Thắng
Nó bước ra với 1 vẻ đẹp hoàn toàn khác so với thường ngày khiến tất cả mấy thằng ở đó đều sững sờ và ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nó.Mái tóc đem tém thường ngày của nó cả tháng k cắt nên mọc dài ra rất nhiều đã được Việt sửa thành tóc vic vừa nữ tính vừa k quá điệu đà rất hợp với nó, làm da trắng nõn nà của nó h mới thực sự nổi khi nó diện trên mình 1 chiếc váy mày đen ôm sat ở phần ngựcvà phần váy dười ôm lấy hông nó xuông thẳng tới ngang đùi và chiều cao của nó đượcgian lận thêm 10 phân khi nó đeo 1 đôi giầy cao gót màu đen hở ngón. Tay đeo chiếc lắc bằng bạc, tai đep khuyên hình thập giá, chân đeo 1 chiếc lắc có 1 quả chuông nhỏ kêu leng keng vui tai. Khuôn mặt được trang điểm nhẹ: mắt được kẻ đen để nhấn thêm vào đôi mắt totròn long lanh của nó, mi cong, môi đỏ được tô thêm chút son bóng , làm da trắng mịn chẳng cần phấn được điểm thêm 1 chút phấn má hồng nhẹ nhàng khiến nó thực sự lung linh, sinh đẹp chẳng kém bất cứ 1 đứa con gáihay là tiểu thư nào cả khiến cho trái tim tên nào đó xáo xuyến lạ thường….
_Sao, k tồi chứ? Món quà đặc biệt tao tặng màyđấy, ngắm cho kỹ vào k sau này lại tiếc đấy _Việt vỗ vai tên bạn mặt đang thộn ra nhìn nó chằm chằm , k chớp mắt
Hắn k nói gì vẫn đứng chôn chân tại đó nhìn nó
Nó nhẹ nhàng bước lại , theo sau là 2 nhỏ bạncũng diện bộ đầm đẹp k kém cạch chút nào khiến cho 2 tên kia tim cũng muốn rớt luôn. Tiến lại, nó nở 1 nụ cười tươi với người đang đứng cạnh hai nó và người đó cũng dù k phải mới chỉ nhìn thấy nó mặc đồ nữ lần đầu nhưng cũng k kém phần ngạc nhiên như 3 tên kia…..
_Nè, đừng nhìn tôi như người ngoài hành tinhvậy được k? Ngài Lee Ryan, bất lịch sự quá đó _Nó nhíu mày nhìn anh Thắng
_Hì, anh thực sự ngạc nhiên đó, em đẹp lắm côcông chúa nhỏ của anh ạ _Thắng tiến lại gần nó, ôm nó vào lòng và khẽ đặt lên má nó 1 nụ hôn nhẹ (bí nhiều thôi cũng đủ làm 1 tên tức muốn xì khói đêý)
_Xì, bỏ em mấy năm liền ở Việt Nam h còn bày vẽ khen à? Em k gọi khéo anh cũng chẳng thèm về đâu chứ gì, khéo quyên lun đứa em này roài _Nó nhăn mặt giận dỗi
_Đâu có đâu, đừng giận. Chẳng phải em gọi và anh đã ngay lập tức về luôn đấy sao? _Thắng nhìn nó cười đầy trừu mếm
_Hừ, tạm tha cho anh đó _Nó cười toét
_Chậc, đúng là chỉ có Việt Anh gọi mới làm hai gác mọi công việc lại chứ em thì chắc có khướt à, hai nhỉ? _Linh nũng nịu
_Hì, em gái. Em lại nói oan cho anh rồi, anh cũng yêu em lắm mà _Thắng xoa đầu cô em gái đang bày trò dỗi mình
