Chương 413: Tuyết Hoa Giảo Sát
Tuyết Hoa Giảo Sát!
Đây là tên mà Công Tôn Sai đặt cho loại chiến thuạt hoàn toàn mới này, đây là lần đầu tiên nó biểu hiện sự sắc bén của mình. Trong lúc các chiến tướng đang tán thưởng mặt đột phá sắc bén vô song của nó, bọn họ lại không biết, mẹ trẻ sáng tạo ra Tuyết Hoa Giảo Sát là để bù đắp cho khuyết điểm không thể đánh lâu dài của ba lớp xung kích kiểu sóng.
Nói cách khác, đột phá kiểu cưa khiến mọi người tán thưởng không thôi lại không phải ưu điểm lớn nhất của chiến thuật này.
Ưu điểm lớn nhất của nó là --- vây giết!
Chỉ thấy sau đóa hoa tuyết lớn ầm ầm tan vỡ, hóa thành vô số hoa tuyết nhỏ, chúng không hề có trận hình cố định, những bông hoa tuyết này như nước lũ tràn ra khắp nơi, lan tới mọi phương hướng.
Tốc độ của chúng không nhanh, song lại tạo cho người ta cảm giác muốn tránh cũng không được.
Hoa tuyết nhỏ do sáu trùy viêm yêu hợp thành nhanh chóng xoay tròn, hỏa yêu thuật trong tay họ đã vận sức chờ phát động, một khi phát hiện kẻ địch sẽ phát động công kích. Đòn tấn công của họ không đề đặc sắc, trong lúc xoay tròn với tốc độ cao, sáu gã trùy viêm yêu như đèn kéo quân tự thay đổi vị trí, xuất hỏa yêu thuật trong tay ra.
Hỏa tuyến thẳng tắp!
Đó là hỏa tuyến do hỏa yêu thuật hợp thành, khi trùy viêm yêu cuối cùng phóng ra yêu thuật trong tay thì trùy viêm yêu đầu tiên thi triển yêu thuật cũng hoàn thành xong hỏa yêu thuật mới.
Hỏa tuyến kéo dài không dứt, vĩnh viễn không có điểm cuối.
Yêu thuật phòng ngự của binh chủng phòng ngự trước loại hỏa tuyến kéo dài không dứt này yếu ớt như tờ giấy, bọn họ căn bản không kịp giúp đồng đội tranh thủ được chút thời gian đã mất mạng. Binh chủng chiến đấu thiếu bảo hộ, tử thương càng nhanh.
Càng đáng sợ hơn là mỗi bông hoa tuyết nhỏ đều không tác chiến một mình, bên cạnh họ luôn có hai tới ba tiểu đội. Tiểu đội ở giữa sẽ chủ động lui về phía sau, tạo thành hình tam giác ngược, dùng trạng thái nửa vây quanh, đem đối phương nhét vào trong lưới hỏa lực của mình.
Hỏa tuyến của ba tiểu đội tạo thành lưới lửa, sức sát thương tăng gấp bội. Mà nếu hỏa tuyến của sáu bảy đóa tuyết hoa nhỏ cùng lúc nhát ra, đan thành lưới lửa, vậy tuyệt đối khiến người ta tuyệt vọng.
Tốc độ tiến lên của trùy viêm yêu không nhanh, bọn họ từ từ chuyển động như dung nham, nơi họ đi qua đều tan thành tro bụi, không gì cản nổi!
Hỏa tuyến đan xen vào nhau như một tấm lưới lớn!
Địch nhân trong lưới lớn ra sức phóng yêu thuật, song chúng như côn trùng bị cuốn trong mạng nhện, có giãy dụa thế nào cũng chỉ phí công.
Sắc mặt Ngọc Hành trắng bệch, hỏa tuyến sáng rực đan vòa nhau, trong mắt hắn lại chẳng khác nào sợi dây tử vong! Binh lực dưới tay hắn đang giảm đi với tốc độ kinh người.
