Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 04:23:33 - 28/04/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

Re: [Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

#62 » Gửi bài gửi bởi hoangpro97x » 29/10/2012 21:03 » @100440

Chap 12-A: GỌI HỒN
[hide][Tiệm cắt may rất bừa bộn,
vải vụn vương vãi khắp nơi.
Chiếc quan tài trông thật thê
thảm.
Tần Cẩm dựa vào một góc
nhà, nhìn người ta đi qua đi
lại. Kha Lương đứng bên
cạnh cô không nói năng gì.
Điều đó cũng đủ để kết luận
anh ta là kẻ lừa đảo. Tuy
vậy cô vẫn ôm hy vọng hão
huyền hỏi anh ta:
- Bây giờ mình phải làm gì
đây?
Kha Lương nhắm mắt, trầm
tư hồi lâu rồi trả lời:
- Bây giờ chỉ còn chiêu cuối
cùng.
- Người thì đã chết rồi, còn
cách nào nữa đây?
- Em thử gọi hồn đi, bởi nếu
đã có ma thì bà lão kia chết
đi thì cũng biến thành ma;
tại sao mình không gọi hồn
bà ta lên hỏi thì sẽ xong
thôi.
Trong giây lát, Tần Cẩm
bừng tỉnh. Nếu như quan hệ
giữa họ từ trước đến giờ vẫn
tốt đẹp thì có lẽ cô đã vui vẻ
ôm chầm lấy anh ta mà
thơm. Rốt cuộc vẫn còn một
chút hy vọng, người tuy đã
chết nhưng manh mối
không phải đã hết. Điều cấp
thiết bây giờ là phải gọi
được hồn của bà lão ấy lên,
nhưng gọi hồn thế nào đây?
- Làm thế nào ấy à? Thì cứ
làm này làm nọ một tý là
xong thôi mà.
Nhìn nét mặt của Kha
Lương, cô biết ngay anh ta
cũng chẳng biết gọi hồn. Cô
không tranh cãi với anh, chỉ
suy nghĩ tìm cách giải quyết.
Ngày nay, con người hiện
đại nếu gặp phải vấn đề gì
chưa hiểu hoặc cần tìm cách
giải quyết thì sẽ tìm đến một
công cụ rất hữu hiệu là
mạng internet.
Cô lấy máy tính xách tay của
anh ra, lên mạng không dây
tìm vào địa chỉ các diễn đàn
về chủ đề tâm linh. Tin tức
trên mạng chỉ nói chung
chung, cũng không thể tin
hoàn toàn được. Họ nhanh
chóng tổng hợp lại mọi
thông tin.
Đầu tiên phải gọi hồn vào
thời điểm mười hai giờ đêm
(dường như ma rất thích
mười hai giờ?).
Bước tiếp theo: Phải chuẩn
bị một chiếc gương(đến ma
mà còn thích làm dáng đến
vậy!).
Bước sau nữa: Phải thành
tâm.
Phương pháp gọi hồn thì chỉ
có ba bước này, nhưng còn
cần một bàn trang điểm
nữa. Việc cuối cùng phải làm
là chờ đến mười hai giờ thôi.
- Kha Lương à, anh về trước
đi!
- Sao thế? - Kha Lương thắc
mắc hỏi lại.
- Việc này rất nguy hiểm,
hơn nữa anh là người ngoài
chưa nhìn thấy tấm vải ấy,
do vậy anh sẽ không gặp
nguy hiểm gì. Từ lâu em đã
nhận ra anh không biết bắt
ma, đừng nên chỉ vì kiếm
được một chút tiền mà bỏ
mạng như vậy không đáng
đâu, em nói thật đấy.
Cô đã quyết định làm việc
này một mình, nếu vì lý do
nào đó mà hai người vẫn
hợp tác với nhau thì số
người chết vì con con ma nữ
này sẽ tăng lên mất. Tuy
rằng Kha Lương đáng ghét
nhưng cũng chưa đến mức
phải chết.
Nét mặt Kha Lương buồn
buồn vì Tần Cẩm đã không
tin tưởng anh. Cô cười buồn
rồi bảo anh ta nhìn vào con
mắt màu hồng phấn của Hắc
Bảo.
Nhìn vào đó, anh ta không
chỉ thấy bóng của ông Hồ
cắt may mà còn thấy bóng
của một bà lão đứng bên
trái ông ta. Cô đã sớm phát
hiện ra trên nét mặt bà lão
