy nhá.” “Vâng vâng. Đó là nhiệm vụ của em để chắc chắn rằng không có con bọ ghê tởm nào dính vào người nữ Onii-chan.” “Đừng có đùa kiểu chọc ghẹo vậy. Đôi lúc nhớ lại anh sắp ngất do đau khổ đây.” “Em hiểu. Vậy em đi săn với Sei-oneechan đây.” “Ừ ừ, gửi lời chào của anh cho Sei-nee.” “Onii-chan, muốn đi săn chung không?” “Bây giờ thì không, anh đang mệt.” Tôi làm khá nhiều thứ, bị căng thẳng khi săn boss, mặc dù VR không hoàn toàn giống thực, nhưng trận chiến cực kỳ căng. Tôi không nghĩ nó rút sức tôi dữ thế. Và đánh với Rồng thì thế nào, tôi đi vào phòng mình. Nghĩ về mấy chữ đó và nhóm săn của Taku, dù sao nâng cấp vũ khí và giáp cũng rất tuyệt, tôi mới nhận ra ngay lúc đó. ● Một vài ngày sau, với mục tiêu nâng cấp trang bị tôi đi ra đồng làm việc. Bằng cách làm trang sức và đánh bóng nâng cấp 【Craftsmanship】 cũng như làm potions tôi để dành được 40kG. Tôi có vẻ mặt vui vẻ sau khi dành dụm được số tiền như thế. Nếu ai đó bán cho tôi cây cung với nhiêu đây, tôi nghĩ thế khi đi qua thị trấn… Tôi——bị theo dõi! Khoan, chờ đã. Chắc hẳn là nhầm lẫn rồi. Một người đàn ông điển hình khoảng đầu 20 tuổi đi với một đứa con trai kiểu lolishota. Này này, chờ đã. Đây không phải nhầm lẫn, tại sao họ lại tiếp tục theo tôi kể cả khi tôi đi ra khỏi thị trấn với bước đi nhanh, và đuổi theo á? Chẳng phải họ là những người chơi cấp khá cao? Khi tôi quay lại, mép áo choàng và đầu của người đàn ông cao ráo có thể nhìn rõ chỗ ông ta trốn, ta nhìn thấy ngươi đấy. Nhưng, vì lý do nào đó dù biết đã bị phát hiện ông ta vẫn không dừng đi theo tôi. “Tôi có nên gọi SOS cho ai đó? Nhưng… không, nếu là PK người ta sẽ chạy ngay.” Tôi rất tự tin vào đôi chân của mình. Họ sẽ không đến thị trấn thứ ba sau tôi đâu. Quyết định như thế, tôi chạy về phía tây với toàn lực. “《Enchant》——Tốc Độ.” Tôi dùng enchant và chạy thẳng. Đến giờ tôi đã thuộc địa hình khu rừng trong lúc thu hoạch. Tôi chạy thoát dùng con đường ngắn nhất, nhưng hai người họ tiếp tục đuổi theo. Họ chắc chắn là cấp cao rồi! Nhưng tại sao họ lại nhắm vào tôi? Điều tôi có thể nghĩ đến——Stone of the Earth Spirits và số tiền mà tôi đang có. Có lẽ nào chúng biết về nguyên liệu tôi có?! Kể cả nếu không phải vậy, phân nửa số tiền 40kG mồ hôi nước mắt của tôi đã động lòng tham kẻ thù. Hệ quả của việc PK cho phép bạn lấy tiền của người mình đánh bại. Tôi không thể chống lại 2 người với trang bị khởi đầu! Mặc dù tôi là nam, tôi bị nam bám theo, đây là khủng hoảng của đời tôi. Mặc dù nó là game. Tôi cần trốn đến Third Town, rồi đi về bằng cổng để nhờ trợ giúp. Ở mỏ đá tôi tránh bọn Armadillos và Crabs cũng như mặc kệ Sandmen và Golem. Hai người bọn họ bị Sandmen chặn lại phía sau. Yeahh, nhờ thế tôi cắt đuôi bọn họ, và ngồi lấy hơi sau khi vào thị trấn thứ ba. “Haa haa, cuối cùng cũng cắt đuôi được. Chúng làm gì thế. Ahh, thấy ghê thật.” Họ không đuổi theo. Tôi quay lưng và nhìn lại, mặc dù tôi không tự tin rằng họ đã biến mất và thư giãn, tôi đi vào cổng hy vọng ai đó sẽ bán tôi cây cung ở Thị Trấn Đầu Tiên. Hơn nữa, một bộ giáp, làm từ vải. Ahh, nhắc tới mới nhớ người đàn ông cao to đó có đồ khá tốt, không biết họ có bán chúng không. Trong khi suy nghĩ tôi tiến đến cánh cổng. “Cuối cùng cũng gặp ngươi tên khốn.” Những người mới nãy đang đứng trước cái cổng. Tôi không ngờ họ chạy nhanh như vậy. “Bọn ta coi thường trang bị khởi đầu rồi. Ta không nghĩ ngươi có thể đi xa đến Thị Trấn Thứ Ba được. Bọn ta chết rồi đến đây.” ——TÔI LÀ TÊN NGỐCCCCCCCCCCCCC. Bọn họ trở lại sau khi chết. Tôi chưa cần dùng thị trấn đó, nên họ tính rằng tôi sẽ dùng portal để trở lại và chờ cho tôi xuất hiện! “Giờ, nói chuyện chút nào, ê chờ đã!” Tôi chạy tiếp. Lần này tôi phải đến nơi không ai đến. Không, tôi cần phải trốn ở nơi nào đó và chờ đến khi có người đáp lại tin SOS của tôi. Đúng rồi, cửa hàng của Magi-san. Nghĩ vậy tôi bắt đầu chạy. Khi tôi liếc ra sau, hai người đó đang chạy hết tốc, nhưng lại chậm hơn trước. Oh, tôi hiểu rồi, do hình phạt từ trạng thái khi chết hà. Ngay lúc này, tôi lao đầu vào cửa hàng của Magi-san. “Ah, Yun-kun… 『”Magi-san, giấu em.”』 eh?” Như thế, tôi nhảy qua bàn thu ngân rồi ngồi thu mình dưới đó. Tôi hạ nhịp thở xuống nhiều nhất có thể và bắt đầu dùng thị giác để tìm xem có ai ở sau. Sao mà, nhịp tim của tôi tăng cực nhanh và mồ hôi đổ rất khó chịu. Sau một lúc, có người vào. “Magi, có chút thời gian không?” Là hai ngưới đó. Tiếng bước chân đó. Tim tôi nhảy mạnh hơn nữa, mặc dù tôi không thể nhìn thấy, tôi di chuyển con mắt để xác định chỗ bọn họ. Mặc dù PK ở đường phố không được, tôi vẫn không muốn đi chung với những người như thế. “Sao? Chuyện gì xảy ra? Mà mấy món trang sức tăng tốc hồi trước thấy thế nào?” Magi-san nói chuyện khá bình dị. Họ có lẽ là khách quen tại cửa hàng 【Open Sesame】của Magi-san. “Ừ, chúng cho tốc độ khá tốt. Với năm trang sức tăng tốc như vậy chúng tôi chạy nhanh bằng người chơi chuyên tốc độ rồi.” “Nhanh thật đấy. Nếu chúng tôi bỏ số SP còn thừa vào tốc, tôi sẽ trở nên nhanh nhất.” Hai người đó nói chuyện thản nhiên về cuộc săn đuổi tôi. “Trông như có một sự khác biệt lớn chỉ dựa vào nâng cấp trang bị. Vậy, Magi. Cô đang giấu cổ.” Tôi nhìn lên Magi-san từ bên trong bàn thu ngân lắc đầu. Magi-san tiếp tục cười và ra hiệu OK với ngón tay. “Ai? Gần đây có khoảng một vài thợ rèn đến van xin tôi dạy họ, nhưng luật của chúng ta là bán mọi thứ ở giá phải chăng đúng không?” “Một cái giá phải chăng, không thành vấn đề. Tôi ít nhiều biết về cách xây Sense của cô.” “Thứ mà chúng tôi muốn biết là 【Mysterious Bluepot Vendor】. Cái mà Magicchi bán gởi phát, hiệu ứng của nó đến tai chúng tôi rồi.” Bluepot hắn ta nói, Blue Potion của tôi?!! Nhưng tại sao. Ai cũng làm được mà.
Magi-san, helppp… “Hahaaan. Nói cách khác, ông muốn ép cô ta chỉ cách làm Blue Potions hiệu quả cao đó và chỉ ông cách sử dụng 【Mixing】 và 【Synthesis】? Cloude.” Giọng của Magi-san hạ xuống một nấc. Bởi vì giọng đó người đàn ông tên Cloude chùn bước. “M-Magicchi, không phải vậy đâu. Kurocchi chỉ hứng thú thôi. Hơn nữa, chúng tôi tò mò về người chơi mới mà Magicchi quen gần đây. Thợ may Kurocchi muốn biết về nguồn gốc của Film và Big Fur.” “Nghe này Lyly. Tôi không biết cậu muốn làm gì, nhưng thực tế cô ta đến nhờ tôi cứu là đủ rồi. Hơn nữa, nếu dùng bạo lực để móc thông tin từ ai đó thì sao? Chẳng phải nỗ lực và lợi thế của con bé sẽ mất sao?” “Uuu…” Lần này, tên lolishota câm nín. Magi-san, thật sự cảm ơn chị. Chị rất là đáng tin cậy. “Vậy, mấy người đã làm gì.” “Bọn tôi nghĩ sẽ hỏi thử.” “Và?” Magi-san nhìn lên bọn họ từ phía dưới. Mặt chị ta trông đáng sợ thật, hoặc hơn là. “Lúc đầu chúng tôi tính kêu cô ta nhưng… chúng tôi không tìm được thời điểm và… đấy, cô ta chạy đi. Mặc dù cuối cùng cô ta xuất hiện ở cánh cổng, nét mặt cô ta thay đổi ngay và chạy thật nhanh vào đây, cổ chạy thoát qua cổng sau rồi à?” …này, chẳng phải những người này khá thảm hại sao?! Chẳng phải họ, như cực kỳ giận dữ khi một người gọi tôi là tên khốn sao? Tôi hoàn toàn tưởng thế. “Geez, thợ may hàng đầu làm cái việc thiểu năng gì thế này? Cậu nữa Lyly vì đi theo hắn ta. Suy nghĩ về cảm xúc của đứa con gái nhỏ bé bị 2 người đàn ông đuổi theo đi. Mặc dù nó chỉ là game nhưng cảm xúc cũng truyền thực đấy. Kể cả nếu đạo lí trong game khác với ngoài đời, tất nhiên người khác sẽ nghi ngờ rồi.” Magi-san nói những gì mà tôi muốn nói. Tuy nhiên, tôi là con trai. Còn về đạo lí khác với ngoài đời. Nói cách khác, giết người không phải tội. “Cloude, cái mặt sầu não của ông đáng sợ đến nỗi ai cũng phải chạy.” Chị ta kết thúc một cách hoàn hảo. “Tôi hiểu rồi, lỗi của tôi. Um, tôi nhờ cô thêm nữa được không? Tôi cũng chuẩn bị vài thứ để tạ lỗi rồi.” “Tôi cũng vậy, Magicchi.” Magi-san thở ra rất dài. “——Vậy, em muốn làm gì đây? Bỏ qua cho họ? Yun-kun.” Như thế, tôi bị gọi ra từ dưới bàn thu ngân. Chắc chắn, sau khi nghe câu truyện mới đó, không có cảm giác như tôi bị theo dõi, ừ thì lộ diện cũng không sao. Cái ông Cloude đó hơi đáng sợ một chút. Ông ta cao quá. “Umm. Magi-san, cảm ơn chị rất nhiều.” “…vậy là cô ta ở đó.” Cloude có vẻ mặt gì đó không thoải mái. “Vậy, em bỏ qua cho họ?” “Tha thứ hay không, Magi-san đã nói những gì em muốn nói rồi nên không sao đâu.” “Chị hiểu chị hiểu. Yun-kun’ là cô gái tốt bụng. Em làm Onee-san vui lắm.” “Em nói rồi, gái cái gì, em là con trai.” “Không thể nào cô gái xinh đẹp này là con trai!” Đột nhiên Cloude la lớn. Ahh, tôi phần nào hiểu được con người Cloude rồi. Ông ta là thế. Tính cách ông ta y chang như Gantz. Đáp lại ánh mắt lạnh lùng của tôi Cloude bắt đầu ho và Lyly cười gượng. “Vậy, cậu giới thiệu cho tôi được không?” “Hmm. Đây là cung thủ bán Bluepot thần bí.” “Mình là Yun.” “Thế thì, Yuncchi nhé. Mình là Lyly. Bởi vì mình là thợ mộc nên đến tìm mình nếu muốn làm cung nha. Mình chán lắm rồi do toàn được đặt làm trượng.” “Tôi là Cloude. Thợ may chủ yếu làm việc với vải và da.” Ahh, cả hai họ đều là thợ. Có cảm giác như họ không có vũ khí, thì ra là thế. Tôi tưởng họ là pháp sư, ngạc nhiên thật. “Vậy, tôi muốn hỏi, Bluepots là cái gì vậy?” Hmm. Mọi người đều có vẻ mặt tế nhị. Nhưng chỉ có người hỏi không để ý, nhưng cảm giác không-thuộc-về-nơi-này quá rõ ràng. ——Bluepot Thần Bí. Đó là potion bán ký gởi ở【Open Sesame】, cửa hàng bán vũ khí và áo giáp trong 【OSO】. Blue Potion bằng với Mixed Potion, nó rất hữu ích trong bản β do nó rẻ. Tuy nhiên tạo nó rất khó khăn do cần cấp 15 【Mixing】, rào cản cho người chơi mới bắt đầu ở bản chính thức quá lớn, với sự dâng cao của potion gần đây, không còn ai làm Bluepots cả. Hiện tại, giá của Potion đã hạ xuống nhưng lại có sự lo lắng giá High Potions tăng cao, và rồi Bluepot với lượng phục hồi cao xuất hiện. Mặc dù nó không bằng High Potion, nó rẻ và dễ dùng hơn khiến cho những người đi đầu lao tới【Open Sesame】 để mua chúng. Và rồi câu chuyện về một người tạo potion bí ẩn xuất hiện cũng như Bluepot Thần Bí. “Chúng tôi đang tìm người đó… um, xin lỗi vì làm cậu sợ.” “Không, ổn mà. Vậy, tôi là người làm Bluepot?” Ngạc nhiên thật. Mặc dù tôi chỉ trộn Dried Herbs với Blue Jelly Powder. “Ừ đúng rồi. Chúng tôi thấy một người chơi đi vào và ra mặc dù không dùng vũ khí kim loại hay áo giáp, rất là không hợp chỗ.” Chính xác, tôi có cung và giáp da, Magi-san chẳng bán cái nào cả. “Ờ, tôi chỉ là thợ nghèo mà thôi. Tôi chỉ cố kiếm đủ sống nhờ bán potions như thế này.” “Tuy nhiên, tôi không thích thế. Cậu, nhìn vào diện mạo của mình đi chứ?” “Hm?” Cloude đang nhăn mặt khá nhiều. Thiệt tình, ánh mắt của ông ta khá đáng sợ. Magi-san cười như có gì vui. Tôi nhìn qua lại giữa ông ta và Lyly để so sánh. “Chúng ta là thợ chế tạo, tại sao cậu nghĩ chúng ta lại nhấn mạnh vào những trang bị đó?” “Ai biết, chắc để tăng chỉ số của mình?” Khi tôi hơi nghiêng đầu, mắt của Cloude mở thật to ra. “Sai! Đó là chỗ của sự lãng mạn!” “EH?!” “Tất nhiên, nâng chỉ số là thiết yếu trong game! Tuy nhiên, nếu chỉ có vậy, thì chỉ cần sử dụng những gì trong hệ thống game là đủ để khiến mình trở nên đặc biệt rồi. Những thợ chế tạo chúng tôi tìm kiếm những gì ở ngoài hệ thống. Ví dụ như, nếu có ai đặt hàng một bộ áo thiếu vải chúng tôi sẽ nhận làm. Tuy nhiên, nếu nó chỉ là bộ trang phục dùng để khoe ngực thì tầm thường quá. Chắc chắn, quan trọng là phải làm cho nó đẹp, làm cho nó hấp dẫn. Đó chính là chỗ lãng mạn! Đeo tai mèo làm bởi Magi! Dùng trang bị tạo bởi Lyly! Mặc áo đầy sự lãng mạn làm bởi tôi!” Ngôn ngữ mà tôi đang nghe chắc chắn là Nhật Bản. Tuy nhiên, tôi chả hiểu người đàn ông đứng trước mặt dăng nói gì. “Vì thế, điều tôi muốn nói là. Để cậu tiếp tục mặc đồ khởi đầu——là lãng phí.” “B-Biến thái?” “Ờ, Cloude khác người, nhưng có điều mà tôi hiểu được với anh ta. Cách làm để dễ sử dụng, hay để phù hợp với người dùng. Hay người dùng nó như thế nào sau khi mặc, tưởng tượng như thế cũng vui lắm.” Magi-san nói như thế. Sao mà, tôi có thể hiểu theo hướng đó. “Tôi chưa từng nghĩ như thế, tôi chỉ tạo potion rồi bán giá cao thôi.” “Tôi cũng vậy. Tôi cũng làm những gì muốn làm. Mỗi người khác biệt và cũng chẳng sao.” Lyly nhìn tôi với nụ cười không nghĩ. Những người chế tạo này nói đủ kiểu và có đủ kiểu người chế tạo ở ngoài. “Vì thế, hãy bàn bạc chút nào. Không, không bàn bạc. Mặc dù nếu cậu không trả tiền, như lời xin lỗi tôi sẽ làm cho cậu áo giáp tốt nhất có thể.” “Cloude. Ông hạ mình quá nhỉ. Hmm?” “Uuu… x-xin hãy để tôi làm áo cho cậu.” “Kurocchi đang rất khiêm hạ quá nhỉ.” “Eh? Vậy ai là người đuổi theo cô ấy cùng với ông ta? Lyly.” “Eh? Tôi nữa hả?” “Đương nhiên, cả hai người điều phải tạ lỗi. Dùng kỹ thuật mấy người đang có, phải rồi. Tiện thể, cô ta có 40k.” Cũng được một lúc rồi, tôi nhận thấy một sự thay đổi lớn về Magi-san as khi so sánh với lúc chị ta dạy tôi về chế tạo. “…rẻ quá! Một miếng giáp vải cũng đáng 40k! 6 miếng cũng phải 250k!” “Ai nói, chỉ dành cho ông Cloude? 40k, từ cả 2 người.” Hiiiiiii, Magi-san. Ác quá. “Magi-san. Chị làm quá dữ rồi, đó là overkill đấy.” “Coi nào Yun-kun, em hiền quá. Nếu em không đưa số potion đó cho chị em cũng sẽ có chúng sớm hơn thôi.” “Không, em muốn có tiền. Nhưng nếu em, umm, em tham qua thì mấy câu phần nàn của em gái em sẽ tệ hơn nên em không cần vội thế. Hơn nữa, Magi-san đang bán chúng với giá phải chăng phải không. Thế đó. Nếu là người này thì em tin được, là những gì em nghĩ.” “Em nói thế làm chị vui lắm. Thôi được rồi. Hai người!” “”VÂNG!”” Magi-san giọng hạ xuống một nấc. “Mấy người may mắn thoát đấy. Cảm kích Yun-kun đi. Tuy nhiên, thủ phạm chính, Cloude. Ông sẽ làm cho Yun-kun bộ giáp nhỏ nhất có thể.” “Ừ, tất nhiên.” Hmm, 40k một mảnh. “Tiện thể, sáu mảnh trang bị là gì thế?” “Chủ yếu là Đầu, Tay, Quần, Thắt Lưng, Đồ Lót và Áo Ngoài. Tiện thể, trang bị của tân thủ chỉ là thắt lưng và áo ngoài thôi.” “Oh-ho, vậy thì áo ngoài đi.” “Đã rõ. Hiệu ứng thêm vào thì sao? Cho người chế tạo thì DEX sẽ tốt đấy.” “Đó là lựa chọn tốt nhất cho thợ chế tạo à? Được rồi. Ông dùng cái này để kiên cố nó được không?” Tôi lấy item từ trong góc túi. “Hiểu rồi, chắc chắn để đi qua con Golem, ta cần đánh bại ít nhất 1 con.” “Ohhh, Stone of the Earth Spirits. Một yêu cầu nữa cho Kurocchi với nguyên liệu hiếm. Tôi ghen tị quá.” Tôi lấy Stone of the Earth Spirits ra. Ban đầu tôi nghĩ tôi sẽ bị PK nếu giữ nó, nên dùng như thế này có thể là ý tưởng tốt. “Nếu cậu có nguyên liệu hiếm khác, thì đưa tôi hết tiền luôn. Tôi sẽ bỏ mặc giới hạn nhỏ nhất mà tạo cái tốt nhất cho cậu.” “Như vậy được không? Chẳng phải 40k một miếng là giá nhỏ nhất?” “Vậy thì chỉ có chỉ số nhỏ nhất vậy, lý do là thiếu nguyên liệu. Fufufu, nhưng vậy tôi sẽ lên cấp và chúng ta điều được lợi.” Nụ cười đen tối của ông ta hơi đáng sợ. Ờ, nếu làm được xin hãy làm. Tôi rời cửa hàng với Stone of the Earth Spirits và toàn bộ tiền của mình. ● Ngày hôm sau, tôi được gọi bởi Magi-san. Tôi chờ đợi mệt mỏi cho bộ áo giáp hoàn thành. Trong lúc đó vẫn tiếp tục tạo potions trong im lặng và luyện Enchant. Và vì hình như không có đủ thuốc nên tôi đi săn vòng thị trấn kiếm Gallstones và Fur. Trên mảnh đồng, tôi thay hoàn toàn sang trồng Medical Spirit Weed và Magical Spirit Weed, và hoàn toàn di cư khỏi việc mua từ NPC. Chỉ số của tôi cũng đã tăng rồi. Sở Hữu SP12 【Bow Lv17】 【Hawk Eyes Lv25】 【Magic Talent Lv26】 【Magic Power Lv24】 【Alchemy Lv15】 【Enchant Lv28】 【Mixing Lv24】 【Synthesis Lv17】 【Craftsmanship Lv15】 【Crafting Knowledge Lv12】 Không Trang Bị: 【Taming Lv1】 【Speed Increase Lv7】 【Discovery Lv5】 Từ đống Medical Spirit Weed tôi tạo ra High Potions. Còn từ Magical Spirit Weed tôi tạo MP Potions. Hơn nữa, thông qua quá trình làm khô tôi tăng lượng hồi phục lên. Có lẽ do【Mixing】 của tôi lúc trước còn thấp nên hơn phân nửa thất bại, nhưng bây giờ có 70% cơ hôi thành công rồi. Và chất lượng nó cũng cao nữa, số lượng nó tăng lên nhờ dùng Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Thấp của Alchemy, mặc dù tôi chuẩn bị chúng khá nhanh, tôi không chuẩn bị đủ nhiều. Hiện giờ tôi dùng lượng thừa lúc trước. Ngược lại, điều mà tôi lo lắng gần đây là tôi không thể nâng cấp【Synthesis】. Không cần phải tổng hợp Potions và tôi cảm thấy không cần phải tăng nó nữa. Gần đây, tôi toàn mua tên từ mấy cửa hàng. “【Synthesis】 trở lại thành Sense rác rồi hử.” Cứ đà này 【Synthesis】 sẽ không còn cần thiết nữa. Tôi cần phải làm gì đó, suy nghĩ thế tôi nhìn vào số vật phẩm chưa sử dụng trong túi. “Hmm. Gần đây mình chỉ dùng Synthesis với 3 loại khác nhau, kể cả nếu thêm potions vào sẽ tăng lượng hồi phục của chúng. Highpots và MP Potions quá cao cấp nên chúng sẽ thất bại. Còn cái gì… đá?” Tôi có một số lượng đá chất đống ở đó. Chẳng phải đây đã là 200 rồi sao? Chúng tan nát khi tôi dùng【Synthesis】 và 【Alchemy】 hồi đó, tôi có linh cảm nó sẽ thành công lúc này. “Làm dễ hơn lo mà——《Synthesis》!” Kết quả giữa đá kết hợp với 【Synthesis】 là——một Cục Đá. Một cục đá tròn tuyệt đẹp nằm ngay thắt lưng tôi. “N-Nặng. Mình cần đem nó vào túi… oh, đây rồi đây rồi.” Bởi vì để chúng chật túi, và vì tôi cần nâng cấp tôi chuyển đá thành cục đá. Trong lúc đó, tôi dùng luôn【Alchemy】. Thử, nhưng thất bại. Không biết có luật lệ gì cho nó không nhỉ. Cục đá không phải cấp cao hơn của đá. Không biết nó dùng để làm gì nhỉ. Chúng có kích cỡ hoàn hảo. Tôi sẽ để chúng quanh mảnh đất, chỉ cho vui thôi nhưng phong cảnh sẽ đẹp hơn. Tôi để một tá cục đá. Đá xám, bụi son và thảo mộc xanh cũng như màu vàng và tím của Antidote Weed và Paralysis Weeds biến nó thành một cái vườn hoa hơn là một mảnh ruộng. “Uwaa, đẹp quá, để nó vậy và một hồi cho Myu coi thì quá tuyệt.” Ai cũng chế nhạo nông nghiệp, nhưng tôi nghĩ nó khá đẹp đấy chứ. Cũng có đồ trang trí gọi là khung hình, có lẽ nó dùng để thêm vào cho ảnh chụp. Ngày nào đó, tôi muốn trang trí một cửa hàng của riêng mình. pon*. Một âm thanh vang lên trong đầu tôi. Đó là Magi-san gọi điện. “Vâng, Yun đây.” 