Up bộ này thay đổi không khí một chút. Truyện thiên về trinh thám và có hơi ghê rợn nên các bạn hãy cân nhắc khi xem. Nhân vật trong truyện đa số là pokemon nên mọi người đừng thắc mắc như: vì sao con pokemon đó biết nói, vì sao con pokemon lại giống người đến như vậy....
Chương mở đầu: Cái chết của Shiftry. Tiếng sóng biển rì rào vang lên êm ái trong đêm. Tại một ngôi nhà gỗ ọp ẹp bên bến cảng, kẻ giết người đang hướng đôi mắt vô cảm về phía nạn nhân của mình. Một cái xác méo mó, đầy những vết thương trên cơ thể, và đang dần biến thành tro bụi. Mùi da thịt khét lẹt cộng với bụi than bay lên từ giấy cháy khiến kẻ thủ ác phải nhăn mặt, nheo mắt. Ngắm nhìn thỏa thuê, hắn nhếch mép, thở hắt ra một nụ cười, nửa thỏa mãn, nửa khinh bỉ. Không một tiếng động, hắn lướt đi, biến mất vào bóng tối. Honchkrow sải đôi cánh đen kịt về phía biển. Trời quang đãng, ít mây. Gió lồng lộng thổi làm con quạ hơi chao đảo. Nó nhăn nhó. Honchkrow là một trong những thành viên của nhóm Dutch Queen’s Revenge, làm việc cho công ty Đông Ấn –East India Trading Company, là công ty hàng hải lớn nhất thế giới Pokemon, sở hữu số lượng tàu bè cực lớn trải đều khắp thế giới và cũng là tổ chức độc quyền về lực lượng hải quân. Công ty Đông Ấn là một tổ chức khổng lồ, Honchkrow chỉ là kẻ làm thuê trong một nhóm nhỏ, một mắt xích cấp thấp của nó. Trên đất liền, con Pokemon Bóng tối này làm nhiệm vụ liên lạc viên, còn khi lênh đênh trên đại dương, nó lại đóng vai hoa tiêu của tàuDutch Queen’s Revenge, công việc hết sức vất vả. Hôm nay, lại một nhiệm vụ vặt vãnh nhưng lại thật sự mệt mỏi từ thuyền trưởng. Nó phải bay một quãng đường dài từ thị trấn ra bến cảng chỉ để kiểm tra lần chót danh sách thủy thủ đoàn. NhómDutch Queen’s Revengenghiễm nhiên là những thủy thủ lão luyện, tuy nhiên số thành viên thường trực của nhóm, cũng là những nhân viên chính thức của công ty Đông Ấn thì chỉ vỏn vẹn 4 người. Đương nhiên 4 người thì không thể đủ để ra khơi với một con tàu cỡ lớn, vì vậy số thủy thủ đoàn còn lại được thuê từ khắp các nhà trọ, quán rượu, hay bất kì đâu nơi có những gã vô công rồi nghề, bợm rượu hay những con nợ cần tiền, thậm chí là những tay trai hiếu kì háo hức với một chuyến phiêu du trên biển. Trước mỗi chuyến đi, Honchkrow và các cộng sự khác củaDutch Queen’s Revenge- băng thủ lĩnh của tàu, cũng không cần thiết phải gặp mặt bất kì ai trong đám thủy thủ được thuê, và thậm chí bản thân việc thuê mướn cũng không đến tay bọn họ. Chỉ cần bỏ ra một ít tiền, đưa cho lão môi giới già Shiftry ở gần bến cảng, lão sẽ lo chu tất mọi việc, đến trước ngày ra khơi, Honchkrow chỉ việc đến nhận danh sách đám thủy thủ. Và đó chính xác là những gì mà Honchkrow, vào thời điểm hiện tại, đang làm. Nó uể oải vỗ cánh, gồng mình để vượt qua sự quấy nhiễu của gió biển. Mắt nó lim dim, mở một nửa, phần vì mệt, phần vì chán ngấy những việc vặt vãnh này. Cũng may, nó sắp sửa kết thúc được cái nhiệm vụ buồn tẻ này, và sắp được ra khơi, sắp được tham gia vào một hành trình mới. Honchkrow đập cánh mạnh hơn. Văn phòng của lão già Shiftry đã hiện ra trước mắt. Đó là một căn nhà bé tẹo ọp ẹp làm bằng gỗ nằm ở đầu một con phố nhỏ dài hun hút, hướng mặt ra biển. Nó chưa bao giờ được sửa sang làm mới từ hàng thế kỉ nay, trông tồi tàn, nhem nhuốc, và bên trong thì cực kì dơ bẩn.