Hắn cũng có thể thấy trong đội ngũ của đối phương không ngừng có trùy viêm yêu ngã xuống, song…
Ngọc Hành cảm thấy miệng chát đắng, tốc độ giảm nhân số của đối phương chậm hơn mình nhiều. Về cơ bản, ba gã chiến yêu của mình mới đổi đuợc một chiến yêu của đối phương. Hắn gần như không dám tim tưởng, đây còn là trùy viêm yêu sinh mệnh yếu ớt sao?
Thần thức đối phương thật quá mạnh mẽ!
Tùy viêm yêu lao đầu tiên ngã xuống với tốc độ cực nhanh, song chỉ cần một kẻ ngã xuống, chỗ trống sẽ do trùy viêm yêu phía sau chủ động bù vào. Toàn bộ độ ngũ đối phương tựa như dòng nước, lưu chuyển tự nhiên! Ngoài ra, mỗi đóa tuyết hoa nhỏ luôn xoay tròn với tốc độ cao, ban đầu là năm ngàn chiến yêu, hơn tám trăm đóa tuyết hoa nhỏ!
Luôn giữ trận hình hoàn chỉnh, đây là nguyên nhân tạo thành tổn thương lớn như vậy.
Thế nhưng, vậy cần có thần thức mạnh tới mức nào?
Sắc mặt Ngọc Hành xám ngắt, ánh mắt mịt mờ.
Hắn biết mình thất bại rồi, hơn nữa còn bại rất thê thảm. Số chiến yêu thủ hạ của hắn không ngừng giảm xuống, những phương tiện phòng thủ trong doanh trại cùng lúc càng ít tác dụng, trùy viêm yêu phía sau của đối phương thận chí có thể ung dung nhổ đi từng tòa từng tòa một.
Hắn bại, bại tâm phục khẩu phục.
Tuy rằng chiêu này của Tiếu Ma Qua nhìn qua khác xa một trời một vực với chiến thuật đang lưu hành, song kẻ có thể sáng chế ra loại chiến thuật này tuyệt đối là một thiên tài!
Hắn biết rõ, hai phán đoán sai lầm lúc đầu đã khiến mình rơi vào thế bị động. Song chân chính dẫn tới thất bại là do loại chiến thuật này khiến người ta lạ lẫm, là thần thức mạnh mẽ tới mức không phải là yêu của đối phương! Cho dù bản thân mình có chuẩn bị, đối mặt với hoa tuyết đỏ rực đó cũng không biết phải phá giải ra sao.
Ngọc Hành ham mê quyền mưu, thích cơ biến, nhưng hắn vẫn là người tiếp thu giáo dục chiến tướng chính thống nhất, sự kiêu ngạo của chiến tướng đã in sâu trong lòng hắn. Giờ phút này hắn hoàn toàn không nghĩ tới hậu quả tahan bại danh liệt, trong lòng hắn tất cả đều là sự chèn ép của kết quả chiến bại, thực sự chán nản tới muốn chết!
Bởi vì, đây là một trận chiến bại không thể mượn bất cứ cớ nào.
oOo
“Ngọc Hành xong rồi.” Tang Nam thở dài, trong giọng nói có chút vẻ thỏ chết cáo đau buồn. Tận mắt thấy một hoàng kim chiến tướng vẫn lạc, cảm giác thương cảm dâng lên trong lòng hắn. Dự cảm của hắn nhạy bén hơn so với chiến tướng bình thường. Không thể thấy được khuôn mặt Ngọc Hành, song từ khí tức như đã chết từ thể xác và tinh thần của Ngọc Hành, vẫn bị hắn nắm được từ một số chi tiết không dễ để ý thấy trong chiến trường.
Mỗi hoàng kim chiến tướng đều phải trải qua vô số chém giết, vô số khảo nghiệm, vô số tranh đấu. Có lẽ trong bọn họ, bối cảnh có chỗ khác nhau, trình độ cũng có cao có thấp, song ai ai cũng đều là nhân tài kiệt xuất chân chính.