『”Ah, áo giáp xong rồi. Cloude mới để nó ở lại đây với lời nhắn.”』 “Oh, vậy em sẽ lấy ngay khi giao hàng xong.” 『”Rồi chị chờ.”』 Về Bluepots tôi có thể làm ngay dùng công thức. Miễn là qua nhiều giai đoạn nó sẽ y như cũ và điểm khác biệt duy nhất là lượng tiêu thụ MP điên cuồng. Thay vào đó, lượng MP tiêu thu sẽ giúp Magic Power nâng cấp. Nó có điểm lợi và hại. “Giờ xong rồi, đi thôi. 《Enchant》——Tốc Độ.” Tôi thay 【Speed Increase】 vào và dùng enchant lên mình để chạy vào thị trấn với toàn tốc. Để lại hư ảnh màu vàng phía sau tôi tới 【Open Sesame】 trong vài phút. “Magi-san, xin chào.” “Ừ ừ. Mời vào. Giáp, đây. Và, có lời khuyên từ anh ta.” Hồi hộp, tôi nhận chiếc áo giáp qua cửa sổ giao dịch từ Magi-san. Có lời nhắn gắn ở trong nữa. CS No.6 Ochre Creator 【Áo Ngoài】 DEF+16 Hiệu ứng : DEX Thưởng, Tự Sửa “Uwa, nó khác với áo cũ của em một trời một vực.” “Đúng rồi. Nhưng điều tuyệt vời nhất là hiệu ứng của Stone of Earth Spirits.” Nguyên liệu hiếm cho trang bị thêm hiệu ứng, đó được gọi là nguyên liệu tăng cường có thể đưa ra hiệu ứng đặc biệt. “Hiệu ứng của Stone of Earth Spirits này là Tự Sửa. Trang bị này sẽ tự động hút MP để tự hồi phục, kể cả nếu nó hoàn toàn bị phá hủy nó sẽ hồi phục miễn là có MP và thời gian, là những gì ghi trên tờ giấy.” Tiện lợi quá. Nếu nó hư tôi không cần phải mua lại nữa. “Ahh hạnh phúc quá quá. Vậy, em thử liền đây.” Sau khi tôi lấy nó ra xem thử, nó trông như áo khoác đen và vàng nâu. Có vết cắt lớn ở vai để lộ cả vùng da đó, chú trọng vào di chuyển dễ dàng. Có phần trang trí làm từ vàng ở vài chỗ, giờ tôi mới hiểu Cloude hay tới cỡ nào. Bên trong đơn giản, đen và bền. Nó thật tuyệt. Khi tôi khoác chiếc áo khoác da lên nó sẽ ẩn bên trong. Mặc dù tôi nói nó là áo da, nó không quá dài. Chỉ đến độ che mông tôi là cao. Ở hông có thắt lưng để tôi điều chỉnh cho phù hợp với mình. “Tuyệt quá. Em thích lắm. Nhưng mà CS trong cái tên nghĩa là gì?” “Ah, cái đó. Thợ có thể tùy ý thay đổi tên vật phẩm họ tạo ra. Đối với Cloude hắn ta đặt ID ở đó nghĩa là hắn rất tự tin vào sản phẩm. Nó là viết tắt cho Dòng Cloude.” “Thế thì ngại lắm.” Sao mà, cứ như nó là hàng đặc biệt vậy. Kệ, cũng được. “Lần tới em sẽ nhận từ ông ta luôn.” “Dẫu sao nó cũng khá xấu hổ đúng không. Và, nếu em làm người mẫu cho hắn lần sau, sẽ có giảm giá. Được ghi trên tờ giấy đó.” Uuh, sao mà tôi có linh cảm không tốt khi bị bảo làm người mẫu cho hắn. Hắn ta y như Gantz, chắc chắn hắn sẽ bắt tôi mặc quần áo kỳ quặc gì đấy. “Em sẽ suy nghĩ về điều đó.” “Phải rồi. Và… không còn gì nữa.” “Vậy sao. Thế thì, giao Potion vậy.” Tôi đặt Bluepots vào bảng giao dịch. “Một Bluepot cho 500G, 50 là 25kG. Em thu được nhiều thế trong một ngày hể. Kiên nhẫn thêm một chút, chẳng phải em sẽ có cửa hàng riêng sớm sao?” “Ai biết. Em muốn có nó ngày nào đó, nhưng mà, này này.” “Chị hiểu ùi. Nếu vậy thì em sẽ tự bán hàng. Onee-san sẽ cô đơn lắm.” “Vậy lâu lâu em sẽ đến đây. Nói chuyện với Magi-san cũng rất vui mà.” “Oh-ho, em đang cố quyến rũ Onee-san này sao?” “Đừng giỡn mà. Thật đấy. Hơn nữa, chúng ta có thể nói chuyện với nhau như những thợ chế tác, phải không.” Khi tôi cười, Magi-san mở to mắt ngạc nhiên, và lập tức cười đáp lại. “Một cuộc đàm thoại giữa những thợ chế tác. Nghe hấp dẫn đấy. Ờ, nếu được thì chị sẽ rất vui nếu em muốn giao potion tới đây.” “Vậy đổi lại, một món quà lưu niệm từ cửa hàng này” Hai chúng tôi vui vẻ nói về thời điểm chưa đến. “Vậy thì em sẽ thử làm gì đó với chiếc áo giáp này.” “Hm? Chế tạo vật phẩm nữa à? DEX tăng lên khi em thất bại lúc trước, nên có lẽ nó sẽ thành công đấy.” “Trước đó là một trận đánh. Em không biết hiệu ứng của trạng thái này là gì.” “Hmm. Biết rồi thì nói cho chị nghe nhé.” “Hiểu rõ.” Sau đó tôi ra ngoài thị trấn, và đi về hướng đông. Goblins và Big Boars, ở khu chính giữa có Slimes cũng xuất hiện thêm 2 loại quái nữa, Mill Bird và Grey Rat. So về sức thì chúng như Armadillos và Rock Crabs, nhưng mà, tốc độ chúng cao và phòng thủ thấp. Mill Bird lượn vòng trên cao, khi tôi tiếp cận một khoảng nào đó nó, nó hét lên và lao đến. Đối với Myu, nó chờ con chim đến và chém với thanh kiếm. Mặc dù nó phóng đến tôi, nó báo hiệu cuộc tấn công với tiếng thét lớn và rất dễ nhận ra. Gray Rats chỉ là chuột to. Chẳng dễ thương chút nào. Chúng to như con chó nhỏ, nếu không tiến lại gần chúng sẽ không tấn công. Nó là loại quái tấn công gần. Mục tiêu của tôi hôm nay là con chim. Tôi nhắm con Mill Birds đang bay trên trời từ khoảng cách xa. Sức đánh của tôi không cao, nhưng HP của chúng cũng vậy. Sau khi bị bắn nó phát hiện tôi, và trước khi nó tiến tới gần tôi bắn 3 mũi tên, hạ nó xuống đất. Độ chính xác cây cung của tôi không thấp như người ta nói, nhưng độ chính xác có khác so với lúc trước. Tôi nhắm một cách dễ dàng. Chính xác, tôi có thể nhắm vào chỗ mình muốn một cách thoải mái. Thực tế, khi tôi nhắm bắn vào cánh nó bay lảo đảo và kết thúc với sự hủy diệt của nó. Chỉ cần thay đổi có áo giáp, mà sự khác biệt nhiều thế này. Và bằng cách nhắm vào nhiều bộ phận khác nhau tôi biết được sát thương gây ra khác nhau nhiều đến cỡ nào. Cụ thể, nếu trúng đầu thì chắc chắn là một cú chí mạng. Bằng cách bắn vào hai cánh tôi làm gián đoạn đường bay của nó. “Mình hiểu rồi. Lượng sát thương gây ra cũng được tính bởi vị trí, và hình như cây cung cũng có liên hệ với DEX.” Sự liên hệ của cây cung và dex. Nhờ vào tăng DEX từ chiếc giáp; độ chính xác tăng cao. Thế có nghĩa là cung thủ tăng độ chính xác nhờ vào DEX. Lý do nhiều cung thủ nản nghề, là do giá tên, độ chính xác và phạm vi bắn. Về phạm vi, có khuynh hướng dựa vào ATK. Cho độ chính xác, có xu hướng dựa vào DEX. Giá sử dụng tùy thuộc vào khả năng tài chính của người chơi. Trong khi tất nhiên, trong game này kỹ năng người chơi cần thiết, nhưng nó không có nghĩa rằng không có sự trợ giúp nào. Những thứ như hỗ trợ di chuyển của kiếm sĩ và theo dấu của pháp sư. Nói cách khác, cây cung cũng có sự hỗ trợ riêng của nó, nhưng mọi người quá quan tâm về tầm bắn và không nhận ra sự chỉnh sửa về độ chính xác. “Nói cách khác, cơ não . Và vì tôi là thợ chế tạo, DEX mình cao. Mỉa mai làm sao. Do tôi lấy Senses rác dẫn tôi đến điều này.” Lúc trước tôi không lên cấp nhiều, nhưng khi tôi tiếp tục tập luyện mọi thứ DEX của tôi tăng lên và sự chỉnh sửa này được áp dụng lên tôi. Đó là giả thuyết. Nó có nghĩa là, nếu tôi tự ý giảm DEX độ chính xác của tôi sẽ giảm, và đổi lại DEX và sự chỉnh sửa sẽ tăng cao. Tôi mặc lại giáp khởi đầu và bỏ Senses có thể liên quan đến DEX. Tôi không nghĩ tôi có thể bắn hạ nó mà không có 【Hawk Eyes】. Giờ, tôi tin vào cấp của cây cung vào bắn. Mũi tên bay 10 mét. Nó không bay xa như khi có đủ Senses. Nó không bay tới nổi con chim và tạo 1 đường parabol. Trúng vào con chuột đang bò dưới đất. “Aa…” Trong trạng thái với mũi tên trên lưng, nó lao đến giận dữ tấn công tôi. Tôi vội vàng giương cung bắn, nhưng chẳng trúng phát nào. Mất quá lâu để gắn lại Senses và trang bị, con chuột chạy lại gàn. Vì tôi bỏ 【Speed Increase】 và 【Enchant】 kể cả nếu chạy tôi cũng bị bắt. Tôi bị kéo vào đánh cận chiến, và vì một con chuột tôi về thị trấn nhờ vào chết. “Ouch… chết cũng đau gớm. Cũng khá lâu rồi mình mới nhận sát thương phải không nhỉ.” Lần đầu tiên là lúc game mở cửa. Mặc dù tôi chỉ chế đồ và bắn xa, có lẽ tôi đã đi quá xa với việc thí nghiệm Sense. Nơi mà tôi trở về, là quảng trường trung tâm Thị Trấn Đầu Tiên. Tôi đã chứng mình được, có lẽ. Xem xét đến tốc độ của quái, nếu DEX thấp chúng có thể sẽ né được tên. Tôi đứng dậy và chỉnh sửa trang bị. Bởi vì hình phạt khi chết tôi có thời gian rảnh rỗi. Không ổn. Tôi vẫn còn thời gian. “Có lẽ mình sẽ thoát ra và đi mua sắm. Ăn đồ Trung Quốc cho bữa tối thì sao nhỉ?” Tôi không chế đồ nữa, và ngoan ngoãn thoát ra.
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 6: Nhẫn Trion và Giá của Thông Tin Trans: Tomoe
Và trong ngày hôm sau, sau khi học được bài học ngày hôm qua tôi quyết định không rời khỏi thị trấn này ngay. Không, tôi không có ý định trở thành một Hikikomori, tôi chỉ muốn kiếm một ít tiền và sắm một cây cung. Tuy có một nguồn thu nhập đáng tin cậy từ Bluepots, và chẳng còn gì khác ngoài nó, tôi nghĩ là nên bán một số thứ phụ kiện mà mình tự làm. Mỗi khi nghĩ đến cảm giác ‘nó sẽ tốt hơn nếu người làm ra chúng’ ở một level khác. Nhờ giáp DEX tỷ lệ thất bại khi đánh bóng trang sức của tôi đã giảm đi phần nào đó và tôi có thể làm việc một cách khá là ổn; tôi đã cố tiến tới bước tiếp theo. Đó là, chế tạo Fine “Tôi muốn thử giới hạn của một lò rèn di động, cũng như, tôi muốn làm ra 1 thứ gì đó độc nhất mà chỉ có ở tôi.” Ảnh hưởng bởi những lời mà Magi-san và Lyly nói. Sự thôi thúc làm ra 1 thứ độc đáo được dâng lên, và đây là kết quả. Tôi chuẩn bị Alchemy và Fine rồi đặt chúng vào lò và chuyển chúng thành ingot. Tôi sử dụng Enchant vào mình và tiếp tục vung búa đập vào miếng ingot, và lần đầu tiên thành công. Kể từ khi mang DEX tỷ lệ thành công của Crafting tăng lên đáng kể. Trên thực tế, nó rất đáng để chú ý, thật dễ dàng. Thậm chí tôi đã làm Iron trong khi ngân nga một bài hát, và cứ thế tôi tiếp tục làm ra chúng nhiều hơn và hơn nữa. Lý do mà cậu ấy đấu tranh trong sự khó khăn như vậy cho đến giờ, là vì cậu ta đã và đang lên cấp. Giống như con đường thảm sát là con đường của những kẻ mạnh. Kỹ năng cấp thấp Crafting vẫn ổn, nhưng ở hạng cao, thì nó là 1 kinh nghiệm quý báu để làm ra một thứ gì đó với đôi bàn tay của mình. Tỷ lệ thành công cũng cao nữa. Và thế, tôi làm ra chiếc nhẫn của tôi Tôi đã thay đổi hình dáng và tên của nó, màu cũng được đổi thành màu đen để đồng bộ với áo quần của tôi, ba chiếc nhẫn với Peridot trên middle pedestal. Hiệu ứng phòng thủ của các món trang sức tăng lên. Ít nhất là 1, cỡ nhỏ là 2, thường là 3. Chiếc nhẫn mà tôi vừa làm ra khác với những chiếc mà tôi làm từ trước đến giờ. trang bị【Trion Ring 】 DEF +9 Giới hạn của Fine là 6, vì nó là một vật phẩm khá cao cấp. Tôi nghĩ cấp sense của tôi cũng đã tăng khá là nhiều, tôi nhìn vào chúng, có vẻ như 【Enchant】đã lên được lv30. 【【Enchant】đã đạt lv30 hoặc cao hơn——Tốn 3 SP cho 【Enchant Arts】】 Hừm. Có vẻ như tôi đã thay đổi cách nhìn về Sense của tôi. Từ số SP của tôi chưa tới 20, có phải đó là sự thăng cấp của Sense. 【Enchant Arts】là sense mô tả——khối lượng của các loại Enchant tăng lên, điều kiện đầu tiên để giải phóng dựa trên thuộc tính cơ bản,v/v… Trước đó đây là 3 loại Enchant thông dụng nhất bao gồm INT Enchant. Nếu tôi có INT Enchant sau đó thì tôi có thể khẳng định sự tồn tại của tôi cũng như tăng cường phòng thủ, và để như vậy sau này, sẽ không ổn. Tôi không biết cái điều kiện ẩn. Sau đó, tiếp tục mô tả. ——Item Enchant. “…thật ra. Nếu tôi có thể nâng cấp mọi thứ từ trước , trận chiến sẽ dễ dàng hơn. Tôi tự hỏi nó có thể sử dụng nhiều trang bị hơn không.” Tôi đã rất vui mừng sau khi có được các kỹ năng. ở cột của kỹ năng Enchant… ồhh?!! Tất cả đều tăng cùng lúc. Tấn công phép thuật cũng đã tăng cùng 【Intelligence】và phòng thủ phép thuật cũng tăng cùng 【Mind】. Khác 1 chút, có được 《Cursed》mà chỉ có xác xuất thấp hạ chỉ số mục tiêu. Ngoài ra con có 2 kỹ năng được thêm vào là《Skill Enchant》và 《Item Enchant》. “Cá-cái Gì, 《Skill Enchant》…bạn có thể sử dụng 1 kỹ năng của bạn lên 1 vật phẩm. Này, nó chả có lợi gì cho tôi cả!Nó được sử dụng để gắn kỹ năng của mình vào vật phẩm của người khác!” Còn cái kia, cái này có lợi cho tôi. “《Item Enchant》người chơi có thể dùng các Enchant lên vật phẩm. Vậy, nếu tôi chuyển Enchant vào vật phẩm rồi đặt nó vào phần bán vật phẩm thì! 《Item Enchant》——Enchant attack.” Ngay lập tức tôi thử chuyển các Enchant trên 1 phụ kiện. trang bị 【Nhẫn】 DEF+5 Hiệu ứng phụ: ATK Enchant Tôi đã làm được, và trong lúc phấn khởi tôi đã thử lần thứ 2, nhưng nó đã thất bại. “Ahh…fuu. Có phải là. Nếu tôi có thể Enchant vật phẩm vô hạn với xác suất 0% thất bại, tôi sẽ làm tăng thêm 2, 3 lần hiệu ứng Enchant. Dù sao thì đó cũng là những vật phẩm tôi có ý định bán hơn là xài chúng, tôi lặp lại phép thử đấy. “Tôi tự hỏi, ngoài Enchant ra thì tôi có thể đặt Curse lên chúng không. Hừm, thử nào 《 Item Enchant 》——Phòng thủ Nguyền rủa.” Hào quang màu đen ánh lên cùng trạng thái của chiếc nhẫn đã nhận được 【DEF Cursed】. “Uwaa, nó không phải là 1 trang bị Curse. Giờ tôi nghĩ về. 《Item Enchant》——tấn công nguyền rủa.” Sau cùng thì nó thất bại. Tiếp theo, tôi dùng Enchant, Nguyền rủa và dùng theo thứ tự. Trion Ring tôi làm ra. Nghiêm túc chứ. Xác suất này là bất khả thi. trang bị【Trion Ring 】 DEF +9 hiệu ứng phụ: ATK Enchant, SPEED Enchant, MIND Curse Với cái này, cho 1 pháp sư. Tôi có thể bỏ tấn công vật lý và thêm vào đó tấn công phép thuật cũng như phòng thủ. Sao nó lại thất bại và bị nguyền rủa khi sử dụng 2 Enchant. Nó, có lẽ là 1 nguyên liệu có giới hạn. Nói cách khác, tùy vào nguyên liệu nó có thể nhận nhiều hơn hoặc ít hơn. Nếu nguyên liệu cao cấp hơn, nó sẽ không bị nguyền rủa. Hơn nữa, các Enchant, nếu tôi sử dụng nguyền rủa với Enchant cùng loại thì chúng sẽ đè lên nhau/không cộng dồn lại với nhau. Có nghĩa là tôi có thể tự do thay đổi Enchant trên trang bị. Vậy cách này là bất khả thi đối với vật phẩm tiêu hao. Chúng sẽ thật bại và biến mất ngay lập tức. Tôi tự hỏi sẽ thế nào nếu dùng Stone và Ingot đã được tôi sử dụng Enchant. Kết hợp với các sense bỏ đi, sức mạnh của chúng sẽ tăng lên. “ số possibilities đã được mở thêm. Hừm, nó là 1 vấn đề ngay lúc này. Và giờ tôi biết các điều kiện cần cho nó. Thực tế thì chúng không vỡ, tôi biết không phải là phép thuật hay Crafting. Ếh? ý nghĩ trong đầu, tôi là người duy nhất dùng 【Enchant】 cho đến thời điểm này ? để rõ hơn về câu hỏi đó, tôi liên lạc ngay với Magi-san. “Magi-san, giờ chị có rảnh không ?” 『 Gì thế Yun-kun ? Đến để bán Potion nữa hả ? 』 “Vâng, em sẽ ghé sau. Sau đó em muốn hỏi vài điều.” 『 “Ừm, chị sẽ đợi.”』 Tôi đến đó bằng cách chạy. Dù tôi chạy với trang bị đã có Enchant Speed, thường thì Enchant và trang bị Enchant được cộng dồn với nhau và giờ thì đã có 1 chút khác biệt về tốc độ so với lúc trước. Vì vậy, tôi đụng trúng nhiều người hơn khi đang chạy. Được nữa đường thì tôi chuyển từ chạy sang đi bộ với tốc độ nhanh. Và trang bị Enchant cũng không còn hào quang tỏa ra nữa. “Chào, Magi-san” “Ồh, em đến rồi. Chúng ta sẽ giao dịch Potion chứ ?” “Vâng” Như thường lệ, tôi đã bán Bluepot để lấy tiền . Vì chỉ số cộng thêm DEX nên lượng potion không giảm. tôi tăng số lượng ô đất lên và tự hỏi về Antidote Potion và Paralysis Potion. “Yun-kun, thế nào rồi em?” “Bắt đầu ổn hơn rồi. À mà, có vẻ DEX có ảnh hưởng đến hiệu suất cây cung.” “Ồhh, cuối cùng em cũng tiến xa đến vậy. Quả không ngoài dự đoán của chị” Không, quan hệ của chúng tôi không phải là quan hệ sư-đồ. Chị ấy nói vậy vì chắc là đã biết về nó rồi. “Chị biết rồi à ?” “Nghĩ chị là ai hả ? Magi-san 1 thợ rèn, trong đợt Beta test chị đã kiểm tra đặc điểm của các Sense cùng với Cloud và Lily, bọn chị tìm kiếm và điều chỉnh 1 cách hợp lý vị trí chiến đấu.” “Nếu chị biết sao chị lại không bảo em.” Chị ấy chắp tay lại và xin lỗi. “Mục đích chị làm điều đó không phải để giành cho em. Nghĩ đi. Chị sẽ được gì khi cho em biết tất cả ? Nó không giống như nhìn hướng dẫn ở trên 1 trang web.” “Vâng, Chắc rồi.” “Ngoài ra, chị ghét những người quá dựa dẫm vào người khác và thích những người tự tìm hiểu hơn. Chị đưa lời khuyên hoặc trao đổi với họ. Chị hoan nghênh những người mới lớn như em. Cái chị ghét là những người thấp hèn. Những người muốn nhận được sự giúp đỡ, những kẻ chỉ xem hướng dẫn ở web rồi vỗ ngực tự hào MÌNH LÀ NHẤT. Đó là những gì chị nghĩ.” “Khó khăn quá nhỉ.” “Ừm, ngay cả thông tin cũng là để trao đổi. Chị cũng mua những thông tin về quái và vật phẩm để đổi lấy giáp và vũ khí tốt nhất cho họ.” Tôi rất biết ơn những Crafter đầu tiền. Geez, tôi cũng phải có lối đi riêng thôi. “Giờ thì nó là điều tất yếu để chi trả cho các bài học nâng cao.” “Ahahaha, Chị không giống quỷ nhiều đến vậy đâu. Miễn là Yun-kun trở thành 1 Crafter thì chị cũng hài lòng rồi.” “Ừmmmmmm, đã tới được đây rồi thì em tặng chị 1 chiếc nhẫn coi như 1 món quà. Em làm ra từ Fine hôm nay.” “Ồh?! Cuối cùng thì em cũng làm được. Giờ thì chị đang làm thử với sắt. Có lẽ chị cũng sẽ làm thử với bạc.” “Có lẽ vẫn còn cả chặng đường dài phía trước. Em sẽ cố hết sức.” Tôi tháo chiếc nhẫn ra và đưa cho chị ấy. Tôi vẫn chưa có đủ tự tin của 1 Crafter. “Có vẻ từ giờ em sẽ ổn định được nguồn thu nhập hơn.” “Yup, thấy em vậy Onee-san sẽ trân trọng món quà này.” Tôi rời khỏi cửa hàng và cắm đầu vào chạy, Magi-san vội vàng nhảy ra khỏi cửa hàng. Nhưng từ lúc tôi chạy thì tôi đã không để ý đến điều đó. “Geez, sao em ấy kệ nó và bỏ đi như thế chứ?, chị chưa thấy trang bị này bao giờ.” Magi-san thì thầm với 1 giọng khó có ai nghe thấy được.
