Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 16:32:56 - 27/09/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện hay] vì đó là em.

Re: [Truyện hay] vì đó là em.

#2 » Gửi bài gửi bởi Vipvip » 24/11/2012 05:48 » @120449

Từ đó, tôi cũng chẳng có bạn bè, tôi chỉ thui thủi một mình, ngày xưa, khi mà tôi còn bé, bố là người bạn duy nhất của tôi, còn lại tất cả bọn bạn đềughét tôi, coi thường tôi, chúngnó còn hùa nhau bắt nạt tôi nữa, vì trong chúng nó, tôi là thằng mồ côi. Lúc đó, tôi chỉ muốn về với bố, nhiều lần, tôi dỗi, không thèm đi học, tôi chả muốn tới trường, nhưng rồi, bố động viên tôi, làm trò cười cho tôi, khuyên bảo tôi đihọc…. bố nói, con phải học thật giỏi, rồi một ngày, con sẽđược gặp mẹ… và thế là, tôi cố gắng học, để mong mỏi mộtngày, được chui vào vòng tayấm áp của mẹ, được mẹ ru ngủ, mẹ đưa đi học như bao đứa trẻ cùng trang lứa. Thế rồi, thời gian cứ thế trôi, tôi lớn dần lên, trong tình thươngcủa bố, tôi tự hào về người cha của mình, và tôi cũng bắt đầu khép kín lại, không bạn bè, không tiệc tùng, không chơi bời, chỉ có mỗi một chú chó, tên nó là kiki, ngoài giờ học trên lớp, không học bài, không chơi thể thao, thì tôi chơi với nó, vuốt ve nó…. Bố tôi cũng ngày ngày không cònbên tôi nữa, bố hay đi công tác nhiều hơn, có khi cả nửa tháng, những buổi nhậu nhẹt tiếp khách, bố trở về, trong khi tôi đã ngủ say, và sáng sớm khi tỉnh dậy, bố đã lại đi làm, tôi tự lo, cho tất cả những gì gọi là nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống, trong căn nhà mà có cả hồ bơi, cả những chiếc ti vi màn hình phẳng…. nhưng, nó chả bao giờ có tiếng cười…. Tôi thèm, được như bọn nó, nhà nghèo thôi, những có cả mẹ, và cha…
Trên sân khấu trường đang có cái gì, tôi chả quan tâm, tôi ngồi nhớ lại cùng những ngàykhai giảng, nói rằng không có bạn, thì cũng không đúng, thực ra khi ở tiểu học, tôi chả chơi với ai, vì bọn nó còn bé, cũng đều chưa hiểu biết, nhưng lên cấp 2, tôi có một vài người bạn, cũng gọi là thân… nhưng rồi vì lí do công việc, mà gia đình tôi chuyển nhà, tôi chả còn gặp được bọnnó, và ra đây, môi trường mới, tôi thấy ai cũng xa lạ, vàtôi khép mình, tiếp tục khép lại. Tôi nhớ những người bạn cũ của tôi, nhưng giờ có muốncũng chả gặp được, thái độ của tôi với môi trường mới cũng khác, tôi trở lên lạnh lùng, chả nói với ai câu nào, ai gọi thì tôi trả lời, dần dần, bọn nó cũng chả ai chơi với tôi, bọn nó gọi tôi là kẻ lập dị…
Tiết chào cờ đầu năm khai giảng đã hết, tôi lên lớp, chọnmột chỗ ngồi trong góc lớp, chuẩn bị cho tiết mục mà tôi ghét nhất mỗi buổi khai giảng đầu năm.. giới thiệu về bản thân.
Thầy giáo bước vào lớp, một thầy giáo với cặp kính cận, dáng người dong dỏng cao, thầy còn khá trẻ, chắc là mới ra trường không lâu..
- Chào các em, đây có phải là lớp 10A2 không nhỉ..
- Dạ vâng, đúng rồi ạ.
