CHIASE123.COM - Diễn đàn chia sẻ kiến thức

Diễn đàn chia sẻ kiến thức
Thứ Ba, 18:00:10 - 26/11/2024

Thời gian được tính theo giờ UTC + 7 Giờ




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời  [ 21 bài viết ]  Chuyển đến trang 1, 2, 3  Trang kế tiếp
Người gửi Nội dung
 Tiêu đề bài viết: [Update] Truyen ma upload thuong xuyen
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 13:54 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
Truyen 1- ngay 16/9/2012
Bí Mật Trong Quán Net (ten hoi bi chuoi)
Vào năm 2007, lúc ấy là thời điểm mạng internet ADSL bắt đầu phổ biến, cũng là lúc game online trở nên hút khách hơn là chat vì tốc độ cao của mạng ADSL đã thay thế cho mạng rùa bò dial up.Từ đó nhu cầu sử dụng internet để chơi game đã khiến cho các quán net game online lúc nào cũng đông khách nếu biết chiều khách và có dàn máy tốt, việc kinh doanh INTERNET tuy không thể làm giàu nhưng chí ít nó vừa nhàn, lại hái ra khá nhiều tiền nếu so với các ngành nghề khác. Bảo lúc đó là 1 thanh niên 22 tuổi chưa có việc làm, tốt nghiệp lớp 12 thi đậu vào cao đẳng CNTT thì anh bỏ ngang vì không theo nổi chương trình học quá nhiều tạp nham trước khi bước vào chuyên ngành.Với cái bằng lớp 12 lúc đó thì bước ra đời làm ănquả thật rất khó, nghĩ đi nghĩ lạianh quyết định xin ông bố 1 số tiền để mở 1 quán game online, vì theo anh thì kiến thức về vi tính của mình dư sức đảm bảo cho cái quán net hoạt động ổn định, vả lại tiền bạc cũng khá dưdả. Cầm số tiền 150 triệu trong tay, Bảo hồ hỡi tậu ngay 20 máyvi tính cấu hình loại khá cùng 1 dàn màn hình 17 inches second hand vì theo anh cái màn hình LCD mới vừa mắc, vừa dễ bị phá hỏng. Việc kế tiếp là tìm địađiểm kinh doanh, theo sự giới thiệu của cậu bạn tên Hùng, Bảođến địa chỉ 24/4 đường Quang Trung quận Gò Vấp... ... đập vào mắt anh là 1 ngôi nhà khá dài, nằm ở giữa đường đi trong hẻm, xung quanh là 1 bãi cỏ lớn, nếu không nhìn rõ cứ tưởngđây là 1 căn nhà nằm giữa đồngtrống. Chủ nhà tên Hưng đã kháđứng tuổi phân bua: "Nhà này đơn sơ nhưng khá rộng, lại nằmkế đường đi trong xóm nên rất dễ làm ăn". Bảo cũng nhìn ra căn nhà này có giá trị hơn là bề ngoài, mỗi ngày từ con nít đến người lớn đi ngang đây không biết bao nhiêu mà kể, ai đi ngang cũng tò mò hỏi khi nào khai trương vì xung quanh đây không hề có 1 quán net nào. Căn nhà rộng độ 5 mét , dài khoảng hơn 3 chục mét nhưng khổ cái là chia làm 3 gian và gian ở giữa là nhỏ nhất chỉ dài khoảng 4 mét, tuy nhiên nó lại là gian làm Bảo không hài lòng và thấy rờn rợn nhất. Thì ra bêntrong là 1 ngôi mộ, hay đúng hơn là 1 ụ đất nhô lên, bên trên là 1 tấm hình của người quá cố ghi tên là Nguyễn Thị Minh Hải 51 tuổi. Bảo nhìn tấm hình màu đã sờn trên mộ mà không khỏi rùng mình : hình có lẽ chụp lúc bà Hải sắp chết, hai mắt đỏ longsòng sọc nhìn vào máy chụp màBảo cứ tưởng đang nhìn mình, người bà cong oằn oại, hai tay bấu chặt vào thành giường như rất đau đớn.Bảo không dám nhìn lâu, anh quay sang hỏi ôngHưng: "Cho phép tôi hỏi 1 tí, tạisao lại chụp hình cho người chếtlúc như thế này?". Ông Hưng ái ngại nắm chặt 2 tay xoa đi xoa lại 4,5 lần rồi mới nói bằng giọng buồn buồn: "Chị Hải là chịba của tôi, hồi đó gia đình nghèo khó nên chị đi quét rác để kiếm sống, còn tôi thì chạy xe ôm ở đầu đường đây này. Chuyện đáng lẽ không có gì nhưng cách đây 5 năm trong 1 lần đi quét rác về khuya, chị bị 1con chó đen lang thang trên đường Nguyễn Oanh cắn, khi cắn chị 2 mắt nó đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống, may có cây chổi nên chị đã đánh đuổinó đi và trở về nhà xức dầu rồi thôi. Cứ nghĩ không có gì nên chị cũng không đi chích ngừa. Không ngờ 10 ngày sau thì chị bảo đau đầu, thấy khó chịu ngayvết thương bị cắn dưới đùi.Ngàythứ 11 thì chị bắt đầu có cảm giác sợ nước, sợ tắm và mỗi khi uống nước thì chị lại la làng lên như hồi còn nhỏ bị ép uống thuốc đắng. Tôi đưa lên trạm xáthì bác sĩ lắc đầu bảo quá trễ rồi, chị bị lây bệnh dại từ con chó quỷ quái đó.Khi tôi đem chị về thì chị không đi đứng được nữa như là người bị liệt, nhưng lâu lâu thì lại lên cơn cuồng và co giật.... (dang upload tiep...)

