BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả : Không Rõ
Chương 5 : Mê Tâm Ngãi <phần 1>
-Khi đệ về đã thấynó ở cửa phòng , huynh nói xem vì sao sư muội lại làmrơi nó ở đây ?
Nhược Hàn liếc con mắt nghi ngờ nhìn hắn hỏi :
-Ngươi nói thật hay đùa đấy ?
Giang Huy thở dài :
-Đương nhiên là thật !
Nhược Hàn hiểu rõtên này tính tình tuy có trì độn nhưng được cái rất thật thà cho nên tóm lấy cái khăn đi thẳng ra cửa nói :
-Ta đi trả lại nó cho sư muội ! Đệ ở nhà nhớ cho hai con Băng Tầm ăn hết phù phấn ngải đi !
Giang Huy gãi đầu phân vân rồi cũng đi làm việc của mình . Nhược Hàn đi thẳng một mạch đến Băng Tâm viện , bên này có mấy nữ đạo sỹ thỉnh thoảng nhìn hắn bụm miệng cười . Cái chuyện Truy Phong Phù của hắn ban đầu chỉ mấy người biếtnhưng họ truyền nhau cũng thật là nhanh . Đúng là thế gian đa sự , chuyện tốt chả ai hay chuyện xấu thì lan đi nhanh như gió . Hắn tóm mấy ả lại hỏi phòng của Bảo Quân rồi gõ cửa .
Lâm Bảo Quân bước ra thấy hắn thì mấy phần ngạcnhiên , nàng hỏi :
-Hàn sư huynh đến đây là có chuyện gì ?
Hắn tựa tay vào cửa vắt chân nhìn nàng .
-Không cho ta vào phòng được sao ?
Bảo Quân hơi lưỡng lự rồi cũng hé rộng cửa cho hắn vào . Căn phòng này so với phòng của hắn và Giang Huy quả nhiên đẹp và ấm áp hơn rất nhiều , hơi ấm này chủ yếu được tỏa ra từ mấy đóa hồng liên cháy sáng bậpbùng trên miệng lọsứ trạm trỗ công phu thứ hoa văn kỳ quái màu lửa đỏ . Hắn thấy vậy thì hết sức kinh ngạc . Trên đời này lại có loài cây vi diệu đến thế ư ?Hắn bước đến rụt rè sờ vào mấy cánh sen , quả nhiên thấy ấm áp khác thường . HànBảo Quân nói :
-Coi chừng sư huynh làm nó chếtbây giờ !
Nhược Hàn nhăn nhở bước lại lấy cái khăn trong ngực áo đưa cho nàng hỏi :
-Vì sao nó lại trong phòng của ta ?
Hàn Bảo Quân dáng vẻ hoàn toàn mất tự nhiên, đôi mắt lúng liếngđưa tay giật cái khăn nhưng Nhược Hàn thu tay lại nhét luôn vào ngực nói :
-Sư muội không nói thì ta sẽ không trả đâu !
Bảo Quân nhíu mày , nàng quay mặt đi bảo :
-Vậy cho huynh đấy ! Chuyện này về sau khi nào tiện muội sẽ nói !
-Hê hê ! Muội là người rất kỳ quái !
Nói đoạn bước đến trước mặt nàng , nhưng Bảo Quân quay đi tránh giáp mặt vớihắn . Nhựơc Hàn thấy cũng chẳng hứng thú nữa , hắn sợ làm thế sẽ khiến nàng ta yêu mình thì toi mạng nên quay người rangoài .
-Thôi ! Ta đi về !
Hàn Bảo Quân không nói gì , cũngchẳng ra tiễn !
Con Băng tầm của Nhược Hàn sau khiđổi qua cho Giang Huy được gã chămsóc tử tế thì lại béo lên trông thấy, còn con kia thì rơivào tình trạng gầy tóp đi . Giang Huy nhìn tình cảnh ấy thì cứ thầm than thở là số hắn đen không tưởng tượng được cho nên nuôicon nào cũng khiến chúng tu hành này càng tụt.
Nhược hàn tuy rằng buồn cười hết chỗ nói nhưng cũng ráng kiếm mấy lời hoa mật dụkhị hắn . Nhưng khốn nỗi con Băng Tầm của Nhược hàn vốn dĩ bị suy dinh dưỡng lại phải ăn rất nhiều thứ phấn độc hại chống đói cho nên khi cây ngải sạch phấn thì nó cũng lăn đùng ra chết rất anh dũng !
Điều đấy làm cho Giang Huy nổi lên rất nhiều nghi vấn, hắn bắt đầu nghi ngờ những lời vàng ngọc của sư huynh , tuy nhiên cũng chẳng dám truy vấn .
Chỉ có hôm Ngọc Tuyền chân nhân đến truyền khẩu quyết cho hai người là lấy làm than vãn , mặc dù Nhược Hàn hết lời phân bua rằng tại con Băng Tầm của hắn đang tu hành một loại bùa pháp cao thâm gì đấy nên mới bị tẩu hỏanhập ma mà chết nhưng vẫn bị ăn hai cái cốc đến nỗi đầu u lên mấy cục to tướng !
Kể từ khi đấy hắn cũng không dám ăn bớt trứng để tưới cho Phù Phấn Ngải nên cây này rất tươi tốt !
Để thâu nhận được tinh nguyên của Phù Phấn Ngải thì bắt buộc một đêm phải đem chậu Ngải ra sân tuyết ngồi kiết đà niệm khẩu quyết đủ hai canh giờ , đến khi nào cây Ngải bừng sáng sắc vàng và biến thành thẻ bùa âm dương tiếp nhập cơ thể tức là đã thành công . Khi đó có thể thoải mái thâu phát thứ bột quỷ quái của nó !
Vẫn như mọi lần , cây Ngải của Nhược hàn bừng sáng sắc vàng đầutiên nhưng hắn thâu dụng lại châmhơn Lâm Bảo Quântận mấy ngày . Trong mấy ngày đó đêm nào Bảo Quân cũng ra ngồi động viên hắn với Giang Huy , sau hắn thu dụng được thì chỉ còn lại mình Giang Huy đêm đêm ngồi mộtmình tập luyện , bóng dáng Thủy Nhược hàn và LâmBảo Quân tuyệt nhiên là không thấy , điều đấy làm Giang Huy tủi thân suốt mấy tuần !
Sau khi đợi ba đệ tử thu dụng được Phù Phấn Ngải , Ngọc Tuyền chân nhân tiếp tục truyền cho chúng bùa Mê Tâm Ngải ! Loại bùa này khiến Nhược hàn hứng thú cực kỳ , nó mang tính chất thôi miên , sai khiến cho nên mới nghe qua ý xấu trong đầu hắn bắt đầu hoành hành . Hắn quyết tâm họccho bằng thạo để sau này xuống núi tóm mấy thằng trọc phú thôi miên bắt chúng nôn hết tiền ra . Vậy là hắn sẽ sung sướng một đời ! Nghĩ đếnđó hắn không khỏiđắc ý buông một tiếng cười tự sướng !
Ngọc Tuyền chân nhân dường như hiểu được điều đónên lườm hắn nói :
-Kẻ tham lam hoặc không tự lượng sức nếu cố công dụng loại bùa này sẽ ghánh phải tai kiếp khó lường !
Hắn biết ông ta chỉcó ý dọa mình nhưng vẫn cúi đầura vẻ ăn năn , dù sao hai cái cốc đầu lần trước vết sưng mới lặn cũng chưa được bao lâu!