● Đề ổn định nguồn thu nhập, tôi mở rộng phạm vi sử dụng tiền của mình. Sau khi mua 5 lần vật phẩm bổ sung với giá gấp 10, vẫn còn thừa 1 ít để mua 1 mảnh đất. Số lượng cánh đồng đã tăng lên thành 6, và số vật phẩm của tôi sẽ trồng được 120. Hơn nữa, tôi đã mua những thứ cho Mixing và còn lại khoảng 10k G. “Dù hành động khá phóng khoáng trước mặt Magi-san nhưng giờ tôi đã trở lại thành 1 kẻ cháy túi.” Để cải thiện áo giáp và vũ khí của tôi cũng như mua cho mình 1 gian hàng riêng. Còn đường phía trước còn dài lắm. Nhưng trước đó, để tạo ra các phụ kiện thì tôi sẽ cần 1 lò rèn cao cấp. 1 lò rèn có thể xử lý thép giá 80k G. Trên nữa thỳ 800k G. “Tôi tự hỏi có thể làm gì với số tiền còn lại.” Tôi kiểm tra mớ hàng tồn kho. Các vật phẩm đủ tiêu chuẩn không bị thất bại, các vật phẩm Enchant ngẫu nhiên lại chiếm 1 vùng khá lớn. Khác tí thì tôi có thể sử dụng Meat, centipede’s poison… Nói xong, tôi quên mất fossil. “Phí giám định mỗi lần là 5000G. Nếu tôi bán Potion cho Magi-san thì tôi sẽ kiếm được 1 mớ tiền kha khá, chuyển chúng thành vật phẩm nào. Hừm, Rồi thì khôi phục chúng ở đâu?” Nếu tôi nhớ không nhầm thì tôi phải đưa nó cho 1 NPC tên là Geologist. Tôi không biết ông là ai nhưng tốt hơn thì nên đi hỏi những NPC quanh thị trấn và tiện thể cũng đi khám phá luôn. Tôi hỏi những NPC đầu tiên ở quảng trường, hình như nó ở phía bắc. 1 NPC cho tôi biết là vậy, và khi đến nơi thì vì 1 lý do nào đó mà trước mặt tôi là 1 khu phố toàn đồ cổ. “này này, fossil là fossil nhưng tại sao 1 cửa hàng đồ cổ lại chăm sóc fossil.” “Chào mừng, bạn cần gì từ cửa hàng của chúng tôi ?” 1 người đàn ông mặc vest xuất hiện. “Tôi có thể giám định fossil ở đây chứ ?” “Vâng, khác với giám định đồ cổ, thỉnh thoảng tôi cũng kiếm được 1 khoản hời kha khá.” Khi tôi nhìn các vật phẩm quanh cửa hàng, chúng giống như các món đồ để trang trí hơn là các trang bị chiến đấu, trước 1 số món được viết dòng 【Broken】. “Hôm nay là ngày thẩm định” Tôi lấy vàng từ túi ra, và để nó cạnh fossil. “Chắc rồi, tôi chấp nhận. Tôi sẽ xem chúng thế nào.” Ông ta lấy chiếc kính thẩm định từ túi áo ngực rồi đặt lên mắt và bắt đầu nhìn vào fossil thông qua cái kính. “Giám định hoàn tất. Đây là 1 hạt giống.” “1 hạt giống ? thứ mà người ta trồng ở trên đồng ruộng ? Mà cũng tốt thôi.” “Gì, bạn là 1 người nông dân à ? Đây là hạt giống cây vitality và nó cũng chẳng hiếm hoi gì.” “Eh, tôi nghĩ là nó hiếm cơ đấy.” “Đây là 1 loài cây mọc ở những nơi thanh tĩnh, nhưng cũng có thể tìm thấy nó ở những vùng đất dung nham. Bạn tìm thấy cái fossil này ở đâu ?” “Gần 1 cái hang.” “Có lẽ nó đã mọc ở đó trước đây, nếu bạn muốn bán tôi sẽ mua nó với giá 100G.” “Không, tôi sẽ dùng nó. Tôi muốn thử trồng nó xem thế nào.” “Nó không là 1 cái cây bình thường, nếu mất gốc nó sẽ trĩu quả mỗi ngày. Về lâu dài thì bạn có thể thu thập và bán chúng.” Và thế, tôi có được 1 hạt giống cây vitality. Tôi muốn trở lại khu trang trại để trồng nó ngay. Nhưng không may, vẫn thiếu cái gì đó. Tôi rải nó xuống lỗ và nhìn vào 3 khu đất khác. Dưới bầu trời xanh tôi làm việc với mấy khu đất, với hào quang đỏ và vàng. Nhờ tiền thưởng từ các phụ kiện, tôi tự bảo mình đã làm việc như 1 cái máy cày. Nó khá là dễ so với lúc trước, như đã định thì tôi phải mất 1 chút thời gian. Tôi không chuẩn bị chút kinh phí nào bằng việc bán phụ kiện. Nhưng, tôi đã trồng các nguyên liệu để chế High Potion và MP Potion và có 1 nơi khá là tốt để bán Antidote Potions và Paralysis Potions. Hôm nay, tôi đăng nhập vào buổi chiều. Hôm qua, và cả hôm trước trong khi tuyệt vọng vì chỉ trồng được 1 nữa số ô đất, nữa kia không sử dụng vì không đủ hạt giống. Nên vui hay buồn đây, tôi cố đổ lỗi số phận vì không có kế hoạch dự định trước, nhưng tôi đã quyết định không đi sâu vào nó nữa vì đây chỉ là 1 trò chơi. *pon*, sau khi đăng nhập lập tức có 1 âm thanh vang lên. Người gọi là Magi-san. Chị ấy không thường xuyên làm như vậy vì tôi thường xuyên đến chỗ của chị ấy. Vừa nghĩ về nó tôi vừa mở hộp thư thoại. “Chào chị, có chuyện gì vậy ạ ?” 『”Này Yun-kun. Cloude và Lily muốn nói chuyện với em, em có thể tới cửa hàng của Cloude được không?”』 “Thật ạ ? Àh, Ừmm…” Gặp được anh ta hẳn là rất khó. 『”Có vẻ không ổn khi em gặp anh ta nhỉ. Đôi khi chị cũng tự nhủ ‘gã này đang nói cái quái gì vậy ?’.”』 “Vâng, thì…” Chị ấy không giấu diếm gì cả, nhưng tôi sẽ không nói thẳng ra như vậy. “Ưm, em sẽ chế 1 ít Potions trước được không? nó mất khoảng 30 phút. 『”Hiểu rồi. Khi em đến 【Open Sesame】, chị sẽ hướng dẫn phần tiếp theo để em có thể đến được cửa hàng của Cloude.”』 Tôi ngắt cuộc hội thoại với Magi-san và trở lại với đống vật phẩm trên mấy ô đất. Cây vitality chỉ lớn thêm 1 chút và vẫn chưa thu hoạch được. Mặc dù số lượng vật phẩm trồng đã được tăng lên nhưng chẳng có gì thay đổi cả. Nhưng kể từ khi trồng mấy thứ này tôi cũng tốn khá là nhiều thời gian cho chúng và chẳng có thời gian rãnh để chế Potions. “Àh, không có thời gian rãnh. Highpots và MP pots rất ổn khi giao hàng. Mình có thể làm nhiều hơn khi trở lại.” Tôi chắc chắn đã có 1 lượng hàng trong kho rồi bắt đầu rời khu đất trồng. 1 Con đường quen thuộc, những NPC quen thuộc tránh sang ngang khi tôi đi qua. Tôi đã khá là quen với con đường này. Nhìn kìa, có 1 kẽ hở đủ để tôi chen qua giữa 2 người chơi, họ rất ngạc nhiên khi tôi lách qua. Xin lỗi. Tôi tiếp tục tốc độ đó và tiến tới cửa hàng của Magi-san. “Em ở đây.” “Ồh, chỉ 1 tý nữa thôi. Nào chúng ta đi thôi.” Magi-san nói gì đó với NPC Clerk và để 【Open Sesame】với tôi. Sau khi chúng tôi rời cửa hàng, những người mà chúng tôi đi ngang qua đều chăm chăm nhìn chúng tôi trông có vẻ rất bí mật. Kể từ khi tôi chuyển qua thị trấn này, tôi đã không chăm chú, xem xét tình hình quá nhiều, với 1 cung thủ thì đây là điều khá là bất thường. Tôi cảm thấy cái xấu đang dòm ngó và muốn bám theo nơi mà tôi sắp đến. “Magi-san, Ừmm, cửa hàng của Cloude là…” “1 cửa hàng phía đông thị trấn quay mặt về phía đường chính. Nhìn xem, nó kia 【Community Café & Clothier】.” Tôi hướng mắt theo ngón tay của chị ấy, ở đó có 1 cửa hàng có cả sân thượng. Chẳng có vấn đề gì khi tôi nhìn vào nó, nó giống như 1 quán café vậy. “Cũng hướng đó, nhưng ở bên đối diện là cửa Hàng của Lily 【Lyly’s Woodworking Shop】.” Khi nhìn vào phía bên kia là 1 cửa hàng được dựng bằng gỗ nhìn rất sang trọng. Mặc dù số khách không đông nhưng vẫn có 1 cơ số người kha khá ra vào cửa hàng. “Nói sao nhỉ, 1 bên khá là năng động còn bên kia thì ngược lại. Mặc dù nó là 1 quán café nhưng nó không hẳn là vậy.” “Không hẳn vậy. Cloude bảo đấy là 1 quán café cosplay.” Tôi có cảm giác chẳng lành. Tôi không muốn vào, không tôi phải thử qua đã. “Nào, vào thôi.” “Nhưng trông như nó đang đóng cửa, dù…” “Vì 【Cooking】là 1 sense biến dạng, vậy nên nó không sử dụng để phục vụ như 1 quán café. Xin lỗi làm phiền.” Tôi cố bình tĩnh khi bước theo sau Magi-san, nhưng đã bị tấn công trong sự hối tiếc vì đã bước vào đây. “Cậu đến rồi. Thay đổi nhiều quá nhỉ.” Vì 1 số lý do nào đó, Cloude đã chờ chúng tôi trong khi trên tay cầm 1 bộ đồ hầu gái kiểu nhật. Trong khi tiếp bước Magi-san vào trong, Magi-san đã giải quyết anh ta bằng 1 cú đấm thẳng vào bụng. Đấm đẹp lắm. “Gfufu… cậu đánh mạnh hơn trước rồi đấy. Tớ nghĩ tớ có thể nôn ra tất cả các thứ trong bụng.” “Thôi nào Kurocchi, đừng làm người khác vui bằng những trò như vậy. Không tốt đâu.” “Hừm… có vẻ như cậu đã có thay đổi về sức mạnh. Chiếc nhẫn tuyệt đấy.” Cả 3 người họ nói những chuyện chẳng liên quan gì đến nhau. Tôi đứng ngây ra ở cửa ra vào và nhìn xung quanh, Magi-san nắm chặt tay thành nấm đấm, Lily thì ngồi trên chiếc ghế dành cho khách ở quầy và vẫn tiếp tục nhìn về phía Cloude đang nằm gục phía dưới đầu gối của mình. “Cậu ổn chứ ?” “Không sao, chỉ sốc tí thôi. Cũng không có tí sát thương nào nên cũng không đau cho lắm.” “Vậy sao cậu không nói gì đó với người đang chết ngây ở cửa kia đi ?” Cloude nhìn Magi-san và cười. “sao chứ ? 1 câu hỏi nhớ ngấn. Tôi muốn cô mặc nó bởi vì tôi muốn thấy cô khi mặc bộ đồ này. Màu hồng này làm cho bộ đồ khi người ta nhìn vào có cảm giác như 1 chú hươu con đáng yêu và ranh mãnh. Kiểu dáng của bộ đồ này có từ thời Taisho mang vẻ đẹp của Nhật Bản cũng như cảm giác khi nhìn trông có vẻ trưởng thành nhưng không nổi bật ! tôi muốn thấy nó, chỉ thế thôi!” “Rồi rồi. Tôi không thực sự muốn nó, nhưng từ khi tớ quen Yun-kun thì sẽ tốt hơn nếu cậu dừng lại.” Khi nghe cuộc trò chuyện giữa Magi-san và Cloude, tôi chợt nhận ra là đã thu hẹp khoảng cách. “Thôi, đùa thế đủ rồi (về uống thuốc thôi cháu ) . Yun, tôi muốn hỏi cậu 1 số điều, được chứ ?” “Gì vậy ạ ?” Tôi chợt rùng mình sau khi nghe cuộc hội thoại dài dòng kia, tôi tự trấn tĩnh mình. “Cậu không bán các phụ kiện cho ai khác ngoài Magi chứ ?” “…Cái nhẫn Trion ? À, vâng. Em chẳng còn cái nào để bán cả.” Dù chỉ là để thử nghiệm Enchant, những chiếc nhẫn bằng đồng không thể chịu đựng được. Có lẽ chỉ Enchant được vào các phụ kiện làm từ đồng hoặc các nguyên liệu cao cấp hơn. “Tôi hiểu rồi, theo lối này.” Tôi nhìn quanh cửa hàng. Chúng tôi được chỉ đến 1 phòng ở phía sau quầy, nơi đây có vẻ có bầu không khí làm việc. Những tấm thảm được trang trí bằng vải và da, có cả 1 phòng thay đồ được làm từ đá. 4 người chúng tôi ngồi xuống xung quanh 1 chiếc bàn gỗ lớn ở trung tâm phòng làm việc. “Giờ thì, tôi có 1 vài câu muốn hỏi.” “V-vâng.” “Trước tiên, nó vẫn ổn nếu như bạn chẳng nói gì cả. Nếu bạn lo lắng về lợi ích của mình trong trò chơi này hoặc những thứ tương tự thì bạn cứ giấu đi, thế thì sẽ tốt hơn.” Bằng cách nào đó mà Cloude toát ra 1 bầu không khí như anh ta là 1 cảnh sát đang thẩm vấn vậy, thật khó khi nói chuyện trong tình trạng này. Tôi liếc sang Magi-san, chị ấy trả lời bằng cách toát ra 1 không khí kiểu như ‘là vậy đấy’.” “Rồi, tôi sẽ bắt đầu hỏi. Bạn có thể làm ra chiếc nhẫn của Magi-san để mang 1 cách thoải mái ?” “Vâng, nếu tôi rãnh.” Tôi nghĩ rằng nên nói về 【Enchant Arts】, nhưng trước đó họ có bảo là không ép tôi phải nói ra thứ gì nên tôi vẫn im lặng. “Bạn hoàn toàn biết được cách làm chứ ?” “Không chắc lắm, tôi nghĩ tôi chỉ biết được 1 nửa thôi.” “Câu cuối cùng. Nếu bán nhẫn Trion, bạn sẽ ra giá bao nhiêu ?” 1 câu hỏi bất ngờ. Hừm, nhưng nó tốt với chiếc nhẫn quèn của tôi, nhưng tôi tin rằng nó sẽ có giá ít nhất—— “——Hừm, khoảng tầm 15k ?” “””hả””” Mọi người đều cất lên 1 tiếng thở dài. Ếh, đắt quá hả. “Chắc cao nhất thì cũng hơn 10k G” “Không không. Yuncchi, nói cách khác thì nó quá rẻ.” “Shocking〜. Từ lúc mua vật phẩm của cô ta từ trước đến nay, Yun-kun không biết giá đâu.” “Nói rõ ra thì, cái đó có giá ít nhất là 50k G. Nếu nó có thể thay đổi 1 cách tùy ý thỳ các pháp sư sẽ trả 100k G để có nó.” “Hả? lấy 50k G để mua 5 Iron Ingot, đắt quá đấy. Không thể nào.” Trên thực tế thì mỗi thỏi Ingot chỉ được bán với giá 500G. “Hiện tại thì bọn tôi chỉ làm được 1 hiệu ứng cộng thêm nhưng cậu thì có thể làm những 3 loại. Dù có cả Cursed là 1 hiệu ứng tiêu cực. Với những người chơi không cần sát thương vật lý thì đó sẽ là 1 lợi thế khá lớn.” Có thể nói là nếu tôi đặt INT và MIND và ATK ở 1 trạng thái tiêu cực thì tôi có thể bán chúng cho các pháp sư. Ngược lại thỳ tôi cũng có thể làm 1 chiếc hoàn toàn sát thương vật lý, tùy chỉnh để nó hợp với phong cách cá nhân. Và nếu Sense 【Craftsmanship】 của tôi lên đến level 30 và trở thành 【Engraving】 thì tôi có thể thêm hiệu ứng 1 cách tự do hơn. “Nói cách khác thì nó rất có giá trị.” “Ừm, các trang bị cung cấp cho những người chơi hàng đầu. Và điều chính là chúng tôi muốn bạn dạy cho chúng tôi cách làm ra chúng. Tất nhiên là chúng tôi sẽ trả phí cho công thức này.” “Hả?” 1 yêu cầu ngoài sức tưởng tượng, tôi suy nghĩ 1 lúc. Tôi không biết phải giải thích thế nào đây, Cloude bắt đầu nói với 1 biểu hiện chậm rãi. “Chúng tôi không đến với bạn vì RMT[1]. Chúng tôi định trả tiền ngay trong game.” “Khoan, chờ chút đã. Cái gì đang diễn ra thế này ? Gì mà ‘Bán công thức’ ? Tôi chẳng hiểu gì cả.” “Thậm chí nếu bạn chỉ dạy cho chúng tôi phần lý thuyết. Chỉ cần dạy 1 quá trình xàm tếu nào đó. 1 khi các thông tin xuất hiện trên mạng thì chúng tôi vẫn sẽ có được nó. Nhưng dù gì thì chúng tôi vẫn có lý tưởng riêng.” Tôi vẫn chưa hiểu gì cả. Tôi hết nhìn từ Magi-san lại nhìn sang Cloude. “Nguyên tắc cơ bản của 3 người chúng tôi là『bán với giá hợp lý』. Sẽ không tốt nếu như nó quá rẻ hoặc quá đắt. Đó là 1 sự trùng hợp khi ở bản Beta chúng tôi được gọi là những Crafter hàng đầu. Chúng tôi là những người thiết lập giá cả. Đó là lý do tại sao chúng tôi ra giá về thông tin mà chúng tôi muốn với 1 mức giá hợp lý.” Có nghĩa là những người đưa ra giá hợp lý trong trò chơi này ? “Ví dụ, Yun-kun là người làm ra cái phụ kiện, trang bị với công thức mới của mình. Dù nó là đồ rẻ hay đắt cũng không sao cả. Nhưng nếu ra giá hợp lý thì vẫn sẽ được, em nghĩ sao ?” “…nếu tôi bán quá rẻ thì nó sẽ được bán lại với giá cao hơn, nhưng nếu tôi bán nó với giá cao thì sẽ có lợi cho tôi ?” “Đúng đấy. Hơn nữa, ở 1 khả năng nào đó nó sẽ trở thành nơi sinh sôi cho việc kiếm RMT. Chúng tôi không muốn điều đó xảy ra.” “Đó là lý do tại sao mà chúng tôi muốn biết công thức trước khi có 1 ai đó làm ra điều này. Nếu bạn cho rằng việc cân bằng trò chơi này là 1 thứ đạo đức giả thì cứ việc, chúng tôi chỉ cần tim ra những người chơi có công thức, quy trình mới và thương lượng với anh hay cô ta. Sau cùng thì tiền trong trò chơi cũng chỉ là những con số ảo. chúng tôi không hối hận khi đã và đang làm điều này.” Nói cách khác thì tôi làm ra thì tôi sẽ được hưởng. Và nó sẽ được trả 1 mức giá hợp lý. “Sau đó, không nói về chuyện tôi sẽ bán nó hay không mà là ai sẽ là người tìm ra điều đó.” “Yup. Chúng tôi không có ý định cản trở quá trình chơi của Yuncchi. Nó vẫn ổn nếu như bạn muốn chơi, nó vẫn tốt nếu bạn từ chối.” Lily đã nói vậy thì tôi nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu hợp tác với họ. Tôi đã có ấn tượng xấu khi nhìn thấy Lily và Cloude lần đầu nhưng để làm ra bộ giáp tốt như thế này thì…, hơn nữa tôi tin tưởng Magi-san. “Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ nói mặc dù nó nhìn chẳng có gì đặc biệt cả.” “À, ừm.” Tôi giải thích về 【Enchant Arts】của tôi. Nó có thêm 2 kỹ năng mới được thêm vào 《Skill Enchant》và 《Item Enchant》Hiệu ứng phụ trên nhẫn Tridon được làm với “Item Enchant”. “Vì 1 lý do nào đó mà nếu không thêm hiệu ứng lời nguyền thì nó sẽ thất bại.” “Thất bại ?” “Nếu tôi không theo 1 trình tự nhất định thì vật phẩm sẽ biến mất. Tôi có thể thêm 3 hiệu ứng phụ vào 1 nguyên liệu, nhưng tùy vào loại nguyên liệu thì tôi có thể thêm nhiều hoặc ít hơn các hiệu ứng. Ngoài ra thì nó không thể thêm hiệu ứng vào vật phẩm tiêu hao. Có lẽ là chỉ thêm được vào các nguyên liệu. Đấy là tất cả những gì tôi biết cho đến lúc này.” “Hee〜 Yuncchi tìm hiểu khá nhiều nhỉ. Tôi đã nắm sơ về 《Item Enchant》, nhưng còn 《Skill Enchant》 thì để làm gì ?” “《Skill Enchant》 thì…, tôi đã thử nhưng vẫn chưa chắc lắm, có lẽ là nó thêm kỹ năng vào các vật phẩm.” “Đấy là vì sao mà bạn bảo là chỉ biết 1 nửa nhỉ. Tôi rất vui vì đã hỏi trước.” Cloude lẩm nhẩm. Không, tôi nghĩ nó chẳng thể nào dùng được. “Yun-kun, em đã học 1 kỹ năng khá là dị dạng. Có thể thêm các kỹ năng vào các vật phẩm 1 cách tùy ý.” “Em không nghĩ nó hữu ích cho lắm đâu, dù…” Ừmm, 【Bow】và 【Arts】Distance Shooting và Rapid Fire Bow・dạng thứ 2 thì cũng như 【Mixing】và 【Synthesis】 . Ngoài ra thì 【Craftsmanship】có thêm kỹ năng 《Skill Enchant》. < chả hiểu gì 《Skill Enchant》 không thể Enchant cùng nội tại/kỹ năng bị động của Sense, ví dụ như 【Hawk Eyes】 có thể nhìn vào ban đêm cũng như khả năng nhắm mục tiêu ở tầm xa hoặc 【Craftsmanship】thì giám định bằng mắt. Mấy thứ đó được gọi là ‘kỹ năng chủ động’ chọn mục tiêu. Đó là lý do mà 【Speed Increase】tăng tốc cũng không bổ trợ được cho 【Hawk Eyes】, bất khả thi rồi. “Có nhiều khả năng là có những loại vật phẩm, nguyên liệu nhất định mới có thể Enchant. Và sẽ thế nào nếu thêm các hiệu ứng phụ là kỹ năng phép, tùy theo vào loại hiệu ứng phụ nên nó có lẽ sẽ không đoán trước được.” “Thực hành ngay thôi. Yuncchi thử Enchant vào cái trượng này xem.” Thanh gỗ mà Lily đưa ra tỏa ra hào quang và tắt ngúm dần và hiện thanh 1 thanh gỗ thô. Có lẽ là do kỹ năng 【Woodworking】. “Ổn chứ ? Nhưng tôi chẳng có kỹ năng phép nào.” “【Enchant Arts】 cũng là 1 Sense từ lớp phép thuật. Không phải tốt hơn khi dùng Enchant nó với 【Enchant】sao ?” “Hiểu rồi. À thì… bằng cách nào đó thì có vẻ giống như tôi phải điền từ khóa vậy.” Dường như cần 1 điều kiện nào đó để kích hoạt kỹ năng. Hừm, tôi tự hỏi nếu làm được mà không trùng với các kỹ năng gốc ? 