Ỷ THIÊN ĐỒ LONG TẦM PHÀO KÝ
nguồn: Search
hồi 10: Kim Mao Sư Vương phần 2
Cũng may Trương Vô Kỵ trổ tài cướp giật, giật được cả sáu chiếc Thánh Hỏa Lệnh, cả bọnđồng loạt quay lại bờ.
Vào đến bờ, vốn ngoại ngữ của Tiểu Chiêu lại được phát huy tác dụng,cô nàng nhanh chóng dịch bộ võ công trên Thánh Hỏa Lệnh cho Trương Vô Kỵ học thuộc.
Nào ngờ đẩy được quânđịch thì bọn chúng lại chơi bẩn nổ pháo tấn công đảo.
Không còn cách nào khác, Tiểu Chiêu đành phải hy sinh, liều mình làm giáo chủ của Minh Giáo Ba Tư.
Thì ra mẹ cô chính là Kim Hoa Bà Bà, cũng là Tử Sam Long Vương của Minh Giáo, là thánh nữ Minh Giáo Ba Tư, bọn chúng muốn tìm người thay mặt bọn chúng lãnh đạo để sau này có bị bắt vì tội làm tiền giả cũng có người đứng mũi chịu sào.
Trương Vô Kỵ lâm vào hoàn cảnh này rồi nên chỉ biết bịn rịn thương cảm, nhìn nàng đi vào hiểm nguy mà nói không lên lời.
Hai mẹ con Kim Hoa Bà Bà đi khỏi, chúng tôi vộivàng rời khỏi Linh Xà đảo đến một hòn đảo nhỏ gần đó ở tạm.
Trong bữa cơm, Triệu Mẫn trổ tài nấu nướng, tôi vì chán ghét sẵn con người này lại ngán tay nghề của ả ta nên không đụng tới một miếng.
Vừa ăn xong, tôi thấy cả bọn gục mặt xuống bàn, tôi thầm kêu: " Biết ngay mày giở trò mờ, con bé này láo như con cáo."
Tuy nhiên biết võ công của ả hơn tôi, tôi đành phải giở vờ nằm xuống mặt bàn im thin thít.
Nhưng nào ngờ Triệu Mẫn nằm hồi lâu vẫn không tỉnh dậy.
Người bật dậy lại là ChuChỉ Nhược thân yêu của tôi.
Tôi kinh ngạc kêu bật lên:
- Chu cô nương, là cô hạđộc à?
Chu Chỉ Nhược rõ ràng không ngờ tới tình huống này, nàng ấp úng:
- Tôi... tôi...
- Cô làm vậy là có ý gì?
- Tôi làm như vậy hoàn toàn theo ý của sư phụ tôi thôi.
Nghĩ đến mụ Diệt Tuyệtlại nghe thấy giọng đáng thương của nàng, tôi chợt động lòng:
- Giờ cô muốn gì đây?
- Chôm Đồ Long Đao và Ỷ Thiên Kiếm, đoạt lấy bí kíp võ công trong đó.
- Cô có biết tội trộm cắptài sản công dân lĩnh bao nhiêu năm tù khôngmà dám làm thế?
- Tôi...
Nhìn nàng sắp khóc đến nơi, tôi chợt tội nghiệp thay, rõ ràng nàng chỉ là một cô gái ngây thơ, tất cả tại mụ già Diệt Tuyệt sư thái, đã chết rồi còn ám ảnh.
Lại tội nghiệp những lời thề thốt trước mặt mụ, tôi bèn nói:
- Thôi được rồi, cô cứ lấy đi, để mấy tên này ở đây cho tôi xử lý.
Vốn chẳng ưa gì Triệu Mẫn và Trương Vô Kỵ, tôi thừa dịp này phá mộng đào mỏ của họ Trương, tôi quyết định đẩy Triệu Mẫn lên bè rồi thả trôi sông. Lòng thầm nghĩ: "Như vậy coi như đại ca vỡ mộng kế hoạch đào mỏ, mình lại đỡ bị con bé tinh tướng này suốt ngày chọc ghẹo bên tai, ngứa hết cả loa."
Lúc tôi vào đến nơi, đã thấy mặt Chu Chỉ Nhượcxám nghoét,trong khi mặt Thù nhi, cô vợ tôi thì bị rạch thêm mấy người.
- Chuyện gì thế? - tôi ngạc nhiên.
- Tôi... tôi lỡ tay cầm mảnh kiếm gẫy vô tình vẩy trúng mặt cô ta.
- Hậu đậu đến thế là cùng, mà thôi kệ nó, dù sao nó cũng sắp die rồi, hơn nữa mặt cô ta xấu sẵn rồi, có xấu thêm tí nữa cũng chẳng sao đâu.
Chu Chỉ Nhược nghe vậyyên tâm phần nào diễn tiếp vở kịch của mình, còn tôi, được điểm trong lòng người đẹp lạithoát khỏi cục nợ Thù Nhi thì còn gì bằng.
Quả nhiên Trương Vô Kỵ và Kim Mao Sư Vương tỉnh dậy thấy ĐồLong Đao cùng Triệu Mẫn biến mất, Thù Nhi bị thương, thì chửi réo om sòm Triệu Mẫn dám cướp trên dàn mướp bảo bối của hắn, làm giấc mộng bán đao kiếm của hắn kiếm tiền tan thành mây khói.