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 13:58 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
Biết chị sắp chết, gia đình nghèo nên chẳng có tấm ảnh nào từ lúc trưởng thành đếngiờ nên tôi nhờ bác Năm gần nhà chụp dùm 1 tấm hình để có hình làm đám tang cho chị.Khi bác Năm đến nơi thì chị đang lên cơn co giật và điên loạn, lâu lâu lại tru lên 1 hồi dài.Tôi vừa thương chị vừa kinh hãi, bác Năm cũng tái mặt nên yêu cầu chụp ngay rồi về, khi máy ảnh chĩa về phía chị cũng là lúc chị chồm lên và tru lên mấy tiếng, 2mắt nhìn căm hờn vào cái máy ảnh và người chụp, có lẽ chị không muốn ai chụp hình chị lúcđang ghê rợn thế này. Bác Năm chụp xong thì lật đật bỏ đi nhanh về nhà và hẹn ngày giao hình.Cơn dại hoành hành chị đến 4 giờ sáng hôm sau thì chị qua đời, tôi còn nhớ trước lúc chị qua đời chị tru lên một hồi rất dài, hai tay đưa thẳng về phía tôi, 2 con mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào tôi 1 cách căm hờn, tôi cũng không hiểu tại saolại như thế nhưng tôi rất sợ, tôi lùi về phía cửa.Tiếng tru làm mọi người trong xóm giật mình,khi họ chạy sang thì chị tôi đã chết, người khô quắc vì thiếu nước,10 ngón tay gầy và nhọn như muốn bấu víu vào ai nhưngchưa kịp, khi tắm rửa cho cái xác thì cô Xuân hàng xóm phát hiện 10 đầu ngón tay chị tôi rỉ máu liên tục không ngừng. Quá sợ hãi và không muốn để lâu nên tôi yêu cầu cho vào quan tàisớm, vì tiền bạc không có nên tôi yêu cầu chôn chị ngay tại nhà để giảm chi phí vì đất nhà tôi khá rộng, tôi lại có thể trông nom mộ thường xuyên.Từ đó đến nay đã 5 năm rồi ngôi mộ vẫn ở đây.Có lẽ nhờ chị tôi phù hộ nên tôi lấy được người vợ cũng có chút ít gia sản cha mẹ để lại, cô ấy thì sợ ngôi mộ nên bắt tôi về ở chung bên nhà của cha mẹ. Do vậy mà tôi muốn cho mướn căn nhà này để kiếm thêm". Bảo nghe câu chuyện dàitrên mà đầu óc cứ suy nghĩ langman, tưởng như là anh đang chứng kiến cảnh người chị ba của ông Hưng đang tuyệt vọng cào cấu và tru lên như cố gắng gọi thần chết đến đón sớm cho đỡ đau khổ, cuộc đời thật là không công bằng,người đã nghèo khổ, lại làm cái nghề bị xem là tận cùng xã hội, vậy mà nghịch cảnh vẫn không buông tha đến nổi chết trong đau đớn vẫy vùng. Dù có chút sợ hãi khi nghe câu chuyện ghê rợn trên nhưng Bảo cho rằng chuyện đã lâu rồi, ông Hưng vẫn sống bìnhthường trong căn nhà thì đâu cógì mà lại sợ, vả lại khi thằng Hùng dẫn đến nó đã bảo ông chủ nhà ra giá là 2 triệu còn thương lượng."Nhà rộng mà rẻ như thế thì có ma cũng mướn", Bảo thầm nghĩ. Mọi chuyện cuối cùng cũng xong, giấy phép kinh doanh, thuế....nhờ có ông già quen biết nên chỉ vài ngày là Bảo đã hoàn thành, chỉ chờ ngàykhai trương. Đêm trước ngày khai trương, Bảo đã mướn Long,thằng bạn cùng xóm sang giúp coi tiệm net và trả lương 1,2 triệu/tháng.Hai anh em bàn tính ngủ tại tiệm cho đến sáng hôm sau để khai trương nên không về nhà. Đêm đó trời mưa rất to, Bảo đang thiu thiu ngủ thì bật dậy vì mắc tiểu, cầu tiêu nằm ở gian cuối, vì vậy mỗi khi đang sửa sang phòng máy chờ ngày khai trương mà mắc tiểu thì Bảocũng rất ngán khi phải đi ngang qua gian giữa nên anh thường nín tiểu đến khi về nhà.Nhưng hôm nay anh phải ngủ đến sáng, không thể nín được, Bảo đành cố gắng vén màn bước qua gian giữa, vừa bước qua thì anh thở phào nhẹ nhõm vì thằng Long đang kê ghế bố ngủ trong gian giữa, nó đắp mền kínmặt ko biết vì sợ hay vì lạnh nhưng Bảo nghĩ nó sợ lạnh vì từnhỏ nó đã nổi tiếng là gan dạ không biết sợ ma quỷ. Cuộc đời có nhiều chuyện kỳ lạ, cái mình cho là đáng sợ thì lại không sợ, cái mình cần đến thì lại đáng sợ.Bảo bước vào gian cuối để đến phòng vệ sinh thì tâm trí anh lại nổi lên những ý nghĩ ma quái, biết đâu bên trong nhà vệ sinh với ánh sáng mờ mờ từ cái đèn tròn vàng cũ kỹ kia, có 1 người đang nằm tru lên những tiếng aioán.Tà không thể thắng chính, ýnghĩ sợ hãi cũng ko thể làm giảm nổi khó chịu nhức nhối khi phải nhịn tiểu nên Bảo cũng ráng lết từng bước vào nhà vệ sinh....(dang upload tiep...)

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:00 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
May cho Bảo là từ lúc bước vào cho đến lúc bước ra cửa hoàn toàn không hề có 1 điều gìbất thường làm Bảo phải rờn rợn cả. Bảo nhanh chân bước vào gian giữa thì thấy thằng Long đã thức dậy và đi ra gian ngoài, cái mền nó quẳng ngay trên ghế, Bảo lật đật bước ra gian ngoài thì thấy thằng Long người ướt đẫm, đang phơi cái áo mưa lên móc,trên bàn là 2 hộp cơm gà còn nóng hổi. Bảo hỏi: "ơ hay cái thằng này, tao đi tiểu xong mà mày mua xong hộp cơm ư?" Long than vãn:"Mày cứ đùa, tao phải chạy xe gần 3 cây số rồi chờ nó gần 15 phút dưới mưa mới xong 2 hộp cơm đấy, ở đó mà đi tiểu với đi cầu".Bảo giật mình hoảng hốt đánh rơi hộp cơm đang cầm trên tay xuống đất, nếu thằng Long đi mua cơm nãy giờ vậy người nằm trên ghế bố lúc nãy là ai ?
Bảo đứng chết lặng gần 2 phút, không nói một câu nào. Thằng Long tuy không hiểu gì hết nhưng cũng đoán được phần nào vì vẻ mặt của Bảo cực kỳ kinh sợ, tuy nhiên đối với 1 kẻ không sợ trời, không sợ đất, không sợ ma quỷ, chỉ sợ người như nó thì việc thằng Bảo sợ maquỷ là 1 chuyện đáng buồn cười, Long cười ha hả đến văng nước bọt vào mặt Bảo rồi lên tiếng trêu chọc: " Ông chỉ nom gà hóa cuốc, nếu có người nằm trong đó thì bây giờ nó đi đâu? không lẽ nó tự đào mồ chui lên ghế nằm cho khỏe 1 lát rồi lại chui xuống mồ? vậy thì ai lấp đất cho nó?" Bảo không nói gì, anh cũng mong những gì anh nhìn thấy chỉ là ảo giác, hoặc giảcó thằng ăn trộm nào vào nhà nấp để trốn gia chủ thì vẫn còn đỡ hơn là hồn ma chui từ đáy mồ lên.Bảo kéo tay thằng Long đi thẳng vào gian giữa, anh chỉ ngay vào cái ghế bố và nói : " Nếu mày không vào đây ngủ thì tại sao cái ghế bố và cái mền lại nằm ở đây?" Long cười sặc sụa và đáp: "Cái ghế và cái mền là tao đem vào nhưng chưa kịp ngủ thì đói bụng quá nên đi mua cơm, mà cái mền tao xếp ngay ngắn sao bây giờ lại tung ra cả thế kia? chắc chú mày sợ quá khua tay múa chân tùm lumchứ gì ha ha ha!!!!" Bảo bực mình nói lớn: "Tao đâu phải connít, tao làm gì thì tao nhớ chứ.Mà tại sao mày lại vào đây ngủ? hết chỗ để đánh giấc rồi hay sao?" Long nhịn cười phân bua: "Tao muốn xem trên đời có ma quỷ thật không? và có thì mặt mũi nó ra sao để tao làm quen". Bảo im lặng không nói gì, anh biết có nói gì thì thằng Long lì lợm này cũng không thèm tin, nhưng trong cái cõi u minh này, có nhiều điều mà khoa học chưa giải thích được, huống chi mình chỉ là 1 thằng kỹ thuật viên tin học quèn, kiến thức chỉ đủ xài cho 1 tiệm net bé tí, không cách nào giải thích được chuyện kinh dị này.Nghĩ vậy nên Bảo cũng không để ý nữa, anh đem ghế bố ra gian ngoài dùm thằng Long rồi bảo nó: "tối nay mày ngủ gian ngoàivới tao, lỡ có trộm thì còn biết đường mà ứng phó". Long cười đáp: "Chứ không phải lỡ có ma thì mày ôm tao sao hô hô hô" Bảo đỏ mặt nằm xuống ghế nhắm mắt cố gắng ngủ, nhưng cái hình ảnh ghê rợn của bà Minh Hải trên tấm bia cứ ám ảnh lấy anh, Bảo tưởng tượng bà Minh Hải dùng 10 đầu ngón ray rỉ máu đào như điên dại để trồi lên khỏi mặt đất rồi lên ghế bố của thằng Long nằm tận hưởng cái cảm giác dương gian,hoặc ghê rợn hơn là bà Minh Hảimuốn trả thù những kẻ đã nhìn tấm hình trên bia mộ vì bà cho rằng họ đang xỉ nhục mình? suốt đêm hôm đó, tuy không cóthêm chuyện gì bất ngờ xảy ra nhưng Bảo cứ thức trắng vì đầu óc miên man suy nghĩ, mà người bình thường nhìn vào cứ cho rằng ông chủ nhỏ này đang suy nghĩ cho ngày mai khai trương, đâu ai ngờ được câu chuyện rùng rợn mà anh đang suy đoán trong đầu.... (dang upload tiep...)

