THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 129-phần 1
Vittoria Vetra đang ngồi trên một cái ghế băng ngoài hành lang của nhà nguyện Sistine, dưới chân cầu thangHoàng gia. Đầu óc cô gái lúc này đã trở nên mụ mị. Thấy bóng người hiện ra ở phía cửa sau, Vittoria tưởng đó là một hồn ma vừa hiện hình.
Đầu quấn băng, chân bước khập khiễng, và khoác trên người một bộ quần áo của bệnh viện.
Cô gái đứng bật dậy… khôngdám tin vào mắt mình.
- Anh Ro… bert?
Nhưng Langdon không trả lời, chỉ vội bước đến bên, rồi ôm ghì lấy Vittoria trong vòng tay của mình. Rồi đôi môi anh áp chặt vào môi cô gái, đầy thôi thúc, đầy khát khao và biết ơn.
Nước mắt Vittoria chảy giàn giụa.
- Ôi, lạy Chúa, xin tạ ơn Người…
Anh lại ghì chặt lấy Vittoria rồi hôn cô, đắm đuối, khát khao. Hai cơ thể quyện chặt vào nhau, như thể đã thuộcvề nhau từ lâu lắm rồi.
Cô gái quên hết những đau buồn, lo lắng chất chứa trong tim. Nhắm mắt lại, Vittoria thấy mình bồng bềnh trong hạnh phúc.
***
- Đó chính là ý Chúa! - Một vị Hồng y lớn giọng, tiếng thét ấy vang vọng khắp nhà nguyện Sistine. - Ngoài người được chọn lựa thì ai có thể nghe được thánh ý và sống sót được sau một vụ nổ kinh hoàng như thế?
- Người đó chính là tôi dây. - Một giọng nói khác vang lên từ phía sau.
Cũng như tất cả các vị Hồng y khác, Hồng y Mortatingạc nhiên quay lại nhìn người đàn ông trong bộ dạng nhếch nhác đang bướcđi giữa hai hàng ghế.
- Ông… Langdon đấy ư?
Không nói thêm một lời, Langdon tiến lên phía trước.Cả Vittoria Vetra cũng bướctheo. Rồi hai người lính gác hối hả mang một chiếc ti-vi vào trong phòng. Đợi cho họkê chiếc máy vào đúng vị trí, cắm phích điện xong xuôi, Langdon ra hiệu bảo họ ra ngoài. Hai người lính làm theo, rồi đóng cửa lại.
Trong nhà nguyện chỉ còn lại Langdon, Vittoria và Hồng y đoàn. Langdon kết nối chiếc máy ghi hình nhỏ xíu với màn hình ti-vi và nhấn nút.
Màn hình bật sáng.
Trên màn hình ti-vi hiện lên quang cảnh bên trong phònglàm việc của Giáo hoàng. Những thước phim được quay một cách vụng về, có lẽ bằng máy quay tự động bímật. Ở một góc màn hình, Giáo chủ Thị thần đang đứng bên lò sưởi, trong ánhsáng yếu ớt hắt ra từ ngọn lửa. Thoạt đầu tưởng như vị thầy tu trẻ tuổi này đanghướng vào máy quay mà nói, rồi mọi người nhanh chóng nhận ra rằng còn có một người nữa trong phòng,người đang bí mật ghi lại đoạn băng này. Langdon giảithích với Hồng y đoàn rằng đây là những thước phim của Maximilian Kohler, giám đốc của CERN. Trước đó mộtgiờ đồng hồ, Kohler đã ghi lại đoạn băng này bằng chiếc máy quay nhỏ xíu gắndưới tay vịn xe lăn của ôngtà.
Hồng y Mortati và toàn bộ Hồng y đoàn ngỡ ngàng. Đã qua mất phần đầu tiên của cuộc hội thoại, nhưng Langdon thấy không cần phải tua lại làm gì. Những gì anh muốn thông báo với Hồng y đoàn nằm ở đoạn sau…
***
- Leonardo Vetra viết nhật ký à? - Giáo chủ Thị thần hỏi. - Đây là tin tốt lành đối với CERN rồi. Nếu trong nhật ký có thông tin về cáchtạo ra phản vật chất thì…
- Không hề có. - Kohler đáp.- Chắc cha sẽ rất hài lòng khi biết rằng công thức tạo ra phản vật chất đã bị huỷ diệt cùng với Leonardo. Nhưng trong nhật ký lại có những thông tin khác. Thông tin về cha.
Giáo chủ Thị thần có vẻ lo lắng:
- Ta không hiểu.
- Trong cuốn nhật ký có đoạn nói về cuộc gặp mặt giữa cha và Leonardo thángtrước.
Giáo chủ Thị thần do dự, rồinhìn ra phía cửa. Đáng ra Rocher không nên tự ý cho ông vào đây mà không xin phép ta. Làm sao ông vào được tận đây?
- Rocher đã biết sự thật. Hôm nay tôi đã điện cho ông ta và nói hết những gì cha đã làm.
- Ta đã làm gì nào? Dù ông có nói gì đi nữa thì Rocher cũng vẫn là một lính gác Thuỵ Sĩ, và người mà ông ta anh tưởng sẽ là một người của toà thánh chứ không phải là một nhà khoa học vốn cay độc chua chát như ông.
- Thực ra thì lòng tin của Rocher vững chắc đến nỗi ông ta nhất định không chịunghi ngờ. Ông ta tin những người lính gác Thuỵ Sĩ của mình, cho nên bất chấp những bằng chứng hiển nhiên, Rocher vẫn không chịu tin là có người phản bội. Và anh ta đã dành trọn ngày hôm nay để tin một lời giải thích khác.
- Và ông đã cho ông ta lời giải thích đó?
- Sự thật. Dù đó là một sự thật phũ phàng.
- Nếu Rocher tin ông thì ôngta đã bắt giam tôi rồi.
- Không. Tôi không cho phép ông ta làm thế. Để có cuộc gặp này, tôi đã hứa với ông ta là sẽ giữ im lặng.
Giáo chủ Thị thần cười gằn:
- Ông định dùng một câu chuyện hoang đường để tống tiền toà thánh hay sao?
- Tôi không cần phải tống tiền. Tôi chỉ muốn nghe sự thật từ chính miệng của cha:"Tôi quan tâm đến Leonardo, một người bạn".
Giáo chủ Thị thần không nóigì, chỉ chằm chằm nhìn Kohler.
- Cha nghe đây. - Kohler lêntiếng - Cách đây khoảng một tháng, Leonardo Vetra đã liên hệ với cha để xin gặp Giáo hoàng, cha đã chấp thuận lời thỉnh cầu ấyvì Giáo hoàng vốn rất ngưỡng mộ các công trình nghiên cứu của Leonardo, và vì Leonardo nói rằng việc này vô cùng cấp bách.
Giáo chủ Thị thần quay sang nhìn ngọn lửa, không nói gì.