THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 40-phần 2
Olivetti chẳng hề quan tâm.
- Vậy các anh tự giải quyết đi! Tiến hành rà soát như thường lệ rồi báo cáo lên cho tôi.
- Chúng tôi đã tiến hành rồi, thưa chỉ huy, nhưng kẻgọi điện đến… - Người lính ngừng lại. - Tôi sẽ không gọi cho chỉ huy thế này nếuhắn ta không đề cập đến thứ mà chỉ huy đã lệnh cho chúng tôi tìm kiếm. Phản vật chất.
Mọi người trong phòng kinh ngạc nhìn nhau.
- Hắn ta nói gì? - Olivetti lắp bắp.
- Phản vật chất, thưa chỉ huy. Trong khi rà soát tìm bom thì chúng tôi cũng tiện thể tìm luôn thứ mà hắn đe doạ. - Thông tin về phản vật chất thì… thành thật mà nói là rất đáng lo ngại.
- Sao nãy anh bảo rằng trong những hướng dẫn vềđạn dạo không nhắc gì đến phản vật chất?
- Tôi tìm thấy thông tin trênmạng.
Alleluia(1), Vittoria thầm nghĩ.
- Vật chất đó dường như cósức nổ khá lớn, - người lính ấy nói tiếp - Khó có thểtin được rằng những thông tin này là chính xác. Nhưng theo tài liệu tôi vừa đọc thì phản vật chất có sức công phá gấp 100 lần so với đầuđạn hạt nhân.
Olivetti sụp xuống. Ý như một ngọn núi bỗng dưng đổ sập xuống. Cảm giác đắc thắng trong lòng Vittoria nhanh chóng bị xoá sạch bởi vẻ mặt kinh hãi của Giáochủ Thị thần.
- Đã xác định được kẻ nào gọi đến chưa? - Olivetti lắp bắp.
- Vô vọng. Điện thoại di động, sóng khoá mã. Đườngdây liên lạc từ vệ tinh đang rối loạn nên chúng ta đã bị mất tín hiệu phân vùng tam giác. Tần sóng IF cho thấy hắn ta đang ở đâu đó trong thành Rome, nhưng không có cách nào tìm được hắn.
- Hắn có yêu cầu gì không? - Olivetti khẽ hỏi.
- Không, thưa chỉ huy. Hắn chỉ cảnh báo rằng có phản vật chất đặt trong khu vực toà thánh. Hắn rất ngạc nhiên khi thấy tôi chưa biết gì. Hắn hỏi tôi đã nhìn thấy phản vật chất chưa. Vì ban nãy chỉ huy có hỏi tôi về phản vật chất nên tôi quyếtđịnh gọi ngài để xin ý kiến.
- Anh làm thế là đúng, - Olivetti nói - Tôi sẽ xuống đó trong vòng một phút nữa. Báo cho tôi ngay nếu hắn gọi tới.
Người trong máy bộ đàm thoáng ngập ngừng:
- Kẻ gọi đến vẫn đang giữ máy, thưa chỉ huy.
Olivetti trông như bị điện giật:
- Hắn vẫn đang giữ máy?
- Vâng. Trong vòng 10 phútvừa qua chúng tôi đã cố gắng lần theo dấu vết của hắn, nhưng chỉ càng rối thêm. Hắn biết chúng ta không thể tìm được hắn nênkhăng khăng đòi nói chuyện với Giáo chủ Thị thần. Hắn nhất định không chịu gác máy.
- Nối máy cho hắn đi, - Giáochủ Thị thần ra lệnh. - Ngay lập tức!
Olivetti thương lượng.
- Thưa cha, đừng làm thế. Việc này nên để cho một người lính gác Thuỵ Sĩ được đào tạo bài bản xứ lý thì tốt hơn ạ.
- Ngay lập tức!
Olivetti đành tuân lệnh.
Một lát sau, điện thoại trên bàn Giáo chủ Thị thần Ventresca đố chuông. Giáo chủ Thị thần nhấn nút bật loa ngoài.
- Nhân danh Chúa, anh là ai?
Chú thích:
(1) Alleluia: Lạy Chúa cứu thế - Messiah (Bài hát ca ngợi Chúa).