[center]CỰC PHẨM LƯU MANH
tác giả: Cầm
nguồn: Tàng Thư Viện[/center]
Chương 3: Cuồng hoan ở đại hội thể dục thể thao.
Một năm trước, Trầm Hiên chỉ là một đơn thuần là một học sinh trung học, cuộc sống khi đó của hắn rất tốt đẹp trong sáng, vui vẻ và hạnh phúc, ít nhất là bây giờ hắn nghĩ như thế.
- Trầm Hiên, cố lên! Chạy nhanh lên nào!
Trầm Hiên cúi người xuống, ánh mắt nhìn thẳng vềphía trước, sau khi tiếng súng"Đoàng" một tiếngvang lên, hắn như tên rời khỏi cung, chạy như điên, một vòng rồi lại một vòng nữa, Trầm Hiên bắt đầucảm thấy không cómột đối thủ nào bám sát mình. Khoé miệng hắn nở ra một nụ cười, hắn biết, bọn họ đã bị hắn bỏ xa lại đằng sau.
Hắn tiếp tục chạy, mồ hôi dọc theo trán không ngừng chảy xuống, sau đó theo làn gió màbị cuốn bay đi. Trầm Hiên luôn như vậy thích chạy thật nhanh, để hưởng thụ âm thanh vù vù của gió thổi vào tai. Khi đến vòng cuối cùng, Trầm Hiên đột nhiên tăng tốc, dùng đến 12 phần khí lực, điên cuồng chạy, cuối cùng hắn cũng giành được ngôi vịquán quân của cuộc thi chạy 5000 mét, không chỉ vậylần này Trầm Hiên còn phá vỡ kỷ lục của mình năm ngoái, nhanh hơn trước kia 30 giây.
Đột nhiên Trầm Hiên nhìn thấy tên mập cùng với một số nam sinh khác đi đến gần thì hoảng sợ hét lớn:
- Không được!
- Kháng nghị không được chấp thuận, nào các bạn, lên!
Chỉ thấy hơn mười nam sinh, nhấc tay nhấc chân của Trầm Hiên lên, vừatung hắn lên trời lại vừa hoan hô, hòhét: "Muôn năm". Bây giờ Trầm Hiên đã ở trên không, không ngừng bị nâng lên hạ xuống.
Đối với người khác thì những cảnh này có thể khiến cho họ thích thú, bởi vì như vậy rất được nở mày nở mặt. Nhưng trên thực tế thì đây quả là một sự dày vò, những tên gia hoả thô bạo này thật sự đã khiến cho Trầm Hiên đau đớn cả người, không ngừng bị nâng lên hạ xuống khiến cho hắn chóng cả mặt. Đây quả là một hình thức tra tấn còn nặng hơn bắt hắn chạy thêm năm nghìn mét nữa.
Nhưng những điềuthảm hại hơn vẫn còn ở phía sau, khibọn ác độc này vẫn còn đang hò hét thì tên mập đột nhiên ra lệnh một tiếng:
- Các bạn, buông tay!
Bọn chúng lập tức buông tay ra một cách rất ăn ý.
- Ai da, các ngươi là lũ khốn nạn!
Nghĩ thử xem, Trầm Hiên bị bọn chúng hất lên giữatrên không trung, sau đó rơi tự do khiến cho cặp mông đập thẳng vào sân thể dục thì sẽ như thế nào?. Trầm Hiên sờ sờ mông của mình, nhìn quanh thì thấy tên mập đang cười trêu chọc mình, những mỹ nữ xung quanhcũng cười đến rung cả mình.
- Các ngươi không thể chơi trò khác được à? Năm nào cũng chơi trò này mà vẫn không thấy chán à?
Trầm Hiên giả vờ tỏ vẻ coi như không có gì nhưngtrong lòng hắn đang thầm tính toán, hừ đêm nay xem đại gia thu thập bọn nhóc các ngươi như thế nào.
Trong bữa tiệc liênhoan vào buổi tối, Trầm Hiên đưa ly rượu hướng về tên mập trưởng lớp trước cảnh náo nhiệt trước mắt Trầm Hiên nói lớn:
- Các bạn, tương lai đang mở rộng truớc mắt chúng ta, trước tiên ta chúc mọi người sau này đều thành công.
Hơn ba mươi nam sinh lập tức hoan hô, Sau đó Trầm Hiên nhấc chén lênnói:
- Lớp trưởng, ta kính ngươi.
Tên mập cũng không béo cho lắm, ở lớp mười một, hắn bỗng nhiên thích một em học sinh cho nên thầm phải phát thệ phải cố gắng làm sao để ếch có thể biến thành hoàng tử. Quả nhiên sau khi trải qua hai tháng nỗ lực, hắn đã giảm được bốn mươi cân, giảm béo xong, cơ thể của hắn đã trở nên cân đối, đạt được tiêu chuẩn của một chàng đẹptrai. Tên mập cắn răng nói:
- Ngươi đừng có để thù hận ở trong lòng, quân tử thì không tính toán chuyện nhỏ, ngươi là người đạinhân đại lượng, hôm nay lại là anh hùng, hay là để cho ta một lối thoát đi.
- Không độc khôngphải là trượng phu, mọi người nói có thể tha cho hắn được không?
Những người xungquanh đều đồng loạt kêu lên:
- Không được!
Uống xong một chén tên mập không chịu được phải dựa vào bàn, khuôn mặt bây giờđã trở nên đỏ rực. Sau đó hắn bắt đầu cảm thấy vô cùng kích động, hắn đứng lên khoachân múa tay. Đúng lúc này TrầmHiên thấy thời cơ đã đến, kéo nhẹ cái ghế của hắn, tên mập không biết định ngối xuống thì bị hụt một cái, cặp mông bị đập xuống đất, chén rượu đầy trên tay đổ hết xuống người.
Kết quả đúng là như Trầm Hiên mong muốn, tên mập nhìn Trầm Hiên cười nói:
- Tên tiểu tử này, ngươi vẫn để thù hận ở trong lòng.
Mọi người thấy vậy thì cười nghiêng cười ngả, bọn bạn học cùng cấp ba của Trầm Hiên đã bị áp lực lâu ngày, tối hôm nay mới được thoả thê phóng túng, có hơi men vào, quên hết cả những lo lắng về kỳ thi đại học sắp tới.