THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 55-phần 2
Vittoria có vẻ ngạc nhiên:
- Raphael à? Có thật là Raphael không?
- Không thể có người nào khác. - Langdon tiếp tục sải bước về phía văn phòng của đội lính gác Thuỵ Sĩ.
- Tức là con đường bắt đầutừ lăng mộ của Raphael à?
- Hoàn toàn hợp lý. - Langdon vẫn bước tiếp. - Hội Illuminati vẫn thường coicác hoạ sĩ và nghệ sĩ điêukhắc vĩ đại là những thành viên danh dự của phong trào Khai sáng. Rất có thể họ đã chọn lăng mộ của Raphael như một cách để tôn vinh người nghệ sĩ này.
Langdon còn biết rằng, cũnggiống như nhiều nghệ sĩ bậc thầy khác, Raphael đã từng bị nghi ngờ có liên quan đến chủ nghĩa vô thần.
Vittoria cẩn thận trả tờ giấyvào trong túi áo khoác của Langdon.
- Raphael được chôn cất ở đâu?
Langdon hít một hơi thật sâu:
- Nghe có vẻ khó tin, nhưngông ấy được an táng trong điện Pantheon.
Vittoria hoài nghi:
- Điện Pantheon à?
- Raphael được chôn cất lại điện Pantheon.
Quả thật Langdon hơi thất vọng, không ngờ điểm đầu tiên của con đường ánh sáng lại chính là điện Pantheon. Anh những tưởngbàn thờ số một của khoa học phải là một nơi nào đó yên tĩnh, khác hẳn các nhà thờ, nó phải là một nơi nào đó rất thanh tịnh. Ngay từ thế kỷ XVII, điện Pantheon được thiết kế với một mái vòm cực lớn có lỗ ở giữa, đã trở thành một trong những địa danh nổi tiếng nhất ở thành Rome.
- Mà Pantheon có phải là nhà thờ không nhỉ? - Vittoria thắc mắc.
- Nhà thờ Thiên Chúa cổ kính nhất ở Rome đấy.
Vittoria lắc đầu:
- Anh có thực sự tin rằng vịHồng y Giáo chủ đầu tiên sẽbị hành quyết ở điện Pantheon không? Đó đâu phải là một trong những điểm du lịch đông đúc nhất ở Rome.
Langdon nhún vai:
- Illuminati đã tuyên bố là họmuốn cả thế giới phải trông thấy. Hành quyết một vị Hồng y Giáo chủ ở Pantheonthì dĩ nhiên sẽ gây chú ý rồi.
- Nhưng làm gì có kẻ nào dám táo tợn giết người ở điện Pantheon rồi tẩu thoát trót lọt được cơ chứ? Khôngthể có chuyện đó.
- Không thể giống như việc bắt cóc bốn vị Hồng y Giáo chủ ngay tại Vatican chứ gì?Bài thơ này đã nêu chính xác địa điểm đó.
- Và anh tin chắc là Raphaelđược an táng tại Pantheon à?
- Tôi đã trông thấy mộ của ông ấy nhiều lần rồi.
Vittoria gật đầu, nhưng có vẻ vẫn chưa tin tưởng lắm:
- Mấy giờ rồi?
Langdon xem đồng hồ:
- 7 giờ 30 phút.
- Điện Pantheon có xa không?
- Khoảng độ một dặm. Còn kịp.
- Bài thơ nói đến nấm mồ trần tục của Santi. Anh nghĩxem còn có ý nghĩa gì khác nữa không?
Langdon phăm phăm băng qua khoảng sân rộng của thánh đường Sentinel:
- Trần lục à? Thực ra thì khắp thành Rome chẳng có nơi nào trần tục hơn điện Pantheon. Cái tên của nó bắtnguồn từ tên của một giáo phái vốn vẫn tiến hành các nghi lễ của họ tại đó: Pantheism, họ thờ tất cả cácthần, đặc biệt là Mẹ Đất.
Hồi còn học kiến trúc ở trường đại học, Langdon đã vô cùng kinh ngạc khi biết rằng kích thước của gian chính trong cung điện này liên quan đến nữ thần đất Gaia. Kích thước chính xác đến mức mái vòm hình cầu khống lồ vừa khít với cung điện, không lệch một li.
- Được rồi. - Vittoria nói, cóvẻ đã bị thuyết phục. - Thếcòn cái hang quỷ? Từ nấm mồ trần tục của Santi, lăng mộ hang quỷ?
Về điều này thì Langdon không được rõ lắm.
- Rất có thể hang quỷ chínhlà oculus, - anh phỏng đoán- Là cái giếng trời hình tròn nổi tiếng trên mái điện Pantheon.
Nhưng đấy là nhà thờ cơ mà. - Vittoria vừa nói vừa bước thoăn thoắt. - Sao họ lại gọi nó là hang quỷ?
Chính bản thân Langdon cũng đã đắn đo về chi tiết này. Anh chưa bao giờ nghe nói tới cái tên hang quỷ, nhưng đã từng đọc một bài luận viết từ thế kỷ thứ VI, nội dung của nó lúc này bỗng trở nên thích hợp kỳ lạ. Thiên tài Bede đã từng viết rằng cái lỗ tròn trên mái điện Pantheon là do một con quỷ đã đục ra để thoát khỏi toà nhà sau khi được đức thánh cha Baniface đệ tử phong thánh.
- Tại sao hội Illuminati lại dùng cái tên Santi trong khi hoạ sĩ này nổi tiếng khắp nơi với cái tên Raphael? - Vittoria hỏi khi hai người đi đến một khoảng sân nhỏ.
- Cô hỏi nhiều thật đấy.
- Cha tôi vẫn thường bảo thế.
- Có thể là vì hai lí do. Thứ nhất, Raphael có quá nhiều âm tiết, và không hợp với nhịp thơ Iambic.
- Có vẻ hơi suy diễn.
Langdon đồng ý:
- Thôi được, rất có thể dùng tên "Santi" là để cho đầu mối trở nên khó hiểu hơn, để đảm bảo rằng chỉ có người của phong trào Khai sáng mới hiểu được.
Cách giải thích này cũng không thuyết phục được Vittoria:
- Chắc chắn cả cái tên Santi cũng rất nổi tiếng khi Raphael còn sống.
- Không nổi tiếng mới hay chứ. Phải rất danh giá mới được gọi bằng tên riêng. Raphael không thích người ta nhắc đến họ của mình, giống hệt các ca sĩ nhạc pop thời nay. Như Madonna chẳng hạn, cô ta có bao giờ dùng cái họ Ciccone của mìnhđâu.