《Active》thì sao ? “Thiết lập. sau đó thì 《Skill Enchant》 ——【Enchant】tấn công.” Thanh MP của tôi tụt như điên và trạng thái của nó đã chuyển sang màu đỏ. Trượng 【Vũ khí】 ATK + 2 INT + 8 Hiệu ứng phụ: ATK Enchant “Rồi, tôi thử nó được chứ ?” Lily cầm cây trượng lên. “Từ khóa/Lệnh là 《Active》.” “Hiểu rồi, 《Active》!” Cùng với giọng của Lily nó lóe lên ánh sáng màu đỏ bao bọc cả Lily. Sau đó thì cái trượng——bị hỏng. “《Skill Enchant》quá mạnh nên chắc là sẽ được giá. 《Skill Enchant》là 1 kỹ năng chỉ dùng được 1 lần và sau đó thì người khác thì cũng vậy. Và Lily, MP của cậu ?” “Enchant đã được dùng mà không tiêu hao bất cứ MP nào.” “Ồhh, có thể dùng Sense mà không tốn MP vì không lấy nó ra ngoài. Nhưng nó chỉ dùng được 1 lần.” Thật lãng phí khi để hỏng 1 cái vũ khí như vậy, đấy là 1 ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi. “Thật nguy hiểm, chắc chắn nó sẽ rất phổ biến. Trên thực tế thì không chỉ Yuncchi có thể sử dụng nó, ví dụ như tôi cũng có thể làm khác hơn nhiều. Bất cứ ai cũng có thể dùng, thứ này không những thêm hiệu ứng vào trang bị mà còn cả nguyên liệu nữa. Những thứ rẻ tiền trước kia thì giờ sẽ có thể sử dụng với phép thuật.” Sau đó thì chúng tiếp tục thí nghiệm với 1 số vật phẩm khác, nhưng 《Skill Enchant》 thì có giới hạn của nó. Có thể thêm kỹ năng bằng Enchant vào 1 trang bị riêng từ 《Item Enchant》. Và các kỹ năng được thêm vào sẽ không thể hoạt động nếu người làm ra không đặt cái từ khóa/Lệnh trước khi sử dụng. Nếu không thì nó sẽ bị hỏng khi sử dụng. Giáp hay vũ khí mà hỏng trong lúc đang đánh nhau thì dễ gây chết người lắm. Có 1 số kỹ năng không thể Enchant, ví dụ như 【Enchant Arts】 thì 《Skill Enchant》 và 《Item Enchant》 là 2 kỹ năng riêng biệt không cộng dồn được với nhau. Cuối cùng là nó có thể thêm vào các nguyên liệu khủng và các vật phẩm được 《Skill Enchant》 thì sẽ được đặt tên 1 cách tự do. “Hừm, theo tôi thấy thì hiện tại, Yun là người duy nhất biết được công thức này.” “Chắc là thế. Tôi cũng nghĩ là nó có những giới hạn riêng. Ví dụ như 《Item Enchant》 sẽ hủy đi các vật phẩm làm bằng đồng nếu các nguyên liệu không đủ tốt. À, nếu biết thêm về điều gì thì xin hãy cho chúng tôi biết.” Tôi thực sự biết ơn 3 người họ và họ cũng biết ơn tôi. “Cảm ơn vì ngày hôm nay, nếu Yun-kun muốn bán những vật phẩm được 【Enchant Arts】 thì bọn chị sẽ rất vui nếu được xem qua chúng.” “Vâng, nếu sau này em làm được. Cám ơn vì lời khuyên.” “Ừmm…, và đây là giá cho thông tin này.” 1 yêu cầu giao dịch xuất hiệt, tôi bắt đầu giao dịch với Cloude. Sau khi tôi nhìn thấy số tiền không tưởng trước mắt tôi———3000k G, nghĩa là 3 triệu G. Quá nhiều tiền, trả 3 triệu G để đổi lấy 1 thông tin cỏn con thế này. “Không không, có gì đó không ổn ! ch-chờ đã nào !” Tôi gần như đã khóc. Cloude thì nghiêng cổ, Magi-san và Lily thì cố nhịn cười. “Ai cũng xứng đáng được nhận lại gì đó từ thứ mà họ làm được. Trước đó thì cả 3 chúng tôi cũng đã thảo luận về 1 mức giá hợp lý rồi.” Có nghĩa là mỗi người trong 3 người họ trả 1 triệu G ?! Không, tôi phải từ chối thôi. “Em không thể nhận nó…” “Đừng lo, trong trò chơi này thì em sẽ tiêu hết từng ấy tiền trong 1 khoản thời gian ngắn thôi. Hoặc nếu muốn thì em cũng có thể lấy gấp đôi như vậy để mua 1 cửa hàng, thậm chí là nhiều hơn thế. Đó là lý do mà em phải nhận nó, hay em sẽ trả lại ?” Những ngôn từ cuối cùng phát ra của Cloude đã thay đổi suy nghĩ của tôi. 1 Món tiền lớn nghe thật hấp dẫn, nhưng nếu tôi nhận nó thì sẽ phải lo lắm trăm bề. Khi bị PK sẽ tổn thất rất nhiều rồi thì tôi phải kiểm tra hóa đơn hàng hóa——Đúng rồi, sẽ tốt hơn nếu như nhanh chóng chuyển hết số tiền đó thành những món đồ. “Ừmm…, Cloude và Lily đã chuẩn bị cho tôi 1 triệu G để mua các trang bị.” “Ổn thôi. Yuncchi đang sử dụng 1 cây cung thuộc loại nào ? Cung dài hay ngắn ? chỉ số cộng thêm như thế nào ATK hay DEX ? tôi sẽ lấy ngay 1 cây cung tầm 400k G.” “Vậy thì tôi sẽ lấy 600k G còn lại để mua các trang bị khác. Với các nguyên liệu nâng cấp, nó có thể được làm sau. Chỉ số cộng thêm sẽ là DEX. Giống như lần trước tôi muốn anh làm giúp tôi bản thiết kế.” “Ừmm, Lily lo cây cung, 1 cây cung dài với chỉ số ATK cộng thêm. Cloude thì lo về bộ giáp. Và bản thiết kế thì phải hoàn toàn không có váy.” Bằng cách nào nào đó ngẫu nhiên mà tình cờ tôi như đang ra lệnh cho các người khác làm các trang bị cho tôi vậy. Cloude thì bất mãn khi tôi nói rằng bản thiết kế không được có váy. “Cô có dáng người hoàn hảo nhất tôi từng thấy! đồng phục thủy thủ và y phục Vu Nữ, hầu gái chiến phục, Yukata và cả sườn xám, thậm chí tôi muốn cô mặc 1 bộ đồ bơi nữa cơ. Tôi sẽ cho cô bất cứ thứ gì, nhưng hãy để tôi thiết kế 1 chiếc váy cho bộ giáp.” “Không, tôi sẽ gặp rắc rối về thứ đó. Và này, sao anh lại không nhìn tôi từ trên cao mà…” “Sau khi cô mặc nó, tôi sẽ SS’s[2] từ mọi góc độ ! Tôi sẽ trả cho cô bằng 1 vé giảm giá và cô sẽ thỏa mãn về việc trao đổi!” “Tôi chẳng cần nó ! Và tôi là con trai !” Gì chứ… 1 thằng con trai lại đi mặc mấy thứ như đồ trinh sát, quân phục, thủy thủ. Không phải, giản dị hơn 1 chút như 1 kiếm sĩ… Magi-san mặc lại mấy món trang bị và trên tay chị ấy vẫn là chiếc nhấn Trion. Cloude san nhìn nó và bắt đầu trở nên vô hồn. “Tôi xin cậu, mặc 1 chiếc váy rồi tỏ ra xấu hổ, bất cứ thứ gì tương tự vậy.” “Hiểu rồi. Tôi sẽ làm như 1 nghệ nhân chấp nhận yêu cầu của khán giá. Tuy nhiên, tôi sẽ chỉ mặc bộ Cosplay đó trong 1 ngày.” Kukukuku…trông đáng sợ thật. Bằng cách nào đó mà bầu không khí trở nên u ám. Thế là xong. Tôi trả trước cho 2 người đó 1 triệu G. Tôi chẳng biết làm gì với 2 triệu G còn lại. “Có lẽ Yuncchi sử dụng các trang bị tân thủ cho đến giờ nên em ấy không biết là để sữa những trang bị đó rất tốn thời gian và tiền của.” “Phí cho việc sửa chữa các loại vũ khí là khoảng 20% giá trị của chúng. Tôi tính theo 10% của các loại giáp.” Nói cách khác thì cái vũ khí của tôi sẽ tốn khoảng 80k G, mỗi mảnh giáp 30k G. Tất cả sẽ tốn 140k G cho 1 lần sửa chữa. “Giá cũng sẽ tăng theo mức độ hỏng hóc của món đồ, số tiền mà em phải dùng ngay mà không có kết hoạch dự phòng nào.” Tôi rất biết ơn về những lời dặn của Magi-san, tôi giao dịch potions và đăng xuất. —– [1] RMT = Real Money Trade – đơn giản là tiền ở thế giới thật [2] SS = Screen Shot – chụp màn hình
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 7: The Black Maiden’s Longbow và Viên Ma Thạch Trans: Bell Cranel
Mối lo ngại của tôi về tiết kiệm tiền đã biến mất. Nhưng quên mất 50kG, tôi không thể mang theo 2mG chết tiệt. Mắc dù đây là số tiền rất lớn rơi xuống từ trên trời. Nhưng tối chỉ là công dân bình thường, tôi không muốn mang theo số tiền lớn như vậy bên mình. Tôi lo lắng nghiêm trọng về vấn đề bị PK, đang ở vị trí như một người vừa trúng vé số. Tôi chọn tên Taku từ danh sách bạn bè và gọi : “Hey, có ở đó không ? Taku” “Gì vậy ? Nếu muốn gửi lời mời đi săn thì tuyệt đối là không thể được. Nhóm tôi đang đi săn xung quanh thị trấn thứ 2” “Không phải ! đây chỉ là vấn đề nhỏ, tôi sẽ không làm mất nhiều thời gian của ông đâu” “Hiểu rồi. Mọi người, nghỉ chút đi ! tôi đang nói chuyện” Hm.Không phải dừng lại giữa cuộc đi săn là điều tồi tệ sao? “Vậy ? Rất hiếm khi Yun hỏi ý kiến của tôi” “Không, tôi vừa tích được một số tiền rất lớn nhưng tôi lo sợ khi phải mang chúng bên người. Tôi có thể cất nó ở một nơi nào đó không ? Như một ngân hàng trong game hay đại loại thế ?” “Aah, tôi chưa từng nhìn thấy cái nào. Nhưng Guilds và nhà có chức năng như một kho giữ items và tiền vậy” “Tôi không có nhà” “Well, chưa có guilds nào nhỉ, tôi sẽ tạo 1 cái nếu tôi tìm thấy…” Tôi thấy 1 guilds. Tốt thôi. Tôi đi săn một mình nên không ảnh hưởng mấy. “Vậy. Ông tích được bao nhiêu thế ?” “Không, nó khá đáng sợ nên tôi không muốn nói. Và, tôi muốn gửi nó mà không gây sự chú ý. Tôi sẽ dùng nó ngay sau đó.” “Cậu nói đúng, cậu nên mua thứ gì đó như cánh đồng” “Ahahaha… sau khi mua cánh đồng thứ năm, giá sẽ tăng lên gấp 10, bên cạnh đó còn cả tiền phí nữa” “Không đời nào, đừng nói ông sẽ mua thêm” “… Tôi đã mua 6. Tôi mất 100k cho mấy cánh đồng đến giờ” Mặc dù kiếm được kha khá nhưng tiền vẫn cứ biến mất vào việc gì đó khi tôi mua công ụ và vật liệu. Thật kì lạ ! “Ông, ông nên đặt một cửa hàng ở đó”. “Eh, tôi có thể ư ?” “Không, tôi không có ý kiến… nó là có thể, nên thế” “… Tôi sẽ hỏi NPC” “Ư-ừm, tôi cũng sẽ hỏi” Và thế là cuộc nói chuyện kết thúc. Không , không thể nào , đây là khu vực trồng trọt ở quận phía . Nếu mà ai cũng làm được thì mọi người đã đổ xô vào mua miếng đất này rồi . Và sự thật thì đâu phải như vậy chứ , NPC-san “Hm ? Bạn muốn một cửa hàng sao ? Nếu bạn mua đủ đất để trở thành lãnh chúa, bạn có thể làm một cái” Hey, nó là có thể sao ?! “Vậy, tôi cần mua bao nhiêu đất ?” “Nếu bạn mua 10 mảnh, bạn sẽ trở thành lãnh chúa. Tuy nhiên, đất cho một cửa hàng lại khác. Mặt khác, việc xây dựng cửa hàng là một quá trình riêng biệt”. “Vậy, 4 mảnh cánh đồng gần kề thì sao?” “200 kG. Sau đó, bạn có thể quản lí chỗ đất đó một mình. Nếu bạn cần, bạn có thể thuê con gái của nông dân. Muốn thử chứ ?” NPC lo lắng về tôi. Anh ấy đúng. Tôi nghĩ tôi khó có thể quản lí được chỗ đất đó. Khi đang lo lắng về việc quản lí đất, tôi nhận được giấy sở hữu đất. “Bạn nói bạn cần một cửa hàng ? Có rất nhiều khu đất cho bạn chọn, hãy thoải mái nhé ?” “Vậy một chỗ sát cả đườn chính và cánh đồng thì sao ?” “Một lần nữa bạn đã chọn chỗ rất thuận lợi. Một khu đất 200kG” Eeh, chỉ một lúc trước tôi trả 200k cho 4 mảnh đất, bây giờ lại 200k cho 1. “Well, chỉ một thì có hơi quá hẹp. Nếu bạn mua 3,4 mảnh thì sẽ đẹp và rộng hơn.” “Một mảnh đất rộng như thế nào ?” “Như một cánh đồng.” “Ah, vậy 4 có vẻ rộng rãi, nhưng với 3 mảnh thì nó cũng vẫn tốt” “Vậy, đưa tôi 3 mảnh đất” “Tổng là 800kG” “Đợi chút ! anh vừa nói 200k mà ?” “Đấy là giá thấp nhất. Đây là 800kG đã gồm phí cho đất với điều kiện thuận lợi. Đây có lẽ đã là tốt nhất rồi” NPC khiển trách tôi vì nói vậy. Grr… “Được rồi, ổn thôi. Tôi mua” Tôi không nghĩ 2m chỉ còn lại 1m trong thời gian ngắn như vậy. Tuy nhiên, với 10 cách đồng, tôi có thể tạo ra 200 items. Điều đó làm tôi thấy vui. Tôi có thể sẽ thuê 1 NPC để quản lí nó, khi tôi đang nghĩ item quan trọng, giấy chứng nhận lãnh chúa xuất hiện trong túi cua tôi. “Vậy tôi sẽ chuyển nó cho bạn” “Đây là ?” NPC chuyển cho tôi vài tờ giấy và 1 cây bút. Có vẻ quan trọng mặc dù không có gì viết trên đó. “Vẽ kế hoạch các tầng của cửa hàng và đưa cho [Master Carpenter] ở thị trấn thứ 2. Hãy đách giá vị trí này. Sau đó bạn cần trả tiền để tôi xây dựng cửa hàng” Nói cách khác, đây là 1 item. Thị trấn này chỉ cho mượn cửa hàng, một cái chưa được xây dựng, chỉ đơn giản là mua mảnh đất này. Đây là nhiệm vụ xây dựng. Trong thực tế, nhiệm vụ [Store Construction] xuất hiện trên cột nhiệm vụ, nhưng… “Hey, bạn đã từng đến thị trấn thứ 2 chưa ?” “Oh, một khi bạn đến đó, bạn có thể di chuyển qua lại bằng cánh cổng phải không ?” “Nhưng trước đó, bạn phải hạ được boss ít nhất 1 lần” NPC nheo mắt lại, quơ tay. Tôi đã đồng ý rồi mà, còn gì nữa ? Hey “Oh đúng rồi, tôi quên mất” “Trong trường hợp bạn muốn thuê con gái của nông dân, 100k 1 tháng” “Giờ cậu mới nói đến chuyện đó sao ?!” “Bạn sẽ làm gì ?” “… 3 tháng hợp đồng…” Ổn thôi, tôi thuê cô ấy. Cô ấy có thể đào hố, rải phân bón và tôi chỉ cần đưa cô ấy hạt giống và phân công rõ ràng, mọi thứ như tự hoàn thành được. Khi đến vụ, dường như cô ấy đã thu hoạch chúng. NPC – san, người làm những việc nặng nề vui vẻ vì làm việc tốt, dường như cô ấy đã làm cả khi tôi thoát ra. Vấn đề đồng ruộng đã được giải quyết, từ mai tôi cần bắt đầu đi đến thị trấn thứ 2 để hoàn thành việc. Một cửa hàng mà tôi mơ ước ! Tôi cần đến thị trấn thứ 2 tìm Master Carpenter để lấy kế hoạch cửa hàng.