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:04 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
-7 giờ sánghôm sau trước cửa tiệm net đã đông kín, đa phần là trẻ em, chỉ có 1 người lớn duy nhất là 1 bà cụ tuổi chừng 70 đang chờ tiệm mở cửa khai trương để vào gọi điện thoại quốc tế cho đứa con trai đang ở bên úc.Ở việt nam thật lạ, dân chúng mê game online 2D xấu hoắc chứ không thèm chơi game 3D dù cùng 1 hãng phát hành.Bằng chứng là game VLTK lúc nào cũng đông trong khi Cửu Long Tranh Bá suốt buổi sáng chả ma nào thèmngó đến mặc dù đây là 1 game khá ăn khách tại Hàn Quốc. Với kinh nghiệm học hỏi từ các thế hệ kinh doanh phòng nét trước, Bảo quyết định làm đêm để tăngthu nhập, nhưng điều lo lắng của anh không phải là công an kiểm tra, hay liên ngành 814 tuýt còi mà là cái mộ và giấc ngủ.Nếu làm đêm thì anh phải ngủ ở đây vì thằng Long phải vềnhà chứ không thể bắt nó ở tiệm 24/24 được.Ko lẽ ban đêm mắc tiểu lại phải kêu thằng tí chơi VLTK dẫn đi vào toilet thì sau này ai còn xem mình ra gì? -Đồng hồ đã điểm 7 giờ tối, ngày khai trương của quán khá thuận lợi, Bảo dùng chức năng tổng kết của CSM, phần mềm tính tiền miễn phí (nhưng ko được miễn dịch với quảng cáo) thì doanh thu từ sáng cho đến giờ là hơn 500 nghìn, Bảo nhẩmtính nếu tình hình thuận lợi và làm cả ban đêm thì 1 tháng thu về gần 25 triệu, trừ chi phí mạng điện lương thuế hư hỏng thì 1 tháng bỏ túi cỡ hơn 15 triệu, 1 con số mà những người có học đại học đến năm thứ 10 cũng không thể mơ tới khi mới bước chân ra làm ăn. Chính vì lý do này nên Bảo đã quyết tâm: "Phải làm đêm bằng bất cứ giá nào", điều này đồng nghĩa với việc Bảo sẽ thường xuyên tiếp xúc với bà Minh Hải.............. -11 giờ khuya, tiệm net giờ chỉ còn lại những anh chàng teen trở lên, những đứa nhỏ buổi sáng chơi rất sunggiờ cũng phải trở về nhà theo lệnh của mẹ, người mà chúng cho rằng còn mạnh hơn cả nhà phát hành game, dẫn theo lời thằng tí: " Bị lock nick này thì chơi nick khác, bị mẹ cấm cửa, ko cho tiền thì mario cũng không có mà chơi". Từ sáng đếngiờ chỉ có 2 đứa dám đi tiểu, đơn giản vì chúng sống ở cái xóm này rất lâu rồi nên chuyện nhà ông Hưng có cái mộ thì khỏi cần vào thì đứa nào cũng biết cả, nhưng mà cái tấm hình kinh dị kia thì rất ít ai được mục kích. Thằng phát là 1 trong 2 đứa từng vào đi tiểu, ban đầu nó vui vẻ đi vào gian sau, nhưng khi đi ra thì cái quần nó hơi ươn ướt, không cần hỏi cũng biết nó ráng rặn cho lẹ rồi chạy ra ngoài không kịp dội nước. Bận rộn suốt từ sáng đến giờ, nhờ ít uống nước nên Bảo cũng chưa thấy cần thiết phải đi ra gian sau.Thằng Long đã về nhà lúc 10h30, giờ tiệm net chỉ còn Bảo và 9 thằng con trai đang đắm đuối nhìn vào con nhân vật ảo mặc bộ Đường Nghê Giáp mà chúng quên rằng nhân vật thật ở ngoài đời đang mặc cái áo thun sell off bốc mùi chua loét. Bảo giờ đã rãnh rỗi, anh không biết làm gì nên vào web kiếm thông tin về những bí ẩn khoa học chưa giải thích được, trong đó có 1 tấm hình mấy người bạn chụp chung nhưng có lòi đầu 1 đứa trẻ gương mặt như âm binh đang nhe răng hăm dọa người chụp ởgiữa 2 chân của 1 trong số đó.Lúc trước Bảo đã từng xem tấm hình này rồi, anh cho rằng chắc chắn là do photoshop hoặc ánh sáng gây nên, nhưng giờ Bảo đã trở nên thận trọng hơn, anh cho rằng đây là 1 bức hình vô tình chộp được khi mà ma quỷ không kịp biến đi. Con người sống trong vũ trụ bao la này không phải là bất biến, nếu để ý ta sẽ thấy suy nghĩ của ta về 1 chuyện, 1 hiện tượng gì đó sẽ thay đổi theo thời gian. Bà nội của tôi lúc còn bé rất sợ ma,khi trở thành 1 cô gái 17 tuổi cóhọc hành thì cho rằng ma quỷ không tồn tại, nhưng đến lúc bàtôi già thì lúc nào bà cũng lảm nhảm chuyện ma, bà tin rằng 2 anh sinh viên đi cắm trại bị té xuống hố rất nông nhưng lại chết là do ma quỷ kéo, cứ thế cho đến lúc nhắm mắt bà vẫn cứtin rằng ma quỷ hiện hữu trong thế gian này, riêng Bảo lúc nghebà kể thì cho rằng: "Cháu nghĩ 2anh sinh viên đó do sợ ma nên không ai chịu làm đà để người kia leo lên trước, và chắc sợ người leo lên rồi sẽ không cứu mình".Bà nội móm mém cười vàlắc đầu: "Cháu tôi còn nhỏ nên không hiểu hết chuyện đời đâu, ngày xưa bà cũng như cháu vậy,trên đời có dương thì phải có âm, nếu cháu cho rằng trên đời này cái gì nhìn thấy mới là thực,cái nào không nhìn thấy là ảo giác thì cháu đã sai rồi".Suy nghĩlan man, Bảo thiếp đi lúc nào không biết. -Đồng hồ đã 2 giờ sáng, Bảo giật mình thức dậy, bụng đau và sôi ùng ục.Theo phản xạ, Bảo đứng dậy định vénmàn nhưng lại thôi, đứng 1 phút trong nhà sau đi tiểu đã chết khiếp, ngồi đồng trong đó 10 phút chắc sợ vãi mật.