Xong, thật kì lạ, nhìn từ xa, văn phòng có vẻ bẩn thỉu hơn cả mọi khi. Chính xác là đen đúa hơn. Và xung quanh nó, một vài bóng Pokemon lác đác đương chỉ trỏ, bàn tán. Căn nhà có vẻ vừa trải qua một đám cháy nhỏ. Honchkrow nhíu mày. Nó tăng tốc, lao vút đến như một cơn gió. Và rồi… Con quạ đen thét lên một tiếng kêu thảng thốt và kinh hãi. Nó choáng váng, lảo đảo lượn lờ rồi đậu trên nóc ngôi nhà cũ nát, đầu ngửa lên trời, mỏ run run, đôi mắt quắc lên đảo khắp chung quanh một cách quẫn trí. Lão Shiftry đã chết. Chết cháy. Mọi thứ bên trong căn nhà đã bị phá hủy. ---------------------------- Hình của shiftry: Góp ý ở đây
------------ Những người đã like Shamanking bởi bài viết có ích này (Tổng: 3): vipzty • Doyle • iilii10
_______________ ¤๖Tự kỷ thành thánh๖¤ o0oHoang tưởng thành thầno0o ♥ Thanh Xuân Bất Diệt ♥ Chấp Mê Bất Hối ♥ Tác phẩm của mình: Pokemon-Hành trình của tôi
Chương 1:
Torterra lãnh đạm đưa đôi mắt đảo đi đảo lại gắp nơi, nhìn ngắm khung cảnh tan hoang bên trong cái nơi từng là văn phòng của lão già Shiftry khốn khổ.
- Khám xét thật kĩ, nhưng đừng làm xáo trộn hiện trường đấy! – ông ta ra lệnh bằng một thứ giọng lè nhè. Bên trong, hai con Pokemon là Marshtomp và Pignite đang lặng lẽ dò xét. Torterra là thuyền trưởng và cũng là thủ lĩnh của nhómHMS Endeavour– một trong những chiến thuyền cực mạnh của hải quân. Ở những thành phố ven biển, nhất là ở những nơi có bến cảng, lực lượng hải quân của công ty Đông Ấn có một quyền lực vô cùng to lớn, giành luôn nhiệm vụ quân sự và cả cảnh sát. Ở riêng thị trấn này, Torterra là một trong ba thuyền trưởng có chức vụ lớn nhất, kiểm soát mọi hoạt động của các chiến thuyền hải quân cũng như các tàu buôn. Dưới quyền ông ta là hai sĩ quan thân tín : Pignite và Marshtomp. - Thưa chỉ huy, - Pignite báo cáo. – không có gì đặc biệt đáng nghi ngờ. Shiftry không có tài sản gì quý giá, tiền bạc của lão không bị đụng tới, song đồ đạc và giấy tờ hầu như đã bị cháy rụi hoàn toàn. Mặc dù vậy, không có vật nào dễ cháy trong nhà, vì vậy đây không thể là một vụ tai nạn được. Torterra lim dim đôi mắt. Ông ta khẽ lắc đầu, đăm chiêu suy nghĩ. Một vụ án quái gở. Dân chúng tụ tập chung quanh ngôi nhà, bàn tán xôn xao. - Không có dấu vết nào được để lại. – Marshtomp nói, mặt nhăn nhó. – Dù hung thủ là ai, hắn cũng rất khôn ngoan. - Đúng vậy. – Torterra lên tiếng. – Không có gì cụ thể cả. Không rõ hung khí, đúng là Shiftry chết cháy, nhưng không rõ là do lửa hay điện, không rõ đó có phải là một chiêu thức của Pokemon hay một hung khí nào khác. Không rõ là hung thủ là một hay nhiều. Cũng không rõ động cơ của hung thủ. Shiftry vốn là một lão già làm ăn tận tụy, không có xích mích với ai. Hiện trường cũng không để lại bất kì gợi ý nào. Lắc đầu rồi thở dài một tiếng, Torterra nói một cách buồn bã: - Tôi e là chúng ta gặp phải một địch thủ quá thông minh và cẩn trọng rồi. Chúng ta không thể thắng. Bỗng dưng, con phố trở nên ồn ào hẳn lên. Torterra quay ngoắt lại về phía đám đông, nheo mắt nhìn. Đám đông đang dần dần giãn ra, phía trên họ, một con quạ đen thẫm đội một chiếc mũ rộng vành đang rống lên những âm thanh nghe như từ địa ngục. Và cuối cùng, khi đám đông đã rẽ hẳn ra, một giọng nói đặc sệt Hà Lan ông ổng vang lên một cách bực dọc, phát ra từ thân hình đồ sộ của một gã thuyền trưởng mất trí chột mắt, bước đi tập tễnh và miệng luôn phì phèo tẩu thuốc. - Ai? Ai đã giết lão bạn già Shiftry của ta? Là ai hả ngài chi huy đáng mến Torterra? Ai? – Thuyền trưởng Electivire của tàuDutch Queen’s Revengerít lên, nhả ra một đám khói đem ngòm hung hãn xuất hiện. ---------------------------- Hình của Marshtomp:
_______________ ¤๖Tự kỷ thành thánh๖¤ o0oHoang tưởng thành thầno0o ♥ Thanh Xuân Bất Diệt ♥ Chấp Mê Bất Hối ♥ Tác phẩm của mình: Pokemon-Hành trình của tôi
Chương 2: Không khí đặc quánh lại sau sự xuất hiện của Electivire. Nhưng tất nhiên, hắn ta không đến một mình. Ngoài hắn và Honchkrow, hai thành viên còn lại của nhómDutch Queen’s Revengeđều có mặt ở đây. Đó là một con cá sấu to lớn, thân hình xù xì những vẩy, một gương mặt dữ tợn với cái quai hàm khổng lồ lởm chởm răng nanh và đôi mắt luôn đằng đằng nộ khí, những vết sẹo bò chi chít trên người gã, từ mặt xuống đến chân phải. Đứng bên cạnh gã là một nhân vật luôn luôn lầm lì và lạnh lùng đến chết người, làn da xanh sậm, đôi mắt vàng khè quắc lên sắc lẹm. những chiếc gai và vuốt được mài nhọn hoắt đầy sát khí. Feraligatr và Gabite.
