_Cuối cùng nguyện vọng của bà cũng thành hiện thực, Tường đã ra đời trong sự mừng vui khôn xiết của gia đình và dòng họ. Lúc nhỏ Tường còi cọc, sức khỏe không được tốt lắm, nhưng được sự chăm sóc hết lòng của gia đình nên cậu bé lớn lên khỏe mạnh. Là con trai duy nhất, được yêu thương đùm bọc nhưng Tường rất ngoan hiền, chưa bao giờ Tường ỷ thế được nuông chiều mà hư hỏng. Ngoài giờ đến lớp Tường về nhà phụ bamẹ làm việc vặt.
Nhà có hai chị gái đã lập gia đình nên ít có thời gian bên ba mẹ, vợ chồng bà Linh vì thế cũng quấn quýt với con trai hơn. Tường đi đâu thì thôi, chứ ở nhà là trò chuyện với ba mẹ vui vẻ, không khi nào Tường làm ba mẹ buồn.
Ngày xảy ra chuyện, bà Linh đang cạo mủ cao su thì nghe điện thoại của bạn gọi tới cho biết Tường bị tai nạn, dù rất lo lắng cho con nhưng bà không thể ngờ được con mình đã chết. Được người nhà chở vào bệnh viện, bà Linh như chết đứng đi khi thấy bác sỹ cứ nhìn con mình lắc đầu buồn bã.
Nhìn gương mặt nhợt nhạt của con, bà biết Tường đã chết lâm sàng. Nhưng bà vẫn thức bên con suốt đêm để cầu nguyện, thầm ước có mộtphép màu để con trai tỉnh dậy, dù biết hy vọng đó quá đỗi mong manh. Chỉ cần Tường có thể mở mắt ra, gọi bà một câu "mẹ ơi!" như thường ngày, bà sẽ đánh đổi tất cả. Nhưng tấm lòng người mẹ đó bất lực, bà đã chết ngất đi khi thấy Tường trút hơi thở cuối cùng bên mẹ, mọi hy vọng đều dập tắt, trái tim bà vỡ vụn.
Từ hôm Tường mất, bà Linh không một giây phút nào chợp mắt, cứ ngồi thẫn thờ trước bàn thờ con trai. Bà kể, trước đó mấy hôm, Tường có xin phép bà đưa Duyên về nhà chơi. Hiểu tình cảm của con nhưng e chuyện yêu đương sẽ phân tán việc học nên bà khuyên Tường: " Con có thể đưa Duyên về chơi nhưbạn bè, nhưng nên đi cùng người khác ". Tường còn chưakịp thực hiện mong muốn của mình thì đã tức tưởi xa lìabà và người thân.
Khi chúng tôi đến hỏi thăm nhà của đối tượng Phạm Việt Anh Phương , hàng xóm đã chỉ cho đích xác nhà và mẹ Phương. Tuy nhiên, khi chúngtôi giới thiệu là phóng viên, mẹ Phương đã không nhận mình là mẹ của hung thủ, bà chỉ lắc đầu nói: " Tôi chẳng biết gì hết, chẳng biết ai hết! "(?).
Theo xahoi