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:07 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
Bảo nhìn xung quanh thì thấy bọn thằng Phát đều ngủ cả rồi, Bảo thò tay cầm con chuột đóng ứngdụng những máy trạm ko sử dụng để tránh tình trạng ăn gian, treo auto xong rồi đăng xuất tài khoản ra, một chiêu mà đa số gamer chơi đêm đều rất rành.Bổng Bảo nảy ra 1 ý có thểđi toilet mà không mất mặt. Bảođổi địa chỉ IP của cái modem từ 192.168.1.1thành 192.168.1.2để cả phòng nét bị rớt mạng rồi lí nhí gọi thằng Phát dậy: "Phát, dậy giúp anh 1 tay, mưa lớn quádây mạng bị đứt rồi". Thằng Phát ban đầu không quan tâm lắm nhưng đến khi nó sực tỉnh mở con nhân vật lên xem thì thấy bảng rớt mạng hiện lên nó mới lật đật đứng dậy đi theo Bảo. Cầm cái đèn pin loại nhỏ, 2anh em đi chậm rãi qua ngôi mộ, mắt không quên nhìn thẳngphía trước để tránh nhìn thấy cặp mắt đỏ ngầu trên mộ, đến nhà sau, Bảo kiểm tra dây nhợ xong rồi phán 1 câu: " dây không bị đứt gì cả, chắc tại trời mưa lớn, chút nữa chắc có mạng lại, mạng FPT là thế đấy".Sau đó Bảo đi vào toilet đi cầu và bảo thằng Phát đi ra trước đi,thằng Phát đương nhiên không dám đi ngang ngôi mộ 1 mình nên nó cũng đau bụng theo cho đỡ sợ. Trong lúc 2 anh em đangngồi sát vách nhau thì đột nhiênBảo nghe tiếng tru phát ra từ vách bên chỗ thằng Phát đang ngồi đi cầu, tiếng tru dài và cực kỳ thê thảm như từ cõi hư vô vọng về. Bảo rụng rời tay chân, la lên: " Phát, mày đi đâu rồi, Phát". Tiếng hú ngưng bặt, Bảo vội vàng dội cầu rồi leo lên bục nhìn qua bên kia, từ trên nhìn xuống, chẳng thấy thằng Phát đâu cả, chỉ thấy trên nắp bồn cầu có 1 lọn tóc đen dài và ướt nhẹp, giống y hệt như mái tóc bà Minh Hải trong hình, Bảo không tự chủ được nữa, anh trượt chân lọt xuống đất, giật mình tỉnh dậy thì thấy mình té dưới ghế bố, còn thằng Phát vẫnđang ngủ say như chết trên máysố 3.Té ra nãy giờ mình nằm mơ, Bảo vui mừng như lụm được tiền.Dựng lại cái ghế bố, Bảo quyết định ngày mai mua tấm bạt về làm cái màn che cái mộ lại để bớt sợ mỗi khi đi ngang đây. -Sáng hôm sau, Bảo phone thằng Long nhờ mua dùm mấy tấm bạt trước khi qua phòng net. Bảo nhờ thằng Long che dùm cái mộ trong khi Bảo đứng ở gian ngoài coi tiệm.Từ lúc có cái màn, Bảo cảm thấy đỡsợ hơn, và đa số anh chỉ đi toiletvào ban ngày, dù nhiều lúc anh nghe thấy tiếng rột roạt mỗi khi đi ngang nhưng vì ban ngày và đi nhanh nên anh cũng xem nhưkhông.Mọi chuyện từ đó êm xuôi, dường như người chết không còn tức giận vì hình ảnh trước lúc chết của mình bị mọi người nhìn thấy nữa, cho đến 1 ngày...
Hôm đó thằng Long có việc dướiquê nên xin nghĩ vài ngày, Bảo nhờ thằng em tên Thịnh xuống phụ trông coi quán. Nói là trôngcoi nhưng thực tế nó chơi nhiều hơn vì Thịnh nghiện game online rất nặng, nếu công việc mà Bảo đang làm không phải là Net mà là công việc khác thì chắc Thịnh sẽ không ra giúp vì nó còn bận chơi VLTK tại gia. Sẽkhông có gì đáng nói nếu như trưa hôm đó Thịnh không mãi mê chơi game, Bảo vừa đi ra ngoài mua cơm về để 2 anh em ăn trưa, thằng Tí cứ xin thằng Phát cây Đại Phong Đao hút sinhlực 4% mà nó vừa săn được, thằng Phát nghịch dại thách mộtcâu đùa vui :"Mày dám vào trong * xuống cái mồ đó thì tao cho mày". Nhỏ tuổi thiếu suy nghĩ tham không sợ ma vào ban ngày đã khiến Tí làm liều, nó không nói không rằng chạy vào trong vén tấm bạt lên tè 1 vũng ngay mộ, nước văng dính cả tấm ảnh, sau đó nó chạy1 mạch ra ngoài nằng nặc đòi thằng Phát đưa cây đao nhưng không được, 2 đứa suýt choảng nhau dù thằng tí bé hơn đến 3 tuổi. Đúng lúc đó Bảo đi mua cơm về tới, khỏi nói bạn đọc cũng biết cảm giác của anh khi nghe chuyện động trời này, bảo đứng lặng 1 lúc, quệt mồ hôi trên trán đang vã ra như tắm không phải vì đi nắng mà vì sợ, Bảo đuổi cả 2 thằng về nhà sau khi cho mỗi thằng 1 bạt tay cảnh cáo. Bắt ghế bố nằm gác tay lên trán suy nghĩ mặc cho thằng Thịnh muốn làm gì thì làm, tâm trí anh giờ không còn nghĩ đến doanh thu nữa, anh đang lo sợ 1 sự trả thù mà kẻ thù này ngay cả chính quyền cũng không thể can thiệp được. Bảo nhớ lại 1 câu chuyện mà cách đây gần nữa năm anh ngheông sáu gần nhà kể lại, chuyện xảy ra dưới quê của ông Sáu, cógia đình họ Lâm làm nghề nông,một lần nọ thằng Tuân là con úttrong nhà nghịch dại cho trâu cày lên ngôi mộ của bà Tám Lu tháng trước bị xe công nông cánchết, mặc dù sau đó cha của Tuân đã cho sửa chữa lại ngôi mộ và đốt nhang xin lỗi người đã khuất nhưng dường như người cõi âm thù rất dai, đêm nào cha con Tuân cũng nghe thấy tiếng gõ cửa, nhưng hễ cứ đi chung với nhau ra mở cửa thì chẳng thấy ai ngoài bóng cây đarễ mọc um tùm trước sân.