Honchkrow quác lên một âm thanh ghê rợn phá tan sự im lặng căng thẳng, vỗ cánh phần phật, dần dần hạ xuống và đáp lên vai thuyền trưởng của mình – Electivire chột mắt. Hắn và Torterra gườm gườm nhìn nhau. - Công chuyện gì đưa đôi chân của anh đến đây vậy, Electivire? – sau cùng, Torterra lên tiếng hỏi, giọng mềm mỏng. - Thuyển trưởng! – Electivre nheo con mắt duy nhất của mình, chỉnh lại. – Thuyền trưởng Electivire! - Thuyền trưởng Electivire. – Torterra nhắc lại một cách miễn cưỡng. - Ta muốn biết ai đã giết Shiftry? – Electivire hằm hằm hỏi. - Đó không phải là việc của ông. – Torterra gạt đi, vẻ ngạo mạn. - Đương nhiên, đương nhiên đó là việc của tôi !!! – thuyền trưởng của tàuDutch Queen’s Revengegầm lên giận dữ. – Shiftry luôn là bạn và cộng sự của tôi hàng chục năm nay! Và hôm nay đáng lẽ ra trong tay tôi phải có bản danh sách thủy thủ đoàn từ ông ấy! Vậy mà cuối cùng mọi chuyện lại thành ra thế này đây! Nói cho tôi biết hung thủ là ai đi Torterra, và các ông sẽ không cần phải nhờ đến đao phủ để xử tội hắn đâu!!!! Những tia lửa điện phóng ra tua tủa sau mỗi cái hằn giọng của Electivire. Thân hình hắn rung lên, hai chiếc đuôi chém vùn vụt vào không khí, cái tẩu thuốc như sắp vỡ sau mỗi cú nghiến răng. Honchkrow lảo đảo. Đám đông xung quanh xì xào, nhiều người bỏ đi vì lo sợ. Torterra liếc mắt đầy ẩn ý, rồi đáp: - Chúng tôi không biết ai đã giết ông ta. Không có đầu mối, không nhân chứng, không vật chứng, không dấu vết. Không gì cả. - Và các ông gọi đó là điều tra? – Electivire vươn vai, chĩa con mắt duy nhất nhìn xuống Torterra một cách khinh bỉ. – Cái đó mà các ông gọi là niềm tự hào củaVereenigde Oost-Indische Compagnie? Chỉ là một lũ vô dụng!! Torterra hoàn toàn bình tĩnh trước những lời nói đó. Ông ta khinh khỉnh nhếch lông mày, đáp lại với vẻ mỉa mai: - Có thể ông đúng, Electivire… - Thuyền trưởng. Thuyền trưởng Electivire! - Vâng vâng, có thể ông đúng, thuyền trưởng Electivire. – Torterra nhã nhặn. – Nhưng tôi e rằng những lời chỉ trích đó không thể giúp ông ra khơi ngày hôm nay được rồi. - Ông nói gì? – Electivire nghiến răng, trợn mắt. Torterra cười mỉm, ung dung đáp: - Tất cả mọi thứ trong căn nhà này đều đã bị phá hủy, hoặc đốt cháy, kể cả bản danh sách thủy thủ đoàn của ông. Và nếu không có nó, tôi không thể cho phép ông khởi hành ngay được. - Ban đầu tôi nghĩ ông chỉ là kẻ bất tài, ông chỉ huy. – Electivire hằn học. – Nhưng tôi đã lầm, ông không chỉ bất tài, mà còn là một kẻ quan liêu bỉ ổi. - Sử dụng bất kì tính từ gì ông muốn, thuyền trưởng Electivire. Nhưng tôi có thể khẳng định rằng tàu Dutch Queen’s Revenge sẽ không được phép rời cảng. - Ông đang nói cái quái gì vậy? – Electivire gầm lên như một con thú bị thương. – Đây không phải là tàu buôn thông thường mà ông muốn chặn là chặn!!!! Đây là tàu tiếp tế lương thực và nguyên vật liệu cho Somers!!! Chậm một ngày là anh em ở đó sẽ phải chịu đựng thêm một ngày!! Ông không hiểu điều đơn giản đó hay sao? - Tôi nhắc lại, - Torterra bình