BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả : Không Rõ
Chương 9: Mang Hoang Đại Lục <phần 2>
Nàng ta không ngờ sự việc lại biến chuyển như vậy nên chân diện đại biến . Đạo cô băng lạnh lao đến như bay cuốn lấy sư muội thoát khỏi lớp bụi lợi hại trong gang tấc !
Hai người đáp xuống đất đưa mắt ngạc nhiên nhìn Bảo Quân , đạo cô băng lạnh cười nhạt :
-Đấy không phải võ công của Ngọc Hư cung !
Nói đoạn nắm tay đạo cô trẻ còn bàng hoàng băng mình mất dạng về phía Man Hoang Đại Lục .
Nhược Hàn chạy đến nắm chặt hai vai Bảo Quân lắc lắc nói :
-Sư muội thật lợi hại ! Vậy mà lâu nay ta không biết !
Bảo Quân nhăn nhó gỡ tay hắn ra .
-Sư huynh làm muội đau quá !
Hai người bước lại bàn , Giang Huy gãiđầu hỏi :
-Sao cô nương kia nói là sư muội dùng võ công không phải của Ngọc Hư cung ?
Bảo Quân hơi mất tự nhiên đáp :
-Đấy là võ công của gia đình muội lưu truyền , đương nhiên không phải của Ngọc Hư cung !
Nhược Hàn gật đầu :
-Xem ra nó còn lợi hại hơn loại võ công của Ngọc Hư cung một bậc !
Bảo Quân đăm chiêu không đáp lời . Giang Huy địnhhỏi gì đấy thì phíaxa lại xuất hiện thêm hai đạo sỹ , trông họ chỉ chưa đến hai mươi , dung nhan thoát tục nhưng vài phần khiến người ta khó đoán được tâm cơ . Nhược Hàn trầm ngâm nói:
-Hẳn là bọn người Bích Du cung , xemra chúng cũng tới đây với mục đích như chúng ta !
Bảo Quân gật đầu ,nàng thở dài :
-Chuyến đi này sẽ có nhiều điều ngoài ý muốn đây !
Nhược Hàn phụ họa :
-Không biết mấy con thú trong đấy lợi hại hay bọn người của Minh Nguyệt Cung và Bích Du cung lợi hại ?
Giang Huy tròn mắt :
-Sư huynh vẫn chưa hết ám ảnh về bọn thú sao ?
Nhược Hàn cụt hứng lườm hắn gắt :
-Sao ngươi toàn hỏi những câu không có ý nghĩa gì thế ?
Hai đạo sỹ bước đến bàn họ cúi đầu nói :
-Hai vị phải chăng là người của Ngọc Hư cung ?
Bảo Quân gật đầu :
-Đúng thế , còn hai vị đạo huynh hẳn là đệ tử của Bích Du cung !
Đạo sỹ lớn tuổi hơn đăm đăm nhìn nàng đáp :
-Đúng vậy ! Lần này bọn ta đến đây để tìm ngải , không hiểu các vị có cùng mục đích hay không ?
Giang Huy xen vào:
-Bọn ta đương nhiên cũng thế , chứ không dưng đến cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này làm gì ?
Đạo sỹ vẫn điềm nhiên nói :
-Theo như ta thấythì chúng ta nên cùng nhau hành sự có được hay không ?
Bảo Quân cùng Giang Huy đưa mắt nhìn Nhược Hàn ra ý dò hỏi . Hắn lạnh nhạt đưamắt quan sát thấyhai gã đạo sỹ đangnhìn Bảo Quân đăm đăm thì thầmrủa hai tên này háo sắc rồi hừ nhạt :
-Ba cung vốn dĩ trước nay không quan hệ , cần gì phải đi cùng nhau !
Bảo Quân nhìn thái độ của hắn thì khẽ mỉm cười vừa ý , chẳng hiểu nàng vừa ý với hắn về chuyện gì . Đạo sỹ ngẩn người giây lát rồi cùng sư đệ bước đi , cũng chẳng nói câu nào !
Giang Huy nhìn theo hỏi :
-Ta thấy bọn họ hẳn chân tu cũng không tầm thường , sao sư huynh không cho chúng đi cùng ?
Nhược Hàn đưa mắt nhìn Bảo Quân , khinh bỉ không thèm đáp lời gã sư đệ vô duyên .
Ba người cùng rời khỏi tửu điếm hoang tàn . Cũng vì chưa biết trong rừng rốt cuộc phải mất bao lâu mới tìm đủ ba loại ngải nên Bảo Quân bắt buộc phải mua thứ bánh "tầm thường" của lão chủ quán rượu mang đi ! Khổ hạnhthay !
Họ đi hơn một canh giờ thì tiếp nhập Man Hoang Đại lục ! Phía trước lúc này như một mê vụ khổng lồ , trời đất tiếp nối làm một . Ở dưới , lẩn quất trong những đám mây muôn vàn sắc màu vần vũ là những thân cây kỳquái đủ loại mọc nham nhở . Ở đây dường như không có chỗ cho các loại cỏ sát mọc . Loại thấp nhất cũng cao quá đầu người.
Nhược Hàn trầm ngâm nhìn mê vụ một lúc rồi lấy hết can đảm hùng hổ đi trước để chứng tỏ với Giang Huy rằng hắn không hềsợ hãi . Nhìn hắn chìm sâu vào mê vụ hai người cũng băng theo . Không khí một mùi hắc hắc rất khó chịu . Nhược Hàn bỗng dừng lại hỏi :
-Cứ đi như vậy thì làm sao rõ phươnghướng để tìm đây?
Bảo Quân mỉm cười :
-Nó mọc ở hướng Bắc , chúng ta cứ đi sẽ đụng thôi !
Nhược Hàn gãi đầu :
-Ở đây cách nhau vài trượng đã khótrông thấy rõ rồi nói gì đến chuyện xác định được phương hướng ?
Bảo Quân móc trong tay áo ra một hộp nhỏ nói :
-Muội có la bàn , cứđi theo hướng nó chỉ là được rồi !
Nhược Hàn gật đầu :
-Sư muội quả nhiên lợi hại và chu đáo !
Hói đoạn cùng Giang Huy căng mắt nhìn vào la bàn rồi cất bước đi. Cứ theo như những lời Ngọc Tuyền chân nhân nói thì đi theo hướng Bắc vào sẽ lần lượt gặp Bạch Đại Ngải , Huyết Nhân Ngải và Mai Hoa Xà Vương Ngải . Như thế có thể thấy rằng loại Mai Hoa Xà Vương Ngải có lẽ lợi hại nhất nên cũng khótìm nhất !Còn Bạch Đại Ngải thì chỉ đơn thuần là thứ thuốc trị thương , khi đạt đến cảnh giới chântu sẽ vận dụng được bùa ngải này mà cải tử hoàn sinh . Nhưng xem ra chưa có ai đạt đến cảnh giới đó ...