Câu chuyện thứ 12: Ở NHỜ
Từ hồi ông mất, bà em cất 1căn phòng nhỏ lợp ngói ở cáisân đằng sau nhà cậu C. Từ cổng đi vào khu nhà em thì nhà cậu C. là nhàđầu tiên bên tay trái. Cậu C. từ nhỏ làngười thông minh, học hành giỏi giang nhất trong 4 chị em. Năm 18 tuổi, cậu đùng đùng nghỉ học, bỏ đi buôn biệt xứ. Thời gian đấy cậu em tìm đường sangLiên Xô buôn bán. Cái hồi mà cả nước chỉ dùng đồ Liên Xô, gia đình nào có cái bàn là Liên Xô hay mấy cái xônhômđã là thuộchàng có của ăn của để. Cậuem sang được 1 năm thì làm ăn bắt đầu thuậnlợi. Chẳng nhớ cậu em buôn gì, nhưng thấy gửi tiền về cho chị em đều đều, lại kèm theo mấy cái bàn là, nồi cơmnữa Ông em phần cho con cái, phần đem bán. Cuộc sống nhờ thế mà cải thiện dần dần.
Làm được 3 năm thì cậu C. nghỉ, lại về nước. Lúc này cậu em để dành được một cơsố tiền và vàng. Cậu theo bạn bè lên biên giới đánh hàng về bán.
Trời chẳng được lòng người,chuyến hàngđầu tiên cậu em bị cướp sạch. Bọn nó chặn đường trên đèo, lột sạch sẽ cả đoàn,bao nhiêu tiền bạc cậu đem theo đều mấttrắng. Không bỏ ý định, cậu C lại xoay sang buôn thuốc lá. Được dăm ba chuyến,cậu lại bị lột sạch trên đèo Hải Vân. Của nảcứ thế bay đi hết. Cậu lại vay mượn, gom góp, mở hàng quần áo trên chợ Đồng Xuân. Buôn bán đắp đổi, có phần cũng kiếm chác được.
Năm 1994 chợ Đồng Xuân cháy !
Tài sản cuối cùng của cậu em theo thế màbay luôn... Chán nản cậu nằm nhà 1 nămrồi lấy vợ. Hồi bé anh em emsợ cậu C lắm. Lúc nào nhìn thấy bọn trẻ con cậu cũng trừng mắt, hoặc lườm lườm không nói câu nào Năm em 16 tuổi thì cậu C. ly dị. Bà thì thầm với mẹ, mợ V.vô sinh. Thời gian sau cậu em xin được chân lái xe cho một công ty nước ngoài. Cậu lại chúi mũi vào công việc. 1 năm sau cậu C. đi bước nữa. Vợ cậu kém gần 20 tuổi, rấtxinh đẹpvà giỏi kiếm tiền. Mợ sinh được 2 đứa congái. Gia cảnh cứ thế khấm khá dần. Đến khi ông ngoại em mất, chia đấtcho các con xây nhà, cậu mợ em dựng được 1 căn biệt thự nằm ngay đầu ngõ. Ngày tân gia, trời đang quang tự nhiên có cơn gió mạnh, bụi mù mịt thổivào từ đầu đường rồi cuốn thẳng ra sông.
Mùa hè cách đây 4 năm, em hay sang kèmthằng TA. con dì T ôn thi ĐH. Anh em chạctuổi nhau, lại hợp tính nên có phần thân thiết hơn cả. Tối nằm ngủ với nhau, tự nhiênnó quay sang bảo "Nhà bác C. dạo này hay có người đến lúc nửa đêm"
Từ xưa đến nay cậu C em làngười nguyên tắc, về nhà làđóng cửa cực ít khi tiếp khách sau giờ làm việc. Nhà cậu cứ 9h là tắt đèn lêngác chuẩn bị đi ngủ. Em chẳng tinnó, coi là nói linh tinh, quay lưng ngủ tiếp.
Cơ mà thằng TA. nói thật...
Buổi đêm em hay thức khuya, lúc đọc báo,lúc xem phim, hoặc có lúc chỉ để ngồihóng mát. Đêm đấy khó ngủ, lay mãi em mới rủ rê được thằng TA ra sân ngồi tán phét. Vừa đặtchân ra bậc thềm, em nghe tiếng "Loẹt xoẹt, loẹt xoẹt" giống dép chà lên mặt đường bên sân nhà cậu C. Con chó nhà cậu hằng ngày hay gầm gừ, đêm nay tự dưng im bặt. Bà em và nhà 2 cậu đã tắt đèn đi ngủ từ lâu. Em thì thầm với thằng TA "Có trộm" . Ngó ra sân, em chết sững, bóng một người đàn bà mặc áo rộng thùng thình, tóc bù xù, dài rủ kín vaivừa bước vàocửa nhà cậu em.. Chỗ cái cửaphụ chẳng mở bao giờ ...
Thằng TA bảo "Khách cậu C. em thấy đến nhàkhoảng 2 lần vào tầm này nhưng không dám hỏi"
Sáng ra, em đem chuyện nói với bà. Bà em nghĩ lung lắm,rồi bỏ vào buồng... Cậu C. một mực khẳng định chẳng có ai điên mà đến chơi vào tầm đấy, và chắc chắn em bịhoa mắt. Thằng TA cũng im lặng hồilâu rồi đi lêngác.