Những điều cậu không bao giờ biết
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng có một người đã thích cậu nhiều lắm ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy. Để rồi mỗi khi đêm về cậu luôn là nhân vật chính trong mỗi giấc mơ của người ấy. Và đó cũng lần đầu tiên trong đời người ấy biết đến cái cảm giác ghen tuông hờn giận khi thấy cậu gẫn gũi với một ai đó.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng có một người ngày nào cũng ra vào facebook của cậu rất nhiều lần, luôn chờ mong đọc những dòng comment mới nhất của cậu, nghe đi nghe lại một bài hát mà cậu vừa chia sẻ… nhưng lại chưa bao giờ đủ dũng cảm để lại một lời nhắn dành cho cậu.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng việc được nhìn thấy cậu mỗi ngày lại khiến cho một người vui đến thế. Chỉ cần được nhìn thấy những giây phút hạnh phúc của cậu là cũng đủ cho người ấy cảm thấy bầu trời như trong xanh hơn, bừng sáng và rực rỡ lạ thường.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng chỉ một nụ cười của cậu thôi cũng đủ làm cho trái tim một người cảm thấy thật ấm áp giữa cái lạnh se sắt của một mùa đông mới đến. Để rồi người đó cứ mãi đứng ngẩn người len lén nhìn về một phía xa xăm, nơi mà hình bóng cùng nụ cười của cậu đang xa dần theo cơn gió.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng có một người đôi lúc cứ khiến mình lơ đãng trong giờ học, chỉ vì muốn được ngắm thật nhiều cái thói quen cắn bút trong những khoảnh khắc suy tư, muốn được ghi nhớ thật sâu cái ánh nhìn đầy hào hứng khi nghe thầy cô giảng bài của cậu.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng giữa một mùa giáng sinh đầy gió lạnh, một mình lang thang nơi phố vắng nhìn những đôi tình nhân nhẹ nhàng lướt qua trước mặt, có một người mong ước biết bao nhiêu sẽ được tay trong tay sánh bước cùng cậu để lòng người ấy cảm thấy bình yên mãi.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng chỉ một lời hỏi thăm bình thường của cậu thôi cũng khiến cho một người thêm yêu cuộc sống này biết bao. Và rồi người ấy cứ mong thời gian dừng lại ở giây phút này để được cậu mãi quan tâm như thế.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng có một người cứ luôn đi tìm một lý do tại sao người ấy lại thích cậu đến thế, để rồi mới tự nhận ra rằng mình thật ngốc. Người ấy thích cậu chỉ đơn giản vì cậu là cậu, là người mà trái tim người ấy đã chọn.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng cái cảm giác thích đơn phương một người nó vừa khó chịu lại vừa đáng yêu đến thế nào đâu. Người ấy cứ mong ngóng được gặp cậu từng giờ, từng phút, từng giây, nhưng khi gặp rồi người ấy lại chẳng thể nói gì, lại để cậu mất hút trong cái ngõ nhỏ như bao lần.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết rằng tớ - một con bé chẳng có ưu điểm gì nổi bật – thích cậu nhiều đến thế nào đâu. Tớ thích cậu nhiều đến nỗi chẳng dám nói ra tình cảm của mình vì tớ sợ khi cho đi nhiều rồi mình sẽ chẳng nhận lại được bao nhiêu.
Tất cả những điều ấy cậu sẽ chẳng bao giờ biết đâu. Vì cậu cứ mải miết đuổi theo một người, còn tớ cứ lặng lẽ đứng nhìn cậu và hình bóng của người đó. Tớ phát hiện ra một điều rằng trái tim tớ luôn hướng về cậu, luôn dõi theo cậu để rồi cậu lại luôn dõi theo một người khác bằng tất cả yêu thương của cậu. Nhưng điều đó đối với tớ cũng chẳng hề gì. Vì nhờ có cậu mà trái tim tớ đã biết rung động. Và vì đó chỉ là những thử thách đầu tiên của một trái tim đang lớn…