Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 18:35:00 - 28/04/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

Re: [Ghost] Truyen ngan ve ma upload thuong xuyen

#68 » Gửi bài gửi bởi hoangpro97x » 29/10/2012 21:20 » @100472

CHAP 14-B: Ông bay lại gần rồi thân mật
nói với cô:
- Sư muội à, thật vui được
gặp em.
- Ông à, cháu không phải sư
muội của ông.
Cảm giác phải gọi một
người trẻ trung, đẹp trai như
Kha Lương bằng ông chẳng
dễ chịu chút nào. Cô thấy
ánh mắt của ông trẻ kia
cũng rất phong tình. Đúng là
ông nào cháu nấy. Cô cảm
thấy ấm ức trong lòng.
- Sư muội, muội vẫn còn
giận sư huynh à? Lúc trước
muội bỏ đi, huynh và sư
phụ rất đau lòng. Huynh và
sư phụ không trách muội
đâu. Vì sao muội bỏ đi vậy?
Tần Cẩm thắc mắc lẽ nào
ma cũng bị thần kinh ư?
- Sư muội à, mỗi ngày sư
huynh chỉ được xuất hiện
trên dương gian một lần,
mỗi lần chỉ kéo dài ba phút.
Sư huynh vừa tới đúng lúc
muội gặp nguy hiểm; bây
giờ muội kể cho sư huynh
nghe đầu đuôi câu chuyện
đi!
Ba phút nhanh chóng trôi
qua, trước lúc biến mất ông
nói với cô:
- Sư muội hãy đến thư viện
lớn nhất thành phố này rồi
tìm quyển Lời nguyền toàn
tập, tìm mục từ Ca Băng,
trong đó sẽ có đáp án. Sư
muội phải tìm được nó;
nhưng phải cẩn thận đấy;
xung quanh sư muội đầy rẫy
những nguy hiểm. Sư muội
phải nhớ đi cùng Kha Lương
đấy nhé!
Ông trẻ dần tan biến trong
không trung.
Tần Cẩm hờn dỗi, một ngày
xuất hiện ba phút, chẳng bõ
chút nào!
Đêm hôm đó cô trằn trọc
mãi, sau mệt quá, không
biết thiếp đi từ lúc nào. Hắc
Bảo vẫn đang trông nom cô.
Trời vừa sáng, cô liền chạy
đi tìm Kha Lương, gọi điện
cho anh thì chỉ nghe thấy
một giọng nói mệt mỏi:
- Tần Cẩm à, em cứ chờ anh
ở nhà, chốc nữa anh qua.
Một lúc lâu sau mới thấy
chuông cửa, chạy ra mở cửa
thấy Kha Lương áo quần xộc
xệch, thở phì phò cứ như bị
chó dại đuổi vậy.
- Anh làm sao thế?
- Mẹ anh thả rất nhiều mèo
ở trước cửa. Lúc anh xông ra
ngoài tí nữa bị dị ứng. Bà ấy
thật ghê gớm! Nhưng bà đã
nhầm, cho dù bà có sử dụng
chiêu này đi nữa thì anh vẫn
trốn ra ngoài được.
Nhìn thấy Kha Lương mặt
mày ướt đẫm mồ hôi, cô
cảm động không nói nên lời.
Cô kể lại chuyện tối qua cho
anh nghe, hai người lập tức
đi đến thư viện.
Ở đâu cũng thế, thư viện
luôn nằm ở vùng hoang vu
hẻo lánh. Hai người họ cứ đi
về phía trước, cô nhìn thấy
một bên mặt anh đỏ lừ vẫn
hằn in hình bàn tay.
- Mẹ đánh anh phải không?
Anh còn đeo cả khuyên tai
của ông nội đấy à?
- Mẹ đánh anh như cơm bữa
ấy mà. Mỗi lần bà tức gì lại
lôi anh ra xả stress, đánh
cho lên bờ xuống ruộng, do
vậy anh quen rồi. Em thấy
anh đeo đôi khuyên tai có
đẹp không?
Tự nhiên cô bật cười, nhớ
tới ông trẻ vui tính hay gọi
cô là sư muội.
- Hình như ông nội anh có
một sư muội thì phải?
- Sao em biết điều đó? Ông