Một khi lòng của chiến tướng đã chết, vậy cũng có nghĩa là vẫn lạc.
Cảm thụ được sự bi thương trong lòng Ngọc Hành không chỉ có mình Tang Nam, rất nhiều nơi vang lên tiếng thở dài. Nhiều người trong số họ đã từng rất mong đợi trận chiến này, song không ai ngờ trận chiến này lại trực tiếp dẫn tới một hoàng kim chiến tướng vẫn lạc.
oOo
Đối với tuyệt đại đa số mọi người mà nói, trận chiến đấu hoa mắt đầy tính hí kịch này đủ để thỏa mãn tâm lý hiếu kỳ của họ. Về phần nguyên nhân khởi xướng trận đấu này sớm đã bị họ quên sạch. Được mọi người nói tới nhiều nhất đương nhiên là Tiếu Ma Qua, trong mắt bọn họ, có thể đánh bại Ngọc Hành, vậy Tiếu Ma Qua đương nhiên cũng là hoàng kim chiến tướng.
Trận chiến phá ngục, rồi trên lôi đài chém liên tục hai mươi sáu yêu cũng đã đủ khiến hắn được chú ý, coi là thiên tài. Mà hiện giờ mọi người lại phát hiện, hắn không ngờ lại còn là một hoàng kim chiến tướng! Đạp lên xác một hoàng kim chiến tướng khác đi lên, Tiếu Ma Qua này chắc chắn là một “hoàng kim chiến tướng”!
Hèn gì nhiều yêu liên tiếp kinh hô, tên này còn là yêu sao?
Yêu biến thái tới vậy, bao nhiêu năm mới xuất hiện một kẻ?
Yêu nghiệt! Đúng là yêu nghiệt rồi!
Nếu lúc trước những lời bàn luận về hắn chỉ giới hạn trong những yêu trình độ thấp, vậy tới lúc này, tên tuổi của hắn đã lan khắp mọi ngóc ngách. Giờ đang là thời điểm chiến tranh, hoàng kim chiến tướng nghĩa là gì, không ai không hiểu. Huống hồ, hắn còn trẻ tuổi như vậy! Hơn nữa, thực lực bản thân của hắn cũng vô cùng xuất sắc, tiềm lực cực lớn, thậm chí có khả năng chạm tới thiên yêu.
Trong số những người trẻ tuổi, ngươi liệu có tìm được kẻ yêu nghiệt hơn hắn sao?
Ngay cả liên minh thiên tài, được coi là thiên tài vô số, yêu nghiệt như vậy cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Song, bàn luận về trận chiến này mới chỉ bắt đầu. Người ngoài xem náo nhiệt, người trong xem tay nghề. Trong mắt các chiến tướng, trận đấu này đã lên mức kinh điển. Sự sáng tạo và vận dụng của Tiếu Ma Qua đối với trùy viêm yêu đã phá vỡ quy củ bình thường, trước kia chưa ai nghĩ tới trùy viêm yêu lại có thể sử dụng như vậy.
Ý nghĩa của trận chiến này không chỉ ngừng lại ở trùy viêm yêu, đối với các chiến yêu mà nói, sự sáng tạo của Tiếu Ma Qua đã mở ra một cửa sổ mới cho họ. Công kích không ngừng, uy lực biểu hiện ra đã khiến cho tất cả chiến tướng chú ý. Bảo trì lực lượng không hề gián đoạn như vậy đã trở thành trọng điểm nghiên cứu mới của các chiến tướng.
Khi các chiến tướng nghiên cứu mới phát hiện, muốn hoàn thành chiến thuật hoa tuyết của Tiếu Ma Qua cần có thần thức cực cao. Lúc này họ mới bừng tỉnh kinh sợ, thần thức của Tiếu Ma Qua không ngờ lại kinh khủng tới mức này.