Để làm được điều đó, tôi cần đánh bại boss: Blaze Lizard Thật sự, nó thật đau đớn. Dù sao, tôi đã biết ai sẽ giúp tôi vượt qua nó. “… Miu, thật sự, anh cần đến thị trấn thứ 2, em có thể giúp anh không ?” Đó là cách tôi hạ mình ăn tối với em gái. Bữa tối hôm nay, tôi đã làm món con bé thích. Đó là mì Ý thịt ưa thích của Miu. Well, khá là đơn giản để làm mì nhưng đó là bí mật với Miu. “Onii – chan bắt đầu có hứng đi tiếp. Tất nhiên, em sẽ giúp ! Cùng đi “Aventure” mùa hè nào” “Không hẳn thế, trên hết, Miu có biết “Aventure” là gì không ?” “Aventure” là phiêu lưu trong tiếng Pháp, dù vậy nó khá trầm trọng, nó có nghĩa là phiêu lưu và chơi với lửa. “Anh có 1 quest bắt buộc phải đến thị trấn thứ 2” “Hiếm khi Onii – chan nhận 1 quest. Thị trấn thứ 2 thì có [Collection Of Fairy Clow] hay [Investigation Of Milldandy’s Road], còn có quest bắt buộc phải thành lập guild [Subjugate Mastil Dane] ?” “Không, nó là [Store Construction] quest” “Em chưa bao giờ nghe tới, làm thế nào mà anh nhận được nó ?” “Ah, đó là…” Có thể nói cho Miu. Thật sự, nó là công việc về hạt giống, tôi muốn giữ bí mật vì tôi muốn tiếp tục mua cánh đồng. Ổn thôi, hay nói một cách mập mờ, cho đến khi tôi nói khong rõ ràng thì sẽ không có vấn đề gì. “… Anh đã thành lãnh chúa” “Làm thế nào mà anh trở thành lãnh chúa vậy ?” Yup, không được rồi. Em gái tôi nghiêng cái đầu một cách dễ thương. Nếu một cô gái bình thường làm vậy, mọi người sẽ đổ ngay lập tức. Damn, cô gái này là người chơi, khả năng trở thành lãnh chúa đã ở sẵn trong đầu cô ấy. Cô gái ấy là người muốn bật dấu hiệu điều tra việc tôi trở thành lãnh chúa. “Um… Anh mua đất” “Đất, ở đâu ? Em chưa từng nghe” “Không, anh nghĩ em biết. Anh nghe nó từ em” Từ mình… Em gái tôi nghĩ thầm với cái đĩa trong tay, tôi im lặng và nhìn em ấy. “Nó, nó không thể ể ể !!” “Oh, em để ý” “Cánh đồng ở quận ! Anh mua nó dù không có hạt giống ! Em chưa thấy hạt nào !” “Không, anh mua nó vì anh có hạt giống” “Eh… Onii – chan có hạt giống. Làm thế nào mà anh có chúng ?” “Bình thường, như thế, em…” Đúng thế – nó lóe sáng và hoàn thành . Tôi đã dùng 1 tuyệt kĩ , thấy không Well, nếu em gái tôi hiểu thì thật tuyệt. “… Có phải anh tìm được Sến làm ra hạt giống không ?” Cô ấy hiểu. Đây là một cuộc hội thoại giữa hai anh em ruột chăng ? “Đừng phổ biến nó, đừng cho nó vào forums” “Em sẽ không nói với ai đâu” “Vậy anh sẽ chỉ cho em” “Cảm ơn Onii – chan” Một cô em gái ham ăn, thật đau long. “Anh làm nó với [Alchemy] Sense” “Eh… Anh học được skill đó bằng cách tăng level [Alchemy] ư ?” “Không, anh dùng chuyển đổi vật liệu cấp thấp. Nếu em dùng nó vào item thực vật cơ bản, hạt giống là item cấp thấp nhất trong các loại đó và chúng phát triển thành cây” “Nói cách khác… anh làm nó từ Herbs. Có nghĩa là…” “Anh mua nguyên liệu thô cho HighPots và MP Potions rồi trồng chúng. Bằng cách dung [Alchemy] Sense, anh tăng số lượng hạt giống, trồng toàn bộ cánh đồng. Anh làm Potions bằng [Mixng] và bán nó.” “O – OOOOnii – chan ! Anh có thể làm HighPots và MP Potions sao ?” “Gì vậy, ngạc nhiên lắm sao ?” “Đó là không thể chứ không phải ngạc nhiên ! Items người chơi làm ra có hiệu quả cao hơn. Khi đi săn, chúng có hiệu quả hơn rất nhiều so với cái NPC làm.” Nhưng tôi là người chơi solo, và tôi tiêu diệt quái vật trước khi chúng kịp gây sát thương. Tôi sẽ chết nếu chúng đến gần. Ngoài việc đi săn cùng nhóm Taku với linh tinh, tôi chưa thực sự đi săn bao giờ. “Bây giờ, anh đang trồng nguyên liệu để làm HighPots và MP Potions. Trong lúc đó anh kiếm tiền bằng cách bán BluePots.” “Để làm BluePots, anh phải nâng level [Mixing] lên thật cao. Gần đây, người ta lưu hành Premium Blue Potions, rất thích hợp cho nhóm đi săn ít HP.” Premium BluePots ? Sau Mysterious BluePots, nay nó là premium. “Anh không biết Premium BluePots, nhưng anh mua và làm nó với nguyên liệu rẻ. Anh phải đổi ruộng đất để trồng nguyên liệu cho HighPots. “Onii – chan ! Em sẽ gọi đội hình mạnh nhất ! Mai em sẽ nói với mọi người, rồi 2 ngày tới chúng ta sẽ cùng đi săn Blaze Lizard.” “Ừm, anh đang chuẩn bị nguyên liệu, nếu em giúp, anh sẽ làm hết sức.” Tôi đã thành công dụ Miu giúp tôi. Thật tuyệt nhưng nó đã làm tôi khó xử vì Miu quá nhiệt tình.” “Ngày mai sẽ chuẩn bị nguyên liệu cho ngày kia. Anh ổn nên giao việc còn lại cho em.” “Ừm, chúng ta sẽ chuẩn bị một chuyến đi mà anh sẽ bình yên vô sự.” Tôi muốn tăng level cung của tôi nên hãy để tôi giúp. Khi tôi nói vậy, Miu bắt đầu thắc mắc. “Hm, để em xem sao.” Tôi rất áy náy, dường như tôi đang trở thành gánh nặng cho em ấy. Bên cạnh việc chuẩn bị item cho các thành viên, liệu tôi có thể chuẩn bị quà xin lỗi cho họ ? Đó sẽ là phần thưởng cho việc hộ tống tôi vượt qua Boss. Đây cũng là cách để quảng cáo cho cửa hàng của tôi. Sau bữa tối, tôi chuẩn bị cho ngày kia, tôi mua nguyên liệu về và làm Potions. Kẻ địch là Blaze Lizard. Khi chúng tôi chiến đấu với Golem, phần lớn BluePot tôi có không được sử dụng. Sau khi nói chuyện với Miu, dường như items hồi phục nhóm đang sử dụng là HighPots và BluePots tác dụng cao. Với Player như Miu và những người khác, level HighPots là không cần thiết, nhưng tôi có thể nói nó tuyệt đối an toàn. Mặc dù tôi không thể tăng độ thành công đến mức tuyệt đối. Tôi sẽ xóa đi Elements làm tôi áy náy nhiều nhất có thể. Phải thừa nhận rằng, tôi cảm thấy có điều gì đó sẽ xảy ra vì Miu rất hào hứng. Vì vậy, dù biết là thừa nhưng tôi vẫn làm tận hơn trăm BluePots. Nếu đây là nhiều nhất tôi có thể chuẩn bị thì tôi cảm thấy an toàn về mọi thứ. Và những thành viên trong nhóm của Miu mà tôi chưa gặp có thể dung trong nhiều dịp khác nhau. Và, vì không có thời gian, tôi không thể chuẩn bị bằng tay mà phải xài skill. Khi dung [Mixing] và [Synthesis] để tạo từng item, tỉ lệ thành công sẽ cao nhưng lượng kinh nghiệm nhận được sẽ ít đi. Ngược lại, nếu bạn chế tạo một lượng lớn items cùng lúc, một phần sẽ thất bại nhưng sẽ nhận được nhiều kinh nghiệm hơn. Lượng BluePots tôi có thể tạo một lúc sẽ nhiều hơn khi skill tăng level. Lượng nguyên liệu sẽ mất đi và thất bại sẽ giảm dần. “Hmm, chỉ đưa BluePots cho họ dường như không thật thú vị. Cần phải tìm cái gì đó để thêm phần thú vị.” Có thể, tôi muốn đưa cho họ vài items có thể quảng cáo cho cửa hàng. Tôi nhìn một lần vào những item trông có vẻ tốt trong túi đồ của tôi. Nghĩ về một cách dung khả thi, HighPots và MP Potions là item quá cao cấp. Một cái gì đó như quà cho lễ Oban. “ , đó là quà thăm nhà. Một cái nhẫn được enchanted, không thể, tôi không thể đưa cho họ một thứ bất ngờ như vậy.” Nghĩ về món quà, [Skill Enchant] có thể dung lên items vật liệu. Nếu tôi không có nhiều items để đưa họ, thì tôi sẽ làm thêm.Tôi sẽ thử một vài thí nghiệm. “Umm, từ khóa [Enchant] chắc ổn. [Skill Enchant] – Enchant Attack.” Tôi dùng Attack Power Increase Enchant vào viên đá. Vật liệu nhận một ánh sang màu đỏ của Enchant và không vỡ, cố định trên cánh tay tôi. “Đặt tên nó thế nào nhỉ ? Enchant Stone được không ? Lệnh kích hoạt là [Enchant] luôn.” Enchant Stone tôi giữ trên tay cảm nhận từ khóa tôi đang nghĩ và bắt đầu thực hiện kĩ năng mà tôi đặt vào. Nó hoàn thành nhiệm vụ và trở thành cát. “Không chỉ thì thầm , mà còn vì không muốn nó hoạt động . Rất nhiều nguyên liệu cần được thẩm định.” Kiểm tra sự khác nhau giữa đá thường và đá đã Enchant, tôi tự hỏi. “Như cái này, nó rất khó để nhận ra so với viên đá bình thường, nó không khác gì so với viên đá lớn tôi đang cầm.” Mấy viên đá vừa với tay tôi. Dường như rất khó để mang theo. “Well, tôi làm nó, nhưng đưa cho họ thứ như thế này thì thật khó xử. Tôi có đúng skill để xử lí đống đá này.” Tôi lấy ra một viên đá mới, và dùng [Polishing] lên nó từ cửa sổ skill. Viên đá xâu xí biến thành kích cỡ vừa đủ để cầm nắm và có mặt đá trơn nhẵn. “Đây, chính nó, kích cỡ này giúp viên đá dễ mang theo. Nhưng màu sắc vẫn như cũ. Vì mỗi loại Enchant có một màu, nhuộm phù hợp với loại Enchant.” Đỏ cho tăng sức tấn công, xanh da trời cho tăng sức phòng thủ, vàng cho tăng tốc độ, cả cam cho tăng tấn công phép thuật và xanh lá cho tăng phòng thủ phép thuật. Sau khi chọn được màu phù hợp, tôi mài và nhuộm những viên đá bằng màu vừa chọn trước khi Enchant chúng. “Có item như vậy trong game nhỉ, item tăng chỉ số ngay lập tức.” Well, trong game này, nếu bạn có cấp sau của [Mixing] là [Dosing] thì bạn có thể làm loại Potions từ thịt quái vật, Taku đã nói với tôi như vậy. Không vì lí do nào đặc biệt, level của [Enchant Arts] tăng… có thể do tôi enchant được một đòn tấn công phép, hay tôi nên tăng level của Sense gây sát thương phép thuật ? Chẳng phải một skill tấn công phép thuật sẽ rất đáng sợ sao ? Một lá bùa có khả năng giúp bạn dùng phép một lần. Nên có một item như vậy. Item giúp người chơi dùng phép mà không cần xP. Một khẩu súng liên thanh với vài trăm phép thuật… Tôi muốn biết về nó, nên tôi sẽ thử. Possesed SP 12 [Hawk Eyes Lv 28] [Magic Talent Lv 28] [Magic Power Lv 26] [Alchemy Lv 18] [Enchant Arts Lv 3] [Mixing Lv 29] [Synthesis Lv 20] [Craftsmanship Lv 21] [Crafting Knowledge Lv 19] [Earth Element Talent Lv 1] Không trang bị [Bow Lv 18] [Taming Lv 1] [Speed Increase Lv 11] [Discovery Lv 8] Bởi vì tôi không tham gia chiến đấu, nên tôi tạm bỏ [Bow] Sense, và lấy một Element Talent. Lí do tôi chọn [Earth Element] là vì nó có vẻ không phổ biến và không ai tôi quen biết có Element này. Không phải nó phổ biến mà chỉ vì người khác ưu tiên vẻ ngoài hơn. Tất nhiên, mặc dù tôi lấy phép thuật nhưng không có nghĩa tôi sẽ trở thành 1 pháp sư. Đừng mong đợi tôi nâng cấp 1 Sense như [Staff] hay [Magic Book], kể từ bây giờ, tôi sẽ tập trung chế tạo item bằng Earth Magic. “Ma pháp [Earth Element]’s.Mở màn chỉ có thế này thôi hở.” Skill duy nhất của [Earth Element] là [Bomb]. Khi tôi thử nó, có 1 vụ nổ màu vàng cam. Thật sự, vụ nổ có màu sặc sỡ như ánh sang của ngọn lửa. “Nó thật rõ ràng nhưng nó không phải Element yếu duy nhất trong 6 Element. Nó có thể Enchant vào 1 viên đá không ?” Mặc dù tôi đã thử với 1 viên đá nhưng nó vỡ vụn. Tôi thử Enchant nó 2,3 lần nhưng nó đều vỡ vụn. Nói cách khác, đá không phải nguyên liệu đủ cao cấp. Tôi thử dùng Iron Ingots nhưng cũng không co kết quả. Nếu đó là bởi vậy, item duy nhất tôi có thể dùng là Gem. Tôi thử dùng viên Gem cỡ nhỏ nhưng nó không hoạt động. Một viên cỡ trung bình cũng không đủ mạnh. Chỉ còn lại Peridot Gem cỡ trung bình. “Như dự tính, không thể Enchant những vật nhỏ, nếu kích cỡ tiêp theo không hoạt động, tôi sẽ dừng lại cho hôm nay. Từ khóa [Bomb] được đặt. [Skill Enchant] – Bomb.” Sau khi tỏa ra ánh sang vàng cam, Peridot Gem nằm lại dưới tay tôi mà không vỡ. “Hmm. Có nghĩa là phép thuật thuộc tính cần nguyên liệu cấp khá cao còn không sẽ không dùng được. Thấp nhất là một viên ngọc cỡ trung bình.” Mặc dù nó không được xác nhận, nhưng có vẻ để chứa một phép thuật dạng tốt là cực kì khó hoặc không thể. Nghĩ về việc cân bằng game, một cái gì đó chết người có thể được khởi động chỉ bằng một từ khóa mà không tốn tí MP nào chỉ bằng chuẩn bị trước sẽ không phải là 1 trò gian lận. Và để tránh nó, cấp độ của nguyên liệu cho 1 phép thuật tấn công cần phải cao hơn. “Ahahaha… thật sự. Tôi nghĩ đó là lí do hợp lí.” Và còn, 1 thứ nữa. Thanh MP của tôi. Chỉ bởi dùng phép thuật yếu nhất mà tôi đã mất 30% MP. Chỉ 1% MP của tôi được dùng khi bình thường… Lí do MP không phải là vấn đề vói tôi khi làm Enchant Stone bởi vì phép thuật Enchant ở level thấp hoặc nó có nguồn gốc từ chính nó. Và, phụ thuộc vào bao nhiêu Mp dùng để Enchant 1 phép thuật tấn công cấp cao. Tôi đặt ra giả thiết rằng nếu không đủ MP thì việc Enchant sẽ thất bại. Enchant với phép thuật level cao sẽ cực kì khó. “Nguyên liệu và lượng MP tôi có cũng như phép thuật mà tôi có là nhân tố quyết định, eh.” Nếu tôi dật tên nó kiểu như có Enchant Stone thì nó sẽ là Magic Gem. Tôi đoán thế. “Tôi không thể làm 1 lượng lớn Magic Gem. Hãy nghĩ nó là 1 lá bài quan trọng trong trận chiến.” Tôi ngồi xuống để hồi phục MP và Enchant Bomb vào lượng Gem còn lại. Sau khi làm xong 2 tá, [Earth Element] của tôi đã lên Lv 2. Không biết làm sao, có thể tôi nên lấy Magic recover Sense nhưng đã quá muộn. Vào ngày hôm sau, lúc tôi vào game, tôi được gọi bởi NPC mà tôi đã nhờ quản lí khu ruộng. “Ah, Yun – san ?” “Ừm, có việc gì ?” Có một vài điều để nói về khu ruộng. Dù thế nào chăng nữa, kể cả tôi nói với AI cả ngày tôi cũng không thấy chán, đấy là năng lực nói Chuyện của NPC. Thật kì diệu. Tôi tự hỏi có ai luyện khả năng nói bằng cách nói chuyện với NPC không. “Vitality Tree đã được trồng.” “Cảm ơn, tôi sẽ xem nó sau.” Sau khi tôi trả lời, cô ấy đáp lại bằng 1 nụ cười dễ thương. Nó có phải là con người bên trong cô ấy ? Tôi tự hỏi. Tôi được hướng dẫ tới Vitality Tree, nó cao tới cằm tôi và có 3 quả. Nhìn vào hình dạng, no là tỏi, tỏi mọc trên cây, nó thật hư cấu. “Hey, Vitality Tree được dùng để làm gì ?” “ Tôi tự hỏi ? Tôi muốn hỏi Yun – san sao bạn lại trồng nó ?” “Tôi có hạt giống nên tôi trồng nó.” “…..” Nó sẽ tốt hơn nếu không có bầu không khí lúng túng như thế này. Nếu tôi bảo đấy là 1 người điều khiển các NPC, tôi nghĩ rằng tôi sẽ ngay lập tức tin họ. Bởi vì bầu không khí quá ngượng ngùng, tôi nói: “Tôi – tôi sẽ đi nên 1 lúc nên việc trồng trọt giao lại cho bạn.” “Ừm, chúc 1 chuyến đi tốt đẹp.” Tôi chạy đi vì có 1 vài việc lặt vặt để làm. Tôi liên lạc với Magi – san và vài người trước đó, tôi đi để lấy vũ khí và giáp. Có vẻ như tất cả chúng tôi sẽ tập trung ở cửa hàng của Lily hôm nay. Tôi chạy đến thị trấn, và đến cửa hàng phía Tây. Từ khi cửa hàng mở cửa đến nay, có rất nhiều người lạ vào. Ngạc nhiên thay, hầu như tất cả khách hàng đều là nữ. “Không, đấy chỉ là sự trùng hợp, phải là trùng hợp. Chỉ là có rất nhiều phụ nữ mặc váy và có nhiều trang bị.” Khi tự nói với bản than, tôi đã vào cửa hàng của Lily ở phía đối diện. Bên trong có vẻ có vài khách hàng, họ là những nguồi dùng phép thuật và những người mướn vũ khí bằng gỗ. Trong cửa hàng có đũa phép, trượng và cung, còn có cả vũ khí dùng để đập như chùy xích, một quả bóng gai và sợi dây xích được gắn trên gậy. Vũ khí ở đây có những điểm cuốn hút riêng so với ở chỗ Magi – san và chúng rất vừa mắt tôi. “Hee, thật thú vị…, có cả sung cao su kìa.” “Chào mừng Yuncchi, cây cung đã sẵn sang.” Bỏ qua những người đang ngắm vũ khí trong cửa hàng, tôi đi thẳng tới chỗ Lily đằng sau quầy hàng. Cửa hàng dường như được điều hành bởi 1 NPC thư kí với khuôn mặt mảnh khảnh. Sau khi Lily đưa tôi ra phía sau cửa hàng, NPC nhìn cúng tôi và gật đầu nhẹ. “Mình đã đến nhưng còn 2 người kia đâu ?” “Kurocchi vẫn đang ở cửa hàng của anh ấy, còn Magicchi đang đợi đằng sau.” “Mình có thể vào trong không ? Có vài thứ mình muốn cho mọi người xem mà không muốn người khác nhìn thấy.” “Hả ? Cậu lại muốn nghịch gì à ?” “Dừng việc buộc tội mình lại ngay. Đó không phải việc mình thấy tội lỗi.” Tôi phàn nàn, nhưng Lily cười vui vẻ trước mặt tôi. Tôi lùi lại. “Oh, Yun – kun, xin chào.” “Hello, Magi – san.” “Hmm, chị cảm thấy mình không cần phải ở đây hôm nay, nhưng có việc gì không ?” “Về việc đó em sẽ nói sau.” “Ahahaha, Yuncchi đùa vui thật.” Lily nói và cầm lấy cây cung dài được đặt ở giữa bàn. “Cây cung này được làm như Yunechi yêu cầu. Nó hơi lớn nên sẽ hơi khó cầm, cậu cầm thử nó xem.” Đó là 1 cây cung cong và mềm, màu đen, được làm bằng gỗ tốt. Dây cung cũng rất căng, nhìn chung, cây cung khá nặng. Nhưng cũng không đến nỗi là không cầm được. Tôi có cảm giác an tâm về thứ mà tôi đang cầm.
