Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 11:32:26 - 24/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Truyện Sẽ có thiên thần thay anh yêu em

Re: Truyện Sẽ có thiên thần thay anh yêu em

#20 » Gửi bài gửi bởi Evil » 29/10/2012 22:52 » @100618

Uy Quả Quả tiếp tục hét lên:"Này!Tiểu Mễ tốt với anh như vậy,thay anh chạy mười nghìn mét,giúp anh viết bài luận,chiếc váy mỏng nhưvậy anh đưa cô ấy cũng mặc.....anh không biết là cô ấy đang bị bệnh à?Cô ấy đang sốt cao,sốtba mươi chín độ!Tôi không cho cô ấy đi,nhưng cô ấy vẫn cứ đi,còn nói là sợ anh phải đợi,chưa đến mười giờ đã đi rồi!Nói đi!Anh rốt cuộc đã làm gì hại cô ấy đến nông nỗi này!"
"Quả Quả!"
Thành Quyên nói với cô phải nói nhỏ.Doãn Đường Diêu là một kẻ hết thuốc chữa,điều nàycả trường Thánh Du đều biết.Hy vọng Tiểu Mễ qua lần này sẽ không như vậy nữa.
Uy Quả Quả nhịn giọng.Chết thật,tức giận lại quên hết rồi.Cô lại trừng mắt nhìn Doãn Đường Diêu.
Doãn Đường Diêu vẫn lạnh lùng,anh ta không nhìn Uy Quả Quả,dường như cũng chẳng nghe thấy cô nói gì.
Đột nhiên----
Anh đứng thẳng dậy,đi đến bên giường bệnh.
"Này!Anh làm gì vậy!"
Uu Quả Quả vội vàng giơ tay ngăn anh lại.Lại muốn làm điều gì hại đến Tiểu Mễ đây?Doãn Đường Diêu đẩy tay cô ra,đi đến bên Tiểu Mễ.
"Tỉnh rồi à?"
Giọng nói anh vẫn lạnh lùng.
Uy Quả Quả cũng vội vàng đi đến,cúi đầu nhìn.À,Tiểu Mễ yên lặng nằm đó,cô dần dần mở mắt,có vẻ vẫn rất mệt mỏi.
Tiểu Mễ cố gắng ngồi dậy,ánh mắt quay sang nhìn Uy Quả Quả và Thành Quyên:
"Cảm ơn các bạn,mình không sao."
Uy Quả Quả lo lắng,vội vàng ấn cô nằm xuống,hét:"Sao lại không sao?Không sao mà lại vào bệnh viện à!Cho chung mình biết,Doãn Dường Diêu đã làm gì với bạn?"
"Không sao.Mình không sao mà."
Tiểu Mễ nở nụ cười yếu ớt.Sau đó,ánh mắt cô nhìn Doãn Đường Diêu.
Nụ cười cô đẹp như thiên sứ.
Giọng nói rất,rất yếu ớt,cô nói với anh----
"Em tìm thấy rồi."
Cô vất vả giơ bàn tay trái ra, một cái khuyên kim cương.....
Doãn Dường Diêu nhìn cái khuyên.
Cái khuyên trong bàn tay cô dột nhiên phát sáng rực rỡ!
Khi Bùi Ưu chuẩn bị về nhà,nhìn thấy cửa của nhà bên cạnh vẫn mở,còn bên trong u ám không bật đèn.
Bùi Ưu gõ cửa rồi bước vào,vừa bước đi vừa hỏi:"Mẹ Doãn?Diêu?Có ai ở nhà không?"
Không có ai trả lời.
Phòng khác yên tĩnh dường như không có ai cả.
Khi ánh mắt của Bùi Dực dần dần thích nghi với bóng tối,anh nhìn thấy Doãn Đường Diêu đang nhắm mắt ngồi trên ghế sofa.
Bùi Ưu bước đến,ngồi bên cạnh anh,khoác vai anh:"Này,đang nghĩ gì thế."Rất ít khi nhìn thấy Diêu thế này.
Doãn Đường Diêu bị đánh thức,mở mắt ra nhìn thấy Bùi Ưu-người bạn lớn lên cùng với anh.
Bùi Ưu tỉ mỉ dò hỏi anh:"Nghe viện trưởng nói,hôm nay cậu đến bệnh viện?"
"Ừ."