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:11 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
Một lần nọ Tuân nhờ bố *c 1 lỗ nhỏ trên cánh cửa để khi có tiếng gõcửa nó sẽ thò mắt vào xem là ai chọc phá, ông bố cũng cho là chí lý vì cứ bị phá giấc ngủ đêm như thế này thì cho dù không bịma bóp cổ cũng chết vì mệt mõi. Tối hôm đó, như thường lệcứ 12h khuya là cả nhà đang ngủ lại thức giấc vì có tiếng gõ cửa, bà mẹ đã quá quen thuộc nên chỉ bịt tai rồi quay vào ngủ, chỉ có Tuân và bố là ngồi bật dậy đi từng bước chậm rãi ra cửa, mặc dù là người đề xướng ra cách *c lỗ nhưng chính Tuân lại cũng rất sợ khi phải nhìn vào cái lỗ đó, nó cho rằng bên ngoàicửa là 1 cái thây bê bết máu củabà Tám Lu đang quằn quại nên nó cứ lần lừa mãi không chịu đưa mắt vào nhìn.Ông bố hiểu ýcon, ông nhanh tay đẩy nó qua 1 bên và đưa mắt vào cái lỗ rất nhỏ do chính tay ông *c. Tuân nhìn bố và tưởng tượng bố sẽ hét to lên khi thấy tình cảnh bênngoài. Nhưng không, ông bố vẫn ngồi im nhìn vào cái lỗ, hoặc là bên ngoài không có gì, hoặc là có 1 cái gì đó không ghêrợn mà rất kỳ bí khiến ông tò mò? gần 10 giây đồng hồ sau, ông bố quay mặt ra, vẻ mặt ôngtrở nên đờ đẫn, ông không nói được 1 câu nào với Tuân mà chỉcố gắng lết vào nhà trong như muốn tránh xa cái cửa, hay nói đúng hơn là thứ mà ông vừa nhìn thấy qua cái lỗ. Tuân lo lắng chạy theo bố, dìu ông lên giường, nó hỏi: "Bố, bố thấy gì mà tại sao lại sợ đến vậy!" lần đầu tiên Tuân thấy bố sợ đến mức đó, ở nông thôn thì người cha trong gia đình rất có uy và có quyền hành, các con đối với ông thì vừa thương vừa sợ, đối với chúng thì cha là người có sức mạnh và quyền lực nên khi Tuân thấy bố sợ hãi thì nó nghĩ là bố nó vừa gặp 1 cái gì đó cònkinh hơn cả bố nó, ví như là gặpông nội nó chẳng hạn. Ông bố nắm chặt 2 bàn tay, bóp đi bóp lại cho đỡ lạnh rồi nói bằng giọng run run: "Con.....con đừng có thò đầu vào xem, không...không có gì đâu." Ông cố gắng trấn tĩnh để đứa con trai tin lời nhưng ông càng nói càng gượng, cử chỉ, đôi mắt củaông đã bán đứng ông. Thằng Tuân nói như người lớn: "Để con ra xem sao". Nói rồi nó chạymột mạch ra ngoài, ông bố địnhkéo nó lại nhưng không kịp, vả lại ông cũng không dám đi ra đónữa nên chỉ biết im lặng nghe ngóng tình hình. Chỉ thấy thằng Tuân vừa đưa mắt vào cái lỗ khoảng 3 giây đồng hồ là nó quay đầu chạy thục mạng vào trong phòng, 2 bố con nhìn nhau không nói lời nào.5 phút hoàn hồn, ông bố lên tiếng trước: "con thấy rồi hả?". Tuân nhìn bố gật đầu nói gọn 1 câu:"Ghê quá ba ơi" Bà mẹ xoay quahỏi: "hai bố con nói gì thế?" Ông bố phân trần: "Bà ơi, cái lỗ ngoài cửa tui *c hồi sáng có conmắt ai đang nhìn vào, tia mắt dữ dằn, đỏ ngầu như muốn giếtcả nhà mình..." Nói đến đây ôngnghẹn lại không kể nữa, thằng Tuân chỉ biết gật gật cái đầu đồng ý với bố. Bà mẹ không nóikhông rằng xách cây cuốc chạy ra cửa mở chốt thì chẳng thấy aicả, trước cửa in hằn 2 dấu chân,mà nói là dấu chân cũng không phải, phải nói là 2 cái đầu gối bịlún xuống đất. 3 người nhìn nhau giây lát, bà mẹ lên tiếng:"Chắc là có đứa thổ tả nào quậy nhà mình rồi, mai ông thức với tui săn tụi nó, chứ ma quỷ gì màcó dấu chân, dấu đầu gối quỳ? không lẽ nó quỳ gối xin tạ tội với mình à?" Ông bố chắc nịch:"Bà nói vậy chứ cặp mắt đỏ ngầu đó là ở đâu ra? không lẽ trong làng này có người có cặp mắt quỷ mà tui không biết sao?"Bà vợ cười khẩy: "Chắc là nó sayrượu rồi phá làng phá xóm hù dọa, thằng nào say rượu mà mắt không đỏ? cái ông này mê tín từ hồi nào vậy?" Đuối lý nên ông cùng thằng Tuân im lặng bước vào nhà, dẫu sao ông cũngtin rằng đó không phải là đôi mắt của người sống trong làng, nó dữ dội, căm thù, giống như hàm chứa 1 lời nguyền độc ác nào đó, dường như nó đang theo dõi tất cả những người trong nhà. Tối hôm sau đúng như dự đoán, đồng hồ vừa điểm12 giờ khuya là lại có tiếng gõ cửa, không biết kẻ lạ mặt canh theo cái đồng hồ đối diện với cánh cửa để gõ hay là đồng hồ của ông chính xác đến từng giâyvới cõi âm.3 người lẳng lặng đi ra cửa, bà vợ không nói không rằng cầm cái căm xe đạp thọc thật mạnh vào cái lỗ rồi rút về và rút chốt mở cửa ngay tức khắc, ngoài trời tối om chỉ có ánh sáng mờ mờ từ trong nhà dội ra, hai dấu đầu gối hiện rõ mồn một trên nền đất lún, bà vợvò đầu bứt tóc suy nghĩ cũng không thể hiểu ai mà nhanh nhưvậy? bà nhìn lại cây căm xe đạp thì bất thình lình bà quăng ngay xuống đất, vì ở đầu kia của cây căm có 1 vệt máu đỏ ngầu.

