Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 16:30:09 - 27/09/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện hay] vì đó là em.

Re: [Truyện hay] vì đó là em.

#6 » Gửi bài gửi bởi Vipvip » 24/11/2012 06:04 » @120457

Tôi giật mình, thấy thầy giáo gọi tôi. Tôi ngước mắt lên nhìnthầy, và rồi cũng lên bảng, bài này, hôm qua tôi cũng đọc qua một lượt rồi, nên là nắm được sơ sơ cách làm của nó, cũng không đến nỗi quá khó….
- Lần sau ngồi trong giờ thì chú ý vào bài nhé….
- Vâng ạ
Tôi bước về chỗ, gấp cái bài toán kiểm tra lại, dù gì thì cũng đã gần ra, tối về làm nốt vậy. Tôi phải tập trung vào bài giảng, cho những bài kiểm tra tiếp theo, tôi không thể mắc sai lầm nữa….
- Phù, phù, bác đánh mạnh quá vậy, cháu không thể lái vợt đỡ được…
- Quan trọng là biết dùng lực ở cổ tay và hông, chứ không đơn thuần chỉ là lực bạt của cánh tay đâu, lực đó làm cháu vừa mất sức, lại vừa không có được lực mạnh một cách cần thiết, cháu cần luyện tập hơn nữa….
- 11- 7…. Lại kết thúc, kém bác 4 điểm…
- Thôi vào ăn cơm đi…
Cứ mỗi chiều thứ 4, tôi lại chơibóng bàn với bác Khang, kì thực, lúc đầu tôi hay chơi với bố, nhưng sau đó, vì công việc, vì những lo toan mưu sinh hàng ngày, mà bố không còn chơi bóng bàn, bóng rổ thường xuyên với tôi nữa, vàthế là, tôi tìm tới bác Khang, mới đầu, tôi cứ tưởng bác cũng chỉ chơi bình bình như tôi, nhưng không, so với bác, thì tôi chỉ là một thằng nhóc mới học việc…. mọi thứ bác lại chỉ dạy tôi từ đâu, từng tí một, và từ đó, tôi chơi bóng bàn nhiều hơn.. và cũng chưamột lần có thể chiến thắng được bác…
Gió lạnh từng cơn, lại gió mùa đông bắc rồi, năm nay rét sớm đây, tôi vớ lấy cái khăn, lau mồ hôi trên trán, người ướt đẫm, đi vào nhà, tắm cái cho mát rồi ăn cơm, công nhậnlà chơi thể thao, ăn cơm no và ngon hơn hẳn. Sau bữa cơm, tôi lại ngồi vào bàn học, giải nốt bài toán kiểm tra lúc chiều, và đọc trước bài mới ngày hôm sau, luôn là điểm màtôi ưu tiên…
11h30p, học xong rồi, tôi gấptrang vở lại, ngoài trời gió bắtđầu thổi, đã một tuần trôi qua, bố tôi vẫn chưa về, vì có công việc đột xuất xảy ra,nên phải ở lại.. giờ đây, cái căn nhà to đùng này bỗng trởlên lạnh lẽo, thật đáng sợ… tôingồi buồn, nhìn ra cửa sổ, đèn đường vàng vàng, một màu đơn điệu, sống giữa đô thị, thành phố tấp nập, một thành phố năng động, vậy màtôi, lại cảm thấy quá cô đơn và lạc lõng. Bao nhiêu lần rồi,tôi ước mơ, một bàn ăn cơm, có cha, có mẹ, có tiếng cười của đứa em nữa.. nhưng tôi mãi biết, đó chỉ là giấc mơ thôi, chả hơn, cũng không kém, nó sẽ không bao giờ xảyra, và tôi, cũng sẽ không baogiờ, có thể cất tiếng gọi mẹ ơi, người mà tôi còn chưa hề một lần gặp mặt…
Buồn thế này thì ngủ sao được đây, tôi suy nghĩ một lúc, khoác cái áo khoác mỏng, tôi chạy xuống dưới nhà, lôi quả bóng rổ ra, nhớ lại ngày xưa, bố chơi bóng với tôi nhưthế nào.. cây cột vẫn còn đây,và tôi bắt đầu chơi bóng một mình…
- Phù, phù… lâu không vận động, mệt thật đấy….
Tôi tự tập dẫn bóng, ném bóng, vận động thể thao, cho cơ thể mỏi mệt, tôi sẽ dễ ngủ hơn chút ít, chứ cứ nằm trên giường nghĩ linh tinh, thì chả khác gì một kiểu tra tấn cả…. tiếng bóng lộp bộp vang trongcăn phòng, ngoài trời, gió vẫnrít, nhưng trong này, thì ấm lắm, căn phòng thể thao mà bố dành riêng cho tôi… có bóng bàn, và cột bóng rổ….
- Tối rồi mà còn không ngủ à….
Tôi giật mình, quay ra, đứng ởcửa là bố, hình dáng thân yêuấy, làm sao tôi quên được.. tôibỗng dâng trào cảm xúc, cảm xúc khó có thể diễn tả vào lúc này…
- Bố đi công tác về rồi à, bố ăn cơm chưa..
- Bố ăn rồi, con ở nhà vẫn khỏe chứ….
- Vâng, thì con vẫn rất khỏe đây.. tôi cười, bố cũng cười theo.
- Chờ bố….
Bố tôi xách chiếc vali lên trênnhà, còn tôi, tôi giữ quả bóng lại, đập đập nó xuống đất… 5p sau, bố xuất hiện trong bộđồ thể thao..
- Lâu rồi, không chơi bóng rổ, thử xem trình độ của con như thế nào nào….
- Vâng, con sẵn sàng thôi…
Vậy là hai bố con tôi chia ra, mỗi người tấn công một lần, khi tôi phòng thủ thì bố tôi tấncông, và ngược lại, vì cái nhà nay cũng nhỏ, và cũng chỉ cómột cây cột, với tôi và bố, chỉnhư thế là đủ…
- Á à, khá quá nhỉ, ở nhà chăm tập đây… bố tôi vừa đưa2 tay ra cản tôi, vừa nói…
- Con đâu chỉ có mỗi chiêu đấy đâu, bố phòng ngự cẩn thận này….
Dứt lời, tôi lao lên, trái bóng được luân chuyển qua lại giữa2 tay tôi, tôi quyết định dùng tốc độ vọt lên, bố lao tới cản tôi lại, rất nhanh, tôi xoay người, đẩy bóng mạnh ra một cái và ném vào rổ….
- 17 – 11… tôi hét
- Tối nay tạm nghỉ thôi, cũng muộn rồi… bố tôi cười…
- Vâng, con vào tắm cái rồi lên phòng ngủ đây, mai dậy đi học sớm, trong tủ lạnh còn thức ăn bố ạ
- Bố biết rồi….
Tôi leo lên phòng, tràn ngập vui sướng, chưa bao giờ, tôi thấy vui như thế này, dòng nước ấm từ từ chảy, tôi thấy khoan khoái dễ chịu, và rồi, tôi lên giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ngon lành…
Nokia5200/2.0/
Vipvip
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/245⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸123/4142🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Di Hoa Tiếp Mộc⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=10329

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic10329-5.html#p120457

Quay về Thơ, truyện ngắn