"Bà năm , sao tự nhiên anh phong lên cơn chém người vậy "
bà năm nhăn nhó đáp trả như sợ 1 cái gì đó ,vì nhà bà năm lúc trc' nằm sát nhà anh phong
"Thì bị lên cơn HIV thôi "
Tôi thắc mắt ngay và hõi tiếp
"Không phãi đâu nếu lên cơn HIV thì cần gì phải chém người "
Bà năm lúc này mới chịu nói rõ
"Thật ra thằng phong nó bị ma nhập "
Tôi trợn mắt như vẫn không tin xóm mà mình đang sống lại có ma
"Trời ! vậy mà đó giờ con con không biết , màsao cả xóm không ai biết mà bà lại biết "
Bà năm như muốn lẩn tránh câu hỏi của tôi và đuổi tôi về nhà , đành miễn cưỡng về nhà mà trong lòng cứ muốn tìm cho ra những lý do mà bà năm chưa nói hết ! về nhà ăn cơm xong xuôi tôi lại trốn vào phòng nằm suy nghĩ cái gì khiến anh phong trở nên điên loạn như vậy , tại sao lại phải đẫp bỏ nhà anh phong , tại sao anh phong chết mà không người thân nào dám vào đưa tiễn , tại sao mọi người lại sợ cây sung đó và phải lập miếu thờ .....
Còn tiếp
Phần 2
Suy nghĩ cã ngày mà vẫn không ra lý do , tôi liền láy xe đạp chạy thật nhanh qua nhà thằng long thằng bạn mà tui xem là tri kỷ , vốn không sợ ma lại thích đánh nhau tính tình gan dạ thế là tôi đem chuyện bà năm vừakể cho tôi nghe kể lại cho nó nghe , nghe xong thì nó bật cười rồi bảo
"Mày cũng tin mấy chuyện này hã , tao nói thật bà năm gì của mày ý chắc đi xua đuổi tà ma nhìu qá nên tinh thần không đc bình thường , tự mình suy diễn ra rồi kể cho mày nge thôi"
Nghe nó nói cũng có lý nhưng nghĩ đi nghĩ lạiníu là chuyện bịa ra thì cái miếu đó để thờ ai? cũng có phần tin là thằng long nói có lý nêntôi hõi nó tiếp
"Nếu là chuyện bịa ra thì cái miếu đó thờ ai ? chã lẽ thờ mày à thằng ngu "
Thằng long có vẻ bực dọc
" Mày ngu á con (dog) cái miếu đó để thờ mày á "
Chã biết sao khi nghe câu nói của nó xong tôilại cảm thấy sợ hãi , có phải chăng cái hình bóng ma qoái mà tôi luôn tìm kiếm sắp xuất hiện trước mắt tôi , tôi vừa đắng đo vừa suy nghĩ có nên rũ mấy đứa bạn mình làm liều 1 phen hay không nếu biết được sự thật thì coinhư mong muốn thấy ma của mình thành sự thật , còn nếu gặp phải chuyện chẳng lành thì.... ( chắc các bạn cũng biết ) , tôi nói nhỏ với thằng long
" Muốn biết thật hay không tối nay mày qua xóm tao thì biết "
Nó cười vui vẻ , giọng cười như thách thức
"Oke em trai , mến thì đến , 9h nhá"
Tôi cười nhẹ , trong lòng nghĩ rằng mong muốn của mày sắp thành hiện thật rồi nhưnglại có cảm giác hồi hộp nên tôi đề ra ý kiến rủthêm người , tôi nói khẽ với thằng long
"Hay là tối nay rũ thêm thằng hãi so đi chung đi "
Nó lại bật cười ngạo tôi rồi ôm tôi nói
"Sao vậy em yêu , nếu sợ thì để tối anh kêu 2 tụi nó đi chung , yên tâm đi anh rũ là nó phải đi , không đi anh thiến tụi nó "
Nghe nó nói mà tôi cũng bựx mình , lần đầu trong đời người ta gọi tôi là "em yêu" nghe mà nổi da gà nhưng tôi biết nó chỉ nói chơi nên cười cười cho qua chuyện . màn đêm bắtđầu buôn xuống , 1 không gian yên tĩnh bao trùm láy cã xóm , các anh đèn mờ mờ từ các con hẽm được bật lên , lâu lâu chỉ có 1 vài người đi ngang , vì trong hẻm người ta không có gắn đèn đường như ở xa lộ chỉ có người dân gắn vài bóng đèn nhỏ mờ mờ để thấy đường đi , không gian tĩnh mịch lâu lâu lại nghe tiếng xe chạy qua hoặc người nào đó đi lại làm con các con hẽm trong xóm có phần rờn rợn nhất là ở cuối xóm chỉ có mỗi 1cái bòng đèn . đồng hồ chỉ điểm đã 9h tối nhưng vẫn chưa thấy bòng dáng thằng nào tới , tôi nghĩ thầm trong bụng có khi nào tụi nó đã chém gió mình hay không , ôi vãi luyện cuộc đời . Vừa ngồi uống nước ở phòng khách vừa suy nghĩ lung tung thì nghe có tiếng nói ầm ỹ và tiếng xe đạp chạy vào hẽm ,tôi biết thằng bạn to mồm của tôi và thằng hãi so đến , nó bước vào nhà lễ phép thưa ba mẹ tôi rồi chúng tôi kéo nhau vào phòng bàn tính việc đến cái miếu . Tôi kể lại cặn kẽ câu chuyện mà hồi sáng bà năm kể cho tôi nghe 3 chúng nó nghe , thằng hãi là thằng thích chuyện ma nên nó sốt sắn đề ra ý kiến bây h đến ngôi miếu xem luôn , ngồi trong phòng cũng chán nên tôi không ngần ngại mò đến cái miếu được mọi người trong xóm cho là có ma lúc bấy giờ ! đến nơi thì không có gì lạ thường ngoài cái bàn thờ miếu nho nhỏ nằm sát góc cây sung , ánh đèn mờ mờ làm cho tôi cảm thấy sợ hãi hơn , lần đầu tiêntôi rơi vào tình trạng hoang mang sợ sệt nhưthế ! 12h16 phút tôi cảm thấy nãn vì chẳng tìm thấy gì tôi nổi nóng và nói
"dkm tao ngồi đây 3 tiếng muỗi đốt tao thằng mặt gỗ rồi có thấy cái gì đâu , thôi về tụi bây"
Thằng long lớn mồm cười
" Thằng nào nói có ma mà , sợ rồi hã , tao nóicho mày nghe , 12h là giờ linh giờ này ma mới xuất hiện đó chờ thêm tý đi "
Cố láy lại kiên nhẫn ngồi đợi thêm ít phút nữa, lúc này đã 1h tôi cảm thấy chán nãn và gét fãi tìm hiễu , trong cái lúc tuyệt vọng đó thì cái tôi tìm kiếm đã đến , bỗng lúc này thằng long thằng to mồm nói nhìu nhất trong đám chỉ nói được 1 câu
" Nó đến rồi "
Phần 3
Lúc này thằng long thằng to mồm nhất trong nhóm chỉ nói được 1 câu
"Nó đến rồi "
Tôi liền hỏi
"Ai đến, mày khè tao hã long"