BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả: Không Rõ
Chương 16: Xí Thiên Phượng Hoàng <phần 2>
Thì ra con Vương Xà sau khi cuồng dại vẫy vùng đã xua đuổi được đạo bùa chú lợi hạicủa Bảo Quân , hỏaquang quanh người nó hoàn toàn biến mất , lớpda tuy vài chỗ biếnđổi kỳ dị nhưng dường như thương thế khôngđến nỗi nguy hại đến tính mạng .
Chỉ có đôi mắt nó cơ hồ máu chảy ra càng nhiều hơn , huyết quang theo đấy đại thịnh . Năm người đang bất lực ngắm nhìn con quái xà hung hãn lao đến thì phía trên cao vang lên tiếng gáynghe như khúc nhạc du dương vạn năm vọng về .
Chân diện Giang Huy cùng Bảo Quân có chút biến chuyển , nhưng ba người còn lại hãy còn ngơ ngác nhìncon Vương Xà nênkhông ai để ý . Chỉ thấy ánh mắt quái vật hướng thiên , thân hình đang di chuyển khẽ khựnglại trước tiếng gáyđó . Nó ngó nghiêng đầu như suy nghĩ , như đắnđo .
Lâm Bảo Quân sau khi nghe tiếng gáyấy thì thần sắc có chút ấm áp trở lại ,nàng thì thào nói :
-Xem ra ... chúng ta được cứu rồi ...
Lời nàng vừa dứt thì tiếng gáy lại vọng đến , lần này nghe ấm nồng hơnrất nhiều .
Vương Xà vẩy vẩynhẹ đuôi , nó há miệng phì phò thởliên hồi nhưng không dám tiến một bước . Trên cao mê vụ đột nhiên giãn ra rồi biến mất , hỏa quang chiếu rọi không gian . Mọi người đưa mắt lênthấy những luồng không gian màu vàng thẫm như lửa đang rúng động , chập chờn như làn sóng .
Tiếp đấy , một con Phụng Hoàng toànthân đang bốc cháy từ từ hiện hữu , trông nó to lớn còn hơn cả Mai Hoa Vương Xà , Linh Vật này chờn vờn bay lượn một vòng quanh Mai Hoa Vương Xà khiến nó xoay chuyển đầu liên hồi , rồi đột nhiên dị vật mổ thẳng lên phía Phụng Hoàng một cái nhanh như chớp . Phụng Hoàng vẩy cánh đẩy dạt mấy tàn lửa vào khônggian bay lên tranh né .
Lâm Bảo Quân vẫy tay về phía PhụngHoàng nói :
-Xí Thiên Phụng Hoàng ... hãy giết nó đi !
Mọi người nhìn nàng chưa hết ngạc nhiên trước câu nói đó thì đã thấy Phụng Hoànggáy vang một tiếng nữa rồi vỗ mạnh cánh đẩy dạt xuống những tàn lửa như lưu tinh . Mai Hoa Vương Xà oằn oại tránh né nhưng vẫn bị trúng đòn liên hồi , đôi mắt nó máu chảy ngày càng nhiều hơn . Nó co mình phóng thẳng vào giữa đám lưu tinh hướng đến bụng Xí Thiên Phụng Hoàng .
Linh vật thấy có biền thì ngưng vỗ cánh , hai chân đỏ chói với những móng vút khổng lồco quắp lại , búng thẳng vào đầu Vương Xà , con dị vật đang lao đi như tên bắn nên không kịp xoay chuyển trước biến sự , lập tức dính chọn hai đá như trời giáng vào đầu, nó bị đẩy ngược trở lại rơi cuống đất như núi sập . Xí Thiên Phụng Hoàng đắc thủ vội lao theo mổ liên tục vào thân hình con dị vật đang lănlộn .
Chỉ một lúc sau nó cơ hồ hết vùng vẫy , lúc ấy Phụng Hoàng mới ngừng lại , nó chao đảo bay trên đầu Bảo Quân đưa đôi mắt chói ngời sắc lửa nhìn nàng .
Nhược Hàn hứng khởi khen :
-Thật là lợi hại ! Bảo Quân hãy nói xem vì sao muội điều khiển được một trong Tứ Linh thế ?
Bảo Quân mỉm cười nhợt nhạt , lúc này phía trên cao Xí Thiên Phượng Hoàng đang nhả ra từng luồng sóng huyền ảo phủ xuống người Bảo Quân , Nhược hàn ôm nàng trong lòng nên hắn cảm nhận được luồng sóng vi diệu kia mang đầy hơi ấm .
Bảo Quân run run mấy lần rồi thần sắc đôi nét hồng hào trở lại . Khi Xí Thiên Phụng Hoàng thu sóng âm lại thì nàng cũng đứng dậy rời khỏi vòng ta của Nhược Hàn , trông dáng độ cơ hồ nhưchưa hề bị thương. Ai nấy buông ánh mắt tột độ ngạc nhiên nhìn nàng ...
Lâm Bảo Quân cũng thấy qua nhưng lúc này nàng nghĩ mình cóviệc quan trọng hơn cần làm nên vẫy tay gọi Phượng Hoàng đáp xuống , nó ngoan ngoãn như tòa núi nhỏ đậu đến trước mặt nàng , đoạn rũ cánh đứng dúi cái mỏ khổng lồ xuốngchỗ Bảo Quân . Nàng xoa xoa lên cái mỏ vỹ đại ấy rồixua tay nói :
-Hãy trở về đi !
Xí Thiên Phụng Hoàng khẽ lắc lắc đầu , nhưng Bảo Quân nhìn Nhược Hàn một cái rồi quay sang nói tiếp:
-Khi nào xong việc ta sẽ về , hãy yên tâm !
Phụng Hoàng để nàng ve vút một lúc nữa rồi mới vẩynhẹ cánh bay lên , nó lượn một vòng đăm mắt nhìn xuống , đoạn cất tiếng gáy dài thế thiết mất dạng trong mê vụ ...
Nhược Hàn thở dài bước đến nói :
-Chân tu của muội thâm sâu như vậy còn theo bọn ta học mấy thứ bùa này làm gì ?
Lâm Bảo Quân mỉmcười :
-Có nhiều chuyện từ từ rồi sư huynh mới hiểu được !