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:14 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
3 người vội chạy vào nhà, đóng cửa lại, ông chồng thét lớn: "Bà thấy gì không? máu đó. nếu nó là người thì nó không thể nào chạy nhanh như vậy, lại không thể nào bị đâm trúng mắt mà không có một tiếng rú." Bà vợ cũng cho rằng chồng mình không sai, bà im lặng cài chốt thật chặt, lại chặn thêm cái bàn ăn ra cửa để cho thêm phần chắc chắn. đêm hôm đó cả 3 người không ngủ được, ông bố định gọi điện cho con cả là thằng Thành, đang làm ăn trên thành phố về quê để giúp 1 tay nhưng bà mẹ can: "Để nó yên tâm làm ăn đi ông, nó mà về đây thì có giúp được gì đâu". Ngày hôm sau, Tuân quyết địnhkể chuyện này cho Quán, Quán là bạn thân của Tuân trong làng,Tuân định nhờ Quán giúp 1 tay vì Quán lớn hơn Tuân 2 tuổi, lại khá to con khỏe mạnh nên có thêm Quán giúp Tuân sẽ yên tâm hơn. Quán nghe xong câu chuyện thì cảm thấy rờn rợn nhưng rất tò mò, anh rất thích khám phá những chuyện kỳ quáinhư thế nên đồng ý ngay. Tuân hẹn Quán tối 11h30 đến nhà Tuân để chuẩn bị vì có thể tối nay con quái vật đó sẽ đến tiếp mà lần này nó sẽ đối xử với gia đình Tuân như thế nào vì hôm qua mẹ anh đã chọc trúng vào đôi mắt điên dại của nó. Quán về nhà lòng lâng lâng một cảm giác khó tả sau khi nghe chuyện của Tuân, anh cảm thấy hào hứng khi chỉ còn hơn 10 tiếng đồng hồ nữa anh sẽ được tham gia vào cuộc phiêu lưu kỳ dị mà đối thủ có thể là người, là 1 con quái vật, hay là 1 âm hồn. Đúng11 giờ, Quán nai nịt gọn gàng, cầm theo cây côn nhị khúc mà anh đã từng xem ngôi sao họ Lýbiểu diễn 1 chọi 10, cầm nó trong tay thì quán rất tự tin, nhìn phong cách của Quán thì người ta tưởng như Quán chỉ bótay khi gặp khủng long hay quáivật khổng lồ mà cây côn không thể gây thương tích nổi. Bổng mẹ Quán từ trong nhà trong bước ra uống nước, thấy Quán cầm khúc côn bà hỏi ngay:" giờ này còn đi đâu vậy con, đi đánh nhau phải không? trời ơi con ơi là con...." Quán trời không sợ đất không sợ nhưng rất sợ mẹ, hay đúng hơn là thương mẹ, mẹQuán một mình nuôi Quán từ nhỏ đến lớn, tình cảm 2 mẹ con rất tốt, Quán lại rất nghe lời mẹ,mẹ Quán một mực cho rằng anhđi đánh nhau nên không kể gì lời phân trần mang tính huyền bí của Quán, cuối cùng bà kết luận 1 câu: "con mà đi ra khỏi nhà thì sau này mẹ từ con luôn".Quán bỏ côn xuống đất, đi vào trong nhà thay đồ, anh dự định ngày mai đến gặp Tuân xin lỗi, miệng lẩm bẩm :"xui xẻo thật".Sáng hôm sau, Quán dậy thật sớm chạy qua nhà Tuân gõ cửa, không thấy ai trả lời ,chỉ thấy trước cửa có 2 dấu đầu gối.Quán gõ cửa 1 hồi lâu không thấy động tĩnh nên đưa mắt nhỉn vào cái lỗ trên cửa mà hômqua Tuân vừa kể, Quán vừa đưamắt vào thì giật mình kinh hãi, bên trong nhà không thấy ai màchỉ thấy vết máu khắp nhà, như là bị trây chét. Quán định đạp cửa đễ xông vào phòng ngủ xem Tuân có làm sao không nhưng anh sợ bị vu oan tội giết người nên chạy ra công an xã báo tin, khi công an đến nơi thì 1 cảnh tượng hãi hùng diễn ra: ba mẹ thằng Tuân nằm chết kế bên nhau, mắt mở trừng trừng như vừa gặp phải chuyện gì ghêgớm lắm, xác thằng Tuân thì giống như bị xe cán ngang 2 chân, chỉ còn cái đầu gối là nguyên vẹn, mắt nó mở to, đầy ghèn, có lẽ nó đã khóc trước khichết. Quán tái mặt chạy ra ngoài, tưởng tượng nếu như đêm qua không có mẹ anh thì có lẽ trong nhà này có đến 4 cái xác, và chắc đến dăm ba bữa mới có người phát hiện... Ông sáu chính là cậu Quán ngày xưa,đã hơn 20 năm nhưng ông vẫn còn nhớ như in những lời kể củathằng bạn thân xấu số ngày nào. Bảo chán nản nghĩ đến cảnh tối nay sẽ gặp phải những chuyện như nhà ông Lâm kia, bao nhiêu công sức gầy dựng cái phòng net, bao nhiêu mơ ước không lẽ để cho tan biến theo mây khói để bảo toàn tính mạng hay sao?... (dang upload tiep...)

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:17 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
Dù vậy, ngẫm đi ngẫm lại Bảo cũng thấy câu chuyện của ông Sáu có phần vô lý, từ đó đến giờanh chỉ nghe nói ma hù người sợ đến chết, chứ chưa từng nghe nói ma giết người máu mevung vãi. Nếu là giết người máume vung vãi thì phải là người giết người, hay là quái vật giết người thì đúng hơn. Nghĩ thế nên anh cũng hơi yên tâm phần nào, Bảo định vào trong lau rửa hết nước tiểu trên mộ nhưng suy nghĩ 1 hồi anh lại thôi, 1 phần vì sợ tiếp xúc với ngôi mộ,1 phần vì anh cho rằng không nên *ng đến mộ người chết lần nữa để tránh phiền phức. -Đồnghồ điểm 7 giờ tối, điện thoại Bảo reo lên, chỉ cần nghe nhạc chuông là Bảo đã nhận ra là Linh, người vợ sắp cưới đang làm ở thương xá TAX, thì ra đêm nay Linh được bạn đổi ca nên rãnh rỗi không biết làm gì, Linh dự định lên phòng Net của Bảo để chơi. Bảo vội vàng đồng ý vì có Linh ở đây thì anh càng đỡ cô quạnh, lại bớt đi cảm giác sợ hơn (dù biết vậy là nhục nhưng đàn ông cũng là con người, cũng có nổi sợ: người sợ gián, người sợ ma....nói chung không có ai hoàn mỹ cả). Đúng 8h15 Linh đã có mặt với 20 cuốn bò bía mà Linh mua trên đường, ăn uống no nê, cả 3 lao vào chơi game cho đỡ buồn (và đỡ sợ đối với Bảo), thằng Thịnh cứ vô tư chiến VLTK mà không biết rằng đêm nay có thể cả phòng net phải gánh 1 tai họa không biết từ đâu giáng xuống đầu.12h30 Bảo tắt máy chuẩn bịđi ngủ, anh nhìn quanh thì thấy đêm nay phòng net khá vắng vẻ, chỉ có 3 đứa trong xóm nằmngủ treo auto, Linh đã ngủ trên ghế tự bao giờ, chỉ còn mỗi thằng Thịnh vẫn trâu bò chiến game. Thằng Thịnh ngồi sát ngay tấm màn ngăn cách giữa 2gian nên Bảo lấy hết can đảm đi đến từ từ vén tấm màn lên để xem bên trong có gì bất ổn hay không. Cảnh vật không có gì khác thường, tấm bạt vẫn nằm im, lâu lâu lại phất phơ khi có gió từ nhà sau lùa vào.Bảo thở phào chuẩn bị bỏ màn xuống thìchợt anh khựng lại, vì ở gian nhà sau, từ xa xa, hình ảnh 1 con chó mực đen đang gầm gừ nhìn vào gian giữa, hai mắt nó đúng đỏ ngầu y như trong câu chuyện mà ông Hưng kể, lạ mộtđiều là nhìn dáng vẻ anh thấy nó đang sủa nhưng lại không nghe bất cứ âm thanh gì, cứ như là âm thanh đi từ nhà sau, đến chốn âm u của gian giữa là âm thanh bị đè nén xuống không thể phát ra gian ngoài được.Lần đầu tiên bảo hiểu cảm giác "chết trân" là thế nào, đầu Bảo hiện ra rất nhiều câu hỏi chưa thể trả lời được: "Con chó từ đâu xuất hiện? nhà sau không hề nuôi chó, cũng không có hàng rào để nó chui vào mà chỉ có góc tường rất cao.Tại sao nó sủa mà không ra tiếng? tại sao nó lại gầm gừ nhìn vào giangiữa? tại sao mắt nó đỏ ngầu y như con chó dại cắn chết bà Minh Hải?" Biết bao nhiêu câu hỏi tại sao cứ vờn trong đầu Bảonhư muốn trêu ngươi, Bảo bỏ màn xuống quay lại nhìn thằng Thịnh kêu lớn : "Thịnh, lại đây tao cho xem cái này, Thịnh" Thằng Thịnh bực dọc: "Em đangtống kim, anh chờ lát đi". Bảo gắt gỏng: "Lại đây, không kim chỉ gì hết, nhanh nào" Thịnh bấtđắc dĩ phải nghe lời Bảo, cả 2 thò đầu qua lớp màn được vén lên thì thấy nhà sau chẳng có con chó nào cả, chỉ có tiếng gió lùa vi *t đến rợn người, Bảo dụi mắt 2,3 lần vẫn không thấy gì, thằng Thịnh bực dọc nói: "Đâu, chó dại đâu, anh lôi nó ra cho em xem?" Bảo thở dài không nóigì, mặc cho thằng Thịnh vừa trởvề máy vừa làu bàu nói gì không rõ. Hiện giờ đồng minh của mình chỉ còn có Linh, chứ trông cậy vào thằng Thịnh này thì không ổn rồi, Bảo tự nhủ. Bảo tiến đến bên cạnh Linh lay nhẹ: "Em, dậy đi em, giúp anh một tay nào" Linh tỉnh dậy ngó quanh, xem đồng hồ rồi nói nhỏ: "Giờ này sao chưa ngủ vậy anh?" Bảo biết không thể giấu được nếu muốn được Linh giúp nên thẳng thắn vô đề: "Hình như cái nhà này không được bình thường, anh nghi là nơi này có ma." Linh cười khúc khích: "Anh cũng tin có ma à?" Bảo biết rõ Linh là 1 cô gái có cátính mạnh, lại khá gan dạ, chínhvì điểm này mà Linh trông khác những cô gái e lệ mà Bảo từng gặp. Bảo nói nhỏ: "Ban đầu anh không tin, nhưng ở đây riết anh không tin cũng phải tin, em có hiểu không?" Linh hỏi: "Vậy anhmuốn em giúp anh việc gì?" Bảonói: "Đi vào nhà trong với anh, lúc nãy anh thấy có 1 con chó ở trong đó, anh muốn vào xem sao, chứ cứ ngờ vực như vậy anh ngủ không yên tâm". Linh cười: "Được rồi, đi thì đi". Bảo vớ lấy khúc cây ma trắc mà anh chôm được khi đi trực dân phòng ngày trước: "Mang theo cái này chắc ăn, lỡ gặp chó dại thì nguy". Cả 2 chậm rãi bước từng bước một vào gian giữa mà không để ý rằng thằng Thịnh nãy giờ đang theo dõi từng cử chỉ, lời nói của 2 anh chị. Nó dự định đi tống kim xong sẽ cho 2 người 1 phen khiếp vía, nhất là bà chị làm ra vẻ "nữ hào kiệt" này.

