Chap 5
Vẫn tiếng chuông đồng hồ báo thức ấy, kệ, đưa tay tắt rồi nằm dàira giường. Hôm nay chủ nhật nên cho phép làm biếng chút, tôi nằm đấy và suy nghĩ, suy nghĩ về đủ mọi chuyện trên trời dưới đất . Đang miên man suy nghĩ thì chợt điện thoại rung , cầm lên xem thì thằng Tùng gọi đi ăn sáng cùng cảlũ . Ờ thì đi, đằng nào cũng đang đói. Thế là tôi bật dậy, chuẩn bị đi ăn sáng. Chủ nhật mới có 7h thôi mà sao đông thế, người ta kéo nhau lũ lượt đi chơi, còn mình thì vẫn lủi thủi một mình, thế có tội không cơ chứ. Đây rồi, quán phở đây rồi, đến nơi thì đã thấy cả lũ bạn mình ở đấy rồi,thằng nào mặt cũng tươi rói. Tôi bước vào và ngồi xuống, chưa ngồi ấm chỗ thì đã có đứa kíck đểu :
- Ê ! T . Tối qua đi chơi vui k?
- Tối qua nó đi đánh lẻ, có đi cùng anh em đâu.
- Thằng này thế là không được.
Mẹ nó chứ, bọn nó biết thừa là tôi không rủ được Quỳnh đi chơi nên mới nói thế mà, thế có tức không cơ chứ. Cả lũ nó ai cũng có gấu hếtrồi, riêng mình tôi chưa có nên lúc nào cũng bị đem ra làm đề tài bàn tán của chúng nó. Tôi nói :
- Bọn mày biết hết rồi còn giả vờ. Đậu má
- Anh em thông cảm cho mày mà=))
- Không việc gì phải suy nghĩ, thua keo này ta bày kheo khác . Thằng Ngọc nói chen vào.
Đúng là mấy đứa bạn thân, buồn vui lúc nào cũng có nhau. Tuy ngoài miệng thì ăn nói có phần không hay cho lắm, nhưng bọn nóluôn sống rất tốt. Đúng không uổng bạn bè 3 năm nay.
- Thôi tao đói rồi gọi phở ăn đi mày.
- Ờ. Tao cũng đói rồi. Cô ơi cho cháu 5 tô phở.
Ăn uống no nê , cả bọn kéo nhau đi xem phim. Mấy lần trước xem phim toàn phim hành động, lần này chọn phim ma xem cho nó đổivị. Trước khi xem thằng nào cũng to mồm kêu không sợ, đến khi xem thì thôi rồi, thằng gào, thằng hét, thằng bịt mắt... làm cho mấy người cùng xem ai cũng quay ra chỗ chúng tôi ngồi mà tròn mắt nhìn. Xem phim xong bọn tôi còn đi chơi thêm vài chỗ nữa, nói chung là ngày chủ nhật so happy. Nó làm tôi quên đi mọi buồn phiền, làm tôi có một khoảng lặng để suy nghĩ lại mọi việc và bắt đầu một tuần mới. Gác chuyện tình cảm sang một bên, tôi thấy ngày hôm nay thật ý nghĩa, tôi đã sống trong cuộc sống của chính mình, không bị những suy nghĩ vu vơ bám theo. Tôi thực sự rất vui. Ngàyhôm nay đã khiến cho tôi nhận ra rằng , không có gì là không thể làm được, tôi đã say nắng em, và tôi quyết tâm thực hiện cho được những gì mà mình theo đuổi. Làm nốt mấy bài tập cuối cùng, tôi online đánh dota cùng mấy thằng bạn. Đánh được vài trận thì quit đi ngủ vì toàn gặp mấy thằng phá game hoặc host out... đến mà nản. Ngày mai là thứ 2, ngày đầu tuần, tôi hi vọng may mắn sẽ mỉm cười với tôi.
Anh không nhớ tiếng yêu ấy đến từ lúc nào?
Và anh không nhớ em đã chiếm lấy con tim anh như thế nào?
Giờ chìm vào cơn mơ..
Tìm vào nỗi nhớ..
Làm sao để anh thôi không mơ về em... ?