Và 1 thằng đo con cũng lúc dod cầm 1 khúc gỗ lớn, dài chừng 1m lao vào định đập vào nó.Nó biết, nó nhìn thấy chứ, rất rõ là đằng khác nhưng nó không làm gì được cả vì 2 chân nó đã đâu h lại thấm thêm nước mưa lại càng đauhơn làm cho tê liệt luôn…..
_VIỆT…………_1 tiếng hét vang lên
Chap 8:
“BỐP”
Sau tiếng hét đấy là tiếng gậy đập vào đầu nhưng không phải nó vì nó hiện giờ đang chết sững trước cái thân hình cao tầm 1m80 đã chạy ra đỡ phát gậy trí mạng đấy cho nó
Cũng lúc đấy Nam, Hưng và thằng Bin cũng vừa tới và chứng kiến đầy đủ cảnh Việt lao ra đỡ phát gậy trí mạng đấy cho nó. Chẳng cần aibảo ai 3 thằng lao vào đập cho lũ chó kia 1 trận tơi bời hoa lá và chỉ dừng lại khi khi nó sực tỉnh lại và hét thất thanh vang trời :
_HAI…….HAI……ƠI………..
Lúc đấy 3 thằng mới nhận ra là Việt (Việt Anh ýạ) đang bị thương …Nam lai tới bế nó lên nói:
_Bin , Hưng đỡ Việt đi phải đưa nó vào viện thôi. Không ổn rồi
_OK_ 2 ng đồng thanh
_Alo, mau đưa xe của tôi tới trường mau. Tôi cho ông 5 phút_Hắn nhấc điện thoại lên gọi
Còn nó lúc ấy chẳng biết gì nữa cả …xung quanh nó bỗng dưng tối sầm lại và nó ngất đi lúc nào chẳng hay. Điều duy nhất mà nó nhớ là nó đã rất sợ , nó dợ hãi, run rẩy lên khi thấy những giọt máu đỏ cứ lăn xuống dưới đất loang lổ còn tay nó, người nó thì thấm đầy máu và ai đó đã bồng nó lên, nó đã ôm chặt lấy người đó và khóc , khóc 1 cách đau đơn, sợ hãi trong mưa và rồi ngất đi/…..
TẠI BỆNH VIỆN:
Chiếc xe limou đỗ xịch ngay trước cửa trong cảu bênh viện luôn. Hắn lôi điện thoại ra gọi:
_Bác sĩ Trương hả? Tôi cho ông 5 phút để ra đây mổ cho bạn tôi , nhanh lên không tôi đóng cửa cáu bệnh viện này luôn. _Hắn quát (chậc, đúng là giọng lưỡi con nhà giàu)
Đúng nhật, 5 phút sau thất ông bác sĩ lật đật chạy xuống và ngay lập tức Việt được đưa vào phòng cấp cứu ngay lập tức
_2 người ở lại đây tui qua bên kia xem con nhóc đó thế nào _Hắn nói
_Ừ _Hưng nói
_Anh , em đi với_Bin đi theo
_Thôi, không cần anh lo được. Nhóc về nàh nghỉ ngơi đi tý anh nhờ mày cái này _Hắn phẩytay kêu nó đi
_Dạ _bin lủi thủi ra về (đừng lạ vì seo tên này ngoan thế nhá vì Bin k cãi được đâu, léng phéng ăn đập như chơi mà thực ra tại tên Bin nể mấy ông anh này lắm)
Hắn dảo bước đi trên hành lang bệnh viện, trong đầu nghĩ vu vơ rồi lại tưởng tượng ra cảnh nó lúc đấy làm hắn lại muốn sôi máu lên…Nghĩ ngợi 1 lúc rồi hắn cũng đi tới được trước cửa phòng bệnh nhân có ghi bảng tên “Hoàng Việt Anh” từ lúc nào không hay.Mở cửa bước vào thì gặp ngay cô y tá đang cắm ống chuyền cho nó; không đợi để hắn hỏi, cô y tá nhìn hắn 1 hồi rồi nói:
_Anh là ngườ nhà của bệnh nhân này sao?
_Vâng, cô nhóc đó sao rồi ? _Hắn trả lời mà mắt cứ chăm chăm nhìn nó
_Ùm, bệnh nhân tạm thời ổn rồi chỉ là bị sước sát ngoài thôi, vết thương ở chân cũng đã được băng bó rồi ạ nhưng…._Cô y tá bỗng dừng lại
_Nhưng sao? _hắn quay lại nhìn cô y ta lo lắng
_Nhưng cô gái đấy trước đã gặp phải truyện gìsock lắm, h lại phải truyện tương tụ nên trên tinh thần h khá hoảng loạn .Tốt nhất anh hay ai đấy nên ở đây cạnh cô ấy khi cô ấy có bất chợt tỉnh lại thì có người ở bên cô ấy xẽ an tâm hơn…._Cô y tá mỉn cười nói
_Tôi hiểu rồi, tôi xẽ ở lại _Hắn nói
Cô y tá khẽ cười rồi bước ra khỏi phòng còn hắn bước tới ngồi bên cạnh giường nó.Nó đang thiêm thiếp ngủ, hơi thở đều đều nhưngkhuôn mặt trông cức kì trẻ con của nó thoàng1 nét buồn lạ lùng.Hắn nhìn nó sót xa với những vết thương trên cổ, trên tay , khẽ gát đinhững lọm tóc còn vương trên khuôn mặt nó ra thì h hắn mới để ý kĩ rằng nó cũng mang 1 khuôn mặt khá dễ thương nhất là khi đang ngủ trông nó như 1 đứa trẻ vậy. Và bất giác hắn đã cúi xuống và thơm nhẹ lên trán nó 1 cái rồi nhận ra việc mình làm thì mặt đỏ bừng bừng quay đi ( chậc, iu rùi mà tên này cứ giả nai k à =~=). Hắn ngồi nhìn nó 1 lúc rồi lôi cái điện thoại pro của mình ra gọi cho lũ đàn em
_Alo! _Đầu dây bên kia trả lời
_Tao, Nam đây…._Hắn nói
_A, đại ca….Muộn thế đại ca gọi em co truyện gì thế ạ? _Tên đó reo lên
_Ờ, mày tập chung anh em đi; gọi cả thằng Binnữa . Đi tóm tất cả những con chó hôm nay dám cắn bạn tao về Bang. Mày dùng biện phápgì cũng được chỉ cầm mang lũ đấy còn sống trở về đấy cho tao. Theo thằng Bin đi, nó xẽ chỉ cho mày, Hiều k? _Hắn ra lệnh
_Ok, em hiểu rồi. H em xẽ đi luôn_Tên kia nói rồi cúp may
Hắn ngả mình xuống cái ghế salon nghỉ 1 chút. Quả thực hôm nay với hắn là ngày mệt mỏi nên giấc ngủ đến với hắn khá là nhanh chóng.
_Á………Á…………Á………_Nó hét lên thất thanh
Tiếng hét của nó khiến hắn bật dậy, hắn chạy lại bên cạnh giường của nó , người nó run lên cầm cập vì sợ hãi 1 cái gì đó, có lẽ nó mơ phải 1 giấc mộng ghê gớm lắm nên mới khiến cho cô nhóc thường ngày chẳng sợ trời, chẳng sợ đất lại phải run sợ tới như thế này. Nước mắt nó cứ chảy dài, tay nó ôm lấy đầu, thu mình lại bên góc giường mà miệng có cư luôn lẩm bẩm: