[center]CHAP 33 tiếp
[/center]
Nghe thằng Mạnh nói thế, cả bọnphá lên cười , đúng là một phen hú hồn. Trở về nhà cô thằng Ngọc, ai cũng đói và mệt, lại khát nước nữa chứ. Cũng may mà ở nhà cơm đã dọn sẵn :
- Phải phạt thằng Ngọc cái tội làm anh em tý chết nhỉ.
- Đúng, phạt nó đi.Mỗi người mộtchén.
Thằng Ngọc không biết nói gì hơn, đứng đó chịu chết luôn à. Lần lượt uống hết 4 chén rượu, nó nói :
- Nhưng bọn mày cũng phải công nhận là lần này đi chơi vui không ?
- Vui thì vui, nhưng mà sợ nhiều hơn vui.
- Chiều nay tao dẫn bọn mày đi tắm còn vui hơn nhiều.
- Haha. Để nó đi một mình nhỉ bọn mày.
- Đúng rồi đấy. Đi một mình đi Ngọc.
Nó nghe thấy thế, mặt tiu nghỉu . Tôi nói :
- Bọn tao đùa thôi. Chiều anh em lại đi chơi tiếp, sao phải sợ nhỉ. Đúng không ?
- Đúng. Là con trai thì sao phải thế. ( Thằng Ngọc bắt đầu hăng máu lên ) Nào, làm vài chén lấy khí thế nào.
Cả lũ cười haha, công nhận bữa cơm trưa với cô chú thằng Ngọc rất thoải mái, mọi người nói chuyện rất tự nhiên như không có sự phân cách. Cô chú ấy coi bọn tôi như người trong nhà, đốixử rất tốt. Đúng là một buổi sángđáng nhớ. Ăn cơm xong, bọn tôi đi ngủ để lấy sức cho chiều nay chơi tiếp.
5 thằng chúng tôi ở 2 phòng, phòng tôi có 2 đứa nữa. Nằm lên giường, tôi muốn ngủ nhưng không ngủ được, cứ nằm trằn trọc mãi. Thấy thế, thằng Mạnh hỏi tôi :
- Sao mày không ngủ ?
- Tao không ngủ được.
- Vẫn còn nghĩ đến chuyện kia à.?
- Ờ. Có lẽ thế.
- Thôi. Dẹp hết sang một bên đi, cứ đi chơi cho thoải mái đã rồi tính sau.
- Ừ. Thôi ngủ đi. Bây giờ tao lại thấy buồn ngủ rồi đấy.
Đặt đầu xuống gối, tôi làm một giấc ngon lành. Điều gì sẽ xảy ra vào chiều nay đây? Đó là thứ làm tôi rất háo hức............