BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả : Không Rõ
Chương 6: Xuất Cung <phần 1>
Không hiểu Lâm Bảo Quân nghĩ gì trước câu nói năm phần thật , năm phần đùa của Nhược Hàn mà kể từ đấy nàng quả nhiên không dị dung nữa . Khắp từ trong đến ngoài Ngọc Hư Cung , ngoại trừ Mai Nhược Hoa dường như biết rõchuyện này nên tâm tình không mấy thay đổi , còn lại những người khác đều hết sức ngạc nhiên . Lại một cuộc bàn tán , thì thầm nhỏ to khắp mọi nơi trongcác xó xỉnh dậy lên . Nhược Hàn cười thầm khi thấyquang cảnh ấy , quả thật hắn thấy mình nhận định ngày càng chính xác . Bia miệng củanhân gian dù tốt hay xấu cũng có cái đáng sợ !
Hôm nay là buổi cuối cùng tổng kếtmấy loại ngải đơn giản mà bọn Nhược Hàn học , Ngọc Tuyền chân nhân sau một hồi đi lại với dáng vẻ rất ư là đăm chiêu liền nhìn ba đệ tử nói :
-Mấy loại ngải trêncác con học hết cả rồi , bây giờ có thể tùy ý thu phát , vận dụng chúng ...
Ông ta buông con mắt đầy tính chất dọa nạt nhìn Nhược Hàn tiếp :
-Tuy nhiên phải biết vận dụng cho đúng lúc , đúng chỗ , nhân gian chorằng bùa ngải là một thứ tà đạo chẳng qua cũng vì có những kẻ tâm tư chẳng ra gì vận dụng chúng để hại người , bản thân nó chẳng hề có tội.
Ngọc Tuyền chân nhân bỏ mặc thái độ tỏ ra ăn năn của Nhược Hàn , lão hướng tầm mắt về phía đông ,(thực ra hướng nào Nhược Hàn cũng không rõ cho lắm vì trên này không hề thấy mặt trời mọc bao giờ ) trầm ngâm :
-Phương pháp tiếp thu tinh nguyên của các loại ngải ta và Nhược Hoa đạo cô đã truyền dạy cả rồi bây giờ để tiến tới tiếp nhập Ngũ Hành và truy tìm Bát Bộ thì các con phải thâu dụng được ba loại Ngải cuối cùng gồm Huyết Nhân Ngải , Bạch Đại Ngải và Mai Hoa Xà Vương Ngải . Chúng mọc ởđại lục Man Hoang ,nơi sơn cùng thủy tận , mênh mông làrừng núi bao phủ , thú dữ nhiều không kể xiết ... ngày mai hãy lên đường khởi hành đi thu dụng chúng!
Nghe đến đoạn cuối Nhược Hàn khẽ rùng mình , hắn nhận thấy mấy lão đạo sỹ này quả nhiên độc ác , đã biết đấy là nơi sơn cùng thủy tận , thú dữ trùng trùng mà còn sai họ đi . Lỡ không may hắn bị mấy con thú hoang kia nuốt vào bụng thì ai sẽ cứu sống cái nhân mạng độc nhất kế thừa dòng dõi họ Thủy đây ?
Ngọc Tuyền chân nhân mấy phần hiểu được tâm tư hắn nên cười nhạt nói :
-Ngươi không muốn đi thì cũng chẳng ai ép !
Nhược Hàn đưa mắt lên , hắn thấy khuôn mặt nhu mị nao lòng của Lâm Bảo Quân đang nhìn mình như muốn dò hỏi thì bệnh cũ tái phát , liền nghênh ngangnói :
-Nam nhi đại trượng phu há lại sợ mấy con thú hoang dại ấy ?
Giang Huy gật đầu:
-Thì ra Hàn sư huynh nãy giờ đang nghĩ đến mấy con thú ấy , thật giống đệ ...
Nhược Hàn thầm rủa tên sư đệ này thông minh không đúng chỗ nhưng cũng chẳng tiện nói ra . Ngọc Tuyền chân nhân phất tay .
-Hãy hồi cung !
Nhược Hàn bước đến gần Bảo Quân nói :
-Lâm sư muội quả nhiên lợi hại khác thường , đoán việc quả như thần ,thật khiến người ta nể phục !
Giang Huy chưa biết chuyện trước đây Bảo Quân nói với Nhược Hàn nên nghệch mặt hỏi :
-Ý Hàn sư huynh là sao ?
Nhược Hàn đẩy vai hắn nói :
-Ngươi đừng làm kỳ đà cản mũi nữa, về phòng nhanh đi !
Giang Huy chẳng phản đối , hắn đi nhanh hơn thật nhưng thi thoảng vẫn gãi đầu ra điều khó hiểu . Lâm Bảo Quân nhìn Nhược Hàn hỏi :
-Hướng này là Băng Tâm viện , sưhuynh sang đây làm gì ?
Nhược Hàn lắc lư đáp :
-Ta sang chơi với sư muội vậy !
Bảo Quân bước đi nhanh hơn nói :
-Từ khi muội thôi dị dung thì huynh mới chịu sang đấy nhỉ ?
-Đâu có , trước đây ta vẫn sang mà , hê hê !
Bảo Quân không nói thêm , nàng đi thẳng về phòng , Nhược Hàn cũng chạy tọt vào , hắn đến mân mê mấy bông hồng liên hỏi:
-Sư muội , loại cây này muội lấy ở đâu ? Sao ta chưa từng thấy bao giờ? Cả cái lọ này cũngrất kỳ quái !...
Bảo Quân đến kéohắn ra chỗ khác nói :
-Muội đã nói bao nhiêu lần rồi , sau này có dịp tự nhiên muội sẽ nói !
-Này ! Ta nghe nói trên này có ba cung , vậy mà sao không bao giờ thấy hai cung kia nhỉ ?
-Tam Cung không ưa gì nhau , tất nhiên chẳng quan hệ với nhau thì làm gì có chuyện qua lại mà huynh thấy !
Nàng dừng lại một chút thở dài :
-Muội nghe nói bọnhọ tu hành chẳng khác gì mình , nhất định lần này cũng sẽ tới Man Hoang đại lục, lúc đấy hẳn sư huynh cũng được thấy họthôi !
Nhược Hàn gật đầu , đôi mắt hắn đảo đi đảo lại nói :
-Hy vọng là vậy , khi ta ở Bạch Vân Thành vẫn nghe người ta nói Minh Nguyệt cung tuyển dụng toàn nữ nhân xinh đẹp như tiên , hề hề ! Lần này biết đâu sẽ có được tiện nghi !
Lâm Bảo Quân lườm hắn một cái rồi túm vai đẩy hắn ra khỏi phòng đóng cửa lại .
-Sư huynh thật chẳng ra gì ! Về nhanh cho muội đi nghỉ !
Nhược Hàn đang tự sướng thì bị cắt cơn , hắn nhìn lại cánh cửa đá bất động lầm bầm :
-Đang trò chuyện vui vẻ lại đuổi người ta về , thật là bó tay !
Nói đoạn cũng lầm lũi hướng tới BăngXuyên viện !
Hôm sau Mai Nhược Hoa đạo cô chuẩn bị đồ cho chúng đệ tử rất sớm , dường như bà ta mấy phần lo lắng cho ba đứa sẽbị thiếu thốn hoặc khó khăn trên đường tới Man Hoang đại lục nên giao cho Lâm Bảo Quân giữ khá nhiều ngân lượng .