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:21 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
-Bước vào gian sau, Bảo thận trọng rọi đènxung quanh vách tường trong khi Linh vẫn cứ cười khúc khích mặc dù nàng cũng cảm thấy nhiệt độ ở đây có vẻ lạnh lẽo khác thường, không giống như máy lạnh trong phòng ngủ của mình dù nhiệt độ chẳng cách biệt là mấy.Loay hoay mãi chẳng thấy gì, Bảo quyết định thám hiểm luôn nhà vệ sinh trước khi quay về, khi bước đến cửa phòng vệ sinh thì đột nhiên Linh thét lớn: "Anh,anh....anh coi kìa" Lần đầu tiên Bảo thấy giọng Linh run run anh đã cảm giác có điều bất lành trước khi quay lại, nhưng anh không ngờ nó xuất hiện bất ngờ và bạo dạng đến vậy, từ xa xa, trong gian giữa, có 2 bóng người áo trắng, một người bò dưới đất tay như đang đào bới xuống nềngạch, một người đứng phía sau 10 ngón tay nhọn hoắc đang giơra phía trước như muốn níu kéo hay bắt một ai đó. Cả 2 lặng người quăng cả đèn pin bỏ chạyvào trong toilet rồi đóng cửa lại thật chặt, 2 người nhìn nhau như muốn nói nhưng không nóiđược lời nào, phải mất một lúc lâu trấn tỉnh, Bảo mới nắm tay Linh và dục: "Em, không lẽ mình trốn ở đây hoài?hay là cùng nhau chạy một mạch qua bên kia đi, đứng ở đây hoài 1 látnó đến thì cũng tiêu thôi". Linh sợ lắm nhưng với khí chất kiên cường, nàng cũng nhận thấy Bảo nói đúng, nàng đáp bằng giọng run run: "Chạy cũng được, nhưng nếu em té anh phải quay lại đỡ em, không được bỏ chạy luôn đó". Bảo ậm ừ cho qua vì chính anh mặc dù cũng rất muốn vậy, nhưng chỉ sợ lúc đó mất hết lý trí, sợ quá không còn suy nghĩ gì được nữa.Anh nắm tay Linh và hô: 1..........2...................3 chạyyyyyyyyyy!!!!!!!!!! Mắt nhắm mắt mở cả 2 bỏ chạy vào gian giữa để ra ngoài mà không cần biết có lủi trúng 2 con ma không.Cũng may, họ chạy đến ngoài cũng không bị gì, cả 2 chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm thìlại nghe tiếng thằng Thịnh cười ha hả ở máy số 5, Bảo cho rằng Thịnh bị ma nhập nên lùi lại 1 bước rồi bảo: "Thịnh, ê, ê, mày cười gì vậy?" Thịnh không đáp chỉ cười 1 lúc cho thỏa thích rồi mới đáp lại lời anh: " 2 anh chị nhát như cáy ấy, thế mà bày đặtlàm nữ hào kiệt, em ruột của mình mà cũng nhận không ra,lạicòn quẳng mất cái đèn pin duy nhất hahaha!" Đến lúc này Bảo và Linh mới té ngữa, thì ra lúc nãy là trò đùa của thằng em tinhnghịch, anh chửi nó vài câu nhưng rồi lại phì cười vì chuyện lúc nãy, và cũng vì thằng em nhìn lầm lì thế mà cũng để ý gớm, thế mà anh tưởng suốt ngày nó chỉ biết đến game. Linhgằn giọng nhìn vào máy 1,2,3:"3 thằng bay đứa nào vừa hù chịtự giác đứng dậy chị tha cho!" Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng ngáy của thằng Tuấn vẫn đều đặn. Linh định hỏi lần thứ 2thì Thịnh ngắt lời: "Chị hai khỏi phải kêu nữa, tụi nó ngủ từ khuya đến giờ, có ai hù chị đâu!!" Linh gạt phắt: "Nói xạo, thế còn 1 đứa giả ma chung với mày nữa đâu?" Thịnh rúc rích cười: " A cái chị này tính hù em lại à? em nói trước là hơi bị khó à nha!" Bảo cũng chen vào: "Lời chị Linh là thiệt đó Thịnh, lúc nãy mày giả ma bằng cách nào?" Thịnh tự hào đáp: " Em bò dưới đất cào lấy cào để cứ như là từ dưới mộ chui lên, cái áo thì kéo lên che đầu lại, mà công nhận cái gian này cũng kỳ lại, bò xuống đất thấy sóng lưnglạnh ớn" Bảo và Linh "a" lên 1 tiếng rồi quay nhanh lại nhìn vào tấm màn ở gian giữa như muốn phòng thủ, Bảo nói bằng giọng ngọng líu: "Lúc... lúc nãy anh anh thấy sau lưng mày còn còn 1 người người mặc áo trắnggiơ vuốt về phía anh anh.." Thịnh tím mặt nhưng vội trấn tỉnh: "Anh hù em phải không?" Linh xen vào: "Đây không phải chuyện đùa, chị mà nói đùa thì bị sét đánh, tin chưa?" Thịnh cảm thấy sau lưng lạnh buốt, nhớ lại cảm giác lúc vừa bò xuống kéo áo lên, nó cũng cảm thấy có gì đó lạnh buốt sau lưng, nhưng lỡ làm thì làm cho giống nên nó cũng không để ý, giờ này nhớ lại nó cảm thấy rùng mình, chưa kịp định thần thì Bảo lên tiếng: "Anh có đề nghị này!" Linh và Thịnh đồng thanh: "Đề nghị gì anh?" Bảo xoa hay bàn tay lại, đáp bằng giọng chắc nịch: "Giờ cả 3 chúng ta cùng đi vào gian cuối tìm kiếm khắp nơi kể cả toilet xem có gì bất thường không, nhưng trước đó mình đặt cái điện thoại dựa vào tường để nó quay phim lại hình ảnh xảy ra ở trong gian giữa, sau đó tụi mìnhtrở ra và tìm hiểu! nhất trí không?" 2 người kia đồng thanh: "Đồng ý" Thế là cả 3 lại nắm tay đi sát nhau từng bước tiến vào phòng trong, Bảo mượnđiện thoại của Linh bật * quay phim ban đêm rồi để đứng dựa vào góc tường sao cho góc quayrộng nhất để thấy rõ xung quanh phòng.