Yun và cây Black Maiden’s Longbow Black Maiden’s Long Bow [Weapon] Atk + 40 Addional Effect: Atk Bonus Nữ tu hắc ám, tại sao lạ là nữ tu ? “Vũ khí cũng như áo giáp cấp cao, có thể cho vào hiệu ứng phụ, với nguyên liệu cường hóa. Và tất nhiên, tôi sẽ nhận sửa chữa thường xuyên nhưng… Yuncchi, liệu mình bạn có thể dùng nó ?” “Yeah, hơi nặng nhưng rất phù hợp. Dùng có thể hơi khó nhưng tôi nghĩ mình có thể sẽ tiến xa với nó.” Tôi kéo dây cung rồi thả ra. Một âm thanh như nhạc cụ vang khắp phòng. “… Yun – kun, thật kinh ngạc.” “Dây đúng không ?” “Vũ khí trang bị là không cần phù hợp. Nếu một áo giáp kim loại mà bạn không đủ Atk, Speed sẽ giảm trầm trọng và trong trường hợp cây kiếm lớn, nó sẽ không nặng, cung cũng thế. Và Yun – kun không bị cây cung làm khó, thật kinh ngạc.” “Bất lợi của cung là phản sát thương . Một người dùng cung thỉnh thoảng bị thương ở tay khi dùng chúng đúng không ? Đấy là chuyện thường gặp. Nếu Dex của bạn quá thấp thì mỗi lần bắn 1 mũi tên, bạn sẽ bị phản Dam. Có vẻ như người dùng thường lo sợ không căn cứ : “Liệu mình có thành công như vừa rồi không ?”. Nhưng mình nghĩ bạn đủ điểm Dex.” Vậy lí do Lily ngại ngùng khi đưa cây cung là bởi vậy. Dù vậy, cũng có những bất lợi mà tôi không hề biết. Có vẻ nó khá quan trọng để dùng bất kì trang bị nào dù nó không phù hợp với tôi. Taku là ví dụ, cậu ấy mặc giáp toàn thân, cũng như không có trang bị kim loại trên đầu hay tay. Những Player tôi gặp trong thị trấn chỉ một số ít mặc nguyên bộ giáp kim loại, có vẻ họ không thể trang bị chúng vì lí do nào đó. “Kurocchi đến rồi à, vào trong đi.” Lily nói với Cloude qua danh sách bạn bè. Trước khi Cloude ào trong với sự hướng dẫn của NPC. “Tôi là người cuối cùng huh ? Xin lỗi vì đến muộn.” “Chúng tôi cũng đợi không lâu lắm. Và, cậu lại làm việc đó à ?” Magi – san vẫy tay, nói một cách bất ngờ. Là gì vậy ? “Hey, ý cậu là gì ?” “Tôi đưa ảnh người chơi mặc quần áo của tôi lên blog.” “… Ảnh nóng ??” “Cậu thật mất lịch sự, tôi đã giải thích với mọi người. Tôi che mặt của họ, đấy là blog giới thiệu quần áo, và cậu cũng là người mẫu của tôi.” “Tại sao !” “Quần áo cậu mặc là một tuyệt tác của tôi, một phần của bộ Cuộc Sống. Sao tôi có thể không ghi lại được.” “Không, không, tôi không có ý kiến về việc đó, làm ơn đưa tôi bộ áo giáp.” Grr, thật là một quý cô vội vã. Cậu ấy thở dài. Hey, tôi mới là người đang chán mà. “Đây, đồ bên trong và đồ đeo lưng.” Tôi nghiến răng. Đồ trong tốt. Có một đồ trang trí giống như trên áo khoác đen của tôi. Tôi không biết nó thuộc loại gì. Nhưng có vẻ là biểu tượng trông rất ngầu. Nhưng tôi không thể chấp nhận cái đeo lưng. “Hey, đây là đồ lót mà.” “Đó là đồ bơi, không phải đồ lót nên cậu không phải tức.” “Tôi nói không nên cậu làm đồ bơi ? Không thể chấp nhận được.” “Đừng lo, nếu cậu buộc khăn quấn xung quanh thắt lưng, nó sẽ giống vá… không, xin lỗi tôi chỉ đùa thôi.” Magi – san giơ nắm đấm về phía Cloude với nụ cười trên môi. Bao gồm những chiếc nhẫn trên tay chị ấy, có cả Trion Ring. Đấy là những chiếc nhẫn tăng Atk, chắc vậy. “Cái thật sự là đây.” Thay vì đồ bơi, cậu ấy lấy ra quần đùi nóng bỏng. Nó làm từ vải xanh đậm, trông giống khi chạm vào da. Sẽ rất dễ dàng di chuyển khi mặc nó. Tôi hơi lo lắng về phần sau phần dư của áo khoác được thiết kế để che đi mông tôi. “CS No.6 Ochre Creator. Cậu nên gọi nó thế.” “Cái số Serr và tên không thể chấp nhận được.” “Đấy là thứ tôi sẽ không từ bỏ. Nhìn màn trình diễn của trang bị xem.” CS No.6 Ochre Creator [Underwear] Def + 10 Mind + 10 Additional Effect: Dex Bonus CS No.6 Ochre Creator [Waist] Def + 10 Speed + 10 Additional Effect: Dex bonus “Cộng 16 phòng thủ vật lí từ áo khoác, 10 phòng thủ phép thuật và 10 Speed. Đấy là những gì cậu có được từ những mảnh giáp. Tốt hơn nhiều nguyên bộ giáp sắt.” Không, tôi không có ý kiến. Không có gì tôi có thể so sánh nên tôi để cho chuyên gia. “Phải vậy không, Magi – san ?” “Đúng đấy, nếu có một cái gì đó tăng Speed, em sẽ di chuyển nhẹ nhàng hơn so với dùng giáp kim loại.” Well, thật sự nhanh nhẹn bắt đầu là 1 thứ tốt. “Tôi đã thiết kế cho 3 mảnh khác. Khẩn trương và chuẩn bị tiếp cho nó. Tôi muốn mọi người đến công xưởng để mua cả bộ Ochre Creator” “Nhưng họ sẽ để ý dù nó chỉ là trên màn hình.” “Quần áo để mặc là mẫu tốt nhất. Tôi không có hứng thú với quần áo không để mặc.” Phương châm của cậu ấy thật tuyệt, nhưng cậu ấy muốn làm đẹp cho tôi. Thật nguy hiểm, tôi thấy sợ là bởi vậy. “Lily, có chỗ nào để mình thay nó không ?” “Có một phòng chờ đằng kia, đường này.” Tôi được hướng dẫn đến 1 phòng đổi trang bị thành Ochre Creator. Nó mặc rất thoải mái, hơn rất nhiều trang bị khởi đầu tôi mặc đến giờ, cơ thể tôi rất nhẹ. Toi có thể cảm thấy tác dụng của [Speed Increase]. “Mình thay xong rồi.” Hmm, mọi người nhìn chằm chằm vào tôi. Đợi một chút, bao tên mắc bên vai tôi, tóc tôi ổn. Mặc dù thật kì quái khi nghĩ về vấn đề ăn mặc trong VR, nhưng tôi đã chỉnh bao tên nhẹ nhàng. “Nó vừa với em lắm Yun – kun. Trông rất nhẹ nhàng.” “Ohh, Yuncchi cứ trông như model ấy nhỉ.” Được nghe những lời nhận xét tích cực từ mọi người khiên tôi rất vui, nhưng vẫn có một chút lo lắng. Đồng cảm với tôi, Lily đến gần và nắm lấy tay tôi. “Trong khi mặc trang bị đấy, hãy dùng thử cây cung.” Lily đưa chúng tôi ra cửa hàng. Ở đó, có khu đất rộng 10m, dài 15m làm tôi tưởng mình đang ở khu tập bắn. “Mình làm để thử nghiệm cung và phép thuật. Yuncchi, thử bắn con bù nhìn kia xem.” “Được thôi, hay thử một lúc.” Tôi khóa mục tiêu con bù nhìn mặc tấm kim loại mỏng với [Hawk Eyes]. Tôi đặt mũi tên lên cây cung và kéo dây chắc chắn bởi DEX từ áo giáp mới, tôi cảm thấy dễ dàng kéo dây cung so với trước. Tôi bắn mũi tên đầu tiên, mũi tên bay thẳng vào tâm của con bù nhìn, nhưng bị chặn lại bởi tấm kim loại. Dù sao, vẫn có vết lõm của mũi tên chạm vào. Bước tiếp theo, tôi đi về bên phải và bắn 1 mũi tên. Mặc dù đã di chuyển nhưng tôi vẫn bắn trúng chỗ vừa rồi. Lần thứ 3, mũi tên vẫn trúng cùng một chỗ, làm vết lõm ngày càng lõm hơn. Lần thứ 4,5,… tôi bắn từ bên trái, phải. Lần thứ 6,7,8,9,10, mặc dù chỉ là 1 bước chân nhỏ. Tôi bước sang cả 2 bên và trong lúc bắn tên, dáng đứng của tôi vẫn không thay đổi. Sau khi bắn mũi tên thứ 18, tôi đã có thể xuyên thủng mảnh kim loại. Tôi hạ cung xuống và thở một hơi dài. Tôi thật sự ấn tượng với bản thân. “Mình nghĩ nó rất tốt, trước đây, mình không thể bắn thủng kim loại.” “Em bắn thủng kim loại chỉ với mũi tên. Bắn trong khi di chuyển là kĩ năng cao với người tấn công từ xa.” “Hơn nữa, cậu ấy bắn tất cả mũi tên cùng 1 chỗ, DEX của yuncchi hẳn phải rất cao.” Được Magi – san và Lily nói vậy làm tôi hơi xấu hổ. Và khi đưa tay lên, Cloude lầm bầm: “Rec đã hoàn thành, SS đã làm, tài liệu tên: Black W Goddess hoàn thành, lưu và giấu.” “Cảm ơn vì đã làm cho tôi những vũ khí tuyệt vời này, Lily, Cloude.” “Đừng nói vậy, cậu sẽ làm model của tôi phải không ? Tôi sẽ giảm giá áo giáp.” “Đừng lo lắng, mình thích làm vũ khí bằng đôi tay này.” “Lily, mình mong sẽ trở thành khách quen của cậu và Cloude. Quần áo nam và điều kiện là không dùng tên tôi.” Lily vui mừng và cloude nhún vai phản đối. Và Magi – san, người đang nhìn chúng tôi như nhìn được gì đó vừa lòng mình. “và bây giờ, điều tôi muốn nói với mọi người là với <<Skill Enchant>> từ [Enchant Arts], tôi có được vài nguyên liệu.” Tôi đưa họ xem 3 viên Enchant Stone và Magic Gem. Sự thật là Enchant là 1 phép thuật tấn công không những tiêu tốn 1 lượng MP lớn mà cũng rất bất lợi và phép thuật cao cấp không thể dùng trừ khi có nguyên liệu hiếm Lv cao. Tôi nói lên ý kiến và miêu tả những gì tôi nghĩ. Sau khi giải thích xong, người đầu tiên cùng với cái giọng đầy nghi ngờ là Lily. “Hmm, còn tác dụng thì sao ? Nó có thể gây bao nhiêu Dam ? Khi cầm trượng hoặc đũa phép có gây sát thương cộng dồn không, còn cả Enchanted Magic Gem nữa thì sao ?” Một Lyly đầy nhạy bén liên tục đưa ra hàng loạt những câu hỏi. Là một thợ mộc, cậu ấy biết rất nhiều người pháp sư dùng trượng và gậy phép và do đó cậu ấy mới hỏi nhiều vậy . Nhưng tôi không thể đáp lại được. “Thật sự thì mình chưa thử nó. Vậy mình có thể thử ở đây không ?” “Ok, thử nhắm con bù nhìn kia xem.” Tôi cất cây cung vào túi đồ và lấy Magic Gem thay thế . Tôi cầm nó trên tay trái “——《Bomb》!” Tôi nắm viên Gem còn lại bên tay phải. Tôi đứng ở tư thế ném nó ra. Đáp lại từ khóa, Magic Gem bắt đầu tỏa ra ánh sáng. Nhưng không phải chỉ có viên Gem bên tay phải tôi tỏa sang, viên còn lại cũng đáp lại từ khóa. “Shit… cúi xuống.” Ngay lập tức sau khi Cloude’s kêu to, tất cả Gem trên tay tôi đột nhiên phát nổ. Sau vụ nổ, đám khói dày đặc bao bọc chúng tôi nhưng bằng cách nào đó tôi sống sót. Vụ nổ để lại một vòng tròn cháy đen thui , một phần của cửa hàng đã trở thành đống đổ nát. “Cough”, “cough”, không thể nào, một tiếng nổ tự phát. “Uhh, tôi thấy hơi choáng váng.” Vì tôi đang ở khu vực số không, HP của tôi vừa vặn để sống sau vụ nổ phép thuật liên tục. Nếu tôi không đổi trang thiết bị thì tôi đã chết rồi. Lily, người gần tôi cũng nhận ít Dam. “Magi – san, chị ổn chứ ?” “Chị ổn, Cloude đã đỡ chị.” “Tốt hơn hãy nói tôi bảo vệ cô, nhưng nó thật hào nhoáng, hãy để tí rồi ca than, nhìn cơ thể trước đi.” A cậu ấy ? Tôi lặng đi. Tôi nhìn bản thân, một nửa áo khoác đã biến mất hoàn toàn, quần trong và quần đùi bị xé toạc khiến chúng có một cảm giác khó chịu. Sườn và mông bên trái tôi hở hoàn toàn. Vì tôi có cơ thể giống phụ nữ, việc phơi bày cơ thể ra làm tôi rát xấu hổ. Tôi thật sự là con trai, dù nghĩ nó không phải cơ thể thật nhưng bị nhìn thì không hề tốt chút nào. Mặc dù tôi nhanh chóng lấy tay che cơ thể nhưng chỗ rách rất rộng và tôi không thể che hết như vậy. Nhìn chằm chằm vào phản ứng của tôi, “click”, một tiếng chụp ảnh vang lên. Cậu ấy chụp gì vào lúc này vậy ? “Quần áo của Lily cũng rách như tôi kìa.” “Hmm, quả thật mình cũng nhận một phần sát thương.” Tôi kiểm tra trang bị, trạng thái áo giáp mới của tôi đã bị hư hỏng mặc dù nó vẫn còn mới tinh. “Một áo giáp bị hư hại do phép thuật cơ bản… không thể nào.” “Không nhất thiết, có điểm bonus cho chuỗi cùng loại. Và còn là một loạt vụ nổ diễn ra cùng một lúc. Lượng sát thương tăng lên theo mỗi vụ nổ, đây không phải hiện tượng không thể xảy ra. Hơn nữa , từ lúc bắt đầu đến giờ , chỉ có tôi là người duy nhất bị trúng đòn.”
Trong khi che cơ thể, tôi lấy Potion và hồi phục. “Có vẻ như cậu cần quần áo để thay. Cậu có thể mặc bộ này.” Cloude lấy ra… một bộ đồng phục thủy thủ và một bộ đồng phục quân đội. “Cậu, không phải cậu muốn mình mặc bộ thủy thủ đấy chứ ???” “Sai rồi, Lily sẽ mặc, còn cậu mặc bộ quận phục vào.” “Ừm, mình sẽ mặc, đưa nó cho mình.” “Ổn không ? Cậu là con trai mà.” “Không sao, vì đây là game, nó cũng nên đùa cợt 1 tí.” Sau khi nói vậy, Lily vào phòng chờ và thay đồng phục thủy thủ. Sau khi cậu ấy quay lại, tôi đi vào và thay đồ, bộ quân phục gọn gàng một cách ấn tượng. Cuối cùng cũng chấp nhận thắt lưng trùng xuông, tôi cảm thấy cảm xúc của người làm bộ đồ này. Tôi khoanh hai tay lại sau lưng. “Mình xong rồi, Lily, um… xin lỗi vì đã gây ra rắc rối với những vụ nổ.” “Không sao đâu Yuncchi. Áo giáp chỉ vỡ một tẹo thôi mà.” “Chơi với pháo hoa dưới mặt đất rất nguy hiểm. Nhưng đây không phải vấn dề trong game.” Dù hai người ở đây vẫn rất lạc quan nhưng Cloude lặng lẽ quơ tay. Tự thế cậu ấy rất đẹp, nhưng không may, cậu ấy như đang đe dọa với sự im lặng đáng sợ, làm ơn nói gì đi chứ. “Hao, thật buồn, nó hỏng ngay sau khi tôi đưa cậu.” “… um, mình xin lỗi.” “Tôi sẽ đưa trang bị cho 2 cậu ngay lập tức. Áo khoác của Yun sẽ tự hồi phục nhưng các đồ khác cần phải sửa lại, Lily cũng vậy. Hai cậu sẽ phải trả phí sửa chữa.” “Không đời nào, mình tôi…” “Không sao, mình sẽ chịu trách nhiệm, để mình trả.” Thật sự tôi là người kéo họ vào nên tôi sẽ trả khoản phí đó. “Tốt, các cậu có cách giải quyết hợp lí. Tiền sửa shop của Lily là 300k, quần áo của cậu là 150k, cả bộ áo giáp của Lily là 350k. Tổng cộng là 800k cả thảy.” Không thể nào, làm sao tôi có thể trả hết khoản đó được. Tôi không mang đủ tiền trong tay. Một cảm giác ớn lạnh chạy qua tôi. “… mình không có đủ. Mình không đủ vàng sửa cửa hàng.” “… tiêu hết 2m trong vài ngày, thật đáng khâm phục, theo 1 cách nào đó Yun – kun.” “Nó không giúp được gì đâu. Nếu cậu cho mình đưa những tấm ảnh cậu mặc đồ lên blog, mình sẽ giúp cậu phần thiếu.” Với việc đó, số tiền sẽ ít đi. Chỉ 1-2 tấm. “… well, vậy cũng được.”. “Lily, tư thế ! Yun, khoanh 2 tay sau lưng ! Tôi chuẩn bị chụp đây. Tôi đang rất phấn khích.” “Eh, ah, hey, đợi…” “Tình hình hiện tại không ổn chút nào. Rất nhiều bức ảnh đã được chụp. Sau đó, cậu ấy đưa tôi những bức ảnh không đáng nhớ. Tôi không cần chúng.” “… Fh. Lâu lắm rồi tôi mới hoàn thành tốt công việc.” “Em nên vui vì hoàn thành đi Yun – kun. Cả Cloude nữa, cậu nên giữa lại vài tấm.” Magi – san vui vẻ ngắm những bức ảnh của chúng tôi. Cuối cùng, tôi bỏ cuộc và tiếp tục làm những gì Cloude bảo. Eh? Không còn gì để làm với những tấm ảnh đó nữa mà. Áo giáp của tôi tự phục hồi nhơ hấp thụ HP. Cloude sửa những mảnh còn lại cho tôi. Một lầm nữa tôi lại cháy túi, không còn một xu nào. “Bây giờ, trở lại vấn đề chính, Yuncchi cậu định làm gì với Enchant Stones và Magic Gem?” “Mình muốn đưa cho những người quen biết để gây ấn tượng và thử bán trong shop của họ. Dù sao, Magic Gem cũng thật tệ, nên mình sẽ giữ chúng.” “Rồi, làm việc thôi, quyết định giá đi. Tất cả sẽ bán với giá trung bình mọi người ra. Nếu không phù hợp thì sẽ bác bỏ. Một viên Enchant Stone có giá bao nhiêu ?” Magi – san nói sau, mọi người nói giá mình dự định. “5000 từ mình.” “10” “Vậy chị sẽ nói 10k. Còn Yun – kun thì sao ?” “Eh ? Em đoán là… 5000.” “Vậy một viên giá 7500 được không ? Cho 1 cuộc đấu với boss thì giá chấp nhận được. Nếu tác dụng kéo dài thì giá sẽ tăng.” Tôi không biết giá như vậy có ổn hay không. “Tiếp theo, Magic Gem thì sao ?” “““50””” Ý kiến của cả 3 đều trùng 1 cách tuyệt đối. “… well, mình sẽ dùng cho bản thân. Dù không biết giá trị của nó nhưng nó có thật sự tệ vậy không ?” Tôi sẽ tiếp tục làm cho bản thật, tôi không nghĩ nó tệ vậy. “Hmm, giá cả còn phụ thuộc vào loại phép thuật. Dam của 10 quả bom làm cậu gần chết. Giống như mình đang tự sát vậy. Tôi không nghĩ vậy sẽ tốt.” Ahh, 50kG cho pháo hoa bay lên từ mặt đất. “Còn nữa, nếu cậu dùng loại phòng thủ với 1 động tác , thì tôi nghĩ nó sẽ hữu ích khi cần có tác dụng tức thì. Magic Gem có vẻ có thể kích hoạt khoảng 5 giây sau khi nó xác lập từ khóa . Trong lúc chờ đợi , có thể ném nó đi . Từ những gì tôi đã từng thấy, khi sử dụng ma thuật theo dõi, nhược điểm của nó chính là tác dụng của loại phép này phụ thuộc vào viên đá quý mà cậu sử dụng để kích hoạt lúc đầu.” “Hm, tôi không nghĩ là nó bất lợi nếu cậu có thể làm gì đó như một loại bẫy, mìn chẳng hạn.” Tôi không thể nghĩ 50kG lại nằm dưới mặt đất. Heck, từ những gì tôi nghe thì nó có vẻ hữu dụng để đối đầu với người chơi hơn quái vật. Thật sự thì sau khi kiểm tra nó, tôi phát ra rằng có thể đặt được 1 lệnh trước khi ném ra. Quyền sở hữu của Magic Gem không hề thay đổi sau khi rời tay tôi. Mặc dù có vẻ thuận tiện nhưng khó mang theo nhiều. Tôi cần rút ra bài học từ vụ nổ vừa rồi và cho mỗi viên 1 từ khóa riêng. Thật sự nó rất rắc rối. Tôi ước mình có thể làm quen với nó. “Haa, bằng cách nào đó, giá vàng không thay đổi. Ehh, mình rỗng túi nên chả thể mua gì được.” “Không sao đâu, nếu em cần tiền thì hãy Enchant Stone và Potion đến chỗ chị, chị sẽ mua chúng.” “Sau khi em thấy ổn em sẽ mang cho chị. Xin lỗi vì đã làm mất thời gian của mọi người, cảm ơn mọi người.” Tôi nói vậy và rời khỏi shop của Lily. Tối hôm đó, tôi được gửi những bức ảnh bản thân thay đồ quân sự con gái (mặc dù tôi là con trai) và tôi choáng váng với 2 bức ảnh Lily ôm tôi cười trong đồng phục thủy thủ. Dù mấy bức ảnh đó trông thật ngớ ngẩn nhưng tôi sẽ không xóa chúng. Ngạc nhiên thay, Cosplay có vẻ cũng hay đấy chứ.
Ngày tham gia: 25/02/2016 18:25 Bài viết: 125 Đến từ: Hồ Chí Minh City
Số điện thoại: 01648799479
Vol.1 – Chương 8: Con Blaze Lizard và Tên Trainman Trans: Bell Cranel |Edit: Gastly Haunter
Vào ngày tôi cùng Myu đi đánh Blaze Lizard, tôi phải đợi Myu ở cổng phía Tây, nơi chúng tôi gặp lần trước. “ Em sẽ gặp bạn và đến sau.” Và như vậy, tôi phải đợi. Cũng không có vấn đề gì. Tôi mở túi đồ và xác nhận những item tôi có, 4 bộ Iron Arrow +10, ngoài ra có Enchant Stone và những item hồi phục khác nhau, thuốc giải độc và thuốc chữa tê liệt. À, tôi cũng đã học được vài điều thú vị. Tên của NPC được thuê để chăm sóc cánh đồng của tôi là Kyouko. Sau khi nói chuyện với cô ấy, tôi biết được cô ấy còn có thể thay mặt tôi giao hàng cho những người khác cũng như mua bán item từ NPC giúp tôi. Tôi nghĩ bây giờ mình sẽ để cô ấy mua thêm nguyên liệu và giao potions cho Magi-san. Và, một việc nữa. Sáng nay khi đang trộn vật phẩm trên cánh đồng. {Mixing} của tôi đã lên lv 30. Sau khi dùng 2 SP, tôi nâng cấp nó thành {Dosing}, với cái này tôi có thể dùng thịt quái vật để chế thuốc rồi. ————– Sở Hữu SP: 12 {Bow lv18} {Hawk Eyes lv28} {Speed Increase lv11} {Discovery lv8} {Magic Talent lv29} {Magic Power lv 27} {AlcheMyuu lv20} {Enchant Arts lv6} {Dosing lv1} {Crafting Knowledge lv19} Không trang bị: {Taming lv1} {Craftmanship lv21} {Synthesis lv21} {Earth Element Talents lv3} —————- Một kiểu xây Sense rất phù hợp mới mục đích combat. Lí do {Dosing} được dùng thay vì {Earth Element Talents} đó là do lợi ích trong việc chế item. Mặc dù cùng lv, một trong hai Sense đó lại có chỉ số cao và với lượng tăng DEX cũng phù hợp với loại Sense chế tạo hơn. Mục đích chính của tôi không phài dùng phép thuật nên tôi không được hưởng lời nhiều từ chỉ số INT và MIND. Hừm, tôi cũng đã dự trữ được kha khá SP để mà dùng rồi, chính xác là 20SP. Mặc dù đã xem thử những Sense mới nhưng tôi lại không thấy cái nào hấp dẫn cả. Cái tốt nhất, chắc là {Snake Eyes} mà Myu có nói, nó giúp kháng hiệu ứng xấu nên thuộc loại Sense kháng. Trong những Sense hỗ trợ hành động, những cái giúp người chơi làm chủ hành động là {Action Restriction Release} mà Myu đã lấy, {Swimming}, {Step} và {Climbing}. Ngoài ra, còn các loại Sense tri thức: ; như {Survival}và {Linguistics}, còn cả một số loại quan-hệ-NPC nữa, cũng như {Hanging} và {Purchase Increase}. Đó là những Sense đã được chuyên biệt hóa. Có thêm Sense là việc tốt, nhưng chúng đều có ứng dụng rất hạn chế. Mặc dù rất có hứng thú nhưng tôi không cần gì nhiều từ chúng cả. “Hừm, Sense tốt nhất chính là sense mà người chơi chẳng cần phải nghĩ quá sâu xa về nó.” Tôi đợi Myu và những người khác trong khi nhìn chằm chằm vào bầu trời. Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy một vài ánh mắt chung quanh đang hướng về mình, nhưng khi tôi nhìn xung quanh thì mọi người lại đồng loạt quay mặt đi hướng khác. Dù điều này có lặp lại vài lần nữa nhưng chắc là do tôi tưởng tượng ra thôi nhỉ. Một lần nữa, tôi vô thức nhìn bầu trời. Một lúc sau,”Klop” “Klop” “Klop”, âm thanh bước chân vang đến tai tôi. “ ONEEEEEeeeee – CHAAAAAAannnn!” “Hm?Dowooahh” Bị ôm chầm lấy từ một bên, thế là tôi bị tất cả các party khác quay lại nhìn. “Myu, em … không thể bình thường hơn được à. Làm vậy trước mặt mọi người xấu hổ lắm đó!” “Tại vì, cuối cùng chị cũng thay quần áo sau thời gian dài! Cả cung và trang bị của chị đều mới cứng nữa.” “Rồi, rồi, bạn của em đang nhìn kìa.” Những cô bé đứng sau Myu hoặc là đang bất động chết điếng người, hoặc là đang cười nhăn nhở. “Hơn nữa nhìn Onee-chan trong trang bị mới làm em rất vui.” “Rồi, nhưng đừng gọi chị như thế.” (“Nhưng chị có cơ thể của một cô gái, gọi onii-chan chẳng phải qúa kì lạ sao?”) Myuu đi lại gần tôi và thì thầm, dù tôi cố cãi em ấy… (“Nhưng…”) (“Hay anh muốn người ta nghĩ gia đình của em gái anh thật kì quái? Chỉ cần nói chuyện với em như thể anh là Onee-chan của em là được rồi.”) (“Vậy em nên giới thiệu anh với bạn bè của em trước đã chứ”) (“Em muốn giới thiệu Onee-chann với mọi người. Người chị mà em tự hào.”)