Ngay lúc các chiến tướng đang nghiên cứu không ngừng, còn dân chúng bàn tán không thôi, một tin tức như sét đánh rạch ngang bầu trời. Ngọc Hành tâm ý nguội lạnh, trực tiếp đệ đơn xin tức chức quân đoàn trưởng quân đoàn Hậu Thổ.
Rất nhiều bạn bè của Ngọc Hành dồn dập tới cửa, hy vọng an ủi được hắn, song khi họ thấy bộ dáng của Ngọc Hành đều kinh hãi biến sắc! Ngọc Hành nhốt mình trong một gian phòng nhỏ, thần sắc dại ra, nói chuyện với hắn hắn cũng không để ý.
Ngọc Hành xong rồi! Ngọc gia xong rồi!
Những tin tức này khiến cho trận chiến đột nhiên thêm chút thảm khốc!
Song cũng rất nhanh chóng, không còn ai quan tâm tới tin tức về Ngọc Hành nữa, ánh mắt mọi người luôn chỉ nhìn vào người thắng.
Song Tiếu Ma Qua lại như biến mất, không còn chút tung tích.
oOo
Trận chiến đó khiến Tả Mạc thấy lạ, song càng quan trọng hơn là khiến hắn trút được cơn tức. Bất quá, cũng chỉ như vậy thôi, một trận cờ dịch chiến mà thôi, có gì để kích động chứ?
Còn mẹ trẻ lại càng thờ ơ, vì hắn biết đối thủ không phải người thần bí lúc bình thường, cho dù có thắng cũng chẳng khiến hắn cảm thấy vui vẻ hay thoải mái. Chắc chỉ có đánh bại Bồ yêu mới khiến hắn thực sự cảm thấy vui sướng.
Ngược lại, trận chiến này cũng khiến hắn có thêm nhiều ý tưởng cho chiến thuật hoa tuyết mà mình nghĩ ra. Chiến đấu vừa xong, hắn lại lao đầu vào doanh trại, một lòng một dạ nghiên cứu chiến thuật mới.
Về phần Bồ yêu với Vệ, lại càng không để loại thắng lợi nhỏ này vào mắt.
Thắng lợi ở yêu giới tạo thành sóng to gió lớn, song ở chỗ Tả Mạc lại chẳng dậy nên chút sóng gió nào.
Việc này được giải quyết vô cùng hoàn mỹ, cũng khiến cho Tả MẠc rốt cuộc cũng có thể dồn mọi tâm từ vào việc làm cách nào rời khỏi nơi quỷ quái này. Từ tình báo thu đuợc ở chỗ Minh Quyết Tử, bọn họ cần tìm được trung tâm của chiến trường. CHỉ cần tìm đuợc trung tâm của chiến trường là có thể tìm ra sông ranh giới bị hủy, như vậy họ mới có thể rời khỏi cổ chiến trường.
Vì vậy Tả Mạc lập tức hạ lệnh, toàn quân xuất phát, tiến vào sâu trong sát vụ.
Mọi người sĩ khí dâng cao, đoàn người ở lại nơi này đã lâu. Tuy rằng mọi người đều đặt đại bộ phận tâm tư vào việc tu luyện song trong lòng vẫn khó tránh khỏi thầm sốt ruột. Bọn họ như con thú đói bị nhốt lâu ngày, ai nấy gào thét liên hồi!
Vì vậy khi mệnh lệnh vừa ra, tinh thần mọi người lập tức dâng cao.
Thời gian này săn bắt sát hồn thú đã khiến cho họ càng ngày càng quen thuộc đối với hoàn cảnh xung quanh, tâm lý sợ hãi khi vừa tiến vào cổ chiến trường đã sớm biến mất, đám người vốn to gan lớn mật, ai nấy đều nóng lòng muốn thử, hận không thể xông pha lên đầu.
Song đám người Tả Mạc biết rõ nội tình lại không lạc quan như vậy.
Cổ chiến trường vài vạn năm, hung vật tạo thành đâu chỉ có trình độ như vậy?