Bước vào lớp là 1 cô bé có khuôn mặt baby , mái tóc màu nâu hạt dẻ dài quá vai được bạn ấy làm xoăn lọm ở dưới, cô bé mặc 1 chiếc váymàu trắng, trên ngực cài 1 bông hoa được làm bằng lụa màu đen rất kì công,đai lụa buộc ở eo cũng màu đen,diềm váy 2 tầng của cô bé cũng là ren đen; chân cô đi 1 đôi giầy cao gót màu đen tầm 6 phân, trên đầu buộc 1 chiếc bờm màu trắng có đính đá nhỏ, tai đeo 1 khuyên hình chữ thập cách điệu, cổ đeo 1 chiếc vòng mảnh hình chữ thập có hình chữ thập và cánh thiên thần, tay đeo lắc bạc…trông cô bé đạm chất tiểu thư khê các k khácgì bạn Ly Ly nhà ta…
_Bạn ấy là Hoàng Thùy Linh, là người anh gốc Việt nên con nhiều thứ k hiểu ở phong tục Việt Nam nên các em hãy giúp đỡ bạn ấy nhé_Thầy giáo nói tiếp trong khĩ lũ con trai cứ gọi là tự dưng ngã cái rầm k hiểu vì sao còn mấy bạn nữ thì cũng k khỏi ghen tự trước vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành này
Nó với anh nó vốn mang dòng máu lạnh giống nhau nên chẳng quan tâm lắm tới mem new của lớp , khi nó với anh nó vẫn đang âm thầm, lặng lẽ nói truyện thì thấy cả lớp xôn xao, náo loạn cả lên và nhất là khi quay sang hắn với tên Hưng lại được thêm nhỏ Ly nhìn lên bảng k chớp mắt thì nó với hai mới tò mờ nhìn lên bảng coi người nào mà hớp được hồn mấy anh chàng và cô bạn Ly Ly vốn nổi tiếng xinh của nó đến thế…..
_LEE QUALY….._Cả nó và hai nó sau khi nhìn lên bảng rồi chết sững vài giây rồi quay lại nhìn nhau thì đồng thanh hét to
Cả lớp bị tiếng hét của hai anh em nhà này thuhút nên đồng loạt quay lại nhìn và cũng k trừ nhỏ mới đến đó tới cũng tò mò quay lại nhìn luôn. Vẻ mặt nhỏ khi vừa nhìn thấy thủ phạm hét lên giữa lớp thì từ ngạc nhiên rồi chuyển sang mừng rỡ và ngay lập tức nhỏ chạy xuốngngay bên bàn nó , ôm chầm lấy nó tíu tít nói:
_Anh Việt Kute của em, em nhớ anh chết mất à
Mấy đứa kia nhìn cảnh tượng vừa rồi thì cứ trỗ mắt ra nhìn, mồm há muôn rớt luôn cả quai hàm; còn Hưng, hắn Ly thì chết đứng luôn tại trỗ trả hiểu gì luôn…
_Nhóc, nhầm hàng rồi _Nó đẩy cô bé đó ra
_Hả? _Nhỏ ngơ ngác
_Anh Việt đây cơ mà, chị là Việt Anh à. Có mỗi thế mà nói k biết bao nhiêu lần mà vẫn nhầm là sao zị? _Nó mắng iu nhỏ
_Hả, hehe lôn, lôn roài, lỗi kỹ thuật tý ấy mà. Tạilâu quá rồi k gặp 2 người mà cũng tại 2 anh em 2 người giống nhau quá à, Việt Anh lại mặc đồ boy nữa nên là…ui anh Việt iu quý của Qualy _Nhỏ liến thoắng 1 hồi rồi đẩy nó ra ôm chầm lấy 2 nó
_Hì, lâu lắm k gặp em, nhóc lớn quá rồi à nha _VIệt dịu dàng xoa đầu Linh
_Ai vậy Việt ?_Nhỏ Ly lên tiếng hỏi, nhìn nó cười nhưng nụ cười tỏa ra sát khí ngùn ngụt khiến ông Việt nhà ta cũng cảm thấy có gì đó bất ổn ở đâu đó….