tĩnh đáp lại. – tàu của ông không được phép rời cảng. Trừ phi ông muốn chống lại trật tự của công ty, và bị xử tội ngang với bọn cướp biển. Electivire giận tím mặt, mắt trợn trừng, nắm tay nghiến lại và run bật bật. Không khí trở nên căng thẳng đến đáng sợ, âm thanh duy nhất vang lên là tiếng gió hun hút thổi vào con phố chật hẹp. Pignite, Marshtomp, Gabite, Feraligatr ném những ánh nhìn dò xét về phía nhau, không hề chớp mắt, sẵn sàng hành động. Cuối cùng, sau một tiếng thở hắt ra đầy nặng nhọc, Electivire quay ngoắt, bỏ đi không nói một lời. Bộ ba củaHMS Endeavourgiương mắt nhìn theo, cười mỉm ngạo nghễ. Xong cả họ, lẫn tất cả các thành viên khác của tàu Dutch Queen’s Revenge đều hiểu rằng, điều đó không hề có nghĩa rằng Electivire sẽ bỏ cuộc.
_______________ ¤๖Tự kỷ thành thánh๖¤ o0oHoang tưởng thành thầno0o ♥ Thanh Xuân Bất Diệt ♥ Chấp Mê Bất Hối ♥ Tác phẩm của mình: Pokemon-Hành trình của tôi
Chương 3:
Ở một góc vắng vẻ và bẩn thỉu của bến cảng, một toán Pokemon đủ các chủng loại xôn xao tụ tập. - Tất cả đã tập hợp rồi chứ? – Electivire hỏi. - Đúng vậy thưa thuyền trưởng. – Feraligatr đáp. Thực ra, lời Feraligatr đáp chỉ là đãi bôi. Gã có nhiệm vụ tập hợp nhóm thủy thủ được thuê, song khi không có danh sách cụ thể, gã chẳng thể làm được gì khi ai cũng nói là đã liên hệ với lão Shiftry và rất cần tiền. - Tổng cộng có bao nhiêu thủy thủ? - Tính cả bốn chúng ta, là mười tám người, thưa thuyền trưởng. - Vậy cũng đủ. Nói với bọn chúng, ta sẽ khởi hành ngay sau khi ngươi giao cho mỗi tên công việc cụ thể. Càng nhanh càng tốt. Chúng ta sẽ phải xuất phát thật nhanh và bí mật. – Electivire hạ lệnh. Cả đoàn người lục tục kéo nhau lên một con tàu sáng màu to lớn nhưng thiết kế gọn gàng, sạch sẽ, cột buồm cao, hai bên thân tàu, những lỗ châu mai dành cho các khẩu thần công được khép lại một cách im lìm đáng sợ. Thuyền trưởng Electivire rít một hơi thuốc dài, đứng trên lan can sau chiếc bánh lái sứt mẻ, lim dim đôi mắt, quan sát và ngẫm nghĩ. - Croagunk, tao nghe nói mày nấu ăn tốt phải không? – Giọng Feraligatr ông ổng vang lên. - Dạ vâng. - Tốt, vậy mày theo tao, mày sẽ là đầu bếp, làm việc chung với thằng Politoed trong bếp đằng kia. Nó nấu cũng khá, từng bơi với bọn tao một vài lần năm ngoái nên tao biết, ôi nó nấu ngon kinh khủng cái món… Electivire chẳng nghe thấy gì nữa, hắn chìm dần vào dòng suy nghĩ miên man. Hắn nghĩ về cái chết bí ẩn của lão già Shiftry, liệu có phải là trùng hợp không khi lão bị giết đúng vào thời điểm này, hắn căm tức nghĩ về thái độ khó chịu của Torterra. Rồi hắn nghĩ về những Pokemon đang sống và làm việc ở quần đảo Somers, họ là những người thợ chăm chỉ, những quân nhân dũng cảm. Chuyến tàu lần này của Electivire chính là để chở lương thực, nhu yếu phẩm và nguyên vật liệu cho họ. Hắn thà chịu mang tiếng chống đối hải quân chứ không thể để cho họ phải chịu đựng cảnh đói khát và thiếu thốn. Đột nhiên, dòng suy nghĩ của Electivire bị cắt đứt bởi tiếng vỗ cánh phần phật của