- Em ơi! Dậy đi…Anhkhông biết thay tã đâu… - Trời ạ! Thế là hai vợ chồng lại cặm cụi gần nửa tiếng đồng hồ, để rồi đi đến quyết định cuối cùng: sẽ đổi lịch sinh học của con, không cho ăn đêm nữa xem còn dám làm phiền bốmẹnữa hay thôi! +++ Con đã được hơn 10 tháng, cứng cáp và đang bắt đầu tập đi. Chiều nào chồng cũng chịu khó lau sànsạch bóng để con thoải mái lăn lê bò toài. Một lần, vợ đang nấu cơm bỗng nghe tiếng con khóc ré lên ngoài phòng khách. Hốt hoảng chạy ra thì thấy con đang nằm úp mặt xuống sàn ăn vạ, bố ngồi cạnh bình thản đọc Conan. Vợ gầm lên: - Con bị sao thế kia? - Ngã em ạ. Chồng cười tươi như hoa. Vợ nổi khùng: - Anh trông con kiểu gì vậy? Mà nó ngã không biết đường đỡ nó lên à? - Anh muốn con học cách tự đứng dậy… Vợ xót con, vừa ôm vừa xuýt xoa, vừa kiểm tra xem có sứt mẻ miếng nào hông, vừa lườm chồng khét lẹt: - Rõ dở hơi. Chả được cái tích sự gì hết! Vợ bế con vào phòng, chồng thở dàingán ngẩm, người ta bảo”con hư tại mẹ” quả là chuẩn không cần chỉnh. Con bi bô nói được vài từ, chồng nhanh nhảu: - Nói “ba” đi con. Baaaaaaaaa… Vợ chen vào: - Con em đẻ ra, phải biết gọi mẹ trước chứ. Gọi mẹ đi con! Chồng cãi: - Tự em đẻ được à? - Thế anh có phải mang bầu không? - Nhưng mà… Chưa nói hết câu thì con tè dầm, khó chịu,lại gào lên oe oé. Vợ chồng đình chiến, tạm thời hợp tác thay tã và tắm rửa cho con, lát sau là quên hết. Vợ đi nghỉ mát với cơquan một tuần, con lại gửi bà, chồng ở nhà đêm nào cũng lôibạn về nhậu nhẹt, xem bóng đá.Vỏ lon bia rải từ nhà ra sân, thuốc lá đầy một gạt tàn, bát đĩa bẩn đầy bồn rửa và phòng bếp tan hoang. Vợ về đến nhà vào một buổi sáng đẹp trời, khi chồng đang trongtư thế ngủ vắt lưỡi trên ghế sopha và TV chắc là bật từ đêm qua vẫn chưa thèm tắt. Vợ bấm chuông mấy lần mới giật mình tỉnh dậy, cất giọng lèm bèm: - Ai thế? - Vợ anh đây! - Thật á? - Đừng có nói em mớiđi một tuần đã quên mặt nhau rồi nhé! Chồng nửa tỉnh nửa mơ, mắt nhắm mắtmở bước ra cửa. - Sao em về sớm thế? - Anh muốn em đi luôn chứ gì? - Đâu! – Chồng gãi đầu gãi tai, e thẹn – Anh mong em về mãi… Vợ đưa mắt nhìn đống hoang tàn một lượt, thở dài thườn thượt: - Tôi biết anh mong tôi thế nào rồi… +++ Trời mưa như trút nước, vợ nhắn tin bảochồng: “Lát em đi sinh nhật chị kế toántrưởng, anh không phải đón em đâu, đóncon rồi ăn luôn bên bà ngoại nhé”. Chồng đọc tin nhắn, nhét điện thoại vàotúi quần rồi xuống thẳng nhà xe, quyết định đội mưa về cho…mát. Đột nhiên,một bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai chồng, nhẹ nhàng: - Huy định cứ thế về à? Chồng giật mình quay lại, là chị Hương - chị trưởng phòng kinh doanh, sếp của