không có vẻ gì đe dọa nên
Hắc Bảo mới không tháo
chạy.
Kha Lương sợ xanh mặt, mắt
trợn ngược, lưỡi cứng lại,
mồ hôi chảy ròng ròng, toàn
thân tê liệt. Nếu lúc đó là
buổi tối và không có người
qua lại, có lẽ anh ta đã bất
tỉnh nhân sự rồi.
Đưa tiền cho anh chàng Kha
Lương đáng thương bị ma
dọa đến đờ đẫn kia, cô ôm
Hắc Bảo rồi đi vào phòng
thờ. Cô phải đợi ở đây tới
mười hai giờ.
Trong phòng thờ tối om.
Bên ngoài vọng vào tiếng
kinh siêu độ cho người quá
cố. Nhưng những tiếng lầm
rầm đó cũng không thể xua
tan bầu không khí ngột ngạt
của căn phòng.
Tìm tòi hồi lâu, cô đã thấy
bàn trang điểm trong gian
nhà nhỏ trong cùng. Tiếng
gió thổi vào cửa sổ làm rách
giấy bảo dán ở đó tạo nên
tiếng sột soạt rất đáng sợ.
Cô hít một hơi dài để lấy lại
bình tĩnh nhưng cứ tê đi
từng hồi, đầu óc vẫn rất
căng thẳng. Một sự sợ hãi
bao trùm, dường như nó
muốn khuyên cô hãy bỏ ý
đồ gọi hồn hoang đường
này đi. Nhưng nếu lần này
không làm rõ chân tướng sự
việc thì tai học không chỉ
giáng vào đầu cô trong nay
mai, mà còn Anh Kỳ điên dại
và Thi Thi đang mất tích kia
nữa.
Lòng đã quyết, có sợ thì
cũng sợ rồi, cô lấy hết dũng
khí xông vào căn phòng nhỏ
đó. Sinh thời bà lão bị mù,
do vậy trong phòng không
bày biện nhiều đồ đạc.
Chính vì nguyên nhân này
nên rất dễ dàng tìm ra cái
bàn trang điểm đó.
Bụi bặm đã phủ lên chiếc
gương trước bàn trang điểm
một lớp dày. Cô ngồi xuống
chiếc ghế con mà trước đây
khi còn sống bà lão thường
ngồi. Cô nhìn Hắc Bảo đang
nằm trong lòng; cô không
dám nhìn vào gương, bởi sợ
rằng bà lão đang ở trong đó
nhìn cô.
Cô nhìn vào chiếc lược mà
Anh Kỳ đã từng cầm, trên
đó còn vương mấy sợi tóc
bạc. Chiếc lược đó không có
gì khác biệt song nó lại rất
tinh xảo. Cô cầm chiếc lược
lên ngắm, Hắc Bảo lim dim
ngủ trong lòng cô. Đêm đã
về khuya, hồi ức thuở nhỏ
lại hiện về.
Lúc nhỏ, cô ở với bà ngoại
do bố bị tai nạn ô tô, mẹ lại
bỏ rơi cô để đi Anh. Bà
ngoại yêu quý giờ đã rời xa.
Tự nhiên cô nghĩ, nếu bây
giờ mình chết đi, chắc sẽ
chẳng có ai thương xót.
Cô nhớ đến vẻ mặt tươi cười
của Lục Tử Minh, nụ cười tự
tin của anh làm lòng cô ấm
áp hẳn lên.
Cô lại nhớ tới Kha Lương,
không biết giờ này anh ta đã
trả tiền cho bọn áo đen
chưa? Nếu chưa trả, anh ta
sẽ liên tục bị bọn chúng truy
đuổi thì nguy. Hy vọng anh
ta không trở thành một
người xấu; thực ra bản chất
anh ta cũng tốt đấy chứ.
Thời gian cứ chầm chậm trôi
qua, Tần Cẩm ngồi bất động
tại chỗ, tay nắm chặt chiếc
lược.
Kim giờ của chiếc đồng hồ
dạ quang sắp chỉ đến con số
12. Cô lấy nến thơm đã
chuẩn bị từ trước ra rồi đốt
trước cửa phòng; trên mạng
nói đó là mùi hương gọi hồn
- làm như vậy cô mới có thể
gọi được hồn bà lão từ chỗ
anh con trai bị điên của bà./hide]
hoangpro97x
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸118/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Tuyệt Trần Tản Tiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=8898

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic8898-61.html#p100440

Quay về Thơ, truyện ngắn