THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 33-phần 1
Nhìn từ trên cao xuống, thành Rome giống như một mê cung một trận đồ bát quái với những đường phố cổ lượn ngoằn ngoèo xung quanh các toà nhà, những tháp nước và cả những di tích đổ nát.
Chiếc máy bay của Vatican hạ thấp xuống khi nó chuyển sang hướng Tây Bắc, bay xuyên qua tầng khói bụi mù mịt do thành phố đông đúc này xả lên. Langdon nhìn những chiếc xe máy, xe buýt tham quan và cả một đội quân những chiếc xe Fiat mui kín thu nhỏ đang lượn quanh các bùng binh theo khắp mọi hướng.. Koyaanisqatsi, anh nghĩ. Đây là một từ của thổ dân Hopi(1) nghĩa là cuộc sống mất cân bằng.
Vittoria ngồi lặng im ở ghế bên.
Chiếc máy bay nặng nề đáp xuống mặt đất.
Cảm thấy nôn nao trong dạ, Langdon đưa mắt nhìn ra xa.Anh trông thấy cảnh đồ nát của Đại hý trường La Mã. Langdon vẫn thường cho rằng Đại hý trường là một trong những địa danh lịch sử nực cười nhất. Còn bây giờ thì nó là biểu trưng cho sự thăng hoa của văn hoá và văn minh nhân loại. Đấu trường này xưa kia được xây dựng để phục vụ cho những sự kiện man rợ suốt nhiều thế kỷ. Chính tại nơi này, những con sư tử đói đã xé xác các tù nhân, hàngđoàn nô lệ đã phải đánh nhau đến chết, những nữ tù binh bị bắt về từ những hòn đảo xa xôi đã bị cưỡnghiếp tập thể, và những vụ xử trảm đã được tiến hành công khai. Thật mỉa mai, Langdon thầm nghĩ, nhưng cũng vô cùng thích hợp, Đạihý trường chính là nguyên mẫu của bản thiết kế Đấu trường Harvard - một sân bóng nơi mà cứ đến mùa thulà người ta lại mô phỏng lại những tập tục man rợ cổ… những người hâm mộ điên cuồng gào thét đòi được thấy máu đổ mỗi khi trườngHarvard thi đấu với trường Yale.
Chiếc máy bay tiếp tục hướng về phía Bắc, và Langdon quan sát quảng trường La Mã - trái tim của Rome trước thời Chúa Giê-su. Những cây cột mục nát trông như những tấm bia mộ lung lay trong một khu nghĩa trang cổ đã may mắn không bị cuộc sống đô thị náo nhiệt nuốt chửng.
Ở phía Tây, vùng lòng chảocủa dòng sông Tiber là những nhánh sông hình vòng cung chảy qua thành phố. Dù đang ở trên cao, Langdon cũng có thể thấy rằng con sông này rất sâu. Dòng nước màu nâu nặng phù sa đang sùi bọt sau những trận mưa lớn.
- Phía trước kia kìa, - viên phi công nói và cho máy baylên cao hơn nữa.
Langdon và Vittoria cùng nhìn ra ngoài và thấy một toà lâu đài khổng lồ lờ mờ hiện ra trước mắt như một ngọn núi đang dần nhô lên từ đám sương mù: Đại thánhđường St. Peter.
- Đây mới chính là tác phẩmcó giá trị của Michelangelo. -Langdon nói với Vittoria.
Langdon chưa bao giờ được chiêm ngưỡng Đại thánh đường St. Peter từ trên cao.Mặt tiền lát đá hoa cương đang lấp lánh như một vầnglửa trong ánh nắng hoàng hôn. Được tô điểm bởi 140 bức tượng các vị thánh, vị anh hùng và các thiên thần,thánh đường thờ thần Hercule rộng gấp đôi, và dàigấp 6 lần một sân bóng bìnhthường. Thánh đường rộng mênh mông này có thể chứa 60.000 con chiên… gấp 100 lần dân số của Vatican, quốc gia nhỏ bé nhất thế giới.
Nhưng cũng thật đáng kinh ngạc, tầm vóc đồ sộ của Đạithánh đường này không hề làm lu mờ vẻ mỹ lệ của quảng trường trước mặt nó. Quảng trường St. Peter lát đá granite rộng thênh thanglà một không gian mở ngay giữa trung tâm thành phố chật chội và đông đúc, hệt như một công viên trung tâmđược thiết kế theo trường phái cổ điển. Ngay trước mặt tiến của Đại thánh đường, 284 cây cột xếp thành bốn cung tròn đồng tâm bọc lấy quảng trường hình e-líp, lối kiến trúc trompe l oeit(2) một loại hìnhnghệ thuật hội hoạ cực kỳ đặc sắc, khiến cho quảng trường rộng lớn cỏ vẻ như cao hơn.
Đăm chiêu nhìn quang cảnh trước mặt, Langdon thầm hỏikhông hiểu thánh Peter sẽ nghĩ gì nếu ngài có mặt ở đây lúc này. Bị đóng đinh treo ngược trên giá ở chính địa điểm này, thánh Peter đã chết trong đau đớn. Giờ đây, ngài đang an nghỉ trong một mộ phần cực kỳ thiêng liêng, cách mặt đất năm tầng nhà, ngay dưới mái vòm trung tâm của Đại thánh đường.