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Gửi bàiĐã gửi: 16/09/2012 14:25 
Ngoại tuyến
☀️13/30☀️
☀️13/30☀️
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: 31/08/2012 12:13
Bài viết: 3066
Đến từ: Thừa Thiên- Huế
Cả 3 tiếp tục bướcra nhà sau lụm cây đèn pin bị rớt và săm soi kiếm mọi góc. Gần 5 phút sau, cả 3 vẫn không tìm thấy gì, vừa thất vọng, vừa vui mừng, cả 3 quay bước về gian giữa hy vọng tìm được gì ởcái mobi.Bảo nhanh tay lượm cáimobi vẫn đặt ngay ngắn dưới đất rồi nhanh chân bước ra phòng ngoài.Cả 3 bật phim lên xem, đoạn phim gần dài 5 phút,bổng cả 3 giật mình thét lên"aaaa................aaaaaaaaaaaaaaa.......... ...........aaaaaaaaaaaaaaa" Bởi vì đoạn đầu trong đoạn phim đó không hề có cảnh 3 người đặt máy quay dựa vào tường, cũng không thấy cảnh 3 người bước ra gian sau, chỉ thấy duy nhất một hình ảnh là chính chiếc điệnthoại đang nằm dựa vào tường.
Ngoài trời mưa bắt đầu nặng hạt, trong phòng máy lạnh mở hết ga, vậy mà 3 người còn thứctrong phòng lại đổ mồ hôi hột trong khi 3 người đang ngủ thì tay chân lạnh cóng như cái xác chết! Là 1 kỹ thuật viên vi tính, Bảo rất rành về cách thức hoạt động của camera trên điện thoại, theo tính toán camera chỉ có thể quay chính nó trừ phi quay vào tấm gương, không lẽ âm khí trong phòng cũng giống như một tấm gương phản chiếu? nếu vậy thì Bảo phải thấychính mình chứ không thể thấy được cảnh vật phía trước. Chuyện quá vô lý nhưng lại xảy ra làm cả 3 người hầu như đều tin rằng căn phòng này có cái gì đó rất âm u, rất độc địa dù rằngtrước đó Thịnh và Linh vẫn còn hoài nghi. Bảo cố làm ra vẻ bìnhtĩnh, anh mở phần file manager lên để kiểm tra xem phim này có gì khác thường, Linh và Thịnh tuy không rành nhưng cũng đưa mắt nhìn vào cái mobiđể dò xét, đột nhiên Bảo đánh rơi cái điện thoại xuống nền gạch, 2 mắt trợn trắng, há hốc mồm như người biết mình sắp chết! Linh và Thịnh không hiểu gì hết vì nãy giờ có nhìn thấy cáigì kinh dị trong điện thoại ngoàiđoạn phim ấy đâu? -Bảo bất động gần 1 phút, sau đó mới dần dần định thần lại ngồi xuống ghế, từ từ mở miệng lắp bắp như em bé đang tập nói:"Chết rồi, chết thật rồi, người chết trả thù rồi!" Thịnh rùng mình quay người xung quanh, hai tay nắm chặt để trước ngực như muốn xô hết làn khí lạnh lẽo xung quanh, Linh đứng kế bên Bảo như muốn được anh chở che dù biết anh cũng sợ chẳng thua gì mình, cả 2 người đều hành động sợ sệt như nhau mặc dù họ vẫn chưa biết lý do tại sao Bảo lại nói như vậy. Thịnh hỏi lại: "Nhưng...nhưng mà tại sao anh biết? " Cái điện thoại nãy giờ vẫn nằm im dưới đất, Linh rất xót cái N72 của mình, vả lại cô cũng không biết nó có gì ghê gớm mà Bảo quẳngxuống đất nhưng thái độ của anh làm Linh rờn rợn nên khôngdám nhặt lên. Bảo từ từ lượm cái điện thoại lên, Bảo im lặng không nói lời nào kiểm tra lại lần nữa để xem chuyện mình vừa thấy có đúng không hay chỉ là ảo giác. "Là thật rồi" Bảo nói línhí trong họng, không biết là doquá sợ hay không muốn làm 2 người kia lo lắng. Linh từ nãy giờ vẫn bực mình, một phần vì xót cái điện thoại bị Bảo quẳng không thương tiếc, một phần vì thất vọng khi thấy Bảo quá nhát gan,nãy giờ cũng không nói được lý do mình hoảng sợ....(dang upload tiep)

_________________
HAPPY NEW YEAR 2014


Đầu trang
 Xem thông tin cá nhân Gửi Email  
 
Hiển thị những bài viết cách đây:  Sắp xếp theo  
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời  [ 21 bài viết ]  Chuyển đến trang 1, 2, 3  Trang kế tiếp

Thời gian được tính theo giờ UTC + 7 Giờ


Chủ đề tương tự
 Chủ đề   Người gửi   Trả lời   Xem   Bài viết mới nhất 
Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1 ... 6, 7, 8 ]

hoangpro97x

79

14499

30/10/2012 22:49

hoangpro97x Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện] Bình thường Touhou và không bình thường thiếu nữ

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2 ]

NoName

13

2841

01/04/2019 19:51

Moncheee Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện dài] Hành Trình Thời Tuổi Thơ - sưu tầm (đã Update P2 - Chap 30, tạm ngưng Update)

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1 ... 15, 16, 17 ]

Tuikhongbiet

161

25497

15/07/2019 22:32

BoyTeaM Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Tự Truyện] Chiến Tăng Cuối Cùng - The Last Tank (đã Update Chap 20 -Tạm ngưng Update)

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2, 3 ]

Tuikhongbiet

29

6945

27/05/2020 21:30

Tuikhongbiet Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Những bức thư tình xuyên thế kỉ

Evil

0

833

13/11/2012 16:40

Evil Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Truyện cô quản lí dễ thương

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2, 3 ]

Zingproday

29

5436

25/03/2013 22:30

Zingproday Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện ngắn]Khi tạo phụ nữ, Thượng Đế nhầm chỗ nào?

vvvv902

3

1408

07/09/2013 17:16

vvvv902 Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện Ngắn] Anh Có Thương Em Thật Không

NgoHaiThien

3

1313

25/02/2014 22:09

yukytamtut Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. Truyen vova update-doc xong ko cuoi thi chac dang bi down

Mrgiang

9

2805

10/07/2012 03:36

Nhan Xem bài viết mới nhất vừa gửi

Không có bài viết chưa xem mới nào trong chủ đề này. [Truyện cười update] Cười chút thôi

[ Chuyển đến trangChuyển đến trang: 1, 2 ]

zNhinCaiGiz

15

6347

10/01/2013 16:09

hjepvipok Xem bài viết mới nhất vừa gửi

 


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến79 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này.
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này.
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này.
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này.

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:  
Đã tích hợp phpBB® Forum Software © phpBB Group
Vietnamese language pack for phpBB 3.0.x download and support.
CHIASE123.COM - Diễn đàn chia sẻ kiến thức