Geez. Bị nói vậy thật khó để từ chối. Myu rất muốn tôi ở trong cái vẻ ngoài mà nó cực kì muốn khoe với người khác này đây. Hết cách rồi, thôi thì chiến tới luôn. “ Um… hai người nói xong chưa.” “Yup.Luka mình xong rồi.” “Hôm nay, bọn mình được thông báo là đưa một thợ thủ công Myu quen tới thị trấn thứ 2, có phải người này không?” “Yup. Người nhà ở thế giới thật của mình đấy!” “Rất vui được gặp các em, chị là Yun mà Myu vẫn hay nhắc đến đây. Em gái chị đã làm phiền các em nhiều rồi.” Mọi người đều ngạc nhiên. Đúng vậy, và tôi chính là lý do cho sự ngạc nhiên ấy.. Cô bé trong bộ giáp kim loại ngồi ở giữa có mái tóc đen buộc sau lưng khác lạ và 1 cặp song kiếm bên hông. Dù em ấy là con gái nhưng đã cao bằng tôi. “Rất vui được gặp chị, em là Lucato. Bạn em hay gọi em là Luka.” Sau lời chào của Lucato, đồng đội của Myu lần lượt tự giới thiệu với tôi. Một người dùng phép thuật trông hơi kiêu kiêu với cặp kính nhỏ, tròn, và cặp lông mày dày là Kohaku. Người dùng phép đang đội một chiếc mũ có hai nhánh nhô ra kia là Rirei. Với mái tóc tím và bộ giáp đen gồm vải và kim loại, là Toutobi. Cô gái với đôi mắt 2 màu, mắt phải màu xanh và mắt trái màu đỏ, và cái răng nanh dài đặc biệt là Hino. Cộng với Lucato và Myu, họ là một party 6 người. Vì chúng đều ngang ngang tuổi với Myu làm tôi thấy phần nào thoải mái hơn. “Bây giờ chúng ta không thể đứng đây mãi, nên vừa đi vừa nói chuyện nhé.” “Phải, đi thôi.” Chúng tôi rời thị trấn từ cổng phía Tây. Bông nhiên từ đằng sau, tôi cảm thấy một sự tiếc nuối, và những ánh mắt đầy ghen tị hướng về mình. Một lần nữa, tôi đành coi nó như một sự trùng hợp. “Mình đã nghe từ trước, về người nhà Myu cũng đang chơi game này.” “ À, nghỉ hè nên chị khá rảnh, và chị bắt đầu chơi để gặp chị hai của Myu nữa mà.” “Chị hai? ý chị là Sei-san?” “Yeah, dù vậy, chị cũng mới chỉ gặp chị ấy 1 lần trong game, chị ấy chưa liên lạc lại với chị nữa.” Nói mới để ý, dù ban đầu tôi chơi game để gặp Sei-nee, nhưng tôi đã bị cuốn hút bởi nghề chế tạo và cung thuật mất rồi. “Sei-san đang chơi rất hay trong party của chị ấy, em thỉnh thoáng có gặp chị ấy vài lần.” “Vậy à.” Hừm, miễn là chị ấy vẫn ổn là được. Nếu cần thiết, chị ấy sẽ liên lạc với tôi qua danh sách bạn bè. “ Đến lúc tổ chức nhóm và ghi tên nhau vào danh sách bạn rồi đấy.” “Ah, phải rồi ha. Chúng ta sẽ đánh boss với cả bảy người à?” “ Không, nếu chúng mình làm vậy sẽ bị phạt. Một người sẽ rời nhóm và Yun-san sẽ thay thế. Thực ra thì năm người cũng đủ rồi.” “Đã hiểu. Lúc này ít nhất để chị giúp đỡ các em một ít.” Tôi cũng muốn luyện lv cho sense [Bow] của mình, tôi cảm thấy vậy. Lucato cũng không phản đối gì. Người bảo vệ từ đằng sau, Rirei, được loại ra khỏi nhóm và thay thế bởi tôi. Trong thời gian đó, tôi nói chuyện với Rirei, người bị tôi lấy mất vị trí. “Rất vui được gặp em, chị có thể gọi em là ‘Rirei’ chứ?” “Không sao. Fufufu, cảm ơn vì đã cho em thấy nhiều đồ tốt như vậy trong lần đầu gặp.” “Umm…” Rirei nhìn tôi chằm chằm với biểu hiện nóng bừng. Thấy vậy, cô bé với mái tóc kì lạ bên cạnh nắm lấy cổ áo em ấy kéo lại. “Đây là …” “Đó đó gọi là ‘Yuri[1]’.” [1]: Yuri là thể loại 2 bé nữ yêu nhau, ngược với yuri là yaoi. “Có hàng mới rồi, Fufufu, một thân hình mảnh khảnh, như một chú mèo kitty.” Người nở nụ cười méo mó, là Hino với cặp nanh dài khác lạ. Đấy là nụ cười rất đẹp, Rirei-san. Em ấy nhìn chằm chằm với một cái nhìn ngây ngất từ nãy giờ, trực giác của tôi mách bảo rằng em ấy nguy hiểm theo một cách khác với Gantz và Cloude. “Bây giờ, bắt đầu nào.” “Ah, Lucato. Đợi một lúc, em có thể chia mấy thứ này cho mọi người không?” Tôi mở cửa giao dịch, gọi Lucato đang chuẩn bị khởi hành lại. “Cái gì? Onee-chan, không phải chị phiền về vấn đề trả công đấy chứ? Em đã nói chi tiết về Onee-chan và thuyết phục mọi người rồi.” “Hổng có vấn đề zì đâu, đừng lo. chị là họ hàng của một trong số bọn em nên bọn em có thể giúp mừ[2].” [2]: Kohaku nói giọng Kansai. Theo sau lưu ý của Myu là Kohaku. Đó có phải giọng Kansai không nhỉ? Hơi độc đáo đấy. Cơ mà, phải phụ thuộc vào ai đó làm tôi có chút không hài lòng. “Không sao đâu, hãy cầmm lấy. Với nó các em sẽ hồi phục hiệu quả lắm đấy, và chị muốn các em đưa ra cảm nhận hay nhận xét độ thoải mái khi xài những item này nhé.” Trong cuộc giao dịch, tôi đưa 1 lượng lớn Bluepots và Enchant Stone cho Lucato. “ Sa-Sao chị có quá nhiều vậy?” “ Cá-Cái gì thế?” Sau khi kiểm tra item cô ấy nhận được, Lucato phát ra âm thanh bối rối, Hino hỏi một cách băn khoăn. “… 100 lọ Luxury Bluepots và item tăng chỉ só không xác định.” Tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Không, không, Myu đã biết đến Bluepots từ trước rồi. Mặc dù phải thừa nhận là em ấy không biết về Enchant Stones. Tôi chỉ họ cách dùng Enchant Stones, và từ khóa, tóm tắt loại enchant dựa vào mỗi màu. “Bọn em không thể nhận Bluepots thượng phẩm và item quý giá như vậy được!” “Hm? Là vậy sao?” Hừm, cũng đúng. Item tăng chỉ số làm từ quái vật rất hiếm nên chúng khá đắt. Trong trường hợp của tôi, tôi làm chúng từ những nguyên liệu rẻ giống hệt 1 mánh gian lận vậy. “Mình muốn tạo chút ấn tượng về hiệu quả những item này. Đó là những item mới chị sẽ bán trong của hàng chị dự định mở. Và, đây cũng là món quà cảm ơn vì mọi người đã đi cùng và cả vì giúp đỡ em gái Myu của chị trong tương lai nữa. “Em hiểu nhưng nghe em nói này, Myu là cộng sự quan trọng của bọn em. Bọn em sẽ luôn gắn bó với nhau trong tương lai.” Woa, một người bạn tuyệt vời. Tôi vui vì có những người như vậy quanh Myu. “Fufufu… Tình yêu chị em tuyệt đẹp… cứ thế này thì sẽ ‘vượt rào’ mất…” “Em, em nên kiềm chế lại chút đi.” Quanh đây có ai đó sắp ném một chiếc bumerang mang tên ‘yuri’ đi thì phải. Tha cho anh đi mà, bộ em không biết bumerang sẽ bay lại đập vào người anh sao.[3] [3]: Ý chỉ Yun sợ tụi nhóc lan truyền tin đồn mình là một tên sis-con, đoạn này do mình chế ra từ bản Eng. Dọc đường, chúng tôi vẫn giết quái vật với đủ bảy người. Bởi vì vũ khĩ của tôi đã tốt hơn, dù không cần cường hóa tôi vẫn dễ dàng tiêu diệt Mill Birds hay Golbins rồi. Như thường lệ, tôi không thể tiêu diệt Slimes một cách dễ dàng, nhưng có vẻ đã gây một vài sát thương lên nó. Nếu bỏ thêm thời gian, tôi có thể sẽ tiêu diệt được nó. Dù vậy, đồng đội của Myu thật đáng kinh ngạc. Big Boar bị tiêu diệt chỉ trong vỏn vẹn vài phút và không gây một giọt sát thương cho chúng tôi. “Mấy em ghê thật đấy, chị đã từng săn Big Boar trước đây nhưng bọn chị chẳng thể tiêu diệt nó dễ dàng như vậy đâu.” Mặc dù lần trước tôi cũng được ‘đi ké’ thôi. Taku và những người khác có thể bây giờ cũng làm được vậy rồi cũng nên. “Nono, Không phải vậy đâu. Nhóm xài Phép thuật như bọn em không thể tự tiêu diệt nó được, người có thể tự tiệu diệt nó chỉ có thể là tiên phong của nhóm, Myu-chan và Tobi-chan thôi.” “… không phải vậy, em không thể làm được vậy đâu. Em chỉ có thể dùng chiến thuật tồi tệ nhất là tấn công nó từ đằng sau để có nhát chém chí mạng. Người kì lạ nhất là Myu kia kìa. Cậu ấy có thể đánh với Blaze Lizard một mình đấy.” Uây, Myu có thể solo boss một mình á? “Ehh, bình thường em thách đấu Blaze Lizard trước khi đi ngủ. Dù có bị chết và phạt thì ngủ dậy là trở lại như cũ, chẳng qua là không được kinh nghiệm cũng như lên chút lv nào từ nó thôi. Chỉ cần thực hiện những hành động thôi, dù không tiêu diệu nó cũng đủ để lên lv rồi. Những bước di chuyển phức tạp trong các trận chiến khó nhằng là cách tốt nhất cho việc lên lv mà.” “Một cách nghĩ kì dị! Trong VR cũng có cảm giác đau đấy má. Chiến đấu trong khi đã biết là khó nhằn. Hơn nữa tỉ lệ chiến thắng cũng thật sự kì lạ đấy! Em gian lận đấy à!” Cô em gái nhỏ này đã lên lv nhiều đến nỗi em ấy có thể tiêu diệt một con boss mà bình thường cần cả một party luôn đấy. Mà thôi kệ, tôi bình tâm lại rồi nói với Kohaku – cô nhóc vẫn hay giúp đỡ Myu. “Um, chị xin lỗi vì đã để em vác cái gánh nặng mang tên Myu ấy.” “Ổn thôi, cậu ấy đáng tin cậy lắm đấy.” Và trong một không khí yên bình như vậy, chúng tôi đi thẳng đến chỗ Blaze Lizard. “Bọn em có nghe từ Myu rằng chị là người chế tạo nhưng lại chiến đấu khá ổn, phải vậy không ạ?” “Thật vậy sao?” “Như dự đoán về Onee-san của Myu, chị khá ra dáng 1 game thủ đấy.” Ahh, tôi muốn chỉnh lại lời đánh giá của Lucato. Tôi là anh trai nó, và cái nữa là tôi không có chơi game nhiều. Kìm nén những từ ngữ dường như sắp bung ra khỏi miệng, tôi tìm cách chống chế cho phù hợp với hoàn cảnh. “À ừm, kiểu kiểu vậy. Chị có thể dùng cung tấn công từ một khoảng cách nào đó và tiêu diệt nó trước khi nó tới được vị trí của chị. Là vậy đấy.” “Fufufu, thậm chí [Bow] là sense rác thì chị vẫn trông cực giống Cupid với cây cung trong tay ấy. Cứ thế thì ai cũng đổ… {Dừng lại giúp cái!}.” Rirei và Kohaku làm một cảnh kì cục đằng sau tôi, nhưng đúng như Rirei nói, Bow được biết đến như một Sense kì dị. Nhưng tuy vậy, Lucato lẩm bẩm “Là như vậy sao” một cách tò mò. “Um, Yun-san. Em có một câu hỏi, chị bắn được bao xa với cung vậy ạ?” Một câu hỏi như vậy, thật sự tôi cũng không biết. Tôi thừa nhận rằng khoảng cách tôi có thể bắn được mục tiêu là tầm 15m. Với đòn tấn công chuẩn xác từ cung cũng như << Long Range Shooting>> (Bắn Tầm Xa) và Enchant, tôi có thể bắn xa tầm 60m, cũng là giới hạn của {Hawks Eyes}. Tuy nhiên, 60m thì tôi không chắc là sẽ trúng mục tiêu đâu. Nếu là 2 phần 3 lượng khoảng cách như vậy thì tôi có thể đảm bảo được độ chính xác.. “Chị không biết, chị chưa thử.” “… vậy à.” Câu nói “chị không biết” của tôi làm Lucato trưng ra vẻ mặt đầy tiếc nuối. “Vậy chị có thể thử bắn nó từ đây không?” “Eh, nó?” Tôi nhìn đằg trước. Đấy chắc chắn là một con Blaze Lizare. Khoảng cách là khoảng 30m. Đó là một con thằn lằn khoảng 2m đang cong người ngủ, vảy của nó sắc như lưỡi kiếm vậy. Kẽ hỡ giữa các vây khá rộng nhưng đám vảy có vẻ rất cứng. Khó nhằn rồi đây. Tuy vậy, tôi tự tin mình có thể bắn chính xác vào các kẻ hỡ đó từ khoảng cách này. “Đợi chút, chị sẽ dương cung bắn, chuẩn bị combat nhé..” “Eh, từ đây luôn sao?” Tôi dùng 3 lần enchant vào bản thân và nhằm thằng vào bầu trơi, tôi dùng Art << Long Range Shooting>>.Mũi tên được bắn ra từ cung của tôi bay theo hình vòng cung và đâm trúng lưng Blaze Lizard. Cái lợi của bắn kiểu này là thời gian giữa lúc bắn và tốc độ bắn trúng lâu hơn, như thế chúng tôi có thể chuẩn bị bản thân trước khi lao vào kẻ địch. “ Nó đang quay lại! Nó đang đến.” Khi Blaze Lizard quay mặt lại, tôi bắn mũi tên thứ hai. Nó trúng vào khoảng trống giữa những cái vảy trên vai nó. Như tôi quả quyết, con thằn to lớn đứng bằng 4 chân chạy đến chỗ chúng tôi với tất cả lực. Tôi tiếp tục bắn như một cái máy. “———–<<Rapid Fire Bow – Second Form>>” (Tốc Hỏa Cung – Nhị Thể) Khi thời gian hồi của Art kết thúc, tôi kích hoạt 1 Art khác. Sau khi lấy 2 mũi tên trên tay, tôi bắn cả 2 mũi liền một lúc. Tôi cũng ngạc nhiên với bản thân vì tốc độ của mình rồi đấy. Một mũi tên trúng lớp vảy và một mũi tên đâm xuyên qua gáy nó. Khi con thằn lằn đến đủ tầm để dùng phép thuật, tôi lùi lại, quyết định để nó lại cho Lucato và những người khác. “Fuu. Vượt cả dự đoán, nó đã mất đi một phần HP.” Đòn tấn công từ xa từ những mũi tên làm HP của con thằn lằn giảm đi 10%. “ Fufufu, thật tuyệt vời, Yun-san. Như thể chị là battle maiden (trinh nữ chiến binh) từ trong cổ tích đi ra ấy.” “Ồ, cảm ơn.” “Yaaaa, em xông vào đâyyy…{ “Sao kậu hông thôi cái trò đóa đi! Rirei!} … xì Kohaku. Mình sắp nhảy vào bảo vệ chị ấy cơ mà.” Với nụ cười không chút sợ sệt, Rirei trả lời Kohako – người vừa ngăn cản Rirei giúp tôi dù cả bọn đang giữa trận chiến. Đây là buổi tấu hài mất rồi. Giữa trận chiến Hino còn phải cố làm Kohaku dịu bớt bằng cách nói ‘Bình tĩnh, Bình tĩnh’ nữa. Rirei bắt đầu mất kiểm soát, cưỡng chế lại cả Kohaku và Hino chạy sau. Đó là một sự phối hợp tốt. Dù sao, thật đau đơn khi Rirei tiếp tục nhìn tôi với một ánh mắt đầy nồng cháy. Tôi đành kệ nó mà tiếp tục theo dõi trận chiến với Blaze Lizard. Bốn người tiên phong hợp tác chính xác gây sát thương cho Blaze Lizard. Khi họ nhận thấy nó sắp ra đòn tấn công nguy hiểm bằng đuôi, mọi người chạy lui ra và cùng lúc đó Kohaku dùng đòn tấn công phép thuật lửa của em ấy. Lucato dụ nó, Hino đập vỡ vảy bên hông nó bằng cây búa lớn, Myu vui vẻ tiếp tục đánh vào chỗ thịt của nó và Toutobi nhắm điểm yếu của nó để gây đòn chí mạng. Khi mọi người thay phiên tránh đòn tấn công của nó thì Kohaku tấn công bằng phép thuật lửa. Với đội hình ổn định họ có thể tiếp tục gây sát thương. Với đà này nó sẽ xong sớm, tôi nghĩ vậy. “Rirei, cậu đang nhìn gì vậy, cậu phải bảo vệ chị ấy cẩn thận đấy!” “ Không phải, cậu sai rồi, có gì đó đang đến.” Rirei nhìn phía đối diện với boss. Em ấy đang hơi lo lắng, khác hẳn với vừa nãy. Tôi nhìn về hướng đấy theo. Còn khá xa nhưng tôi biết đó cũng là một người chơi. Dần dần hiện ra dường như là một người chơi kéo theo cả lượng lớn quái vật đằng sau. “Tên đó, hắn đang kéo quái kìa.” “Chị nói sao, quần áo của hắn có đặc điểm nào?” “Umm… màu đỏ.” Tôi trả lời câu hỏi của Rirei người đứng cạnh tôi. “ Cái gì, Train Man đang đến!” Rirei hét đủ lớn để mọi người trong khu vực nghe thấy. Cái gì là Train Man chứ, có phải tôi là người duy nhất ở đây bị gợi nhắc về một cuốn tiểu thuyết kì bí lãng mạn, đã từng là một chủ đề hot không? “Đấy không phải là người huấn luyện! Là một tên MPK[4] đang đi PK đấy.!” [4]: Monster-PK, hình thức kéo quái đi giết người chơi khác. Haa, Kohaku đập tan cái suy nghĩ vừa rồi của tôi?! Cái gì! “Chia đội hình! Hino và mình sẽ thu hút con to! Toutobi giảm số lượng những con bay bay nhỏ. Kohaku và Rirei quét chúng với phép thuật! Myu tiếp tục đánh boss.” “Chị có thể giảm số lượng chúng bằng đòn đánh từ xa!” Lucato đưa ra chỉ dẫn, tôi đưa ra lời đề nghị. “Không được đâu, nếu tính cả chị vào thì sẽ có hình phạt mất.” “Vậy chị phải làm gì!” “Em xin lỗi, hãy đánh Blaze Lizard cùng với Myu đi ạ! Đừng lo lắng về quái vật và Train Man.” Có 5 con Big Boars, cũng như số lượng lớn chuột và chim được kéo đến. Họ có thể chống lại số lượng lớn kẻ thù vậy không? “Luka-chan, làm gì đây? Một mình mình vẫn thắng được mà.” Myu định tiêu diệt boss còn hơn 70% HP kia một mình. Có lẽ tôi nên giúp em ấy và chúng tôi sẽ tiêu diệt nó cùng nhau. Vậy là chúng tôi lập một tổ đội, chỉ gồm tôi và Myu. “Hey Myu thực sự chúng ta có thể thắng chỉ với 2 người không?” “Hm? Đơn giản, em có thể tiêu diệt bất kì ai chỉ với một mình, chị biết không ?” Myu nở nụ cười khiêu khích, nhưng nghe như trò chọc ghẹo rẻ tiền ấy, tôi đành cười trừ. “Myu không có thời gian đâu, nhanh lên tiêu diệt nó xong chúng ta có thể giúp Lucato và những người khác nữa. Chị hôm nay khá hào phóng nên sẽ dùng rất nhiều item.” “Thật đáng tin tưởng, em để đằng sau cho chị đấy.” “Đế cho chị, nhận lấy này! <<Enchant>> —–Attack, Defence, Speed.” Tôi dùng enchant lên Myu. Attack, Defence, Speed, ba phép cường hóa. Và tôi hồi MP từ 20% thành đầy bằng dùng MP Potion. Tôi tiếp tục dùng Enchant, đã đến thời điểm cho bước tiếp theo. “Bây giờ, con thằn lằn tạp chủng, tao là đối thủ của mày!” <<Cursed>> (Nguyền Chú)—–Defence Tôi duỗi tay về phía Blaze Lizard và hô vang câu nguyền chú. Kiếm của Myu đã mạnh hơn với thuật cường hóa, xé bay lớp vảy phòng thủ đã bị làm yếu như thể chúng là tờ giấy mỏng và làm tụt ống HP nó. “Onee-channnn thật tuyệt vời.” “Dừng việc nói nhảm lại! Nhìn cái đuôi nó kìa!” “Đã thấy, cơ thể em giờ nhẹ như lông vũ vậy!” Trong khi đứng trước mặt boss, Myu biểu diễn kiếm thuật và né những đòn tấn công bất thường từ đuôi nó và ngay lập tức phản công lại. Em ấy cỏ vẻ đã thấy được sự lợi hại của Enchant rồi đây. Tôi di chuyển để không bắn trúng Myu với cây cung và nhằm vào con thằn lằn. “Myu mục tiêu thay đổi.” “Roger!” Sau khi di chuyển về phía đối diện Myu, tôi ra tín hiệu. Khoảnh khắc nhận thấy tín hiệu của tôi, em ấy nới lỏng đòn tấn công và giữ khoảng cách. Đó cũng là lúc tôi bắn Blaze Lizard bằng hỏa lực của mình. “—————<<Bow Technique ~ Arrow Stitching>>! “ Đó là Art tôi học được ở lv15 của bow. Một Art tăng cường hỏa lực. Mũi tên bay ra xé ngang không khí tạo nên một tiếng ồn lớn và đâm vào sườn của con thằn lằn. “Mục tiêu đang đến phía này!” “Rõ, Đổi vai!” Mục tiêu của nó đổi thành tôi, Blaze Lizard đâm thẳng đầu nó về phía tôi, người đứng cách nó 1 khoảng ngắn, dù vậy tôi không thể di chuyển bởi Art vẫn đang trong thời gian hồi, nhân cơ hội, Myu tiếp cận Blaze Lizard từ phía còn lại. “HAAh ———-<<Fifth Breaker>> !”
