THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 88-phần 2
Vittoria buồn buồn:
- Max, cha tôi nói là ông ấy không hề kể với bất kỳ ai.
Vittoria này, tôi e là cha cô có kể đấy. Tôi phải kiểm tralại các dữ liệu an ninh đã. Tôi sẽ sớm gọi lại cho cô.
Cuộc gọi bị ngắt.
Trông Vittoria bỗng xanh xao hẳn đi, cô gái cất điện thoại vào túi ao.
- Cô không sao chứ? - Langdon hỏi.
Vittoria gật đầu, nhưng những ngón tay đang run lên, chứng tỏ đó chỉ là lời nói dối.
- Nhà thờ này nằm ngay gần quảng trường Barberini.- Olivetti vừa nói vừa tắt còi hú và kiểm tra đồng hồ đeo tay. - Còn 9 phút nữa.
Lúc mới xác định được địa điểm thứ ba này, vị trí của thánh đường đã khiến anh phải suy nghĩ. Quảng trường Barberini. Cái tên này nghe quen quá… nhưng sao anh chẳng nhớ ra điều gì. Giờ thì Langdon đã hiểu ra. Người ta đã tranh cãi rấtnhiều về việc xây dựng mộtnhà ga xe điện ngầm dưới quảng trường này. Cách đây20 năm, các nhà sử học đã tỏ ra lo lắng rằng việc xây dựng nhà ga xe điện ngầm bên dưới quảng trường có thể khiến cho Kim tự tháp đá đặt giữa quảng trường bị đổ. Và các chuyên gia quy hoạch đô thị đã cho thay Kim tự tháp đó bằng một cái đài phun nước được đặt tên là Triton.
Vào thời của Bernini, quảng trường Barberini đã từng cómột Kim tự tháp bằng đá nguyên khối, lúc này thì Langdon đã nhớ ra điều đó. Tất cả những băn khoăn trong lòng anh về địa điểm thứ ba này lập tức biến mất.
Cách quảng trường một toà nhà, Olivetti cho xe rẽ vào một lối nhỏ, rồi dừng phắt lại giữa phố. Ông ta bỏ áo khoác ra, xắn tay áo lên, kiểm tra lại vũ khí trên người.
- Chúng ta phải thận trọng đề phòng bị hắn nhận ra. - Ông ta nói - Các vị đã lộ diện trên truyền hình, nên bây giờ xin hãy vòng qua bên kia quảng trường cho kín đáo, và quan sát lối vào đằng trước. Tôi sẽ ra đằng sau. - Ông ta rút ra khẩu súng lục bán tự động lúc trước và đưa cho Langdon. - Chỉ để đế phòngthôi mà.
Langdon nhíu mày. Lần thứ hai trong ngày, anh lại phải cầm súng. Langdon tuồn khẩu súng vào túi áo khoácngực, và chợt nhớ ra trang bản thảo của cuốn Diagramma vẫn còn trong túiáo.
Hoá ra anh đã quên không trả nó lại chỗ cũ. Chắc chắn người phụ trách phòng lưu trữ của Vatican sẽ tức điên người khi biết rằng một trang của cuốn sách vô giá ấy đã bị tha đi khắp thành Rome, chẳng khác gì một tấmbản đồ du lịch tầm thường. Rồi anh nghĩ đến đống đổ nát hoang làn trong Nhà máivòm bí mật.
Người phụ trách còn có khốiviệc để mà bận tâm. Mà chắcgì Nhà mái vòm đã tồn tại được qua đêm nay…
Olivetti ra khỏi xe và chỉ tay xuống đầu phố.
- Quảng trường ở đằng kia. Các vị phải quan sát cho kỹ, đừng để hắn phát hiện được. - Ông ta đập đập vàochiếc máy bộ đàm gài ngang thắt lưng - Cô Vetra, kiểm tra lại một lần đã nào.
Vittoria rút điện thoại cầm tay trong túi ra và ấn nút gọi tự động đã cài sẵn lúc ở điện Pantheon. Máy bộ đàm trên thắt lưng của Olivetti lập tức rung.
Ông chỉ huy gật đầu:
- Tốt lắm. Nếu thấy bất kỳ hiện tượng gì thì báo cho tôingay. - Ông ta vung vẩy khẩu súng - Tôi sẽ đợi sẵn trong nhà thờ. Kẻ tà giáo này không thể thoát được.
Cũng đúng lúc ấy, ngay sát họ, một chiếc điện thoại cầmtay khác cũng đang đổ chuông Tên sát thủ nghe máy:
- Nói đi.
- Ta, Janus đây. - Một giọng nói vang lên.
Tên sát thủ mỉm cười:
- Xin chào chỉ huy.
- Anh có thể bị phát hiện. Có người đang đến đó để lùng tìm.
- Quá muộn mất rồi. Tôi đã chuẩn bị xong.
- Tốt lắm. Nhớ là phải thoát ra an toàn. Còn nhiều việc cần làm lắm.
- Kẻ nào dám cả gan cản đường tôi thì sẽ phải chết.
- Những kẻ đang cản đường anh đều rất hiểu biết đấy.
- Ngài muốn nói đến gã giảng viên đại học người Mỹphải không?
- Anh biết ông ta à?
Tên sát thủ cười lớn.
- Điềm tĩnh, nhưng ngây ngô. Tôi đã nói chuyện với gã trên điện thoại rồi. Nhưng cô gái đi cùng với ông ta thì có vẻ ngược lại hoàn toàn. - Nghĩ đến tính cách sôi nổi của cô con gái nuôi của Leonardo Vetra, hắn chợt thấy tim đập mạnh.
Đường dây im lặng giây lát, và hình như tên sát thủ đã cảm nhận được sự do dự đầu tiên của người chỉ huy hội Illuminati.
Cuối cùng, Janus lên tiếng:
- Nếu cần thì phải loại bỏ cảhai.
Tên sát thủ cười mỉm:
- Chuyện đó coi như xong. -Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó, hắn đã thấy sung sướng vô cùng. Nhưng con bé kia thì ta sẽ giữ lại làm chiến lợi phẩm.