BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả : Không Rõ
Chương 5: Mê Tâm Ngãi <phần 3>
Lâm Bảo Quân hé đôi môi như đóa hàm tiếu dưới trăng xuân hỏi :
-Có chuyện gì đây?
Nhược Hàn ngậm miệng , hắn chớp mắt hỏi :
-Sư muội đẹp như vậy làm sao phải hóa trang ?
Lâm Bảo Quân cúi đầu thở dài nói :
-Có nhiều chuyện muội không thể nói được !... Sư huynh hiểu hay không ?
Mặc dù chẳng hiểu cái cóc khô gì nhưng trước ánh mắt đầy mê lực của nàng hắn đành gật đầu đáp bừa :
-Huynh hiểu !
Lâm Bảo Quân đưamắt nhìn xuống đất không nói gì , Nhược Hàn thấy ngọc diện nàng lấplánh dưới ánh đèntrông thật điên đảo tâm can thì đành lòng không được mới bước lại hôn lên má nàng ta một cái . Lâm Bảo Quân lùi lại haibước nữa , chân diện ửng hồng trừng mắt hỏi :
-Huynh làm cái gì vậy ?
Nhược Hàn bước đi ra cửa nói :
-Ta đi về đây !
Lâm Bảo Quân nhìn theo đột nhiên thấy mấy phần hụt hẫng rồi thở dài một tiếng ,nàng khẽ giật mình khi ngó lên thấy cái đầu của Nhược Hàn đang thập thò ngoài cửa , nàng nheo mắt hỏi :
-Sao sư huynh cònchưa về ?
Hắn nhăn nhở nói :
-Nhìn sư muội thế này đẹp lắm , đừng dị dung nữa !
Lâm Bảo Quân bĩu mối ngó lơ chỗ khác nói :
-Thật chẳng ra gì !
Nhược Hàn không để tâm , hắn lấy cái khăn hồng ra huơ huơ mấy cái . Cười nham nhở :
-Cái này từ nay ta tuyên bố tịch thu luôn !
Lâm Bảo Quân chân diện có mấy phần thay đổi , nàng nhìn hắn hỏi:
-Huynh vẫn giữ nósao ?
Nhược Hàn gật đầu :
-Tất nhiên rồi , trên này thời tiết lạnh căm căm , thi thoảng bị sổ mũi thì nó cũng giúp ta rất nhiều !
Bảo Quân nhíu mày :
-Sư huynh ăn nói ba câu thì hai câu khiến người ta ức chế rồi !
Thủy Nhược Hàn bước đi , Lâm Bảo Quân tính ra cài cửa thì lại thấy cáiđầu hắn thò vào :
-Từ nay dù bị hắt xì hơi nặng đến bao nhiêu ta cũng không dùng đến nó nữa !
Lâm Bảo Quân vui mừng hỏi :
-Thật không ?
Nhược Hàn rút đầu ra nói vọng lại:
-Tất nhiên là thật! Dạo này ta thấy Giang Huy tu hành cả đêm , chắc hắt xì hơi suốt , thôi thì cho hắn dùng để hỷ mũi vậy !
Lâm Bảo Quân thở dài , thật là chẳng biết vị sư huynh đáng kính của mình nói câu nào thật , câu nào là đùa nữa !