BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả : Không Rõ
Chương 3 : Băng Tầm <phần 1>
Nhược Hàn thấy mình đang dạo chơi ở quãng trường lấp lánh tuyết trắng phía trước Ngọc Hư Cung . Thời tiết trên này vốn lạnh căm căm nhưng hắn bước đi đến đâu thì ánh nắng chan hòa chiếu rọi đến đấy , không khí trở nên ấm áp vô cùng ! Bọn đệ tử Ngọc Hư cung quỳ rạp dưới chân hắn mười phần ngưỡng mộ . Phía xa xa , Ngọc Tuyềnchân nhân và Nhược Hoa đạo cô cũng bước đến nhìn hắn với thái độ hối hận rồi họ cúi đầu đứng sangbên cạnh . Hắn khoát tay nói :
-Ta là thiên thần , đâu có chấp nhặt mấy chuyện ngày xưa ! Các người nói ta không phải kẻ tử tế , bây giờ có thấy mình sai hay không ?
Ngọc Tuyền chân nhân và Nhược Hoa đạo cô không dám nói gì . Hắn cất bước đủng đỉnh bước đến pho tượng Nguyên Thủy Thiên Tôn , đứng tựa mình vào đôi chân hạc nói :
-Từ nay phá bỏ cáitượng của lão béo mập này đi , thay vào đấy hãy thuê một gã thợ tài giỏi tạc tượng của ta thay vào !
Tất cả mọi người gật đầu đồng ý , hắn mỉm cười vô cùng sảng khóai , đột nhiên mặt đất rung động , pho tượng nghiêng ngả rồi đổ rạp xuống , hắn chạy trối sống trối chết nhưng vẫn bị pho tượng ngã đè lên mình . Hắn vùng vẫy cố thoát ra , tuy nhiên càng vùng vẫy càng chìm sâu vào tuyết , hắn cảm thấy thở không được , toàn thân khó chịu hét lên một tiếng ...
Mồ hôi chảy đầm đìa , thì ra chỉ là một cơn ác mộng . Hắn định vươn mình ngồi dậy thì thấy bắp chân to như cây chuối của Giang Huy đang đètrên ngực mình . Khốn kiếp ! Tên này gác chân lên ngực hắn như vậy lại chẳng gặp ác mộng ! Hắn nghiến răng ôm chân gã ném luôn xuống đất . Giang Huy chép chép miệng rồi thu chân vào chăn ngủ tiếp .
Hắn căm phẫn nhìn tên đồng môn hậm hực bò xuống giường , quả thật ở với tênnày mấy hôm hắn thấy mình đoán việc đúng là như thần , ngòai cái bộ dạng vai u thịt bắpra thì tất thảy mọi việc trên thế gian hắn đều ngu ngơ . Cứ y như bò đội nón , thật khiến người ta phải bực mình , hơn nữa ngủ chung với hắn, Nhược Hàn không bị hành hạ bởi tiếng ngáy o o cũng bị vũ nhục bởimấy cái chân tay to quá cỡ .
Hắn buông ánh mắt khinh bỉ nhìn Giang Huy đang ngủ say như chết rồi lặng lẽ bước ra hành lang , cứ theo như những gì hắn đã hiểu trong mấy ngày qua thì bên Băng Xuyên viện ngoài việc dạy võ công do Ngọc Tuyền chân nhân phụ trách ra , các chuyện còn lại đềudo đại sư huynh ngoài bốn mươi tuổi tên Lãnh Nhân thông báo lẫn quán xuyến . Hắn dáng người thanh thoát , khuôn mặt lại khá cuốn hút người ta, chỉ đáng tội là mãilàm đạo sỹ nên vẫn ế vợ .
Hắn bước ra ngoài hành lang nhưng lại nghĩ đến cảnh lạnh lẽo cắt da , cắtthịt thì chần chừ rồi lại bước vào phòng nằm chờ trời sáng . Hôm nay là buổi học đầu tiên của hắn trên Ngọc Hư cung, tuy chẳng hứng thú gì nhưng hắn cũng tò mò muốn xem rốt cục bọn họcho hắn học cái thứ gì ? Hắn trằn trọc mãi cuối cùng trời cũng sáng .
Phòng ăn của NgọcHư cung nằm ở tầng một , phía dưới Ngọc Thiên viện , bọn đạo sỹ trên này toàn ăn chay , cũng may Nhược Hàn từ nhỏkhông đến nỗi ăn cao lương mỹ vị đểlớn nên cũng không khó khăn để thích nghi .
Lúc đầu không chỉ có hắn mà tất thảy mọi người trong Ngọc Hư cung đều nhìn BảoQuân bằng con mắt kỳ dị , nàng ta dường như cũng chẳng để tâm , sinh hoạt hết sức tự nhiên . Nhược Hàn phải nói là rất phục sư muội ở điểm đấy . Ban đầu hắn còn gọi Giang Huy mấy tiếng sư huynh , nhưng sau thấy hắn trì độn , chỉ được cái tứ chi phát triển thì cũngxem thường , hắn bắt gã phải gọi mình bằng sư huynh , vậy là trong ba kẻ mới đến , hắn ngang nhiên là kẻ ... quyền uy nhất .
Thông thường cácđệ tử vẫn thay nhau tu luyện ở quảng trường phía trước Ngọc Hư cung , những đệ tử chân tu cao thâm hầu hết đều hạ sơn đi tìm các loại ngải , kẻ thâm sâu thì đi tìm tám gia tộc của Bát Bộ .
Ba người đứng run cầm cập ở khoảng trống bên phải bức tượng Nguyên Thủy Thiên Tôn . Mọi hôm hắn từng nghe qua dãy Côn lôn có rất nhiều ngọn núi nhưng mây mù lẫn tuyết bay mù mịt khiến chẳng ai trông thấy được gì .
Ngọc Tuyền chân nhân xuất hiện , ông ta thong thả bước đến nhìn ba đệ tử mới , ánh mắt mấy phần khóchịu khi thấy chúng run lên liên hồi .
-Hừ , thời tiết mới thế này mà đã runlên như vậy thì làm sao sống được trên này ?
Ba người không dám phản ứng , Ngọc Tuyền chân nhân nói :
-Chân tu chưa cao thì phải chịu khó rèn luyện thân thể, hôm nay ta dạy các ngươi đạo bùachú gọi là Truy Phong Bùa , đạo bùa này giúp gia tăng tốc độ chạy của mình lên hai mươi lần , tất nhiên sau này khi đủ khả năng phi hành thì cũng không cần dùng đến !