Mình chạy khá nhanh bỏ xa 3 thằng bạn cònbọn kia thì vẫn đuổi theo ráo riết , cả 4 đứa tụi mình chạy bán sống bán chết , mình cứ chạy như chưa bao giờ được chạy vậy , mình thoát vào được 1 con hẻm nhỏ với ánh điện mập mờ , thờ hì hục như *** . Tuy thoát được nhưng torng lòng vẫn lo cho 3 thằng bạn và đặt cả câu hỏi bọn khốn nạn kia là ai ?
30 phút sau mình dự tính mọi chuyện có lẽ đã xong xuôi rồi mới dám ló mặt ra , sau này nghĩ lại thấy mình thật hèn , bỏ anh emở lại
Mình đi khắp cả khu phố vẫn k thấy mấy đứa bạn mình đâu đành trở về lại cái khu ổ chuột của tụi mình thì... Ôi trời ơi ! 3 đứa nóđang nằm bẹp dí dưới đất , máu me chảy đầy người , mình hoảng vô cùng rồi mình nghe 1 tiếng cười như phá tan hết mọi âm thanh im lặng xung quanh
8 thằng lúc nãy bước ra từ sau lưng mình , mình bước lùi lại vơ lấy 1 thanh sắt gần đó để phòng thân mặc dù biết là vô dụng ( ức v.k.l )
Trong đầu mình lúc nãy nghĩ rằng có lẽ thằng cầm đầu là Thằng Ken , nó đã làm chuyện đó , nhưng rồi 1 tiếng bước chân từ trong đám kia đi tới , cả 8 thằng dạt ra , trong bóng tối mập mờ của đèn điện mình đã nhìn thấy thằng cầm đầu là thằng Vinh sẹo đại ca của 1 băng nhóm cướp giật ở Biên Hòa , nó bước tới rồi nói
VS : Mày thấy bọn *** này chưa ? Lần trước tao đã đập thằng Sơn 1 lần vì cái tội đám hoạt động trên địa bàn của tao , tao cho người theo 4 đứa bây 1 tháng nay để coi tụibây có dám chõ mõm vào chuyện của tao nữa hay k , nhưng mà 3 thằng bạn của màyvẫn chứng nào tật nấy , tao phải dạy cho tụi nó 1 bài học - nói dứt câu nó ngồi sụp xuống trước mặt thằng Sơn rồi nhổ nước bọt vào mặt thằng bạn mình , lúc đó mình ức chết đi được nhưng nó nói cũng đúng , tay mình run run cầm thanh sắt , đôi chân nặng nề k bước đi được .
Tụi nó cười phá lên rồi bỏ về , mình đành đem tụi bạn mình vào nhà để cầm máu cho tụi nó . Cả 3 thằng đều tỏ ra khá hối hận và hứa sẽ không trôm cặp hay cướp giựt nữa .
Trong đêm đó k biết tại sao mình lại có suy nghĩ về những tên giang hồ như thằng Vinh, tụi nó sống 1 cách sung sướng , lại được nhiều người nể sợ , trong suy nghĩ bồng bộtmình lại muốn trở thành giang hồ như tụi nó .
sáng hôm sau , để 3 thằng bạn ở nhà nghỉ còn mình lại tiếp tục đi làm
Đi bưng phở thì nghe những lời xì xào gì đó nói về vụ 1 đám thanh niêm gồm 20 tên bị chém nát bấy và đã đưa lên công an hêt rồi, nghe nói thằng cầm đầu còn dnag9 ngáp ngáp nên chưa thu thập được tin tức gì . Nghe xong mình chợt nghĩ đến cái băng cướp của thằng Vinh sẹo , trong lòng cứ mong là 20 thằng đấy là tụi nó rồi ngồi 1 mình cười đắt chí .
Khoảng 8h tối đi làm về thì mình gặp 1 thằng đang đứng trước ngõ , nhận ra ngay vì nó là cái thằng bị thằng Sơn đấm cho 1 cú nâu mắt , nhưng bây giờ trên người nó hình như có đầy vết thương , khuôn mặt nó tái xanh lại lủi củi chặn xe mình , trong đầu mình thầm nghĩ " À đây rồi lại định kiếm chuyện với tao à , hôm nay mày đi 1 mình tao thịt chết mẹ mày nha con "
vừa bước xuống chiếc xe đạp cũ kĩ thì nó đưa mình 1 bức thư rồi chuồn đi mất , lúc đó chưa làm gì được nó hụt hẫn vl
mở bức thư ra đọc thì có nội dung như sau :
Chào mày ! Chắc mày cũng k biết tao là ai và mày còn đang thắc mắc nhiều điều lắm . Tao k có thời gian viết thư giải thích . Tao muốn mày và 3 thằng bạn của mày 2 ngày nữa vào lúc 9h sáng bắt xe lên Sài Gòn , đứng đợi tao ở Bến xe LÊ Hồng Phong . Nếu mày còn ở Biên Hoà thì tao k đảm bảo đượcsự an toàn của mày với 3 thằng bạn của mày , có lẽ mày cũng biết vụ việc sáng nay về băng cướp của thằng Vinh sẹo bị làm gỏi. tốt nhất cứ nghe tao vì tao biết tao cần làm gì cho mày !
bức thư không có ghi tên ai gửi , nhưng mình cũng đoán biết đươc là kẻ nào , chỉ đoán thôi , mình nói lại với 3 thằng bạn về bức thư và tụi nó cũng gật gù đồng ý thế là 2 ngày sau 4 đứa thu xếp hành lí , nhận những đồng lương cuối cùng ở đất Biên Hòa, lên xe đi về Sài Gòn với nhiều suy nghĩ mông lung , có lẽ đây là câu chuyện mới của đời mình .