_Nè, em k được ghen với chị đâu nhé. Thui anh, lại đây em giới thiệu cho anh 1 người quan trọng lắm lắm_Nó búng nhẹ lên chán Linh rồi kéo anh Thắng lại trỗ nhỏ Ly
_Gì thế em? _Thắng bước theo nó, hỏi
_Đây, giới thiệu với anh cô bé xinh xinh này. Nó là Quách Ly Ly _Đại tiểu thư độc nhất của nhà họ Quách đó. ANh thấy nó xinh k?Thui hayanh rước nó về Anh làm vợ luôn đi cũng được._Nó cười toe toét
_Việt _Nhỏ Ly nhéo nó
_Nhóc, ăn nói vớ vẩn anh đánh cho bây h? _Hainó cốc vào đầu nó 1 cái đau điếng rồi kéo Ly ra phía sau mình
_oái, sao 2 người lại liên thủ đánh em. Ý gì đây?_Nó lườm Ly, nhìn hai nó cười tinh nghịch
_Đâu có ý gì đâu _Nhỏ Ly bị nó chọc cho mặt đỏ bừng
_Được rồi, Việt đừng đùa bạn em nữa. Chào em, anh là Thắng, rất vui được biết em _Thắng nói chìa tay ra trước mặt Ly
_Dạ, chào anh ạ _Ly cười tươi, bắt tay với Thắng
_A! Cũng muộn rồi đấy. mấy đứa đã ăn uống gìchưa? Anh đãi mấy đứa đi ăn _Thắng nhìn đồng hồ rồi hỏi tụi nó
_Chưa, em đi lựa đồ xuốt cả buổi chìu nè. Đói mún sỉu luôn rồi, anh phải đãi em ăn cái zề ngon ngon vào đấy_Nó xoa xoa tay vào cái bụng xẹp lép của mình
_Rồi, vậy đãi mấy đứa 1 bữa lẩu luôn nhé. Anh biết 1 nhà hàng lẩu khá ngon đó .Chịu k?_Thắng mỉm cười, xoa đầu nó
_Chịu liền _Nó reo lên sung sướng
Chap 24:
Thế là cả lũ rời tòa nhà mua sắm “Hoàng Vũ” trong tiếng cười , nói chuyện vui vẻ, rộn ràng của nó với mọi người. Nó thì cứ tíu ta tíu tít quấn lấy anh Thắng chỉ có riêng hắn là chẳng thể nào cười nổi khi đi sau nó và thấy nó cười vui vẻ khoác tay người con trai kia và nói chuyện nhiệt tình tới vậy làm cho lòng hắn k khỏi khó chịu, buồn rầu và đau 1 cách kì lạ….
Tất cả đồ được hắn , Hưng và Việt thanh toán và chuyển về nhà nó xong thì tất cả cùng lên xe tới 1 nhà hàng ăn uống rất sang trọng do Thắng đãi….
2 nổi lẩu đang sôi sùng sục khiến nó thèm cứ dán mắt vào nhìn nồi lẩu nuốt nước bọt ừng ực làm mọi người ai nhìn thấy cũng phải phì cười nhưng hắn mặc dù ngồi ngay cạnh nó luôn nhưng hắn cũng chẳng cười nổi vì nó có thèm chú ý đến hắn đâu
_A….A….A…… Anh Thắng!!! Ai cho anh uống Coca của em vậy hả? _Nó hét toáng lên
_Ế! Anh uống nhầm, sorry_Anh Thắng cười hiền
_Ứ! Bắt đền anh đó _Nó xị mặt (hixx, nhỏ này thay đổi k chỉ là ngoài hình đâu mà còn thay đổi cả tích luôn à ==. Từ 1 nhỏ ngang ngước,cứng đầu thành 1 nhỏ hay ăn vạ, hay làm nững =~=)
_Thui được rồi, để anh đi lấy thêm là được chứgì? Đừng giận mà, xí lắm _Anh Thắng giỗ nó
_Hehe, um _Nó gật đầu cái “rụp” lại cười toe toét