Không. . .
Không! A không dận e, a không ghét e. Mà a dận chính a. A ghét bản thân mình. . . .
Mày chả làm được gì cả. . . . .cái việc mày có thể làm là im lặng nhìn e thôi. Sao mày không làm gì đó. Sao mày không lên tiếng. . . .mày hèn quá.
Mama là người duy nhất nghĩ đến mày, nhưng cái mama nghĩ và quan tâm là tương lai của mày. Cái mày cần là cảm giác kìa. Ai nghĩ tới cảm giác của nó chưa.
Mày muốn người ta hiểu mày, nghĩ tới cảm giác của mày hả. . . .khó quá, chính mày còn không hiểu mày thì làm sao ai có thể hiểu mày. Nhưng có 1 thứ mày hiểu và mày biết đó là mày buồn, buồn vì e.
● Mày buồn ư - rồi cũng sẽ qua thôi, ai mà không buồn. Nhưng mọi chuyện sẽ qua thôi.
● Mày đau ư - chấp nhận đi. Chả ai quên được hay ghạt bỏ được nỗi đau cả.
● Mày khóc ư - nước mắt ai cũng có hạn, khóc mãi rồi cũng hết nước mắt thôi mà.
● Mày nhớ người ta ư - xung quanh người ta cũng nhiều người nhớ đến họ lắm.
● Mày muốn người ta suy nghĩ đến mày ư - có quá nhiều chuyện và công việc để suy nghĩ. Đâu rảnh để nghĩ tới những chuyện linh tinh
● Mày muốn người ta quan tâm mày ư - còn gia đình và nhiều người khác mà. Chắc mày xếp thứ mấy trăm.
● Mày muốn từ bỏ ư - khó lắm đó, làm sao mày có thể từ bỏ được khi mày đang iêu.
● Mày muốn quên đi ư - bất khả thi. Sẽ không bao giờ mày quên được đâu. .
● Mày 1 mình ư - đầy người cũng như mày mà, đâu phải là đặc biệt lắm đâu.
Mày chỉ thế thôi sao.
Không e đừng đi, e đừng bỏ a được không. E có thể nghĩ đến a dù chỉ 1 lần thôi được không. A không muốn xa e. Người mà a yêu nhất.
Haha nực cười. E iêu a không. E sẽ không trả lời câu hỏi này đâu nhỉ. Chỉ mình e biết câu trả lời thôi. Vậy nên làm sao a biết là e sẽ làm thế nào
Liệu e có thể hay e sẽ không đâu nhỉ