BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả: Không Rõ
Chương 14: Huyết Nhân Ngãi <phần 1>
“Tiểu Ngọc trừng mắt mắng :
-Bọn ta cũng chỉ mới trông thấy nó, đâu biết nó lại lợi hại thế này ? Cằn nhằn mãi , đúng là thứ nam nhân nhỏ nhen !
Nhược Hàn run giọng nói :
-Cô ...
Hắn rũ áo xuống không thèm chấp mà cùng Giang Huyngó vào đấu trường . Lúc này con Long Hổ sau nhiều lần xuất chiêu mà vẫn không đánh trúng được đối thủ thì tức giận tột cùng , nó ngước đầu hướng thiên gầm rú rung chuyển cả không gian lành lạnh ánh trăng , quanh cái thân hình không lồ cao như một tòa nhà nhỏ huyết quang đại thịnh .
Bảo quân lấm tấm mồ hôi trán , nàng thấy nó ngưng tấncông thì xuất liền ba đạo bùa chú đến nhưng đều bị màn huyết quang cản lại .
Trên đầu dị thú xuất hiện một mê vụ mờ ảo , mê vụ vần vũ biến chuyển thành những giọt máu rực rỡ huyết quang . Đám huyết quang này luân chuyển thay đổi phương vị liên hồi rồi dội xuống Bảo Quân như mưa . Thân pháp né tránh của nàng không tồi nhưng phạm vi tấn công rộng đến mấy trượng vuông . Bảo Quân biết có chạy cũng không nổi nên hoành tay lên đỡ chưởng phong của dị thú , dư chấn quá lớn khiến nàng loạng choạng thân người rồi bị đẩy lùilại sau như chiếc lákhô .
Nàng thổ ra một búng huyết vội bám chặt vào một gốc cây gần đấy định thân . Nhược Hàn và Giang Huy thất kinh hồn vía , cả hai cùng lao đến như tên bắn xuất bùa chú tấn công dị vật . Kim Tuyết Anh cùng Tiểu Ngọc nhìn nhau nhíu mày rồi cũng băng lại xuất thủ . Tuy rằng bọn họ biết mấy đạo bùa sơ cấp này chẳng thấm vào đâu ! Nhưng không thể lãnh đạm khoanh tay đứng nhìn người đã liều mạng vì mình rơi vào tử cảnh !
Long Hổ thấy bóngngười bay đến phía sau thì quay đầu lại , đôi mắt đỏngầu không đáy sáng rực sắc quang chiếu rọi như hai ngọn đèn lớn . Nó há miệng thở ra một đạo cuồng phong dạt đến cuốn phăng bốn đối thủ ném bạt ra xa mấy trượng...
Mặc dù chưa có ai đến nỗi vong mạng sau cú va đập như trời giángxuống đất ấy nhưng chút sức lực nhỏ nhoi như bịcạn kiệt , thần sắc nhợt nhạt không huyết sắc ... Phía xa xa Bảo Quân ngọc diện hốt hoảng hỏi :
-Mọi người có sao không ?
Nhược Hàn méo mó đáp :
-Không ... sao !...
Hắn đưa mắt qua Bảo Quân thấy nàng khẽ gật đầu rồi đăm chiêu suy nghĩ như đứng trước một quyết định cực kỳ hệ trọng . Nàng thở dài một tiếng , đoạn chắp tay niệm chú , lập tức hoàng quang quanh người trở nên đại thịnh . Sắc vàng chói lóa phântán vào đêm lạnh không ngừng , thân hình Bảo Quân cũng theo đólâng lâng bay lên .
Trông nàng lúc này an nhàn như Quan Thế Âm Bồ Tát tọa thiền trên đài sen .
Lại nghe tiếng niệm chú lớn hơn , rồi những đạo kình phong nom như cánh sen vàng dật dờ định hình bao bọc toàn thân nàng . Bây giờ trông nàng lại như đóa sen khổng lồ đang rực cháy . Nhược Hàn quan sát không khỏi liên tưởng đến mấy đóa hồngliên ấm áp trong phòng của nàng ở Ngọc Hư cung ... Tâm tư hắn vì vậyngoài sự lo lắng còn nổi lên lòng hiếu kỳ không nhỏ.
Lúc này , con Long Hổ sau phút giây ngạc nhiên trước biến sự liền gầm rống đưa chân càoloạn xạ làm cây cối quanh đấy gãy gập mà đổ xuống ào ào . Bảo Quân dường như hiểu được nó sắp nổi điên nên đẩy mạnh hai tay đangchắp trước ngực , những cánh hồng liên theo đó dào dạt đến Long Hổ tựa phong ba bão táp . Dị thú dù trăm phần lợi hại cũng không linh hoạt được như con người ...
Long Hổ thấy chưởng phong thập phần bá đạo thì gầm gừ ngoác miệng liên tục nhả ra mấy quả cầu đỏ chói ngời huyết quang định tâm cản lại . Tuy nhiên phạm vi tấn công của chưởng phongdo Bảo Quân phát động rất lớn . Một vùng không gian như chìm song sắcvàng , mê vụ bị đẩy lui , ánh trăng mất sắc ! Cảnh vật chìm đắm trong màu hoàng kim tráng lệ , tôn nghiêm . Phút giây này chốn không gian âm u nơi rừngthẳm như trở thành thánh địa rạng màu phật pháp ...
Long Hổ đẩy ra mấy quả cầu cũng chỉ cản trở được những cánh sen dạt dào phía trước . Ba mặt còn lại nó đành thất thần nhìn ngắm bất lực . Không gian chấn động dữ dội trước sự va chạm của cánh hoavới thân hình đầy huyết quang . Nhược Hàn thấy buốt nhói màng taivà lóa hết cả mắt nên đưa tay bịt tairồi quay đi chỗ khác . Khi hắn cảm thấy dư chấn lắng xuống thì mới quay ra quan sát .
Bây giờ con dị thú đã nằm bất động dưới đất , những chiếc vảy chói ngờisắc vàng cũng nhạt đi , đôi mắt nhắm nghiền , khép chặt màn huyết quang bức nhân . Từ miệng con dị vật máu đỏ tươi không ngừng chảy ra ...
Phía bên kia Bảo Quân đang loạng choạng đáp xuốngđất , ánh hoàng kim quanh người đã tan biến tự độ nào , thần sắc nàng nhợt nhạt trông thấy . NhượcHàn vội băng đến như bay , hắn đỡ lấy sư muội hỏi :
-Muội có sao không ?
Bảo Quân chưa kịpđáp đã thấy một màn huyết quang ấm nồng dạt đến bao trùm lên thân thể mình . Các huyết mạch trong cơ thể đang trì trệbỗng chốc lưu thông bình thường . Nhược Hàn ngước mắt thấy Giang Huy đang lẩm nhẩm niệm chú . Tên nàynhiều lúc thông minh đến không ngờ !