Chủ nhật 4 tuần trước. Sáng hôm sau, mình vẫn dậy từ 5h sáng, phụ bà cô dọn hàng bánh đa xong xuôi thì lại quanh quẩn mấy việc lặt vặt. Cả sáng mình chạy qua nhà nàng chắc phải được chục vòng. Trong lòng thì vẫn đắn đo chuyện tối qua.
Tới 9 giờ sáng thì lại ra ngã 3 đứng, được cái mấy ông bác đứng cùng chăm việc, lúc nào cũng ra từ sớm. Miếng cơm manh áo cả thôi, không đi làm thì nhịn đói. Nghĩ lại mình đượclàm hợp đồng cho nhà nàng là quá may mắn, 1 tháng kiểu gì thì kiểu cũng có 3 triệu rồi.
Tới khoảng 9 giờ sáng, đang ngồi trên xe đứng hóng khách thì thấy 1 lũ đi qua, mặc quần áo đá bóng, chắc bọn này đá bóng ở sân Hồ Sen về. Mà không hiểu sao lũ chúng nó quay ra nhìn mình chằm chằm, thôi thì tránh cái bọn này cũng chẳng xấu gì, nhìn lại chúng nó lại cho cái lí do nhìn bẩn thì bỏ mẹ. Mình kéo cái mũ hơi cúi xuống 1 tí rồi quay sang ông bác đòng nghiệp nói chuyện.
Cũng tâm sự thật với anh em, bọn trẻ con ngoài đường bây giờ nó chẳng biết sợ là gì, mình cũng chẳng ngán đâu nhưng động vào bọn nó thì thế nào cũng phiền đến pháp luật.Nhất là cái bọn nhà giàu, chúng nó chẳng coi ai ra gì cả, ra đường Bọn kia thì cũng chỉ đi ngang qua, nhưng mình thấy bất an lắm, không biết có phải cái lũ bám theo mình và nàng hôm qua không. Mình nghĩ nếu có thì cũng chỉ từ thằng người yêu nàng gây ra. Vụ này chắc phải hỏi nàng rồi tìm cách giải quyết êm vì mình còn phải đưa đón nàng dài dài. Chẳng biết từ lúc nào mình bị lôi vào chuyện riêng của nàng.
Khoảng 10 giờ hơn thì mình lại chạy về nhà có chút việc, đúng lúc chạy qua nhà nàng thì thấy mẹ con nàng vừa đi đâu về. Nàng gọi mình rồi vẫy tay chào, nhoẻn miệng cười tươilắm, con bác gái cũng gật đầu mỉm cười. Mìnhcũng cười lại đáp lễ rồi đi thẳng. Mình vẫn còn lăn tăn chuyện tờ giấy tối qua nên tâm trạng vẫn còn ủ rũ lắm.
Cả ngày hôm đó chạy chở khách thì ít mà chạy đi hộ việc cho nhà thì nhiều, nhà ông chú mình đang xây nên mình cũng chạy dọc chạy xuôi, xem thợ nó báo thiếu cái gì thì mua cái đó. Thời gian rảnh có khi lại ngồi xem mấy bác đồng nghiệp đánh cờ tướng.
Tới 3 giờ chiều thì bố nàng gọi điện kêu mình qua nhà hộ chút việc. Xe oto của bố nàng đỗ trước cửa, thì ra là bác ấy mua cây cảnh nên gọi mình qua khênh lên tầng hộ. Bác ấy cũng 50 tuổi rồi nên hay chơi cây cảnhlắm, đặc biệt là thích cây phong lan. Mình theobác khênh lên tầng, được khoảng 5 vòng cầu thang lên tầng 3 thì xong xuôi. Mình định xin phép về thì bác ấy giữ lại ngồi uống nước, đây là lần thứ 4 mình tới nhà nàng. Lần đầu tiên là lúc bác gái gọi mình tới nhà để nói về việc đưa đón nàng đi học, mà các bác kĩ tính lắm, soạn cả hợp đồng làm việc luôn. Còn lần thứ 2 và 3 là lúc bác trai gọi tới để trả tiền lương cho mình.
Bác trai hỏi lại mình về việc tối qua đưa nàng đi sinh nhật, hỏi sinh nhật ở đâu, rồi bạn bè nàng thế nào, đợt này đưa đón nàng đi học có thấy biểu hiện gì lạ ở trường không.. Bác hỏi kĩ lắm, mình định nói về vấn đề hôm nọ bịchặn xe và hôm qua bị 1 bọn đuổi theo sau. Mình không nói, đơn giản vì mình đã có tình cảm với nàng và không muốn làm trò đàn bà ấy. Thực sự mình nghĩ nếu chúng nó động tới nàng thì chắc chắn mình sẽ chơi đẹp với lũ này luôn.
Ngồi nói chuyện được 15p thì thấy nàng bê đĩa hoa quả ra mời mình và bố nàng ăn. Mìnhcũng giữ lễ ăn 1 miếng cho lịch sự, nàng ngồicạnh bố nàng để hóng chuyện bố nàng đang hỏi mình về nàng. Đến lúc này thì bác ấy thôi không hỏi mình về nàng nữa mà hỏi sang chuyện của mình, bác hỏi tương lai có dự định gì không, đã có bạn gái chưa .. Nàng thỉnh thoảng cũng hay nói leo vào, mà nàng thấy mình thì vui lắm nhé, cứ cười tươi roi róiluôn. Được thêm 10p thì mình đứng dậy ra về, nàng đưa mình ra cửa, mình định hỏi nàng về việc tờ giấy và 500 nghìn nàng để trong túi áo nhưng thôi. Trước khi mình bước ra khỏi cửa, câu hỏi cuối cùng nàng hỏimình là " Sao tối qua không rép tin nhắn của em ? " . Mình nhìn nàng, cười mỉm 1 cái rồi phóng xe đi. Nhìn vào cái gương xẻng, mình vẫn thấy nàng đứng đó, mắt dõi theo xe của mình.
Tới tối thì nàng lại nhắn cho mình tin nữa " Em làm anh buồn phải không " , mình nhắn lại " Không có gì đâu em " , nàng lại nhắn tiếp" Việc tờ giấy đó, em chỉ muốn giúp đỡ anh thôi, anh đừng hiểu lầm em nhé " , " Ừm anh cảm ơn, thôi anh đi đón khách đây, có gì anh em nói chuyện sau nhé " , " Bai bai anh " . Đúng là con gái thường rất nhạy bén, mình thì không có nhiều kinh nghiệm để nói chuyện với gái, thường thì mình rất thô cằn và ít nói khi đi bên nàng. Mình cũng cảm thấy nhẹ lòng phần nào. Vi mình biết, ít nhất nàng cũng quý mình và bố mẹ nàng cũng vậy.
Tối hôm đó mình vẫn ra quán net như mọi hôm, ngồi chơi được 1 tiếng thì đi về ngủ.