nội anh là một pháp sư nổi
tiếng, hồi đó môn phái của
ông cũng mạnh lắm.
Kha Lương lại bắt đầu khoe
khoang rồi, cô giả bộ buồn
nôn để trêu anh. Hai người
bọn họ đã không còn sự đối
địch và ghét nhau như lúc
đầu mới gặp nữa, tuy nhiên,
chốc chốc họ lại đấu khẩu
với nhau.
Dừng lại trước thư viện, họ
thấy nơi đây thật lạnh lẽo và
vắng vẻ. Tần Cẩm co rúm
người lại, nói:
- Sao nơi đây lạnh lẽo thế
nhỉ?
Kha Lương liền bế Hắc Bảo
đặt vào lòng Tần Cẩm.
Hai người đi sát bên nhau,
nhằm hướng tầng hai thư
viện. Đó là phòng đọc
những tư liệu quý.
Ai cũng thích đồ quý hiếm
nhưng đối với sách thì trái
lại; phòng đọc lạnh lẽo đến
phát sợ. Cả phòng rộng lớn
chỉ có tiếng nói chuyện rì
rầm của hai nhân viên thư
viện, vừa nói họ vừa đan áo
len. Xem ra chỉ cần đưa giấy
tờ tùy thân ra là có thể vào
được.
Hai người chia nhau ra tìm.
Tần Cẩm có cảm giác nơi
đây không bình thường chút
nào; lạ hơn nữa là những
chuyện hai nhân viên quản
lý kia đang nói lại cứ lọt vào
tai cô.
Trong phòng đọc bạt ngàn
sách: sách địa lý, sách cổ
văn, rồi các thể loại sách
bình luận, tiểu thuyết hiện
đại... nhưng họ vẫn chưa
tìm thấy cuốn Lời nguyền
toàn tập.
Đúng lúc định hỏi nhân viên
quản lý thư viện, cô chợt
nghe thấy một giọng nữ cao
vọng lại, âm thanh đó càng
lúc càng gần. Lẽ nào họ
đang tới, vừa hay mình có
thể tranh thủ hỏi luôn,
nhưng cô lại thấy Hắc Bảo
hốt hoảng, lông nó dựng
đứng cả lên, mồm thì gừ gừ
đe dọa.
Tần Cẩm nhìn thấy sự thay
đổi của Hắc Bảo, cô đoán
sắp có chuyện chẳng lành.
Cô nhanh chóng trốn vào
giá sách để tìm xem âm
thanh đó bắt nguồn từ đâu.
Cô nhìn thấy một cánh tay
cầm con dao tỉa hoa quả,
đầu dao đang nhỏ máu mới
khiếp chứ.
Cô thầm kêu lên: "Hỏng
rồi!", rồi nhẹ nhàng ôm Hắc
Bảo lùi về phía sau.
Âm thanh đó đã tắt hẳn.
Đứng nấp trong giá sách, cô
nhìn thấy bàn tay đó cứ
khua đi khua lại giống như
nó không xác định được
phương hướng. Cô cởi dép,
đi đất trên nền thư viện lạnh
lẽo, nhẹ nhàng rút lui về
phía sau.
Cô nghĩ chắc đó không phải
là ma, bởi nếu là ma thì nó
đã giết cô rồi.
Lẽ nào họ bị ma nhập?
Cô không biết phải làm sao
báo cho Kha Lương để anh
mau chóng rời khỏi cái thư
viện đáng sợ này.
Cô vừa lùi vừa tìm cách
tránh lưỡi dao đẫm máu kia.
Cô phải đi tìm Kha Lương;
trong đầu cô lúc này chỉ còn
mỗi một ý nghĩ là phải gọi
được anh để cùng rời khỏi
đây.
Cuối cùng, cô cũng nhìn
thấy Kha Lương. Anh đang
ngồi ở hàng ghế phía trước
xem một cuốn sách. Cô
không dám gọi, vội vàng
chạy về phía đó. Chạy gần
tới nơi cô phát hiện Kha
Lương không chỉ ngồi đó
một mình, bên cạnh anh còn
có một người nữa. Cô nghĩ
đó là nhân viên quản lý thư
viện. Cô ta đang xõa tóc,
toàn thân đẫm máu. Máu ở
trên lưỡi dao có lẽ là của cô
ta.
Tay cô ta đang cầm cái gì
đó.
Lại là một đôi mắt; tròng
