THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 69-phần 3
Langdon băng qua căn phòng, chen qua đám lính gác Thuỵ Sĩ. Đến gần, anh nhận ra chất Bernini không thể trộn lẫn - bố cục đầy xúc cảm, khuôn mặt được chạm khắc tỉ mỉ, trang phục buông thùng xuống, trên nền đá cẩm thạch trắng, loạitrắng nhất mà Vatican có thể mua được bằng tiền. Đứng nhìn hai khuôn mặt trên đá, Langdon thở dốc.
- Họ là ai? - Vittoria đã đếnđứng cạnh anh, cô gái lên tiếng.
Langdon kinh ngạc.
- Habakkuk và Thiên thần, - anh nói, gần như thì thầm.Đây là một tác phẩm khá nổitiếng của Bernini, và được nhắc đến trong một số giáo trình về lịch sử nghệ thuật. Langdon quên mất rằng nó được đặt chính tại đây.
- Habakkuk?
- Ừ. Nhà tiên tri đã tiên đoán về sự diệt vong của trái đất.
Vittoria có vẻ lo lắng:
- Theo anh đây có phải là dấu hiệu dẫn đường không?
Langdon gật đầu, vẫn chưa hết sững sờ. Chưa bao giờ anh cảm thấy một niềm tin chắc chắn hơn thế này. Đây chính là dấu hiệu đầu tiên của hội Illuminati. Không còn nghi ngờ gì nữa. Dù đoán rằng dấu hiệu sẽ chỉ ra bànthờ khoa học tiếp theo, Langdon không ngờ nó lại rõràng đến mức này. Cả thiên thần lẫn Habakkuk đều giương thẳng cánh tay và chỉ vào trong không trung.
Langdon bất giác mỉm cười:
- Cũng không đến nỗi quá khó hiểu, phải không?
Vittoria có vẻ rất phấn khởi, nhưng không hiểu.
- Tôi cũng thấy là họ đang chỉ, nhưng hai người chỉ vềhai hướng ngược nhau. Thiên thần chỉ một đằng, còn nhà tiên tri thì chỉ hướng ngược lại.
Langdon cười khùng khục. Quả thế thật. Dù cả hai bức tượng đều chỉ tay vào trong không trung, chúng chỉ những hướng hoàn toànngược nhau. Nhưng Langdonđã giải xong câu đố này. Chợt cảm thấy mình lại tràn đầy sinh lực, anh quay ngayra cửa.
- Anh đi đâu đấy? - Vittoriagọi.
- Ra ngoài trời! - Langdon lại đã có thể bước đi phăm phăm. - Tôi xem bức tượng chỉ về hướng nào!
- Từ từ đã nào! Anh đã biết là phải theo chỉ dẫn của tượng nào chưa?
- Bài thơ đấy! - Langdon đáp. - Dòng cuối cùng!
Thiên thần dẫn lối trên hành trình cao cả? Cô gái ngước lên cánh tay của thiên thần. Bất chợt hai mắt Vittoria nhoà lệ:
- Lạy chúa tôi!