Truyện ma có thật: Gốc cây sung gần nhà (2)
Sưu tầm
Phần 5
Trở về nha mà trong lòng lo lắng tôi biết , không chỉ mình tôi mà thằng long thằng hải cũng lo không kém , nghĩ lại thấy mình mọi khi tự xưng là hão huynh đệ của tụi nó mà khi thấy thằng so gặp chuyện mà mình bất lực chỉ biết ngồi nhìn như thế mình có phãi đã quá ít kỹ không . Còn thằng long nó phãi chịu áp lực từ gia đình thằng so vì nó là người rũ rê thằng so ra khỏi nhà vào cái tối đêm định mệnh đó . Tôi lưỡng lự suy nghĩ liệu có nên đem chuyện này nói ra cho ba mẹ biết hay không nếu làm như thế tôi có thể tìmlại thằng so hay không hay chỉ là gay ra thêm rắc rối , không cần ngần ngại tôi lại chạy 1 mạch qua nhà bà năm để tìm hĩu đúng lúc bànăm đang ngồi trước cửa tôi lại vui vẻ ần cần bắt chuyện như muốn moi xé 1 chút thông tin gì đó thêm về góc cây sung u ám này
Tôi nói
" Bà năm cho con hõi sau cái chết của anh phong và chị loan thì căn nhà đó có ai dùng đến không , và tại sao chính quyền lại phải vỡbỏ căn nhà đi vậy "
Bà năm liếc chằm chằm vào tôi rồi trả lời 1 cách cẩn trọng
" cái này bà không biết chỉ biết sau khi vợ chồng thằng phong chết thì không lâu sau đó nhà bị vỡ đi thôi "
Vái tính nhiều chuyện trong tôi lại trổi dậy hõi tới tấp
" Vậy bà có biết lúc trước ai chỉ huy phá xập nhà anh phong không , bây giờ người đó ở đâu , cháu rất cần người đó để tìm thêm thông tin "
Bà năm lớn tiếng qoát tháo
" Mày có biết mày đang làm gì không , mày chơi với lửa mà không biết à "
thấy bà năm có vẻ lo lắng lại chửi bới tôi như vậy đây là lần đầu tiên tôi thấy bà nỗi nóng với tôi , tôi biết chuyện nghiệm trọng nên đàng đi về nhà chứ nếu mà còn ở đây thế nào cũng ăn chổi vào đầu , thấy vẻ mặt tôi buồn rầu ra về chắc bà năm cũng đoán được phần nào là tôi đang lo lắng cho sự an nguy của thằng bạn thân nên cũng nói nhỏ với tôi rằng
" Khi nào chú mày rãnh thì kêu 2 thằng bạn chú mày lại đây , rồi bà nói cho nghe "
Nghe tin tui vừa mừng nhưng cũng có phần không yên tâm , nếu như sự việc diễn ra 1 lầnnữa thì liệu trong 3 đứa tôi thằng nào sẽ mất tích nữa ? , chuyện gì sẽ đến nữa ? , nhưng nếu không tiếp tục thì thằng so có lẽ không trở về ......
Bất chấp nguy hiểm tôi gọi ngay cho thằng long và thằng hãi qua nhà mình và đến nhà bà năm để hỏi cho ra chuyện .
" Mày làm gì mà gọi tao dữ vậy " thằng long nói
Tôi đáp
" Có tin tức thằng so rồi mày đi theo tao qua nhà bà năm mau lên , ủa thằng hãi không qua sao "
Thằng long nói với giọng rụt rè
" Hình như nó bệnh rồi sốt cao lắm mày ơi lúcnãy tao qua nhà nó thì đã thấy nó nằm 1 con rồi , cơm nước không ăn , uống thuốc vẫn chưa hạ sốt hõi ba mé nó thì ba mẹ nó chỉ biết lắc đầu "
Tôi biết người thứ 2 trong nhóm sắp gặp nạn, nhưng lại bất lực nhìn thêm thằng hãi giở sống giở chết ... điều mà chúng tôi tin tưởng bây giờ chỉ có bà năm hàng xóm tôi . Vừa dứtsuy nghĩ tôi chạy ngay qua nhà bà năm
"Bà năm ơi chúng cháu qua rồi mở cửa đi bà năm " tôi nói
Sau 1 hồi kêu cửa gần 10 phút thì bà năm mới ra mở cửa chúng tôi xông vào nhà như một tên cướp ngồi chờ đợi cái điều mà bà năm sắp nói ! không gian trong căn phòng nhỏ của bà hôm nay tự nhiên trở nên oi bức ,mồ hôi của tôi và thằng long tuông như suối ,có lẽ đang chờ đợi 1 thứ gì đó mà thôi mùi hôi chua từ chúng tôi bốc ra khiến cho căn phòng cằng trĩu nặng và u ám thêm . bỗng thằng long hõi nhỏ
" Bà ơi , nói đi có chuyện gì với bạn của con "
Bà năm chỉ lắc đầu rồi dẫn tôi ra ngôi miếu thắp nén nhan rồi lảm nhảm cái gì trong miệng mà chính tôi cũng không biết , nhưng tôi chỉ nghe bà nói 1 câu " tụi nó chỉ là con nít anh chị bỏ qua cho chúng nó đi rồi muốn cái gì cũng được " tôi biết chọc giận đến ma quỷ là chuyện không nên nhưng bằng mọi giá tôi tìm lại thằng bạn hảo huynh đệ của mình ! lúc này bà năm nói
" Rồi đó tụi bây về đi rồi từ từ thằng so về sau"
Tôi biết chỉ là lời nói an ủi để tôi và thằng long đừng gây ra thêm chuyện phiền phức , tôi đáp
" Vậy là được rồi hã bà , sao dễ vậy , còn thằng so khi nào nó về "
Bà năm nhăn mặt như có ý tránh câu hõi của tôi
" Thì mày cứ biết là 1 2 ngày nữa nó về tụi mày mà còn vào vào miếu này lần nữa thì tao không giúp tụi mày nữa đâu "
Tôi với thằng long trở về với niềm tin mà bà năm vừa cho chờ tin tốt lành của thằng so mong rằng nó sẽ trở về tôi nói nhỏ với thằnglong
" ê mày nếu 1 2 ngày nữa mà thằng so khôngvề tao không bỏ qua đâu "
Thằng long ngạc nhiên nói
" Mày không bỏ qua vậy mày làm gì "
Tôi mạnh giọng khẳng định
" nếu mà không bỏ qua tao sẽ tới ngôi miếu đó tìm cho ra mới thôi "
Thằng long giật mình
" Trời mày gan vậy , mày không sợ à "
Tôi như tâm trạng nặng nề chỉ biết nói
" Bình thường mình tự xưng là anh em tốt với nó bây giờ có chuyện không lẽ đứng nhìnà , nó không phải anh em của mày mà còn là anh em của tao nữa nếu mày sợ thì đừng đi "
Thằng long chỉ biết gật đầu nghe theo , lần đầu tiên tôi cảm thấy sợ hãi mà lại gan dạ đến như vậy , thôi thì chuyện đến đâu hay đến đó , trở về nhà thì thấy gia đình thằng so