"Ái chà,chuyện lạ nhỉ,"Bùi Ưu vuốt mũi cười cười,"Cậu không phải là có chết cũng không vào bệnh viện à?Sao hôm nay lại tự mình đến đó vậy."
Doãn Đường Diêu quay sang,biểu cảm có chút lúng túng.
"Nghe nói,cậu bế một cô gái đến đó,có vẻ rất lo lắng,hét lớn ra lệnh viện trưởng Nhiệm phải đích thân khám bệnh cho cô gái."Bùi Ưu cười thành tiếng:"Diêu,có phải yêu rồi không,chúc mừng,chúc mừng."
"Viện trưởng Nhiệm thật lắm mồm!"Doãn Đường Diêu nói.
"Cô gái đó là ai?Hôm nào cho mình gặp nhé,ái chà,có thể làm cho công tử Diêu lo lắng như vậy."Bùi Ưu hài hước đùa.
"Không phải.Cô ta chỉ là một người điên."
Giọng nói Doãn Đường Diêu có vẻ buồn buồn.
"Người điên?"Bùi Ưu lại càng tò mò.Là người điên như thế nào,có thể làm cho Diêu xấu hổ và lo lắng như thế này.
Doãn Đường Diêu lại im lặng.
Sắc mặt anh có vẻ khác thường,sâu trong mắt dường như có cái gì đó đang phát sáng.Nhưng lại có vẻ mờ ảo,tranh đấu và không rõ ràng.
Ngón tay anh vô ý thức nắm cái gì đó.
Bùi Ưu nhìn thấy,chỉ nhìn thấy cái khuyên kim cương,trong bàn tay Doãn Đường Diêu không ngừng phát sáng.
"Này,cái khuyên trên mũi cậu sao lại gỡ xuống."Diêu đeo nó đã lâu lắm rồi,Bùi Ưu thậmchí còn cảm thấy cái khuyên đã trở thành một bộ phận trong cơ thể của Diêu.
Doãn Đường Diêu nhìn chiếc khuyên.
Ánh sáng từ chiếc khuyên kim cương phát sáng khắp phòng.
Một hồi lâu-----
Doãn Đường Diêu hỏi:"Ưu,nếu như có người nói với cậu---cô ấy thích cậu,chỉ cần cậu vui,bất cứ điều gì cô ấy cũng có thể làm.Kể cả,cô ấy thật sự không muốn làm,kể cả việc khó khăn như thế nào cũng làm...."
"Là cô gái đó à?"
"Ừ."
Doãn Đường Diêu dựa đầu vào ghế sofa,nhắmmắt lại,anh nắm cái khuyên vào trong lòng bàn tay:"Nhưng mà,tại sao đây?Mình luôn đối với cô ta rất tệ,cũng không thể hiểu được cô ta tại sao....."
Bùi Ưu yên lặng nghe anh nói.
"Ưu,cậu không biết...."
"Cậu thích cô ấy à?"Bùi Ưu mỉm cười.
Doãn Đường Diêu trầm ngâm.
"Không biết.Chỉ là mỗi lần cô ấy cười với mình,mình chỉ muốn hung dữ với cô ấy.Mình hung dữ với cô ấy,cô ấy vẫn cười với mình.Sauđó....Mình lại muốn càng hung dữ với cô ấy không....."
"Diêu,cậu là thằng ngốc!"Bùi Ưu cười lớn.
Doãn Đường Diêu hít thở sâu,mở mắt ra,nói lớn:
"Cô ta là một con điên."
"Ừ,Thằng Ngốc và Con Điên là một đôi trời sinhmà."Bùi Ưu nghiêm túc nói.
"Ưu!"
Khuôn mặt Doãn Đường Diêu đỏ gay.
"Yêu đi,"Bùi Ưu cười,"đàn ông con trai từng này tuổi rồi,cũng nên yêu một lần đi."
Doãn Đường Diêu đẩy anh ra:"Nói chuyện nhưông già,chỉ hơn mình có hai tuổi.À này,tại sao cậu không yêu?"
"Mình?"Bùi Ưu xoa xoa mũi cười,"Mình vẫn đang chờ đợi cô gái của đời mình.
Doãn Đường Diêu chịu không nổi nhìn anh.
Bùi Ưu lại cười lớn.
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=9036

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic9036-19.html#p100618

Quay về Thơ, truyện ngắn