Honchkrow. Trông nó có vể hoảng hốt. - Thuyền trưởng, có chuyện không hay rồi. – con Pokemon bóng tối vừa nói vừa thở hổn hển. – Tàu của Torterra đang tiến đến đây! - Khỉ thật! – Electivire gắt lên. – Sao hắn biết là ta chuẩn bị khởi hành được nhỉ? - Thuyền trưởng!! – Feraligatr thét lớn, mắt chằm chằm nhìn vào bóng một chiến thuyền đang lừ đừ tiến tới. – Mệnh lệnh, thưa thuyền trưởng!!! Electivire nghiến răng, giờ thì hắn không thể yên lành mà rời khỏi đây nữa rồi. - Mệnh lệnh, thưa thuyền trưởng!! – Honchkrow thúc giục. - Nhổ neo!!!! Căng buồm!!! – Electivire nhổ nước bọt, quát tướng. – Nhanh chân lên, vào vị trí đi lũ sâu bọ khốn khiếp! Mái chèo và pháo sẵn sàng!!! - Đẩy thật lực !!! – Feraligatr gầm lên, tay cầm chiếc mỏ neo vĩ đại vừa được chính hắn một mình nhổ lên. Phía dưới hầm, mười hai thủy thủ rống lên và dồn hết sức mạnh kéo và đẩy hai hàng mái chèo, cùng lúc đó, các lỗ châu mai được mở ra, để lộ những họng pháo lạnh ngắt đầy chết chóc.
Phía trên, Gabite đã kịp dùng sức khỏe phi thường của mình kéo căng sáu cánh buồm khổng lồ, gió biển thổi tung những tấm vải trắng vấy bẩn lem luốc, khiến chúng căng phồng lên, để lộ ra dòng chữDutch Queen’s Revengevĩ đại viết bằng mực đỏ. Lá cờ của công ty Vereenigde Oost-Indische Compagnie tung bay phần phật. Thuyền trưởng chột mắt Electivire vung tay, quay bánh lái một vòng lớn. Con tàu rung lắc dữ dội, thế rồi, nó vọt lên, theo hướng của con quạ đen Honchkrow, tiến thẳng về Đại Tây Dương. ---------------------------- Trong chương này ai muốn coi hình hai con pokemon thì tự kiếm nhé, nv quần chúng thôi nên mình không up hình.
_______________ ¤๖Tự kỷ thành thánh๖¤ o0oHoang tưởng thành thầno0o ♥ Thanh Xuân Bất Diệt ♥ Chấp Mê Bất Hối ♥ Tác phẩm của mình: Pokemon-Hành trình của tôi
Chương 4:
Chiếc tàu chiến lướt đi nhẹ nhàng trên mặt biển, dù nó phải đi ngược chiều gió. Đó là một con tàu to lớn, tráng lệ, luôn chuyên chở ít nhất ba mươi tám thủy binh tinh nhuệ; nó được sơn quét cẩn thận, buồm trắng muốt, tượng một con Rapidash có cánh – hình ảnh của loài Pegasus huyền thoại được tạc và gắn vào đầu tàu một cách diễm lệ. Dòng chữHMS Endeavourhiện lên ngạo nghễ ở cả trên buồm lẫn ở hai bên thân tàu. Bản thân cái tên của nó, với tiền tố HMS – Her Majesty’s Ship phía trước, đã là cả một vẻ cao sang đầy quyền lực, đại diện cho hệ thống hải quân hoàng gia bất khả chiến bại. HMS Endeavourthuộc quyền chỉ huy của Torterra. Giờ đây, nó đang phóng hết tốc lực đuổi theo tàu Dutch Queen’s Revenge vì tội xuất cảng trái phép. Torterra đứng yên trên thành tàu, lặng lẽ quan sát. - Chúng đã phát hiện ra tàu của ta. – Pignite hỏi, tay giữ vững bánh lái. – Ta phải hành động sao đây thưa chỉ huy? - Tăng tốc. – Torterra đáp cụt lủn. Dutch Queen’s Revengechỉ vừa mới khởi hành. Điều đó có nghĩa là nó không thể nào bỏ xa được chiếc chiến thuyền vốn đang chạy hết tốc lực với hai mươi sáu thủy thủ đương chèo cật lực. Và quả thật, khoảng cách giữa hai con tàu dần dần được thu hẹp. Torterra