Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 16:35:17 - 27/09/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện hay] vì đó là em.

Re: [Truyện hay] vì đó là em.

#3 » Gửi bài gửi bởi Vipvip » 24/11/2012 05:51 » @120451

Cả lớp trợn tròn mắt, thường thì người ta ước trở thành kĩ sư, bác sĩ, chứ ai ước thành đầu bếp….
- Một ước mơ khá thú vị đây, vì sao em muốn làm đầu bếp…thầy giáo hỏi tôi
- Vì em nghĩ, mỗi món ăn là một tác phẩm nghệ thuật, và em muốn sau này, được sáng tạo ra những món ăn cho riêng mình….
- Rất hay, thầy cũng ủng hộ em, hãy hết mình vì ước mơ, cho dù, nó có xa như thế nào,mặc kệ người ta nói như thế nào, thì em hãy cố bước, vì chỉ có nỗ lực, kể cả không đạt được ước mơ, thì em, cũng sẽ không phải hối hận vìđã chọn và phấn đấu cho ướcmơ của mình…
- Em cảm ơn thầy ạ… tôi mỉm cười, rồi ngồi xuống… đây là lần đầu tiên tôi thấy vui vui, thầy giáo làm tôi có cảm giác như một người bạn, cái cảm giác mà tôi đã không có từ lâu…
Thời gian cứ thế trôi đi, cuối cùng thì tiết học cũng kết thúc, phải nói là, thầy giáo dạy toán đã để lại một ấn tượng khá tốt ngay lần đầu gặp mặt, với không chỉ riêng tôi, mà còn là cả lớp…
- Cháu chào bác… bố cháu lênmáy bay chưa ạ.
- Rồi, mới bay lúc 9h xong, thôi lên xe về nhanh nào, đói chưa.. Bác cười hiền.
- Cháu chưa thấy đói, sáng nay cháu ăn muộn…
- Uk. Thế muốn ăn gì để bác bảo bác gái nấu nào..
- Dạ cái gì cũng được ạ..
Nhà tôi, ngoài bố ra, tôi còn có 2 người khác là bác Khang và bác Mẫn. Bác Khang là lái xe của bố tôi, còn bác Mẫn thìlàm giúp việc, lo dọn dẹp trong nhà. Hai bác như là người thân của tôi, như một gia đình, tôi chưa bao giờ coi hai bác là người giúp việc cả….
Buổi tối, lại chỉ còn mình tôi, sau khi đọc xong 4 bài học sắp tới cho ngày mai. Tôi ra sân thượng, ngắm sao, bên cạnh là con kiki, chúng tôi ngồi như vậy, đã thành thói quen rồi, mỗi lần bố đi công tác, chỉ còn tôi ở nhà, tôi nhớ bố, nhưng không thể suốt ngày gọi điện được, tôi chỉ còn biết, bầu bạn với con kiki…
- Ki này, mày mà biết nói thì tốt nhỉ, anh với mày có thể nói chuyện với nhau. Bố càng ngày, càng đi công tác nhiều hơn, chỉ có anh ở nhà, với 4 bức tường vắng, thật sự thì giàu có để làm gì, nhiều tiền để làm gì, khi mà cuộc sống tẻnhạt như thế này trôi đi, giá như ngày xưa, bố bên anh, chơi đùa với anh, như lúc anhcòn bé… ước gì, anh được trở về ngày xưa..
Hình ảnh bố cõng tôi, làm trò cười cho tôi xem lại hiện lên, tôi ôm lấy cổ con kiki, xoa đều, nó rên lên khe khẽ nơi cổ họng, chắc là cu cậu đang sướng.. còn tôi, tôi ngẩng đầulên trời, nhìn những vì sao trên kia… và tôi thấy hình bóng mẹ, ở đâu đó, nơi trời đêm xanh thẳm...