Cường hóa, nguyền chú và một lượng lớn kĩ thuật từ Art. Kết hợp tất cả những gì chúng tôi bỏ ra, chúng tôi chắc chắn phải làm mất 1 phần HP của Blaze Lizard. Những gì còn lại là nửa cây HP của nó. Một mình Myu thì sẽ khó hơn, nhưng khi hợp sức cùng nhau chúng tôi có thể tiêu diệt nó. Ngay khi tôi nghĩ vậy, tôi thấy Lucato và những người khác đang đánh nhau với cả đàn quái vật. Train Man người đứng phía trước đi qua phía Lucato và được che phủ bời hào quang màu đen. Đó chắc chắn là hình phạt cho việc Pk . Một điều bất lợi xảy ra khi bạn thử MPK’ing. Sức mạnh của hắn giảm mạnh. Trong trường hợp xấu nhất, Train Man sẽ tham gia cuộc chiên tầm gần. Dù thế nào—– “Myu cẩn thận.” Tự nhiên cơ thể tôi di chuyển. Myu thành mục tiêu của Blaza Lizard và không thể chú ý cái gì khác. Khi tôi nhảy vào giữa Train Man và Myu cơ thể tôi nhận cái mà đáng lẽ đã bay thẳng đến em ấy. “Ugh…” “Onee-chan?!” Cái găm vào bụng tôi là một con dao. Đây không phải một vết thương nặng. Vậy không có lí do gì để ngã xuống chỉ vì đòn tấn công đơn giản của người chơi. Quan trọng hơn thế—- “Đừng mất cảnh giác!” “Eh… kyaah!” Khi Myu nhìn đi chỗ khác, em ấy bị quật bởi cái đuôi của Blaze Lizard và sau khi cơ thể em ấy nhận đòn đấy, em ấy bị quăng vào 1 cái cây. “Gahaa?! Quân …khốn nạn!” Tôi đặt cơn giận dữ của mình từ nãy đến giờ trong câu nói trên. Tại sao hắn có thể làm việc như vậy. Tôi hiểu nó, khoảnh khắc hào quang từ cơ thể Train Man biến mất. Hình phạt cho việc đánh nhau xuất hiện khi người khác đánh hắn tập thể. Để xóa bỏ nó, bạn cần gây thù với người chơi khác. Đấy là lý thuyết đơn giản. Và là lí do ở đây bây giờ là cuộc chiến tay ba. Và, sau khi lấy lại tốc độ và hướng đám quái vật về phía chúng tôi, Train Man nhảy vào bụi cây. “Onee-chan, em…” “Đừng bận tâm, hơn thế hãy nhanh tiêu diệt Blaze Lizard đi.” Để nó rời mắt khỏi Myuu và lộ điểm yếu, tôi đã nhận sát thương không cần thiết. Hiện giờ, sau khi nhận đòn đánh của Blaze Lizard và Train Man tôi còn lại 10% HP. May mắn thay, tôi chỉ ngã vì không có enchant defence trên người thay vì một trạng thái {Fainted}. “Em sẽ hồi máu cho chị ngay—-<<High Heal>>.” “ Geez sao em làm cái mặt khóc lóc vậy.” “Nhưng , tại vì em…” “Em đã bị thương cả người khi nhận đòn phải không. Nhanh lên và hồi phục đi.” Mặc dù không nghiêm trọng như tôi, nhưng em ấy đã mất HP. Nhận thấy đã hết cách, tôi lấy High Potion, con bài tủ ra và dùng nó lên Myu. Enchant của tôi và Myu đã hết hiệu lực. Lucato và những người khác bằng cách nào đó đã chống chịu được nhưng vẫn rất nguy hiểm bởi một lượng lớn nhưng con bay bay kích cỡ nhỏ. Ngay bây giờ mục tiêu bị tập trung là những cô bé đấy, nghĩa là chúng tôi cần kết thúc sớm bên này mới được. “Myu em có thể dụ nó ra chỗ khác không!?” “Onee-chan?” “Hãy cùng tấn công lại nó.” “Y-yup, vậy em sẽ dụ nó ra chỗ cái cây.” Nơi mà Myu chọn, có một cái cây bám chặt vào đất. “Anh sẽ chuẩn bị hơi lâu. Em giữ nó được không?” “Để đó cho em. Dù gì thì em cũng có cái này do Onee-chan đưa rồi mà.” Em ấy lấy ra một viên đá Enchant màu vàng trên tay và dùng nó. Toàn thân Myu được tăng tốc độ bắt đầu chạy quanh Blaze Lizard không một chút hạn chế nào. Con thằn lằn đã mất một nửa HP, lại có vảy cứng khắp người nên rất khó linh hoạt. Tại chỗ đã chọn, tôi rải Magic Gem ra và hi vọng nó sẽ hoạt động. “Myu, chuẩn bị hoàn tất!” “Rõ! Em sẽ đến đó ngay!” Myu chạy thẳng tới cái cây bằng tất cả sức lực. Tôi sẵn sàng với mũi tên trên tay và giữ khoảng cách nhất định, chờ đợi. Và khi Myu chạy đến cái cây, em ấy đá nó. Em ấy nhảy qua đầu con thằn lằn và dùng cành cây như giàn để bật. Người ta gọi đó là bước nhảy tam giác. Dù tôi choáng ngợp bởi tốc độ siêu người ấy, tôi vẫn không quên hành động như dự định. “Bay đi, con thằn lằn tạp chủng.—–<<Bomb>>!” Nó đâm đầu vào cái cây, rất nhiều vụ nổ bùng lên dưới bụng con thằn lằn đang đuổi theo Myu ấy. Dù nó là phép thuật yếu nhưng đó là nếu chỉ một phát, một chuỗi tấn công cùng lúc sẽ mang lại kết quả rất khác. Ngay khi bom bắt đầu nổ, HP của nó cùng lúc giảm xuống. Tôi không nghĩ sẽ dễ dàng tiêu diệt nó, đó là tại sao mà ngay lập tức, chúng tôi dùng toàn lực– “<<Enchant>>—–Attack, <<Cursed>>—- Defence.” “<<Fifth Breaker>>!”
Myu dũng mãnh lao vào lưng nó, tung liên tiếp 5 đòn vào Blaze Lizard đã yếu đi trông thấy. Chênh lệch quá lớn về chỉ số vật lý đã giúp Myu nghiền nát lớp vảy của nó, qua đó kết liễu luôn con thằn lằn. Vậy là hai bọn tôi đã xử xong con boss. ● Mặc dù đã tiêu diệt được con boss, cuộc chiến vẫn tiếp tục. Vì chúng tôi chia làm 2 nhóm, nếu chúng tôi không kĩ năng có lẽ sẽ bị hình phạt PK.Để tránh điều đó tôi dùng enchant và cursed, và Myu giúp họ bằng cách hồi phục. Party thứ 3, hỗ trợ như vậy là việc bình thường ở các game khác. Nếu bạn hành động như vậy trong game, việc xử phạt phạm quy sẽ không được áp dụng. “ <<Cursed>>——-Defence.” “… <<Backstab>>!” Nguyền chú của tôi làm giảm chỉ số phòng thủ của Big Boar kèm với pha phóng dao găm vào điểm yếu chí mạng giết nó ngay lập tức. “Kết thúc rồiiiiiiiiiiiiiii! Mình xong rồiiiiiiiii! Mình sẽ không bao giờ tha cho tên Train Man đó!” Người vừa hét lên là Kohaku. Có vẻ ai cũng tức giận như em ấy mà thôi. “Thôi nào, chán lắm rồi đấy. Đây quả thật trận cận chiến nguy hiểm. Mình có lẽ đã chết khoảng ba lần nếu không nhờ item Yun-san đưa cho rồi. Mà thôi, nhờ vậy mà Sense chiến đấu của mình lên lv vèo vèo luôn này.” “Thật vậy. Khi mình thử dùng Enchant Stone, mình thực sự ngạc nhiên. Sức phòng thủ của mình tăng vọt vì buff đó, và sức tấn công cũng mạnh hơn nhiều.” Người nói điều đó là Hino và Lucato. Hai người họ thu hút sự chú ý của kẻ địch bằng cách đứng trước đàn Big Boars. Bởi vậy, họ có lẽ đã dùng Enchant Stones cho tấn công và phòng thủ. “Nghe các em nói vậy có nghĩa là chúng dùng rất tốt nhỉ. Nhưng chị không nghĩ chúng ta dùng nhiều Potions đến vậy đâu.” Tôi rất mệt và cúi xuống. Và để hồi phục MP sau khi dùng enchants cũng như hồi MP cho Kohaku và Rirei tôi đã hào phóng dùng MP Potions. Tôi đã gân như dùng hết item có thể dùng rồi. “Tất cả mọi người làm rất tốt, Sense combat của các cậu đều lên lv. Với mình thứ duy nhất lên lv là {Recovery} và {Action Restriction Release}. Hãy cùng thử tăng lv như vậy lần sau nữa nhé.” “… nhưng nguy hiểm cao quá. Hơn nữa, lần này chúng ta thành công là nhờ item được cung cấp bởi Yun-san. Nếu có thể thì lần sau chúng ta nên mua vài cái đi…” Myu tuyên bố thật thiếu suy nghĩ, Toutobi trở lại với thực tế. Hừm, em gái tôi lại kéo bạn bè vào nguy hiểm rồi, cũng may mà mọi người nở nụ cười nhăn nhó tha thứ cho em ấy. Những thứ đã được dùng trong lần này là hàng trăm Blue Potions và 5 loại Enchant Stones, 20 cái mỗi loại. Tôi nghĩ không chắc tất cả chúng đều được sử dụng. Hơn nữa, tôi đưa MP Potions cho tất cả mọi người. 100 Bluepots 500G mỗi loại, là 50k tất cả. Vì tôi định bán Enchant Stones 7500G mỗi cái, tất cả là 750k. Còn MP Potions, khoảng 20 cái được dùng? 20 cái mỗi cái 1500G, 30K tổng cộng. “… 1MG được dùng chỉ trong một lúc huh.” Lúc đấy, không khí xung quanh như đóng băng. Trong trường hợp của tôi, tôi là người làm item, đó là những item tôi là từ những nguyên liệu tôi kiếm trong vài ngày, đó là cảm giác của tôi. Dù sao, không khí xung quanh tôi có khác biệt. Ánh mắt lấp lánh của họ thực sự đáng sợ. “Cá-cái gì? Um, item được dùng lần này… nếu đó là mình bán trong cửa hàng của mình… là ý của mình.” “Có thật không? Những gì chị vừa nói ấy.” Tất cả mọi người đều người đều ngồi và nhìn tôi chằm chằm, kể cả Rirei – người nhìn tôi với ánh mắt nồng cháy lúc trước. “Um, có phải 1M là quá đắt không? X-xin lỗi vì điều đó, chị sẽ hạ giá xuống thấp hơn…!” “Không phải, là cái khác cơ! Đó là giá quá công bằng rồi!” Thật vậy không? Giờ thì tôi cháy túi rồi, ngần đó cũng là nhiều lắm đấy. “Nếu mọi người đều biết và bọn mình có thể có những item như vậy, tất cả có thể bận rộn ở những trận chiến khó hơn và lv sẽ tăng vọt, tác dụng thật sự rất tuyệt. Nếu là mình, mình sẽ trả tiền không do dự. Như thế, thói quen nói chuyện rất thẳng thắn của Lucato. Hiểu rồi. 167K mỗi người là họ có thể mua nó. Well, nó bằng giá tôi trả để sửa áo giáp và nếu nó có thể làm bùng nổ tốc độ tăng lv của họ thì đúng là giá công bằng, có phải vậy không? “… còn nữa, em tò mò về vụ nổ đó. Chị dùng đòn gì lên Blaze Lizard vậy? Thứ phép thuật giống như một item đó ấy. Một quả mìn à?” Toubito chỉ ra. Dù nó có hiệu ứng sáng nhưng không thể nào cô ấy nhìn thấy Magic Gem được. Hmm, nó là một item mà tôi không có ý định bán. Nếu tôi bán chắc cũng phải 50K mỗi quả. Lần này, chỉ là vật thí nghiệm sót lại khi tôi thừ dùng đòn tấn công bằng bom thôi. “Một cuộc trao đổi bí mật.” Một cách nào đó, tôi thốt ra những lời trên, vậy là Toutobi ngoan ngoãn thay đổi ý định. “Fufufu, nhân tiện, quả mìn gian lận ấy, giá bao nhiêu vậy chị?” “Ah, có thể là 450k đấy.” «450k…đó quả là sự phung phí. Và còn Rirei, Mìn gian lận có ý nghĩa khác đấy.» Rirei hỏi và Kohaku đáp lại cô ấy. Well, sự thật, dùng 450K chỉ để lấy đi 30% HP của Blaze Lizard thật vô lí. Tôi cũng có suy nghĩ như vậy. Ngoài ra, tôi đang không có viên gem nào trong người. Như vậy, tôi không thể làm bất kì phụ kiện nào từ gem cả. Có nghĩa là tôi cần kiếm chúng đâu đó, giá cả hợp lí không phải tất cả với tôi đâu. « Well, có rất nhiều điều mình muốn hỏi nên thông cảm cho mình. Và mìn gian lận là gì? » « … mìn gian lận tồn tại trong một web novel {« Take this and Blow away »} một thứ có thể áp đảo kẻ địch?” Toubito-san, cảm ơn vì lời giải thích lịch sự, có vẻ đó là một thứ ngu ngốc + khó hiểu giống hệt việc tôi vừa làm chứ gì. Tôi hiểu lắm chứ. « Chị không biết đó là cheat hay không, nhưng động tác cuối của Myu giống sao trông hư cấu ghê. » Ý tôi là bước nhảy tam giác đó. Và còn có vẻ như chạy trên tường và chuyển động ba chiều bằng cách đá vào một vật có thể. Và cả chạy trên mặt nước và chạy theo chiều dọc như ninja nữa ấy. « Đó là bình thường thôi mà, nếu chị tăng lv {Action Retriction Sense}, chị có thể dễ dàng nhảy tận 2m đó. » « Myu là một cheater chính hiệu đó. Trước đây có lần cậu ấy nhảy qua quái vật kích cỡ trung và chém đầu chúng như chém măng tây rồi. » Nói vậy thì có hơi khó hiểu đấy. Tóm lại, thứ nhất nhảy lên, thứ hai quay dọc trước chuyển động, thứ ba chém cái đầu không được bảo vệ của quái vật. Bốn, tiếp đất sau đó. Đó không còn là hành động của con người nữa rồi. Ôi, em gái bé nhỏ của tôi, em đang từ chối làm con người đấy ư. « Làm một đòn đánh trên không với Boss, em có ý định gì vậy? » « Trở thành một Paladin ! » « Trong tưởng tượng của chị, Paladin không cơ động như vậy đâu. » Mọi người chung quanh đều đồng ý với tôi. Thật đấy, em gái à, em thật sự là một cục rắc rối bự đúng đấyyy. « … haa, hắn lại tới kìa. Chúng ta cần phải làm gì đây. » Toubito, người rất thận trọng về những thứ xung quanh nhận ra dấu hiệu đó nhanh chóng. Khi tôi quay lại và bắt gặp cái nhìn của một người đàn ông. Một người đàn ông mặt bộ giáp đỏ sáng. Đó chính là ngoại trang của kẻ kéo quái vật theo vừa nãy. Giết đám quái đó thật sự rất rắc rối, nhưng tôi đành bỏ nó vào một góc đầu; nhưng lần này, sau khi nhìn thấy gã, cơn giận của tôi bất giác nổi lên. « Onee-chan làm gì đây? Hay chúng ta chạy đi? » « Yeah, có 3 con Big Boars và rất nhiều con khác. Chạy đến thị trấn là ý kiến hay đó.” Cảm giác khá không hài lòng. Mặc dù tôi rất muốn nói chuyện cho ra nhẽ với hắn nhưng nếu vậy thì tôi sẽ chỉ nhận về cơn ‘đau mông’ mà thôi. Khi hắn đến gần khoảng cách cận chiến với chúng tôi, hắn sẽ lại chạy đi cho xem. Đột nhiên, hắn đi lên một con đường. Là vậy, phương pháp của Train Man là dùng tốc độ để gom quái vật và để chúng cho những người khác rồi chạy đi và tự hào vì những gì mình làm được. Nói cách khác điểm mạnh và cũng là điểm yếu của trò này chính là tốc độ. Tôi lẩm bẩm bé nhất có thể. ( “Mình mong nó sẽ hoạt động. <<Cursed>>——Speed.”) Tôi dùng nó hắm vào Train Man. Nó có vẻ có tác dụng ngay lập tức, một màu vàng-đen phát ra từ cơ thể hắn và làm chậm hắn. “Ổn rồi, đi thôi.” Và như vậy, tôi đi tới thị trấn thứ hai với nụ cười thỏa mãn. Tôi cảm thấy như nghe tiếng hét đàn ông đằng sau, ăn nhân nào gặp quả nấy nhé con. “N-Nè, Onee-chan. Chị làm gì vậy? Tự nhiên hắn bị kéo lại bởi quái vật.” “Ồ, hắn chắc hẳn phải bị trẹo chân, cũng có thể là bị cảm chăng? Nhìn đi, gieo gió gặt bão thôi.” “Đúng vậy, loại như hắn chết như thế là đáng đời!” Hino tin cái lí do xấu hổ tôi vừa nghĩ ra, dù tất cả những người còn lại đều biết là không phải vậy. “Fufufu, Yun-san thật tuyệt. Chỉ nhìn hắn với ánh mặt lạnh tanh mà đã làm hắn xúc động ghê gớm rồi {“cậu lại giỡn như rứa rồi, cậu hông thể ngừng lại hử!”} … fufufu.” Kohaku và Rirei có vẻ không để yên được. “Thật đáng thương hại. Yun-san, chị sẽ tham gia Guild bọn em sẽ tạo chứ?” “Đúng rồi đó! Onee-chan! Tham gia với tụi em đi!” Myu bám vào tay tôi. Hê, đây là tình huống khiến bất kì thằng con trai nào cũng thấy thấy ghen tị đấy, nhưng bộ giáp bạc đó ép người làm tôi có hơi đau đau một chút. “Chị muốn chơi game này để giải trí thôi, nên chắc chị sẽ từ chối.” Dù tôi xin lỗi và từ chối, Lucato không có vẻ thất vọng. Như thể em ấy biết trước câu trả lời vậy. “Thôi, dừng trò đùa tại đây, chúng ta phải đi thôi. Nhiệm vụ hộ tống hoàn thành rồi. Dù nói là bọn em hộ tống chị, nhưng đã để chị phải chiến đấu rồi. Rất xin lỗi vì điều đó ạ!” “Không sao. Lv của chị cũng tăng này, chị thấy vui lắm đó.” “Nếu chị đã nói vậy thì bọn em cũng an tâm đôi chút. À, chào mừng đến thị trấn thứ hai ạ.” Sau khi rời khu rừng, một cánh đồng rộng lớn và dòng suối diễm lệ hiện ra. Đây là vùng nông thôn với những ngôi nhà một tầng bằng gỗ. Vài nơi còn có người già tập trung thành nhóm uống trà dưới ánh mặt trời, ở vài nơi khác, trẻ em chạy nhảy xung quanh. “… Thật là một nơi yên bình.” “Thị trấn thứ ba nhiều mỏ quặng, còn nơi đây nhiều vải da và gỗ. Bọn em thường luyện lv bằng cách đánh những con quái ở khu rừng gần đây.” “Nhưng boss quá khỏe và tụi em không thể đánh bại hắn. Đấy là lí dó tụi em đã thử bàn về việc thử đi tới phia Nam và Bắc của thị trấn thứ nhất trước đó.” Lucato giải thích, và Myu bổ sung. Tôi thấy, những con quái có sức mạnh khác hoàn toàn so với boss, nhưng nếu bạn có một con boss khỏe buộc người chơi phải đi khám phá những nơi khác. Vậy là người quản lí game có chủ ý khuyến khích làm vậy à, hay đấy. “Đi tới đây là đủ xa rồi, chúng ta sẽ đi săn vài thứ.” “Đúng zậy, chúng ta đã tiêu diệt nhiều và nhận được kha khá tiền rồi. Hãy bán chúng lấy tiền mua đồ hồi phục đi.” “Onee-chan! em sẽ trở lại vào bữa tối.” Myu nói vậy và đi đến bên cạnh Lucato, tôi chia tay họ và sau đó em ấy quay lại như thể chợt nhớ ra điều gì đó. (“———Onii-chan, khi anh bảo vệ em, anh thật sự ngầu lắm đấy!”) Em ấy thì thầm vào tai tôi những lời mà chỉ tôi mới nghe được đó rồi đuổi theo Lucato và những người khác cùng một nụ cười tinh nghịch. Trời ạ, tôi cười nhăn nhó, lẫn trong đó là tiếng thở dài. Cuối cùng, tôi một mình đi khắp thị trấn tìm {Carpenter} NPC để trả nhiệm vụ.
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 158 khách
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này. Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này. Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này. Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này.