BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả : Không Rõ
Chương 4: Lần Đầu Nếm Mùi Phù Phấn Ngải <phần 1>
Ba người bước khỏi hành lang sâuhun hút thì nghe tiếng nói chuyện vọng lại rồi ba thiếu niên đạo sỹ xuất hiện . Đi đầu trong số đó là một gã tuổi hơn bọn Nhược Hàn đôi ba gì đấy , nét mặt hắn có mấy phần âm hiểm khó đoán. Theo sau là hai gã vừa gầy , vừa cao . Khuôn mặt hai kẻ này thật khiến người ta nghĩ đến mấy kẻ bị đao .
Trông thấy bọn Nhược Hàn , đạo sỹ đi trước chỉ tay nói :
-Tên này hôm nay diễn trò rất hay !
Nhược Hàn thấy hắn nhắc đến chuyện chẳng ra gìcủa mình thì tâm tư khó chịu . Hắn trừng mắt hỏi :
-Các ngươi muốn gây sự sao ?
Bảo Quân kéo tay hắn nói :
-Sư huynh ! Kệ bọnhọ đi !
Đạo sỹ trẻ thấy vậy liền kéo đạo bào của Bảo Quân lại nhìn ngắm nói :
-Hê hê ! Xem ra haingươi rất xứng đôi đấy !
Nhược Hàn tức khí , hắn vốn là kẻ vẫn được người ta gọi là lưu manh nhưng cũng khôngđến nỗi thuộc hạng xú tiểu tử . Ngược lại xưa nay hắn luôn tự tin mình có một dung diện rất bảnh bao . Nay gã đạo sỹ kia đem hắn ghép với Bảo Quân thì thật khiến lòng tự ái của hắn bị tổn thương một cách nghiêm trọng . Hắnđiên tiết nhảy đếntương thẳng một đấm vào mặt đạo sỹ . Đạo sỹ nổ đomđóm mắt mắng :
-Súc sinh ! Dám đánh cả sư huynh của mình !
Nói đoạn hắn vungtay lẩm nhẩm niệmchú . Một đạo bạch quang được kết hợp từ muôn ngànbụi phấn dạt đến đáp thẳng vào người Nhược Hàn .Lâm Bảo Quân tuy đang hoảng hốt về chuyện đánh lộn nhưng không khỏi thất sắc hét :
-Hàn sư huynh ! Coi chừng Phù Phấn Ngải !
Nhưng nàng ta hét thế vẫn chậm ,Thủy Nhược Hàn bị bụi phấn đáp vào thì run lên một cái rồi toàn thân hắn ngứa như bị ghẻ . Hắn thò tay gãi liên hồi, nhưng càng gãi thì vùng bị ngứa lại càng lan rộng . Ba tên đạo sỹ mới đến cười như điêndại .
Giang Huy ngờ nghệch , thấy bộ dạng hắn như khỉ thì cũng hý hửng cười theo . Nhược Hàn trừng mắt nhìn ba đạo sỹ mắng :
-Đúng là một bọn theo chủ nghĩa súc vật học , trò bỉ ổi này cũng dở ra !
Mắng xong lại gãi , một vài mảnh vải theo móng tay hắn rách bung ra , bộ đạo bào của hắn trông thật thảm hại . Lâm BảoQuân chạy đi nói :
-Để ta đi gọi Ngọc viện chủ !
Ba tên đạo sỹ thấy vậy liền chặn nàng ta lại nói :
-Vướng phải loại bùa này thì ít nhất một trăm ngày mới chết , cứ để hắn nếm khổ cực thêm một lúc cũng không sao ?
Nhược Hàn định băng đến cho hắn mấy phát đấm vàomặt nhưng ngứa ngáy hành hạ khiến hắn không tài nào di chuyển được . Lâm Bảo Quân bước đi một bước lại bị ba tên dấn đến chặn đầu ,nàng tức giận nói :
-Các người làm thế sẽ bị phạt nặng lắm đấy !
Đạo sỹ trẻ vẫn cười nhăn nhở không chịu nhường đường . Lâm Bảo Quân bất nhẫn quay lại nói với Giang Huy :
-Sao Giang sư huynh còn đứng đó làm gì ?
Giang Huy giật mình hỏi :
-Lâm sư muội bảo ta làm gì ?
Bảo Quân mấy phần chán nản với tên sư huynh trì độn nhưng vẫn kiên nhẫn nói :
-Hãy đi tìm Ngọc Viện chủ hoặc Mai viện chủ tới đây !
Giang Huy gật đầu một cái rồi cắm cổ chạy . Ba đạo sỹ thấy vậy liền tiến đến chặn lại nhưng sức lực Giang Huy như bò mộng , hắn đẩy nhẹ một cái ba gã đạo sỹ đã ngã lăn ra đất .
Giang Huy đi không được bao lâu thì Lãnh Nhân xuất hiện , trông thấy cơ sự ấy liền chạy đến đỡ Nhược Hàn dậy hỏi :
-Ai dùng bùa Phù Phấn Ngải với sư đệ thế này ?
Miệng hỏi nhưng tay đã vận chân nguyên chói lòa bao phủ lên người Nhược Hàn , hắn cảm thấy ấm áp đôi chút , tuy vậy vẫn ngứa ngáy muôn phần , muốn cất lời tố cáo hung thủ nhưng thở dốckhông nói nổi . LâmBảo Quân chỉ tay ba đạo sỹ nói với Lãnh Nhân .
-Là ba vị sư huynhnày đã gây sự !
Lãnh Nhân nhìn đạo sỹ trẻ , trừng mắt quát :
-Nam Long ! Chuyện này là thế nào ?
Nam Long hờ hữngchỉ vào vết thâm trên mặt nói :
-Là hắn đã đánh đệ trước !
Lãnh Nhân định nói gì đấy nhưng lúc này Ngọc Tuyền chân nhân cũng đã bước tới . Lão nhìn bộ dạng Nhược Hàn thì mấy phần hoảng hốt , chẳng kịp hỏi han mà niệm chú xuất một đạo bùa đỏ tươi như máu bao trùm lên người hắn . NhượcHàn rúng động thân mình , hắn cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều và hầu như đã hết ngứa . Chỉ có điều những vết cào xước do hắn cấu xé vẫn không hề lành . Sau khi hết ngứa chúng bắt đầu đau xót .
Hắn đứng phăng dậy toan lao đến ăn thua đủ với gã Nam Long nhưng Ngọc Tuyền chân nhân tóm cổ áo hắn giật lại khiến Nhược Hàn chờn vờn như con ếch .