dùng dây nho điều chỉnh ống nhòm, theo dõi động tĩnh đối phương. - Chúng không có ý định dừng lại. – Torterra nói. – Không thể để cho chúng tăng tốc thêm được nữa. - Nhưng tàu chúng ta không có pháo bắn thẳng, thưa chỉ huy !! – một thủy binh ở phía dưới nói lớn. Torterra không đáp, cười mìm. Tên lính nói đúng, thường ở mọi loại tàu, kể cả tàu hải tặc, các họng pháo chỉ có thể được đặt ở tầng dưới, chĩa sang hai bên để có thể tránh được va đập và tạo hiệu quả cao nhất. Hầu như không bao giờ pháo hướng ra hai phía trước sau của tàu. Tuy vậy, Torterra không vì thế mà đánh mất lợi thế khi trong tay ông ta vẫn còn nhiều vũ khí. - Marshtomp, Pignite, bắn hạ! – Torterra hạ lệnh, vươn mình sang dùng roi nho nắm lấy bánh lái. Hai viên sĩ quan cấp cao lập tức tuân lệnh, lao mình về đầu tàu. Họ gồng lên, và từ miệng phóng ra những luồng đạn bùn đất và lửa với kình lực cực mạnh. Mud Shot và Flamethrower! Một trong hai chiêu thức đánh trượt, va xuống nước, làm nổ tung lên một cột nước trắng xóa, đòn còn lại – Mud Shot, đập thẳng vào đuôi con tàu phía trước, khiến nó rung chuyển dữ dội. Những tiếng nổ ầm ầm phát lên liên tục. Bộ đôi sĩ quan của HMS Endeavour không ngừng tấn công. Trước áp lực quá lớn, con tàuDutch Queen’s Revengecó lẽ đã chịu dừng lại. Torterra tỏ vẻ đắc thắng. Nhưng bỗng dưng, sau một tiếng rống khủng khiếp, những tảng đá to và rắn từ đuôi tàu văng lên không trung và rơi thẳng về phía tàuEndeavour, đồng thời, một cột pháo nước với uy lực khủng khiếp được phóng ra, làm con tàu kiêu hãnh của Torterra chao đảo. Đó là câu trả lời của Gabite và Feraligatr với Rock Slide cùng Hydro Pump của họ.
- Phản công!!! – Torterra gầm lên giận dữ. Nhưng đáp lại ông ta, từ trên không, những luồng sóng hắc ám được thả xuống, oanh tạc khắp sàn tàu. Torterra quắc mắt lên, và nhận ra đó là Honchkrow với Dark Pulse đang ra sức tấn công. - Leaf Storm!!!! – Torterra thét lên, xả một cơn cuồng phong lá cắt về phía con quạ đen, đánh bật nó trở lại. Rồi ông ta liếc nhanh, đưa mắt nhìn về màn đọ sức khốc liệt giữa hai bên. Ông ta cau có nghĩ : “Đành phải sử dụng đến thứ vũ khí này thôi”. - Submarine!! – Vị chỉ huy thét lớn. Và gần như ngay lập tức, từ phía dưới, một đàn Sharpedo cả chục con dữ tợn phóng vút ra, bao vây lấy con tàu. Đằng sau, Pignite, Marshtomp, Torterra cùng vô số những thủy binh khác không ngừng công phá. Đàn cá mập hung tợn dồn lại tấn công vào đáy tàu.Dutch Queen’s Revengechao đảo. Nó bị tấn công từ mọi phía. Những đòn Crunch, Aqua Jet, Ice Fang tới tấp phá hủy con tàu. Feraligatr tỏ ra nao núng. Gã cũng như Gabite không thể đối phó một lúc với quá nhiều địch thủ ở nhiều hướng như vậy, Honchkrow thì đã đuối sức. Chợt, một giọng nói Hà Lan cay nghiệt vang lên ầm ĩ. - Các ngươi đang làm cái quái gì vậy, rặt một lũ ngu xuẩn yếu đuối!!! – Electivire xuất hiện, và những tia lửa điện điên rồ phóng ra. Tên thuyền trưởng thọt chân chột mắt gầm thét nướng chín tất cả đám Sharpedo với một đòn Wild Charge hủy diệt.