đen của đôi mắt đó cứ nhìn
Tần Cẩm rất lạ. Điều khiến
Tần Cẩm sợ hơn nữa là kiểu
móng tay của người đó.
Lam Kỳ! Người phụ nữ này
là Lam Kỳ; lẽ nào cô ta
muốn giết Kha Lương sao?
Tần Cẩm chợt nhận ra Kha
Lương chẳng hay biết gì bởi
anh đang chăm chú đọc
sách. Cô đang định gọi to thì
lại nghe thấy giọng nữ cao
đó cất lên; người phụ nữ
cầm dao đang tiến lại gần
chỗ này; bây giờ nếu cô gọi
to để bảo cho Kha Lương, sợ
lại thu hút sự chú ý của Lam
Kỳ. Cô liền bỏ Hắc Bảo
xuống, cố ném nó về phía
Kha Lương, ít ra Hắc Bảo
cũng có thể bảo vệ Kha
Lương. Cô chạy về phía sau
giá sách để thu hút sự chú ý
của giọng nữ cao kia.
Lúc này, sức ép dồn lên cô
lớn bởi bùa hộ mệnh duy
nhất của cô là Hắc Bảo thì đã
đi rồi. Lần này chết chắc rồi.
Hãy còn ông trẻ nữa, không
được rồi, sáng nay ông đã
xuất hiện rồi mà.
Kha Lương sẽ ra sao đây?
Nếu cô chết liệu Kha Lương
có bị chết nữa không? Cô
cảm thấy hối hận, nhẽ ra cô
không nên nghe theo lời của
ông trẻ gọi Kha Lương cùng
đi; có lẽ ông cũng không
lường trước được, con ma
nữ đó còn điểu khiển được
bọn người bị ma nhập.
Đột nhiên, cô nghe thấy
tiếng trẻ con ở cuối phòng.
Không biết đó có phải là
tiếng của đứa trẻ tối qua đòi
mắt cô hay không? Cô đã
không còn thời gian để suy
nghĩ nữa; giọng nữ cao
dường như đang từng bước,
từng bước tiến gần tới chỗ
cô.
Kha Lương à, Kha Lương,
mau tỉnh lại đi anh, cái thư
viện này bị ma ám rồi anh,
anh mau rời khỏi nơi này!
Không kịp trốn nữa rồi,
người quản lý thư viện đã
đuổi tới rất gần cô. Phía
trước lại không còn đường
nữa. Trước mặt là một dãy
tủ, cô đành trốn tạm vào
đây. Cô vội vàng đẩy một
cánh tủ, bên trong rất rộng;
cô vội vàng tiến vào trong
đó.
Cô nghe thấy tiếng bước
chân chậm lại. Nó đang tìm
mình đây, nó đang lê bước
chầm chậm tới gần.
Tần Cẩm không còn nghĩ
được gì nữa, cô chỉ mong
sao Kha Lương chạy thoát.
Bản thân cô chắc không
xong rồi, cô cố thu mình vào
một góc tủ, nín thở, hy vọng
nó không nghe thấy gì.
Tiếng trẻ con càng lúc càng
gần, có lẽ nó cũng sắp tới
cánh tủ cô đang trốn.
Cô nhắm mắt lại, giọng nữ
cao dừng lại trước cánh tủ
cô đang nấp, tay nó đã sờ
vào tay cầm của tủ rồi.
Đúng lúc này, cô thấy một
cánh tay lạnh ngắt thò ra từ
trong tủ; bàn tay đó nhẹ
nhàng nắm lấy tay cô rồi
kéo cô vào trong. Hóa ra
chiếc tủ này rỗng, nó thông
với một gian phòng khác. Cô
không thể hét lên bởi mồm
cô đã bị bịt chặt.
Lúc cánh cửa tủ mở ra, cô
đã bị cánh tay bí mật kia kéo
vào một gian phòng khác.
hoangpro97x
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸118/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Tuyệt Trần Tản Tiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=8898

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic8898-67.html#p100472

Quay về Thơ, truyện ngắn