BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả : Không Rõ
Chương 7: Chuyện Que Diêm <phần 2>
Nhược Hàn dù saocũng là một gã trai tơ , nghe đến đấy thì máu dê nổi lên, nhưng hắn vốn là một tên lưu manh nên rất sợ bị lừa .
-Ngươi dám chắc họ đều là đại mỹ nhân chứ ?
Tên tiểu nhị gật đầu :
-Đương nhiên !
Nhược Hàn ôm đầu hắn hướng ra chỗ Bảo Quân hỏi :
-Có bằng cô nương của ta hay không ?
Tên tiểu nhị ngẩn ngơ giây lát đáp :
-Có một người miễn cưỡng sánh bằng , nhưng giá thì ...
Tiểu nhị đưa mắt nhìn bộ đạo bào cũ kỹ của hắn không thèm nói tiếp . Nhược Hàn bực mình chạy ra chỗ Lâm Bảo Quân nói :
-Muội đưa cho ta một trăm lạng bạc !
Bảo Quân thấy hắn thì thầm nhỏ to với tên tiểu nhị ,lại còn ngắm nghiá mình thì trong lòng chẳng lấy gì làm thoải mái nên quay người đi lắc đầu :
-Không được !
Nhược Hàn vội chạy lại án trước mặt nàng nói :
-Đi mà , chuyện này hết sức trọng đại , liên quan đến mạng người đấy !
Lâm Bảo Quân nghingại hỏi :
-Thật không đây ?
Nhược Hàn biết nàng đã mềm lòngnên cười cầu tình :
-Thật đấy ! Ta có thể lừa ai chứ Lâm sư muội xinh đẹp như vậy ta chẳng nỡ lừa đâu !
Lâm Bảo Quân mấyphần thích thú vớicâu nói của hắn , nàng lấy bạc ra lườm hắn nói :
-Không được làm trò bất minh , một khắc sau không thấy ra là muội vào tìm đấy !
Nhược hàn hý hửng đến vứt mộttrăm lạng bạc vào mặt tên tiểu nhị nói :
-Đủ hay chưa ?
Tên tiểu nhị cầm từng thỏi bạc đưa lên miệng cắn xem thật hay giả rồi đứng dậy cúi đầu lễ phép nói :
-Mời thiếu gia !
Hừ ! Tiền bạc có uylực lớn thật , có lẽ ta nên trở thành một tên giàu có hơn là thành một kẻ chân tu bất phàm ! Hắn tự nhủ rồi định bước theo tên tiểu nhị thì Giang Huy chạy đến nói :
-Sư huynh ! Lâm sư muội bảo đệ đi cùng huynh !
Nhược Hàn quăng cho hắn một cái nhìn dọa nạt nói :
-Hãy trông chừng sư muội cho ta , ngươi nhìn xem lũ đàn ông ở đây thật chẳng có kẻ nào ra gì kia kìa !
Giang Huy ngó mắtthấy bọn nam nhân tụ tập quanh tên tiểu nhị đã giãn ra , chúng đang buông ánh mắt thèm thuồng nhìn Lâm Bảo Quân như muốn ăntươi nuốt sống . Giang Huy vội chạyđi gạt gạt tay trước mặt bọn chúng quát :
-Nhìn cái gì ? Muốn ăn đòn sao ?
Nhược Hàn nhân cơ hội đó cũng lẩn theo tên tiểu nhị đi vào . Tiểu nhị đưa cho hắn một que diêm có khắc tên Hạ Tuyết Hà nói :
-Nàng ta tên Hạ Tuyết Hà , mới đến đây hôm qua , chưa có kẻ nào đủ tiền xem , công tử là người mở hàng cho nên lầu chủ khuyến mại thêm một que diêm nữa!
Nhược Hàn khinh khi túm lấy hai quediêm . Hắn đưa mắt nhìn ngó xung quanh thấy rất nhiều kẻ băng bó mấy đầu ngón tay như thể bị bỏng thì lòng không khỏi băn khoăn .
-Các ngươi làm ăn hiện đại quá nhỉ ? Danh tiết con người mà đem ra khuyến mại như hàng hóa ấy !
Tên tiểu nhị cười cầu tình :
-Thuận mua , vừa bán , khắp đại lục Trùng Lai này có aicấm điều đấy đâu?
Hắn dừng lại trướcmột căn phòng tối thui gõ cửa gọi :
-Hạ cô nương ! Có người đến đây !
-Vào đi!
Tiếng nói trong như ngọc phát ra khiến Nhược Hàn rộn rạo hết cả người , nàng ta hẳn là một tuyệt sắc mỹ nhân cho nên giọng nói mới dễ nghe như thế ? Hắn đẩy cửa bước vào , không gian tối đen như mực . Hắn lần mò bước đến thì giọng Hạ Tuyết Hà chặn lại :
-Công tử đứng đó là được rồi !
Hắn nghe giọng nói rất gần bên tai thì không khỏi giật mình . Nàng ta trong đêm tối mà di chuyển nhanh như vậy thìcũng thật lợi hại .
Hắn lần mò bật que diêm . Ánh sáng mờ ảo lóe lên rồi soi rõ , phía trước hắn , một nữnhân lõa thể đang từ từ hiện hữu . Trên thân thể nàng ta tranh sáng , tranh tối lẩnquất nhưng hai chỗ đồi núi nhô caovẫn đội bóng đen mà vươn lên khiến hắn xốn xang lòng dạ , hắn dơ que diêm đến gần mặt nàng , chỉ thấy đó là một khuôn mặt đẹp quả nhiên chẳng kém Bảo Quân , mắt hạnh mày ngài , môi hàm tiếu. Trong cái bóng đen rất ư có ý nghĩa này nó thật điên đảo lòng người .
Đôi mắt nàng long lanh gửi gắm mấy tâm tư khó hiểu , hắn thấy que diêmcháy gần hết thì liền di xuống dưới .Đúng lúc sắp đến vùng đồi núi đầy mê lực thì tay hắn bỏng rát , vội thả que diêm ra !
Thiếu nữ lõa thể chìm sâu vào bóng tối , hắn trấn định tâm thần lấy que diêm thứ hai ra quẹt lên , lòng thầm nhủ lần này phải quyết tâm soicho nhanh !
Hắn đưa que diêm bập bùng đến gần mỹ nhân rồi bỏ qualuôn khuôn mặt , hắn săm soi lên ngực nàng thấy hai ngọn đồi nhấp nhô , hình như nàng ta đang thở gấp nên những chuyển động của cặp tuyết lê trắng trong , mịn màng không có tỳ vết hấy hút lấy nhãn lực hắn , hắn dí sát que diêm đến dán mắt vào .