_______________ ¤๖Tự kỷ thành thánh๖¤ o0oHoang tưởng thành thầno0o ♥ Thanh Xuân Bất Diệt ♥ Chấp Mê Bất Hối ♥ Tác phẩm của mình: Pokemon-Hành trình của tôi
Chương 5:
Mặt biển sủi bọt. Đám Sharpedo bị điện giật bất tỉnh nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Cuộc bắn phá giữa hai bên cũng dừng lại tại đó. Tất cả im lặng, mọi con mắt đổ dồn vào tên quái thú màu vàng to xác đầy vằn vện. Electivire thở ra một đám khói xám xịt, ngạo nghễ nhìn khắp xung quanh. - Đứng đó làm gì? – Electivire gầm gừ. – Tất cả về vị trí, tiếp tục hành trình!!! Phía đối diện, đám lính hoàng gia xôn xao. - Ta để yên cho họ đi như vậy sao chỉ huy? – Marshtomp hỏi, vẻ tiếc nuối. - Đành vậy. – Torterra bình tĩnh. – Ta không thể đi tiếp khi mà đàn Sharpedo còn nằm đó. - Vậy… sau đó thì sao? - Tiếp tục đuổi theo. Marshtomp gật đầu. Nó biết, ngài chỉ huy sẽ không để niềm kiêu hãnh của hải quân quốc gia bị hủy hoại dễ dàng đến thế, hơn nữa, bản thân Marshtomp cũng muốn đọ sức với những địch thủ cao cường đó một lần nữa. Đường đường là một sĩ quan cao cấp, nó không chấp nhận một cuộc chiến thắng bại không rõ ràng như vậy. Marshtomp quăng mình xuống biển. Nó nổi lên, vận sức, hai cánh tay gồng lên, và tung ra một chiêu Whirlpool đặc biệt, uy lực mạnh không kém gì một đòn Hydro Cannon hoặc Hydro Pump xuất ra từ những con Pokemon tầm thường khác, nhưng lại có chiều xoáy bất thường, nó hút hết đám Sharpedo, dồn chúng lại một chỗ. Và, sau một cú vẩy tay mạnh mẽ, tất cả được đẩy thẳng vào gầm tàu. Gọn gàng và thanh thoát đúng như phong thái hoàng gia. “Hãy đợi đấy, Dutch Queen’s Revenge” – Nó nghĩ. “Chúng ta chắc chắn sẽ còn gặp nhau một lần nữa”. *** Trong khi đó, tại con tàu của Electivire, lúc này đã bỏ xa chiếc chiến thuyền kia, đám thủy thủ vui mừng ra mặt khi đã chạy thoát. Đầu bếp Politoed lên tiếng: - Thuyền trưởng, ta cần phải ăn mừng mới được!! - Thằng ngu! – Feraligatr nói xen vào. – Lần khởi hành nào mà chả phải ăn mừng! Đi với bọn tao bao lần rồi mà còn lớ ngớ vậy! - Để đến tối đi. – Electivire nói. – Giờ ta phải bứt ra khỏi thằng cha Torterra chết giẫm càng xa càng tốt. Nói rồi, hắn buông lỏng bánh lái, phóng tầm mắt ra xa. Gió thổi lồng lộng, mây rải rác quanh bầu trời vàng rực buổi chiều hoàng hôn. Những con Wingull và Pelipper vỗ cánh bay ngược về đất liền, đây đó in bóng vài hòn đảo và eo biển nổi lên giữa một bức tranh tuyệt mĩ. Phía dưới vang lên những tiếng búa gõ của đám thủy thủ đang sửa lại đáy tàu sau cuộc đụng độ khốc liệt. Con tàu của hắn lướt đi, rẽ sóng, lách qua những eo biển chật hẹp tìm chỗ neo đậu buổi đêm. Bỗng dưng, Electivire chợt cảm thấy lạnh gáy, giật mình. Một cảm giác lạnh lẽo kì lạ chạy dọc sống lưng hắn. Hắn thảng thốt, nhìn khắp chung quanh. Và hắn kinh hãi… Trên kia, trên một mỏm núi cao của eo biển… một cái bóng đen kịt nổi lên trên nền trời đỏ rực. Một sinh vật bốn chân với thân hình thanh mảnh và duy nhất một cái sừng to bản cắm lệch trên đầu phía bên phải. Electivire không cần phải nhìn kĩ đến màu sắc và rõ tận mặt để có thể nhận ra loài này…
Đó chắc chắn là Absol, con Pokemon của những thảm họa. Tầng hầm của tàu trở nên ồn ào hơn bao giờ hết. Rượu rum văng tung tóe, dây lên những đĩa thức ăn được bày ê hề trên bàn. Các thủy thủ, không nề hà chủng loại, quê quán, cấp bậc, đương ăn nhậu no say, kể cả Prinplup, vốn cũng là con cháu dòng dõi quý tộc, cũng hòa đồng cùng tất cả. Bên bàn tiệc, chỉ có ba Pokemon là tỏ ra lãnh đạm với mọi thứ. Một là Gabite, kẻ luôn giữ vẻ lạnh lùng sát thủ và tránh xa những chốn đông người cũng như những đám tiệc tùng nhốn nháo. Hai, chính là Electivire, mặc dù vẫn nốc từng ngụm rượu lớn, nhưng hắn ta không mấy thiết tha ăn uống, mà mải mê trăn trở về sự xuất hiện của Absol. Đó là một điềm xấu, xấu nhất mà bất kì ai có thể bắt gặp. Absol là một loài Pokemon hắc ám, người ta đồn đại rằng nó sinh ra từ địa ngục, với khả năng đánh hơi cái chết, nó luôn đem đến những thảm họa cho những ai nhìn thấy. Electivire trước nay chưa bao giờ là một kẻ mê tín, thế nhưng trong hoàn cảnh này, hắn không thể không lo lắng. Và cuối cùng là một con cáo trắng muốt, lông xù, đôi mắt đỏ rực luôn lim dim, và nổi bật hơn cả là chín cái đuôi to tướng ngoe nguẩy. Đó là Ninetales.