- Uk, vậy thì được rồi, ít ra thì buổi đầu, tôi cũng không tệ tới mức vào nhầm lớp, các em ngồi đi… thầy cười hiền khô, bọn con gái xuýt xoa.. thầy đẹp trai, lại còn hài hướcnữa chứ.
- Nào, cả lớp, hôm nay là buổiđầu tiên, chúng ta cùng làm quen với nhau một chút chứ nhỉ, gọi là trước lạ sau quen, rồi thì mon men làm cái gì thì làm… Tôi cứ giới thiệu trước, rồi sau đó sẽ tới từng em nhé…
Cả lớp lại được trận cười vỡ bụng, thằng bạn bên cạnh tôi cũng cười, nó quay sang bên cạnh tôi : ông giáo này vui tính mày nhỉ… tôi chỉ khẽ quay sang : ừ một câu, chả nóigì nữa. Nó cũng im tịt, không thấy lên tiếng gì cả…
- Tôi tự giới thiệu, tôi là Nguyễn Hải Đăng, năm nay 28tuổi, tốt nghiệp khoa toán, đạihọc sư phạm Hà Nội. Từ nay, tôi được phân công làm chủ nhiệm lớp này, cũng không biết sẽ theo các em tới bao giờ, nhưng chúng ta cứ đi tới đâu thì hay tới đó, đó là việc phân công của nhà trường… tôi thì có khá nhiều sở thích, thích nhất là đi chơi với bạn bè, du lịch đó đây, và cũng thích ngồi giải toán, bài càng khó, càng thích… thầy cười bên cặp kính cận dày cộp.
Cả lớp nhao nhao, bọn nó ầm ĩ lên, đứa nọ bảo một câu, đứa kia hỏi một câu, ví dụ như: thầy có người yêu chưa, thầy có con chưa, thầy thích ăn gì.. hay đại loại thế…
- Các em trật tự nào, để thầy trả lời từng câu một, ai có gì đề đạt ý kiến thì giơ tay, thầysẽ trả lời từ từ nào….
Thế rồi từng đứa giơ tay đưara câu hỏi:
- Thầy có vợ chưa ạ…
- Thầy vẫn còn độc thân..
- Thầy có con chưa ạ
- Chưa có vợ thì sao có con được, cậu này hỏi hay thật..
Chúng nó tiếp tục nhao nhao lên hỏi, tôi thì chỉ thấy buồn cười, thầy giáo mà như thế này, thì bọn học sinh sao mà có thể nghe lời được, đúng là giáo viên mới ra trường, ít kinh nghiệm, thế này rồi bọn học sinh nó đè đầu cưỡi cổ…
Kết thúc phần tự giới thiệu của thầy giáo, chúng tôi đến lượt giới thiệu về bản thân mình, theo như lời thầy, thì là mỗi lần lên, chỉ cần nói 4 điểm chính: tên, tuổi, tình trạng hôn nhân, và ước mơ…. Nào, mời em ngồi bàn đầu nàybắt đầu nào….
Từng đứa, từng đứa một đứnglên trình bày về họ tên, tôi cũng cố gắng nhớ tên của bọnnó, ít ra thì học cùng lớp, cũng phải biết tên, để sau này, còn tiện có gì thì hỏi, chứchả lẽ học cùng nhau mà gọi mày ơi mãi, trong khi chưa thân quen thì cũng không tiện cho lắm….
- Mình tên là Nguyễn Tuấn Đức, 15 tuổi, mình vẫn còn độc thân và… ước mơ của mình là trở thành đầu bếp…
Cả lớp trợn tròn mắt, thường thì người ta ước trở thành kĩ sư, bác sĩ, chứ ai ước thành đầu bếp…
Nokia5200/2.0/
Vipvip
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/245⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸123/4142🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Di Hoa Tiếp Mộc⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=10329

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic10329-1.html#p120449

Quay về Thơ, truyện ngắn