chồng. Chồng cười: - Vâng chị ạ. Vợ em đi ăn với bạn nên không phải đón, em thì thế nào cũng được, em khoẻ lắm. Chị Hương nói: - À…Vậy Huy cho chị về nhờ được không? Chị có 2 cái áo mưa và xe chị hỏng từ hôm qua, vẫn đang bảo hành ngoài hãng. - Vâng, được ạ. – Chồng lễ phép. - Cảm ơn Huy. - Có gì đâu sếp. Chị Hương tủm tỉm: - Đừng gọi chị thế nghe khách sáo lắm. Nhà chị Hương khôngcùng đường, kể cũng hơi bất tiện, nhưng chồng vẫn tỏ ra niềmnở để lấy lòng sếp, mất gì đâu mà khôngtranh thủ cơ hội. Mưa to quá, chị cứ phải rướn người lên, mặt áp sát vào tai chồng nói nghe mới rõ. Vợ cùng mấy chị đồng nghiệp đang ngồi taxi đếnnhà hàng, chuyện trò rôm rả. Chợt một chị lên tiếng: - Giờ xe máy biển đẹp nhiều nhan nhản nhỉ? Đôi kia có con LX đỏ biển tứ quý sáukìa. Mình cũng đang nhờ ông cậu làm bên giao thông tìm cho một “em” biển tứ quý… Vợ điếng người: - Ơ…xe biển đó là của nhà em mà… Các chị nhao nhao: - Thế chồng em đang đèo con nào kìa??? Vợ như bị hất nguyêngáo nước lạnh vàomặt. Lắp bắp: - Em…em…không biết. - Lại còn ngồi mà không biết? Đuổi theo xem nó là con nào! Vợ vội vã xuống xe, bắt một chiếc taxi khác trên đường nhanh chóng đuổi theo… Đến cổng nhà, chị Hương bảo chồng: - Huy vào nhà chơi đã, đợt ngớt mưa rồivề. - Dạ thôi, em… Chị ngắt lời: - Thôi cái gì, mấy khi đến nhà chị? Chồng đành miễn cưỡng dắt xe vào sân.Chị bảo chồng ngồi phòng khách đợi, látsau chị đem ra một cái khăn bôngvà một cái áo nam, nói: - Huy lau khô tóc rồi thay áo đi kẻo lạnh. - Không cần đâu chị… Chị gắt nhẹ: - Huy vì chị mà ốm là chị áy náy lắm đấy. Chồng nghe theo răm rắp. Chị Hương ngồi xuống tìm hộp trà Dilmah. Bỗng, cánh cửa bật mở. Vợ bước vào, trên mắt vợ còn nguyên sự kinh ngạc. Chồng chết lặng, cứng miệng, linh cảm sẽ có chuyện không hay sắp xảy ra…Chị Hương còn muôn phần hoang mang hơn: - Cô là ai? Vợ không trả lời, xé màn mưa, lao về phíacái taxi đang đợi ngoài cổng. Vợ ngồi trong xe, khóc to hơn cả mưa, khócnấc lên từng hồi. Anhtài xế ái ngại: - Đi đâu đây em ơi? … Chồng đội cả trời mưa, phóng như bay về nhà, mặc kệ mưa tát vào mặt đau rát, cả những tia chớp rạch ngang bầu trời và tiếng sấm đì đùng giận dữ. Cố gắng nhanh hết sức có thể, cố gắng nhích lên từng tí trong dòng người giờ tan tầm. Chồng biết vợ đã hiểu lầm, nhưng không biết phải giải thích sao cho vợ tin.
_________________ !!๑๑๑.....♥♥.....★☆ミ ......Này gió ơi cho ta nhờ 1 việc!! Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng..... Khi gió về nép bên cạnh người ấy, Gió thì thầm..... Ta nhớ ấy biết bao.... ミ★☆.....♥♥.....๑๑๑!! 。☆ yenbaicity ☆ 。 ★。\|/。★ 。 nhendocyb89。 ★。/|\。★ ☆ Mwap.biz ☆
|