Một con Makuhita béo múp say rượu lóng ngóng ngã uỵch xuống sàn, khiến cả đám thủy thủ cười ha hả. Croagunk rót rượu mệt lử, Politoed cũng không khá hơn, luôn phải bưng bê chén đĩa. Chợt, Ninetales tiến gần thuyền trưởng, hỏi nhỏ : - Thuyền trưởng, ban nãy tôi có trông thấy… - Absol chứ gì? – Electivire ngắt lời. - Đúng vậy. – Ninetales gật đầu nói. – Một điềm gở. Thuyền trưởng nên cẩn trọng. Electivire không muốn tỏ ra sợ hãi như một thằng hèn, nhưng hắn cũng biết Ninetales lo lắng là có cơ sở. Hắn nói lảng đi: - Ta có nghe nói về loài cáo chín đuôi các ngươi. Thú thực ta chưa từng gặp một Ninetales bao giờ cả, hẳn ngươi là một loài hiếm. - Đúng vậy thưa thuyền trưởng. – Ninetales nhã nhặn. - Những Pokemon hiếm có thì thường mạnh. Nhưng ta xem ngươi không thể giúp ích nhiều cho ta rồi… - Tôi không có sức khỏe để có thể chèo lái hay căng buồm. – Ninetales cười nhếch mép. - Nhưng tôi thừa khả năng làm một pháo thủ, hoặc thậm chí, một sát thủ. Electivire cười sặc sụa. - Ngươi cũng thấy rõ là chiến đấu trên biển khốc liệt thế nào chứ? – Electivire mỉa mai. – Ngươi có thấy tên Marshtomp và Pignite đó không. Ta cam đoan với ngươi, không một sinh vật nào trên tàu này có thể đọ sức với chúng, trừ bốn người chúng ta thôi! - Bốn người… - Ninetales thắc mắc. - Ngươi chưa biết hả? – Electivire nói. – Để ta cho ngươi biết, trên tàu này, ta là thuyền trưởng, con cá sấu bụng phệ Feraligatr và con rồng máu lạnh Gabite kia là cận vệ của ta, ngoài ra, còn có Honchkrow, hoa tiêu của tàu. Ít ra, ngươi phải mạnh được gần bằng ba đứa chúng nó, mới mong trở thành chỉ huy được. - Tôi rất khâm phục sức mạnh của họ, ý tôi là Feraligatr và Gabite, nhưng Honchkrow thì tôi chưa thấy… - Ừ nhỉ?! – Electivire thắc mắc. – Ê Gabite, thằng cha hoa tiêu chết giẫm của chúng ta đâu?? Gabite đảo mắt xung quanh, rồi nói: - Ban nãy hắn cũng vừa mới ở đây mà, chắc tại kiệt sức, không uống được nên bỏ đi nằm rồi chăng? - Đi tìm nó cho ta, bảo nó ra đây!! – Electivire nói. Gabite gật đầu, liếc mắt nhìn Ninetales, rồi lẳng lặng bỏ đi khỏi phòng. - Uống gì không hở con cáo bạch tạng?? – Feraligatr tiến đến, đùa cợt. - Ồ, tôi sẽ không từ chối một ít rượu đâu. – Ninetales đáp, dùng đuôi nắm lấy một cốc rượu to tướng. Bàn tiệc lại trở nên nhộn nhạo. Prinplup vừa uống vừa say sưa kể về chốn cung đình mĩ lệ, nơi nó ngày ngày luyện rèn kiếm thuật. Một con cóc ghẻ Seismitoad ăn uống quá nhiều, đầy bụng, nấc lên nấc xuống, thở ra mùi rượu thật khó ngửi. Hai thằng say Simipour và Quagsire cãi nhau chí chóe. Đúng lúc đó, Gabite trở lại, lặng lẽ bước những bước khó nhọc về phía Electivire, và với vẻ mặt căng thẳng tột độ, hắn thông báo: - Thuyền trưởng, Honchkrow đã chết. ---------------------------- Đang có hứng nên up cái này không phải đào top.
_______________ ¤๖Tự kỷ thành thánh๖¤ o0oHoang tưởng thành thầno0o ♥ Thanh Xuân Bất Diệt ♥ Chấp Mê Bất Hối ♥ Tác phẩm của mình: Pokemon-Hành trình của tôi
_______________ ¤๖Tự kỷ thành thánh๖¤ o0oHoang tưởng thành thầno0o ♥ Thanh Xuân Bất Diệt ♥ Chấp Mê Bất Hối ♥ Tác phẩm của mình: Pokemon-Hành trình của tôi