_à à…hì đừng lo, nhỏ này là Lee Qualy , hay tên Việt Nam là Hoàng Thùy Linh đó, nó là em họ xa của tui với hai tui chứ hổng có yêu đương gì đâu à, con bé ngây thơ lắm, yên tâm đi _Nó hiểu ý nhỏ bạn nên vội vàng giải thích
_Ồ! Vậy hả?, um, chào Linh nha, tui là Ly_QuáchLy Ly, rất vui được quen bạn _Ly nhìn Linh nở nụ cười tươi
_Um, Linh rất sẵn lòng _Linh cũng đáp lại bằngnụ cười tươi k kém
_Rùi, Linh lại đây chị giới thiệu thêm cho em 1 số bộ mặt đáng nói. Tên này là Nam, Vũ Anh Nam , đại thiếu gia nhà họ Vũ thay bồ như thay áo nên em đừng có mà chết hắn nhé _Nó cố tình nhấn mạnh cụm từ “thay bồ như thay áo”
_Hì, Linh rất vui được biết anh _Linh cúi chào lễphép
_Rồi, tiếp, tên này la Phạm Gia Hưng, đại thiếu gia nhà họ Phạm_Nói rồi nó léo tên Hưng dậy (vì tên này đang úp mặt vào bàn ngủ thì phải, hết nói nổi)
_Um, chào anh ạ _Linh cười, cúi người chào
_Hì….chào Linh _Hưng sau 1 hổi mãi mới nói rađược, nụ cười cũng đầy gượng ép
Lúc bấy h Linh mới để ý thấy rằng giọng nói này quen quen….k, phải nói là rất quen, chính xác thì cái giọng nói mà Linh k thể nào quên được …ngẩng lên nhìn để xác nhận lại rằng thì4 mắt chạm nhau, 2 con tim đau đớn, 1 người k tin vào mắt mình…..Linh bỗng dưng ấp úng , giọng nói run run:
_Ơ…anh…….
_Ủa? sao mặt 2 người đần thúi ra zị ?_Nó ngó Linh rồi lại ngó sang tên Hưng
_À, k có gì đâu_Linh đỏ mặt quay đi
Hưng cũng lấy tay che mặt quay đi cái khuôn mặt đỏ lên của mình nhưng dù có làm vậy thì cái khoảng thời gian sững lại kia của Hưng vớiLinh cũng k thoát giỏi mắt của 1 số vị tiền bối già trước tuổi và có thâm niên nhiều năm cua gái …
_Ủh mà lạ ghê hén, người đó đâu rùi Linh _Nó nhớ ra gì đó, bắt đầu ngó dáo dác đưa mắt tìm…
_Dạ, anh ấy còn bận nhiều việc bên Anh nên anh ấy bảo k về đâu ạ _Linh hiểu ý nó
_HẢ? CÁI GÌ? K VỀ Á? _Nó hét lên như k tin vào tai mình
_Ấy, chị đừng cáu tại….._Linh cố gắng giải thíchcho nó hiểu
_Hừ, được lắm. Hai, cho em mượn điện thoại _Nó cắt lời Linh, với nó chẳng có lời giải thích nào ở đây cả
_Này, lại tính quậy gì đấy? Mà điện thoại em đâu ? _Hai nhìn nó
_Haizz, bình thường có dùng làm gì đâu nên vất péng ở nhà roài. Thui, mau đưa em mượn lẹ đi, nhanh lên _Nó nói 1 cách hồn nhiên, vế sau nhắc lên thì 2 răng lại nghiến kèn kèn báohiệu điều chẳng lành
_Ờ, nhẹ tay với anh ấy thôi đấy _Hai nó rút cái Iphone 4 màu đen bóng loáng của mình ra đưa nó.