Chap 2: Thầy giáo chủ nhiệm.
Hôm sau, đang ngủ trong chăn, thì cái điện thoại báo thức reo ầm ĩ, tôi bật dậy, sờcặp kính đặt trên bàn, và rồi chuẩn bị những thứ cần thiết cho một ngày học tập mới. Bước ra ban công, bầu trời cao, trong xanh, nhưng mà, những cơn gió thổi làm cho tôicảm thấy hơi lạnh. Con kiki đang chơi đùa với quả bóng của nó dưới sân. Kệ nó vậy, tôi vào trong nhà, bắt đầu làmvệ sinh cá nhân, mặc quần áovà đi học…
Nghe một bản rock chào ngày mới, tôi bước xuống xe, bắt đầu vào lớp, vẫn chỗ ngồi quen thuộc là cái góc lớp của tôi, bên cạnh thằng bạn lắm mồm mà tôi không ưa chút nào, nó nói suốt ngày, còn hơn cả con gái…. Nhiều khi tôi phát bực với nó…
- Chào Đức…..
- Uk, Chào Hiền.
- Hôm nay đi học sớm thế…
- Uk, hôm nay dậy sớm thì đi sớm thôi.
- Hì hì, cứ tưởng hôm nay Đứcphải trực nhật
- Không, chưa tới lượt tớ..
Cái Hiền là lớp trưởng lớp tôi, mới được bầu hôm qua, tính con nhỏ này khá là hoạt bát, cũng xinh xắn nữa, một mẫu con gái khá hoàn hảo….
Đặt cái cặp xuống bàn, tôi bắtđầu lôi sách vở ra đặt ngay ngắn trên bàn, trong khi những đứa bạn tôi đang hò hét, hoặc là chúng nó thi nhauvẽ lên bảng các hình thù kì quái, rồi ghi tên đứa kia vào.. ví dụ như vẽ cái mặt lợn, và có mũi tên, như là “ Đây là Thanh “ chẳng hạn, đúng là , nghịch ngợm…
Phố phường tấp nập thật, bắtđầu tới giờ đi làm, người người nhà nhà bắt đầu ngày mới , con đường trước cổng trường trở lên tắc nghẽn, một phần vì bọn học sinh chúng tôi đi đứng chả có qui củ gì hết, cứ dàn hàng ra mà đi, một phần, đang là giờ cao điểm nữa…
- Chuẩn bị học thôi nào, không nghĩ linh tinh nữa… tôi tự nhủ…
Tiết học đầu tiên là tiết toán, thầy giáo bước vào với nụ cười tươi:
- Chào các em, ngồi xuống nào….
Cả lớp ngồi xuống vị trí của mình, và bắt đầu mở sách vở ra, học những bài học đầu tiên, không khí của lớp học bắt đầu trở lên yên tĩnh, chỉ có tiếng thầy giáo giảng đều đều, thỉnh thoảng một vài người được gọi hoặc xung phong lên phát biểu ý kiến, và đó, tất nhiên không phải làtôi. Tôi ngồi chăm chú lắng nghe thầy giáo giảng, ghi lại những cái gì được coi là ý chính, trọng tâm của buổi giảng… 45p cứ thế nhẹ trôi qua..
- Buổi học hôm nay kết thúc, các em có thắc mắc gì không.
- Không ạ..
- Vậy thì chúng ta nghỉ ở đây, các em về nhớ làm bài tập, hôm sau thầy sẽ gọi lên bảng chữa bài.
Các tiết học tiếp theo, diễn ratrong sự bình lặng, không khí học tập bắt đầu trở lên căng thẳng hơn vào hai tiết lí và hóa..
- Đức, cuối giờ đi đá bóng vớibọn này không. Mấy thằng ở lớp rủ..
- Không, tôi có việc rồi. Tôi từchối bọn nó.
Nokia5200/2.0/
Vipvip
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/245⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸123/4142🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Di Hoa Tiếp Mộc⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=10329

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic10329-2.html#p120451

Quay về Thơ, truyện ngắn